Khai Quốc Công Tặc
Chương 233: Ân cừu (17).
Chương 233: Ân cừu (17).
- Trình Tướng quân cứ việc yên tâm, việc này tuyệt sẽ không để tướng quân một mình gánh chịu!
Sợ Trình Danh Chấn thay đổi, Thôi Thương vội vàng nhảy dựng lên cam đoan:
- Thôi, Thôi gia ở trong triều đình còn có chút mạng lưới quan hệ, chỉ cần tướng quân đồng ý giơ cao đánh khẽ để đoàn người vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này, chuyện còn lại, đều có người đi chuẩn bị, đảm bảo không để cho tướng quân bị ảnh hưởng quá lớn là được!
- Thôi gia? Thôi gia các ngươi đã cấu kết lại với triều đình Đại Đường từ khi nào rồi hả?
Vương Nhị Mao nghĩ đến Thôi Thương đang nói láo lừa Trình Danh Chấn mắc mưu, nhất thời trong mắt đều là khinh miệt.
- Thôi, Thôi gia là, là một đại gia tộc!
Việc liên quan đến vinh dự gia tộc, Thôi Thương không chịu tiếp tục nhượng bộ, đỏ mặt cãi chày cãi cối:
- Tuy rằng lúc này trong tộc có rất nhiều con cháu đều đang đi lại bên cạnh Hạ vương. Nhưng Đại Đường bên kia, cũng có không ít nhân tài kiệt xuất trong tộc. Còn có rất nhiều trọng thần có tiếng nói trong triều, cũng có quan hệ họ hàng cũ với Thôi gia. Lần này việc xảy ra đột ngột, bọn họ không thể ngăn cản quyết định của bệ hạ. Nhưng ở đằng sau, nhất định sẽ nghĩ biện pháp bảo vệ ích lợi của cả gia tộc!
- Thật sao? Thật đúng là đặt cược hai đầu a. Vương Thế Sung bên đó thì sao, nhà ngươi không phái vài con em sang xuất sĩ?
Vương Nhị Mao cười lạnh liếc y một cái, tiếp tục hỏi.
- Khẳng, khẳng định phải phái đấy.
Thôi Thương cười cười, đỏ mặt nói:
- Cũng không chỉ là Thôi gia chúng ta, Bùi gia, Ngu gia bọn họ đều cũng như vậy. Bao gồm Tiêu Gia của hoàng tộc Đại Lương, còn không phải như vậy sao? Một ở phía nam tự lập làm đế, một cũng ở Đại Đường làm quốc công. Cuối cùng bất kể bên nào thắng, trong gia tộc dù sao cũng phải có người ở trên triều đình thay đám đệ tử nói chuyện! Giống Thôi mỗ như vậy đấy, kỳ thật chính là một quân cờ nhỏ gia tộc bày ra mà thôi, từ lúc sinh thì định mệnh đã được xác định, căn bản không có sự lựa chọn!
- Vẫn vẫn còn ủy khuất ngươi!
Vương Nhị Mao càng nghe càng cảm thấy phẫn uất, cười lạnh trào phúng:
- Vương mỗ ngược lại muốn làm cái quân cờ nhỏ đó, nhưng ngay cả tư cách này cũng không có!
- Vương Tướng quân thiếu niên đắc chí, tin tưởng không bao lâu, là có thể tự xây dựng gia tộc.
Thôi Thương nhún nhún vai, cười khổ đáp lại.
- Ta nhổ vào!
Vương Nhị Mao nhất thời nghẹn lời, nghĩ không ra lời nói thích hợp để đối phó Thôi Thương, gắt một cái, oán hận mà quay đầu sang bên cạnh.
Thấy hai người nói xong liền đem đề tài chuyển tới chỗ khác, Khúc Lăng khẩn trương đi lên hoà giải:
- Vương Tướng quân không cần chấp nhặt với gã. Gã là được nuông chiều từ bé đấy, đang ở trong phúc không biết phúc. Chúng ta vẫn là nói chính sự đi, xin Trình Tướng quân giúp cao thấp Ngụy Quận lưu một con đường sống. Kỳ thật điều này cũng không hoàn toàn vì mấy người chúng ta, có thể ở một mặt khác mà nói, về sau đối với Trình Tướng quân cũng không phải không có chỗ tốt!
- Chỗ tốt gì, ngươi cho rằng chúng ta hiếm lạ mấy khoảnh điền sản kia của ngươi sao? Không được, không được, Thôi đại nhân mới vừa nói xong, chúng ta còn phải lưu trữ trên người công danh tự lập gia tộc đâu. Một khi vì chuyện này mà bị liên lụy, đến lúc đó tìm ai khóc đây?
Vương Nhị Mao tựa đầu lắc đắc như trống bỏi, liên thanh phủ quyết.
- Hai vị tướng quân nghe ta nói cho hết lời!
Khúc Lăng tiến lên nửa bước, giảm thấp thanh âm nói:
- Hai vị tướng quân chẳng lẽ không cảm thấy kỳ quái sao? Đại sự di chuyển trên trăm vạn người, triều đình liền u mê hạ một đạo ý chỉ, không chịu nói rốt cuộc Lược Dương Công và Trình bá gia người nào đến chủ trì? Mà Lược Dương Công lão nhân gia ông ta thì lấy cớ trên người có tổn thương do tên bắn, một đẩy hai năm sáu, để Trình Tướng quân ra mặt làm cái tên xấu xa?
Hai điểm này, đích xác không ở trong phạm vi suy xét của hai người Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao. Hai người bọn họ vừa rồi chủ yếu nghĩ xem như thế nào khiến dọc đường không phát sinh biến cố, lại không chú ý tới biểu hiện lộ ra quái dị của Lược Dương Công Lý Đạo Tông. Được Khúc Lăng nhắc nhở, lập tức cảnh giác lên.
Thôi Thương do dự một chút, hạ giọng nói tiếp:
- Hai vị tướng quân nghe nhạc phụ ta nói mấy câu đi. Dù sao nhạc phụ ta ở trong quan trường lăn lộn nhiều năm, đi cầu còn nhiều hơn so với chúng ta đi đường. Đại Đường này mặc dù là Vạn Tượng đổi mới, nhưng rất nhiều đạo lý cơ bản trong quan trường, cũng là đã hình thành thì không thay đổi đấy!
- Ừ!
Trình Danh Chấn nhẹ nhàng gật đầu, tùy tay đưa cho Khúc Lăng một cái đôn gấm:
- Mời lão đại nhân ngồi xuống nói. Vãn bối trong phương diện này chính cần người chỉ điểm!
Khúc Lăng cười cười, bày ra bộ dáng trẻ nhỏ dễ dạy, thản nhiên ngồi xuống, lại tiếp nhận nước trà Vương Nhị Mao đưa lên nhấp mấy ngụm, mới chậm rãi nói:
- Nếu việc này phát sinh vào lúc Đại Đường mới bắt đầu cử binh, kỳ thật cũng không phải là việc gì to tát! Triều đại nào thay đổi mà không phải thây ngang khắp đồng? Ngay cả đem nhân khẩu một quận đều dời đi, đã xem như rất nhân từ rồi. Nhưng Đại Đường hiện tại đã chiếm cứ một nửa thiên hạ, có thể nói sớm muộn gì cũng sẽ nhất thống Trung Nguyên. Lúc này lại khiến cho dân sự chọc phiền toái, mặc dù triều đình lúc ấy không truy cứu, nhưng ngày sau, lời nói từ miệng đám quan lại, cũng đủ tướng quân chịu đấy!
- Là, là Hoàng thượng hạ thánh chỉ, liên quan gì đến chúng ta!
Vương Nhị Mao đỏ mặt, lắp bắp phản bác.
- Vấn đề là nói quan không dám bắt lỗi của hoàng thượng a?
Khúc Lăng nhún nhún vai, cười đáp lại:
- Mạnh mẽ dời đi dân chúng của một quận, trên đường nhất định sẽ có người phản kháng. Đã có phản kháng, phải động đao kiếm. Động tới đao kiếm sẽ đổ máu, đổ máu đó chính là thi bạo với dân. Thánh minh thiên tử ai không muốn làm à? Nói trách nhiệm của quan là làm cái gì, không phải là đâm xương trong trứng gà sao? Sau lưng Trình Tướng quân ngươi lại không gia tộc, trên đầu cũng không có ai bao che. Không đâm vào lỗi của ngươi còn có thể đâm vào ai? Vào trước khi thiên hạ chưa bình định, triều đình không muốn làm võ tướng bị thương, xem chừng cũng sẽ không bắt ngươi phải thế nào. Nhưng thiên hạ sớm muộn gì cũng sẽ bình định, chỉ là đánh được sớm hay muộn, tới khi nào xong thôi. Đến lúc đó, có người buộc tội ngươi ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh, mượn cớ khi dời dân đi đã sát hại dân chúng Đại Đường, làm hại mấy chục nghìn sinh ly tử tán! Ta nói tiểu Trình Tướng quân, tiểu Vương Tướng quân, hai ngươi lấy cái gì tự biện bạch a?
- Này...
Nghe xong lời nói của Khúc Lăng, mồ hôi Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao từ trên ót trực tiếp chảy xuống dưới. Loại sự tình mượn gió bẻ măng này, hai người đã sớm nghe người ta nói tới. Lại tuyệt đối không nghĩ tới, chính mình sẽ có một ngày biến thành con lừa ngốc. Nhưng cứ như vậy để Khúc Lăng thuyết phục, lại không đúng với thiết tưởng của hai người lúc trước. Tuy rằng hai người lúc trước cũng không có ý định nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của triều đình, nhưng, dù sao cũng cần một biện pháp thích đáng để giải quyết, mà không phải nghển cổ vì người không quen biết mà trực tiếp kháng mệnh.
- Trình Tướng quân, Vương Tướng quân, nghe lão phu một câu!
Khúc Lăng thấy đối phương đang ruột gan rối bời, kéo dài thanh âm nói:
- Lão phu là Thái Thú Ngụy Quận, tiểu tế là Ngụy Quận Thừa, theo lý đều là quan phụ mẫu địa phương, không dám không lo lắng đến chết sống của dân chúng dưới sự cai trị của mình. Trình Tướng quân và Vương Tướng quân thì sao, tuy rằng không phải người Ngụy Quận, nhưng dù sao cũng là hai võ tướng cao nhất đóng ở nơi đây, đương nhiên cũng phải chịu trách nhiệm một phần. Vài người chúng ta, lại thêm mấy gia tộc khác ở Ngụy Quận liên thủ, nghĩ cái biện pháp thoả đáng. Chắc chắn sẽ không để hai vị tướng quân phải đảm đương trách nhiệm quá lớn, nhưng đồng thời đối với triều đình, đối với dân chúng, cũng đều phải giải thích được!
- Lão đại nhân có cao kiến gì, cứ việc nói thẳng!
Trình Danh Chấn hơi chắp tay, thành tâm thỉnh giáo đối phương.
- Này sao? Đầu tiên, chúng ta phải khiến Lược Dương Công vừa lòng. Dù sao gã là người của Lý gia hoàng tộc!
Khúc Lăng gật gật đầu, cười nói:
- Mấy ngày qua, cao thấp Ngụy Quận cảm động và ghi nhớ ân đức của Đại Đường, trong lòng sớm đã phụng Đại Đường là thiên hạ chính sóc. Mặc dù về sau Ngụy Quận lại rơi vào tay Đậu Kiến Đức, trong lòng bách tính vẫn là hướng về Đại Đường!
- Ừ!
Trình Danh Chấn một chút liền thấu hiểu, cười tiếp lời:
- Vậy thì mời Khúc lão đại nhân cùng Thôi Quận Thừa hỗ trợ trưng hai mươi nghìn thanh niên cường tráng, gia nhập dưới trướng Lược Dương Công. Để chứng minh quyết tâm ủng hộ Đại Đường của bách tính. Ta nghĩ, Lược Dương Công được bổ sung hai mươi nghìn sĩ tốt này, đương nhiên cũng không mặt mũi nào làm khó người nhà các huynh đệ nữa!
Lý Đạo Tông vừa mới bại trận một hồi, sở bộ binh mã tổn thất gần một nửa. Hai mươi nghìn thanh niên cường tráng chủ động đưa tới cửa, đương nhiên gã không có khả năng cự tuyệt. Mà sau khi nhận khoản đại lễ này của địa phương, chuyện còn lại thì dễ làm rồi. Bởi vì cái gọi là “há miệng mắc quai”, “cầm của người thì nương tay”, mò được ưu đãi rồi, đương nhiên sẽ không cứng rắn giải quyết việc công.
Khúc Lăng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý đối với cách nói của Trình Danh Chấn:
- Ngoại trừ tráng đinh, lao quân vật tư thì sao, đại hộ địa phương nhiều ít cũng phải gom góp một ít. Lược Dương Công là vì thay Hoàng đế tiền triều báo thù mà đến, chúng ta chịu hoàng ân, tự nhiên không thể để cho Lược Dương Công một mình tự chịu đựng tất cả tổn thất. Nhưng binh mã Đậu Kiến Đức khí thế hung hãn, ta phỏng chừng a, ngoại trừ mấy huyện khác ngoài phủ thành, đám dân chúng chỉ sợ không kịp di chuyển vê phía tây rồi!
Lời này nói ra thật có chút bắt nạt. Binh mã Đậu Kiến Đức còn ở ngoài xa mấy trăm dặm, thế nào lại ảnh hưởng đến việc chấp hành chính lệnh nơi đây? Nhưng trong quan trường coi trọng giấu trên không gạt dưới, chỉ cần Lý Đạo Tông đồng ý mở một con mắt nhắm một con mắt, đối với chuyện đã xảy ra ở ngoài ngàn dặm, Lý Uyên không có khả năng thấy quá rõ ràng.
100%
18px
910px
- Trình Tướng quân cứ việc yên tâm, việc này tuyệt sẽ không để tướng quân một mình gánh chịu!
Sợ Trình Danh Chấn thay đổi, Thôi Thương vội vàng nhảy dựng lên cam đoan:
- Thôi, Thôi gia ở trong triều đình còn có chút mạng lưới quan hệ, chỉ cần tướng quân đồng ý giơ cao đánh khẽ để đoàn người vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này, chuyện còn lại, đều có người đi chuẩn bị, đảm bảo không để cho tướng quân bị ảnh hưởng quá lớn là được!
- Thôi gia? Thôi gia các ngươi đã cấu kết lại với triều đình Đại Đường từ khi nào rồi hả?
Vương Nhị Mao nghĩ đến Thôi Thương đang nói láo lừa Trình Danh Chấn mắc mưu, nhất thời trong mắt đều là khinh miệt.
- Thôi, Thôi gia là, là một đại gia tộc!
Việc liên quan đến vinh dự gia tộc, Thôi Thương không chịu tiếp tục nhượng bộ, đỏ mặt cãi chày cãi cối:
- Tuy rằng lúc này trong tộc có rất nhiều con cháu đều đang đi lại bên cạnh Hạ vương. Nhưng Đại Đường bên kia, cũng có không ít nhân tài kiệt xuất trong tộc. Còn có rất nhiều trọng thần có tiếng nói trong triều, cũng có quan hệ họ hàng cũ với Thôi gia. Lần này việc xảy ra đột ngột, bọn họ không thể ngăn cản quyết định của bệ hạ. Nhưng ở đằng sau, nhất định sẽ nghĩ biện pháp bảo vệ ích lợi của cả gia tộc!
- Thật sao? Thật đúng là đặt cược hai đầu a. Vương Thế Sung bên đó thì sao, nhà ngươi không phái vài con em sang xuất sĩ?
Vương Nhị Mao cười lạnh liếc y một cái, tiếp tục hỏi.
- Khẳng, khẳng định phải phái đấy.
Thôi Thương cười cười, đỏ mặt nói:
- Cũng không chỉ là Thôi gia chúng ta, Bùi gia, Ngu gia bọn họ đều cũng như vậy. Bao gồm Tiêu Gia của hoàng tộc Đại Lương, còn không phải như vậy sao? Một ở phía nam tự lập làm đế, một cũng ở Đại Đường làm quốc công. Cuối cùng bất kể bên nào thắng, trong gia tộc dù sao cũng phải có người ở trên triều đình thay đám đệ tử nói chuyện! Giống Thôi mỗ như vậy đấy, kỳ thật chính là một quân cờ nhỏ gia tộc bày ra mà thôi, từ lúc sinh thì định mệnh đã được xác định, căn bản không có sự lựa chọn!
- Vẫn vẫn còn ủy khuất ngươi!
Vương Nhị Mao càng nghe càng cảm thấy phẫn uất, cười lạnh trào phúng:
- Vương mỗ ngược lại muốn làm cái quân cờ nhỏ đó, nhưng ngay cả tư cách này cũng không có!
- Vương Tướng quân thiếu niên đắc chí, tin tưởng không bao lâu, là có thể tự xây dựng gia tộc.
Thôi Thương nhún nhún vai, cười khổ đáp lại.
- Ta nhổ vào!
Vương Nhị Mao nhất thời nghẹn lời, nghĩ không ra lời nói thích hợp để đối phó Thôi Thương, gắt một cái, oán hận mà quay đầu sang bên cạnh.
Thấy hai người nói xong liền đem đề tài chuyển tới chỗ khác, Khúc Lăng khẩn trương đi lên hoà giải:
- Vương Tướng quân không cần chấp nhặt với gã. Gã là được nuông chiều từ bé đấy, đang ở trong phúc không biết phúc. Chúng ta vẫn là nói chính sự đi, xin Trình Tướng quân giúp cao thấp Ngụy Quận lưu một con đường sống. Kỳ thật điều này cũng không hoàn toàn vì mấy người chúng ta, có thể ở một mặt khác mà nói, về sau đối với Trình Tướng quân cũng không phải không có chỗ tốt!
- Chỗ tốt gì, ngươi cho rằng chúng ta hiếm lạ mấy khoảnh điền sản kia của ngươi sao? Không được, không được, Thôi đại nhân mới vừa nói xong, chúng ta còn phải lưu trữ trên người công danh tự lập gia tộc đâu. Một khi vì chuyện này mà bị liên lụy, đến lúc đó tìm ai khóc đây?
Vương Nhị Mao tựa đầu lắc đắc như trống bỏi, liên thanh phủ quyết.
- Hai vị tướng quân nghe ta nói cho hết lời!
Khúc Lăng tiến lên nửa bước, giảm thấp thanh âm nói:
- Hai vị tướng quân chẳng lẽ không cảm thấy kỳ quái sao? Đại sự di chuyển trên trăm vạn người, triều đình liền u mê hạ một đạo ý chỉ, không chịu nói rốt cuộc Lược Dương Công và Trình bá gia người nào đến chủ trì? Mà Lược Dương Công lão nhân gia ông ta thì lấy cớ trên người có tổn thương do tên bắn, một đẩy hai năm sáu, để Trình Tướng quân ra mặt làm cái tên xấu xa?
Hai điểm này, đích xác không ở trong phạm vi suy xét của hai người Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao. Hai người bọn họ vừa rồi chủ yếu nghĩ xem như thế nào khiến dọc đường không phát sinh biến cố, lại không chú ý tới biểu hiện lộ ra quái dị của Lược Dương Công Lý Đạo Tông. Được Khúc Lăng nhắc nhở, lập tức cảnh giác lên.
Thôi Thương do dự một chút, hạ giọng nói tiếp:
- Hai vị tướng quân nghe nhạc phụ ta nói mấy câu đi. Dù sao nhạc phụ ta ở trong quan trường lăn lộn nhiều năm, đi cầu còn nhiều hơn so với chúng ta đi đường. Đại Đường này mặc dù là Vạn Tượng đổi mới, nhưng rất nhiều đạo lý cơ bản trong quan trường, cũng là đã hình thành thì không thay đổi đấy!
- Ừ!
Trình Danh Chấn nhẹ nhàng gật đầu, tùy tay đưa cho Khúc Lăng một cái đôn gấm:
- Mời lão đại nhân ngồi xuống nói. Vãn bối trong phương diện này chính cần người chỉ điểm!
Khúc Lăng cười cười, bày ra bộ dáng trẻ nhỏ dễ dạy, thản nhiên ngồi xuống, lại tiếp nhận nước trà Vương Nhị Mao đưa lên nhấp mấy ngụm, mới chậm rãi nói:
- Nếu việc này phát sinh vào lúc Đại Đường mới bắt đầu cử binh, kỳ thật cũng không phải là việc gì to tát! Triều đại nào thay đổi mà không phải thây ngang khắp đồng? Ngay cả đem nhân khẩu một quận đều dời đi, đã xem như rất nhân từ rồi. Nhưng Đại Đường hiện tại đã chiếm cứ một nửa thiên hạ, có thể nói sớm muộn gì cũng sẽ nhất thống Trung Nguyên. Lúc này lại khiến cho dân sự chọc phiền toái, mặc dù triều đình lúc ấy không truy cứu, nhưng ngày sau, lời nói từ miệng đám quan lại, cũng đủ tướng quân chịu đấy!
- Là, là Hoàng thượng hạ thánh chỉ, liên quan gì đến chúng ta!
Vương Nhị Mao đỏ mặt, lắp bắp phản bác.
- Vấn đề là nói quan không dám bắt lỗi của hoàng thượng a?
Khúc Lăng nhún nhún vai, cười đáp lại:
- Mạnh mẽ dời đi dân chúng của một quận, trên đường nhất định sẽ có người phản kháng. Đã có phản kháng, phải động đao kiếm. Động tới đao kiếm sẽ đổ máu, đổ máu đó chính là thi bạo với dân. Thánh minh thiên tử ai không muốn làm à? Nói trách nhiệm của quan là làm cái gì, không phải là đâm xương trong trứng gà sao? Sau lưng Trình Tướng quân ngươi lại không gia tộc, trên đầu cũng không có ai bao che. Không đâm vào lỗi của ngươi còn có thể đâm vào ai? Vào trước khi thiên hạ chưa bình định, triều đình không muốn làm võ tướng bị thương, xem chừng cũng sẽ không bắt ngươi phải thế nào. Nhưng thiên hạ sớm muộn gì cũng sẽ bình định, chỉ là đánh được sớm hay muộn, tới khi nào xong thôi. Đến lúc đó, có người buộc tội ngươi ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh, mượn cớ khi dời dân đi đã sát hại dân chúng Đại Đường, làm hại mấy chục nghìn sinh ly tử tán! Ta nói tiểu Trình Tướng quân, tiểu Vương Tướng quân, hai ngươi lấy cái gì tự biện bạch a?
- Này...
Nghe xong lời nói của Khúc Lăng, mồ hôi Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao từ trên ót trực tiếp chảy xuống dưới. Loại sự tình mượn gió bẻ măng này, hai người đã sớm nghe người ta nói tới. Lại tuyệt đối không nghĩ tới, chính mình sẽ có một ngày biến thành con lừa ngốc. Nhưng cứ như vậy để Khúc Lăng thuyết phục, lại không đúng với thiết tưởng của hai người lúc trước. Tuy rằng hai người lúc trước cũng không có ý định nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của triều đình, nhưng, dù sao cũng cần một biện pháp thích đáng để giải quyết, mà không phải nghển cổ vì người không quen biết mà trực tiếp kháng mệnh.
- Trình Tướng quân, Vương Tướng quân, nghe lão phu một câu!
Khúc Lăng thấy đối phương đang ruột gan rối bời, kéo dài thanh âm nói:
- Lão phu là Thái Thú Ngụy Quận, tiểu tế là Ngụy Quận Thừa, theo lý đều là quan phụ mẫu địa phương, không dám không lo lắng đến chết sống của dân chúng dưới sự cai trị của mình. Trình Tướng quân và Vương Tướng quân thì sao, tuy rằng không phải người Ngụy Quận, nhưng dù sao cũng là hai võ tướng cao nhất đóng ở nơi đây, đương nhiên cũng phải chịu trách nhiệm một phần. Vài người chúng ta, lại thêm mấy gia tộc khác ở Ngụy Quận liên thủ, nghĩ cái biện pháp thoả đáng. Chắc chắn sẽ không để hai vị tướng quân phải đảm đương trách nhiệm quá lớn, nhưng đồng thời đối với triều đình, đối với dân chúng, cũng đều phải giải thích được!
- Lão đại nhân có cao kiến gì, cứ việc nói thẳng!
Trình Danh Chấn hơi chắp tay, thành tâm thỉnh giáo đối phương.
- Này sao? Đầu tiên, chúng ta phải khiến Lược Dương Công vừa lòng. Dù sao gã là người của Lý gia hoàng tộc!
Khúc Lăng gật gật đầu, cười nói:
- Mấy ngày qua, cao thấp Ngụy Quận cảm động và ghi nhớ ân đức của Đại Đường, trong lòng sớm đã phụng Đại Đường là thiên hạ chính sóc. Mặc dù về sau Ngụy Quận lại rơi vào tay Đậu Kiến Đức, trong lòng bách tính vẫn là hướng về Đại Đường!
- Ừ!
Trình Danh Chấn một chút liền thấu hiểu, cười tiếp lời:
- Vậy thì mời Khúc lão đại nhân cùng Thôi Quận Thừa hỗ trợ trưng hai mươi nghìn thanh niên cường tráng, gia nhập dưới trướng Lược Dương Công. Để chứng minh quyết tâm ủng hộ Đại Đường của bách tính. Ta nghĩ, Lược Dương Công được bổ sung hai mươi nghìn sĩ tốt này, đương nhiên cũng không mặt mũi nào làm khó người nhà các huynh đệ nữa!
Lý Đạo Tông vừa mới bại trận một hồi, sở bộ binh mã tổn thất gần một nửa. Hai mươi nghìn thanh niên cường tráng chủ động đưa tới cửa, đương nhiên gã không có khả năng cự tuyệt. Mà sau khi nhận khoản đại lễ này của địa phương, chuyện còn lại thì dễ làm rồi. Bởi vì cái gọi là “há miệng mắc quai”, “cầm của người thì nương tay”, mò được ưu đãi rồi, đương nhiên sẽ không cứng rắn giải quyết việc công.
Khúc Lăng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý đối với cách nói của Trình Danh Chấn:
- Ngoại trừ tráng đinh, lao quân vật tư thì sao, đại hộ địa phương nhiều ít cũng phải gom góp một ít. Lược Dương Công là vì thay Hoàng đế tiền triều báo thù mà đến, chúng ta chịu hoàng ân, tự nhiên không thể để cho Lược Dương Công một mình tự chịu đựng tất cả tổn thất. Nhưng binh mã Đậu Kiến Đức khí thế hung hãn, ta phỏng chừng a, ngoại trừ mấy huyện khác ngoài phủ thành, đám dân chúng chỉ sợ không kịp di chuyển vê phía tây rồi!
Lời này nói ra thật có chút bắt nạt. Binh mã Đậu Kiến Đức còn ở ngoài xa mấy trăm dặm, thế nào lại ảnh hưởng đến việc chấp hành chính lệnh nơi đây? Nhưng trong quan trường coi trọng giấu trên không gạt dưới, chỉ cần Lý Đạo Tông đồng ý mở một con mắt nhắm một con mắt, đối với chuyện đã xảy ra ở ngoài ngàn dặm, Lý Uyên không có khả năng thấy quá rõ ràng.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận