Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 556: Vừa mới câu nói kia đã là rất lớn nhượng bộ

Chương 556: Vừa nãy câu nói kia đã là nhượng bộ rất lớn Vốn dĩ tuyệt vọng Linh Đế, sau khi nghe được âm thanh này thì lập tức mừng rỡ khôn xiết: "Tiền bối!"
Người vừa đến không ai khác, chính là Cổ Trường Sinh và Hồng Ly.
"Tiền bối, bọn người này muốn chiếm đoạt Sinh Mệnh Linh Tuyền!" Linh Đế lớn tiếng kêu lên.
Còn tên ác nhân mặc áo bào đen khi nhìn thấy Cổ Trường Sinh đột ngột xuất hiện cũng ngẩn người, rồi sau đó nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh, muốn xem thực lực của tên này ra sao.
Nhưng nhìn đi nhìn lại, phát hiện tên này dường như chỉ là một phàm nhân?
Nhưng một phàm nhân sao có thể đột nhiên xuất hiện ở nơi này?
Nhất thời, trong lòng hắn có chút nặng nề.
"Giết!"
Nhưng không phải ai cũng giống như tên ác nhân mặc áo bào đen.
Những cường giả bí ẩn khác, khi nhìn thấy Cổ Trường Sinh xuất hiện liền sát khí nổi lên bốn phía, không nói hai lời, lập tức ra tay với Cổ Trường Sinh!
Oanh!
Tồn tại cấp bậc tiên nhân như bọn chúng, vừa ra tay đã là hủy thiên diệt địa, mà cách khống chế lực lượng càng là tinh diệu tột cùng, chỉ thấy một sợi thần quang xuyên qua hư không, lao thẳng đến Cổ Trường Sinh!
Tốc độ nhanh chóng, trong nháy mắt đã đến mi tâm Cổ Trường Sinh, tựa hồ muốn trực tiếp xuyên thủng mi tâm Cổ Trường Sinh.
Lực lượng đáng sợ cùng tốc độ khiến người ta căn bản không kịp phản ứng.
Nhưng trong tích tắc đó.
Thời gian dường như trở nên vô cùng chậm chạp.
Con ngươi của Cổ Trường Sinh khẽ động, tầm mắt nhìn vào sợi thần quang kia.
Chớp mắt!
Sợi thần quang trực tiếp tan thành mây khói, giống như chưa từng xuất hiện.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, nguy cơ đã được giải trừ.
"Ừm?"
Một chiêu này của Cổ Trường Sinh làm đám người vô cùng kinh ngạc, thế nhưng sau khi ra tay không trúng đích, bọn chúng không hề dừng lại, tiếp tục tấn công.
"Cẩn thận một chút, đừng làm ô nhiễm Sinh Mệnh Linh Tuyền!"
Trên đường đi, không biết ai đã nói một câu như vậy.
Điều này cũng khiến những kẻ vốn định ra tay ác độc hơn sinh ra một tia kiêng kị, trở nên cẩn trọng.
Trái lại tên ác nhân mặc áo bào đen lại lóe lên rồi xông về Linh Đế, đồng thời lạnh lùng nói: "Nếu ngươi là người của Linh Đế, tốt nhất đừng manh động, nếu không Linh Đế chắc chắn phải chết không nghi ngờ!"
Linh Đế trước đó đã bị các cường giả bí ẩn khác kìm chân, căn bản không thể ngăn cản, tuyệt vọng lần nữa bao trùm lấy lòng.
Trong mắt Linh Đế, nàng tuy biết Cổ Trường Sinh còn mạnh hơn Phong Vân Chân Quân.
Nhưng trong đám người xuất hiện lần này, cũng có cường giả như vậy!
Nhưng ngay sau đó.
Linh Đế chỉ cảm thấy hoa mắt, khi xuất hiện lần nữa thì đã ở sau lưng Cổ Trường Sinh.
Linh Đế lập tức vô cùng kinh ngạc.
"Ngươi vừa nói gì vậy? Ta không nghe rõ, ngươi có muốn lặp lại lần nữa không?" Cổ Trường Sinh vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn tên ác nhân mặc áo bào đen.
Ánh mắt tên ác nhân mặc áo bào đen trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, trầm giọng nói: "Tên này tiến rất xa trên đại đạo hư không!"
Không cần hắn nói, những người khác cũng đã đoán được điểm này.
Tên thiếu niên áo đen này từ lúc xuất hiện, đã toát ra sự quỷ dị, bây giờ càng có thể dễ dàng dời Linh Đế đến phía sau hắn.
Đủ để chứng minh tên thiếu niên áo đen này nắm giữ đại đạo hư không vô cùng cường hoành!
"Các hạ là người của Thái Hư môn?"
Một người bí ẩn che phủ trong lớp sương mù đen kịt lên tiếng dò hỏi Cổ Trường Sinh.
Bọn chúng không vội vàng ra tay mà vây quanh miệng Sinh Mệnh Linh Tuyền, âm thầm phong tỏa hư không.
Nếu tên này có thủ đoạn cường hoành về hư không, vậy trực tiếp phong tỏa hư không, để tên này không chỗ trốn tránh!
"Thái Hư môn?"
Cổ Trường Sinh sờ cằm, như có điều suy nghĩ nói: "Thái Hư môn không ở trong tòa chư thiên vạn giới này mà?"
Đám người thấy Cổ Trường Sinh không hề vội vàng thì cũng vui vẻ kéo dài thời gian, chậm rãi nói: "Thái Hư môn có mặt ở khắp mọi nơi, không ai biết cụ thể bọn họ ở đâu, hẳn là các hạ không phải người của Thái Hư môn?"
Cổ Trường Sinh lắc đầu nói: "Không phải, nhưng người khai sáng Thái Hư môn là đồ đệ của ta."
"..." Đám người không nói gì.
Ngươi có thể chém gió nghiêm túc một chút được không?
Thái Hư Chân Nhân tổ sư gia của Thái Hư môn là nhân vật thời đại nào rồi?
Đã sớm biến thành cát bụi.
Tiểu tử ngươi là sư phụ của ông ta?
Ngươi là sư phụ của ông ta còn nói nhảm nhiều như vậy với chúng ta làm gì?
"Bởi vì các ngươi là một đám tiểu khả ái." Cổ Trường Sinh mặt dày nói.
Đám người không hiểu ý nghĩa lời của Cổ Trường Sinh, nhưng người dẫn đầu vẫn trầm giọng nói: "Các hạ cũng để mắt đến miệng Sinh Mệnh Linh Tuyền này sao? Mỗi một tòa chư thiên, chỉ có một miệng Sinh Mệnh Linh Tuyền, miệng Sinh Mệnh Linh Tuyền này ta Vô Gian Thần Giáo đã để mắt tới từ lâu, không biết các hạ có thể tạo điều kiện thuận lợi không?"
"Vô Gian Thần Giáo?"
Nghe được cái tên này, Linh Đế có chút mờ mịt.
Chư thiên vạn giới khi nào lại có thế lực như vậy?
Không!
Nghe ý của đối phương, căn bản không phải là người của tòa chư thiên vạn giới này!
"Tiền bối..."
Linh Đế lộ ra vẻ vô cùng khẩn trương.
Cổ Trường Sinh lại vẻ mặt vô cùng nghi hoặc: "Vô Gian Thần Giáo? Các ngươi có quan hệ gì với người Vô Gian Môn?"
Lời vừa nói ra, đám ác nhân mặc áo bào đen đều có chút co rút đồng tử.
Không xong rồi.
Gặp phải người lợi hại rồi!
Đối phương thế mà biết Vô Gian Môn!
Đám người trăm mối ngổn ngang, đều không ai lên tiếng.
Kẻ cầm đầu sau một hồi trầm ngâm thì chắp tay nói với Cổ Trường Sinh: "Xem ra đạo hữu cũng là người biết chuyện, không sai, tiền thân của Vô Gian Thần Giáo chính là Vô Gian Môn."
Cổ Trường Sinh càng thêm tò mò: "Kỳ lạ, ta nhớ Vô Gian Môn thích làm nhất là đặt quân cờ tại các đại chư thiên, gây họa loạn, từ đó hấp thụ nghiệp lực, là một đám ma tu tiếng tăm lừng lẫy, sao bây giờ lại biến thành đám kẻ trộm rồi?"
Lời vừa nói ra, đám người tự xưng là Vô Gian Thần Giáo đều im lặng.
Kẻ cầm đầu bỗng nhiên thở dài nói: "Đạo hữu cũng biết, bây giờ đường thông hướng lên chư thiên đã gãy, không có bản môn ở trên chư thiên duy trì, Vô Gian Thần Giáo ta bây giờ sống khổ lắm."
Cổ Trường Sinh cười nói: "Ta sao một chút cũng không thấy các ngươi đều không phải là từ Đại Đế cảnh thành tiên nha, thoải mái hơn so với những Đại Đế ở chư thiên này của chúng ta nhiều!"
"Thành tiên?!"
Linh Đế phía sau Cổ Trường Sinh sau khi nghe được câu này liền sắc mặt khẽ biến.
Chẳng lẽ nói, con đường phía trên Đại Đế vẫn chưa đứt đoạn?
Sinh Mệnh Linh Tuyền có thể làm được chuyện này?
Nhất thời, sắc mặt Linh Đế biến đổi khôn lường.
Nếu như sớm biết chuyện này, nàng còn đi theo cái gì tân thần đình, trực tiếp bảo vệ miệng Sinh Mệnh Linh Tuyền này, hấp thu không ngừng!
"Đạo hữu nói đùa, chúng ta len lỏi vào các đại chư thiên, đều trải qua thời gian vô cùng khổ cực." Người dẫn đầu thì phủ nhận nói.
Càng nói càng thêm kinh ngạc.
Rốt cuộc thì thiếu niên áo đen này là ai?
Sao liếc mắt một cái mà nhìn ra được nhiều thứ vậy?
Còn chơi kiểu gì nữa đây?
Cổ Trường Sinh cười nói: "Ngươi có khổ hay không không liên quan đến ta, miệng Sinh Mệnh Linh Tuyền này vô cùng quan trọng, không thể cho các ngươi dùng."
Kẻ cầm đầu nheo mắt nói: "Xem ra đạo hữu không có ý định nhường bước?"
Cổ Trường Sinh vẻ mặt thành thật nói: "Vừa rồi câu nói đó của ta đã là một sự nhượng bộ rất lớn rồi, nếu không dựa theo thái độ trước kia đối với Vô Gian Môn, thì các ngươi đã sớm chết hết rồi."
Đối với những loại người xấu xa của Vô Gian Môn, Cổ Trường Sinh luôn không có chút cảm tình nào.
Nếu không phải hắn nhìn ra được đám người này nói phần lớn là thật thì đã sớm ra tay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận