Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 501: Lão Mộ thực lực kinh khủng

Chương 501: Thực lực kinh khủng của Lão Mộ
Nói xong cũng mặc kệ chư tiên trong Chư Tiên điện phản ứng ra sao, Tiên Đế pháp tắc tuôn trào, tiếp đó đột ngột co rút lại, trong nháy mắt biến mất khỏi Chư Tiên điện, không thấy bóng dáng. Mà theo Đông Phương Đế Quân rời đi, bầu không khí trong Chư Tiên điện lại trở nên trầm lắng.
"Chư vị cứ tiếp tục suy nghĩ xem, liệu có thể nghĩ ra ý tưởng nào hay không."
Địa Minh Đế Quân khẽ mỉm cười nói.
Nói đoạn, Địa Minh Đế Quân nhìn về phía Thiên Huyền Đế Quân bên cạnh, ánh mắt đầy thâm ý. Thiên Huyền Đế Quân không lên tiếng, nhưng thanh âm lại vang lên bên tai Địa Minh Đế Quân: "Phủ của Đông Phương Đế Quân có chút phiền phức."
Địa Minh Đế Quân thản nhiên nói: "Bản quân tự nhiên rõ, chỉ là hiếu kỳ kẻ kia là phái nào mà ra."
Thiên Huyền Đế Quân mỉm cười: "Địa Minh huynh không tin tưởng bản quân?"
Địa Minh Đế Quân nói nhỏ: "Tình cảm hai người chúng ta như tay chân, tự nhiên không có cái chuyện đó."
Thiên Huyền Đế Quân chậm rãi nói: "Đúng là nên như thế."
Hai vị Đế Quân không nói thêm gì. Các Đế Quân còn lại cũng như tượng đá.
Thực tế, các Đế Quân tham gia buổi nghị sự này đều chỉ là phân thân. Thân thể thật ở đâu, chỉ có chính bọn họ biết rõ.
Sự tình trong Chư Tiên điện tạm thời không nhắc tới. Quay trở lại với Đông Phương Đế Quân.
Sau khi rời khỏi Chư Tiên điện, Đông Phương Đế Quân hóa thành từng sợi Tiên Đế pháp tắc, vượt qua không gian. Trong nháy mắt, ở chính điện trong phủ Đông Phương Đế Quân, Đông Phương Đế Quân đột ngột xuất hiện trên đế tọa.
Đúng lúc này, quản gia Tông Thiên Hùng chạy đến ngoài điện, bái lạy trước cửa điện, lớn tiếng nói: "Bái kiến Đế Quân!"
Đông Phương Đế Quân khẽ động mắt, từng đạo Tiên Đế pháp tắc mờ mịt. Hắn nhẹ nhàng phất tay. Tông Thiên Hùng đứng dậy, cung kính đứng ở một bên ngoài cửa điện.
Đông Phương Đế Quân hướng tầm mắt nhìn về phía khoảng không xa ngoài điện, chậm rãi lên tiếng: "Mời đạo hữu vào điện một lát."
Thanh âm truyền ra ngoài phủ Đế Quân. Tứ tượng quân thiên binh thiên tướng bên ngoài phủ Đế Quân nghe vậy, đều vui mừng, đồng thanh nói: "Cung nghênh Đế Quân trở về!"
Ngay lúc lão Mộ đang hưởng thụ việc Phong Vân Chân Quân vuốt mông ngựa, thấy trận địa lớn như vậy, không khỏi bĩu môi. Phong Vân Chân Quân thì mặt trắng bệch, sau đó lại có chút khẩn trương kích động: "Tiền bối, Đông Phương Đế Quân về rồi!"
Lão Mộ thản nhiên nói: "Lão đầu tử ta còn chưa có điếc."
Phong Vân Chân Quân khẩn trương nói: "Vậy giờ làm sao?"
Lão Mộ liếc xéo gã này một cái: "Ngươi sợ?"
Phong Vân Chân Quân gãi đầu: "Sợ..." Chuyện này có gì mà mất mặt. Đây chính là Đông Phương Đế Quân đó! Một trong 36 Đế Quân của Đế Đình! Bậc tồn tại như vậy, ai mà không sợ?
"Yếu kém!"
Lão Mộ càu nhàu một hồi, rồi đi trước đến phủ Đông Phương Đế Quân.
Chung Tử Kiện cùng những người khác căn bản không dám cản. Phong Vân Chân Quân thấy vậy, vốn định đuổi theo, nhưng phát hiện tường vân không có động tĩnh gì, đành phải ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ. Không phải không tin lão Mộ tiền bối. Mà thật sự là ở bên cạnh Cổ Trường Sinh tiền bối sẽ có cảm giác an toàn hơn. Dù sao đó cũng là Đông Phương Đế Quân mà! Trong lòng Phong Vân Chân Quân khẩn trương đến tột độ.
Lão Mộ vào phủ Đông Phương Đế Quân, lại không hề dừng lại nửa bước, cứ thế đi qua các tiên cung, đến thẳng tiên điện nơi Đông Phương Đế Quân đang ở.
Tông Thiên Hùng đứng một bên, cung kính nói: "Xin mời tiền bối vào."
Lão Mộ cầm hồ lô rượu rót một ngụm, phát ra tiếng rên rỉ sảng khoái, hắn không thèm nhìn Tông Thiên Hùng lấy một cái, đối với tiên điện kia cười khẩy: "Ngươi tưởng rằng cho lão đầu tử này vào phủ đệ của ngươi là có thể đứng ở thế bất bại sao?"
Oanh!
Ngay giây sau. Hồ lô rượu trong tay lão Mộ không chút dấu hiệu khẽ lắc. Một dòng thanh tuyền rượu như trong nháy mắt xông ra. Vừa bay ra khỏi hồ lô, đã biến thành một mảnh vòi rồng nước, đánh thẳng vào trong tiên điện. Tông Thiên Hùng đang đứng ở cửa điện, trực tiếp bị luồng kình khí cường đại đánh bay ra ngoài. Tông Thiên Hùng chấn động đến cực điểm. Tên này gan lớn vậy sao? ! Đế Quân trở về mà còn dám trực tiếp ra tay! ?
Bành
Tông Thiên Hùng đập vào một cây cột lớn của Tiên Đình, ngã xuống đất, mặt trắng bệch. Một kích này đã trực tiếp khiến hắn bị nội thương!
Cùng lúc đó. Vòi rồng nước biến thành đã xông vào đại điện, hướng thẳng đến Đông Phương Đế Quân đang ngồi trên đế tọa mà lao tới.
Đông Phương Đế Quân cảm nhận được luồng vòi rồng nước kia, không khỏi nheo mắt.
Oanh!
Trong tích tắc. Vòi rồng nước như đập vào một bức tường thần vô hình, tỏa ra tứ phía, nhưng không thể nào chạm vào được Đông Phương Đế Quân.
Cùng lúc đó, Tiên Đế pháp tắc trên người Đông Phương Đế Quân tựa như sống lại, hóa thành từng dải tiên ý dạt dào như rồng, phát ra tiếng rồng ngâm kinh thiên.
"Không biết tiền bối là cao nhân nào tọa hạ?" Đông Phương Đế Quân nhẹ giọng lên tiếng, trong lòng sớm đã trở nên vô cùng thận trọng.
Luồng vòi rồng nước kia chỉ là do lão đầu tử này tùy tiện làm ra, nhưng lại làm cho Tiên Đế pháp tắc của mình khuấy động không thôi. Điều đó đủ chứng minh thực lực của lão đầu tử này còn vượt xa mình! Nói cách khác... lão đầu tử này, rất có thể là một lão quái vật ở chư thiên phía trên! Nghe Tông Thiên Hùng nói, phía sau lão đầu tử này còn có một vị tôn thượng nào đó. Đến cùng là người của Đế Quân nào?
Trong đầu Đông Phương Đế Quân hiện lên hình dáng của từng vị Đế Quân. Thiên Huyền? Địa Minh? Hay có lẽ... Tử Lôi? Những ý nghĩ này chỉ loé lên trong một khoảnh khắc.
"Muốn biết?" Lão Mộ cười nhạo một tiếng: "Vậy thì ngoan ngoãn quỳ trước mặt tôn thượng đi!"
Oanh!
Trong khi nói, đám t**u thủy bị Tiên Đế pháp tắc của Đông Phương Đế Quân đánh bay ra cũng như sống lại, biến thành từng con Côn Bằng, há mồm nuốt chửng đám rồng do Tiên Đế pháp tắc của Đông Phương Đế Quân biến thành!
Trong nháy mắt đó. Sắc mặt Đông Phương Đế Quân đột nhiên trắng bệch, trong mắt dậy sóng kinh hoàng. Không đợi Đông Phương Đế Quân có thêm phản ứng, Côn Bằng t**u thủy nuốt chửng Tiên Đế pháp tắc bỗng hóa thành những sợi dây thừng trong suốt, trong nháy mắt trói chặt Đông Phương Đế Quân lại.
Lão Mộ vung tay, hồ lô rượu quay trở lại bên hông. Mà t**u thủy biến thành dây thừng lại kéo Đông Phương Đế Quân đến trước mặt lão Mộ.
Lão Mộ nhìn chằm chằm vào Đông Phương Đế Quân, Lão Mộ vốn dĩ không hề nghiêm túc, lần này trong mắt lại lộ ra một tia sát ý lạnh lùng. "Nếu không phải tôn thượng muốn đích thân hỏi ngươi, thì lúc ngươi nhìn thấy lão đầu tử này, ngươi đã chết rồi."
Lão Mộ trầm giọng nói. Dẫn theo Đông Phương Đế Quân đi thẳng về phía Cổ Trường Sinh.
Sắc mặt Đông Phương Đế Quân liên tục biến đổi, cuối cùng vẫn không hề giãy dụa. Dù sao đây cũng chỉ là phân thân của hắn, cho dù lát nữa có gặp nguy hiểm, cũng có thể kịp thời tan biến. Điều hắn sợ nhất là lão nhân này có thể dùng phân thân khóa chặt bản thể hắn.
Đông Phương Đế Quân không biết rằng, Lão Mộ không những có thể làm được, mà còn có thể trực tiếp nhờ vào đó giết tới chỗ bản thể hắn đang tồn tại, và trực tiếp chém giết hắn! Nếu không thì lão Mộ cũng đã không nói những lời đó.
"Đế Quân!"
Tông Thiên Hùng lúc này mới vừa lết người dậy được, đã thấy lão đầu tử lôi thôi kia trực tiếp lôi theo Đế Quân bay ra khỏi phủ. Tông Thiên Hùng lập tức trợn tròn mắt.
Tình huống gì đây? Đế Quân trực tiếp bại rồi sao? !
Lúc lão Mộ kéo theo Đông Phương Đế Quân ra khỏi phủ Đế Quân, Chung Tử Kiện mấy người cũng hoàn toàn trợn tròn mắt. Cảm giác giống như đang mơ vậy.
Đến khi Lão Mộ bắt Đông Phương Đế Quân đứng trước mặt Cổ Trường Sinh thì bọn họ vẫn còn ngơ ngác đứng tại chỗ.
"Tôn thượng." Lão Mộ cung kính nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận