Khai Quốc Công Tặc
Chương 142: Tây Cố (13).
Chương 142: Tây Cố (13).
- Tiểu Hạnh Hoa là biểu muội ta!
Trình Danh Chấn hít hít khí lạnh trước mũi, buồn bực đáp lại. Đi vào huyện Quán Đào ngoài xe ngựa của bọn họ ra, không còn bóng dáng một ai. Trời tối đen như mực, ở sâu trong rừng hình như có một đoàn người hắc ám, đang giấu diếm vật gì. Không ngừng mê hoặc người qua đó xem, trong gió nghe có tiếng thì thầm to nhỏ.
- Vậy thì cùng lắm là huynh thả nàng ấy ra. Cũng không cần phải đem tên họ Chu đó thả ra luôn chứ? !
Vương Nhị Mao lại đạp vào thùng xe, làm cho thùng xe kêu vang lên.
- Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, huynh chưa từng nghe nói sao? Họ Chu là một nhà có tiếng, nếu chẳng may gã đến triều đình xin cứu binh đến thật…
- Hạnh Hoa thích gã!
Đang tức giận chất vấn lại bị câu trả lời bất đắc dĩ làm cho không biết nói gì nữa. Vương Nhị Mao ngây ra một lúc, bàn tay nắm lại đánh vào thùng xe phát ra một tiếng “Ầm” rất lớn, đồng thời làm cậu ta đau đến nhe răng trợn mắt.
Nói về tuổi tác, cậu ta chỉ nhỏ hơn so với Trình Danh Chấn vài tháng, nhưng đối với chuyện nam nữ không biết gì. Xưa nay ở trên bến tàu nghe những cửu vạn lớn tuổi hơn mình nói chuyện phiếm, thì đối với đàn bà con gái xinh đẹp chỉ có duy nhất một ý nghĩ là
- Bà nó, đợi lão tử mang tiền đến, sau đó lấy về nhà!
Sau này vào nha môn, cả ngày giao tiếp với loại người cặn bã bại hoại như Lý Lão Tửu, Tưởng Diệp, khái niệm đối với nữ nhân đã “Tiến hóa” đến “Tìm một cơ hội để cầm tay, sau đó xem mặt”. Xa hơn về sau, vì cùng Trình Danh Chấn, đi vào đầm Cự Lộc, mới học được thêm chút kinh nghiệm rõ ràng một chút. “Trực tiếp đẩy ngã, cởi bỏ y phục, nàng nhất định không thể phản ứng…”
Lấy loại hành vi từng trải như vậy cho Trình Danh Chấn làm theo, đương nhiên không thể tự nhiên được. Nhưng loáng thoáng, Vương Nhị Mao lại cảm thấy trong câu nói của bằng hữu bao hàm cả sự tức giận và đau lòng mà tự mình không thể lý giải nổi. Nhất thời ngẩn người ra một chút, ôm cánh tay sưng đỏ của mình, ở trong xe chung quanh rất mờ mịt.
Trong xe trang trí rất hoa lệ, dựa theo ánh đèn lồng, có thể thấy ở trên đỉnh và vách tường có các hình vẽ bằng nước sơn rất sinh động. Bức tranh vẽ một cao tăng đang ở trước mặt mọi người giảng kinh, cảm động trời đất. Vô số tiên nữ đem các đóa hoa thả từ trên không trung xuống, hoa rơi nhìn rất rực rỡ. Chỉ có điều các tiên nữ mặc đều rất ít, đa số là đi chân trần, lộ ra nửa chừng đùi, còn có mấy người ở trên cánh tay chỉ đeo một sa, trước ngực hai gò nhô lên như ẩn như hiện.
- Giảng kinh ở chỗ này á, rõ ràng là hòa thượng mở kỹ viện ở trên trời!
Ý nghĩ nhanh chóng bị bức tường hấp dẫn, Vương Nhị Mao nhỏ giọng giải thích, tại sao chủ của chiếc xe ngựa này không tới lấy. Lão Cao làm lái xe là họ hàng xa với Quách Bộ đầu, xưa nay ỷ có chỗ dựa lớn, xui khiến đám phu xe dưới trướng đấu đá lung tung trong huyện Quán Đào. Thành phá được hai ngày, Hàn Cát Sinh phụng mệnh dẫn người đi dò xét nhà xe ngựa này. Từ ông lão bảy mươi tuổi đến đứa nhỏ vừa năm tuổi, chỉ cần là “Mangcầm” đấy, tất cả đều giết sạch…
Các xe ngựa trong đó, chiếu theo quy định được tính là chiến lợi phẩm, giao cho Đại đương gia để thống nhất phân chia. Những quy củ này trong Trương Gia Quân luôn luôn được chấp hành. Vương Nhị Mao mới vào cũng liền nhập gia tùy tục, chọn hai chiếc tốt nhất trong đó, một chiếc đưa tới nhà Trình Danh Chấn, cho mẫu thân của bằng hữu dùng khi có việc ra ngoài. Chiếc còn lại do mẫu thân và ba muội muội của mình sử dụng, ngựa để đóng xe đều là những con ngựa tốt rất to khỏe…
Lúc trước chưa nhìn kỹ, giờ nhìn thấy bức tranh thú vị như vậy trên tường, tất nhiên là yêu thích không nỡ buông tay. Nghĩ lại chuyện chiếc xe ngựa đẹp như vậy mà bị Trình Danh Chấn đưa cho đôi cẩu nam nữ kia, trong nháy mắt, cơn tức giận trong lòng Vương Nhị Mao lại dâng lên.
- Cỗ xe ngựa kia là của đệ tặng huynh, sao huynh lại tùy tiện tặng cho người khác dùng? Bà nó, đệ với huynh giao tình như vậy, cuối cùng cũng không bằng một tiện nữ!
- Lần sau phá thành trì khác, huynh sẽ đoạt một chiếc lớn hơn cho đệ.
Trình Danh Chấn tự cảm thấy đuối lý, thấp giọng đáp lại.
- Nếu không, ngày mai gặp Nhị đương gia, ta hỏi xem còn có cỗ xe ngựa nào tốt không, ta lấy một cái cho đệ! Dù sao đến đầm Cự Lộc rồi, căn bản không phải sử dụng đến xe ngựa!
- Ai cần huynh phải trả! Trong đầm Cự Lộc không thể dùng, lúc rời khỏi đầm Cự Lộc, vẫn không thể dùng sao?
Vương Nhị mao nghe thấy ý của mình bị bằng hữu xuyên tạc, tức giận lấy lực đạp hai chân vào thùng xe chất vấn.
- Huynh còn dám đi tìm Tiết đương gia, huynh muốn giải thích với Tứ Đương gia chuyện tối nay như thế nào! Y đang lo không tìm thấy khuyết điểm của huynh đấy! Hừ! Tự ý thả trọng phạm, xem huynh nói gì với mọi người!
Tiếng nói vừa dứt, hai người cùng giật mình sợ hãi. Vừa rồi mải nghĩ cách xem làm thế nào để cứu người, không nghĩ đến quân kỷ vừa mới ban của Trương Gia Quân. Người quản lý quân kỷ là Tứ Đương gia Vương Ma Tử đối với Trình Danh Chấn vẫn không chút vừa mắt, hiện giờ y mà nắm được chứng cứ phạm tội…
Bên trong bên ngoài xe đều hoàn toàn yên tĩnh. Chỉ có gió Bắc vẫn gào thét không thôi, thổi tới làm cho lòng người càng lạnh lẽo. Trầm ngâm một lát, Vương Nhị Mao lầm bầm nói:
- Sau khi chúng ta trở về, thì nói là trong lúc tức giận đã đem bọn họ giết rồi! Dù sao cũng không phải là nhân vật lớn gì, chết thì chết rồi, không ai vì hai tên tử tù mà tìm huynh gây chuyện!
Lời của cậu ta không được một thứ gì đáp lại. Ở ngoài thùng xe hình như Trình Danh Chấn đang rất hoảng sợ, đờ đẫn vung roi, thúc giục ngựa đi nhanh lên trước.
- Đệ đang giúp huynh nghĩ kế đây, trở về ngàn vạn lần đứng nói thật!
- Ừ! Ai!
Trình Danh Chấn khẽ thở dài. Sư phụ nói mình làm việc hay bị kích động, luôn bị suy nghĩ thiện hoặc là suy nghĩ ác chi phối, việc tối nay làm được, ôi, không phải rất đúng với đánh giá của sư phụ sao?
Vì Tiểu Hạnh Hoa mà chịu một ít oan khuất, hắn không cần quan tâm. Nàng ta lúc nhỏ với hắn là thanh mai trúc mã, không thể coi là khắc cốt ghi tâm, nhưng hắn không thể chịu được khi nàng ấy bị tổn thương. Nhưng vì họ Chu mà bị đánh, thì đúng là có chút ngớ ngẩn rồi. Đó là kẻ thù của hắn, mặc dù không tính mối hận đoạt vợ, nhưng quả thật từng muốn lấy mạng của hắn!
Nghĩ tới những thứ này, Trình Danh Chấn hình như cảm thấy có chút hối hận. Mình tại sao lại ngu như vậy? Vừa thấy Tiểu Hạnh Hoa khóc liền quên ngay quân kỷ! Muốn giống như trước đây, đáp ứng mọi yêu cầu của nàng, nhìn nàng nín khóc mỉm cười! Mà việc đưa ra những quân kỷ này, còn do chính mình đưa ra cho Trương Kim Xưng đấy. Lúc này, ôi, quả đúng là mua dây buộc mình.
- Thật là không chịu nổi huynh! Đồng ý với ý kiến của đệ, ngàn vạn lần không được quên nữa đấy!
Vương Nhị Mao bĩu môi, lớn tiếng dặn dò.
Trình Danh Chấn lại không để ý đến lời nói của cậu ta, vểnh tai lên, mày nhíu lại thành một đoàn.
- Hài, hài, sợ rồi hả? Ta còn tưởng Trình Tiểu Cửu huynh không biết sợ chứ!
Vương Nhị Mao tiếp tục đạp thùng xe,
- Không tính chuyện lớn này, chỉ cần huynh không nói, đệ không nói…
- Nhỏ giọng!
Trình Danh Chấn nhẹ nhàng dùng roi ngựa về phía sau thừng xe, ra hiệu Vương Nhị Mao đừng làm ồn. Trong gió đêm, hắn nghe được vài tiếng ngựa hí, dường như đông cứng lại, vừa mới vang lên, lại nhanh chóng biến mất.
Như vậy theo lý thuyết trời rét như vậy, tuyệt đối không có ai cưỡi ngựa ra ngoài. Lập tức phanh xe lại, hắn nhảy xuống, ghé tai xuống đất nghe ngóng. Trong nháy mắt, hàn kgis trên mặt đất truyền đến gần như làm hắn không thể thở được. Lập tức hắn nghe được tiếng vó ngựa đang chạy rất nhanh và âm thanh
- Đích, đích, đích đích, đích đích, đích đích đích…
- Làm sao vậy?
Vương Nhị Mao cũng cảm thấy không khí xung quanh không ổn. Ra khỏi khỏi xe ngựa, nhẹ nhàng nhảy xuống đất. Trình Danh Chấn khoát tay, ra hiệu cho cậu ta đừng làm ồn. Sau đó rón rén đi đến bên cạnh thùng xe, rút ra thanh hoành đao, nhẹ nhàng lấy từ trên thùng xe ra, nhét vào tay Nhị Mao.
Vương Nhị Mao trừng ánh mắt tròn xoe nhìn, hé miệng định kháng nghị. Trình Danh Chấn nhanh chóng chặn miệng của cậu ta lại, cúi xuống bên tai cậu ta, thấp giọng nói:
- Đang có một đám người ở xa xa tiến lại đây, chí ít phải có trên trăm con chiến mã. Mau trở về báo tin, bảo Trương Đại Đương Gia gọi tất cả huynh đệ, ra ngoài thành dã chiến!
- Vậy còn huynh!
Vương Nhị Mao sợ tới mức khẽ run rẩy, cổ họng khàn khàn hỏi.
- Đừng nói nhiều, tự mình nghĩ cách thoát thân!
Trình Danh Chấn hung hăng trừng mắt lên nhìn cậu ta.
- Lên ngựa đi, không muốn chết ở chỗ này thì đi nhanh lên! Con ngựa kia không thể ngồi được hai người, một khi quan quân đến, mấy vạn huynh đệ ai cũng không thoát được!
- Tiểu Cửu ca!
Đôi mắt Vương Nhị Mao đỏ lên, giọng nói lập tức thay đổi, muốn nói một câu huynh đệ chúng ta đồng sinh cộng tử, nhưng nhìn thấy vẻ mặt cương nghị của Trình Danh Chấn, liền cắn chặt răng, phi thân nhảy lên lưng ngựa.
Tiếng vó ngựa từ quan đạo chợt vang lên, tan ra trong gió Bắc. Xa xa tiếng ồn ào hình như dừng lại một chút, chợt, trở nên rõ ràng hơn, càng đến càng gần, càng đến càng gần.
- Đích đích đích đích! Đích đích đích đích!
Ít nhất là một ngàn chiến mã trở lên đang lao nhanh tới, mới có thể phát ra tiếng động lớn như vậy, còn có tiếng vũ khí, áo giáp leng keng va vào nhau. Khu đất hoang có tiếng gió, sói tru đan vào nhau, tạo nên một âm thanh vô cùng hỗn tạp.
Người tới nhất định là quan quân. Chỉ có quan quân mới có nhiều chiến mã và áo giáp như vậy. Những âm thanh này Trình Danh Chấn có thể phân biệt được như vậy, là do trước đây, mỗi lần theo phụ thân vào trong doanh trại của Đại Tùy, hâm mộ nhất chính là những người mặc áo giáp cưỡi chiến mã có dáng rất uy phong.
100%
18px
910px
- Tiểu Hạnh Hoa là biểu muội ta!
Trình Danh Chấn hít hít khí lạnh trước mũi, buồn bực đáp lại. Đi vào huyện Quán Đào ngoài xe ngựa của bọn họ ra, không còn bóng dáng một ai. Trời tối đen như mực, ở sâu trong rừng hình như có một đoàn người hắc ám, đang giấu diếm vật gì. Không ngừng mê hoặc người qua đó xem, trong gió nghe có tiếng thì thầm to nhỏ.
- Vậy thì cùng lắm là huynh thả nàng ấy ra. Cũng không cần phải đem tên họ Chu đó thả ra luôn chứ? !
Vương Nhị Mao lại đạp vào thùng xe, làm cho thùng xe kêu vang lên.
- Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, huynh chưa từng nghe nói sao? Họ Chu là một nhà có tiếng, nếu chẳng may gã đến triều đình xin cứu binh đến thật…
- Hạnh Hoa thích gã!
Đang tức giận chất vấn lại bị câu trả lời bất đắc dĩ làm cho không biết nói gì nữa. Vương Nhị Mao ngây ra một lúc, bàn tay nắm lại đánh vào thùng xe phát ra một tiếng “Ầm” rất lớn, đồng thời làm cậu ta đau đến nhe răng trợn mắt.
Nói về tuổi tác, cậu ta chỉ nhỏ hơn so với Trình Danh Chấn vài tháng, nhưng đối với chuyện nam nữ không biết gì. Xưa nay ở trên bến tàu nghe những cửu vạn lớn tuổi hơn mình nói chuyện phiếm, thì đối với đàn bà con gái xinh đẹp chỉ có duy nhất một ý nghĩ là
- Bà nó, đợi lão tử mang tiền đến, sau đó lấy về nhà!
Sau này vào nha môn, cả ngày giao tiếp với loại người cặn bã bại hoại như Lý Lão Tửu, Tưởng Diệp, khái niệm đối với nữ nhân đã “Tiến hóa” đến “Tìm một cơ hội để cầm tay, sau đó xem mặt”. Xa hơn về sau, vì cùng Trình Danh Chấn, đi vào đầm Cự Lộc, mới học được thêm chút kinh nghiệm rõ ràng một chút. “Trực tiếp đẩy ngã, cởi bỏ y phục, nàng nhất định không thể phản ứng…”
Lấy loại hành vi từng trải như vậy cho Trình Danh Chấn làm theo, đương nhiên không thể tự nhiên được. Nhưng loáng thoáng, Vương Nhị Mao lại cảm thấy trong câu nói của bằng hữu bao hàm cả sự tức giận và đau lòng mà tự mình không thể lý giải nổi. Nhất thời ngẩn người ra một chút, ôm cánh tay sưng đỏ của mình, ở trong xe chung quanh rất mờ mịt.
Trong xe trang trí rất hoa lệ, dựa theo ánh đèn lồng, có thể thấy ở trên đỉnh và vách tường có các hình vẽ bằng nước sơn rất sinh động. Bức tranh vẽ một cao tăng đang ở trước mặt mọi người giảng kinh, cảm động trời đất. Vô số tiên nữ đem các đóa hoa thả từ trên không trung xuống, hoa rơi nhìn rất rực rỡ. Chỉ có điều các tiên nữ mặc đều rất ít, đa số là đi chân trần, lộ ra nửa chừng đùi, còn có mấy người ở trên cánh tay chỉ đeo một sa, trước ngực hai gò nhô lên như ẩn như hiện.
- Giảng kinh ở chỗ này á, rõ ràng là hòa thượng mở kỹ viện ở trên trời!
Ý nghĩ nhanh chóng bị bức tường hấp dẫn, Vương Nhị Mao nhỏ giọng giải thích, tại sao chủ của chiếc xe ngựa này không tới lấy. Lão Cao làm lái xe là họ hàng xa với Quách Bộ đầu, xưa nay ỷ có chỗ dựa lớn, xui khiến đám phu xe dưới trướng đấu đá lung tung trong huyện Quán Đào. Thành phá được hai ngày, Hàn Cát Sinh phụng mệnh dẫn người đi dò xét nhà xe ngựa này. Từ ông lão bảy mươi tuổi đến đứa nhỏ vừa năm tuổi, chỉ cần là “Mangcầm” đấy, tất cả đều giết sạch…
Các xe ngựa trong đó, chiếu theo quy định được tính là chiến lợi phẩm, giao cho Đại đương gia để thống nhất phân chia. Những quy củ này trong Trương Gia Quân luôn luôn được chấp hành. Vương Nhị Mao mới vào cũng liền nhập gia tùy tục, chọn hai chiếc tốt nhất trong đó, một chiếc đưa tới nhà Trình Danh Chấn, cho mẫu thân của bằng hữu dùng khi có việc ra ngoài. Chiếc còn lại do mẫu thân và ba muội muội của mình sử dụng, ngựa để đóng xe đều là những con ngựa tốt rất to khỏe…
Lúc trước chưa nhìn kỹ, giờ nhìn thấy bức tranh thú vị như vậy trên tường, tất nhiên là yêu thích không nỡ buông tay. Nghĩ lại chuyện chiếc xe ngựa đẹp như vậy mà bị Trình Danh Chấn đưa cho đôi cẩu nam nữ kia, trong nháy mắt, cơn tức giận trong lòng Vương Nhị Mao lại dâng lên.
- Cỗ xe ngựa kia là của đệ tặng huynh, sao huynh lại tùy tiện tặng cho người khác dùng? Bà nó, đệ với huynh giao tình như vậy, cuối cùng cũng không bằng một tiện nữ!
- Lần sau phá thành trì khác, huynh sẽ đoạt một chiếc lớn hơn cho đệ.
Trình Danh Chấn tự cảm thấy đuối lý, thấp giọng đáp lại.
- Nếu không, ngày mai gặp Nhị đương gia, ta hỏi xem còn có cỗ xe ngựa nào tốt không, ta lấy một cái cho đệ! Dù sao đến đầm Cự Lộc rồi, căn bản không phải sử dụng đến xe ngựa!
- Ai cần huynh phải trả! Trong đầm Cự Lộc không thể dùng, lúc rời khỏi đầm Cự Lộc, vẫn không thể dùng sao?
Vương Nhị mao nghe thấy ý của mình bị bằng hữu xuyên tạc, tức giận lấy lực đạp hai chân vào thùng xe chất vấn.
- Huynh còn dám đi tìm Tiết đương gia, huynh muốn giải thích với Tứ Đương gia chuyện tối nay như thế nào! Y đang lo không tìm thấy khuyết điểm của huynh đấy! Hừ! Tự ý thả trọng phạm, xem huynh nói gì với mọi người!
Tiếng nói vừa dứt, hai người cùng giật mình sợ hãi. Vừa rồi mải nghĩ cách xem làm thế nào để cứu người, không nghĩ đến quân kỷ vừa mới ban của Trương Gia Quân. Người quản lý quân kỷ là Tứ Đương gia Vương Ma Tử đối với Trình Danh Chấn vẫn không chút vừa mắt, hiện giờ y mà nắm được chứng cứ phạm tội…
Bên trong bên ngoài xe đều hoàn toàn yên tĩnh. Chỉ có gió Bắc vẫn gào thét không thôi, thổi tới làm cho lòng người càng lạnh lẽo. Trầm ngâm một lát, Vương Nhị Mao lầm bầm nói:
- Sau khi chúng ta trở về, thì nói là trong lúc tức giận đã đem bọn họ giết rồi! Dù sao cũng không phải là nhân vật lớn gì, chết thì chết rồi, không ai vì hai tên tử tù mà tìm huynh gây chuyện!
Lời của cậu ta không được một thứ gì đáp lại. Ở ngoài thùng xe hình như Trình Danh Chấn đang rất hoảng sợ, đờ đẫn vung roi, thúc giục ngựa đi nhanh lên trước.
- Đệ đang giúp huynh nghĩ kế đây, trở về ngàn vạn lần đứng nói thật!
- Ừ! Ai!
Trình Danh Chấn khẽ thở dài. Sư phụ nói mình làm việc hay bị kích động, luôn bị suy nghĩ thiện hoặc là suy nghĩ ác chi phối, việc tối nay làm được, ôi, không phải rất đúng với đánh giá của sư phụ sao?
Vì Tiểu Hạnh Hoa mà chịu một ít oan khuất, hắn không cần quan tâm. Nàng ta lúc nhỏ với hắn là thanh mai trúc mã, không thể coi là khắc cốt ghi tâm, nhưng hắn không thể chịu được khi nàng ấy bị tổn thương. Nhưng vì họ Chu mà bị đánh, thì đúng là có chút ngớ ngẩn rồi. Đó là kẻ thù của hắn, mặc dù không tính mối hận đoạt vợ, nhưng quả thật từng muốn lấy mạng của hắn!
Nghĩ tới những thứ này, Trình Danh Chấn hình như cảm thấy có chút hối hận. Mình tại sao lại ngu như vậy? Vừa thấy Tiểu Hạnh Hoa khóc liền quên ngay quân kỷ! Muốn giống như trước đây, đáp ứng mọi yêu cầu của nàng, nhìn nàng nín khóc mỉm cười! Mà việc đưa ra những quân kỷ này, còn do chính mình đưa ra cho Trương Kim Xưng đấy. Lúc này, ôi, quả đúng là mua dây buộc mình.
- Thật là không chịu nổi huynh! Đồng ý với ý kiến của đệ, ngàn vạn lần không được quên nữa đấy!
Vương Nhị Mao bĩu môi, lớn tiếng dặn dò.
Trình Danh Chấn lại không để ý đến lời nói của cậu ta, vểnh tai lên, mày nhíu lại thành một đoàn.
- Hài, hài, sợ rồi hả? Ta còn tưởng Trình Tiểu Cửu huynh không biết sợ chứ!
Vương Nhị Mao tiếp tục đạp thùng xe,
- Không tính chuyện lớn này, chỉ cần huynh không nói, đệ không nói…
- Nhỏ giọng!
Trình Danh Chấn nhẹ nhàng dùng roi ngựa về phía sau thừng xe, ra hiệu Vương Nhị Mao đừng làm ồn. Trong gió đêm, hắn nghe được vài tiếng ngựa hí, dường như đông cứng lại, vừa mới vang lên, lại nhanh chóng biến mất.
Như vậy theo lý thuyết trời rét như vậy, tuyệt đối không có ai cưỡi ngựa ra ngoài. Lập tức phanh xe lại, hắn nhảy xuống, ghé tai xuống đất nghe ngóng. Trong nháy mắt, hàn kgis trên mặt đất truyền đến gần như làm hắn không thể thở được. Lập tức hắn nghe được tiếng vó ngựa đang chạy rất nhanh và âm thanh
- Đích, đích, đích đích, đích đích, đích đích đích…
- Làm sao vậy?
Vương Nhị Mao cũng cảm thấy không khí xung quanh không ổn. Ra khỏi khỏi xe ngựa, nhẹ nhàng nhảy xuống đất. Trình Danh Chấn khoát tay, ra hiệu cho cậu ta đừng làm ồn. Sau đó rón rén đi đến bên cạnh thùng xe, rút ra thanh hoành đao, nhẹ nhàng lấy từ trên thùng xe ra, nhét vào tay Nhị Mao.
Vương Nhị Mao trừng ánh mắt tròn xoe nhìn, hé miệng định kháng nghị. Trình Danh Chấn nhanh chóng chặn miệng của cậu ta lại, cúi xuống bên tai cậu ta, thấp giọng nói:
- Đang có một đám người ở xa xa tiến lại đây, chí ít phải có trên trăm con chiến mã. Mau trở về báo tin, bảo Trương Đại Đương Gia gọi tất cả huynh đệ, ra ngoài thành dã chiến!
- Vậy còn huynh!
Vương Nhị Mao sợ tới mức khẽ run rẩy, cổ họng khàn khàn hỏi.
- Đừng nói nhiều, tự mình nghĩ cách thoát thân!
Trình Danh Chấn hung hăng trừng mắt lên nhìn cậu ta.
- Lên ngựa đi, không muốn chết ở chỗ này thì đi nhanh lên! Con ngựa kia không thể ngồi được hai người, một khi quan quân đến, mấy vạn huynh đệ ai cũng không thoát được!
- Tiểu Cửu ca!
Đôi mắt Vương Nhị Mao đỏ lên, giọng nói lập tức thay đổi, muốn nói một câu huynh đệ chúng ta đồng sinh cộng tử, nhưng nhìn thấy vẻ mặt cương nghị của Trình Danh Chấn, liền cắn chặt răng, phi thân nhảy lên lưng ngựa.
Tiếng vó ngựa từ quan đạo chợt vang lên, tan ra trong gió Bắc. Xa xa tiếng ồn ào hình như dừng lại một chút, chợt, trở nên rõ ràng hơn, càng đến càng gần, càng đến càng gần.
- Đích đích đích đích! Đích đích đích đích!
Ít nhất là một ngàn chiến mã trở lên đang lao nhanh tới, mới có thể phát ra tiếng động lớn như vậy, còn có tiếng vũ khí, áo giáp leng keng va vào nhau. Khu đất hoang có tiếng gió, sói tru đan vào nhau, tạo nên một âm thanh vô cùng hỗn tạp.
Người tới nhất định là quan quân. Chỉ có quan quân mới có nhiều chiến mã và áo giáp như vậy. Những âm thanh này Trình Danh Chấn có thể phân biệt được như vậy, là do trước đây, mỗi lần theo phụ thân vào trong doanh trại của Đại Tùy, hâm mộ nhất chính là những người mặc áo giáp cưỡi chiến mã có dáng rất uy phong.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận