Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 219: Chúng ta đến để trở thành chỗ dựa mới

"Cao Mệnh?"
Tư Đồ An trông thấy Cao Mệnh xuất hiện ở trước mặt mình, không hề sợ hãi, càng không hề hoảng sợ, hắn khẽ nheo mắt, lộ ra vẻ vui mừng:
"Cuối cùng cũng có thể nói chuyện cùng người khác."
"Vì cái gì ngươi cũng thích nheo mắt lại nói chuyện? Bị Hạ Dương lây bệnh sao?"
Cao Mệnh nắm lấy xiềng xích xuyên qua thân thể Tư Đồ An, hắn không giống như đang đối mặt với kẻ thù không đội trời chung, trong lời nói cũng không hề mang theo hận ý.
"Tên họa sĩ kia rất đáng sợ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế ngươi."
Tư Đồ An nhìn chằm chằm Cao Mệnh:
"Nói thật, ta cho tới bây giờ cũng không rõ ràng vì sao mình lại thua, ta thừa nhận ngươi là một kẻ thông minh thâm hiểm, nhưng ngươi so với ta và Hạ Dương, vẫn còn một khoảng cách rất xa."
"Thật sao?"
"Nói thế nào đây? Tựa như phụ thân đang nhìn hài tử, mưu kế và tính toán của ngươi vụng về thô ráp, nhưng... hết lần này tới lần khác lại rất hữu hiệu."
Tư Đồ An suy tư một lát:
"Ngươi giống như là một thí sinh biết trước đáp án, một kẻ gian lận."
"Nói không tệ."
Cao Mệnh nhẹ gật đầu:
"Nhưng giết chết ngươi, việc này đã khiến ta vui vẻ rất lâu."
"Thế nhưng rồi sẽ có Tư Đồ An tiếp theo, thế giới bóng ma vẫn sẽ xâm nhập hiện thực, tất cả thảm kịch rồi sẽ tái diễn."
Tư Đồ An muốn để Cao Mệnh hiểu rõ, vạn sự do mệnh, chẳng phải do người, đây chính là kết luận mà hắn không ngừng chém giết với số mệnh.
"Không, không, không, ai là Tư Đồ An không quan trọng, ta cũng không quan tâm tai nạn và hiện thực, ta chỉ đơn thuần muốn giết ngươi, không có thế giới của ngươi đối với ta rất quan trọng."
Cao Mệnh có thể làm lại từ đầu, cho dù tương lai sẽ càng thêm thống khổ và tuyệt vọng, Cao Mệnh cũng sẽ không do dự, hắn muốn đem tất cả cội nguồn của thống khổ và tuyệt vọng giấu vào trong lòng của mình.
"Vậy nếu như..."
Tư Đồ An trầm mặc một hồi:
"Ngươi biến thành Tư Đồ An tiếp theo thì sao?"
"Ta?"
"Ngươi cho rằng mình đã thoát khỏi vòng tuần hoàn, nói không chừng đây cũng là vận mệnh an bài."
Tư Đồ An mang trên mặt nụ cười người ngoài không cách nào hiểu thấu:
"Hạ Dương rời đi lâu như vậy còn chưa trở lại, ngươi lại đột nhiên xuất hiện, chắc hẳn ngươi đã thấy những gì ta chuẩn bị từ trước, toàn bộ Hãn Hải đều biết rõ ta Tư Đồ An vì mọi người, mà bị cục điều tra xử lý."
"Ngươi nói cho ta biết về Khương Thiền, Hạ Ức và Phù Lăng chính là vì thời khắc này a?"
Cao Mệnh kỳ thật không có làm gì cả, Hạ lão sư vừa rời khỏi trái tim của hắn, trực tiếp phát điên, mức độ nguy hiểm của đông khu cục điều tra không ngừng được kéo lên.
"Không sai."
Nụ cười trên mặt Tư Đồ An chậm rãi thu lại:
"Chỉ cần có người còn nhớ rõ ta, chỉ cần có người còn tin tưởng ta, ta sẽ không bị triệt để giết chết, ngươi đã bỏ qua thời cơ tốt nhất để tiêu diệt ta."
Người bình thường rơi vào tra tấn vô tận, có thể sẽ lựa chọn khuất phục, cũng có thể sẽ muốn chết, nhưng Tư Đồ An chưa từng một khắc nghĩ tới việc từ bỏ, cố gắng hết sức tìm kiếm cơ hội, nhân vật phản diện siêu cấp này khiến Cao Mệnh cũng phải cảm thấy có chút khâm phục.
"Hiện tại thị dân chỉ có thể dựa vào cục điều tra, ngươi lại vì chính mình mà đẩy cục điều tra lên mặt đối lập với thị dân."
"Nếu như ta chết, thế giới này trở nên càng thêm tồi tệ, sẽ có càng nhiều người chết, vậy thì thật tốt, có thể chứng minh sự tồn tại của ta với thế giới này là hữu ích."
Tư Đồ An cười nói, không hề quan trọng:
"Mà ta đã chết rồi, còn quan tâm thế giới này làm gì?"
"Ngươi đã ích kỷ đến mức biến thái."
Cao Mệnh nắm lấy xiềng xích, nhìn chằm chằm vào mắt Tư Đồ An:
"Ta tới đây không phải là để đấu khẩu với ngươi, ở trong thế giới bóng ma, nhà có ý nghĩa gì?"
"Nhà chính là nhà."
Tư Đồ An biết rõ Cao Mệnh muốn hỏi gì, nhưng lại không muốn nói ra đáp án:
"Chờ ngươi lớn lên sẽ biết."
"Vậy gia trưởng thì sao?"
"Để trong nhà của ngươi không có tử vong, để trong nhà của người khác tràn ngập tử vong, đây chính là ý nghĩa tồn tại của gia trưởng."
Thanh âm Tư Đồ An dần trở nên âm lãnh:
"Trong gia đình thiếu thốn tiền bạc, tiền chính là thứ bọn họ cần nhất; trong gia đình thiếu thốn yêu thương, yêu thương chính là thứ bọn hắn khát khao nhất; tại một nơi thiếu thốn hy vọng, bất kỳ một chút gì có thể mang đến hy vọng đều là trân quý và đáng giá để cướp đoạt."
Chậm rãi ngẩng đầu, Tư Đồ An phảng phất như nhìn thấy tương lai của Cao Mệnh:
"Ngươi sẽ trở thành ta tiếp theo, bởi vì trên người chúng ta có những điểm giống nhau, chờ ngươi đẩy ra cửa chính của ta, ngươi sẽ biết rõ ta vì sao lại biến thành cái dạng này, chờ ngươi trông thấy những di ảnh treo đầy trên vách tường, hết thảy đều sẽ có đáp án."
Cao Mệnh rất muốn đấm cho Tư Đồ An một quyền, cái tên gia hỏa này nói chuyện chỉ nói một nửa, còn lại toàn bộ đều dựa vào tưởng tượng.
"Thử nghĩ xem vì sao trong di ảnh lại có ngươi? Lại cố gắng suy nghĩ một chút, đến cùng ai là người, ai mới là quỷ."
Biểu lộ trên mặt Tư Đồ An là thứ Cao Mệnh chưa từng thấy qua, khiến người ta chán ghét.
kéo xiềng xích, Cao Mệnh lại tăng thêm mấy vòng xích cho Tư Đồ An, cái tên gia hỏa này cho người ta cảm giác quá nguy hiểm.
Không thu hoạch được thứ mình muốn, Cao Mệnh chuẩn bị rời đi, khi ý thức của hắn sắp thoát ly, Tư Đồ An đột nhiên nhàn nhạt nói một câu:
"Ngươi làm sao lại đem tất cả thi thể giấu ở trong nhà mình?"
"Ừm?"
Nước mưa rơi vào trên người, Cao Mệnh đứng ở nóc siêu thị, hắn suy ngẫm câu nói cuối cùng của Tư Đồ An:
"thi thể giấu ở nhà? Tư Đồ An nói nhà chỉ là lòng người? Hắn đang nhắc nhở ta?"
Cao Mệnh lấy ra tấm di ảnh thứ nhất của mình, trong bữa tiệc sinh nhật, ba ba và các nương nương vây quanh hắn.
"Ta cũng là gia trưởng, nhà của ta ở đâu?"
"Nhớ nhà thì trở về xem một chút."
Trương Đỉnh ôm bả vai Cao Mệnh:
"Hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là đi bắt Hạ Dương trở về, thứ đồ chơi này còn kinh khủng hơn cả chó dại, chờ thêm nữa, đoán chừng trong lầu sẽ không còn người sống."
"Ừm, chúng ta cũng động thủ đi."
Hãn Hải đã bị Tư Đồ An làm cho đảo lộn, hắn vì để cho mình được càng nhiều người ghi nhớ, điên đảo đen trắng, cục điều tra bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Mấy vị đại nhân vật bí ẩn bị phơi bày, dị thường sự kiện bộc phát đồng thời, nhân họa vẫn không ngừng lan tràn.
Tòa thành thị đã từng vô cùng huy hoàng này, giờ đây bị bao phủ bởi sự phẫn nộ, sợ hãi và bất an, bóng đêm càng sâu, những người và sự việc quỷ dị lại càng trở nên nhiều hơn.
Các Điều Tra thự nhận được báo cáo về các tình huống dị thường bắt đầu tăng vọt, trong đó một nửa đều không liên quan đến quỷ, những dục vọng và cảm xúc cực đoan bị đè nén thường ngày bị Tư Đồ An châm ngòi, biết rõ bên ngoài có quỷ, vẫn có rất nhiều "thị dân" đi ra đường.
"Tư Đồ An muốn hủy diệt hiện thực, nhưng đối với nhóm người chơi chuyện lạ chúng ta mà nói, đây là một cơ hội tốt, chúng ta đến để trở thành chỗ dựa mới cho đám dân thành thị đi."
Đeo lên mặt nạ quan sát tâm lý do Tuyên Văn chế tác, Cao Mệnh cùng từng quỷ quái ngụy trang thành "người chơi chuyện lạ" tiến vào đường cái Hoàng Hậu.
Người chơi chuyện lạ giả còn đang cẩn thận nghiêm túc thám hiểm trong lầu, người chơi chuyện lạ chân chính đã mài đao xoèn xoẹt, vì cướp đoạt tín ngưỡng và hy vọng mà đại khai sát giới.
Ngoài Cao Mệnh, mười ba "tinh anh" không bị bắt cũng bắt đầu riêng lẻ phản kháng.
trải qua bồi dưỡng ở học viện tư thục Hãn Đức, bọn hắn đều là những kẻ hung ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận