Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 452: Lựa chọn xe khách vận chuyển

Bà cốt xem bói tương lai, Cao Minh nhìn thấy quá khứ, theo đại biểu hiện tại văn tự biến mất, mảnh quần áo tàn phế chỉ còn lại vết máu.
Đối với bà cốt, loại tồn tại nằm giữa ranh giới người và quỷ, máu trên người bà ta vừa là sinh cơ, thọ nguyên, vừa là một phần của thuật pháp, lại vừa là nhu yếu phẩm để hiến tế.
Tổn hao nhiều tiên huyết như vậy, bà cốt đừng nói tiếp tục làm người, chỉ sợ ngay cả quỷ cũng không làm được.
"Nguyên nhân hắc vụ xuất hiện vẫn chưa rõ ràng, việc này ẩn chứa Đại Nhân Quả, khiến bà cốt không dám đụng vào, bà ta chỉ tính ra được đường ra."
Cao Minh xem xét ba đồng tiền trong lòng bàn tay, đồng tiền thứ nhất khắc vẽ hình con mắt mở to, đồng tiền thứ hai là tay chân đẫm máu, đồng tiền thứ ba khắc một trái tim đang đập.
Dường như trước khi biến mất, bà cốt đã hiến tế ba bộ phận của cơ thể mình vào trong đồng tiền, dùng cách này để trốn khỏi sự điều tra của tồn tại đáng sợ trong hắc vụ.
"Một con đường thông hướng tử vong chân chính, một con đường thông hướng hiện thực chân chính, lời bà cốt để lại rất có ý nghĩa."
Cao Minh quay đầu nhìn thoáng qua đám học sinh, lẽ nào hiện thực chân chính chính là nơi những học sinh này từng sinh sống? Còn tử vong chân chính là nơi hắc vụ được sinh ra?
"Lộc Tà từng nói, Hãn Hải là một nhà giam, nhân quỷ điên đảo, tất cả thị dân đều sống trong kịch bản số mệnh."
"Cái gọi là số mệnh chính là những quỷ quái mạnh nhất trong hai thế giới hiện thực chân chính và tử vong chân chính?"
"Bọn chúng liên thủ tạo ra thành phố Hãn Hải này, nhưng làm như vậy có ý nghĩa gì? Là xây dựng một bãi săn cho người sống trong hiện thực chân chính? Hay là tạo ra một lò sát sinh cho quỷ quái trong tử vong chân chính?"
Bóng ma xâm nhập Hãn Hải, thị dân bị chà đạp như heo chó, Thần Linh chết ép tín ngưỡng, quỷ quái điên cuồng tùy ý giết chóc, thậm chí có một số người sống bị dị thường thay thế, thân thể, gia đình và ký ức của bọn họ trở thành đồ chơi và chất dinh dưỡng của kẻ khác.
Đây chính là điều số mệnh muốn thấy sao?
Không tự chủ được nắm chặt tay lái, trong lòng Cao Minh nảy sinh cảm giác chán ghét và muốn thoát khỏi:
"Trước mắt có hai con đường, một đường dẫn tới chân tướng tuyệt vọng, một đường dẫn tới tử vong thê thảm, có lẽ ở lại Hãn Hải làm một kẻ xảo trá thần tài là lựa chọn an toàn nhất. Nhưng nếu ta chọn như vậy, chẳng phải bao nhiêu lần chết trước đó đều trở nên vô nghĩa hay sao!"
Mạch máu trên mu bàn tay nổi rõ, Cao Minh nhìn chằm chằm vào hắc vụ phía trước, sương mù đã che khuất hai bên kiến trúc, hắn không sử dụng năng lực Quỷ Thần thì ngay cả đường dưới chân cũng không nhìn rõ.
"Lần lượt tử vong, trùng sinh trong hỗn độn vô tri, ta được tất cả những 'chính mình' trong quá khứ ước mơ, thu được hy vọng mà bọn họ chắp vá bằng tử vong, ta nghĩ bọn họ chắc chắn không muốn thấy ta trở thành một Thần Linh mục nát, dối trá, không muốn chính mình biến thành bộ dạng mà mình ghét nhất."
"Đi về phía trước! Đi xem rõ hai con đường kia! Nếu lại tử vong, vậy hãy để ta trở thành bậc thang, đặt 'ta' kế tiếp lên điện thờ!"
Trong mắt Cao Minh mang theo sự miệt thị đối với số mệnh, kinh khủng không thể nói và sợ hãi không biết đều không thể dao động hắn mảy may, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.
"Lý lão sư, cô có thể đưa chìa khóa xe cho ta không? Ta thử đưa mọi người ra đường lớn, ra khỏi hắc vụ, đến Hãn Hải."
Thanh âm Cao Minh bình tĩnh, nhưng lại lộ ra sự kiên định và lực lượng.
Mang theo ánh mắt do dự, Lý lão sư lảng tránh ánh mắt, lời cuối cùng Vi Thiến nói với nàng dường như có liên quan đến Cao Minh, nàng không dám giao chìa khóa xe cho Cao Minh, điều đó chẳng khác nào giao tính mạng của cả xe cho Cao Minh.
"Hoặc là cô lái xe, ta sẽ chỉ đường cho cô."
Cao Minh rời khỏi ghế lái:
"Ta biết cô lo lắng cho những học sinh mất tích, vấn đề mấu chốt bây giờ là không ai dám xuống xe tìm bọn họ, cô cứ ở lại thị trấn, không chừng những quỷ quái kia sẽ tới gần, quái vật trong hắc vụ sẽ làm hại những học sinh khác trên xe."
Nắm chặt chìa khóa giấu trong túi, Lý lão sư muốn tìm người để bàn bạc, nhưng ngay cả cửa xe nàng cũng không dám mở, chỉ có thể giao tiếp bằng ánh mắt với những học sinh bên cạnh.
"Ta thấy có thể thử theo lời hắn nói, trước đó hắn đã cứu mạng ta."
Trần Tĩnh rất thông minh, hắn trước là Cao Minh nói, ra vẻ đứng về phía Cao Minh, sau đó lập tức nói với mọi người chuyện xảy ra trong tửu điếm.
Che giấu những thông tin bất lợi cho Cao Minh, Trần Tĩnh đem những lời âm thanh trong lòng nói cho hắn biết nói với những học sinh khác, còn nói ra suy đoán về trò chơi cấm kỵ.
Bởi vì Cao Minh "dẫn đạo" Trần Tĩnh và Thân Đồ Thước tuần tự thức tỉnh "hệ thống", lần này Cao Minh cũng ngồi vững thân phận NPC tân thủ dẫn đạo.
"Ta không có khả năng cứu tất cả mọi người, nhưng ta có thể đưa các ngươi đến doanh địa của ta, nơi đó tạm thời không bị hắc vụ quấy nhiễu."
Cao Minh đỡ Lý lão sư đến ghế lái.
"Doanh địa trong hắc vụ?"
Có mấy học sinh dường như hiểu ra:
"Giống như nơi ẩn nấp sao? Hay là điểm trùng sinh của chúng ta?"
"Các ngươi nghĩ nhiều rồi, ở đây không có điểm trùng sinh, cũng không có nơi ẩn nấp, nơi đó có thể bị hắc vụ ăn mòn bất cứ lúc nào."
Cao Minh liếc nhìn đám học sinh trên xe, việc hắn muốn làm vô cùng nguy hiểm:
"Đừng hy vọng vào bất cứ ai, đừng có bất kỳ ảo tưởng nào, muốn có được an toàn, vậy thì trước hết hãy biến nội tâm của mình thành nơi trú ẩn đầu tiên đi."
"Vẫn chưa được."
Lý lão sư lấy chìa khóa xe ra, nhưng lại lắc đầu.
"Cô vẫn chưa tin ta?"
"Ta không biết lái xe."
Lần nữa ngồi vào ghế điều khiển, Cao Minh khởi động xe buýt chở đầy học sinh lớp 13, hắn không chào hỏi Tịnh Đà Thần, tách ra trong hắc vụ, có lẽ đại diện cho sự vĩnh biệt.
Nhìn chằm chằm con đường trên mặt đất, Cao Minh mở thế nào cũng không ra khỏi Hiếu An trấn, bình thường mà nói nơi này cách đầu trấn chỉ có mấy phút lộ trình.
"Các ngươi đều ngồi xuống, thắt dây an toàn, lát nữa nếu sắp đụng vào tường nhớ nhắc nhở ta."
Nói xong câu đó, mặc kệ sắc mặt của giáo viên và học sinh thay đổi, Cao Minh trực tiếp nhắm mắt lại, kiên nhẫn cảm nhận tiếng gọi từ sâu trong đáy lòng, hắn đã đặt tượng đất Huyết Nhục Tiên ở doanh địa bên ngoài trấn.
Đạp chân ga, Cao Minh lắng nghe tiếng gọi của các bạn học, từng chút tiến về phía tiếng gọi, khoảng mười phút sau, trong hắc vụ xa xa xuất hiện một đốm lửa bập bùng.
"Có người! Phía trước có người!"
Nhìn thấy ánh sáng, Lý lão sư cũng thở phào nhẹ nhõm, Cao Minh không lừa nàng, bên ngoài trấn thực sự có một doanh địa, bọn họ thật sự đã rời khỏi thị trấn dưới sự dẫn dắt của Cao Minh, đi tới đường lớn.
"Chỉ cần đi theo đường lớn, nhất định có thể vào thành phố, khả năng chúng ta được cứu viện sẽ tăng lên, ít nhất tín hiệu cũng sẽ khôi phục."
Mang theo hy vọng tốt đẹp, Lý lão sư nhìn về phía trước.
Hắc vụ từ từ tản ra hai bên, các bạn học đứng dậy khỏi chỗ ngồi, dưới ánh lửa, bọn họ nhìn thấy một chiếc xe buýt cũ nát, kỳ quái với đầy hình vẽ xấu xí.
Chiếc xe kia dường như cũng từng là một chiếc xe trường học, có sáu, bảy phần tương tự với chiếc xe khách mà họ đang đi.
Trong xe khách là những hành khách đeo mặt nạ, bên ngoài xe trưng bày những bức tượng đất sắp vỡ nát, gần thân xe, lấy điện thờ trúc làm ngọn nguồn, lấy ảnh đen trắng làm củi, đốt lên một đống lửa.
"Ta tốn rất nhiều công sức mới tìm được chiếc xe kia."
Cao Minh mở mắt, mở cửa xe, bước vào doanh địa của mình:
"Hai chiếc xe khách, hai con đường, thật khó lựa chọn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận