Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 787: Nhiệm vụ

Chương 787: Nhiệm vụ Dù cho Trường Sinh Đế Tôn tàn phá bừa bãi thời đại kia. Nhưng mọi người càng muốn dùng 'sát thần' để xưng hô gã lãnh huyết vô tình này. Từ khi gã này rời khỏi Thiên Hoàng Cung, không biết đã giết bao nhiêu người, đã diệt bao nhiêu giới. Khiến cho cường giả Huyền Hoàng thiên lác đác không còn mấy. Nhất làm người ta kinh dị chính là, trước kia những nữ nhân được sủng hạnh trong Yên Chi Bảng ở Thiên Hoàng Cung, tự mình đi tìm Trường Sinh Đế Tôn, kết quả cũng bị giết. Cũng chính vào lúc đó, danh tiếng sát thần của hắn triệt để vang dội. Đến mức về sau như Lưu Tô tiên tử bọn người, dù đã có song tu thực, cũng không dám đi tìm vị đạo lữ đáng sợ này.
Ngay lúc mọi người đều cho rằng tên sát thần này muốn mãi mãi bá đạo ở Huyền Hoàng thiên, trở thành bóng ma trên đỉnh đầu tất cả mọi người. Trường Sinh Đế Tôn liền hư không tiêu thất tại Huyền Hoàng thiên. Lúc đầu mọi người còn tưởng Trường Sinh Đế Tôn chỉ là trốn đi. Về sau cường giả Thiên Cơ Các ra mặt chứng thực, Trường Sinh Đế Tôn đã không còn ở Huyền Hoàng thiên. Cũng chính từ đó, Huyền Hoàng thiên mới trở lại quỹ đạo. Với từng vị cường giả hoàn toàn mới nổi lên. Thời đại thuộc về Trường Sinh Đế Tôn cũng đã qua. Bóng ma bao phủ trên đỉnh đầu mọi người cũng theo đó tan biến. Mọi người không muốn nhắc lại cái tên đáng sợ kia, đến mức người ta liệt sự tích của hắn vào cấm kỵ, không ai dám nhắc tới. Cũng trong quãng thời gian này, Hắc Ám Bát Tuyệt ngày càng mạnh mẽ, cho đến về sau xử lý những cường giả ở Hắc Ám Chi Địa, trở thành người chấp chưởng đời mới của Hắc Ám Chi Địa...
Đủ loại chuyện đã qua, trong đầu không ngừng nổi lên. Hắc Ám Bát Tuyệt giờ phút này phủ phục trong bóng đêm, run rẩy. Nói thật, vào thời đại Thiên Tôn trước kia, bọn họ đã ẩn nấp không ra ngoài. Nhưng khi nghe được bốn chữ Trường Sinh Đế Tôn này, bọn họ vẫn rất sợ hãi. Bây giờ còn nhớ rõ Trường Sinh Đế Tôn người, lác đác không có mấy. Toàn bộ Hắc Ám Chi Địa, đoán chừng cũng chỉ có tám người bọn họ. Thời gian đầu bọn họ cũng rơi vào khủng hoảng, sợ Trường Sinh Đế Tôn sẽ lại như năm đó muốn quét ngang Huyền Hoàng thiên. Nhưng mà không ngờ chính là, Trường Sinh Đế Tôn xuất hiện ở thời đại Thiên Tôn không những không giết người lung tung, hơn nữa còn là một người hiền lành, bảo toàn hòa bình của Huyền Hoàng thiên, không để cho người ta hỗn chiến. Điều này khiến bọn họ từng cảm thấy, Trường Sinh Đế Tôn này căn bản không phải là Trường Sinh Đế Tôn năm xưa, chỉ là trùng tên. Nhưng về sau, Hắc Ám Bát Tuyệt thông qua nhiều phương diện xác thực, Trường Sinh Đế Tôn này chính là Trường Sinh Đế Tôn năm đó. Gã sau khi biến mất năm xưa vẫn chưa chết, vẫn sống rất tốt. Kỳ lạ là, thực lực của gã này tựa hồ kém xa trước kia. Nhưng cho dù vậy, Hắc Ám Bát Tuyệt cũng không dám có nửa điểm ý trêu chọc.
Mà trong giai đoạn này, Hắc Ám Chi Địa đã sinh ra một nữ tử có thiên tư cực kỳ cao, đó chính là Hắc Ám Nữ Hoàng Ngọc Thiền. Thiên tư của gã này đơn giản đáng sợ, dưới thời đại Thiên Tôn lại có thể bước vào Thiên Chủ cảnh. Nhất làm bọn hắn không ngờ chính là, gã này cùng Trường Sinh Đế Tôn lại có quan hệ cấu kết. Cũng vào lúc đó, Hắc Ám Bát Tuyệt thật ra đã nảy sinh một chút ý đồ, muốn dò xét Trường Sinh Đế Tôn. Mà đúng lúc này, cỗ ý chí thần bí và cường đại, đến từ ý chí của Hắc Ám Nữ Đế tìm đến bọn họ, bảo bọn họ mượn Hắc Ám Nữ Hoàng để thăm dò Trường Sinh Đế Tôn. Còn chưa đợi kế hoạch được thực thi, Trường Sinh Đế Tôn lại lần nữa biến mất ở Huyền Hoàng thiên. Nhưng ý chí của Hắc Ám Nữ Đế nói cho bọn họ, Trường Sinh Đế Tôn nhất định sẽ trở về, nên chỉ cần tiếp tục chuẩn bị kế hoạch là được.
Cho nên bọn họ đã lợi dụng lực lượng sâu trong Hắc Ám Chi Địa, dụ Hắc Ám Nữ Hoàng đến đây. Cuối cùng linh hồn Hắc Ám Nữ Hoàng bị Hắc Ám Nữ Đế bóc ra, nhục thân thì bị thuộc hạ của Hắc Ám Bát Tuyệt là Nhàn Mị chiếm giữ để chờ Trường Sinh Đế Tôn trở về, sau đó để Nhàn Mị xuất kích, tới gần Trường Sinh Đế Tôn. Đây chính là kế hoạch hoàn chỉnh của bọn họ. Nhưng bọn họ làm sao cũng không ngờ tới, lần này Trường Sinh Đế Tôn lại khác hai lần trước. Không còn giết người lung tung, cũng không duy trì hòa bình. Mà trở nên không thể dự đoán. Bây giờ Trường Sinh Đế Tôn trực tiếp giáng lâm đến đây, quả thực làm bọn họ sợ tới mức hồn vía lên mây. Cũng không biết chỗ dựa thần bí sau lưng bọn họ có thể chống đỡ được tên sát thần này hay không, nếu như không ngăn được, vậy bọn họ chỉ sợ cũng xong. Đến mức trốn? Đừng có đùa. Trường Sinh Đế Tôn có thể trực tiếp giáng lâm đến đây, cũng có nghĩa là cho dù bọn họ trốn đến nơi nào, cũng sẽ bị để mắt tới! Đã như vậy, không bằng thành thật ở chỗ này chờ đợi phán xét.
Quá trình này vô cùng dày vò. May mà bọn họ cũng không phải chờ đợi quá lâu.
Ầm.
Trong nháy mắt sau đó. Hắc ám rung động. Một thiếu niên mặc áo đen hiện lên ở không trung. Hắc Ám Bát Tuyệt luôn chờ đợi, mắt thấy thiếu niên áo đen này xuất hiện, lập tức bái kiến: "Cung nghênh Trường Sinh Đế Tôn!"
Bọn họ không thể liên hệ thiếu niên áo đen này với thanh niên áo bào đỏ năm xưa. Nhưng đây chính là một người. Không có gì bất ngờ xảy ra, đây là Trường Sinh Đế Tôn cố ý tạo nên.
"Còn chưa đi sao?"
Cổ Trường Sinh lười biếng nói.
Hắc Ám Bát Tuyệt bị hỏi sững sờ. Chúng ta vẫn luôn ở đây, đi đâu chứ? Chẳng lẽ... Trường Sinh Đế Tôn muốn đuổi chúng ta rời khỏi nơi đây? Nghĩ tới đây, Hắc Ám Bát Tuyệt nhao nhao biến sắc.
"Trường Sinh Đế Tôn, ngài..."
Một người trong đó kinh ngạc nói.
Cổ Trường Sinh tùy ý nói: "Cũng không phải đuổi các ngươi đi, bây giờ ở Huyền Hoàng thiên người có thể nhận ra nhiều cái ta như vậy, rất ít, các ngươi tốt xấu cũng coi như tám người, cho nên các ngươi có thể sống sót."
Hắc Ám Bát Tuyệt nghe vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm. Cổ Trường Sinh tiếp tục nói: "Không sống qua thì cũng nên làm việc chứ, cho nên ta cho các ngươi một nhiệm vụ, tìm những người năm đó còn sống."
"Các ngươi hẳn là biết ta nói là ai."
Cổ Trường Sinh lại thêm một câu.
Hắc Ám Bát Tuyệt nguyên bản còn có chút không hiểu, nhưng nghe xong câu này, lập tức kịp phản ứng. Trường Sinh Đế Tôn là muốn bọn họ tìm kiếm Lưu Tô tiên tử những người này!
"Vâng, tiền bối!"
Hắc Ám Bát Tuyệt cung kính lĩnh mệnh. Mặc dù không biết có thể tìm được hay không, nhưng tóm lại vẫn phải nghe mệnh lệnh làm việc, tìm được một người thì hay một người vậy.
Cổ Trường Sinh liếc nhìn Hắc Ám Bát Tuyệt, cất bước rời khỏi Hắc Ám Chi Địa. Trên thực tế, hắn căn bản không nhớ rõ những chuyện thời đại Chí Tôn Thiên Hoàng kia. Trong trí nhớ của hắn, hắn chỉ nhớ rõ một ít chuyện thời đại Thiên Tôn, thậm chí ngay cả rất nhiều chuyện thời đại Thiên Tôn cũng không nhớ rõ, chứ đừng nói đến chuyện sớm hơn. Chỉ là khi vừa mới giáng lâm, hắn đã nhìn ra không ít chuyện từ trong lòng Hắc Ám Bát Tuyệt. Ở thời đại Chí Tôn Thiên Hoàng kia, hắn dường như đã làm nhiều chuyện sai lầm rồi.
Mặc kệ vậy. Cổ Trường Sinh rời đi Hắc Ám Chi Địa. Chẳng bao lâu. Cổ Trường Sinh đụng phải hai người quen không tính là quen, Cuồng Ma và Vạn Lôi. Hai huynh đệ này từ Thương Cổ thiên trở về rồi. Hai người bây giờ đã bước vào Thiên Vương cảnh đỉnh phong. Hai người vốn cho rằng lần này trở lại Huyền Hoàng thiên sẽ là vương giả trở về. Kết quả mới ra khỏi Thiên Chi Cổ Môn, liền đụng phải một lão hói đầu thủ lĩnh cùng một bàn tay lớn kim quang bao phủ, quá sức dọa người. Cũng may hai tên kia đều không ngăn cản. Kết quả lại đụng phải Trường Sinh Đế Tôn!
"Tiền, tiền bối..."
Hai người ngượng ngùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận