Khai Quốc Công Tặc
Chương 301: Công tặc (18).
Chương 301: Công tặc (18).
Chiến mã của Trình Danh Chấn là bảo mã lương câu tốt nhất, cảm giác chiến trường vô cùng nhạy bén. Thấy đối diện nhiều người, lập tức chủ động thả chậm tốc độ. Đợi Cao Nhã Hiền giơ tay chém đứt đầu tướng lĩnh dưới trướng nhà mình, cũng hoàn toàn dừng hẳn bước chân.
Đột nhiên thấy một thi thể không đầu ngã xuống ở phía trước cách mình không xa, Trình Danh Chấn hơi sững sờ, hai mắt đỏ bừng hiện lên một tia mờ mịt. Nhưng rất nhanh, hắn vừa giống như một con hổ bị cướp đi thức ăn, rống giận lên, hai chân thúc vào bụng ngựa, kéo đao xông đến chỗ Cao Nhã Hiền.
- Ta phải giết ngươi.
Cùng với tiếng hô điên cuồng, một người một con ngựa nhanh chóng bổ nhào vào. Cao Nhã Hiền vốn nghĩ rằng hành vi chém tướng trước trận của mình có thể áp chế nhuệ khí của đối phương, lại không nghĩ rằng Trình Danh Chấn căn bản không bị áp chế, mà càng trở nên điên cuồng hơn. Trong lòng y thầm kêu khổ, giơ đao lên gấp gáp ứng chiến.
- Leng keng.
Binh khí hai người đụng nhau giữa không trung, bắn ra hoa lửa. Thân thể của Cao Nhã Hiền vặn vẹo uốn éo, thuận thế rút hoành đao về, nhanh chóng đâm về phía đùi của Trình Danh Chấn.
Đây là chiêu số tinh diệu mà y đã tổng kết nhiều năm thực chiến, căn bản không cho kẻ thù đủ thời gian chống đỡ. Chỉ cần một đao đâm ra, dù không cắt đứt đùi của đối phương xuống thì cũng sẽ khiến cho thương thế quá nặng mà thoát ra khỏi trận chiến. Ai ngờ Trình Danh Chấn không thèm nhìn về phía lưỡi đao sắc bén đang đâm về đùi mình, chỉ cười lạnh, tay đâm binh khí vào ngực Cao Nhã Hiền.
Hai vật cưỡi cũng đã tăng lên tốc độ, chỉ cần binh khí bổ trúng, bất kể là ai mau ai chậm, không thiếu được cả hai sẽ bị thương. Sau đó có lẽ Trình Danh Chấn sẽ bởi vì đùi bị cắt, đổ máu mà chết, còn Cao Nhã Hiền trên ngực bị đâm một đao chỉ sợ cũng không sống được vài ngày. Loại mua bán lấy mạng đổi mạng này không ai nguyện ý làm. Cao Nhã Hiền đã kéo mũi đao lại, lại là tiếng leng keng giòn giã vang lên, đỡ lấy binh khí của Trình Danh Chấn đang đâm vào ngực mình.
Hai ngựa giao qua, hai người nhanh chóng tách ra nhau. Đuổi phía sau Trình Danh Chấn chính là vệ sĩ của Lưu Đại tráng, thấy chủ tướng nhà mình bị quân pháp chỉnh ngay ngắn, sợ tới mức kêu lên thảm thiét, lập tức giải tán. Phía sau Cao Nhã HIền là dòng chính của y, nhìn thấy có cơ hội có thể đi, đều thúc ngựa lao qua.
- Ta phải giết ngươi.
Trình Danh Chấn giống như hổ điên, không hề sợ hãi nhảy vào đám người, trường đao múa may, tạt ra một mảnh huyết quang. Bốn gã thân tín gắt gao đuổi kịp, bỏ qua Cao Nhã Hiền, bảo vệ sau lưng Trình Danh Chấn. Vài tên thị vệ Lưu Gia quân cách bọn họ gần nhất đều ngã khỏi chiến mã, không gian xung quanh lập tức tăng lớn, hoàn toàn dựa vào bản năng nhiều năm dưỡng thành.
Ngoài hơn bốn mươi bước, Cao Nhã Hiền cũng khó khăn đẩy chuyển đầu ngựa. Nhìn thấy Trình Danh Chấn chém thân vệ của mình như chém đồ ăn, giận không kềm được. Hai chân mãnh liệt đập bàn đạp, tăng tốc độ xông về phía Trình Danh Chấn
Khoảng cách còn bốn mươi bước, đối với chiến mã mà nói chỉ là hai lần hít thở. Trong chớp mắt, hai người lại đã giết tại một chỗ. Trình Danh Chấn một đao lực bổ, làm cho Cao Nhã Hiền phải đỡ bảo vệ mình. Sau đó lại là một đao nghiêng chém, liều mạng cùng đối phương ngọc nát đá tan. Chiến mã giao thân lại quay đầu lại, cứng rắn đoạt công ba chiêu, ngay cả cơ hội nửa phần trả đòn cũng không lưu lại cho đối phương.
Hai người lại lần nữa giao qua, trên trán của Cao Nhã Hiền đổ đầy mồ hôi. Trong trí nhớ của y, năm đó dưới trướng Đậu Kiến Đức, Trình Danh Chấn vốn là một người khiêm tốn. Làm người khiêm tốn, nói chuyện hòa khí, nếu không liên hệ tên người và chiến tích kiêu hãnh với nhau, thì phần lớn mọi người đều cảm thấy hắn là một thư sinh, mà không phải là võ tướng. Cho nên giao thủ với Trình Danh Chấn, trong lòng Cao Nhã Hiền có mười phần nắm chắc. Nhưng tuyệt đối y không thể ngờ là khi người khiêm tốn nổi điên lên thì lại còn mạnh mẽ liều mạng hơn nhiều so với giang hồ mãng phu.
Tiếng vó ngựa do quay ngược lại mà trì hoãn, sau đó lại chuyển vòng lại. Hơn mười bước, Trình Danh Chấn mang theo bốn gã thân binh của mình lần lượt đẩy chuyển chiến mã lần thứ ba. Hắn nhẹ nhàng chuyển đầu, giống như đang quan sát mình đang ở chỗ nào, sau đó mũi đao chỉ mạnh về phía Cao Nhã Hiền:
- Đi, theo ta giết hắn!
Bốn gã thân binh hơi sững sờ, nhìn nhau, nhanh chóng kẹp chặt bụng ngựa. Năm người, xếp thành một hình tam giác công kích nho nhỏ, lần thứ bai vọt tới quân địch nhiều hơn mình gấp trăm lần.
Lần này xuất động, Cao Nhã Hiền là vì tiếp ứng đội vận chuyển lương thực nhà mình, cho nên bên người mang đủ nhân sự, tuy rằng nửa được nghe được báo động, nhanh chóng đuổi tới, đem đội ngũ phân tán ra, lúc này cũng đã quanh co khúc khuỷu đuổi tới là ba bốn trăm tên, nhìn thấy năm tên quân địch dám khởi xướng tấn công với bên mình vài trăm người, lập tức có cảm giác nhục nhã. Không đợi Cao Nhã Hiền ra lệnh, các tướng sĩ thúc cưỡi, một loạt mà lên, vây quanh Trình Danh Chấn, hận không thể lập tức chặt bọn hắn thành thịt vụn.
Trình Danh Chấn cấp bổ hai đao, chắn kẻ thù ở trước mặt mình. Tướng địch quân bổ ra một đường khe hở nỏ, cứng rắn chen vào giữa. Bốn gã thị vệ hai người một tổ, theo sát sau lưng Trình Danh Chấn, trái bổ phải chắn, chỗ hổng của tướng quân địch nhanh chóng mở ra:
- Ta phải giết ngươi.
Trình Danh Chấn điên cuồng mà rống to, lưỡi đao đảo qua trên cổ một gã quân địch, để lại một thi thể không đầu. Huyết quang từ trên cổ người phụt ra, nháy mắt bắn tung lên ba thước. Thân thể gã ngã sang bên cạnh, áo choàng từ sau lưng trải ra đến tận đuôi chiến mã, bị nhuộm thành một màu đỏ thẫm.
Đạp trên máu của kẻ địch, bốn gã thị vệ bám chặt, đao phân tả hữu, bổ về phía kẻ địch gần mình nhất. Thân tín của Cao Nhã Hiền đều ngã xuống ngựa, lớn tiếng kêu thảm thiết. Trình Danh Chấn đối với náo động ồn áo bên cạnh mình đều bịt tai không thèm nghe, giục ngựa đụng vào một gã đối thủ ngã lăn, ngay sau đó dùng một đao chặt đứt một đầu mũ giáp, mặc kệ là kẻ dưới mũ giáp kia còn sống hay chết, hắn lại vung đao chặt đứt cánh tay kẻ khác. Chiến mã lướt ua, để lại một đường máu ướt đẫm.
Năm người, không ngờ ở trong mấy trăm quân địch giết đi vào hơn bốn trượng. Kỵ binh của Lưu Gia quân chung quanh bị giết đến lông tóc dựng đứng, trong lúc nhất thời, không ngờ lại không đề nổi dũng khí tiếp tục tiến lên vây đánh. Cao Nhã Hiền xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, tự mình quơ hoành đao chạy ra nghênh đón. Lần này, rốt cuộc y cũng tranh thủ trả đòn một đao, sau đó ra sức tách hai người ra, phẫn nộ phát tiết vào thị vệ sau lưng Trình Danh Chấn.
Đáng thương cho thị vệ võ nghệ không cao bằng Cao Nhã Hiền, bị chém ngã xuống ngựa, sau đó bị phân thây sii loạn đao của quân địch. Bên kia Trình Danh Chấn cũng chém ngã hai gã thị vệ của Cao Nhã Hiền, tiếp tục tiến lên nửa trượng nữa. Lại một thị vệ kêu thảm ngã xuống ngựa, sau đó ra sức đứng lên, lảo đảo định ngăn trở sau chiến mã của Trình Danh Chấn. Quân địch như nước lũ nhanh chóng che mất gã, Trình Danh Chấn mang theo hai gã thị vệ còn lại từ mặt khác của chiến đoàn xuyên ra ngoài trận, sau đó chậm rãi mang vật cưỡi, quay đầu ngựa.
Dù sao thân thể cũng không phải làm bằng sắt, giờ phút này, trên người Trình Danh Chấn đã nhuốm đầy vết máu, không phân biệt rõ là máu của hắn hay là máu của kẻ địch. Một tia đau đớn thẩm thấu qua da thịt hắn, chậm rãi làm thức tỉnh linh hồn điên cuồng của hắn. Quay đầu nhìn hai gã thị vệ trung thành và tận tâm, hắn cười sầu thảm:
- Còn có khí lực không? Chúng ta hình như bị người chặn rồi!
- Là chúng qua đã giết xuyên qua trận địa địch đấy.
Hai gã thị vệ còn lại, một gã vóc dáng khá cao, lau mặt, cười lớn đáp lại:
- Giáo đầu, vừa rồi chúng ta năm người mà giết xuyên đại trận vài trăm người đấy.
- Thật sao?
Trình Danh Chấn tự hào nhếch môi, lộ ra hàm răng đỏ máu tươi. Rốt cuộc lâm vào trùng vây ra sao, hắn hoàn toàn không nhớ rõ. Hồi tưởng lại, hình như là tên họ Vương vũ nhục Quyên Tử, sau đó mình mở đường giết đuổi hắn ta, giết tới giết lui, thì giết tới vị trí này.
Đây không phải là việc một chủ tướng nên làm. Tuy nhiên, hối hận thì cũng đã muộn rồi, mặt nhăn lại, hắn ngẩng đầu cười to:
- Ha hả, có chút thú vị. Đối diện thật là nhiều người, bên kia cũng không ít người vây qua. Dù thế nào cũng phải nghỉ một chút, sau đó chúng ta lại giết ra ngoài, được không?
- Nghe theo Giáo đầu đấy.
Một gã thị vệ khác thấp hơn chút, trên người cũng nhiều vết thương, thịt như lật ra ngoài áo giáp:
- Huynh đệ Cẩm tự doanh chúng ta sợ ai chứ.
Cẩm tự doanh, thật là một cái tên xa xôi. Trình Danh Chấn lại nhớ rất rõ ràng, khi mình vừa mới tiến vào đầm Cự Lộc, doanh trại của Quyên tử đã dùng cờ hiệu này. Từ đó về sau, Quyên tử giao Cẩm tự doanh cho hắn, để mặc hắn sáp nhập, sàng chọn, thành lập nên một Nhuệ sĩ doanh, Minh Châu doanh. Cho tới bây giờ chưa bao giờ hoài nghi trận pháp mình bình địa ra có hữu hiệu hay không? Cho tới bây giờ, chưa từng hoài nghi mình cứ khoa tay múa chân vẽ ra tương lai có thật hay không?
Mà Quyên tử thì thanh thản trở thành nữ nhân của mình, để đao xuống, cầm lấy cây kéo và châm tuyến. Tuy rằng nàng may được quần áo, gần như đến bây giờ vẫn chưa thể vừa vặn người mình. Tuy rằng nàng làm được giầy, trên cơ bản đều là một chân lớn, một chân nhỏ đấy. Nhưng trong những năm tháng lạnh như băng tối tăm kia, trong mắt của nàng lại lưu trữ một nơi ấm áp duy nhất ở trên thế gian cho mình. Mỗi khi mình vung đao hò hét xung phong liều chết trong quân trận, là lúc lại nhớ đến đôi mắt trông mong mình ở nhà kia, cả người lại tiếp tục có khí lực.
Bất kể phía trước là núi đao hay là biển lửa, chỉ cần có đôi mắt ân cần kia vẫn còn, thì mình sẽ bổ ra được một còn đường. Quyên tử, nàng đang nhìn ta sao? Nàng xem đi, ta ở trong thiên quân vạn mã rong ruổi lui tới, nhìn ta khinh cuồng trong quân vì nàng.
- Giết!
Trình Danh Chấn nhổ ra một bãi nước bọt dính máu, mũi đao lại lần nữa chỉ vào kết trận quân địch.
- Giết sạch bọn họ!
Hai gã thị vệ lớn tiếng đáp lại, xách động chiến mã, bảo vệ sau lưng Trình Danh Chấn, không rời nửa bước.
Bọn họ là người của Cẩm tự doanh, Thất đương gia đã phó tác tính mạng của Giáo đầu cho bọn họ, Thất đương gia đang nhìn, bọn họ không dám phụ lòng.
- Hay cho một nam tử hán.
Nhìn đến Trình Danh Chấn lại giục ngựa giết tới đây, Cao Nhã Hiền không kìm nổi thấp giọng tán thưởng. Quân lương được mất, đến hiện tại vốn đã không cần nghĩ rồi. Nếu quan áp tải lương thực Lưu Đại Tráng đã bị Trình Danh Chấn đuổi như đuổi thỏ ra ngoài mười dặm, khẳng định quân tâm của đám quân bảo vệ lương thực đã không còn nữa. May mắn chính là, Trình Danh Chấn không cẩn thận cũng đã rơi vào trong lưới của mình. Giết chết hắn, chẳng khác nào nhổ một cây gai độc cắm trên lưng Lưu Gia quân.
Mấy trăm kỵ binh của Lưu Gia quân như thủy triều tiến lên, có một chút đau tiếc, xuống tay không lưu tình chút nào.
Trình Danh Chấn như một chiếc thuyền lá nhỏ, nhảy lên trong biển người, ép xuống, ép xuống, nhảy lên. Hắn biết rằng, Đỗ Quyên luôn luôn nhìn, từ một khắc lần đầu gặp nhau ở ngoài huyện Quán đào, tận đến hiện tại, hai mắt đưa tình, khóe miệng mỉm cười.
Lại là mùa xuân rồi, hoa đào trong đầm Cự Lộc hẳn là đã nở rồi.
Mỗi lần xuân đến, có còn nụ cười tươi như trước nữa không!
100%
18px
910px
Chiến mã của Trình Danh Chấn là bảo mã lương câu tốt nhất, cảm giác chiến trường vô cùng nhạy bén. Thấy đối diện nhiều người, lập tức chủ động thả chậm tốc độ. Đợi Cao Nhã Hiền giơ tay chém đứt đầu tướng lĩnh dưới trướng nhà mình, cũng hoàn toàn dừng hẳn bước chân.
Đột nhiên thấy một thi thể không đầu ngã xuống ở phía trước cách mình không xa, Trình Danh Chấn hơi sững sờ, hai mắt đỏ bừng hiện lên một tia mờ mịt. Nhưng rất nhanh, hắn vừa giống như một con hổ bị cướp đi thức ăn, rống giận lên, hai chân thúc vào bụng ngựa, kéo đao xông đến chỗ Cao Nhã Hiền.
- Ta phải giết ngươi.
Cùng với tiếng hô điên cuồng, một người một con ngựa nhanh chóng bổ nhào vào. Cao Nhã Hiền vốn nghĩ rằng hành vi chém tướng trước trận của mình có thể áp chế nhuệ khí của đối phương, lại không nghĩ rằng Trình Danh Chấn căn bản không bị áp chế, mà càng trở nên điên cuồng hơn. Trong lòng y thầm kêu khổ, giơ đao lên gấp gáp ứng chiến.
- Leng keng.
Binh khí hai người đụng nhau giữa không trung, bắn ra hoa lửa. Thân thể của Cao Nhã Hiền vặn vẹo uốn éo, thuận thế rút hoành đao về, nhanh chóng đâm về phía đùi của Trình Danh Chấn.
Đây là chiêu số tinh diệu mà y đã tổng kết nhiều năm thực chiến, căn bản không cho kẻ thù đủ thời gian chống đỡ. Chỉ cần một đao đâm ra, dù không cắt đứt đùi của đối phương xuống thì cũng sẽ khiến cho thương thế quá nặng mà thoát ra khỏi trận chiến. Ai ngờ Trình Danh Chấn không thèm nhìn về phía lưỡi đao sắc bén đang đâm về đùi mình, chỉ cười lạnh, tay đâm binh khí vào ngực Cao Nhã Hiền.
Hai vật cưỡi cũng đã tăng lên tốc độ, chỉ cần binh khí bổ trúng, bất kể là ai mau ai chậm, không thiếu được cả hai sẽ bị thương. Sau đó có lẽ Trình Danh Chấn sẽ bởi vì đùi bị cắt, đổ máu mà chết, còn Cao Nhã Hiền trên ngực bị đâm một đao chỉ sợ cũng không sống được vài ngày. Loại mua bán lấy mạng đổi mạng này không ai nguyện ý làm. Cao Nhã Hiền đã kéo mũi đao lại, lại là tiếng leng keng giòn giã vang lên, đỡ lấy binh khí của Trình Danh Chấn đang đâm vào ngực mình.
Hai ngựa giao qua, hai người nhanh chóng tách ra nhau. Đuổi phía sau Trình Danh Chấn chính là vệ sĩ của Lưu Đại tráng, thấy chủ tướng nhà mình bị quân pháp chỉnh ngay ngắn, sợ tới mức kêu lên thảm thiét, lập tức giải tán. Phía sau Cao Nhã HIền là dòng chính của y, nhìn thấy có cơ hội có thể đi, đều thúc ngựa lao qua.
- Ta phải giết ngươi.
Trình Danh Chấn giống như hổ điên, không hề sợ hãi nhảy vào đám người, trường đao múa may, tạt ra một mảnh huyết quang. Bốn gã thân tín gắt gao đuổi kịp, bỏ qua Cao Nhã Hiền, bảo vệ sau lưng Trình Danh Chấn. Vài tên thị vệ Lưu Gia quân cách bọn họ gần nhất đều ngã khỏi chiến mã, không gian xung quanh lập tức tăng lớn, hoàn toàn dựa vào bản năng nhiều năm dưỡng thành.
Ngoài hơn bốn mươi bước, Cao Nhã Hiền cũng khó khăn đẩy chuyển đầu ngựa. Nhìn thấy Trình Danh Chấn chém thân vệ của mình như chém đồ ăn, giận không kềm được. Hai chân mãnh liệt đập bàn đạp, tăng tốc độ xông về phía Trình Danh Chấn
Khoảng cách còn bốn mươi bước, đối với chiến mã mà nói chỉ là hai lần hít thở. Trong chớp mắt, hai người lại đã giết tại một chỗ. Trình Danh Chấn một đao lực bổ, làm cho Cao Nhã Hiền phải đỡ bảo vệ mình. Sau đó lại là một đao nghiêng chém, liều mạng cùng đối phương ngọc nát đá tan. Chiến mã giao thân lại quay đầu lại, cứng rắn đoạt công ba chiêu, ngay cả cơ hội nửa phần trả đòn cũng không lưu lại cho đối phương.
Hai người lại lần nữa giao qua, trên trán của Cao Nhã Hiền đổ đầy mồ hôi. Trong trí nhớ của y, năm đó dưới trướng Đậu Kiến Đức, Trình Danh Chấn vốn là một người khiêm tốn. Làm người khiêm tốn, nói chuyện hòa khí, nếu không liên hệ tên người và chiến tích kiêu hãnh với nhau, thì phần lớn mọi người đều cảm thấy hắn là một thư sinh, mà không phải là võ tướng. Cho nên giao thủ với Trình Danh Chấn, trong lòng Cao Nhã Hiền có mười phần nắm chắc. Nhưng tuyệt đối y không thể ngờ là khi người khiêm tốn nổi điên lên thì lại còn mạnh mẽ liều mạng hơn nhiều so với giang hồ mãng phu.
Tiếng vó ngựa do quay ngược lại mà trì hoãn, sau đó lại chuyển vòng lại. Hơn mười bước, Trình Danh Chấn mang theo bốn gã thân binh của mình lần lượt đẩy chuyển chiến mã lần thứ ba. Hắn nhẹ nhàng chuyển đầu, giống như đang quan sát mình đang ở chỗ nào, sau đó mũi đao chỉ mạnh về phía Cao Nhã Hiền:
- Đi, theo ta giết hắn!
Bốn gã thân binh hơi sững sờ, nhìn nhau, nhanh chóng kẹp chặt bụng ngựa. Năm người, xếp thành một hình tam giác công kích nho nhỏ, lần thứ bai vọt tới quân địch nhiều hơn mình gấp trăm lần.
Lần này xuất động, Cao Nhã Hiền là vì tiếp ứng đội vận chuyển lương thực nhà mình, cho nên bên người mang đủ nhân sự, tuy rằng nửa được nghe được báo động, nhanh chóng đuổi tới, đem đội ngũ phân tán ra, lúc này cũng đã quanh co khúc khuỷu đuổi tới là ba bốn trăm tên, nhìn thấy năm tên quân địch dám khởi xướng tấn công với bên mình vài trăm người, lập tức có cảm giác nhục nhã. Không đợi Cao Nhã Hiền ra lệnh, các tướng sĩ thúc cưỡi, một loạt mà lên, vây quanh Trình Danh Chấn, hận không thể lập tức chặt bọn hắn thành thịt vụn.
Trình Danh Chấn cấp bổ hai đao, chắn kẻ thù ở trước mặt mình. Tướng địch quân bổ ra một đường khe hở nỏ, cứng rắn chen vào giữa. Bốn gã thị vệ hai người một tổ, theo sát sau lưng Trình Danh Chấn, trái bổ phải chắn, chỗ hổng của tướng quân địch nhanh chóng mở ra:
- Ta phải giết ngươi.
Trình Danh Chấn điên cuồng mà rống to, lưỡi đao đảo qua trên cổ một gã quân địch, để lại một thi thể không đầu. Huyết quang từ trên cổ người phụt ra, nháy mắt bắn tung lên ba thước. Thân thể gã ngã sang bên cạnh, áo choàng từ sau lưng trải ra đến tận đuôi chiến mã, bị nhuộm thành một màu đỏ thẫm.
Đạp trên máu của kẻ địch, bốn gã thị vệ bám chặt, đao phân tả hữu, bổ về phía kẻ địch gần mình nhất. Thân tín của Cao Nhã Hiền đều ngã xuống ngựa, lớn tiếng kêu thảm thiết. Trình Danh Chấn đối với náo động ồn áo bên cạnh mình đều bịt tai không thèm nghe, giục ngựa đụng vào một gã đối thủ ngã lăn, ngay sau đó dùng một đao chặt đứt một đầu mũ giáp, mặc kệ là kẻ dưới mũ giáp kia còn sống hay chết, hắn lại vung đao chặt đứt cánh tay kẻ khác. Chiến mã lướt ua, để lại một đường máu ướt đẫm.
Năm người, không ngờ ở trong mấy trăm quân địch giết đi vào hơn bốn trượng. Kỵ binh của Lưu Gia quân chung quanh bị giết đến lông tóc dựng đứng, trong lúc nhất thời, không ngờ lại không đề nổi dũng khí tiếp tục tiến lên vây đánh. Cao Nhã Hiền xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, tự mình quơ hoành đao chạy ra nghênh đón. Lần này, rốt cuộc y cũng tranh thủ trả đòn một đao, sau đó ra sức tách hai người ra, phẫn nộ phát tiết vào thị vệ sau lưng Trình Danh Chấn.
Đáng thương cho thị vệ võ nghệ không cao bằng Cao Nhã Hiền, bị chém ngã xuống ngựa, sau đó bị phân thây sii loạn đao của quân địch. Bên kia Trình Danh Chấn cũng chém ngã hai gã thị vệ của Cao Nhã Hiền, tiếp tục tiến lên nửa trượng nữa. Lại một thị vệ kêu thảm ngã xuống ngựa, sau đó ra sức đứng lên, lảo đảo định ngăn trở sau chiến mã của Trình Danh Chấn. Quân địch như nước lũ nhanh chóng che mất gã, Trình Danh Chấn mang theo hai gã thị vệ còn lại từ mặt khác của chiến đoàn xuyên ra ngoài trận, sau đó chậm rãi mang vật cưỡi, quay đầu ngựa.
Dù sao thân thể cũng không phải làm bằng sắt, giờ phút này, trên người Trình Danh Chấn đã nhuốm đầy vết máu, không phân biệt rõ là máu của hắn hay là máu của kẻ địch. Một tia đau đớn thẩm thấu qua da thịt hắn, chậm rãi làm thức tỉnh linh hồn điên cuồng của hắn. Quay đầu nhìn hai gã thị vệ trung thành và tận tâm, hắn cười sầu thảm:
- Còn có khí lực không? Chúng ta hình như bị người chặn rồi!
- Là chúng qua đã giết xuyên qua trận địa địch đấy.
Hai gã thị vệ còn lại, một gã vóc dáng khá cao, lau mặt, cười lớn đáp lại:
- Giáo đầu, vừa rồi chúng ta năm người mà giết xuyên đại trận vài trăm người đấy.
- Thật sao?
Trình Danh Chấn tự hào nhếch môi, lộ ra hàm răng đỏ máu tươi. Rốt cuộc lâm vào trùng vây ra sao, hắn hoàn toàn không nhớ rõ. Hồi tưởng lại, hình như là tên họ Vương vũ nhục Quyên Tử, sau đó mình mở đường giết đuổi hắn ta, giết tới giết lui, thì giết tới vị trí này.
Đây không phải là việc một chủ tướng nên làm. Tuy nhiên, hối hận thì cũng đã muộn rồi, mặt nhăn lại, hắn ngẩng đầu cười to:
- Ha hả, có chút thú vị. Đối diện thật là nhiều người, bên kia cũng không ít người vây qua. Dù thế nào cũng phải nghỉ một chút, sau đó chúng ta lại giết ra ngoài, được không?
- Nghe theo Giáo đầu đấy.
Một gã thị vệ khác thấp hơn chút, trên người cũng nhiều vết thương, thịt như lật ra ngoài áo giáp:
- Huynh đệ Cẩm tự doanh chúng ta sợ ai chứ.
Cẩm tự doanh, thật là một cái tên xa xôi. Trình Danh Chấn lại nhớ rất rõ ràng, khi mình vừa mới tiến vào đầm Cự Lộc, doanh trại của Quyên tử đã dùng cờ hiệu này. Từ đó về sau, Quyên tử giao Cẩm tự doanh cho hắn, để mặc hắn sáp nhập, sàng chọn, thành lập nên một Nhuệ sĩ doanh, Minh Châu doanh. Cho tới bây giờ chưa bao giờ hoài nghi trận pháp mình bình địa ra có hữu hiệu hay không? Cho tới bây giờ, chưa từng hoài nghi mình cứ khoa tay múa chân vẽ ra tương lai có thật hay không?
Mà Quyên tử thì thanh thản trở thành nữ nhân của mình, để đao xuống, cầm lấy cây kéo và châm tuyến. Tuy rằng nàng may được quần áo, gần như đến bây giờ vẫn chưa thể vừa vặn người mình. Tuy rằng nàng làm được giầy, trên cơ bản đều là một chân lớn, một chân nhỏ đấy. Nhưng trong những năm tháng lạnh như băng tối tăm kia, trong mắt của nàng lại lưu trữ một nơi ấm áp duy nhất ở trên thế gian cho mình. Mỗi khi mình vung đao hò hét xung phong liều chết trong quân trận, là lúc lại nhớ đến đôi mắt trông mong mình ở nhà kia, cả người lại tiếp tục có khí lực.
Bất kể phía trước là núi đao hay là biển lửa, chỉ cần có đôi mắt ân cần kia vẫn còn, thì mình sẽ bổ ra được một còn đường. Quyên tử, nàng đang nhìn ta sao? Nàng xem đi, ta ở trong thiên quân vạn mã rong ruổi lui tới, nhìn ta khinh cuồng trong quân vì nàng.
- Giết!
Trình Danh Chấn nhổ ra một bãi nước bọt dính máu, mũi đao lại lần nữa chỉ vào kết trận quân địch.
- Giết sạch bọn họ!
Hai gã thị vệ lớn tiếng đáp lại, xách động chiến mã, bảo vệ sau lưng Trình Danh Chấn, không rời nửa bước.
Bọn họ là người của Cẩm tự doanh, Thất đương gia đã phó tác tính mạng của Giáo đầu cho bọn họ, Thất đương gia đang nhìn, bọn họ không dám phụ lòng.
- Hay cho một nam tử hán.
Nhìn đến Trình Danh Chấn lại giục ngựa giết tới đây, Cao Nhã Hiền không kìm nổi thấp giọng tán thưởng. Quân lương được mất, đến hiện tại vốn đã không cần nghĩ rồi. Nếu quan áp tải lương thực Lưu Đại Tráng đã bị Trình Danh Chấn đuổi như đuổi thỏ ra ngoài mười dặm, khẳng định quân tâm của đám quân bảo vệ lương thực đã không còn nữa. May mắn chính là, Trình Danh Chấn không cẩn thận cũng đã rơi vào trong lưới của mình. Giết chết hắn, chẳng khác nào nhổ một cây gai độc cắm trên lưng Lưu Gia quân.
Mấy trăm kỵ binh của Lưu Gia quân như thủy triều tiến lên, có một chút đau tiếc, xuống tay không lưu tình chút nào.
Trình Danh Chấn như một chiếc thuyền lá nhỏ, nhảy lên trong biển người, ép xuống, ép xuống, nhảy lên. Hắn biết rằng, Đỗ Quyên luôn luôn nhìn, từ một khắc lần đầu gặp nhau ở ngoài huyện Quán đào, tận đến hiện tại, hai mắt đưa tình, khóe miệng mỉm cười.
Lại là mùa xuân rồi, hoa đào trong đầm Cự Lộc hẳn là đã nở rồi.
Mỗi lần xuân đến, có còn nụ cười tươi như trước nữa không!
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận