Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 198: Ngươi thấy ta

Phó Hỏa đầy người vết sẹo liều chết đem người của cục điều tra ở khu đông cứu ra, bọn hắn đi tới phòng tuyến thứ tư ở rìa khu đông. Tổng cục đã rõ ràng sự kiện mất khống chế dị thường ở học viện tư thục Hãn Đức, sau khi biết Tư Đồ An tung tích không rõ, nhiều bên khẩn cấp điều động đội ngũ, dốc toàn lực gấp rút tiếp viện khu đông.
"thiết lập trạm gác! Phong tỏa đường đi! cấm chỉ tất cả các loại xe tiến vào! Kiểm tra nghiêm ngặt tất cả mọi người! Không được bỏ qua bất cứ người nào!"
Những kẻ chết thay trong trường học có khả năng sẽ thay đổi thân xác khác, cục điều tra biết rõ sự nguy hiểm của chúng, dốc toàn lực muốn đem tai ách ngăn chặn bên ngoài khu thương nghiệp trung tâm ở khu đông.
"Tránh ra! Chúng ta là người của cục điều tra khu đông!"
"Lập tức dừng lại! Tiếp nhận kiểm tra!"
"Hắn là Phó Hỏa, đội trưởng đội ngũ tiếp viện của bộ phận an ninh Tân Hỗ, các ngươi mù sao?"
"Lập tức dừng lại!"
Họng súng đen ngòm nhắm vào những thành viên cục điều tra khu đông muốn xông vào, những người vốn thuộc hạ của Tư Đồ An do Trác Quân cầm đầu cuối cùng chỉ có thể từ bỏ chống cự, không cam lòng giơ hai tay lên.
Tư Đồ An tung tích không rõ, hiện tại bọn hắn trở thành tiêu điểm chú ý của các thế lực.
"Ba người một tổ, cách ly quan sát! Bác sĩ! Để bác sĩ tới bên này trước!"
Điều tra viên ở phòng tuyến thứ tư giam giữ cách ly Trác Quân và những người khác, Phó Hỏa cố ý từ Tân Hỗ chạy tới cũng bị mời lên xe.
"Hãn Hải điều tra tổng cục các ngươi muốn làm gì?"
Phó Hỏa ngồi cạnh thiết bị chữa bệnh trên xe, đưa tay đánh vào khoang xe:
"Toàn bộ đều là thép tấm, xe này là dùng để giam giữ phạm nhân."
"Tổng cục không có hạ đạt mệnh lệnh rút lui, là ngươi tự ý để điều tra viên rời đi."
Đại não Trác Quân vận chuyển nhanh chóng, Tư Đồ An giống như đã chết, không ai có thể bảo vệ hắn, chuyện này đối với hắn là nguy cơ cực lớn, nhưng cũng là một kỳ ngộ hiếm có.
Khi Tư Đồ An còn tại vị, hắn chỉ là thủ hạ của Tư Đồ An, hiện tại hắn có thể ngẩng đầu lên, thậm chí còn có thể nhòm ngó vị trí cao hơn.
Hình như lo lắng mấy người có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong quá trình áp giải, xe không đi quá xa, mấy người đã bị gọi xuống xe.
"Giao ra các trang bị thông tin và vũ khí của các ngươi, trước khi xác định các ngươi không bị thay thế, các ngươi tạm thời ở trong phòng bệnh này, lát nữa sẽ có người đến tiến hành khảo thí các ngươi."
Nhân viên trông coi có ngữ khí lạnh băng, vũ khí trong tay vẫn nhắm vào Trác Quân và Phó Hỏa, điều này làm Phó Hỏa có chút tức giận.
"Hôm nay ta xem như đã nhìn rõ bộ mặt của Hãn Hải cục điều tra các ngươi, đối phó với quỷ thì bó tay chịu trách, đối phó với người thì thập bát ban võ nghệ mọi thứ tinh thông."
Phó Hỏa ngồi trên giường bệnh, vết thương trên người hắn vẫn còn đang chuyển biến xấu.
"Nói ít vài câu thôi."
Trác Quân mặt mày ủ dột:
"Ngươi bị thương nặng, nhưng tổng cục cũng không có dốc toàn lực cứu chữa ngươi, điều này nói rõ tổng cục đã suy nghĩ đến việc diệt khẩu."
"Bọn chúng dám sao?"
"Đây không phải Tân Hỗ, nếu như ngươi chết ở học viện tư thục Hãn Đức thì cũng rất bình thường."
Trác Quân chịu đựng đau đớn, đi lại trong phòng bệnh, cho đến khi Viên Huy và mấy vị điều tra viên kỳ cựu khác của cục điều tra khu đông được đưa vào đây.
Sau khi người đã đến đông đủ, đèn trong phòng bệnh bỗng nhiên bị tắt, trên vách tường trước mặt bọn hắn xuất hiện một hình chiếu có chút mơ hồ.
Âm thanh dòng điện xẹt xẹt truyền vào tai, xen lẫn tiếng kêu thảm yếu ớt, mọi người trông thấy một đôi tay mang găng màu trắng đặt trên bàn.
"Các ngươi có ba phút để nhớ lại, khi Tư Đồ An mất tích, xung quanh có những người nào và những con quỷ nào, không được bỏ sót một ai."
Giọng nói tổng hợp đã qua xử lý vang lên, những người trong phòng bệnh nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ khó hiểu.
Dị thường sự kiện mất khống chế, đại tai bộc phát, lúc này không hỏi rõ ràng tình huống trong trường học trước, mà vấn đề thứ nhất lại là hỏi thăm tung tích của Tư Đồ An?
"Cục trưởng ở trong học viện chiến đấu với quỷ quái đến giây phút cuối cùng, tận trung với công việc, chưa từng nghĩ tới việc từ bỏ."
Trác Quân kéo thân thể bị thương, đứng trước hình chiếu:
"Quỷ quái vây khốn ký túc xá, phá hủy tường vây, dẫn đến tai ách mất khống chế, cục trưởng xung phong đi đầu, liều chết ngăn cản, cuối cùng mất tích ở phòng tuyến thứ nhất nơi giao tranh ác liệt nhất."
Trác Quân nói năng rất bài bản, nhưng lỗ hổng thật ra là do Tư Đồ An tạo ra, Tư Đồ An cũng là mất tích trong quá trình chạy trốn, nhưng với cách nói của hắn, cảm giác đã hoàn toàn khác biệt.
"Ai trong số các ngươi ở gần Tư Đồ An nhất?"
Đôi găng tay trắng trong hình chiếu tiếp tục đặt câu hỏi.
Những người trong phòng bệnh đều im lặng, Trác Quân trầm ngâm một lát, sau đó ngẩng đầu:
"Là ta."
"Miêu tả cụ thể tình huống lúc đó."
"Nhân viên bảo an của Tân Hỗ toàn bộ hy sinh, Hồng Y hoàn chỉnh xuất hiện, cục trưởng đứng sau lưng Hồng Y, cùng đối kháng với ba đại quỷ mạnh nhất trong học viện, theo thứ tự là giáo sư mỹ thuật trong phòng học cấm kỵ, hiệu trưởng cũ của học viện tư thục Hãn Đức Nghiêm Khê Tri, còn có Hữu Lượng dưới tầng hầm ngầm của tòa nhà thí nghiệm."
Trác Quân hồi tưởng một hồi:
"Ta nhớ lúc đó còn có người đang đuổi theo cục trưởng."
"Ai?"
"Vương Kiệt, bạn học cao trung của ta, bác cả của hắn là Vương Lam cục trưởng cục điều tra Tây Cảng, ông nội ở Hãn Hải thương hội, chú hai là ở Cảng Phủ pháp viện, bố hắn thì ở nước ngoài lâu năm và Tân Hỗ thị, hình như đã gia nhập tầng lớp cao cấp của Thâm Không khoa kỹ."
Trác Quân không để mắt đến Tịch Sơn, tiếp tục nói:
"Còn có hai người cũng là bạn học của ta, một người tên Lưu Y, gia cảnh rất đơn giản, nàng là luật sư, chuyên phục vụ người bị câm; một người khác tên Cao Mệnh, là chuyên gia tư vấn tâm lý ở nhà tù trọng phạm Hận Sơn, nhưng hắn đã bị sa thải cách đây không lâu vì vấn đề tâm lý."
"Đều là bạn học của ngươi? Tại sao bọn hắn lại tập trung xuất hiện trong dị thường sự kiện?"
"Trong dị thường sự kiện lần này xuất hiện một con quỷ, là bạn học của chúng ta mười năm trước, tất cả học sinh lớp 13 đều bị hắn hấp dẫn tới. Con quỷ đó tên là Cao Vân, cục trưởng từng bị hắn và Học Sinh hội đuổi theo trước khi mất tích."
Trác Quân không uổng công đi theo Tư Đồ An, hắn đã học được rất nhiều thứ từ Tư Đồ An, ví dụ như chỉ nói một nửa sự thật.
Đôi găng tay trắng nắm lại, hình như đang suy nghĩ điều gì đó, một lát sau âm thanh tổng hợp lại vang lên:
"Việc Tư Đồ An mất tích ảnh hưởng rất lớn, hy vọng các ngươi có thể giữ bí mật với bên ngoài, tiếp theo ta còn có mấy vấn đề muốn hỏi các ngươi. Có bao nhiêu người bị vây chết trong học viện tư thục Hãn Đức, trở thành kẻ chết thay?"
"Số lượng áng chừng khoảng năm trăm ba..."
Phó Hỏa còn chưa nói xong, liền bị Trác Quân cắt ngang, hắn nghiêm mặt, nói từng chữ:
"Bốn ngàn năm trăm ba mươi bốn người."
Con số này làm tất cả mọi người trong phòng giật mình, Trác Quân kiên trì, lặp lại một lần.
Tư Đồ An mất tích, tội tắc trách của hắn muốn đổ lên đầu Trác Quân, cho nên Trác Quân dứt khoát đẩy toàn bộ số người bị hại trong những năm này và số người có khả năng tử vong vào học viện tư thục Hãn Đức, dù sao học viện đã mất khống chế, chết thêm bao nhiêu người nữa cũng là do quỷ giết, không liên quan gì tới hắn và Tư Đồ An.
Cuộc hỏi đáp trong phòng bệnh vẫn còn tiếp tục, Hãn Hải cũng phát sinh biến hóa cực lớn trong mấy tiếng ngắn ngủi này.
Thái Mỹ Mỹ thất kinh chạy về nhà mình ở Đông Giao, những chuyện gặp phải ở trường học mấy ngày nay khiến nàng gần như phát điên.
Đá văng giày, Thái Mỹ Mỹ cầm lấy một chiếc khăn, trốn vào trong chăn.
Thân thể của nàng run rẩy dữ dội, sắc mặt trắng bệch:
"Trốn thoát rồi, cuối cùng cũng trốn thoát, những con quỷ trên xe chắc không đi theo mình ra ngoài."
Dáng người đầy đặn bị chăn mỏng che lại, chiếc camera giám sát lắp đặt trong nhà của Thái Mỹ Mỹ bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, ống kính dừng lại rồi chuyển về phía giường, dường như phía bên kia ống kính ẩn giấu một đôi mắt bẩn thỉu.
"Mình không nhìn thấy những kẻ chết thay xuống xe, chúng chắc hẳn vẫn còn trên xe, hẳn là ở cùng những bạn học khác!"
Thái Mỹ Mỹ nôn mửa vì sợ hãi, nàng vuốt ngực, vén chăn lên, ngồi trên giường, ném bỏ quần áo ướt.
Từng món quần áo rơi xuống đất, camera giám sát trong nhà vẫn luôn nhắm vào nàng, ánh mắt tham lam phía bên kia mạng lưới nhìn chằm chằm vào dáng người nàng.
Khi quần áo sắp cởi xong, cánh tay của Thái Mỹ Mỹ bỗng nhiên cong vẹo thành một góc độ kỳ quái, nàng giống như bị người khác bóp cổ từ phía sau.
"Không thể nào! Quỷ đều ở trên xe! Chúng không xuống xe cùng ta!"
Trên lưng trắng nõn xuất hiện từng vệt máu, từng khuôn mặt quỷ mặc đồng phục học viện tư thục Hãn Đức hiện ra trên lưng Thái Mỹ Mỹ, toàn thân nàng bị vặn vẹo thành một góc độ quỷ dị, cả khuôn mặt trở nên kinh khủng dị thường.
"Ta không nhìn thấy có người xuống xe cùng ta! A a a a!"
Thân thể Thái Mỹ Mỹ bị vặn vẹo, từng Trương mặt người gào thét trên người nàng, có rất nhiều quỷ chết thay ở trong thân thể nàng, đều muốn chiếm cứ thân thể này.
"Cứu ta, cứu ta!"
Mặt mũi nổi đầy gân xanh, Thái Mỹ Mỹ giống như một con rết khổng lồ đầu to, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía camera giám sát, nàng nhanh chóng bò về phía camera!
"Ngươi đã thấy! Ngươi thấy ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận