Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 378: Ta vừa mới đùa giỡn, kỳ thật ta biết những chuyện này

Chương 378: Ta vừa mới đùa giỡn, kỳ thật ta biết những chuyện này.
Hắn chỉ nắm giữ sức mạnh không gian. Mà hàng rào thời không được hình thành từ sự kết hợp của hai loại sức mạnh. Tại sao thế gian lại tồn tại vũ trụ, giới vực? Cũng là bởi vì đồng thời có hai loại đại đạo pháp tắc thời gian và không gian. Đây là hai loại sức mạnh cơ bản nhất trong vũ trụ, nếu không có hai loại sức mạnh này, thế giới không thể nào hình thành. Năm đó Không Gian Chi Thần và Thời Gian Chi Thần đã từng thực hiện một cuộc thăm dò. Hai người liên thủ, lợi dụng đại đạo không gian và thời gian mà bản thân nắm giữ, phong tỏa toàn bộ thế giới, tạo thành hàng rào thời không. Nó đã cường đại đến mức cực điểm. Có thể trực tiếp định trụ mọi thứ trên thế gian. Đương nhiên, nếu thực lực đối phương mạnh hơn bản thân, thì hàng rào thời không sẽ rất khó bắt được đối phương. Chiêu thức thì giống nhau, nhưng người thi triển khác nhau thì hiệu quả hoàn toàn khác nhau. Hiện tại, Cổ Trường Sinh thi triển hàng rào thời không khiến cho thiếu niên gùi cảm thấy vô cùng khó giải quyết. Chỉ dựa vào bản thân hắn, dường như không có cách nào phá vỡ hàng rào thời không này. Trừ phi Thời Gian Chi Thần cũng giáng lâm. Hoặc là Giới Thần trực tiếp xuất hiện. Giới Thần nắm giữ chân chính đại đạo giới vực vũ trụ, tự nhiên cũng bao gồm cả thời gian và không gian trong đó. Nếu là Giới Thần giáng lâm, tự nhiên có thể giải trừ hàng rào thời không này. Nhưng vấn đề là hiện tại. Giới Thần không thể giáng lâm nhân gian. Thực lực của Giới Thần quá lớn, nếu cưỡng ép giáng lâm, sẽ khiến cho toàn bộ nhân gian sụp đổ. Kế hoạch của bọn chúng không phải để cho nhân gian tan vỡ. Mà là muốn nhân gian rơi vào tuyệt vọng rồi sau đó mới thể hiện ra ánh hào quang của thần, từ đó cứu vớt nhân gian, dùng điều đó để mọi người sùng bái thần! Nếu chỉ là muốn hủy diệt nhân gian, thì không cần phải có một kế hoạch hoa mỹ đến vậy. Trực tiếp diệt là được rồi. Nhưng nếu trực tiếp diệt nhân gian thì kế hoạch đó không còn chút ý nghĩa nào. Điểm này, thiếu niên gùi đương nhiên hiểu rất rõ. Càng nghĩ, thiếu niên gùi nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh, trầm giọng hỏi: "Rốt cuộc ngươi là ai?" "A?" Cổ Trường Sinh tỏ vẻ kỳ quái nói: "Ta hỏi ngươi có muốn phá vỡ hàng rào thời không không? Sao ngươi lại hỏi ta là ai? Ta là Vĩnh Sinh Chi Thần mà." Cổ Trường Sinh có hai thói quen. Một là nói thật. Hai là cứ mở miệng ra nói. Đây vốn là hai thói quen hoàn toàn khác nhau, nhưng Cổ Trường Sinh thường xuyên kết hợp lại dùng. Tỷ như hiện tại, câu trước là lời nói chân thật. Câu sau đó chính là mở miệng nói ra. "Không sai, hắn chính là Vĩnh Sinh Chi Thần vĩ đại!" Thọ Tai Chi Thần lúc này cũng làm theo 'ăn lộc vua, trung thành việc vua', lập tức phụ họa nói: "Không Gian Chi Thần, ngươi là một vị cổ thần, phải hiểu rõ, Vĩnh Sinh Chi Thần đại diện cho sự công bằng chính nghĩa tuyệt đối, thần này dù không biết mục đích của Giới Thần thế nào, nhưng nếu có xung đột với Vĩnh Sinh Chi Thần, vậy chắc chắn Vĩnh Sinh Chi Thần có lý hơn, thần này khuyên ngươi nên biết điều, đầu quân dưới trướng Vĩnh Sinh Chi Thần, có thể giữ được cái mạng này!" Lúc này Thọ Tai Chi Thần, có Cổ Trường Sinh làm chỗ dựa, khẩu khí vô cùng lớn. Dù đối mặt với cổ thần như Không Gian Chi Thần, cũng không hề nao núng, tỏ ra một vẻ bá đạo! "Ai nói với ngươi ta muốn thu phục hắn? Nhiều lời." Cổ Trường Sinh bĩu môi nói. Vừa nói xong, Thọ Tai Chi Thần lập tức ngẩn người ra, chợt vội vàng nói: "Thuộc hạ lắm lời, xin Vĩnh Sinh Chi Thần vĩ đại thứ tội." Còn sắc mặt của thiếu niên gùi thì trở nên vô cùng khó coi, trầm giọng hỏi: "Được, tạm coi ngươi là Vĩnh Sinh Chi Thần, chẳng lẽ ngươi không biết chúng ta phải hoàn thành kế hoạch thức tỉnh thần đạo sao? Vì sao ngươi lại cản trở ở đây?" Cổ Trường Sinh sờ cằm, mỉm cười nói: "Ta làm việc bình thường sẽ không tìm lý do, bởi vì ta lười tìm, ta muốn làm vậy, cứ làm vậy thôi, ngươi có thể làm gì được ta?" Thiếu niên gùi nghe được những lời gần như vô lại này của Cổ Trường Sinh, ánh mắt trở nên âm trầm: "Nói cách khác, ngươi nhất quyết muốn đối đầu với chúng ta?" Cổ Trường Sinh vẻ mặt kỳ quái nói: "Ngươi vị thần này thật thú vị, ta ở nhân gian yên ổn, là các ngươi muốn nhúng tay vào nhân gian, còn không hỏi ý kiến của ta, quấy rầy hứng thú của ta thì thôi đi, giờ còn quay ra nói là ta nhất quyết đối đầu với các ngươi? Các ngươi thật kỳ quái a." "Còn nữa..." Cổ Trường Sinh lại lộ ra nụ cười: "Các ngươi có tư cách gì mà đòi ta phải đối đầu với các ngươi sao?" Câu nói nhẹ nhàng này thể hiện rõ ra sự ngang ngược bá đạo của Cổ Trường Sinh. Thọ Tai Chi Thần dưới chân chỉ cảm thấy sự kính ý đối với Vĩnh Sinh Chi Thần lại một lần nữa được kéo cao lên đến một độ cao khó mà đạt tới! Nhưng những lời này rơi vào tai thiếu niên gùi lại là một sự khiêu khích cực kỳ khó chịu. Thiếu niên gùi trầm giọng nói: "Đừng nói những lời khoác lác nữa, thần này hỏi ngươi một vấn đề, cái hàng rào thời không này, ngươi có ý định bỏ không?" Cổ Trường Sinh nghe vậy khoát tay nói: "Sao có thể, ta thi triển hàng rào thời không cũng chỉ là để phong bế đám yêu ma muốn hủy diệt nhân gian thôi, đợi bọn yêu ma kia chết hết, hàng rào thời không tự nhiên cũng sẽ biến mất." Đây là những lời chân thật, không hề mở miệng ra nói. Nhưng khi nghe vào tai thiếu niên gùi lại cực kỳ chói tai! Thiếu niên gùi nén giọng nói: "Ngươi thật sự không biết hay giả vờ không biết, kế hoạch lần này có tất cả các cổ thần, cùng với cả các Đại Đế của nhân tộc tham gia, ngươi thật sự cho rằng chỉ bằng sức một mình có thể chống đỡ được tất cả mọi người sao?" "Ồ?" Cổ Trường Sinh mắt hơi khép lại: "Việc bọn chúng lại tiếp tục xây dựng thần đình ta ngược lại biết rõ, nhưng chuyện tất cả đều tham gia vào hôm nay thì ta thật sự không nghĩ nhiều tới." Thiếu niên gùi nghe vậy lại bình tĩnh lại không ít. Chỉ cần chịu đàm luận thì mọi chuyện đều dễ nói. Ra tay, thường thường chỉ là một loại thủ đoạn, mà không phải kết quả cuối cùng. Nhất là khi thực lực của đối phương không rõ ràng. Đàm phán ngược lại sẽ tốt hơn. Đương nhiên. Nếu đàm luận không được thì tự nhiên phải dùng thực lực để nói chuyện rồi! "Nếu ngươi đã biết bọn chúng đang xây dựng thần đình, kiến tạo Thần Giới mới, thì đương nhiên cũng biết bọn chúng hiện giờ đang ở đâu, nếu không tin, ngươi có thể đến hỏi thăm một chút rồi lại quyết định có nên tham gia vào việc này hay không." Thiếu niên gùi hạ giọng xuống, từ tốn nói với Cổ Trường Sinh. Thọ Tai Chi Thần nghe được những lời này, có chút rụt rè. Không thể nào. Chuyện này có rất nhiều cường giả tham gia sao? Đến cả Vĩnh Sinh Chi Thần cũng cảm thấy kiêng kỵ? Vậy thì mấy tuổi thọ thần mà hắn đã hấp thụ chẳng lẽ sẽ phải trả lại sao? Thọ Tai Chi Thần có chút bất an, lặng lẽ tăng tốc độ hấp thụ. Thiếu niên gùi phát hiện được động tác của tà thần này, trong lòng thầm nảy lên ý định giết người, nhưng không vội ra tay, mà là nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh. Kẻ này mới là quan trọng nhất. Cổ Trường Sinh nhìn thiếu niên gùi, bỗng nhiên bật cười: "Thật xin lỗi, ta vừa mới đùa giỡn thôi, kỳ thật ta biết những chuyện này." Thiếu niên gùi có chút há hốc miệng, có chút mờ mịt trước câu trả lời của Cổ Trường Sinh. Vậy...ý là sao? Ngươi biết rất nhiều cổ thần và cả các Đại Đế đều tham gia vào việc này, mà vẫn chọn đối kháng sao? Không phải...ngươi bị điên rồi chứ? Dù là Không Gian Chi Thần, lúc này cũng cảm thấy không thể nhìn thấu được Cổ Trường Sinh. Thọ Tai Chi Thần cũng vô cùng ngạc nhiên. Vậy nên những lời vừa rồi nói nhiều như vậy, là do Vĩnh Sinh Chi Thần đang đùa giỡn Không Gian Chi Thần sao? "Được rồi." Cổ Trường Sinh khoát tay: "Trở lại vấn đề chính, ngươi muốn phá vỡ hàng rào thời không sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận