Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 179: Gan nhỏ quỷ đánh cờ

"Lúc trước đi học toàn mơ mộng tận thế đến sẽ như thế nào? Bây giờ hay rồi, tận thế thật sự đến."
Tịch Sơn ôm chặt cánh tay hai đứa trẻ, dẫn đầu chạy về phía xe khách:
"Kiệt ca, nhóm chúng ta không có chìa khóa xe thì mở kiểu gì?"
"Uy hiếp mấy tên điều tra viên kia, ép bọn chúng phải mở miệng! Còn cần ta dạy cho ngươi sao!"
Vương Kiệt đang đánh nhau với một điều tra viên, động tác của hắn cực kỳ nhanh nhẹn, ra tay tàn nhẫn, rõ ràng là đã trải qua huấn luyện hệ thống.
"Giao chìa khóa xe ra, nếu không đừng trách ta không khách khí."
Tịch Sơn hung hăng nói, vừa dứt lời liền bị đối phương đấm mạnh một quyền vào bụng dưới, thân thể lập tức cong lại như con tôm.
"Đệt! Đúng là phế vật!"
Vương Kiệt đá văng đối thủ trước mặt, túm lấy cánh tay đứa trẻ dưới đất, vung mạnh về phía điều tra viên đang công kích Tịch Sơn:
"Lực lượng bảo an của cục điều tra đã mất khống chế! Xác thi hài tử tản mát khắp nơi, nếu bây giờ không chạy, tất cả mọi người sẽ bị hồng y lệ quỷ truy sát!"
Mưa to như trút nước, thanh âm của Vương Kiệt trong mưa vọng đi rất xa:
"Tất cả những ai đụng vào thi thể hài tử đều là đối tượng bị hồng y lệ quỷ giết chóc, tối nay nếu trốn không thoát khỏi sân trường, nhóm chúng ta tất cả đều phải chết!"
"Thả các ngươi chạy thoát, xác suất dị thường sự kiện khuếch tán sẽ tăng cao, sẽ có càng nhiều người tử vong."
Viên điều tra viên lạnh lùng nhìn Vương Kiệt:
"Xe khách này các ngươi đừng hòng mang đi."
"Ngươi muốn chết thì đừng lôi nhóm chúng ta vào."
Vương Kiệt gần như muốn nhét cánh tay đứa trẻ vào trong miệng điều tra viên.
Vây quanh mấy chiếc xe khách, đám học sinh mắt đỏ ngầu.
"Tìm thấy rồi! Chìa khóa xe này vẫn còn ở trên xe!"
Tào Tùng phát hiện một chiếc xe buýt không ai trông coi, hắn dứt khoát lên xe, nhưng vừa bước lên đã nôn thốc nôn tháo, bên trong xe toàn là vết máu, cứ như vừa được mang ra từ lò sát sinh.
Chiếc xe này chính là xe cục điều tra dùng để chở Hồng Vũ Y, nói cách khác, nó không dùng để chở người. Nhưng trong tình huống này, học sinh chẳng còn hơi sức để ý nhiều như vậy, chen nhau xô đẩy về phía cửa xe.
Mấy điều tra viên thấy vậy cũng nóng nảy, đám chó dại này muốn mang theo chiếc xe mà hồng y đã ngồi chạy trốn, mọi thứ liên quan đến hồng y trong cục điều tra đều phải tiêu hủy thống nhất sau khi nhiệm vụ kết thúc.
"Đừng cho chúng nó lên! Nhanh lái xe đi!"
Vì Tào Tùng không biết lái xe, nên mới hô hoán người lên xe đợi cho đủ rồi đóng cửa lại.
"Tào Tùng! Đồ chó chết!"
Xe khách bắt đầu khởi động, vết máu đông đặc từ trần xe nhỏ xuống, những người lên xe mặt mày hớn hở, nhưng niềm vui chưa kéo dài bao lâu, thì nghe thấy tiếng cửa kính xe bị đá nát.
Học sinh mắc chứng sợ hãi cùng lũ quỷ chết thay đang lao về phía này, Tào Tùng vớ lấy cây lau nhà trong xe đâm ra ngoài, ai ngờ lại bị bạn học đẩy thẳng xuống xe.
Có người giẫm lên lưng Tào Tùng, hai tay bám lấy khung cửa, không màng đến những mảnh kính bể sắc lẹm.
Tịch Sơn cũng định xông lên, nhưng bị Vương Kiệt túm lại:
"Cứ để nó làm bia đỡ đạn, xe đầu tiên chắc chắn không chạy được đâu, nhóm chúng ta tiếp tục tìm chìa khóa, chuẩn bị đi xe khác."
"Nhưng xe đã khởi động rồi!"
"Nhóm chúng ta đều đã chạm vào thi thể hài tử, hồng y lệ quỷ rất nhanh sẽ mất khống chế, ngươi còn dám ngồi xe của nàng ra ngoài?"
Vương Kiệt kéo tay điều tra viên về nơi vắng người, Tịch Sơn theo sát phía sau:
"Nhớ để ý Viên Huy với Trác Quân! Hai tên này là chó của cục điều tra, có khi đã chuẩn bị sẵn đường lui cho mình rồi cũng nên!"
"Ầm!"
Một tiếng sét đánh xuống đại lễ đường của trường, trên nóc lễ đường xuất hiện một cái lỗ lớn, cái cây lớn bằng huyết nhục điên cuồng hấp thụ nỗi sợ hãi của đám học sinh đã bao trùm toàn bộ đại lễ đường, biến tất cả học sinh cùng điều tra viên trong lễ đường thành nguồn sức mạnh của nó.
Rễ cây đâm sâu vào thân thể từng người mắc chứng sợ hãi, chẳng khác gì một bản sao của học viện tư thục Hãn Đức, có lẽ vì sâu trong nội tâm học sinh tồn tại nỗi sợ này, nên cái cây huyết nhục mới từng bước phát triển theo hướng đó.
Tư Đồ An tốn bao năm xây dựng học viện thành bàn thờ hiến tế cho thế giới bóng tối, giờ tất cả bị cây huyết nhục học theo, đám bệnh nhân bị rễ cây xuyên thấu kia giờ lại đang cúng tế cho huyết nhục tiên, chứ không phải thế giới bóng tối nữa.
"Rút lui! Tất cả rút khỏi lễ đường!"
Hội trưởng hội học sinh mặc đồng phục đỏ sẫm ra lệnh cuối cùng, yêu cầu các thành viên còn lại của hội rời khỏi lễ đường.
Chứng sợ hãi bộc phát ở nhà trọ số sáu, hoàn thành giai đoạn cuối cùng của sự thuế biến ở đại lễ đường, bây giờ muốn ngăn chặn đã vô cùng khó khăn.
"Đừng có lại đi về phía đó!"
Đám học sinh đeo phù hiệu hội học sinh trên tay áo tiến đến gần khu thí nghiệm từ một hướng khác, cùng với thầy Lộc dẫn đầu chặn đường Cao Mệnh.
"Yêu cầu tất cả học sinh trở về nơi mà bọn chúng nên ở!"
Hội trưởng hội học sinh có tướng mạo giống Cao Vân đến mấy phần, nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược, làm việc quyết đoán, tính tình bạo liệt, như một ngọn lửa.
"Hậu quả của việc này vô cùng nghiêm trọng đấy."
Thầy Lộc cũng lên tiếng, các giáo viên cục điều tra tập trung quanh hắn:
"Một khi kiến trúc trong học viện tư thục Hãn Đức sụp đổ, nó sẽ hoàn toàn xuất hiện ở hiện thực mà không còn bất kỳ ràng buộc nào, toàn bộ quỷ quái trong trường sẽ tràn ra biển lớn, ba khu vực phía đông ngoại thành với hàng triệu dân sẽ gặp nạn."
"Chuyện đến nước này rồi ông nói với tôi mấy cái này làm gì? Có phải tôi đã nhốt bọn họ dưới lòng đất đâu?"
Cao Mệnh vừa trông thấy Tư Đồ An là muốn giết chết hắn.
"Sự tồn tại của trường học là một thiết bị chuyển đổi, sẽ giúp mọi người từ từ tiếp nhận thời đại mới đang đến, bảo vệ được nhiều người hơn, đây luôn là tôn chỉ của cục điều tra."
Giọng thầy Lộc không mấy thiện cảm, nhưng mặt không lộ hỉ nộ:
"Sự phát triển của thời đại cần nhiên liệu, bọn chúng đã trở thành nhiên liệu, anh không thể để trần mắt chứng kiến nỗi đớn đau trong quá khứ, mà phải tha hồ tưởng tượng về sự thay đổi của ngày mai."
"Hội học sinh có tính toán của riêng mình, nhóm chúng ta có thể mang một vài học sinh biến chất nghiêm trọng trở lại phòng điều dưỡng số sáu, định kỳ tiến hành thay đổi."
Ban đầu hội trưởng hội học sinh quản lý lũ hồng tai, sau đó lại đến đại lễ đường bận bịu chuyện cát triết, đã sứt đầu mẻ trán, vừa ra đến lại phát hiện nền móng của trường đã bị phá hủy.
"Mang theo đám học sinh này, các người trốn được đến đâu?"
Hoàng Khủng giáo y đứng bên cạnh thầy Lộc cười khẩy:
"Phá hủy trường học thật, các người cũng phải chết, hết thảy đều là thẻ đánh bạc thôi."
"Trường học này đâu phải vì tôi mà bị hủy, tôi chỉ là gia tốc tiến trình thôi."
Cao Mệnh khẽ chạm ngón tay vào tim:
"Tránh ra!"
"Anh đang tự tìm đường chết."
Hoàng Khủng dưới hiệu lệnh của thầy Lộc, tiến về phía ký túc xá, rất nhiều cánh cửa chưa từng mở ra trong tòa nhà được mở toang, từng học sinh với tướng mạo kỳ quái bước ra từ những văn phòng ẩn tàng, rất nhiều người trong số họ mang họ Tư Đồ, rõ ràng là con nuôi của Tư Đồ An, nhưng lại phải chịu sự đối đãi tàn nhẫn nhất, biến thành những con quái vật.
"Lập tức quay về dưới lòng đất! Nếu không nhóm chúng ta sẽ xây các người vào tường trước khi trường học sụp đổ."
Hoàng Khủng giọng điệu cứng rắn, trạng thái điên cuồng, như một gã điên thực thụ.
"Ngươi nghĩ ta sẽ tin các ngươi sao?"
Cao Mệnh để máu đầu ngón tay chảy vào di ảnh của hồng tai, tất cả cửa sổ ở tầng hoạt động lâu rung động kèn kẹt, hắn quyết định không chờ đến đêm nữa, mà trực tiếp để Trương Đỉnh từ bỏ áp chế hồng tai.
Ngay khi vết rách xuất hiện trên cửa sổ của tầng hoạt động, đám học sinh bị chứng sợ hãi tra tấn cảm thấy tim mình muốn nhảy ra ngoài, trong bức tường của tòa nhà như có một con rồng đang thét gào, bọn họ không sao hiểu được, vì sao hồng tai lại bộc phát trong hồ bơi?
Sấm chớp ầm ầm, mưa to như trút, dòng hồng lưu đục ngầu phun ra ngoài, vô số Quỷ Nước giành được tự do.
"Tản ra! Mau lên chỗ cao!"
Trương Phấn Đấu dầm mình trong mưa to gió lớn, siết chặt nắm đấm, cưỡi trên lưng một con lợn chết, ngửa đầu hô to về phía xung quanh.
Thiểm điện loằng ngoằng, mưa to xối xả, hồng lưu càng thêm mãnh liệt, dưới sự điều khiển cố ý của Trương Đỉnh, thủy triều đục ngầu hung hăng chụp về phía ký túc xá trước khi mất khống chế.
Trông thấy dòng hồng lưu tràn ngập oán khí của người chết, khóe mắt thầy Lộc giật giật, ý chí Tư Đồ An ẩn trong cơ thể hắn hôm nay đã chứng kiến quá nhiều chuyện khó có thể lý giải.
Đối với một đại lão cấp bậc chuyện lạ, sân trường hôm nay trở nên phá lệ linh dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận