Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 704: Vậy ngươi làm sao không nói sớm?

Chương 704: Vậy sao ngươi không nói sớm? Trên trán nữ tử áo trắng có hai chỗ hơi nhô lên, tựa như góc cạnh chưa phát dục hoàn chỉnh. Chúng không hề phá hỏng vẻ đẹp, ngược lại mang đến một nét khác lạ đặc biệt. Sau lưng nữ tử áo trắng, từng luồng long khí mênh mông có thể thấy bằng mắt thường đang xoáy tròn. Điều đó khiến cho nữ tử áo trắng vốn thanh tao như tiên, lại tăng thêm vẻ bá khí. Lúc này nàng quan sát Cổ Trường Sinh, tựa như quân vương lâm thế!
"Ngươi là ai?" Nữ tử áo trắng nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh, bình tĩnh hỏi.
Cổ Trường Sinh nhếch miệng cười nói: "Không phải đã nói rồi sao, nam nhân của ngươi, không nhận ra sao?"
Nữ tử áo trắng chau mày, giọng điệu vẫn bình tĩnh: "Nếu ngươi rất muốn c·h·ế·t, ta có thể toại nguyện cho ngươi." Vừa nói, từng đạo long khí sau lưng nữ tử áo trắng càng tỏa ra vẻ kinh người. Những luồng long khí đó men theo lan can Cửu Long Các du tẩu, trận trận tiếng rồng ngâm vang vọng không ngừng trong Cửu Long Các. Cứ như có vạn long cùng cất tiếng, ngay bên tai!
Cổ Trường Sinh ngoáy ngoáy tai, lười biếng nói: "Vậy còn không mau lên đi."
Lời vừa dứt. Chưa thấy nữ tử áo trắng có động tác gì. Bỗng thấy bốn phía Cổ Trường Sinh, lại có từng vệt kim quang xuất hiện, mỗi vệt kim quang không ngừng ngưng tụ, hóa thành từng mảnh vảy rồng vàng chói lọi. Khi tất cả những thứ này hoàn toàn ngưng kết, bỗng có một đầu Cửu trảo Kim Long, chiếm cứ bốn phía Cổ Trường Sinh, bao vây Cổ Trường Sinh vào giữa. Đầu rồng vàng uy nghiêm bá khí ngẩng cao, quan sát Cổ Trường Sinh đang bị quấn quanh ở giữa, sau đó hung hăng cắn xuống!
Keng!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, bỗng vang lên âm thanh kim loại giao kích, tựa hồ có một lực lượng cường đại bộc phát, đầu Cửu trảo Kim Long uy nghiêm bá khí kia, lập tức hóa thành một đám kim vụ, chậm rãi tan biến. Cảnh tượng đó khiến cho con ngươi của nữ tử áo trắng đứng trên lầu chín hơi co lại, sau đó lóe lên một tia kinh hỉ.
Bốp!
Còn chưa kịp để nữ tử áo trắng phản ứng, một bàn tay lớn bỗng nhiên như gọng kìm, siết chặt cổ họng nàng, nhấc nàng lên. Long khí sau lưng nàng lúc này trực tiếp tan loạn.
"Ư!"
Nữ tử áo trắng lập tức bị bóp nghẹt.
Còn Cổ Trường Sinh ban nãy ở lầu một, lúc này đang nắm lấy nữ tử áo trắng, ánh mắt hờ hững nói: "Ngươi lại thất bại rồi."
Nữ tử áo trắng muốn giãy giụa nhưng không thể, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia đau đớn.
Cổ Trường Sinh thấy nữ tử áo trắng không nói được, khẽ nhíu mày, rồi thu tay phải, thả nữ tử áo trắng ra.
Nữ tử áo trắng cuối cùng cũng rơi xuống đất, nàng ho khan hai tiếng, sờ lên cổ họng đỏ ửng, lại không hề tức giận, ngược lại kinh hỉ ngẩng đầu nhìn Cổ Trường Sinh, lập tức bổ nhào vào lòng Cổ Trường Sinh, ôm chầm lấy Cổ Trường Sinh, vui mừng nói: "Ta biết mà ngươi sẽ không ch·ế·t, quả nhiên ngươi đã trở về rồi!"
Cảm nhận được làn hương thơm đặc biệt từ thân thể mềm mại của nữ tử áo trắng, Cổ Trường Sinh hơi nhíu mày, ánh mắt vốn lạnh lùng giờ trở nên dịu dàng hơn, rồi cười nói: "Ngươi thế mà suýt chút nữa không nhận ra ta? Thật là đáng đánh đòn!"
Nữ tử áo trắng chu môi giận dỗi: "Nào có, rõ ràng là ngươi đổi thân xác, mà khí tức cũng không lộ, vừa lên liền nói là nam nhân của ta, ta sao có thể tin ngươi chứ?"
Nữ tử áo trắng không ai khác, chính là Cửu Long thiên Nữ trong miệng Cổ Trường Sinh!
Cổ Trường Sinh liếc mắt, bực bội nói: "Ai đổi thân xác? Đây là ta."
Cửu Long thiên Nữ buông Cổ Trường Sinh ra, tỉ mỉ quan sát Cổ Trường Sinh, kinh ngạc nói: "Vậy tại sao nhìn qua cốt linh mới chưa đến 14 tuổi?"
Cổ Trường Sinh nghiêm túc nói: "Đây đối với ta mà nói, đâu có tính là việc gì khó?"
Cửu Long thiên Nữ suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy cũng đúng."
Bỗng nhiên, Cửu Long thiên Nữ lại ôm chặt lấy Cổ Trường Sinh, dường như hận không thể hòa Cổ Trường Sinh vào làm một thể, nói nhỏ: "Ta cũng đã đợi ngươi rất lâu rồi, còn tưởng sẽ không bao giờ gặp lại ngươi nữa, ngươi coi như đã về rồi, mau cho ta ôm một cái."
"Dừng." Cổ Trường Sinh lập tức mở miệng cắt ngang Cửu Long thiên Nữ, đồng thời đẩy nàng ra.
"Sao vậy?" Cửu Long thiên Nữ có chút mờ mịt nhìn Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh mặt nghiêm túc nói: "Hiện tại ta chính xác mà nói là chưa đến 14 tuổi, không thể làm chuyện nam nữ, cho nên ngươi phải chú ý đấy."
Cửu Long thiên Nữ: "..."
"Vậy... Chuyện trước kia của chúng ta coi như sao?" Cửu Long thiên Nữ nhìn Cổ Trường Sinh bằng ánh mắt thăm thẳm.
Cổ Trường Sinh phất tay lên, nghĩa chính ngôn từ nói: "Hảo hán không nhắc tới chuyện cũ năm xưa."
Cửu Long thiên Nữ sờ lên xúc giác trên trán, xoay người rời đi.
Cổ Trường Sinh hỏi: "Ngươi đi đâu vậy?"
Cửu Long thiên Nữ không quay đầu lại nói: "Chẳng phải ngươi bảo hảo hán không nhắc tới chuyện cũ năm xưa sao, không có năm xưa, chúng ta cũng không quen biết."
Cổ Trường Sinh tỉ mỉ suy nghĩ: "Ngươi nói cũng có lý!"
Cửu Long thiên Nữ dừng chân, nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lóe lên một vòng giận dữ.
Ầm!
Nhưng ngay sau đó.
Cửu Long thiên Nữ cảm thấy cả người mình đập mạnh vào vách tường của Cửu Long Các, đập mạnh đến nỗi cả tòa Cửu Long Các cũng rung chuyển không ngừng.
"Ngươi, ngươi làm gì vậy?!" Cửu Long thiên Nữ kêu lên một tiếng rồi la oai oái.
Chỉ thấy bàn chân của Cổ Trường Sinh đang ấn trên eo thon của Cửu Long thiên Nữ, ép nàng vào vách tường, vẻ mặt thành thật nói: "Nếu chúng ta không quen biết, vậy phải tính sổ sách, người Cửu Long Các lại dám ra tay với ta, ngươi nói xem chúng ta xử lý như thế nào?"
Cửu Long thiên Nữ cả người dán vào vách tường trong một tư thế cực kỳ khó coi, tức giận đến run người.
Ngươi có thể đừng nghiêm túc như vậy không? Người ta chỉ đùa với ngươi thôi mà! Tức giận quá, Cửu Long thiên Nữ gắt giọng nói: "Vậy ngươi muốn thế nào? G·i·ế·t ta sao?"
Cổ Trường Sinh nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: "Ta g·i·ế·t ngươi làm gì, cho dù không nhắc tới lúc trước, ngươi cũng là nữ nhân của ta, ta sao có thể g·i·ế·t nữ nhân của mình được."
Cửu Long thiên Nữ vốn đang vô cùng tức giận, nghe thấy câu này liền thấy ngọt ngào, hừ nhẹ nói: "Coi như ngươi còn chút lương tâm."
Ầm!
Nhưng Cổ Trường Sinh lại đột nhiên dùng sức.
Cửu Long thiên Nữ kêu lên một tiếng duyên dáng, hậm hực: "Ngươi lại làm gì vậy?"
Cổ Trường Sinh hừ lạnh nói: "Ngoan ngoãn một chút, chúng ta ai làm nấy chịu, dù ngươi là nữ nhân của Cổ Trường Sinh ta, nhưng người Cửu Long Các đã xuất thủ thì ngươi cũng phải chịu trách nhiệm."
Cửu Long thiên Nữ tức đến trợn trắng mắt: "Ngươi có thể nói lý chút được không, chuyện này có phải ta ra lệnh đâu, ngươi đánh ta làm gì?"
"Không phải ngươi ra lệnh?" Cổ Trường Sinh buông Cửu Long thiên Nữ ra, thân mật vuốt ve eo thon của nàng, lẩm bẩm: "Vậy sao ngươi không nói sớm?"
Cửu Long thiên Nữ vừa tức vừa buồn cười: "Năm xưa sau khi ngươi biến m·ấ·t tăm, lại không cho ta đi tìm ngươi, ta chỉ đành tự mình rơi vào trạng thái ngủ say, vừa mới bị ngươi đánh thức dậy đây thôi."
Cổ Trường Sinh an ủi Cửu Long thiên Nữ một phen, chau mày nói: "Vậy hiện tại ai đang nắm quyền Cửu Long Các?"
Cửu Long thiên Nữ lắc đầu nói: "Không biết nữa, ta toàn ngủ thôi, ai biết bọn họ đổi ai lên làm nữa."
Nhưng ngay sau đó, Cửu Long thiên Nữ lại nhịn không được mà khóe miệng co rút một trận: "Sáu người bên ngoài kia là người của ngươi sao? Bọn họ sẽ không phá hủy Cửu Long Các đấy chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận