Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 536: Ngươi có phải hay không quá trực tiếp?

Chương 536: Ngươi có phải hay không quá trực tiếp?
Thanh niên áo bào đen nhìn người từng được mình hết lòng yêu quý dưới trướng, trong lòng giận dữ gần như bùng nổ. Thứ đáng c·hết này!
"Bất quá nếu giáo chủ chủ nhân không c·hết, vậy ngài vẫn luôn là chủ nhân duy nhất của ta!" Địa Giác mặt mày cuồng nhiệt nhìn thanh niên áo bào đen, sự tôn kính phát ra từ tận đáy lòng.
"Tốt!"
"Tốt, tốt, tốt!"
Thanh niên áo bào đen giận quá hóa cười.
Địa Giác nghe vậy, sờ sờ đầu, vẻ mặt ngại ngùng nói: "Không, không, không, thuộc hạ làm kém lắm, ngay cả t·hi t·hể của giáo chủ chủ nhân cũng không giữ được."
Tử Thần nghe câu này, đã bắt đầu mặc niệm cho tên này. Đúng là tự tìm đường c·hết mà!
"Bất quá, giáo chủ chủ nhân người yên tâm, khi ta dùng t·hi t·hể của người mở Hắc Ám Tế Đàn, đã đặc biệt giữ lại áo bào của người, rồi làm theo cách của nhân tộc dựng mộ chôn y quan." Địa Giác tiếp tục nói.
"Ừm?" Vừa nghe vậy, thanh niên áo bào đen đang vô cùng tức giận chợt ngây người, rồi cau mày nói: "Làm khá lắm, các ngươi lui xuống trước đi."
"Tuân lệnh, chủ nhân!" Địa Giác cung kính nói, rồi nhảy ra khỏi Hắc Ám Tế Đàn trước.
"A, cái này..." Tử Thần lập tức choáng váng, chẳng lẽ dựng mộ chôn y quan cho chủ nhân là có thể chuộc tội? Không thể nào!
"Tử Thần, ngươi còn có chuyện gì?" Thấy Tử Thần vẫn đứng bất động, thanh niên áo bào đen thản nhiên hỏi.
Tử Thần nhìn Địa Giác, lại nhìn thanh niên áo bào đen, nhất thời không biết nên nói gì. Ngược lại, Địa Giác nhịn không được lên tiếng: "Giáo chủ chủ nhân, Tử Thần muốn mách tội ta đấy, bởi vì trước đó Trường Sinh Đế Tôn chủ nhân nói muốn chúng ta chạy về, nhưng bị chặn lại ở các tầng trời, nên ta mới nghĩ dùng t·hi t·hể của giáo chủ chủ nhân để hoàn thành Hắc Ám Tế Đàn, chuyện này làm Tử Thần ghen ghét, nàng ta đã mắng ta rất lâu rồi!"
"Tử Thần, ngươi cũng hẹp hòi quá đấy!" Địa Giác vẻ mặt thành thật nói: "Lần sau ta để ngươi quyết định, có được không?"
Tử Thần tức đến bật cười, bà đây nghĩ tới chuyện này chắc!
Thanh niên áo bào đen nghe vậy, nhìn Tử Thần với ánh mắt tán thưởng, khẽ mỉm cười nói: "Tử Thần, ngươi làm cũng khá lắm, lui ra đi."
Tử Thần đang tức giận nghe vậy, lập tức dịu xuống, nũng nịu nói: "Tuân lệnh, chủ nhân!"
Địa Giác không khỏi liếc mắt. Tử Thần người này đúng là vậy, chỉ đối với giáo chủ chủ nhân là có bộ mặt tốt. Dùng ngôn ngữ của nhân tộc mà nói, chính là một con c·h·ó liếm, thật ghê tởm! Ta nhổ vào! Xấu hổ khi ở chung với ngươi!
Tử Thần thấy ánh mắt đáng ghét của Địa Giác, càng nghiến răng nghiến lợi, "Xấu hổ khi ở chung với ngươi!"
Địa Giác nhíu mày: "Vừa vặn, ta cũng nghĩ vậy, lát nữa ta sẽ bảo giáo chủ chủ nhân tách chúng ta ra."
Trong lúc hai người đang cãi vã.
Thanh niên áo bào đen đích thân hạ xuống Hắc Ám Tế Đàn, vung tay, vô tận Hắc Ám chi lực đột nhiên rót vào Hắc Ám Tế Đàn, tạo thành cơn bão kinh khủng, thổi những sinh vật hắc ám xiêu vẹo. Thanh niên áo bào đen đang thiết lập liên kết từ xa với 'mộ chôn y quan' của mình.
Đây là cơ hội duy nhất vượt qua khỏi sự phong tỏa của các tầng trời. Vì vậy, hắn mới không lập tức một chưởng đ·ánh c·hết Địa Giác.
Quả nhiên, người bề trên vẫn phải kiềm chế cảm xúc. Nếu vừa rồi mình nghe xong sự việc mà đ·ánh c·hết Địa Giác thì mọi chuyện đã kết thúc thật rồi.
Cùng lúc đó. Ở bên dưới các tầng trời, trong vùng chư thiên vạn giới bị bóng tối bao trùm này.
Cửu Vũ Đại Đế dù không muốn chấp nhận, nhưng Cổ Trường Sinh đã lên tiếng, hắn biết làm sao đây? Hắn dù sao cũng chỉ là một phân thân. Chỉ có thể giải quyết vậy thôi. Khi bay xuống mảnh phế tích kia, đáp xuống Tiên Giới vị diện, Cửu Vũ Đại Đế phát hiện cách đó không xa, lại có một ngôi mộ chôn y quan đơn sơ.
"Ngươi cũng có một đám thuộc hạ trung thành đấy chứ." Giọng Cửu Vũ Đại Đế có chút mỉa mai. Hắn đã tận mắt chứng kiến phản ứng của Địa Giác và Tử Thần sau khi thanh niên áo bào đen c·hết. Đúng là quá 'trung thành' đi!
"Cửu Vũ?" Cũng đồng thời lúc đó, thanh niên áo bào đen đang ở Hắc Ám Tế Đàn trong Hắc Ám Chi Địa, cũng nhíu mày, phát hiện ra sự tồn tại của Cửu Vũ Đại Đế từ xa.
Thanh niên áo bào đen không nói lời nào, trực tiếp phân ra thêm ba phân thân, đồng thời vượt qua Hắc Ám Tế Đàn, đáp xuống ngôi mộ chôn y quan.
"Ừm?" Cửu Vũ Đại Đế nhìn cảnh đó, không khỏi nhướng mày: "Trá t·hi?"
Ba phân thân hiện ra, trong đó hai đạo lập tức biến mất. Đạo còn lại hóa thành thanh niên áo bào đen, lạnh lùng nhìn về phía Cửu Vũ Đại Đế, "Ngươi thật là giỏi tính toán, dụ dỗ Trường Sinh Đế Tôn đến đây tiêu diệt ta, để một mình ngươi chiếm đoạt toàn bộ vùng chư thiên này?"
Cửu Vũ Đại Đế cười mà như không cười nói: "Chuyện này không liên quan gì đến ta cả."
"Không liên quan?" Thanh niên áo bào đen cười lạnh một tiếng, ngay lập tức tung một chưởng về phía Cửu Vũ Đại Đế.
Cửu Vũ Đại Đế đã sớm đoán được, tay xoa vũ trụ, một chưởng nghênh đón.
Ầm! Một bên là hắc ám, một bên là vũ trụ. Hai bên va vào nhau! Trong nháy mắt bùng nổ ra tiếng vang kinh thiên động địa.
May mà đây là Tiên Giới vị diện, nếu không thì thật sự không chịu nổi đại chiến của hai người này. Một trận đại chiến ngay lập tức khai hỏa.
Nhưng những chuyện này không liên quan gì đến Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh 'cưỡi' trên Thiên sứ tám cánh Thánh Vũ Ngạn, khi hạ xuống biển vũ trụ, Thiên Mệnh Đại Đế có chút choáng váng.
"Tiền bối..." Thiên Mệnh Đại Đế không biết nói gì.
Cổ Trường Sinh ngược lại rất bình tĩnh, cười ha ha nói: "Phía trên này chính là thông đến Tiên Giới vị diện, nếu ngày nào đó ngươi gặp phải bình cảnh, thì có thể hướng chỗ này đi lên, các Đại Đế khác cũng tương tự như vậy."
Vừa nghe vậy, Thiên Mệnh Đại Đế lập tức kinh ngạc: "Tiên Giới vẫn còn tồn tại?"
Cổ Trường Sinh gật đầu: "Đế Đình Minh Phủ đều ở trên đó, bất quá Đế Đình bây giờ cũng là người một nhà, sẽ ủng hộ ngươi thành lập Thiên Đình mới."
Thiên Mệnh Đại Đế tiêu hóa một chút thông tin, nói khẽ: "Tiền bối, thực lực bây giờ của vãn bối có phải hơi yếu?"
Cổ Trường Sinh sờ cằm: "Tạm được, hiện giờ Đại Đế nhân tộc thì ngươi mạnh nhất, với thiên phú của ngươi, tương lai thành tựu Tiên Đế cũng không khó."
Là Đại Đế nhân tộc đầu tiên sau náo động hắc ám, Thiên Mệnh Đại Đế lẽ nào lại không có thiên phú chứ? Nếu không có thiên phú, sao lúc trước trong tình huống kia có thể trở thành một trong năm đế?
Thiên Mệnh Đại Đế nghe ra ý tứ trong lời Cổ Trường Sinh, cung kính nói: "Dạ, tiền bối."
Cổ Trường Sinh khẽ mỉm cười: "Hay là ngươi chờ ta lớn lên đã, đến lúc đó ta dẫn ngươi song tu, tu vi sẽ tăng vọt cạc cạc."
"A?" Khuôn mặt xinh đẹp của Thiên Mệnh Đại Đế lập tức ngẩn ngơ, rồi sau đó đỏ ửng tới tận mang tai: "Tiền bối... Người, người, người có phải là quá trực tiếp không?"
Cổ Trường Sinh nghĩ nghĩ, như có điều suy nghĩ nói: "Hình như hơi trực tiếp thật, nhưng ta thấy chuyện tình giữa nam nữ này, cũng có gì to tát đâu."
Thiên Mệnh Đại Đế làm sao chịu nổi kiểu thao tác này của Cổ Trường Sinh, đỏ mặt cúi đầu, giọng như tiếng muỗi kêu: "Tiền bối chờ người trưởng thành rồi hẵng nói..."
"Ha ha ha, được, được, được chờ ta!" Cổ Trường Sinh cười lớn nói.
Thiên sứ tám cánh Thánh Vũ Ngạn dưới thân nghe được cuộc đối thoại 'vô sỉ' giữa hai người, ban đầu thì tuyệt vọng, sau đó lại căm hận mắng: "Ngươi quả nhiên là đồ bại hoại!"
"Dâm tặc!"
"Ác tặc!"
"Gian tặc!"
"Cẩu tặc!"
Thánh Vũ Ngạn một hơi mắng liên hồi.
Cổ Trường Sinh vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói: "Nhà ngươi có phải là trước đây từng bị trộm vào không vậy, sao mà thù bọn trộm thế?"
(Lucario: Đề cử truyện mới, 60 chương đã đẩy lên cao trào giữa các thế lực mạnh nhất map hiện tại: Vị Này Sau Ba Mươi Tuổi Quá Yêu )
Bạn cần đăng nhập để bình luận