Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 929: Thiên Đế khí tức

Chương 929: Thiên Đế khí tức
Cảm nhận được một luồng sức mạnh đáng sợ đang dao động, dù là Mạc Thi Đại Đế đã từng trải qua sóng to gió lớn cũng không thể không thừa nhận, sức mạnh này có chút vượt quá dự đoán. Có thể nói, chỉ dựa vào những người ở thời đại này hoàn toàn không cách nào chống lại sức mạnh này. Thậm chí có thể nói, hiện nay dù có cường giả Thiên Đạo cảnh xuất hiện cũng không thể chống lại. Sức mạnh kia mười phần đáng sợ, đủ để hủy diệt Thiên Đạo! Đây cũng là lý do vì sao Mạc Thi Đại Đế cho rằng sức mạnh này đến từ Thiên Đế mộ. Có lẽ chỉ có tồn tại ở cấp bậc này mới có thể tỏa ra hào quang như vậy?
"Người Thần Mộ Thiên đến rồi..."
Các cường giả của các phe chư thiên, khi nhìn thấy Mạc Thi Đại Đế một đoàn người hiện thân, ánh mắt đều sáng lên. Chư thiên mênh mông, Thần Mộ Thiên được xem là một trong những thiên ngoại thiên cổ xưa nhất. Dù Thiên Chi Cổ Môn phong bế nhiều năm, danh tiếng của nó vẫn vang dội. Tương truyền Thần Mộ Thiên cũng tham gia vào kế hoạch cổ lão cửu thiên, là một trong các thiên ngoại thiên. Chỉ là từ khi Mạc Thi Đại Đế trở về, người cầm quyền Thần Mộ Thiên đã thay đổi từ Thi Hoàng thành Mạc Thi Đại Đế, nên giờ lại không còn liên hệ gì với các thiên ngoại thiên khác. Nay Mạc Thi Đại Đế đến đây, dù là Vạn Yêu Đế Tôn, Vô Phong lão nhân, hay Mục Nguyên ở cấp bậc này cũng không dám khinh thường chút nào.
"Sư tôn!"
Trong khi mọi người chú ý đến Mạc Thi Đại Đế thì Trần Luyện đã phát hiện ra Cổ Trường Sinh, thân hình lóe lên đến trước mặt Cổ Trường Sinh. Lão Mộ cùng những người khác cũng nhanh chóng đi tới. Lúc này, mọi người mới thấy sự xuất hiện của Cổ Trường Sinh. Không còn cách nào khác, khí tức của Cổ Trường Sinh không lộ ra ngoài, giống như một phàm nhân nên hoàn toàn không ai chú ý đến sự xuất hiện của hắn. Nhưng càng như vậy, mọi người càng thêm kinh ngạc. Dù sao những người có mặt ở đây đều là những nhân vật tuyệt đỉnh ở cấp độ Thiên Hoàng, nửa bước Thiên Đạo, và chuẩn Thiên Đạo. Vậy mà không ai phát hiện ra Cổ Trường Sinh trước, điều này chứng tỏ thực lực của Cổ Trường Sinh còn cao hơn bọn họ rất nhiều!
"Tiền bối." Vô Thượng Chân Nhân sờ lên cái đầu hói, cười hắc hắc.
Hồ Quan và những người khác đứng sau Trần Luyện cũng lần lượt hướng về Cổ Trường Sinh thi lễ. Lưu Tô tiên tử ánh mắt có chút phức tạp, nhỏ giọng nói: "Là ta trách oan ngươi rồi."
Cổ Trường Sinh khoát tay áo. Lưu Tô tiên tử thấy Cổ Trường Sinh không muốn nói nhiều, trong lòng khẽ thở dài, xem ra những lời mình nói trước đây đã làm tổn thương hắn. Bây giờ người đông thế mạnh, nàng cũng không nói gì thêm.
"Chúng ta bái kiến tiền bối!"
Lúc này, Vô Phong lão nhân dẫn theo Vô Lượng thiên cùng đông đảo cường giả đến chào hỏi Cổ Trường Sinh. Không chỉ có các cường giả Vô Lượng Thiên, mà Mục Nguyên của Tử Vi Thiên, Cổ Vĩ Giả Huy của Thần Trạch Thiên, cùng với những người đến từ Nam Minh Thiên, Đế Huyền Thiên và các nơi khác của cổ lão cửu thiên đều lần lượt thi lễ. Vì đều đã từng chứng kiến sự đáng sợ của Cổ Trường Sinh, nên đương nhiên là muốn dành sự tôn trọng cho hắn.
"Hắn chính là Trường Sinh Đế Tôn trong truyền thuyết?"
Vạn Yêu Đế Tôn của Vạn Yêu Thiên không đến thi lễ, mà đứng từ xa quan sát, ánh mắt híp lại, không nói lời nào. Những chuyện liên quan đến Trường Sinh Đế Tôn gần đây đã lan truyền khắp chư thiên. Dù chưa từng đến Huyền Hoàng Thiên, người ta cũng biết ở Huyền Hoàng Thiên có một nhân vật số một. Rõ ràng xếp thứ mười một trên Huyền Hoàng Thiên bảng, nhưng lại là nhân vật khiến người khác kiêng kỵ nhất. Người này lần lượt đi qua các cổ lão cửu thiên, đánh bại toàn bộ những người ở cổ lão cửu thiên. Chỉ riêng điều đó thôi cũng đã đủ khiến người ta kính sợ.
"Có lẽ... hắn đã sớm bước vào đỉnh phong chuẩn Thiên Đạo rồi?" Vạn Yêu Đế Tôn âm thầm suy đoán. Có lẽ chỉ có sức mạnh như vậy mới có thể làm được chuyện đó, bằng không mà nói, căn bản không thể đối đầu với nhiều cường giả như vậy. Hơn nữa còn có thể giành chiến thắng.
"Đây không phải là không có giận sao?"
Không xa đó, con chó vàng thấy Cổ Trường Sinh vừa nói vừa cười với đám người, lập tức có chút bực bội. Mạc Thi Đại Đế cũng rất phiền muộn, kỳ lạ, lẽ nào là vì trước đó bọn họ mang lão Tề đi trộm mộ nên mới khiến Trường Sinh Đế Tôn không vui? Cũng không nên chứ. Trường Sinh Đế Tôn đâu có nhỏ mọn như vậy? Mạc Thi Đại Đế nghĩ mãi không ra, nên đành nghiêm mặt chạy tới chào hỏi Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh liếc Mạc Thi Đại Đế, tức giận nói: "Thế nào? Ngươi rất muốn đi vào 'Thiên Đế mộ' à?"
Mạc Thi Đại Đế trừng mắt nhìn, "Thật sự là Thiên Đế mộ sao?"
Cổ Trường Sinh nói: "Ai mà biết?"
Mạc Thi Đại Đế nhìn về phía chính đông, nhưng không nhìn thấy gì, chỉ có thể cảm nhận được luồng sức mạnh kia phát ra từ chỗ sâu nhất. Mạc Thi Đại Đế nghĩ ngợi, rồi nhỏ giọng nói: "Tin tức này là do Thiên Cơ Các truyền tới, theo lý mà nói, thông tin từ Thiên Cơ Các thường sẽ không sai." Thiên Cơ Các có uy tín tuyệt đối ở chư thiên trong suốt lịch sử lâu dài. Tất nhiên, cũng có đôi khi Thiên Cơ Các làm ra vài điều sai lệch, nhưng mọi người cũng không biết. Ví như chuyện Cổ Trường Sinh xếp thứ mười một trên Thiên Bảng, thì đó là sự thật. Mọi người cũng lười đi tính toán những chuyện đó.
Cổ Trường Sinh không nói gì thêm mà hướng về các cường giả chư thiên nói: "Mọi người đều đến vì cơ duyên, nhưng ta vẫn muốn khuyên một câu, cơ duyên quan trọng, nhưng mạng sống càng quan trọng hơn, thời đại tương lai sẽ rất tốt đẹp, không cần vội vàng tranh đoạt thứ gì, hãy tích lũy thêm để rồi bứt phá về sau, đó mới là con đường đúng đắn."
Trần Luyện đứng bên cạnh nghe những lời này, như có điều suy nghĩ. Thực sự rất hiếm khi nghe sư tôn nghiêm túc nói những lời này. Không giống với những điều sư tôn có thể nói. Sư tôn có lòng tốt vậy sao? Khụ khụ. Tuy nghĩ vậy có chút không tốt, nhưng Trần Luyện vẫn cảm thấy như vậy.
"Tiền bối nhắc nhở đúng là."
Đám người đồng thanh nói, với một vẻ khiêm tốn lắng nghe. Còn có nghe lọt tai hay không thì cũng không ai biết. Cổ Trường Sinh không để tâm, duỗi người một cái rồi đi ngủ ở chỗ ở của Trần Luyện.
Cứ như vậy.
Bảy ngày sau đó.
Đã có người không đợi được nữa mà bắt đầu thăm dò "Thiên Đế mộ". Nhưng sức mạnh kia quá đáng sợ, dẫn đến việc thăm dò không có ý nghĩa gì. Thời gian chậm rãi trôi qua. Khoảng cách từ khi sức mạnh kia xuất hiện đã được chín chín tám mươi mốt ngày. Đã có người lựa chọn rời đi trước vì đợi chờ quá lâu mà không thấy hy vọng gì.
Đến khi đủ chín chín tám mươi mốt ngày thì luồng sức mạnh kinh khủng không ngừng khuếch tán kia đột nhiên thu lại.
Oanh!
Một khắc sau, một luồng sóng âm rung trời chuyển đất kinh khủng truyền đến. Tiếp đó, trước sự chứng kiến của mọi người, ở cực đông của Huyền Hoàng Thiên, một cột sáng vàng rực rỡ chiếu lên tận trời, dường như muốn xuyên qua cả Huyền Hoàng Thiên. Trong cột sáng vàng đó, hình như có vô số Long Phượng cùng bay, càng có hàng ức người bay lên trời cúng bái. Vô vàn dị tượng liên tục xuất hiện. Áp lực khủng khiếp khuếch tán ra làm cho người ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Cổ Trường Sinh vốn nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên mở mắt, nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc: "Thật là nàng?"
Thiên Đế khí tức!
Cổ Trường Sinh vốn cảm thấy cái Thiên Đế mộ này không có khả năng là thật, hắn chỉ tới xem náo nhiệt thôi. Nhưng bây giờ sức mạnh bùng phát ra lại làm Cổ Trường Sinh cảm nhận được khí tức của Thiên Đế.
"Vì sao nàng lại xuất hiện ở đây?" Cổ Trường Sinh nhìn đạo cột sáng vàng mà rơi vào trầm tư.
Đáng tiếc. Hắn cái gì cũng không nhớ nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận