Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 267: Cho ngươi mặt mũi

"Kìm cầm máu?"
Cao Mệnh chỉ giỏi lấy máu, căn bản không cần đồ vật cầm máu, bất quá làm một tư vấn tâm lý ở nhà tù trọng phạm, hắn cũng biết kìm cầm máu là cái gì.
Nhìn quanh bốn phía, bên ngoài tấm rèm trắng to lớn của phòng phẫu thuật có một cái tủ lớn, bên trong trưng bày các loại dụng cụ và thiết bị dùng trong phẫu thuật.
"Nhanh lên! Đem kìm cầm máu cho ta!"
Âm thanh sau rèm trở nên vội vã, dường như nếu Cao Mệnh không đưa đồ cho hắn thì sẽ phát sinh chuyện không hay.
Trực giác mách bảo Cao Mệnh, phía sau rèm rất nguy hiểm, không thể tùy tiện đi vào.
Suy nghĩ một lát, hắn mở cửa tủ, mùi nước khử trùng nồng đậm bay ra. Cao Mệnh khẽ nhíu mày, hắn trông thấy những thiết bị phẫu thuật kia còn dính những khối mô chưa được xử lý sạch sẽ.
Tìm được kìm cầm máu, Cao Mệnh đang không biết làm sao đưa đồ cho đối phương thì một cánh tay từ sau tấm rèm trắng vươn ra.
Trắng nõn, tinh tế, còn mang theo mùi nước hoa nhàn nhạt, cánh tay này hẳn là thuộc về một người phụ nữ được bảo dưỡng rất tốt.
Sau khi bắt lấy kìm cầm máu, cánh tay vèo một cái thu lại vào sau rèm.
"Nhanh lên! Động tác nhanh lên! Ta cần trọn bộ nội soi ổ bụng!"
Thanh âm của người đàn ông lại vang lên, có chút nóng nảy và bất mãn.
Cao Mệnh tìm được trong tủ kính ống kính, chướng bụng châm, đâm xuyên khí, kìm tách, kéo cắt, vật hấp dẫn các loại, bởi vì đồ vật tương đối nhiều, khi hắn lật qua lật lại, phát hiện bên trong tủ còn có một cái hộp gỗ bịt kín.
"Cho ta! Cho ta!"
Một cánh tay của một lão nhân thò ra khỏi rèm, trên da đầy vết sắc tố lắng đọng cùng lỗ kim, hắn phẫn nộ khua khoắng.
Cao Mệnh đem đồ vật đặt vào hộp, sau khi đối phương lấy đi, còn kinh ngạc khen Cao Mệnh một câu:
"Thế mà tìm được toàn bộ, tốt lắm, tốt lắm... Tiếp theo, đưa cho ta kìm cắn xương, thìa nạo bỏ tổ chức hoại tử và mô hạt!"
Từ những yêu cầu hỗn loạn của đối phương, rất khó đánh giá được hắn rốt cuộc đang làm phẫu thuật gì.
Cao Mệnh liếc nhìn cái rương kia một chút, sau khi tìm được công cụ, vươn về phía tấm rèm trắng.
Một cánh tay quấn đầy giấy trắng đưa ra, cánh tay kia như bị đóng băng, xanh một miếng tử một khối, mặt ngoài lồi lõm không đều, nó bắt lấy kìm cắn xương và thìa nạo, lập tức thu lại.
"Ba cánh tay không giống nhau, cánh tay nào là bác sĩ? Hay là mỗi cánh tay đều là bác sĩ?"
Tấm rèm trắng không nhiễm bất kỳ vết bẩn nào, sạch sẽ thánh khiết, bác sĩ trong phòng phẫu thuật tựa hồ thật sự đang cứu người.
"Lại đổ máu! Nhanh! Đi lấy túi máu hôm nay trong rương kia cho ta!"
"Túi máu hôm nay?"
Cao Mệnh dường như hiểu ra điều gì đó, hắn mở cái hộp gỗ trong tủ ra, nhưng bên trong không có bóng dáng nhân viên bảo an, chỉ có một ít quần áo điều tra chế phục dính máu.
Cầm quần áo bẩn đi đến bên cạnh rèm trắng, lần này Cao Mệnh còn chưa đưa tay, một cánh tay đàn ông liền đưa ra ngoài.
Đối phương cũng mặc đồng phục cục điều tra, trên cổ tay còn đeo một chiếc vòng huyết bị hư hại.
Năm ngón tay như móc sắt trực tiếp bắt lấy cổ tay Cao Mệnh, thanh âm nam bác sĩ sau rèm bắt đầu trở nên vặn vẹo, xen lẫn giọng của lão nhân, trẻ con và phụ nữ, bọn hắn xen lẫn vào nhau, hưng phấn kêu lên:
"Tìm được! Tìm được túi máu hôm nay rồi!"
Thuận theo hướng âm thanh truyền đến, Cao Mệnh ngẩng đầu, ở chỗ hở giữa rèm trắng và trần nhà, mấy cái đầu người như quả bóng bay ghé vào chỗ cao nhất, vừa kêu la, vừa ác độc nhìn chằm chằm hắn.
Cánh tay cảm nhận được một cỗ lực lượng khổng lồ, bác sĩ muốn coi Cao Mệnh là túi máu hôm nay kéo vào sau tấm rèm trắng, nhưng Cao Mệnh cũng không phải đèn cạn dầu.
Hắn vẫn muốn tránh những xung đột không cần thiết, dùng cái giá thấp nhất tiếp quản Lệ Sơn bệnh viện, nhưng những "đồ vật" dị hóa trong bệnh viện hiển nhiên không nghĩ như vậy.
"Cho ta! Đem túi máu hôm nay cho ta!"
Những thanh âm khác nhau chồng chất lên nhau, the thé chói tai, nó không ngừng kêu:
"Cho ta! Cho ta!"
"Nể mặt ngươi?"
Xiềng xích linh hồn tuyên khắc hình phạt chui ra, lít nha lít nhít quấn quanh cánh tay kia, bây giờ không phải đối phương đang nắm lấy Cao Mệnh, mà là Cao Mệnh dây dưa không dứt với đối phương.
Dưới ảnh hưởng của Huyết nhục Tiên, tố chất thân thể Cao Mệnh cũng không ngừng được cường hóa, hắn đứng vững hai chân, đột nhiên dùng sức kéo mạnh!
Khe hở trong tấm rèm trắng biến lớn, chủ nhân cánh tay kia bị Cao Mệnh túm ra.
Nhân viên bảo an ban đầu trốn chạy trước nhất có khuôn mặt ngây dại, nửa người hắn bị tỏa liên quấn quanh, nửa người còn lại đã khâu lại với huyết nhục dị hóa, mạch máu to lớn như rễ cây xuyên qua cổ và đầu hắn, biến hắn thành một loại tồn tại quái dị ở giữa thực vật và động vật.
Trong phòng phẫu thuật dị hóa, trước kia chỉ có bác sĩ hỏi bệnh nhân cần đồ vật gì, hiện tại Cao Mệnh trực tiếp túm "bác sĩ" ra ngoài.
Dường như nhận ra nguy hiểm, đại cẩu từ trong bóng tối nhảy ra, một ngụm nuốt Cao Mệnh vào, nhảy đến góc tường.
Chênh lệch chừng nửa giây, tấm rèm trắng trước mặt Cao Mệnh vừa rồi bị cắt vỡ, từng thanh dao giải phẫu sắc bén vạch ra mấy đường trắng ở nơi hắn đứng.
Huyết nhục Quỷ Thần gầm thét vang lên, rèm bị xé toạc, cảnh tượng phía sau rèm trắng khiến đại cẩu sợ đến mức suýt phun Cao Mệnh ra ngoài.
Những thi thể và tàn chi chồng chất được khâu lại với nhau, biến thành một ngọn núi thịt khổng lồ.
Ở giữa ngọn núi thịt khủng bố kia, có hai bác sĩ mặc áo blouse trắng đang bận rộn, trong đó bác sĩ nam có thân thể dị hóa với các loại dụng cụ phẫu thuật, toàn thân mọc đầy lưỡi dao; bác sĩ nữ còn lại có hai tay hóa thành sợi tơ, nàng và ngọn núi thịt to lớn khâu lại làm một thể.
Tất cả những người bệnh bị đẩy vào phòng phẫu thuật, nhục thể và linh hồn đều bị chia cắt, khâu lại lần nữa.
Phòng phẫu thuật là một trong những nơi hạch tâm của Lệ Sơn bệnh viện, thuyết minh một cách hoàn mỹ ý nghĩa tồn tại của Lệ Sơn bệnh viện, đó là đem tất cả những sự vật bình thường, dị hóa thành những thứ không bình thường.
Lộc Tàng hy vọng giết chết số mệnh, gia hỏa này cố chấp đến mức tẩu hỏa nhập ma, chỉ cần là số mệnh kiên trì, hắn liền sẽ phản đối. Vì để cho càng nhiều người có thể tỉnh lại, hắn sử dụng phương pháp tàn nhẫn nhất, cũng là trực tiếp nhất, tiến hành cải tạo cho những người kia.
Không lý giải được quái vật dị hóa không quan trọng, làm chính ngươi trở thành dị thường, lập trường suy nghĩ vấn đề sẽ phát sinh cải biến, địch nhân cũng sẽ biến thành bằng hữu.
Ngọn núi thịt hợp thành từ tứ chi người bệnh bắt đầu di chuyển, nữ bác sĩ rất không muốn người khác nhìn thấy bộ dáng bây giờ của mình, bác sĩ nam cũng giống như chịu phải kích thích, lưỡi đao trên người dựng đứng ra ngoài, nhìn vô cùng khủng bố.
Bóng tối và oán khí kinh người lao về phía Huyết nhục Quỷ Thần, trên vách tường phòng phẫu thuật xuất hiện một lượng lớn tứ chi không trọn vẹn của người bệnh, nơi này chính là oán phòng của hai vị bác sĩ.
"Mỗi khi ta cho rằng ngươi sẽ không làm ra chuyện gì to tát hơn khi chết, ngươi luôn có thể phá vỡ nhận thức của ta."
Đại cẩu điên cuồng trốn chạy, xuyên qua trong bóng tối, Cao Mệnh thì mượn nhờ con mắt đại cẩu, cẩn thận quan sát phòng phẫu thuật.
Theo núi thịt lắc lư, Cao Mệnh phát hiện hai bác sĩ kia đang thúc giục oán phòng, trong miệng không ngừng lặp lại hai chữ, tựa như là uốn nắn.
"Bọn hắn muốn uốn nắn cái gì? Uốn nắn chính là phương án trị liệu mà bọn hắn đưa ra cho người bệnh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận