Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 440: Thật đúng là dám qua đây a?

Chương 440: Thật đúng là dám qua đây à?
Đám người nghe Cổ Trường Sinh nói một cách khó hiểu, có chút sợ hãi. Nhất là Linh Đế, cảm thấy mình vừa vô tình thoát khỏi một trận đại kiếp!
Cổ Trường Sinh cầm lấy chân phù trong tay Linh Đế, vuốt nhẹ một cái, khẽ nói: "Đúng là chân phù."
"Xem ra vị Phong Vân Chân Quân của Đế Đình kia vẫn rất coi trọng ngươi sao?"
Cổ Trường Sinh như cười mà không cười liếc nhìn Linh Đế. Linh Đế cúi đầu, không dám nói gì. Phong Vân Chân Quân có coi trọng nàng, thì hành vi hiện tại của nàng cũng thuộc về phản bội. Nên không có gì để nói.
"Tản ra chút."
Cổ Trường Sinh tùy ý nói. Đám người nghe vậy, liền hạ thân hình xuống, rời xa Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh tiện tay bóp nát, chân phù như nước, hóa thành từng sợi đạo văn, quấn quanh trên tay Cổ Trường Sinh. Phảng phất phủ lên tay Cổ Trường Sinh một lớp đường vân màu lam. Cũng là lúc này. Tất cả mọi người cảm nhận được, trên thân Cổ Trường Sinh có một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ. Mà trên không Cổ Trường Sinh, càng hiện ra một bóng người hư vô mờ mịt. Cho dù rất mờ mịt, vẫn có thể nhìn ra ý tiêu dao. Ánh mắt mọi người khẽ thay đổi. Cỗ khí tức này thật cường đại!
Chiến Thần và Yêu Đế cũng không nhịn được nhìn thoáng qua Linh Đế. Người này có giấu át chủ bài như vậy, lại nhất quyết không dùng, bây giờ trực tiếp giao cho Cổ Trường Sinh. Vậy cần quyết đoán cỡ nào? Linh Đế thật không đơn giản! Chiến Thần và Yêu Đế trong lòng đều thầm than.
"Phong Vân Chân Quân!"
Ánh mắt Linh Đế tụ vào đạo thân ảnh trên không của Cổ Trường Sinh, ánh mắt có chút ngưng trọng. Nàng năm đó từng gặp chân thân của Phong Vân Chân Quân này, tự nhiên có thể cảm nhận từ khí tức kia mà ra, đây chính là lực lượng của Phong Vân Chân Quân.
Phong Vân Chân Quân không lừa nàng, bóp nát chân phù, liền có thể mượn dùng lực lượng của Phong Vân Chân Quân. Bây giờ Cổ Trường Sinh bóp nát chân phù, lực lượng của Phong Vân Chân Quân liền leo lên tay Cổ Trường Sinh, ngay tại không kiêng nể gì phóng ra cỗ khí tức kinh khủng kia.
Thực lực cường đại như vậy, chỉ sợ cho dù đối mặt với Yêu Đế và Chiến Thần, đều có thể tùy tiện trấn áp a! Linh Đế trong lòng âm thầm nói nhỏ. Nhưng tại sao nàng lại không dùng cỗ lực lượng này? Bởi vì nàng rất rõ ràng, nếu mình vận dụng cỗ lực lượng kia, liền triệt để không thể thoát khỏi Phong Vân Chân Quân, từ nay về sau triệt để biến thành người của Phong Vân Chân Quân. Linh Đế cả đời này, đi cũng không thuận lợi, điều này làm nàng càng muốn nắm giữ vận mệnh của mình, chứ không phải bị người khác điều khiển.
Đế Đình? Nghe thì rất lợi hại, nhưng mình gia nhập Đế Đình, cái gì cũng không đạt được, lại phải nghe lệnh làm việc. Dựa vào cái gì? Chỉ vì thực lực yếu hơn người, Linh Đế chọn làm một thủ hạ nhu thuận nghe lời. Nhưng hiện tại nếu thấy được cơ hội giải thoát, tự nhiên phải nắm chặt!
Giờ phút này. Cổ Trường Sinh cảm thụ được cỗ lực lượng đến từ 'Phong Vân Chân Quân', thần sắc bình tĩnh. Cỗ lực lượng này cường đại, nhưng ở chỗ hắn thì không là gì cả. Hắn đang tỉ mỉ điều tra ngọn nguồn của cỗ lực lượng này, cũng đang dò xét những thủ đoạn khác ẩn chứa trong đó. Cảm ứng một hồi sau, Cổ Trường Sinh đã hiểu rõ lý do Linh Đế không cần lá bài tẩy này.
Bởi vì trên đạo chân phù này ẩn chứa thủ đoạn khác của Phong Vân Chân Quân. Một khi Linh Đế dùng chân phù, sử dụng lực lượng của Phong Vân Chân Quân, từ nay về sau đều sẽ bị Phong Vân Chân Quân điều khiển. Trở thành nô bộc. Cho nên Linh Đế lựa chọn giao chân phù cho hắn, dùng kế xua hổ nuốt sói. Đây chính là tính toán nhỏ của Linh Đế.
Cổ Trường Sinh nhận ra điểm này rồi, cũng không hề tức giận. Bởi vì những điều này đối với hắn mà nói không quan trọng. Điều quan trọng là bản thân Phong Vân Chân Quân, cùng với Đế Đình phía sau hắn. Lần này xuất thủ, Cổ Trường Sinh không định thu tay. Tân thần đình chỉ là một trong số đó mà thôi. Muốn làm nhục thì phải làm cho xong.
"Qua đây." Cổ Trường Sinh từ từ nắm chặt năm ngón tay, chậm rãi nói. Câu nói này không biết là đang nói với ai.
...
...
Đây là một vùng tường vân bồng bềnh, nơi thụy thú chạy nhanh tường thụy. Từng tòa cung điện chạm trổ theo phong cách cổ xưa tọa lạc giữa đám mây. Từ xa nhìn lại, phảng phất như biến mất trong dòng sông lịch sử Thiên Đình. Lại như Tiên Giới đã cùng nhau hủy diệt.
Trong một tòa tiên cung. Râu tóc bạc trắng, mặc áo xanh Phong Vân Chân Quân vốn đang ngồi tu luyện. Bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng dao động lực lượng. Trong lòng Phong Vân Chân Quân khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở mắt, trong mắt hiện lên ý cười.
"Xem ra vị Nữ Đế Linh tộc kia đã gặp nguy rồi." Hắn cảm nhận được chân phù mình để lại cho Linh Đế bị bóp nát, cỗ lực lượng kia đang được đưa đến. Như vậy, trong đại quân nô bộc của mình lại có thể tăng thêm một vị Nữ Đế Linh tộc. Không tồi, không tồi.
Nhưng mà. Còn chưa kịp vui vẻ bao lâu, Phong Vân Chân Quân bỗng nhiên cảm thấy một lực kéo kinh khủng, muốn kéo hắn ra khỏi nơi này!
"Cái gì? !" Nụ cười trên mặt Phong Vân Chân Quân lập tức biến mất, thay vào đó là sự ngưng trọng: "Lại có người thông qua chân phù nghịch dòng, tìm được chỗ của bản quân? !"
"Hừ!" "Bản quân ngược lại muốn xem xem, là cái tên không biết sống chết nào!" Phong Vân Chân Quân hừ lạnh một tiếng, không chống cự lại lực kéo kia, mà thuận thế hành động.
Ông
Một khắc sau. Phong Vân Chân Quân biến mất trong tiên cung.
Mà cùng lúc đó. Cuối biển vũ trụ, trên vòm trời. Cổ Trường Sinh tay lớn hư nắm, thần sắc hờ hững.
"A, thật đúng là dám qua đây a." Cổ Trường Sinh khẽ cười một tiếng.
Ông
Một khắc sau. Ảnh hư Phong Vân Chân Quân trên không, nhanh chóng ngưng thực.
"Ừm? !" Một màn đó làm mọi người ở đây giật mình. Bọn họ cảm nhận được thân ảnh kia đang trào ra uy áp chưa từng có. Cái này so với trước kia còn kinh người hơn!
"Không đúng!" Linh Đế càng sợ tới mức thất sắc: "Phong Vân Chân Quân muốn giáng lâm? !"
Nàng vốn cho rằng Cổ Trường Sinh cầm chân phù, là nhờ vào đó suy diễn ra Phong Vân Chân Quân là ai, rồi dừng lại ở đây. Thật không ngờ Cổ Trường Sinh lại khiến Phong Vân Chân Quân muốn chân thân giáng lâm? !
"Cái gì? !" Những người khác nghe vậy, cũng quá sợ hãi. Bọn họ đều cảm nhận được, cỗ lực lượng kia vô cùng đáng sợ. Nếu bản thân giáng lâm, chỉ sợ sẽ có một trận đại chiến kinh thiên phát sinh!
"Không phải nói bây giờ thiên hạ, cực cảnh là Đại Đế sao? !" Giờ phút này, Yêu Đế và Chiến Thần càng rung động đến cực điểm. Có chút khó tiếp nhận. Thực lực của bọn họ, có thể nói là đứng đầu thiên hạ hiện nay rồi. Đại diện cho cuối cùng của Đại Đế. Nhưng đầu tiên lại xuất hiện một Cổ Trường Sinh. Hiện tại lại muốn đến một Phong Vân Chân Quân. Rốt cuộc là tình huống như thế nào? ! Chẳng lẽ bọn họ không chịu sự ước thúc của thiên địa pháp tắc? Sao có thể? !
"Nhất định là có vấn đề, đúng là chúng ta không biết!" Giờ phút này, Chiến Thần và Yêu Đế trong lòng dấy lên sóng lớn. Không biết tại sao, lúc này, bọn họ cảm giác mình giống như thằng hề. Chẳng lẽ phía sau tân thần đình này, còn có không ít tồn tại cổ xưa đang ở phía sau màn nhìn chằm chằm bọn họ? ! Nghĩ đến đây, lập tức da gà bọn họ dựng lên, tê cả da đầu.
Cổ Trường Sinh không nghĩ nhiều như vậy, bởi vì hắn biết rõ con đường phía trên chư thiên đã bị cắt đứt, là do người cố ý làm như vậy. Và người tham gia rất không bình thường, có rất nhiều người. Cái gọi là Đại Đế tức là đỉnh cao nhất, bất quá chỉ là đám người kia thi triển thủ thuật che mắt thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận