Lấn Đệ Tử Ta, Ngươi Thật Sự Cho Rằng Ta Chỉ Biết Dạy Học?

Chương 406: Vạn linh cốc

Chương 406: Vạn Linh Cốc Hôm sau, phía dưới Nam Sơn liền vận đến một nhóm lớn vật liệu xây dựng. Người của quan phủ phê duyệt cũng đã sớm đem văn thư đưa đến Trần Gia. Trụ sở tông môn lập tức bắt đầu xây dựng rầm rộ. Trong tình huống có cả quyền và tiền không thiếu, tốc độ công trình cực nhanh. Cùng lúc đó, gần đây toàn bộ giang hồ Cửu Châu cũng cực kỳ không bình tĩnh. Dưới trướng Tuần Thiên Các, mới thành lập một bộ phận, tên là giang hồ phong vân báo. Chuyên môn dùng để truyền bá những chuyện kỳ lạ trong giang hồ. Hoặc là nơi nào có cao thủ nào đó quyết đấu, ân oán tình thù trong giang hồ, các chuyện trong các nhất phẩm tông môn làm người ta cảm thấy hứng thú. Giang hồ phong vân báo gần như chỉ trong một đêm đã nổi lên, trong khoảnh khắc được bày khắp các quận huyện lớn toàn Cửu Châu. Gần đây, phong vân báo liền đăng một vài chuyện liên quan đến dấu vết trong giang hồ. Trong đó có mấy tin làm cho người ta cảm thấy hứng thú nhất. Đầu tiên liên quan đến Tri Hành học đường. Đệ tử Tri Hành học đường, Kỷ An, tại Thương Hà Quận, U Châu, thành lập Tri Hành Học Đường Phân Viện U Châu. Chính thức khai sơn thụ đồ. Tri Hành Học Đường Phân Viện U Châu vừa mới thành lập, đã được Tuần Thiên Các định là chuẩn nhất phẩm tông môn. Triều đình đặc biệt ban thưởng trụ sở tông môn, cùng ruộng tốt trăm mẫu phía dưới. Một vùng U Châu, người đến bái sư chạy theo như vịt. Đầu thứ hai cũng là một tin liên quan đến thành lập tông môn. Tiểu chân nhân Tử Dương Sơn, Từ Tử Anh, vậy mà tại bên ngoài Tử Dương Sơn bắt đầu từ số không, ở Thanh Châu trên Đông Hải, trên một hòn đảo tên là Bồng Lai sáng lập đạo môn. Cùng võ đạo, văn đạo hoàn toàn khác đạo pháp chi thuật chiêu cáo thiên hạ. Hôm đó, Từ Tử Anh đứng ở trên Đông Hải, một ý niệm, lại triệu hồi Cửu Thiên Lôi Đình làm bạn, phảng phất như Thần Minh giáng thế, trấn nhiếp thiên hạ. Đầu thứ ba là đồ đệ của Đại Hoang kiếm tiên, Diệp Thanh, một mình chọn lấy ba đại thế gia ở Kiếm Hiệp Trấn ngoài Đại Hoang. Đồng thời ở Kiếm Hiệp Trấn sáng lập Đại Hoang kiếm tông. Bắt đầu thu nhận môn đồ khắp nơi. Trong giang hồ phàm là người trẻ tuổi tu hành kiếm đạo đều chạy theo như vịt. Dù sao bái nhập Đại Hoang kiếm tông, chẳng khác nào bái nhập môn hạ Đại Hoang kiếm tiên, trở thành môn đồ của Đại Hoang kiếm tiên. Một vinh hạnh đặc biệt này, ai không đỏ mắt? Trên giang hồ phong vân báo, gần như mỗi ngày đều có chuyện mới mẻ trong giang hồ. Làm cho cả giang hồ Đại Chu trở nên cực kỳ náo nhiệt. Sau ba tin tức chấn động thiên hạ này không đến ba tháng. Long Tuyền Trấn lại truyền đến tin tức kích động lòng người. Đệ tử môn hạ Tri Hành học đường, Trần Vân Lam, tại đỉnh Nam Sơn ở Long Tuyền Trấn, sáng lập Thiên Âm Các. Thu môn đồ khắp nơi, truyền thụ Cầm Đạo. Lúc trước có lẽ rất nhiều người đều không biết Cầm Đạo là cái gì. Nhưng trải qua ba tháng trước, người trong giang hồ đã xem trận đối chiến giữa Triệu Trăn và Trần Vân Lam truyền ra, mọi người mới biết, đánh đàn vậy mà cũng có thể giết người. Trong lúc nhất thời, những võ phu giang hồ vây quanh bên ngoài Tri Hành học đường liền có ít nhất một phần ba đi đến Nam Sơn. Người ở khắp nơi trong thiên hạ cảm thấy hứng thú với Cầm Đạo cũng nhao nhao chạy tới Long Tuyền, muốn bái sư. Trừ những tin tức thành lập tông môn của lớp trẻ, cao thủ trung niên, liên quan đến động tĩnh của vài nhân vật trên bảng võ bình cũng đều được ghi chép. Tỉ như ai cùng ai trên bảng thiên kiêu đối chiến vì xếp hạng. Tỉ như có cao thủ nhất phẩm khiêu chiến tông sư trên bảng, bị một chiêu đánh bại. Càng có nhiều tin tức liên quan đến Tiên Nhân trên bảng. Có người thấy tung tích của Tiên Nhân Hứa Hồng Ngọc ở Tây Bộ Hoang Châu, vẫy tay một cái cây khô gặp mùa xuân, vạn vật sinh sôi. Bên dưới có một dị thú Bạch Hổ đi theo, không giống người trong nhân gian. Gần đây vài kỳ giang hồ phong vân báo, còn mở một trang bìa ngắn, chuyên môn ghi chép một số chuyện lạ trong thiên hạ. Phần lớn là những chuyện liên quan đến sơn tinh dã quái. Có người ở hoang mạc Tây Bắc thấy một con sói vương, hình dáng to lớn như voi rừng. Còn có người nhìn thấy một con cáo đỏ rực, sau lưng lại có năm cái đuôi. Trên Thái Sơn ở Thanh Châu, có người thấy một con hạc hoang, hai cánh mở rộng chừng mấy thước. Lúc đầu mọi người đều cho rằng những chuyện này chỉ là lời đồn đại. Nhưng không lâu sau liền có người phát hiện, triều đình Đại Chu vậy mà điều động cao thủ và quân đội đem những nơi đã phát hiện thần dị thú này vây nhốt lại. Về sau càng có tin đồn, Tiên Nhân Hứa Hồng Ngọc giáng thế, động thủ với quân đội Đại Chu. Vẫy tay một cái, núi lở đất rung, hủy thiên diệt địa. Về sau, những nơi đã xuất hiện những loài thú thần dị kia bị triều đình Đại Chu liệt vào cấm địa của nhân loại. Không cho phép người bước vào. Cho đến lúc này, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ. Những dị thú kia tuyệt đối không phải lời đồn, mà là chuyện có thật. Mà lại có quan hệ rất sâu với linh tu chi tổ Tiên Nhân trên bảng, Hứa Hồng Ngọc.
Ở phía nam Ly Châu càng về phía nam, trong khu rừng nguyên thủy bao la không thấy bờ, một nơi không ai biết đến. Đột ngột xuất hiện một thiếu niên và một thiếu nữ. Thiếu niên mặc một chiếc áo bào màu vàng, dung mạo thanh tú. Thiếu nữ mặc một bộ đồ màu đỏ, yêu mị động lòng người. Hai người dạo bước trong rừng, lại tự nhiên, đắc ý. Phảng phất như bọn họ sinh ra đã là để ở nơi như thế này. Sau một thời gian không biết bao lâu, hai người đến một sơn cốc rộng lớn. Trong cốc phong cảnh xinh đẹp, linh khí tuyệt hảo. Có thác nước tự nhiên treo cao, vô số kỳ hoa dị thảo. Thiếu nữ không nhịn được nhảy nhót, vô cùng vui vẻ.
“Sư huynh, hay là chúng ta ở đây xây nhà tu hành, dạy dỗ Linh tộc, làm vinh hiển tổ tông thì thế nào?” Giọng của thiếu nữ áo đỏ nhẹ nhàng, giống như Tinh Linh trong núi.
Thiếu niên mặc áo vàng mỉm cười gật đầu, nhìn quanh bốn phía không khỏi cảm thán: “Quả nhiên là một nơi tiên cảnh, vậy theo lời sư muội, chúng ta cứ đặt chân ở đây đi.” Thiếu nữ áo đỏ hưng phấn vỗ tay, vui vẻ nói: “Sư huynh, ta thấy nơi ở của loài người, đều có nhà cửa. Chúng ta tuy là thú loại đắc đạo, đã có hình người, tự nhiên muốn học theo tục lệ của loài người. Hay là chúng ta cũng xây một vài phòng ở thì sao?” Thiếu niên nhẹ gật đầu, cười nói: “Chuyện này có gì đáng gì?” Vừa dứt lời, chỉ thấy trên người hắn hào quang màu vàng đất dâng lên, mặt đất trong sơn cốc đột nhiên bắt đầu rung chuyển. Sau đó, ngay giữa sơn cốc, mặt đất đột nhiên vỡ ra, từng trụ đất đá liên tiếp dâng lên. Mỗi một lát công phu liền hóa thành một tòa nhà đá ba tầng. Một sân nhỏ và vài gian phòng thấp.
Thiếu nữ áo đỏ vui vẻ nói: “Sư huynh thần thông giỏi quá, nhà cửa thì có rồi, chỉ có điều hơi trơ trụi đơn điệu. Để ta tô điểm thêm cho.” Trong mắt thiếu nữ áo đỏ lóe lên một đạo hào quang màu xanh biếc, thân hình tung bay, tiện tay ra, dưới phòng ốc mọc lên từng dây leo. Sau đó uốn lượn hướng lên, chỉ trong mấy hơi thở đã bao phủ tòa nhà đá ba tầng cùng mấy gian phòng. Trở nên xanh tươi tốt, vô cùng phù hợp với phong cảnh núi non trong sơn cốc này. Sau đó, thiếu nữ lần nữa thi pháp, một ít hạt giống kỳ hoa dị thảo trong sơn cốc rơi vào trong viện. Dưới tác động của linh lực, trong nháy mắt đã là phồn hoa như gấm. Hai người hợp lực, trong nháy mắt liền tạo ra một nơi ẩn cư chốn thế ngoại. Giống như một ngôi nhà của Tinh Linh nằm trong rừng rậm. Thiếu niên mặc áo vàng từ đáy lòng tán thán: “Đẹp quá, Mộc Linh thần thông của sư muội càng ngày càng tinh thâm.” Thiếu nữ hơi đắc ý, mỉm cười nói: “Còn phải đa tạ sư huynh đã dạy bảo và chỉ điểm trong khoảng thời gian này. Sư huynh, bây giờ chúng ta coi như đã có nơi đặt chân, không bằng huynh đặt cho nơi này một cái tên?” Thiếu niên mặc áo vàng quay đầu lại, nhìn sơn cốc trước mắt, lòng có cảm giác. Sau đó tâm ý khẽ động, một tảng đá xanh đột nhiên nhô lên ở lối vào sơn cốc. Trên tảng đá khắc ba chữ, tên là “Vạn Linh Cốc”.
“Vạn Linh Cốc? Tên rất hay, từ nay về sau, nơi này của chúng ta chính là nơi Linh tộc thiên hạ triều bái...” Thiếu niên mặc áo vàng lắc đầu.
“Không phải vậy, chỉ có nơi ở của linh tổ và tiên sinh, mới được coi là nơi Linh tộc thiên hạ triều bái.” Thiếu niên không ai khác, chính là Hoàng Tiên Chi được Hứa Tri Hành ban tên ở Ngõa Điền Thôn, Lương Châu. Sau đó được Hứa Hồng Ngọc chỉ điểm, có thể hóa hình. Tiếp đó, du lịch khắp thiên hạ, chỉ điểm tu hành khác biệt. Trên đường gặp một con cáo đỏ bị cao thủ loài người truy đuổi, cứu được nàng, đặt tên là Hồ Vân. Sau đó hai người cùng nhau du lịch thiên hạ, sống nương tựa vào nhau. Chỉ là khắp nơi trong Cửu Châu, thế lực triều đình quá lớn mạnh. Bọn họ không tìm được nơi thích hợp để đặt chân. Thế là liền rời khỏi Cửu Châu, đi đến vùng nam, tìm kiếm nơi đặt chân trong khu rừng nguyên thủy bao la. Trải qua một đoạn thời gian bôn ba, cuối cùng trời không phụ lòng người, để bọn họ tìm được sơn cốc này. Điều này cũng báo hiệu một đạo tu hành khác biệt của Linh tộc, cuối cùng chính thức leo lên vũ đài thiên hạ Cửu Châu. Các loại dấu hiệu ở thiên hạ Cửu Châu, cho dù là dân chúng bình thường cũng cảm nhận được, thiên hạ này dường như có chút không giống bình thường. Cũng báo trước một đại thế huy hoàng sắp xảy ra. Thời đại gió nổi mây phun ở Cửu Châu, cuối cùng đã mở ra màn khởi đầu.
Mà ở bên ngoài Cửu Châu, cùng chung một cái đạo trời, lại giống như một thế giới khác. Đây là một thế giới khổng lồ, lớn hơn Cửu Châu không biết bao nhiêu lần. Chỗ thế giới này kết nối với Cửu Châu, tên là thiên uyên. Ở phía đông bắc của thế giới tinh cầu này, chính là cấm địa nguy hiểm nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận