Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 824: Có gì không thể

Chương 824: Có gì không thể Ngạo Cổ Ma Hoàng lau mồ hôi lạnh: "Nghe rồi. . ."
Cổ Trường Sinh hừ lạnh một tiếng, mang theo Tiểu Thanh đi thẳng vào thế giới thiên đạo độc lập kia.
Cũng rời khỏi Hoàng Thiên Giới.
Một lúc lâu sau.
Ngạo Cổ Ma Hoàng mới ngồi thẳng lên, thần sắc dần dần trở nên lạnh nhạt.
"Trường Sinh Đế Tôn. . . Chính là Đạo Tổ?"
Ngạo Cổ Ma Hoàng đạt được đáp án này, có chút bất ngờ, nhưng càng nhiều hơn là thản nhiên.
Cũng phải thôi.
Có thể lấy thân phàm giết thiên Hoàng trong nháy mắt.
Cũng chỉ có Đạo Tổ mới làm được.
Chỉ là không nghĩ tới, lần này mình vừa mới thức tỉnh, vừa dùng phép thuật, liền đụng phải Đạo Tổ.
Không biết nên nói may mắn hay là bất hạnh.
"Không được rời núi sao?"
Ngạo Cổ Ma Hoàng nhẹ giọng lẩm bẩm: "Có điều Đạo Tổ nói rồi, không cần xem lời của người khác ra gì, chỉ cần làm tốt việc của mình là đủ."
"Cho nên. . ."
"Đạo Tổ cũng đừng trách ta."
Ngạo Cổ Ma Hoàng khẽ mỉm cười nói.
Thời đại này, hắn nhất định phải rời núi.
Thời đại này có rất nhiều cơ hội, hắn nhất định phải nắm lấy.
Hắn muốn nhìn thêm nhiều chân tướng hơn.
Những cái trước mắt, vẫn chưa đủ!
"Cửu Vũ gia hỏa kia cũng không biết đi đâu, nếu hắn ở đây, có lẽ sẽ tốt hơn nhiều."
Ngạo Cổ Ma Hoàng xoa xoa mi tâm, có chút bất đắc dĩ.
Lúc đầu hẹn tại thời gian này gặp mặt.
Nhưng hắn thức tỉnh sau đó, cũng không thấy Cửu Vũ Đại Đế.
Gia hỏa này phảng phất mất tích vậy.
Phải biết, trước đây mình có được đạo pháp của Đạo Tổ, đều là nhờ Cửu Vũ Đại Đế.
Ân tình này, Ngạo Cổ Ma Hoàng luôn ghi nhớ trong lòng.
Các loại có cơ hội, nhất định sẽ báo đáp.
Ngạo Cổ Ma Hoàng không biết.
Cửu Vũ Đại Đế đã rời khỏi chư thiên rồi.
Còn đến nơi nào.
Có lẽ chỉ có Cửu Vũ Đại Đế tự mình biết.
Cửu Vũ Đại Đế vô cùng rõ ràng, bởi vì tên Lý Phàm Nhân kia xuất hiện cản ngang, mình không thể tùy ý lộ mặt được nữa.
Cần phải chờ thời cơ.
Ít nhất hiện tại mà nói, vẫn chưa phải lúc.
Hắn cần một thời cơ thích hợp để tái xuất hiện.
Đối với những điều này.
Cổ Trường Sinh không biết, hắn cũng không quan tâm.
Nhưng 9 người trùng đồng của Trùng Đồng Châu, lại rất để ý.
"Đạo Tổ?"
"Ngươi là Đạo Tổ?"
"Ngươi chắc chắn ngươi là vị Đạo Tổ trong truyền thuyết!?"
Từng người trùng đồng đều nghe được Ngạo Cổ Ma Hoàng gọi Cổ Trường Sinh, giờ phút này đều đang điên cuồng hỏi thăm Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh lắc đầu: "Ta không biết người mà các ngươi nói là ai cả."
Nữ trùng đồng thứ 9 nói: "Đạo Tổ ấy! Trên đời có mấy vị Đạo Tổ? Chẳng phải chỉ có 3 vị sao?"
"Mau nói cho chúng ta biết, ngươi là vị Đạo Tổ nào?"
9 người trùng đồng đều nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh chờ đợi câu trả lời.
Cổ Trường Sinh sờ cằm: "Trường Sinh đạo tổ?"
Đám người không nói gì.
"Đừng có nói lung tung có được không, không có Trường Sinh đạo tổ!"
"Vậy ta không biết."
Cổ Trường Sinh dang hai tay.
9 người trùng đồng căn bản không tin Cổ Trường Sinh, nhưng Cổ Trường Sinh không nói, bọn hắn cũng không còn cách nào khác.
Nhưng nhìn qua, tên Trường Sinh Đế Tôn này quả thật rất không bình thường.
Sau khi hiểu rõ chân tướng của Ngạo Cổ Ma Hoàng, Cổ Trường Sinh lại bắt đầu chế độ nghỉ ngơi, mang theo Tiểu Thanh bắt đầu đi dạo ở các đại cổ giới của Huyền Hoàng thiên.
Huyền Hoàng thiên cổ giới bao la, có giới hay cười, giới ồn ào, giới bình thường và những cổ giới kỳ diệu khác.
Những cổ giới này đều ẩn chứa thiên đạo kỳ lạ.
Sinh linh giới hay cười, đều thích tu luyện trò cười, dùng trò cười để quyết đấu.
Ai có trò cười buồn cười hơn, người đó có thể thắng.
Bao gồm các lợi ích phân chia, đều dựa vào trò cười.
Rất kỳ quái.
Mà giới bình thường, lại được xưng là giới khiêm tốn.
Tất cả mọi người ở giới bình thường đều thích đóng vai lợn thành lợn.
Bọn họ đều cảm thấy mình là người phàm, căn bản không có thực lực gì.
Trước đây, lúc giới bình thường chưa bị phát hiện, có một người phi thăng từ thiên chi nhất cảnh dưới chư thiên, bị người đuổi giết, chạy trốn tới giới bình thường.
Đến nơi này, hắn cảm thấy đã đến một nơi còn đáng sợ và nguy hiểm hơn.
May mà hắn gặp được toàn người tốt.
Những người tốt này đều nói mình là người phàm, nhưng lại dẫn dắt hắn vượt qua các loại nguy hiểm.
Về sau hắn mới biết được, những người này đều là cường giả Thiên Cảnh.
Nhưng vì thiên đạo của giới bình thường, nên những người này không biết mình có thực lực.
Cổ Trường Sinh không có chuyện gì liền thích đi dạo ở những cổ giới này.
"Thì ra trong thiên hạ có nhiều điều tốt đẹp như vậy, trước đây sao mà không phát hiện."
Trong Trùng Đồng Châu, nữ trùng đồng thứ 9 cảm xúc nói một câu.
Nhưng cũng có người thờ ơ xem xét.
Dù sao đối với bọn hắn mà nói, những thứ này không đáng gì.
Tu hành đến hậu kỳ, mới có thể hiểu.
Độ kiếp.
Lực lượng.
Những thứ này mới là điểm chính.
Những thứ khác, đều không quan trọng.
Đương nhiên rồi.
Mỗi người có một cách sống khác nhau, cách cảm nhận sự vật cũng khác nhau.
Không có chuyện đúng hay sai.
"Trường Sinh Đế Tôn, ngươi muốn làm gì?"
Sau khi đi theo Cổ Trường Sinh đến rất nhiều nơi, trùng đồng thứ nhất không nhịn được lại hỏi một câu mà mình đã hỏi rất nhiều lần.
Nghe được câu hỏi này, những người trùng đồng khác cũng im lặng, lẳng lặng chờ Cổ Trường Sinh trả lời.
Bọn hắn đều rất tò mò.
Tuy trước đó Trường Sinh Đế Tôn đã nói, nhưng không ai tin Cổ Trường Sinh.
Nhất là sau khi đi cùng Cổ Trường Sinh qua nhiều nơi, bọn hắn phát hiện một vấn đề.
Cổ Trường Sinh tựa hồ thật sự giống như người phàm vậy, hiếu kỳ đối với sự vật mới lạ, sẽ thể hiện rõ ràng hỉ nộ ái ố.
Điều này không giống như là Trường Sinh Đế Tôn.
Càng không giống như Đạo Tổ trong truyền thuyết.
Gia hỏa này, đầy sự thần bí.
"Làm cái gì?"
Cổ Trường Sinh cẩn thận nghĩ nghĩ, nhẹ nhàng nói ra: "Thật không dám giấu giếm, mục tiêu duy nhất của ta chính là cái chết, có điều ta hy vọng có thể trải nghiệm một chút cảm giác thích trong quá trình này."
Trùng đồng thứ nhất hỏi: "Chuyện trước không nói, còn cái sau ngươi cảm nhận được sao?"
Cổ Trường Sinh nghe vậy cười một tiếng, đưa tay che trái tim của mình, khẽ nói: "Tim đang đập, là có thể cảm nhận được."
"Ừm..."
"Sẽ nói cho các ngươi biết tất cả đáp án."
Nghe câu trả lời lấp lửng này của Cổ Trường Sinh, đám trùng đồng đều có điều suy nghĩ.
Một câu trả lời khó đoán và sâu sắc.
Nhưng bọn hắn đều có cảm ngộ khác nhau.
Nữ trùng đồng thứ 9 do dự một chút, nói ra: "Nếu như ta nói ta có thể khiến ngươi cảm nhận được thế nào là thích, ngươi có thể cho ta khôi phục thân thể không?"
Những người còn lại hồi phục lại, có chút cạn lời với thứ 9.
Gia hỏa này lắm mưu nhiều kế!
Nhưng bọn hắn cũng tò mò, Cổ Trường Sinh sẽ nói như thế nào.
Cổ Trường Sinh nghe vậy cười nói: "Có gì không thể?"
Nữ trùng đồng thứ 9 không khỏi ngạc nhiên: "Thật hay giả vậy?"
Cổ Trường Sinh tùy tay vung lên, phía trước liền xuất hiện một thân thể hoàn mỹ của một nữ tử, toát ra khí tức thần bí và mạnh mẽ.
Nữ trùng đồng thứ 9 nhìn thấy cảnh tượng đó, không khỏi sợ hãi: "Đây là nhục thân của ta năm đó, chẳng phải ngươi nói đã hủy diệt sao?"
Cổ Trường Sinh tùy ý nói: "Ta có thể lấy ra bất kỳ thứ gì từ bất kỳ chỗ nào trong dòng sông tuế nguyệt, chỉ là điều này không có ý nghĩa gì, bởi vì cuối cùng rồi sẽ chết, làm những chuyện như vậy nhiều cũng không còn ý nghĩa."
Trong lúc nói chuyện, Cổ Trường Sinh phất tay, nhục thân của nữ trùng đồng thứ 9 lần nữa biến mất.
Nữ trùng đồng thứ 9 kêu than không thôi, khẩn cầu Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh chỉ nói một câu: "Nhiệm vụ của các ngươi là phải trở nên mạnh hơn, chờ đến ngày ta tán thành các ngươi, sẽ có thể sống lại, đồng thời có được lực lượng vĩnh sinh thực sự."
Bạn cần đăng nhập để bình luận