Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 300: Sở thích sưu tầm đặc biệt

"Ta dẫn ngươi đi gặp cha mẹ ruột của ngươi."
Bức ảnh màu của A Phòng có một mối liên hệ nào đó với bản thân hắn, càng đến gần, người trong hình càng trở nên sống động, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể bước ra từ bên trong bức ảnh.
Thang máy từ từ đi lên, Cao Mệnh sắp được gặp những nhân vật phản diện siêu cấp có thể so sánh với Tư Đồ An và Hạ Dương.
Trong tất cả những ký ức tử vong của hắn, không hề có bóng dáng của đứa bé kia, đối phương mặc dù là Âm Ảnh Chi Tử, nhưng dường như đã lựa chọn một con đường hoàn toàn khác biệt so với mười hai người còn lại.
"Đứa bé trong ảnh chụp đáng yêu thuần khiết, nhưng đã có thể xuất hiện trong di ảnh của Huyết Thành, trên người hắn nhất định có điểm đặc thù."
Chiếc thang máy còn lớn tuổi hơn cả Cao Mệnh dừng lại ở tầng 16, hắn giống như một người anh trai đến đón em trai tan học, trong tay cầm theo đồ chơi, không hề để ý đến những điều dị thường trong hành lang, đi qua từng cánh cửa phòng.
Cúi đầu nhìn bức ảnh của A Phòng, hai bên Cao Mệnh hiện lên từng số phòng, đợi đến khi hắn ngẩng đầu lên lần nữa, trước mặt trên tấm ván cửa viết 1601.
Nhẹ nhàng gõ cửa, Cao Mệnh lần đầu tiên trong một sự kiện dị thường lại có lễ phép như vậy:
"Có ai ở nhà không?"
Trong hành lang đen như mực, mấy tờ báo cũ bị gió thổi động, phía trên ghi chép lại vụ giết người kinh khủng phát sinh trong căn hộ nhiều năm trước, người phụ nữ điên cả người đầy máu cầm đao chạy trong hành lang, cô ta ôm thi thể của con mình, mắt chảy nước mắt, miệng lại phát ra tiếng cười lớn.
Trong tòa nhà có rất nhiều chuyện kỳ quái, người chết không chỉ có một, trước sau có đến năm sáu vụ, mỗi lần đều có thể chiếm cứ trang đầu của các tờ báo.
"A Phòng? Là ba mẹ của ngươi bảo ta đến đón ngươi."
Vết máu trên tờ báo đen trắng từ từ chảy ra, người phụ nữ cả người đầy hắc huyết trong bức ảnh chậm rãi quay đầu lại, tay cầm đao của cô ta giống như muốn vươn ra từ bên trong khung ảnh.
Kẽo kẹt...
Khóa cửa chuyển động, cánh cửa phòng kiểu cũ bị khóa trái được người từ bên trong mở ra, một cậu bé mặc bộ đồ ngủ khủng long đứng ở cửa, cậu bé mở to đôi mắt tinh khiết không tìm thấy tì vết, biểu lộ trên mặt có chút sợ hãi, so với quỷ quái, người lạ dường như càng khiến cậu bé sợ hãi hơn.
Ngẩng đầu lên, chiếc mũ khủng long che khuất trán, A Phòng nhìn khuôn mặt Cao Mệnh, đầy mắt nghi hoặc.
"A Phòng?"
Đứa bé trước mắt hoàn toàn giống trong ảnh, Cao Mệnh cũng không ngờ rằng mọi chuyện lại thuận lợi như vậy:
"Ba mẹ của ngươi vẫn luôn tìm ngươi, ta đến để đưa ngươi đi gặp họ."
"Ba mẹ... Nhưng mà..."
A Phòng rụt rè nhìn về phía sau Cao Mệnh:
"Mẹ ta chẳng phải đang đứng sau lưng ngươi sao?"
Trên cổ nổi lên một lớp da gà, một cỗ sát ý như lưỡi đao đột nhiên xuất hiện, Cao Mệnh không hề nghĩ ngợi, lấy ra xiềng xích từ trong hình phạt kèm theo phòng, chắn ngang bên cạnh người.
Lực trùng kích to lớn hất văng Cao Mệnh, lưng hắn đập mạnh vào tường, nếu như không phải hai tay đã được Huyết nhục Tiên cường hóa, một đòn vừa rồi đã có thể làm cánh tay hắn tàn phế.
Nhanh chóng điều chỉnh vị trí, Cao Mệnh lùi về phía sau, một thanh đao rỉ sét loang lổ chém vào vị trí vừa rồi của hắn.
Lùi lại đến bên ngoài năm mét, Cao Mệnh mới có cơ hội để thở, hắn quan sát căn phòng 1601.
Người phụ nữ điên cao hơn hai mét mặc một bộ huyết y, cánh tay cô ta thon dài, năm ngón tay khô héo cầm một thanh đao nhọn lớn đến khoa trương.
Mái tóc đen bay lượn trong hành lang, miệng người phụ nữ điên nứt ra, lộ ra hàm răng nanh không đều.
Đối mặt với Lệ Quỷ khủng bố như thế, A Phòng lại không hề sợ hãi, trốn sau váy của người phụ nữ, mười phần cảnh giác nhìn chằm chằm Cao Mệnh.
"Cô ta chính là chỗ dựa của ngươi sao?"
Cao Mệnh không hề quen biết A Phòng trước đây, đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt.
Tổ bốn bảo an đang ở tầng mười một, Cao Mệnh không sợ một tổ bảo an đơn độc, nhưng hắn lo lắng đối phương sẽ cầu viện, đưa Vạn Giải và những tổ bảo an khác đến.
Hạ xiềng xích xuống, Cao Mệnh giơ hai tay lên:
"Ngươi được sinh ra trên bàn giải phẫu của bệnh viện Lệ Sơn, Tư Đồ An đã cướp ngươi đi khỏi cha mẹ, đưa ngươi cùng đại quỷ nuôi dưỡng ở cùng một chỗ. Ta đã tìm được cha mẹ ruột của ngươi, bọn họ đang ở trong tim ta."
Mặc kệ Cao Mệnh nói gì, A Phòng cũng chỉ trốn sau lưng người phụ nữ điên, cậu bé căn bản không tin tưởng người sống.
"Ta hiện tại có thể cho ngươi nhìn thấy bọn họ."
Nhịp tim của Cao Mệnh bắt đầu tăng tốc, tám cánh tay từ sau lưng hắn vươn ra, xé rách cửa chính của căn phòng hình phạt.
Ở hai bên bàn giải phẫu cắt chém vạn hồn, cặp nam nữ bác sĩ kia dường như bị một lực lượng trong cõi u minh dẫn dắt, bọn họ vô thức nhìn về phía thế giới bên ngoài căn nhà hình phạt, ánh mắt chạm phải A Phòng đang trốn sau lưng người phụ nữ điên.
Nước mắt của nữ bác sĩ lập tức chảy xuống, tiếp đó cô ta liều mạng giấu mình sau lưng nam bác sĩ, dường như sợ hãi A Phòng nhìn thấy bộ dạng hiện tại của mình.
Biểu cảm của nam bác sĩ mọc đầy những dụng cụ giải phẫu trên người cũng lần đầu tiên xuất hiện biến hóa, trên khuôn mặt cứng nhắc kinh khủng cố gắng nặn ra một nụ cười có thể dọa những người bệnh khóc thét.
"Bọn họ là cha mẹ ta?"
A Phòng không có bất kỳ ấn tượng nào về cha mẹ ruột của mình, sự nghi hoặc trong mắt cậu bé càng sâu sắc thêm, đôi mắt thuần khiết kia nhìn chằm chằm nam nữ bác sĩ, sau đó cậu bé chạy vào căn nhà ma, lôi ra chiếc túi xách to lớn.
Kéo khóa, A Phòng cố gắng ôm lấy chiếc túi, đẩy nó ngã xuống.
Đủ loại khối gỗ rầm rầm đổ xuống đất, sau khi chạm vào bóng tối, những khối gỗ kia tự mình ghép lại thành từng căn phòng đơn sơ.
Thoạt nhìn những căn phòng này chỉ là do một đứa trẻ tùy tiện ghép lại, không có bất kỳ đặc điểm nào, nhưng nếu so sánh với những tin tức giết người ở Hãn Hải thì có thể phát hiện, mỗi một căn phòng xếp gỗ này đều tương ứng với một căn nhà ma ở Hãn Hải!
Âm phong nổi lên, những linh hồn vặn vẹo trong những căn phòng xếp gỗ mở mắt, từng con đại quỷ từ bên trong những căn nhà ma xếp gỗ bò ra.
Đứng giữa những căn nhà ma xếp gỗ, A Phòng ngây thơ hỏi lại Cao Mệnh:
"Vậy bọn họ là ai?"
Khí tức kinh khủng bao trùm xung quanh, Cao Mệnh liên tiếp lùi lại bảy, tám mét, hắn vậy mà trong nháy mắt cảm thấy tê cả da đầu.
Đứa nhỏ này đang thu thập những căn nhà ma! Rốt cuộc hắn đã thu thập bao nhiêu căn nhà ma?
Vác lên chiếc túi xách to lớn, A Phòng mặc bộ đồ ngủ khủng long giống như một con quái thú nhỏ, đứng trong thành phố xếp bằng gỗ.
Một màn này nhìn qua có vẻ buồn cười, nhưng Cao Mệnh cảm thấy A Phòng có khả năng thật sự có thực lực phá hủy một phần của khu thành thị.
"Grừ."
A Phòng thấy Cao Mệnh chạy đến một nơi xa như vậy, giả vờ làm ra một bộ dạng dữ tợn.
Bản thân đứa nhỏ này không có ác ý, nhưng xung quanh cậu bé lại tập trung quá nhiều thứ tiêu cực, những bóng quỷ cao lớn cường tráng liên tiếp xuất hiện, chen chúc trong hành lang.
A Phòng dùng gỗ xếp thành một lượng lớn những căn nhà ma, oán khí của những căn nhà ma này tập trung lại một chỗ, ảnh hưởng lẫn nhau theo một cách mà không ai ngờ tới, lại có dấu hiệu dần dần biến thành tử cảnh.
Cao Mệnh hiện tại có thể xác định, A Phòng có một loại năng lực đặc thù bẩm sinh, hắn dường như có thể ghép những căn phòng oán hận không liên quan lại với nhau.
"Đây chính là Âm Ảnh Chi Tử sao?"
Cao Mệnh ném đống đồ chơi mà mình mang đến vào giữa hai người, đầu ngón tay khẽ chạm vào tim, để nam nữ bác sĩ từ trong hình phạt kèm theo phòng đi ra:
"Ta đã làm được những việc các ngươi yêu cầu, bây giờ đến lượt các ngươi đi chứng minh thân phận của mình."
Nữ bác sĩ nhìn thấy những con đại quỷ vây quanh A Phòng, vừa vui mừng vì đứa con của mình trưởng thành "khỏe mạnh", lại vừa thoáng chốc thất vọng vì đứa con không nhận ra mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận