Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 423: Giáng sinh

Bãi đậu xe ngầm là một trong những địa điểm nguy hiểm nhất của khu dân cư Xương Thành, được dùng để cất giữ và vứt bỏ các loại thi thể tử vong bất thường, chỉ cần là người bình thường đều không muốn đi sâu vào trong đó. Có thể coi là như vậy, hết lần này đến lần khác có mấy kẻ không sợ chết lại đào xuyên bức tường huyết nhục, chạy tới nơi sâu nhất.
Thấy người đến không phải Cao Mệnh, Cao Vân và Tư Đồ An đều thở phào nhẹ nhõm. Cao Vân lo lắng Cao Mệnh sẽ tranh giành tượng đất Vị Lai Thần với mình, còn Tư Đồ An thì lo lắng cho mình lại lần nữa mất đi tự do. Thế nhưng, rất nhanh sau đó, cả hai người đều cau mày, bọn hắn nhìn thấy khuôn mặt cuồng nhiệt của Hạ Dương.
Cao Vân không hiểu rõ Hạ Dương lắm, chỉ là bản năng cảm giác được đối phương mang đầy ác ý trong ánh mắt. So sánh ra, Tư Đồ An, bạn tù ở hình phòng, hiểu rõ Hạ Dương điên rồ đến mức nào, quái vật sống ở bên trong bức tranh kia, còn đem Hồng Y vẽ cả lên trên người mình.
"Chúng ta tới giống như rất đúng lúc!"
Trong mắt Hạ Dương tràn đầy tơ máu, hắn chen mặt mình vào lỗ hổng, nghiêng đầu nhìn quanh:
"Vẫn chưa ra đời, may mắn là nó vẫn chưa ra đời!"
Hạ Dương với thân thể đầy thương tích, giống như con rắn không xương bò trên mặt đất, huyết dịch trên người hắn hòa lẫn cùng huyết nhục trong bãi đậu xe ngầm, hắn tựa như xem mình là một cây bút, chấm lấy hồn máu, vẽ tranh trên mặt đất nhà để xe.
"Đừng phát điên nữa!"
Phạm Lệ và Hà Tinh buồn rười rượi. Ban đầu bọn hắn còn có thể ngăn cản Hạ Dương, nhưng theo việc Hạ Dương dung hợp ngày càng sâu với những huyết nhục trong gara, bọn hắn cũng bất lực.
Đi suốt đoạn đường này, bọn hắn đã gặp đủ loại quỷ dị. Nếu không phải sự áp chế của Vị Lai Thần đột nhiên yếu đi, để Hà Tinh có thể sử dụng năng lực quỷ văn, thì mấy người có lẽ đã chết từ lâu.
Mà Hà Tinh sở dĩ nghe lời như vậy là bởi vì sự tồn tại của Tịch Sơn. Là một thành viên của lớp 13, không ai dám xem nhẹ Tịch Sơn, điều "kinh khủng" hơn cả là, mặc kệ gặp phải nguy hiểm lớn đến đâu, Tịch Sơn đều không có ý định "ra tay", tựa hồ như những trường hợp nhỏ nhặt này không đáng nhắc tới.
Có đôi khi Hà Tinh còn hoài nghi, Tịch Sơn có thật sự ẩn giấu át chủ bài hay không?
"Lại thêm một người?"
Năng lực của Cao Vân rất mạnh, thuộc về phương diện quy tắc, đồng thời vị cách cực cao, người thường căn bản không cách nào chống cự. Nhưng năng lực này của hắn không thể để người khác biết, một khi bộc lộ, hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều.
Trước đó, những kẻ địch có thể ép hắn sử dụng năng lực này đã toàn bộ tử vong, lần này nếu không phải gặp phải Tư Đồ An, hắn có lẽ vẫn có thể tiếp tục giữ vững.
"Mục tiêu tăng thêm, hiến tế tiêu hao cũng sẽ tăng theo..."
Cao Vân khát vọng có được lực lượng của Vị Lai Thần, chỉ cần ăn hết tượng đất Vị Lai Thần, hắn sẽ có thể được tăng lên toàn diện, đáng tiếc hình như hắn không đợi được.
"Lâu rồi không gặp, Hạ Dương."
Tư Đồ An vừa mới phá tan xiềng xích trói buộc, vặn vẹo cổ, nhìn về phía Hạ Dương với miệng đầy vết thương, phảng phất như người rắn:
"Là Cao Mệnh bảo ngươi tới sao?"
"Các ngươi đánh nhau cứ đánh, ta không có hứng thú với Huyết Thành, tượng đất, tương lai gì cả, ta chỉ muốn vẽ ra một tác phẩm hoàn mỹ."
Đáy mắt Hạ Dương mang theo vẻ điên cuồng, nhìn quanh bốn phía:
"Hẳn là ở ngay chỗ này, bụng mẹ ở ngay gần đây!"
Mặc dù Hạ Dương không chuẩn bị tham dự, nhưng Tư Đồ An vẫn chậm rãi tụ lại tử ý hư thối trong máu thịt, tiến lại gần phía Hạ Dương. Hắn trời sinh tính đa nghi, từ khi Hạ Dương xuất hiện đã bắt đầu hoài nghi, đây có phải là cái bẫy do Cao Mệnh bố trí hay không.
Thời điểm linh hồn Cao Mệnh bị xé rách thành vô số mảnh, thủ đoạn cuối cùng của đối phương không phải là cầu cứu, mà là mở ra hình phòng, chủ động thả Hạ Dương ra. Họa sĩ điên trước mắt này, rất có thể là con bài Cao Mệnh đã chuẩn bị.
Để thăm dò thêm một bước, Tư Đồ An nở nụ cười trên mặt nói với Hạ Dương:
"Ngươi và ta đều là tù phạm, hiện tại ta đã thoát khốn, có cần ta giúp ngươi loại bỏ xiềng xích của Cao Mệnh không?"
"Xiềng xích hữu hình có thể chạm đến, có thể chặt đứt, nhưng xiềng xích vô hình thì ngươi xử lý thế nào?"
Hạ Dương liếc nhìn Tư Đồ An:
"Rất kỳ quái, ta phát hiện ngươi vẫn là dáng vẻ bị nhốt lại tương đối dễ nhìn, dáng vẻ hiện tại của ngươi làm ta cảm thấy toàn thân khó chịu, ta đặc biệt, rất muốn giết chết ngươi, giống như chúng ta là túc địch trung mệnh vậy!"
Nếu như không có Cao Mệnh xuất hiện, Hạ Dương chính là người thành lập diễn đàn tử Thủy, hắn sẽ thao túng người chơi quái sự cùng Tư Đồ An, người đại diện cho cục điều tra tại Hãn Hải đánh cờ.
"Túc địch trung mệnh? Mệnh này là chỉ Cao Mệnh sao? Quan hệ của ba người các ngươi phức tạp thật đấy."
Tịch Sơn ở phía sau yếu ớt xen vào một câu, nhưng Hạ Dương và Tư Đồ An đều không để ý đến hắn.
"Thật ra chúng ta không cần thiết phải thi nhau tranh đấu, ngươi muốn sáng tác tác phẩm hoàn mỹ, Cao Vân đang từng bước xâm chiếm tượng đất tương lai, mà ta muốn chính là tự do. Mọi người không can thiệp chuyện của nhau, theo nhu cầu mỗi người, thế nào?"
Tư Đồ An đã thoát khỏi xiềng xích, hắn lợi dụng năng lực của Cao Vân, mượn lực lượng của Vị Lai Thần, mưu tính tương lai khi còn ở trong tù, mấu chốt nhất là hắn thật sự đã thành công.
Cao Vân và Hạ Dương đều không để ý tới đề nghị của Tư Đồ An. Ngược lại Hà Tinh nhìn những thi thể treo bên cạnh cột trụ, hơi sợ hãi:
"Mọi người trong mắt Vị Lai Thần đều là sâu kiến, không bằng cùng nhau nghĩ cách chạy trốn, dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý!"
Hắn vừa dứt lời, Phạm Lệ liền đột nhiên đẩy hắn ra:
"Cẩn thận!"
Huyết nhục dị hóa như sóng gợn, trên những thi thể kia nhanh chóng mọc ra mầm thịt, một mảnh rừng thịt kinh khủng cứ như vậy xuất hiện trong bãi đậu xe ngầm!
Tư Đồ An cười nhìn về phía trước, ngoài miệng nói theo nhu cầu mỗi người, nhưng tay lại làm chuyện đuổi tận giết tuyệt.
"Giống như người kia, sao có thể tin tưởng được!"
Tịch Sơn đã gặp qua Tư Đồ An trong học viện Hãn Đức, bộ dạng sớm đã có dự liệu. Sau khi nhìn thấy Tư Đồ An, hắn liền bắt đầu rút lui. Tịch Sơn có thể sống qua nhiều lần sự kiện dị thường, chủ yếu dựa vào hai điểm, một là ôm đùi, hai là chạy nhanh.
Dưới sự thôi động điên cuồng của Tư Đồ An, trên da dẻ của hắn mở ra từng con mắt, trong mỗi con mắt đều phản chiếu một Tư Đồ An của tương lai.
"Cao Vân, ta xem bản thể của ngươi còn có thể giấu được đến khi nào!"
Không khác biệt, toàn phương vị công kích, Tư Đồ An bộc phát toàn bộ lực lượng có thể mượn dùng, không chỉ là Cao Vân và Hạ Dương bọn hắn, ngay cả những quái vật ẩn núp trong bãi đậu xe ngầm cũng trở thành mục tiêu. Tư Đồ An không biết rõ bản thể của Cao Vân rốt cuộc là cái gì, cho nên hắn chuẩn bị giết chết hết thảy vật sống và những thứ dị thường.
"Để ta xem năng lực của ngươi còn có thể dùng được mấy lần?"
Huyết nhục sinh trưởng, cảnh tượng trước mắt tà ác đáng sợ, tất cả thi thể nơi này đều là tử vong bất thường, sinh cơ của tuổi thọ chưa hết và tương lai của bọn chúng đều bị tượng đất rút ra, giờ phút này lại bị Tư Đồ An toàn bộ phóng thích ra ngoài.
Thân thể Hà Tinh bắt đầu mọc ra những thứ kỳ quái, huyết nhục tự thân giống như đã mất đi khống chế, mọi người thậm chí có thể nghe được chính mình khí quan đang nói chuyện.
Mưa máu đổ xuống, rừng thịt tràn lan, Hạ Dương và Cao Vân lại đều không chú ý tới Tư Đồ An, hai người rất nhạy cảm cảm nhận được điều gì đó, sau khi Tư Đồ An bộc phát toàn lực, cùng nhau nhìn về phía một góc bên trái bãi đậu xe ngầm.
Bọn hắn nghe được một tiếng cầu cứu của một người phụ nữ, còn mơ hồ nghe được âm thanh khóc nỉ non của một đứa bé.
"Vị Lai Thần chuẩn bị nhục thể cho mình sắp ra đời?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận