Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 201: Thật sự không đem linh thạch làm linh thạch hoa

Minh Đỉnh đại sư cũng bị sự xa hoa của gã này làm cho chấn động, có chút hít hà khí lạnh, lập tức hô: "Phòng khách quý số 6 ra giá 2000 tỷ!" "Đan đỉnh lô do Thần bí Đan Đế lưu lại, sắp rơi vào tay Thần Nguyên Đan Tông, quả nhiên là rồng về biển lớn, hổ về rừng sâu a!" Thần Nguyên Đan Tông vốn là tông môn luyện đan đứng đầu 600 đạo châu phía đông vũ trụ, bây giờ lại có được vật này, vậy thật sự là như hổ thêm cánh! Đám người cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Minh Đỉnh đại sư, một chút tông môn luyện đan hơi yếu hơn Thần Nguyên Đan Tông, sắc mặt khá khó xử, nhưng cũng không thể làm gì. 2000 tỷ... Cái này thực sự quá hoang đường rồi! "Hắc hắc." Tiểu mập mạp mặt tròn cười, quay đầu nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi, mặt kiêu ngạo nói: "Thấy không Tam tỷ, đây mới là t·h·ủ đ·o·ạ·n đấu giá!" Nữ tử trẻ tuổi mặc dù không tán đồng cách làm của tiểu mập mạp mặt tròn, nhưng nghĩ đến có thể có được vật này, nàng lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Món đồ này vừa xuất hiện, nàng liền cảm thấy có duyên với mình, nội tâm có tiếng nói bảo nàng nhất định phải có được vật này! Bây giờ, cuối cùng đã lấy được. 2000 tỷ a! "5000 tỷ." Mà vào lúc này. Phòng khách quý số 7 chậm rãi truyền đến một giọng nói. Lần này là Cổ Trường Sinh tự mình mở miệng. Đại Hạ tam hoàng tử này đúng là tên ngốc không khác gì Hạ Cực Bá, hô một tiếng đã có chút hư thoát. Vẫn là để chính hắn ra mặt. Tiền tài, đối với hắn mà nói, chỉ là cặn bã. Nhưng việc hét giá này lại khiến tất cả mọi người ở đây không khỏi run lên. Cho dù là Lâm Tử Họa đến từ Lâm gia, cũng không khỏi nuốt nước miếng. Ninh Dao càng không kìm được lo lắng, Cổ Trường Sinh không phải đang hét loạn đấy chứ? Đến lúc giao nhận vật đấu giá, cần phải bỏ ra tiền, nếu không bỏ ra nổi thì phải bồi thường tổn thất còn lớn hơn. Chẳng lẽ Cổ Trường Sinh định quỵt tiền sao? Ninh Dao bị ý nghĩ này dọa giật mình. Nhưng nghĩ đến chuyện Cổ Trường Sinh dẫn mình đi lịch luyện, nàng lại cảm thấy Cổ Trường Sinh không làm ra chuyện đó được. Nói cách khác, Cổ Trường Sinh thật sự có thể xuất ra nhiều linh thạch như vậy! Rốt cuộc là hắn lấy đâu ra thế? Trong phòng. Chỉ có Thác Bạt Tôn hơi chút có thể giữ được bình tĩnh. Nàng nhìn chằm chằm vào cái đỉnh lò thanh đồng kia, không khỏi nhíu mày, âm thầm nói: "Đỉnh lò luyện đan này, hẳn là có liên quan đến người kia, cho nên Cổ Trường Sinh mới muốn lấy được bằng được?" Theo suy đoán của nàng, Cổ Trường Sinh có quan hệ với người trong truyền thuyết kia. Cho nên giờ phút này nàng cũng khó tránh khỏi không thể không nghĩ theo hướng này. Có điều cụ thể thế nào thì chỉ có Cổ Trường Sinh mới biết. "5000 tỷ!" "Phòng khách quý số 7 ra giá 5000 tỷ!" "Đây là kỳ tích của buổi đấu giá Vạn Bảo Các ta!" Minh Đỉnh đại sư cũng vô cùng k·í·c·h đ·ộ·n·g, lớn tiếng nói. Phải biết rằng lát nữa còn có tàn nhánh Thế Giới Thụ, đó mới là trọng điểm tranh đoạt của các phe. Mà bây giờ còn chưa đến lúc đó, vậy mà đã có mức giá cao 5000 tỷ rồi! Quả thực quá kinh người! Chỉ có thể nói là quá đáng sợ! Bên trong phòng khách quý số 6. Nữ tử trẻ tuổi vốn đã buông lỏng tâm tình, trong nháy mắt lại căng thẳng lên, nội tâm vô cùng xoắn xuýt. 5000 tỷ. Con số này thật sự quá khoa trương! "Tam tỷ, tên kia không sợ chúng ta a!" Tiểu mập mạp mặt tròn cũng mặt ủ mày ê, hắn cho rằng mình đã đủ giàu rồi, không ngờ đối phương còn h·u·n·g h·ă·n hơn hắn, trực tiếp tăng từ 2000 tỷ lên 5000 tỷ! "Thôi đi, vẫn là đợi lát nữa tranh giành tàn nhánh Thế Giới Thụ vậy." Tiểu mập mạp mặt tròn lắc đầu giận dỗi nói. Hắn tuy rất thích những loại tràng diện này, nhưng lần này lão cha bảo hắn chú ý vào tàn nhánh Thế Giới Thụ, nếu như hao quá nhiều tiền vào món đồ này, thì lúc tranh đoạt tàn nhánh Thế Giới Thụ sẽ không hay cho lắm. "Sáu ngàn tỷ!" Nhưng mà lúc này, nữ tử trẻ tuổi lại tự mình mở miệng. Tiểu mập mạp mặt tròn lập tức ngơ ngác: "Tam tỷ, sao tỷ lại liều hơn cả ta vậy!" Nữ tử trẻ tuổi lúc này đã không còn xoắn xuýt nữa, ánh mắt kiên định: "Ta nhất định phải có được vật này!" Tiểu mập mạp mặt tròn vừa thấy thần sắc của nữ tử trẻ tuổi, liền biết Tam tỷ đã thật sự nghiêm túc rồi. Hắn rụt cổ một cái, yếu ớt nói: "Thế nhưng... tàn nhánh Thế Giới Thụ thì sao?" Nữ tử trẻ tuổi kiên quyết nói: "Đó là chuyện của ngươi, ta chỉ cần vật này!" Tiểu mập mạp mặt tròn k·h·ó·c không ra nước mắt: "Tỷ à, người ta đều là giúp đệ, sao tỷ lại chuyên môn hố đệ thế này!" "10000 tỷ." Nhưng mà còn chưa đợi tiểu mập mạp mặt tròn nói thêm gì, phòng bên cạnh lại truyền tới giọng của Cổ Trường Sinh. Tiểu mập mạp mặt tròn sắc mặt cứng đờ, sau đó thở phào nhẹ nhõm, vội vàng khuyên: "Tam tỷ, lần này tỷ có thể buông tay được rồi, 10000 tỷ, chúng ta nếu mà tranh tiếp thật thì sẽ không đủ mất... " "15000 tỷ!" Nữ tử trẻ tuổi nghiến c·h·ặ·t răng. Tiểu mập mạp mặt tròn hoàn toàn khó chịu: "Tỷ, tỷ điên rồi à?!" "20000 tỷ." Cổ Trường Sinh thản nhiên nói. Nữ tử trẻ tuổi siết chặt váy, cắn răng nói: "30000 tỷ!" Tiểu mập mạp mặt tròn cả người trợn tròn mắt, hắn cho là mình đủ bại gia rồi, nổi tiếng khắp Đông Thắng Thần Châu, nhưng bây giờ so với Tam tỷ nhà mình thì hắn tính là cái rắm gì!"50000 tỷ." Cổ Trường Sinh chậm rãi nói, không nhanh không chậm. Cuộc đấu giá căng thẳng giữa hai người khiến cả khán phòng im lặng như tờ. Tất cả mọi người lẳng lặng nhìn hai người trình diễn. Trong phòng khách quý số 3, công tử thần bí cũng đang nhìn chăm chú vào vị nữ tử trẻ tuổi kia, thầm nghĩ: "Cô nương này không tệ, lát nữa có thể thừa lúc loạn mà lấy được..." Ở một bên khác. Diệp Trần cau mày, hắn luôn cảm thấy bất an, Cổ Trường Sinh này rốt cuộc lấy đâu ra nhiều linh thạch như vậy? Thực lực của hắn thì có thể hiểu là do tiên thiên thánh thể và đại đạo thánh văn. Nhưng tài lực này là từ đâu ra vậy? "Sư tôn, lát nữa lúc giao nhận đồ, xem hắn lấy linh thạch từ đâu ra." Diệp Trần ở trong lòng nói với sư tôn Thông Thiên Chí Tôn. "Ừm." Thông Thiên Chí Tôn đáp một tiếng. Giờ phút này. Trong phòng khách quý số 6, tiểu mập mạp mặt tròn mặt mày căng thẳng nhìn Tam tỷ nhà mình. Tam tỷ lúc này gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, giận đến thở không ra hơi. Tiểu mập mạp mặt tròn càng thêm lo lắng, nhỏ giọng nói: "Tam tỷ, đừng lên cơn đừng lên cơn, nếu tỷ thật sự muốn Đan Đế đỉnh lô thì chờ sau khi phi thăng chúng ta đi tìm thái gia gia không phải xong sao, sao lại phải chịu lỗ nhiều linh thạch để mua chứ?" Trước kia đều là người khác khuyên hắn như vậy, bây giờ đến lượt hắn khuyên người khác. Nữ tử trẻ tuổi nghiến chặt răng: "Được, ta không tranh với hắn nữa, đợi sau khi đấu giá kết thúc, ngươi bảo người ta tra xem phòng khách quý số 7 kia là thân phận gì." Tiểu mập mạp mặt tròn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Không thành vấn đề!" Một trận đại chiến kịch l·i·ệ·t, cuối cùng kết thúc. Cuối cùng đạt thành giao dịch với mức giá 50 nghìn tỷ linh thạch cực phẩm, rơi vào tay Cổ Trường Sinh. Mọi người một lần nữa bị sự xa hoa của phòng khách quý số 7 làm cho chấn động. Thậm chí cả tiểu công chúa Tài Thần tông đến từ Thổ Thần Châu ở vũ trụ trung tâm trong phòng khách quý số 2, cũng có chút choáng váng. Phòng số 7 chẳng lẽ là ca ca của nàng hay sao, tiêu tiền như thế? Nàng vốn chỉ xem cho vui, không định tham gia đấu giá, dù sao loại cảnh tượng này bản thân cũng đã từng thấy qua rồi. Nhưng hành động của phòng khách quý số 7, quả thật làm cho nàng vị tiểu công chúa Tài Thần tông này cũng phải cảm thấy khó hiểu. Thật sự không xem linh thạch ra gì à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận