Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Đến Ta Gặp Ta Vô Địch

Chương 163: Vạn Hồ đảo

Chương 163: Vạn Hồ đảo.
Đinh Tu chăm chú nhìn hai quyển ngọc giản trước mặt, mắt hơi sáng lên, hắn là kẻ tu hành tự do không nơi nương tựa, không có công pháp nào đáng nói, toàn bộ đều dựa vào tự mình mày mò. Điều này cũng khiến hắn rất khó bước vào cảnh giới Thông Huyền. Có thể nếu có được công pháp thực sự, vậy sẽ có cơ hội!
Tuy vậy Đinh Tu không vội nhận lấy mà ngẩng đầu nhìn về phía Cổ Trường Sinh, có chút thấp thỏm nói: "Tiền bối, cái này thật sự không đáng tiền sao?"
Cổ Trường Sinh sờ cằm: "Cũng không hẳn là không đáng tiền, tối thiểu vẫn đáng giá không ít linh thạch đấy."
Đinh Tu nghe vậy sắc mặt biến đổi: "Linh thạch!" Lấy linh thạch để định giá thì dù có không đáng tiền cũng là phi thường đáng giá.
Cổ Trường Sinh khoát tay: "Cũng chỉ tầm mười viên linh thạch hạ phẩm thôi, chờ ngươi về sau kiếm tiền, nếu thực muốn trả thì đến Trung Vực Tiêu Dao thần sơn Thiên Kiếm Đạo Tông mà trả."
"Tiền bối..." Đinh Tu còn muốn nói thêm gì đó.
Chỉ tiếc lời hắn còn chưa dứt thì đã phát hiện Cổ Trường Sinh và Ninh Dao đã biến mất không thấy tăm hơi. Điều này khiến Đinh Tu càng thêm tin chắc, hai người này nhất định là nhân vật thần tiên! Đinh Tu cất kỹ hai quyển công pháp, âm thầm hạ quyết tâm, về sau nếu mình lợi hại rồi nhất định phải đến báo ân.
Thiếu niên du hiệp lại lần nữa thu xếp xong cảm xúc, mang theo hai quyển công pháp, lần nữa dấn thân vào giang hồ.
Mà giờ khắc này. Cổ Trường Sinh và Ninh Dao đã xuất hiện trên không trung, nơi cao nhất của tòa thành trì này. Tầm mắt khoáng đạt, có thể thấy xung quanh tòa thành trì này còn có những thành trì tương tự, tất cả là 18 tòa. Quy mô đều xấp xỉ nhau. Có lẽ đây chính là 18 tòa thành trì mà Huyết Chân Nhân đã nhắc đến.
Ninh Dao nhẹ nhàng nói: "Hai quyển công pháp kia của ngươi không hề thua kém đế kinh đấy chứ?"
Cổ Trường Sinh nằm nghiêng trong tầng mây, mắt hơi nhắm lại, chậm rãi nói: "Hữu duyên với hắn."
Ninh Dao như có điều suy nghĩ.
"Tiếp theo chúng ta đi đâu?" Ninh Dao nhìn về phía Cổ Trường Sinh.
Cổ Trường Sinh từ từ khép mắt, lười biếng nói: "Đến giờ đi ngủ rồi."
Ninh Dao nhìn xung quanh, có chút khó xử: "Ngủ ngay ở đây sao?"
Nhưng Cổ Trường Sinh không hề phản ứng nàng, Ninh Dao đành phải cách Cổ Trường Sinh một chút, nằm xuống trong tầng mây. Đưa lưng về phía Cổ Trường Sinh, Ninh Dao khẽ nói: "Ngươi nhớ thiết lập cấm chế, để tránh người ngự không phi hành xông vào."
Đáp lại Ninh Dao là tiếng ngáy rất khẽ của Cổ Trường Sinh.
Ninh Dao không khỏi ngồi dậy, nhìn Cổ Trường Sinh đã ngủ, chu mỏ một cái: "Sao lại nhanh ngủ như vậy chứ?"
Thôi vậy. Nàng dứt khoát không ngủ.
Ninh Dao xích lại gần Cổ Trường Sinh, hai tay chống cằm, cứ thế nhìn Cổ Trường Sinh. Nhìn một lát liền mỉm cười.
"Trưởng thành rồi nhất định đẹp trai lắm..."
...
Hôm sau giữa trưa. Mặt trời chói chang. Tuy vậy với tu sĩ mà nói thì không có vấn đề gì lớn. Ninh Dao nhìn Cổ Trường Sinh sắp tỉnh, thành thật lui sang một bên, nghiêm trang ngồi xuống tu luyện.
Một lát sau. Cổ Trường Sinh vươn vai một cái, nói không rõ ràng: "Cơm đâu, cơm đâu."
Ninh Dao giật mình, nàng quên mất chuyện này. Thế là đành phải về thành mua cho Cổ Trường Sinh chút đồ ăn thức uống. Ninh Dao khống chế tường vân theo hướng Cổ Trường Sinh chỉ, bay về phương xa.
Cổ Trường Sinh sau khi ăn xong thì thoải mái thở dài.
"Vậy tiếp theo chúng ta đi đâu?" Ninh Dao hỏi.
Thực ra nàng cũng chưa từng đến Đông Vực, chỉ biết ở Đông Vực có Huyền Tiêu Đế Môn và Trấn Ma Tiên Tông hai đại bá chủ. Mà thôi, ở cùng với Cổ Trường Sinh rồi nàng cảm thấy mấy bá chủ này cũng bình thường thôi.
"Đi xem một chút những kẻ chưởng quản nơi này." Cổ Trường Sinh ngáp một cái.
Ninh Dao nghi ngờ nói: "Trấn Ma Tiên Tông? Huyền Tiêu Đế Môn?"
Cổ Trường Sinh lười biếng đáp: "Các thế lực trong địa bàn Vấn Tâm Cung các ngươi tuy đều nghe theo các ngươi, nhưng Vấn Tâm Cung các ngươi có mỗi ngày đi giám sát chúng sao?"
"A!" Ninh Dao lập tức hiểu ra. Dù các thế lực đỉnh cấp đều có trưởng lão ở bên ngoài, nhưng khó tránh khỏi việc trưởng lão ở bên ngoài bị địa đầu xà nơi đó mua chuộc, cấu kết với nhau làm ngơ trước những vấn đề trong địa bàn. Nếu các thế lực đỉnh cấp không phái người đi giám sát thì những vấn đề này sẽ vĩnh viễn không ai biết.
Trong năm đại vực của toàn bộ Đông Hoang đạo châu, trừ Trung Vực ra thì Đông Vực là rộng lớn nhất. Trấn Ma Tiên Tông và Huyền Tiêu Đế Môn chia nhau cai quản thiên hạ, ngoài những cấm địa nguy hiểm thì cơ bản đều nằm trong phạm vi quản hạt của hai đại đế môn. Tất nhiên những thế lực bất hủ, đạo thống chí tôn, hai đại đế môn cũng sẽ nể mặt, trên danh nghĩa là quản hạt, thực tế sẽ không can thiệp. Thêm nữa thánh địa và các thế lực đỉnh cấp dưới trướng cũng không ít, vậy nên vấn đề sẽ càng nhiều.
Cách Cổ Trường Sinh và Ninh Dao mười vạn dặm có Vạn Hồ đảo. Đây chính là bá chủ đỉnh cấp trong phạm vi trăm vạn dặm! Mà nơi này, chính là mục tiêu của Cổ Trường Sinh và Ninh Dao trong chuyến đi này.
Vạn Hồ đảo. Đúng như tên gọi, cả vùng hồ giống như biển rộng, trên đó tọa lạc vô vàn những tiên đảo lớn nhỏ. Trên những tiên đảo này có các truyền thừa lớn. Ồ. Nói là các truyền thừa cho hay chứ, thực tế chỉ là một vài tiểu môn phái liên kết lại với nhau, gọi chung là Vạn Hồ đảo. Tuy nhiên ba hòn đảo lớn nhất của Vạn Hồ đảo thì thực sự có danh tiếng, trong giới tu hành Đông Vực đều là những thế lực nhất lưu. Điều này cũng khiến toàn bộ Vạn Hồ đảo trở nên vô cùng cường đại. Ngay cả một số thế lực đỉnh cấp cũng không muốn tùy tiện gây sự.
Ba hòn đảo này lần lượt là: Tinh Trần đảo, Phù Dung đảo, Thiên Nguyên đảo. Cứ mỗi trăm năm, ba hòn đảo tiên này sẽ tổ chức hội nghị chọn và bổ nhiệm đảo chủ Vạn Hồ, mời toàn bộ môn phái của Vạn Hồ đảo tham gia, đồng thời cũng sẽ mời một số thế lực đỉnh cấp ở Đông Vực đến xem lễ. Ngoài ra đôi khi Trấn Ma Tiên Tông cũng sẽ phái người đến chứng kiến. Về việc vì sao Huyền Tiêu Đế Môn không có ai đến là vì Vạn Hồ đảo là thế lực dưới trướng Trấn Ma Tiên Tông, không có bất kỳ mối liên hệ nào với Huyền Tiêu Đế Môn.
Gần đến kỳ hạn trăm năm, Vạn Hồ đảo trở nên náo nhiệt hơn. Rất nhiều tán tu nghe tin cũng lập tức đến đây, mong có thể kiếm chút ăn mừng. Thực ra là đến đây dùng chút hạ lễ để đổi một bữa tiệc tiên! Cứ mỗi khi đến kỳ hạn trăm năm Vạn Hồ đảo lại tổ chức tiệc tiên, các món ăn trong tiệc đều là những trân phẩm tiên giới đỉnh cấp, bình thường rất khó thấy. Tuy nói tiệc tiên cũng có nhiều loại khác nhau, nhưng kể cả tiệc tiên cấp thấp nhất cũng đủ làm người thèm nhỏ dãi, đối với những tán tu không no bụng mà nói thì đây lại càng là một đại tiệc không thể bỏ lỡ. Mà một số hòn đảo nhỏ khác ở Vạn Hồ đảo cũng nhân cơ hội dọn ra một số khu tu luyện bỏ trống bên trong môn phái làm khách sạn tạm thời, cho tu sĩ đến tham dự hội nghị thuê với giá cao. Một vài hòn đảo có phong cảnh tuyệt đẹp cũng sẽ mở cấm chế, cho phép những nhân vật lớn đến thưởng ngoạn. Tuy nhiên đó chỉ là những hoạt động tương đối thường lệ. Trên thực tế ba đại tiên đảo ở Vạn Hồ mỗi khi đến dịp này đều sẽ tế luyện một tòa Tiên Lâu khổng lồ, thỏa sức ăn chơi hưởng lạc đủ thứ. Tu sĩ cũng là người, khi không tu luyện cũng có những nhu cầu giải trí khác nhau. Tu sĩ có tiền thì thường sẽ chọn tòa Tiên Lâu khổng lồ này. Coi như trong túi không dư dả tiền bạc thì cũng đến đây dạo chơi một phen, về sau còn có thể khoe khoang, ta đây đến Vạn Hồ đảo toàn ở Tiên Lâu, cái Tiên Lâu do ba đại tiên đảo Vạn Hồ chung tay chế tạo đấy! Nghe thôi cũng đã thấy có mặt mũi rồi.
Thời gian trôi đi. Số người đến Vạn Hồ đảo càng lúc càng đông. Khoảng cách đến ngày tổ chức thịnh hội chỉ còn lại ba ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận