Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 564: Trên đường gặp bất bình rút đao hay không, lại nhìn tự thân lực lượng bao nhiêu

Chương 564: Trên đường gặp chuyện bất bình có ra tay hay không, còn phải xem tự mình có bao nhiêu bản lĩnh
Nghe hai người đối đáp chẳng coi ai ra gì, Cơ Khôn cùng Từ Thái càng nhíu mày sâu hơn.
"Ý gì?" Xem thường bọn họ sao? Hay là đang ra vẻ thâm sâu? Có điều, càng như vậy, hai người càng không dám tùy tiện động thủ. Mà điều này càng làm đám người Lương quốc thêm phần bất an.
"Không vội." Lúc này, Cổ Trường Sinh đưa tay ngăn Hồng Ly đang chuẩn bị xuất chiêu miểu sát Cơ Khôn và Từ Thái lại.
Hồng Ly quay đầu, ánh mắt nghi hoặc. Chẳng phải ngươi bảo ta báo danh sao? Ta nghĩ một hồi mới nghĩ ra câu "Người giết các ngươi, Hồng Ly!", kết quả ngươi lại ngăn ta! Đáng ghét! Hồng Ly thầm oán.
Cổ Trường Sinh khẽ nói: "Ra tay phải dứt khoát, hơn nữa không được để lại hậu họa. Ngươi chỉ mới chuẩn bị tốt giết hai người này thôi, thật ra còn chưa đủ."
Lời vừa thốt ra, Tiêu phu nhân và những người khác kinh hãi. Cơ Khôn và Từ Thái sắc mặt càng đột ngột biến đổi.
Hai người này. . . ý gì? Nhìn bọn họ như vậy là không lọt vào mắt sao? Hoàn toàn không coi Tử Ma Thiên Tông ra gì!
"Các hạ. . ." Cơ Khôn chuẩn bị mở miệng.
"Im miệng." Cổ Trường Sinh quát một tiếng.
Cơ Khôn phát hiện miệng của mình thế nào cũng không há ra được. Từ Thái bên cạnh sắc mặt đại biến, kinh hãi nhìn Cơ Khôn. Trong mắt Từ Thái, miệng Cơ Khôn vậy mà biến mất! Đây là thủ đoạn gì? Đối phương chắc chắn là cường giả Thánh Cảnh!
Kinh hãi nhất vẫn là Tiêu phu nhân cùng những người khác. Cảnh tượng đó khiến da đầu các nàng tê dại. Đây chính là đệ tử đời ba của Tử Ma Thiên Tông đó!
Cổ Trường Sinh không quan tâm đến điều đó, nói với Hồng Ly: "Bây giờ suy nghĩ lại xem nên làm như thế nào?"
Hồng Ly nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ vấn đề này. Hiện tại, nếu nàng giết hai người này, Tử Ma Thiên Tông chắc chắn sẽ phái người đến điều tra. Cho dù không tra ra nàng cùng Cổ Trường Sinh, thì vẫn có thể tra ra Tiêu phu nhân cùng những người này. Hơn nữa nhìn ý đối phương, rõ ràng là nhắm đến vị công chúa có Vô Cấu Chi Tâm kia. Như vậy, trừ khi nàng và Cổ Trường Sinh đi theo đám người này, nếu không bọn họ vẫn sẽ chết. Tử Ma Thiên Tông vẫn sẽ nô dịch các nước.
Nghĩ đến đây, Hồng Ly có chút hiểu ý của Cổ Trường Sinh.
"Trực tiếp tiêu diệt Tử Ma Thiên Tông?" Hồng Ly nghiêm túc hỏi.
Lời này càng khiến tim tất cả mọi người run lên. Trời ạ, Tử Ma Thiên Tông đó! Ngươi nói diệt là diệt? Đùa gì vậy! Cơ Khôn và Từ Thái càng thêm luống cuống. Không xong rồi, lần này nhất định gặp phải người hung ác rồi! Việc này biết làm sao? Người ta đến Tử Ma Thiên Tông cũng không sợ.
"Đi!" Từ Thái không chút do dự, lập tức chọn cách rút lui.
Sau đó. . . Từ Thái phát hiện mình dù có bay thế nào, vẫn ở nguyên tại chỗ. Cơ Khôn cũng vậy. Hai người hoàn toàn luống cuống.
Cổ Trường Sinh giữ hai người lại rồi nói với Hồng Ly: "Tiêu diệt Tử Ma Thiên Tông rồi thì sao nữa?"
Hồng Ly lại nhíu mày suy nghĩ. Trước kia, nàng sẽ không suy nghĩ những vấn đề này. Bởi vì nàng chỉ có kiếm trong tay và Cổ Trường Sinh trong lòng. Những thứ khác không quan trọng. Nhưng bây giờ Cổ Trường Sinh muốn nàng suy nghĩ, nàng vẫn sẽ nhẫn nại cẩn thận suy nghĩ.
"Diệt rồi thì diệt thôi chứ sao." Hồng Ly cau mày nói.
Cổ Trường Sinh nhìn ánh mắt trong trẻo của Hồng Ly, không khỏi thở dài: "Hồng Ly tỷ tỷ, muội cũng sắp mười bảy tuổi rồi, sao còn đơn thuần thế?"
Hồng Ly nhíu mày: "Không phải vậy thì sao?"
Cổ Trường Sinh chống cằm, nói: "Theo những thông tin hiện tại muội nắm được, Tử Ma Thiên Tông ít nhất cũng là thế lực bá chủ một nước trong Lương quốc. Nếu bọn chúng ngã xuống, thì các thế lực khác trong các nước, hoặc các thế lực bên ngoài, tất nhiên sẽ nổi lên quấy nhiễu."
"Đến lúc đó các nước sẽ càng hỗn loạn, có lẽ sẽ có nhiều người chết hơn."
Hồng Ly nghe vậy, lông mày giãn ra: "Đã vậy, thì đánh đến tận cửa đi, rồi cảnh cáo một phen? Để bọn chúng không dám làm ác?"
Cổ Trường Sinh lắc đầu: "Làm như vậy, bọn chúng sẽ tấn công những thế lực khác, và rồi những quốc độ phàm nhân ở phía ngoài lại sẽ gặp nạn."
Hồng Ly lại nhíu mày: "Chẳng lẽ phải gõ tất cả các thế lực một lượt mới có hiệu quả?"
Cổ Trường Sinh lắc đầu: "Còn chưa đủ."
Hồng Ly trầm mặc. Một lát sau, lại nói: "Hay là lập quy tắc cho bọn chúng?"
Cổ Trường Sinh gật đầu: "Chính xác."
Hồng Ly khẽ thở ra: "Thật. . . phiền phức."
Cổ Trường Sinh cười ha ha nói: "Có phải là khi nghĩ thông suốt mọi nhân quả rồi, thì không muốn ra tay nữa không?"
Ánh mắt Hồng Ly dần bình tĩnh: "Kiếm tâm đã lên, thì không cản được, không thể sửa đổi."
"Đúng nha!" Cổ Trường Sinh giơ ngón tay cái lên, nhẹ nhàng nói: "Có đủ lực gánh chịu nhân quả, thì mới làm được mọi việc tốt hơn. Bằng không chỉ có thể bị chôn vùi trong vòng luân hồi nhân quả."
"Tổng kết lại một câu, trên đường gặp chuyện bất bình có ra tay hay không, còn phải xem bản thân có bao nhiêu bản lĩnh."
Vụt-! Ngay khi Cổ Trường Sinh vừa dứt lời. Hai đệ tử chân truyền của Tử Ma Thiên Tông là Cơ Khôn và Từ Thái, đầu lìa khỏi cổ, ánh mắt nhanh chóng tối sầm lại.
Tạch -! Hai cái đầu rơi xuống đất. Thật là vang! Tốt. Miểu sát.
"Xong rồi. . ." Thân hình mập mạp của đội trưởng đội xe, mặt mày trắng bệch, cả người nhũn cả ra. Hắn thấy được đầu Cơ Khôn và Từ Thái trước khi chết còn mang theo vẻ hoảng sợ và mờ mịt. Giờ phút này, bọn hắn đều đang hướng về hắn. Như là đang hỏi: Tại sao lại như vậy?
Ta mẹ nó biết tại sao? Hắn sắp khóc. Những người khác thì một mặt mờ mịt. Sao lại kết thúc rồi? Có phải hơi nhanh quá không?
"Bái tạ hai vị đại nhân đã ra tay tương trợ!" Tiêu phu nhân phản ứng nhanh nhất, liền hướng Cổ Trường Sinh và Hồng Ly thi lễ, vô cùng cảm kích.
Hồng Ly buông tay phải xuống, nhìn Cổ Trường Sinh: "Đi đến thẳng Tử Ma Thiên Tông sao?"
Cổ Trường Sinh tùy ý nói: "Muội muốn đi thì ta đi."
"Được." Hồng Ly gật đầu.
Cổ Trường Sinh mỉm cười, nhìn về phía Tiêu phu nhân: "Các ngươi có thể chỉnh đốn lại một chút, chúng ta đi một lát sẽ quay lại."
Lời vừa dứt, không đợi Tiêu phu nhân trả lời, hai người liền biến mất không thấy tăm hơi. Giống như khi xuất hiện bất ngờ trong xe ngựa lúc nãy.
Trong mắt Tiêu phu nhân đọng nước mắt nóng hổi, trong lòng vô cùng cảm kích Hồng Ly và Cổ Trường Sinh. "Ai nói thế gian này người tu hành toàn là ác nhân?" Tiêu phu nhân khẽ thì thầm.
"Phu nhân!" Tiểu Hà thị nữ vội vàng chạy đến đỡ Tiêu phu nhân. Giờ phút này, Tiểu Hà cũng đầy vẻ kinh hỉ. Nàng không ngờ hai người kia lại lợi hại đến vậy! Thượng nhân của Tử Ma Thiên Tông, trong nháy mắt đã bị chém giết!
Tiêu phu nhân nhìn 'thiếu niên hoa phục' ánh mắt trở nên dịu dàng: "Công chúa, chúng ta nhất định sẽ cứu được người."
'Thiếu niên hoa phục' dường như còn sợ hãi, có chút run rẩy. Tiêu phu nhân có chút đau lòng, tiến lên an ủi, đồng thời ra lệnh cho đội xe chỉnh đốn tại chỗ chờ hai vị đại nhân trở về.
Cùng lúc đó.
Tại Tử Ma Thiên Tông. Là bá chủ của hàng trăm quốc gia ở nơi này, thế lực của Tử Ma Thiên Tông vô cùng lớn mạnh. Bởi vậy, đại điện hồn đăng và mệnh giản cũng vô cùng rộng lớn. Lính trấn giữ nơi này cũng lên đến hai mươi người.
Rắc -! Lúc này, một tiếng mệnh giản vỡ tan vang lên. Kèm theo đó là hai ngọn hồn đăng cũng đồng thời tắt ngấm!
"Là hồn đăng mệnh giản của sư huynh Cơ Khôn và sư huynh Từ Thái!" Khi tra ra được chuyện, lập tức mọi người hoảng sợ, vội vàng báo cáo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận