Khai Quốc Công Tặc
Chương 285: Công tặc (2).
Chương 285: Công tặc (2).
Trình Danh Chấn bị đánh trở tay không kịp, sắc mặt lập tức trở nên xanh mét:
- Lời này của Tân Thành Công có ý tứ gì? Hay là cảm thấy Trình mỗ là người dễ bị bắt nạt?
- Không có ý gì, ta độc miệng từ nhỏ! Ngươi chớ để ý!
Vũ Văn Sĩ Cập đột nhiên lại hối hận, cười cười, chắp tay nhận:
- Ngươi đừng gọi ta Tân Thành Công, ta cũng không gọi ngươi là Đông Bình Công. Hai người chúng ta nếu cùng không thích náo nhiệt, cũng coi như hữu duyên. Nếu không vội trở về, theo cùng ta chốc lát. Một mình ta cảm thấy hơi buồn!
Nửa câu sau nói, rõ ràng đã mang hương vị khẩn cầu. Trình Danh Chấn hơi dở khóc dở cười, nhún vai, thấp giọng đáp lại:
- Tùy ngươi! Dù sao tối nay Trình mỗ cũng không trực ban.
Dứt lời, hắn chậm rãi bước đi, dọc theo bên sông lắng nghe sóng lớn sinh sóng lớn diệt. Vũ Văn Sĩ Cập chậm rãi đuổi theo vài bước, cùng Trình Danh Chấn sánh vai mà đi, nhưng giữ vững khoảng cách thích hợp:
- Lòng ta không thoải mái. Cho nên mới đi ra dạo một chút. Trước khi chưa báo thù, mỗi ngày ta muốn nhìn thấy Đậu Kiến Đức thân bại danh liệt như thế nào. Hiện giờ gã thật sự thân bại danh liệt rồi, ta lại lại cảm thấy không có ý nghĩa!
Trình Danh Chấn nghiêng đầu nhìn nhìn, không quá hiểu được vì sao Vũ Văn Sĩ Cập nói với mình này đó. Hai người từ trước tới giờ chưa từng lui tới lần nào, nói vậy sau này cũng sẽ không có giao tình gì quá sâu. Dù sao ở trong Thiên Sách phủ mới xây dựng, Vũ Văn Sĩ Cập đã là một nhân vật mấu chốt trong đó. Mà chính Trình Danh Chấn, trước sau lại không thể cùng Tần vương đi lại thân cận quá.
- Từ nhỏ ta liền vì gia tộc mà sinh. Gia tộc bảo ta làm gì ta liền làm cái đó. Tập văn, luyện võ, tham tường thao lược, nói chuyện, đi đường, kết giao với người...
Vũ Văn Sĩ Cập thở dài, lắc đầu cười khổ:
- Gia tộc bảo ta hại ai ta liền hại người đó, gia tộc để cho ta kết giao bằng hữu với ai ta kết giao bằng hữu với người đó. Thậm chí ngay cả cưới vợ, cũng là gia tộc an bài đấy. Ta không thể tự mình lựa chọn, bao gồm cả nạp thiếp!
- Nhà của ta nghèo, không nạp nổi thiếp!
Trình Danh Chấn cười cười, tức giận đáp lại.
Vũ Văn Sĩ Cập nhẹ nhàng thở dài:
- Đã từng có một thời gian ngắn, ta hy vọng mình không thuộc về gia tộc Vũ Văn, nói vậy, ít nhất có thể thành thực kết giao với vài bằng hữu. Nhưng ta không thoát khỏi được. Hết thảy đều đã định trước đấy. Gia tộc địa vị cao, ta hưởng thụ vinh hoa phú quý theo. Gia tộc ngã, tổ chim bị phá trứng chưa thành. Gia tộc làm việc thiện, ta nhận ca tụng theo. Chỉ là Vũ Văn gia chúng ta, từ bên ngoài nhìn vào thì cũng chưa từng làm cái việc thiện gì!
- Vũ Văn tướng quân uống rượu say!
Trình Danh Chấn cười cười, thấp giọng an ủi:
- Người khác cách quá xa, không nhìn thấy. Trong lòng ngươi tự mình hiểu được là tốt rồi!
- Đúng vậy, người khác cách qua xa, không nhìn thấy. Ta trong lòng tự mình hiểu được. Rất rõ ràng! Dương Huyền Cảm phản loạn, ta cùng Lý Trọng Kiên một đạo chỉ huy bình định, gã năm lần bảy lượt đã cứu mệnh ta. Về sau, ta nhìn tận mắt a gia ta dụng kế chiếm quân quyền và công lao của gã như thế nào. Người Đột Quyết vây khốn Nhạn Môn, bọn lính mỗi ngày chỉ ăn một bữa cơm. Ta nhìn tận mắt ca ca ta lén đem quân lương bán cho người Đột Quyết. Ta phát hiện, lại không thể lên tiếng, bởi vì gã là ca ca ta, gã xui xẻo ta cũng xui xẻo theo. Ca ca ta chuẩn bị bức cung soán vị, ta cũng không thể lên tiếng, bởi vì một khi sự tình bại lộ, xét nhà diệt tộc, ta cũng không chạy được!
- Ngươi thật xui xẻo!
Trình Danh Chấn thả chậm bước chân, rất đồng tình nói. Vũ Văn Sĩ Cập người này khẳng định uống rượu say, nếu không không đến mức cái gì cũng đều nói ra. Chỉ có điều những lời này Trình Danh Chấn không thích nghe, nghe xong cũng không có bất luận công dụng gì. Triều Đại Tùy đã trở thành quá khứ, tương lai là Đại Đường, khẳng định là thuộc về Lý Kiến Thành, hoặc là thuộc về Lý Thế Dân, bất kể ai thay ngôi vị Hoàng đế, bởi vì Trình Danh Chấn hắn hôm nay lựa chọn, đến lúc đó cũng chỉ là một võ tướng đứng ở bên ngoài, vĩnh viễn sẽ không tham dự vào trong.
- Đúng vậy, cực kỳ xui xẻo!
Vũ Văn Sĩ Cập cúi người, muốn ói, lại ói không ra, nước mắt nước mũi đều chảy ra ngoài. Trình Danh Chấn tiến lên vỗ cho y vài cái, thấp giọng khuyên nhủ:
- Thôi đi, đừng nghĩ những thứ này, đều trôi qua rồi, không phải sao?
- Sự tình trôi qua rồi! Cảm giác lúc đó lại lưu ở tại trong lòng!
Dùng ống tay áo cống lụa xoa xoa lung tung, Vũ Văn Sĩ Cập ngồi thẳng lên, tiếp tục lải nhải:
- Cho nên ta hận nhất gia tộc này. Hận giá như nó không tồn tại. Nhưng khi nó thật sự bị người tiêu diệt, ta lại đau đến chết đi sống lại! Ta phải tìm cái núi lớn để dựa, nếu không căn bản không có cách nào khác báo thù cho người nhà. Cho nên ta lập tức đầu phục Đại Đường. Hiện giờ thù báo xong rồi, người nhà bị giết có thể nhắm mắt. Nhưng ta căn bản không biết mình kế tiếp nên làm cái gì!
- Không riêng gì ngươi, ta cũng không biết!
Câu nói sau cùng, rốt cục đưa tới một chút cộng hưởng ở trong lòng Trình Danh Chấn. Thở dài, hắn thấp giọng phụ họa.
- Ngươi cũng không biết?
Vũ Văn Sĩ Cập ngây ra một lúc, trợn tròn mắt hỏi lại:
- Ngươi có thể đi tới hôm nay, là bằng toàn bộ bản lãnh thật sự của chính mình. Không giống ta, thành cũng vì gia tộc, bại cũng vì gia tộc!
- Ôi...
Trình Danh Chấn thấp giọng thở dài. Giao tình quá nhỏ bé, hắn không muốn nói nhiều như vậy. Có mấy lời, mặc dù là đối với Vương Nhị Mao, cũng không thể nói rõ, huống chi là Vũ Văn Sĩ Cập, xuất thân khác mình như trời với đất? Nghĩ đến quá nhiều võ tướng bình thường kết cục cũng không quá tốt đẹp, ví dụ của Vương Phục Bảo bày tại kia, hắn không cần phải giẫm lên vết xe đổ.
- Ta thực không nhìn ra, hai ta còn đồng bệnh tương liên!
Vũ Văn Sĩ Cập đợi một lúc lâu không thấy Trình Danh Chấn nói tiếp, cười lắc lắc đầu:
- Cũng phải, ngươi thật đúng là có chút không giống với người khác. Nhắc tới thăng quan tiến tước, ngay cả người như Tần Thúc Bảo đều tỏa sáng hai mắt, nhưng ngươi thật giống như không ham thích mấy!
- Công danh lấy từ trên lưng ngựa! Trong lòng Thúc Bảo huynh có sở cầu, làm được cũng quang minh lỗi lạc!
Trình Danh Chấn không muốn hạ thấp người khác, khẩn trương bồi thêm một câu. Giữa chư vị tướng lĩnh Thiên Sách phủ, Tần Thúc Bảo với hắn có giao tình tốt hơn một chút. Người này tuổi lớn, lịch duyệt sâu, đối nhân xử thế cũng vô cùng đúng mực. Cũng không khiến người khác khó chịu, có khi tình nguyện chính mình ăn chút thiệt thòi nhỏ, cũng sẽ thành toàn công lao cho người khác.
- Đúng vậy, trượng phu sinh ra đã tung hoành! Vài tên chết ở dưới kiếm, chỉ có thể coi là bọn họ xui xẻo! Ai bảo số phận bọn họ kém, bản lĩnh cũng kém, xứng đáng trở thành đá kê chân cho ta và ngươi!
Vũ Văn Sĩ Cập cười cười, ê ẩm nói.
Lời này không cẩn thận lại đâm chọc chỗ đau của Trình Danh Chấn, làm hắn khẽ cau mày:
- Vũ Văn tướng quân uống quá nhiều. Trình mỗ cho tới bây giờ chưa từng nghĩ giẫm lên thi thể người khác mà đi!
- Xem miệng ta này!
Vũ Văn Sĩ Cập nhẹ nhàng tát chính mình một cái:
- Ta xác thực uống nhiều quá, ngươi đừng chấp nhặt với ta. Nói chuyện cùng con ma men, ai coi là thật sự, người đó thật ngốc!
Trình Danh Chấn xoay đầu dời đi chỗ khác, lười cùng người này so đo. So với một số tên âm hiểm, Vũ Văn Sĩ Cập không tính là làm cho người rất chán ghét, cũng không cần phải đắc tội.
- Này, ngươi mất hứng!
Thấy Trình Danh Chấn không thèm nói với mình, Vũ Văn Sĩ Cập thật cẩn thận hỏi.
- Không có! Vừa rồi ta cũng uống nhiều quá! Hơi không thoải mái!
- Hai con ma men, một lời say! Sau khi tỉnh rượu, cái gì cũng đều quên!
Vũ Văn Sĩ Cập chỉ chỉ cái mũi Trình Danh Chấn, lại cười hì hì chỉ chỉ chính mình:
- Không việc gì, trí nhớ ta không tốt. Ngươi nói cái gì, không nói gì, sáng mai khẳng định quên mất sạch sẽ.
- Ta cũng giống nhau!
Trình Danh Chấn tâm đầu ý hợp, cười đáp lại.
- Ngươi từng đi thăm Ân Thu bọn họ, thậm chí muốn khuyên bọn họ đầu hàng?
Vũ Văn Sĩ Cập đột nhiên thu hồi tươi cười, sắc mặt nghiêm chỉnh hỏi.
- Từng đi. Tần vương điện hạ chấp thuận đấy. Đại Đường ta đang là lúc cần người. Chiêu hàng bọn họ, đối với việc sớm bình định Hà Bắc không phải không có ích lợi!
Trình Danh Chấn gật gật đầu, không chút do dự thừa nhận. Trước khi đi gặp Ân Thu, hắn đã trải tốt mọi đường, tuyệt sẽ không để cho người khác bắt lấy nửa điểm bại lộ.
- Ngươi là một hán tử có tình có nghĩa, điểm ấy, mạnh hơn so với rất nhiều người!
Vũ Văn Sĩ Cập vươn tay ra, vỗ nhè nhẹ bả vai Trình Danh Chấn. Động tác này quá thân mật khiến lưng Trình Danh Chấn lại là căng thẳng, bản năng trốn xa nửa bước, cách ra đối phương một khoảng.
- Ừ!
Vũ Văn Sĩ Cập lúng túng nhìn nhìn bàn tay của mình:
- Uống rượu say. Uống rượu say. Có thể có bằng hữu như ngươi, là vận may của bọn họ. Ta cũng từng có vài bằng hữu như vậy, đáng tiếc, về sau trời đưa đất đẩy làm sao, đều có tương lai riêng rồi.
Nhớ tới chuyện cũ khi thiếu niên, trên mặt y lại tuôn ra một tầng đau thương. Đó là lần đầu tiên y không dùng tư cách một thành viên của Vũ Văn gia, mà lấy một cái tên độc lập của mình để tồn tại. Thời gian tuy rằng chỉ có ngắn ngủn mấy tháng, tư vị trong đó, lại đáng giá cả đời nhớ lại. Lý Trọng Kiên, Mộ Dung La, Lý An Viễn, còn có Ứng Quốc Công Võ Sĩ Hoạch hôm nay, lúc ấy, mọi người đều là tuổi thanh niên như vậy, thuần túy như vậy, ngoại trừ chính y.
Y không có tư cách thuần túy. Không phải là không muốn, mà thì không cách nào lựa chọn. Rất nhanh, ưu thương trên mặt Vũ Văn Sĩ Cập đã bị nụ cười say rượu che dấu:
- Trình Tướng quân, ngươi đã cứu mệnh Tần vương điện hạ, cho nên lần này gã cần trả lại ngươi một phần ân tình. Tuy rằng phần nhân tình này cuối cùng không đưa ra ngoài! Chính là, nói thật, đó là lần đầu tiên ta nhìn đến Tần vương điện hạ đồng ý thi ân đối với địch thủ! Dĩ vãng, ngay cả đầu hàng hơi chậm một chút, gã đều không nói hai lời chém luôn. Lúc này có người không đầu hàng, gã lại cho cơ hội vài lần. Nói thật, ở trước mặt Tần vương, ngươi là độc nhất. Liền ngay cả Lý Thế Tích, cũng chưa có mặt mũi lớn như ngươi vậy!
- Ta biết. Cho nên rất cảm tạ Tần vương điện hạ!
Trình Danh Chấn hiểu Vũ Văn Sĩ Cập nói đúng về sự kiện đó, gật gật đầu, thấp giọng đáp lại. Đơn Hùng Tín muốn sống, nhưng Tần vương Lý Thế Dân lại bởi vì Bảo Thủ Tín chết thảm ngày đó, không chịu đáp ứng cầu tình của Lý Thế Tích, thả cho người này một con đường sống. Trước mặt đám người Ân Thu rõ ràng có một con đường sống, bọn họ lại khẳng khái mặc kệ.
Sự tình trên thế gian liền phức tạp như vậy, tràn đầy khúc chiết và bất đắc dĩ.
- Ngươi đã tận lực rồi!
Vũ Văn Sĩ Cập nhìn hắn một cái, lấy sự nghiêm túc ít có mà bình phẩm.
- Nhưng bọn họ vẫn chết!
Trình Danh Chấn sâu kín thở dài:
- Ta không khuyên được bọn họ. Cũng cầu không được càng nhiều tình nữa!
- Nhưng ngươi làm việc đã hết khả năng rồi!
Vũ Văn Sĩ Cập dừng bước, nhìn vào mắt hắn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:
- Một người bạn của ta từng nói rằng, hết sức sẽ không hối hận. Chúng ta cũng không phải thần tiên, không cải biến được quá nhiều chuyện. Nhưng đối với bằng hữu cũng tốt, đối với cái khác cũng thế, tận lực, cũng là đủ rồi.
- Tận lực!
Một trận cảm giác say dâng lên trong lòng Trình Danh Chấn, bước chân lập tức trở nên có chút tập tễnh.
- Tận lực. Uống nhiều quá, miệng đầy lời vô nghĩa!
Vũ Văn Sĩ Cập tiến lên nâng hắn, cùng hắn nghiêng ngả lảo đảo một đường trở về:
- Tận lực, tận lực!
Hai con ma men vỗ vai lẫn nhau, để lại ở bên cạnh đê một chuỗi dấu chân cong vẹo.
- Ầm...
Sóng lớn vọt tới, bọt nước bắn ra, nhanh chóng san bằng dấu chân, không để lại chút dấu vết nào.
100%
18px
910px
Trình Danh Chấn bị đánh trở tay không kịp, sắc mặt lập tức trở nên xanh mét:
- Lời này của Tân Thành Công có ý tứ gì? Hay là cảm thấy Trình mỗ là người dễ bị bắt nạt?
- Không có ý gì, ta độc miệng từ nhỏ! Ngươi chớ để ý!
Vũ Văn Sĩ Cập đột nhiên lại hối hận, cười cười, chắp tay nhận:
- Ngươi đừng gọi ta Tân Thành Công, ta cũng không gọi ngươi là Đông Bình Công. Hai người chúng ta nếu cùng không thích náo nhiệt, cũng coi như hữu duyên. Nếu không vội trở về, theo cùng ta chốc lát. Một mình ta cảm thấy hơi buồn!
Nửa câu sau nói, rõ ràng đã mang hương vị khẩn cầu. Trình Danh Chấn hơi dở khóc dở cười, nhún vai, thấp giọng đáp lại:
- Tùy ngươi! Dù sao tối nay Trình mỗ cũng không trực ban.
Dứt lời, hắn chậm rãi bước đi, dọc theo bên sông lắng nghe sóng lớn sinh sóng lớn diệt. Vũ Văn Sĩ Cập chậm rãi đuổi theo vài bước, cùng Trình Danh Chấn sánh vai mà đi, nhưng giữ vững khoảng cách thích hợp:
- Lòng ta không thoải mái. Cho nên mới đi ra dạo một chút. Trước khi chưa báo thù, mỗi ngày ta muốn nhìn thấy Đậu Kiến Đức thân bại danh liệt như thế nào. Hiện giờ gã thật sự thân bại danh liệt rồi, ta lại lại cảm thấy không có ý nghĩa!
Trình Danh Chấn nghiêng đầu nhìn nhìn, không quá hiểu được vì sao Vũ Văn Sĩ Cập nói với mình này đó. Hai người từ trước tới giờ chưa từng lui tới lần nào, nói vậy sau này cũng sẽ không có giao tình gì quá sâu. Dù sao ở trong Thiên Sách phủ mới xây dựng, Vũ Văn Sĩ Cập đã là một nhân vật mấu chốt trong đó. Mà chính Trình Danh Chấn, trước sau lại không thể cùng Tần vương đi lại thân cận quá.
- Từ nhỏ ta liền vì gia tộc mà sinh. Gia tộc bảo ta làm gì ta liền làm cái đó. Tập văn, luyện võ, tham tường thao lược, nói chuyện, đi đường, kết giao với người...
Vũ Văn Sĩ Cập thở dài, lắc đầu cười khổ:
- Gia tộc bảo ta hại ai ta liền hại người đó, gia tộc để cho ta kết giao bằng hữu với ai ta kết giao bằng hữu với người đó. Thậm chí ngay cả cưới vợ, cũng là gia tộc an bài đấy. Ta không thể tự mình lựa chọn, bao gồm cả nạp thiếp!
- Nhà của ta nghèo, không nạp nổi thiếp!
Trình Danh Chấn cười cười, tức giận đáp lại.
Vũ Văn Sĩ Cập nhẹ nhàng thở dài:
- Đã từng có một thời gian ngắn, ta hy vọng mình không thuộc về gia tộc Vũ Văn, nói vậy, ít nhất có thể thành thực kết giao với vài bằng hữu. Nhưng ta không thoát khỏi được. Hết thảy đều đã định trước đấy. Gia tộc địa vị cao, ta hưởng thụ vinh hoa phú quý theo. Gia tộc ngã, tổ chim bị phá trứng chưa thành. Gia tộc làm việc thiện, ta nhận ca tụng theo. Chỉ là Vũ Văn gia chúng ta, từ bên ngoài nhìn vào thì cũng chưa từng làm cái việc thiện gì!
- Vũ Văn tướng quân uống rượu say!
Trình Danh Chấn cười cười, thấp giọng an ủi:
- Người khác cách quá xa, không nhìn thấy. Trong lòng ngươi tự mình hiểu được là tốt rồi!
- Đúng vậy, người khác cách qua xa, không nhìn thấy. Ta trong lòng tự mình hiểu được. Rất rõ ràng! Dương Huyền Cảm phản loạn, ta cùng Lý Trọng Kiên một đạo chỉ huy bình định, gã năm lần bảy lượt đã cứu mệnh ta. Về sau, ta nhìn tận mắt a gia ta dụng kế chiếm quân quyền và công lao của gã như thế nào. Người Đột Quyết vây khốn Nhạn Môn, bọn lính mỗi ngày chỉ ăn một bữa cơm. Ta nhìn tận mắt ca ca ta lén đem quân lương bán cho người Đột Quyết. Ta phát hiện, lại không thể lên tiếng, bởi vì gã là ca ca ta, gã xui xẻo ta cũng xui xẻo theo. Ca ca ta chuẩn bị bức cung soán vị, ta cũng không thể lên tiếng, bởi vì một khi sự tình bại lộ, xét nhà diệt tộc, ta cũng không chạy được!
- Ngươi thật xui xẻo!
Trình Danh Chấn thả chậm bước chân, rất đồng tình nói. Vũ Văn Sĩ Cập người này khẳng định uống rượu say, nếu không không đến mức cái gì cũng đều nói ra. Chỉ có điều những lời này Trình Danh Chấn không thích nghe, nghe xong cũng không có bất luận công dụng gì. Triều Đại Tùy đã trở thành quá khứ, tương lai là Đại Đường, khẳng định là thuộc về Lý Kiến Thành, hoặc là thuộc về Lý Thế Dân, bất kể ai thay ngôi vị Hoàng đế, bởi vì Trình Danh Chấn hắn hôm nay lựa chọn, đến lúc đó cũng chỉ là một võ tướng đứng ở bên ngoài, vĩnh viễn sẽ không tham dự vào trong.
- Đúng vậy, cực kỳ xui xẻo!
Vũ Văn Sĩ Cập cúi người, muốn ói, lại ói không ra, nước mắt nước mũi đều chảy ra ngoài. Trình Danh Chấn tiến lên vỗ cho y vài cái, thấp giọng khuyên nhủ:
- Thôi đi, đừng nghĩ những thứ này, đều trôi qua rồi, không phải sao?
- Sự tình trôi qua rồi! Cảm giác lúc đó lại lưu ở tại trong lòng!
Dùng ống tay áo cống lụa xoa xoa lung tung, Vũ Văn Sĩ Cập ngồi thẳng lên, tiếp tục lải nhải:
- Cho nên ta hận nhất gia tộc này. Hận giá như nó không tồn tại. Nhưng khi nó thật sự bị người tiêu diệt, ta lại đau đến chết đi sống lại! Ta phải tìm cái núi lớn để dựa, nếu không căn bản không có cách nào khác báo thù cho người nhà. Cho nên ta lập tức đầu phục Đại Đường. Hiện giờ thù báo xong rồi, người nhà bị giết có thể nhắm mắt. Nhưng ta căn bản không biết mình kế tiếp nên làm cái gì!
- Không riêng gì ngươi, ta cũng không biết!
Câu nói sau cùng, rốt cục đưa tới một chút cộng hưởng ở trong lòng Trình Danh Chấn. Thở dài, hắn thấp giọng phụ họa.
- Ngươi cũng không biết?
Vũ Văn Sĩ Cập ngây ra một lúc, trợn tròn mắt hỏi lại:
- Ngươi có thể đi tới hôm nay, là bằng toàn bộ bản lãnh thật sự của chính mình. Không giống ta, thành cũng vì gia tộc, bại cũng vì gia tộc!
- Ôi...
Trình Danh Chấn thấp giọng thở dài. Giao tình quá nhỏ bé, hắn không muốn nói nhiều như vậy. Có mấy lời, mặc dù là đối với Vương Nhị Mao, cũng không thể nói rõ, huống chi là Vũ Văn Sĩ Cập, xuất thân khác mình như trời với đất? Nghĩ đến quá nhiều võ tướng bình thường kết cục cũng không quá tốt đẹp, ví dụ của Vương Phục Bảo bày tại kia, hắn không cần phải giẫm lên vết xe đổ.
- Ta thực không nhìn ra, hai ta còn đồng bệnh tương liên!
Vũ Văn Sĩ Cập đợi một lúc lâu không thấy Trình Danh Chấn nói tiếp, cười lắc lắc đầu:
- Cũng phải, ngươi thật đúng là có chút không giống với người khác. Nhắc tới thăng quan tiến tước, ngay cả người như Tần Thúc Bảo đều tỏa sáng hai mắt, nhưng ngươi thật giống như không ham thích mấy!
- Công danh lấy từ trên lưng ngựa! Trong lòng Thúc Bảo huynh có sở cầu, làm được cũng quang minh lỗi lạc!
Trình Danh Chấn không muốn hạ thấp người khác, khẩn trương bồi thêm một câu. Giữa chư vị tướng lĩnh Thiên Sách phủ, Tần Thúc Bảo với hắn có giao tình tốt hơn một chút. Người này tuổi lớn, lịch duyệt sâu, đối nhân xử thế cũng vô cùng đúng mực. Cũng không khiến người khác khó chịu, có khi tình nguyện chính mình ăn chút thiệt thòi nhỏ, cũng sẽ thành toàn công lao cho người khác.
- Đúng vậy, trượng phu sinh ra đã tung hoành! Vài tên chết ở dưới kiếm, chỉ có thể coi là bọn họ xui xẻo! Ai bảo số phận bọn họ kém, bản lĩnh cũng kém, xứng đáng trở thành đá kê chân cho ta và ngươi!
Vũ Văn Sĩ Cập cười cười, ê ẩm nói.
Lời này không cẩn thận lại đâm chọc chỗ đau của Trình Danh Chấn, làm hắn khẽ cau mày:
- Vũ Văn tướng quân uống quá nhiều. Trình mỗ cho tới bây giờ chưa từng nghĩ giẫm lên thi thể người khác mà đi!
- Xem miệng ta này!
Vũ Văn Sĩ Cập nhẹ nhàng tát chính mình một cái:
- Ta xác thực uống nhiều quá, ngươi đừng chấp nhặt với ta. Nói chuyện cùng con ma men, ai coi là thật sự, người đó thật ngốc!
Trình Danh Chấn xoay đầu dời đi chỗ khác, lười cùng người này so đo. So với một số tên âm hiểm, Vũ Văn Sĩ Cập không tính là làm cho người rất chán ghét, cũng không cần phải đắc tội.
- Này, ngươi mất hứng!
Thấy Trình Danh Chấn không thèm nói với mình, Vũ Văn Sĩ Cập thật cẩn thận hỏi.
- Không có! Vừa rồi ta cũng uống nhiều quá! Hơi không thoải mái!
- Hai con ma men, một lời say! Sau khi tỉnh rượu, cái gì cũng đều quên!
Vũ Văn Sĩ Cập chỉ chỉ cái mũi Trình Danh Chấn, lại cười hì hì chỉ chỉ chính mình:
- Không việc gì, trí nhớ ta không tốt. Ngươi nói cái gì, không nói gì, sáng mai khẳng định quên mất sạch sẽ.
- Ta cũng giống nhau!
Trình Danh Chấn tâm đầu ý hợp, cười đáp lại.
- Ngươi từng đi thăm Ân Thu bọn họ, thậm chí muốn khuyên bọn họ đầu hàng?
Vũ Văn Sĩ Cập đột nhiên thu hồi tươi cười, sắc mặt nghiêm chỉnh hỏi.
- Từng đi. Tần vương điện hạ chấp thuận đấy. Đại Đường ta đang là lúc cần người. Chiêu hàng bọn họ, đối với việc sớm bình định Hà Bắc không phải không có ích lợi!
Trình Danh Chấn gật gật đầu, không chút do dự thừa nhận. Trước khi đi gặp Ân Thu, hắn đã trải tốt mọi đường, tuyệt sẽ không để cho người khác bắt lấy nửa điểm bại lộ.
- Ngươi là một hán tử có tình có nghĩa, điểm ấy, mạnh hơn so với rất nhiều người!
Vũ Văn Sĩ Cập vươn tay ra, vỗ nhè nhẹ bả vai Trình Danh Chấn. Động tác này quá thân mật khiến lưng Trình Danh Chấn lại là căng thẳng, bản năng trốn xa nửa bước, cách ra đối phương một khoảng.
- Ừ!
Vũ Văn Sĩ Cập lúng túng nhìn nhìn bàn tay của mình:
- Uống rượu say. Uống rượu say. Có thể có bằng hữu như ngươi, là vận may của bọn họ. Ta cũng từng có vài bằng hữu như vậy, đáng tiếc, về sau trời đưa đất đẩy làm sao, đều có tương lai riêng rồi.
Nhớ tới chuyện cũ khi thiếu niên, trên mặt y lại tuôn ra một tầng đau thương. Đó là lần đầu tiên y không dùng tư cách một thành viên của Vũ Văn gia, mà lấy một cái tên độc lập của mình để tồn tại. Thời gian tuy rằng chỉ có ngắn ngủn mấy tháng, tư vị trong đó, lại đáng giá cả đời nhớ lại. Lý Trọng Kiên, Mộ Dung La, Lý An Viễn, còn có Ứng Quốc Công Võ Sĩ Hoạch hôm nay, lúc ấy, mọi người đều là tuổi thanh niên như vậy, thuần túy như vậy, ngoại trừ chính y.
Y không có tư cách thuần túy. Không phải là không muốn, mà thì không cách nào lựa chọn. Rất nhanh, ưu thương trên mặt Vũ Văn Sĩ Cập đã bị nụ cười say rượu che dấu:
- Trình Tướng quân, ngươi đã cứu mệnh Tần vương điện hạ, cho nên lần này gã cần trả lại ngươi một phần ân tình. Tuy rằng phần nhân tình này cuối cùng không đưa ra ngoài! Chính là, nói thật, đó là lần đầu tiên ta nhìn đến Tần vương điện hạ đồng ý thi ân đối với địch thủ! Dĩ vãng, ngay cả đầu hàng hơi chậm một chút, gã đều không nói hai lời chém luôn. Lúc này có người không đầu hàng, gã lại cho cơ hội vài lần. Nói thật, ở trước mặt Tần vương, ngươi là độc nhất. Liền ngay cả Lý Thế Tích, cũng chưa có mặt mũi lớn như ngươi vậy!
- Ta biết. Cho nên rất cảm tạ Tần vương điện hạ!
Trình Danh Chấn hiểu Vũ Văn Sĩ Cập nói đúng về sự kiện đó, gật gật đầu, thấp giọng đáp lại. Đơn Hùng Tín muốn sống, nhưng Tần vương Lý Thế Dân lại bởi vì Bảo Thủ Tín chết thảm ngày đó, không chịu đáp ứng cầu tình của Lý Thế Tích, thả cho người này một con đường sống. Trước mặt đám người Ân Thu rõ ràng có một con đường sống, bọn họ lại khẳng khái mặc kệ.
Sự tình trên thế gian liền phức tạp như vậy, tràn đầy khúc chiết và bất đắc dĩ.
- Ngươi đã tận lực rồi!
Vũ Văn Sĩ Cập nhìn hắn một cái, lấy sự nghiêm túc ít có mà bình phẩm.
- Nhưng bọn họ vẫn chết!
Trình Danh Chấn sâu kín thở dài:
- Ta không khuyên được bọn họ. Cũng cầu không được càng nhiều tình nữa!
- Nhưng ngươi làm việc đã hết khả năng rồi!
Vũ Văn Sĩ Cập dừng bước, nhìn vào mắt hắn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:
- Một người bạn của ta từng nói rằng, hết sức sẽ không hối hận. Chúng ta cũng không phải thần tiên, không cải biến được quá nhiều chuyện. Nhưng đối với bằng hữu cũng tốt, đối với cái khác cũng thế, tận lực, cũng là đủ rồi.
- Tận lực!
Một trận cảm giác say dâng lên trong lòng Trình Danh Chấn, bước chân lập tức trở nên có chút tập tễnh.
- Tận lực. Uống nhiều quá, miệng đầy lời vô nghĩa!
Vũ Văn Sĩ Cập tiến lên nâng hắn, cùng hắn nghiêng ngả lảo đảo một đường trở về:
- Tận lực, tận lực!
Hai con ma men vỗ vai lẫn nhau, để lại ở bên cạnh đê một chuỗi dấu chân cong vẹo.
- Ầm...
Sóng lớn vọt tới, bọt nước bắn ra, nhanh chóng san bằng dấu chân, không để lại chút dấu vết nào.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận