Khai Quốc Công Tặc
Chương 62: Hoàng tước (23)
Chương 62: Hoàng tước (23)
- Một kẻ mãng phu mà thôi, kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại, sớm muộn gì hỏng việc!
Thấy Đậu Kiến Đức vẫn ngẩn người theo bóng Lưu Hắc Thát rời đi, Tống Chính Bản không chút khách khí đánh thức.
- Ta chỉ là thích sự can đảm hơn người của hắn thôi!
Đậu Kiến Đức ngượng ngùng quay đầu, thấp giọng giải thích với mọi người.
- Gan lớn thì có ích gì?
Tống Chính Bản mở to hai mắt, vẻ mặt khinh miệt.
- Nếu đã đã đạt thành hiệp nghị, không nhanh đi về phục mệnh, cần gì phải nói những câu phức tạp thần bí? Nếu chẳng may chọc giận chủ công làm sao bây giờ? Chẳng phải là làm nhiễu đại sự của chủ công? Chỉ biết khoe mình vũ dũng mà không biết nặng nhẹ, loại người ngu xuẩn này, đừng có coi hắn là hào kiệt mà đối đãi.
Câu nói không chút nể nang gì lại đúng điểm mấu chốt, Đậu Kiến Đức á khẩu không trả lời được, đành phải nụ cười gượng để che giấu sự bối rối của mình. Tào Đán vốn không vừa mắt với Tống Chính Bản, duy có lần này là cảm thấy kẻ chua ngoa này nói đúng, nhếch miệng cười ha hả.
Đậu Kiến Đức nghiêm mặt, nhìn sang gã, quát:
- Cười cái gì, còn không quay về chuẩn bị sáng mai công thành. Nếu mà có được nội ứng còn bắt không đánh hạ được Thanh Hà, cẩn thận da của ngươi!
Tào Đán lè lưỡi, chạy vội ra. Đậu Kiến Đức nhìn theo bóng lưng của gã lắc lắc đầu, xoay người lại, quay sang Trình Danh Chấn trịnh trọng gửi lời cảm ơn:
- Trình Tướng quân vừa rồi liều mình bảo vệ, cả đời Đậu mỗ không dám quên!
- Chủ công nói quá lời!
Biết Đậu Kiến Đức chỉ là tỏ vẻ một chút, Trình Danh Chấn tránh đi.
- Được gọi là võ tướng, bảo hộ chủ công là chức trách của Trình mỗ. Không cần phải cảm tạ.
- Dù sao, ta hiểu ý tốt của ngươi là được!
Đậu Kiến Đức cười cười, chuyển đề tài.
- Ngày mai khi công thành, ngươi dẫn nhân mã đi theo phía sau canh giữ Tào Đán. Điền sản tổ nghiệp nhà hắn năm đó đều bị đại hộ địa phương cướp đoạt, trên dưới cả nhà hơn mười miệng ăn đói chết hơn nửa. Cho nên nỗi hận trong lòng vẫn khó có thể tiêu trừ. Ngươi chú ý đến hắn, duy trì quân kỷ, đừng để hắn loạn sát vô tội!
- Mạt tướng không dám!
Trình Danh Chấn lui về phía sau nửa bước, chắp tay trước ngực đứng trang nghiêm.
- Có cái gì không dám!
Đậu Kiến Đức nhíu mày, tháo hoành đao bên hông xuống.
- Ngươi mang theo đao của ta đi, phụng mệnh tuần phố. Bất kể là huynh đệ chúng ta hay là loạn binh trong thành, nếu có người nào dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giết chết tại chỗ, không cần xin chỉ thị!
Nói mấy câu thanh sắc đều mãnh liệt. Trong lòng Trình Danh Chấn rùng mình, đi lên trước, hai tay tiếp nhận hoành đao. Đậu Kiến Đức sợ hắn lần đầu tiên làm việc trói chân trói tay, lại dùng lực đè bờ vai của hắn, cười dặn dò:
- Ngươi yên tâm đi làm việc, ta ở sau lưng làm chỗ dựa cho ngươi. Mọi việc sau nửa canh giờ nữa, khi đại đội nhân mã đều vào thành, ta cũng theo vào. Dương Công Khanh, Ân Thu, Thạch Toản mấy người bọn hắn đi theo ta từng có ước định, tuyệt sẽ không trọng phạm sai lầm trước đây. Nếu bọn họ quản lý không được thuộc hạ của mình, thì không thể trách ta lòng dạ độc ác không nói tình cảm.
Ăn nhiều an thần thuốc như vậy, trong lòng Trình Danh Chấn mặc dù không yên, cũng phải kiên trì tiếp nhận nhiệm vụ. Đậu Kiến Đức cười cười, quay sang phía Vương Phục Bảo.
- Ngươi vẫn phụ trách tuần tra ở phạm vi bên ngoài. Sau khi phá thành, tất nhiên sẽ có người thừa dịp loạn chạy trốn. Người khác có thể mặc kệ, nhưng Dương Thiện Hội nhất định phải bắt được cho ta. Nếu để hắn giả trang trốn được, tự ngươi xách đầu mình trở về gặp ta!
Vương Phục Bảo chắp tay đồng ý:
- Chủ công cứ việc yên tâm, dù Dương Thiện Hội có chắp cánh, ta cũng bắt hắn mang đến cho ngươi!
Gã là họ hàng gần với Đậu Kiến Đức, xưa nay vẫn gọi Đậu Kiến Đức là Thiên Vương, lão Đậu các loại xưng hô lung tung, lần đầu tiên học người khác đổi giọng gọi là chủ công, khiến cả hai bên đều không quen. Đậu Kiến Đức ngây ra một lúc, cười khổ lắc đầu:
- Ngươi cũng đừng giả bộ nhã nhặn cái gì. Kê học tiếng kêu của con vịt, khẳng định học không giống. Một xưng hô mà thôi, không cần phải quá cứng nhắc như thế!
- Cũng không phải!
Không đợi Vương Phục Bảo đáp lại, Tống Chính Bản giành trước xen mồm.
- Danh hiệu, trật tự, chức vị, đều là căn bản thành lập cơ nghiệp. Nếu loạn từ trên xuống dưới, chính lệnh sẽ rất khó thẳng đường. Sau khi đánh hạ Huyện Thanh Hà, chủ công vẫn sớm thương lượng cùng đoàn người về việc định quan bậc, chính danh vị...
- Đợi chỉnh hợp các nơi rồi nói sau, chữ Bát (八) còn không có chổng đít lên đâu!
Đậu Kiến Đức cũng không quá nóng tâm đối với việc này , cau mày đáp lại.
- Các huynh đệ vừa mới khởi nghiệp cùng nhau, quá mức trang trọng ngược lại sẽ có vẻ xa lạ. Đợi đoàn người đều thân quen với nhau rồi, hiểu biết tính cách, kiến thức và năng lực lẫn nhau rồi mới lo liệu mấy thứ này cũng không muộn.
- Chủ công nói như vậy rất có lý. Chỉnh hợp toàn quân là sự việc cần giải quyết đầu tiên. Sự tình khác không ngại để sau đi
Khổng Đức Thiệu vẫn đứng ở bên cạnh không nói lời nào tiếp nhận câu chuyện, cười phụ họa.
Tống Chính Bản có tâm khuyên nữa vài câu, nghe Khổng Đức Thiệu không ủng hộ mình, quay đầu nhìn, lại phát hiện Trình Danh Chấn ánh mắt mơ hồ, giống như với không quá cảm thấy hứng thú điều này, đành phải nhún vai, không kiên trì nữa.
Đậu Kiến Đức sợ y thất vọng, cười giải thích:
- Ta biết rằng tiên sinh hoàn toàn là muốn tốt cho ta hảo. Nhưng cơm phải ăn từng miếng. Dương Công Khanh bọn họ đã quen này phong cách phân tán, lúc này có thể nghe theo hiệu lệnh của ta đã vô cùng không dễ dàng rồi. Nếu hiện tại quá nghiêm khắc trói buộc bọn họ, ngược lại dễ dàng làm cho bọn họ rời xa tập thể.
Suy xét đến việc Trình Danh Chấn cũng là lực lượng ngoài tới tìm nơi nương tựa, dừng một chút, ông ta tiếp tục nói:
- Tiên sinh và Trình Tướng quân đều là người đọc sách, khá để ý lễ tiết. Đổi lại Tào Đán và Vương Phục Bảo bọn họ, đã cảm thấy càng tùy tiện càng thân cận. Mà lúc này trong quân, trong mười người cũng có chín là không biết chữ, ngươi bảo ta miễn cưỡng bọn họ như thế nào?
Lời nói này vô cùng phù hợp thực tế. Tống Chính Bản nghe được liên tiếp gật đầu.
- Chủ công nói rất có lý, vừa rồi thần nói năng quá lỗ mãng!
- Ngươi là Trưởng sử, bày mưu tính kế là chức trách phân nội. Không có gì lỗ mãng cả!
Đậu Kiến Đức lắc lắc đầu, cười cổ vũ.
- Tựa như ngươi ngày đó đáp ứng ta đấy, biết thì sẽ nói, đã nói là nói hết những gì mình biết. Không cần phải e dè nhiều lắm. Nếu mọi người khi đề nghị với ta cứ phải nhìn trước ngó sau, ta đây rất nhanh sẽ biến thành kẻ điếc rồi!
Mọi người nhìn nhau mỉm cười, đều cảm thấy Đậu Kiến Đức nói trúng tim lòng mình. Thấy lúc sau đã không còn sớm, Đậu Kiến Đức cười chỉ bảo.
- Đều trở về ngủ một giấc đi, ngày mai phỏng chừng còn phải bận việc cả ngày. Sáng sớm ta sẽ ở trung quân an bài nhiệm vụ cho những người khác, nhiệm vụ mấy người các ngươi đã rõ ràng đấy, không phải đến nữa, cứ chuẩn bị kỹ càng một chút, cũng đỡ phải lâm trận mới mài gươm. Đi thôi, đi thôi, ta cũng mệt mỏi rồi. Đánh loại trận mục nát này, hao tâm tổn sức nhất!
Mọi người cười cười, đều tự cáo từ quay về doanh. Sáng ngày hôm sau, dựa theo ước định với nội ứng, Đậu Kiến Đức tự mình lĩnh quân đến thành nam, Dương Công Khanh cưỡng bức thành bắc, Thạch Toản đốc sư thành tây. Ba mặt tấn công rất gấp. Duy chỉ có ở thành đông do hai người Tào Đán và Trình Danh Chấn đều tự dẫn theo ngàn huynh đệ, thưa thớt làm qua loa.
Binh lực bên trong thành vốn cũng không còn lại bao nhiêu, Dương Thiện Hội điều hành như trứng chọi đá. Rất nhanh liền làm như Đậu Kiến Đức, theo ý đồ của ông ta rút binh mã đến thành đông. Tào Đán thấy thời cơ đã đến, giục ngựa đi tới cửa thành, ngước lên trên hô lớn:
- Các ngươi còn kiên trì tiếp làm gì? Thành này dù kiên cố đến mấy cũng thủ được mấy ngày chứ? Đậu Thiên vương sau khi vào thành sẽ không xét bất cứ nhà nghèo nào, các ngươi bỏ mạng vô ích ở đây, có ý nghĩa gì không?
Xã dũng trên thành đã sức cùng lực kiệt, nghe xong Tào Đán nói, người nào cũng nhìn vết chai trên tay, không ai nói gì. Trong bọn họ giữa, mười phần đều là tá điền, gia đinh của nhà phú hào, xưa nay vất vả lăn lộn mới có thể được miếng cơm lửng dạ. Hơi chút khiến chủ nhà mất hứng, cả nhà già trẻ của mình phải cuốn gói cút đi. Cho nên căn bản không có lòng trung thành gì cả. Lúc trước sở dĩ liều mạng khổ sở chống đỡ, là vì thấy trước đây Dương Thiên Hội lấy đức đối đãi, đồng thời gia đình giàu có cung cấp tiền thưởng kếch xù. Hiện giờ thủ thành đã vô vọng, tiền thưởng và tình nghĩa xem ra không còn có sức hấp dẫn nữa rồi. Bởi vậy mỗi người đều nản lòng thoái chí, mặc cho số phận định đoạt.
Thấy trên thành một mũi tên cũng chưa bắn xuống, Tào Đán biết bên trong quân tâm đã rối loạn. Hắng giọng một cái, tiếp tục mê hoặc:
- Đậu Thiên Vương nói, quan phủ không quản chính sự, khiến mọi người đều sống không nổi, hắn đành phải thay thế quan phủ, tìm một con đường sống chop mọi người. Việc khác hắn không dám đáp ứng, nhưng sau khi trở thành địa bàn của Đậu Gia Quân, khẳng định mỗi người đều có trồng trọt, quan lại nửa đêm sẽ không đến nhà các ngươi đập cửa gây loạn nữa!
Dân tráng trên thành nghe xong câu này, không đề nổi tinh thần tác chiến. Nếu không phải vài quan lại quan phủ đang theo dõi thật chặt, sớm đã có người đứng lên tự mưu đường ra rồi. Vài quan lại xưa nay cưỡi ở trên đầu đoàn người tác oai tác quái giờ phút này cũng mất đi uy phong ngày xưa, dùng ánh mắt thăm dò nhau, đứng lên chậm rãi đi đến trên cổng thành. Cúi người xuống, hô:
- Lời của Đậu Thiên Vương, có đảm bảo không?
Bọn họ không hỏi câu nào của Đậu Kiến Đức, nhưng trong lòng nhân vật mấu chốt trên thành dưới thành đều hiểu được. Tào Đán ngẩng đầu nhìn lên trên, rút hoành đao ra, giơ cao nhiệt huyết thề:
- Những lời Thiên vương đã nói, từ trước đến nay đều là nhất ngôn cửu đỉnh. Lão tử đứng ở giữa thương thiên đại địa đảm bảo, nếu có nửa lời không thực hiện, sẽ bị Thiên Lôi giáng xuống hài cốt không còn!
Vừa dứt lời, cửa thành lập tức tức mở rộng ra. Mấy chục người ăn mặc như gia đinh và quan lại đứng ở hai bên cửa thành.
- Tướng quân mau mời, đừng chậm trễ nữa...
- Có người hiến thành!
Nhóm xã dũng giờ mới hiểu, kinh hoảng địa hô. Không đợi bọn họ quyết định là chạy trốn hay là chiến đấu với nội gian, Tào Đán đã thúc dục chiến mã, trực tiếp xông qua Ủng thành. Hoành đao trong tay vung lên, chém những người có ý đồ tới gần nội môn Ủng thành, bất kể địch ta, đều quét trở mình đầy đất.
- Giết!
Thân binh đi theo phía sau Tào Đán thấy đoạt được cửa thành, lập tức cùng hưởng ứng, lên ngựa, khống chế cửa thành, chớp mắt đã nắm trong tay nắm hoàn toàn cửa Đông.
- Vương Lão Ngũ, Lý Quải Tử, hai người các ngươi mang ba trăm huynh đệ giữ ở chỗ này, người còn lại, theo ta giết đi vào, đoạt cửa nam, tiếp ứng Đại đương gia vào thành!
- Tào Đán giơ hoành đao máu chảy đầm đìa lên, lớn tiếng tiếp đón. Chúng lâu la đáp ứng một tiếng, cùng ở phía sau gã gào thét tiến vào. Một đao chém hết thảy những vật còn sống chắn ở trước mặt vật thành hai đoạn.
100%
18px
910px
- Một kẻ mãng phu mà thôi, kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại, sớm muộn gì hỏng việc!
Thấy Đậu Kiến Đức vẫn ngẩn người theo bóng Lưu Hắc Thát rời đi, Tống Chính Bản không chút khách khí đánh thức.
- Ta chỉ là thích sự can đảm hơn người của hắn thôi!
Đậu Kiến Đức ngượng ngùng quay đầu, thấp giọng giải thích với mọi người.
- Gan lớn thì có ích gì?
Tống Chính Bản mở to hai mắt, vẻ mặt khinh miệt.
- Nếu đã đã đạt thành hiệp nghị, không nhanh đi về phục mệnh, cần gì phải nói những câu phức tạp thần bí? Nếu chẳng may chọc giận chủ công làm sao bây giờ? Chẳng phải là làm nhiễu đại sự của chủ công? Chỉ biết khoe mình vũ dũng mà không biết nặng nhẹ, loại người ngu xuẩn này, đừng có coi hắn là hào kiệt mà đối đãi.
Câu nói không chút nể nang gì lại đúng điểm mấu chốt, Đậu Kiến Đức á khẩu không trả lời được, đành phải nụ cười gượng để che giấu sự bối rối của mình. Tào Đán vốn không vừa mắt với Tống Chính Bản, duy có lần này là cảm thấy kẻ chua ngoa này nói đúng, nhếch miệng cười ha hả.
Đậu Kiến Đức nghiêm mặt, nhìn sang gã, quát:
- Cười cái gì, còn không quay về chuẩn bị sáng mai công thành. Nếu mà có được nội ứng còn bắt không đánh hạ được Thanh Hà, cẩn thận da của ngươi!
Tào Đán lè lưỡi, chạy vội ra. Đậu Kiến Đức nhìn theo bóng lưng của gã lắc lắc đầu, xoay người lại, quay sang Trình Danh Chấn trịnh trọng gửi lời cảm ơn:
- Trình Tướng quân vừa rồi liều mình bảo vệ, cả đời Đậu mỗ không dám quên!
- Chủ công nói quá lời!
Biết Đậu Kiến Đức chỉ là tỏ vẻ một chút, Trình Danh Chấn tránh đi.
- Được gọi là võ tướng, bảo hộ chủ công là chức trách của Trình mỗ. Không cần phải cảm tạ.
- Dù sao, ta hiểu ý tốt của ngươi là được!
Đậu Kiến Đức cười cười, chuyển đề tài.
- Ngày mai khi công thành, ngươi dẫn nhân mã đi theo phía sau canh giữ Tào Đán. Điền sản tổ nghiệp nhà hắn năm đó đều bị đại hộ địa phương cướp đoạt, trên dưới cả nhà hơn mười miệng ăn đói chết hơn nửa. Cho nên nỗi hận trong lòng vẫn khó có thể tiêu trừ. Ngươi chú ý đến hắn, duy trì quân kỷ, đừng để hắn loạn sát vô tội!
- Mạt tướng không dám!
Trình Danh Chấn lui về phía sau nửa bước, chắp tay trước ngực đứng trang nghiêm.
- Có cái gì không dám!
Đậu Kiến Đức nhíu mày, tháo hoành đao bên hông xuống.
- Ngươi mang theo đao của ta đi, phụng mệnh tuần phố. Bất kể là huynh đệ chúng ta hay là loạn binh trong thành, nếu có người nào dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giết chết tại chỗ, không cần xin chỉ thị!
Nói mấy câu thanh sắc đều mãnh liệt. Trong lòng Trình Danh Chấn rùng mình, đi lên trước, hai tay tiếp nhận hoành đao. Đậu Kiến Đức sợ hắn lần đầu tiên làm việc trói chân trói tay, lại dùng lực đè bờ vai của hắn, cười dặn dò:
- Ngươi yên tâm đi làm việc, ta ở sau lưng làm chỗ dựa cho ngươi. Mọi việc sau nửa canh giờ nữa, khi đại đội nhân mã đều vào thành, ta cũng theo vào. Dương Công Khanh, Ân Thu, Thạch Toản mấy người bọn hắn đi theo ta từng có ước định, tuyệt sẽ không trọng phạm sai lầm trước đây. Nếu bọn họ quản lý không được thuộc hạ của mình, thì không thể trách ta lòng dạ độc ác không nói tình cảm.
Ăn nhiều an thần thuốc như vậy, trong lòng Trình Danh Chấn mặc dù không yên, cũng phải kiên trì tiếp nhận nhiệm vụ. Đậu Kiến Đức cười cười, quay sang phía Vương Phục Bảo.
- Ngươi vẫn phụ trách tuần tra ở phạm vi bên ngoài. Sau khi phá thành, tất nhiên sẽ có người thừa dịp loạn chạy trốn. Người khác có thể mặc kệ, nhưng Dương Thiện Hội nhất định phải bắt được cho ta. Nếu để hắn giả trang trốn được, tự ngươi xách đầu mình trở về gặp ta!
Vương Phục Bảo chắp tay đồng ý:
- Chủ công cứ việc yên tâm, dù Dương Thiện Hội có chắp cánh, ta cũng bắt hắn mang đến cho ngươi!
Gã là họ hàng gần với Đậu Kiến Đức, xưa nay vẫn gọi Đậu Kiến Đức là Thiên Vương, lão Đậu các loại xưng hô lung tung, lần đầu tiên học người khác đổi giọng gọi là chủ công, khiến cả hai bên đều không quen. Đậu Kiến Đức ngây ra một lúc, cười khổ lắc đầu:
- Ngươi cũng đừng giả bộ nhã nhặn cái gì. Kê học tiếng kêu của con vịt, khẳng định học không giống. Một xưng hô mà thôi, không cần phải quá cứng nhắc như thế!
- Cũng không phải!
Không đợi Vương Phục Bảo đáp lại, Tống Chính Bản giành trước xen mồm.
- Danh hiệu, trật tự, chức vị, đều là căn bản thành lập cơ nghiệp. Nếu loạn từ trên xuống dưới, chính lệnh sẽ rất khó thẳng đường. Sau khi đánh hạ Huyện Thanh Hà, chủ công vẫn sớm thương lượng cùng đoàn người về việc định quan bậc, chính danh vị...
- Đợi chỉnh hợp các nơi rồi nói sau, chữ Bát (八) còn không có chổng đít lên đâu!
Đậu Kiến Đức cũng không quá nóng tâm đối với việc này , cau mày đáp lại.
- Các huynh đệ vừa mới khởi nghiệp cùng nhau, quá mức trang trọng ngược lại sẽ có vẻ xa lạ. Đợi đoàn người đều thân quen với nhau rồi, hiểu biết tính cách, kiến thức và năng lực lẫn nhau rồi mới lo liệu mấy thứ này cũng không muộn.
- Chủ công nói như vậy rất có lý. Chỉnh hợp toàn quân là sự việc cần giải quyết đầu tiên. Sự tình khác không ngại để sau đi
Khổng Đức Thiệu vẫn đứng ở bên cạnh không nói lời nào tiếp nhận câu chuyện, cười phụ họa.
Tống Chính Bản có tâm khuyên nữa vài câu, nghe Khổng Đức Thiệu không ủng hộ mình, quay đầu nhìn, lại phát hiện Trình Danh Chấn ánh mắt mơ hồ, giống như với không quá cảm thấy hứng thú điều này, đành phải nhún vai, không kiên trì nữa.
Đậu Kiến Đức sợ y thất vọng, cười giải thích:
- Ta biết rằng tiên sinh hoàn toàn là muốn tốt cho ta hảo. Nhưng cơm phải ăn từng miếng. Dương Công Khanh bọn họ đã quen này phong cách phân tán, lúc này có thể nghe theo hiệu lệnh của ta đã vô cùng không dễ dàng rồi. Nếu hiện tại quá nghiêm khắc trói buộc bọn họ, ngược lại dễ dàng làm cho bọn họ rời xa tập thể.
Suy xét đến việc Trình Danh Chấn cũng là lực lượng ngoài tới tìm nơi nương tựa, dừng một chút, ông ta tiếp tục nói:
- Tiên sinh và Trình Tướng quân đều là người đọc sách, khá để ý lễ tiết. Đổi lại Tào Đán và Vương Phục Bảo bọn họ, đã cảm thấy càng tùy tiện càng thân cận. Mà lúc này trong quân, trong mười người cũng có chín là không biết chữ, ngươi bảo ta miễn cưỡng bọn họ như thế nào?
Lời nói này vô cùng phù hợp thực tế. Tống Chính Bản nghe được liên tiếp gật đầu.
- Chủ công nói rất có lý, vừa rồi thần nói năng quá lỗ mãng!
- Ngươi là Trưởng sử, bày mưu tính kế là chức trách phân nội. Không có gì lỗ mãng cả!
Đậu Kiến Đức lắc lắc đầu, cười cổ vũ.
- Tựa như ngươi ngày đó đáp ứng ta đấy, biết thì sẽ nói, đã nói là nói hết những gì mình biết. Không cần phải e dè nhiều lắm. Nếu mọi người khi đề nghị với ta cứ phải nhìn trước ngó sau, ta đây rất nhanh sẽ biến thành kẻ điếc rồi!
Mọi người nhìn nhau mỉm cười, đều cảm thấy Đậu Kiến Đức nói trúng tim lòng mình. Thấy lúc sau đã không còn sớm, Đậu Kiến Đức cười chỉ bảo.
- Đều trở về ngủ một giấc đi, ngày mai phỏng chừng còn phải bận việc cả ngày. Sáng sớm ta sẽ ở trung quân an bài nhiệm vụ cho những người khác, nhiệm vụ mấy người các ngươi đã rõ ràng đấy, không phải đến nữa, cứ chuẩn bị kỹ càng một chút, cũng đỡ phải lâm trận mới mài gươm. Đi thôi, đi thôi, ta cũng mệt mỏi rồi. Đánh loại trận mục nát này, hao tâm tổn sức nhất!
Mọi người cười cười, đều tự cáo từ quay về doanh. Sáng ngày hôm sau, dựa theo ước định với nội ứng, Đậu Kiến Đức tự mình lĩnh quân đến thành nam, Dương Công Khanh cưỡng bức thành bắc, Thạch Toản đốc sư thành tây. Ba mặt tấn công rất gấp. Duy chỉ có ở thành đông do hai người Tào Đán và Trình Danh Chấn đều tự dẫn theo ngàn huynh đệ, thưa thớt làm qua loa.
Binh lực bên trong thành vốn cũng không còn lại bao nhiêu, Dương Thiện Hội điều hành như trứng chọi đá. Rất nhanh liền làm như Đậu Kiến Đức, theo ý đồ của ông ta rút binh mã đến thành đông. Tào Đán thấy thời cơ đã đến, giục ngựa đi tới cửa thành, ngước lên trên hô lớn:
- Các ngươi còn kiên trì tiếp làm gì? Thành này dù kiên cố đến mấy cũng thủ được mấy ngày chứ? Đậu Thiên vương sau khi vào thành sẽ không xét bất cứ nhà nghèo nào, các ngươi bỏ mạng vô ích ở đây, có ý nghĩa gì không?
Xã dũng trên thành đã sức cùng lực kiệt, nghe xong Tào Đán nói, người nào cũng nhìn vết chai trên tay, không ai nói gì. Trong bọn họ giữa, mười phần đều là tá điền, gia đinh của nhà phú hào, xưa nay vất vả lăn lộn mới có thể được miếng cơm lửng dạ. Hơi chút khiến chủ nhà mất hứng, cả nhà già trẻ của mình phải cuốn gói cút đi. Cho nên căn bản không có lòng trung thành gì cả. Lúc trước sở dĩ liều mạng khổ sở chống đỡ, là vì thấy trước đây Dương Thiên Hội lấy đức đối đãi, đồng thời gia đình giàu có cung cấp tiền thưởng kếch xù. Hiện giờ thủ thành đã vô vọng, tiền thưởng và tình nghĩa xem ra không còn có sức hấp dẫn nữa rồi. Bởi vậy mỗi người đều nản lòng thoái chí, mặc cho số phận định đoạt.
Thấy trên thành một mũi tên cũng chưa bắn xuống, Tào Đán biết bên trong quân tâm đã rối loạn. Hắng giọng một cái, tiếp tục mê hoặc:
- Đậu Thiên Vương nói, quan phủ không quản chính sự, khiến mọi người đều sống không nổi, hắn đành phải thay thế quan phủ, tìm một con đường sống chop mọi người. Việc khác hắn không dám đáp ứng, nhưng sau khi trở thành địa bàn của Đậu Gia Quân, khẳng định mỗi người đều có trồng trọt, quan lại nửa đêm sẽ không đến nhà các ngươi đập cửa gây loạn nữa!
Dân tráng trên thành nghe xong câu này, không đề nổi tinh thần tác chiến. Nếu không phải vài quan lại quan phủ đang theo dõi thật chặt, sớm đã có người đứng lên tự mưu đường ra rồi. Vài quan lại xưa nay cưỡi ở trên đầu đoàn người tác oai tác quái giờ phút này cũng mất đi uy phong ngày xưa, dùng ánh mắt thăm dò nhau, đứng lên chậm rãi đi đến trên cổng thành. Cúi người xuống, hô:
- Lời của Đậu Thiên Vương, có đảm bảo không?
Bọn họ không hỏi câu nào của Đậu Kiến Đức, nhưng trong lòng nhân vật mấu chốt trên thành dưới thành đều hiểu được. Tào Đán ngẩng đầu nhìn lên trên, rút hoành đao ra, giơ cao nhiệt huyết thề:
- Những lời Thiên vương đã nói, từ trước đến nay đều là nhất ngôn cửu đỉnh. Lão tử đứng ở giữa thương thiên đại địa đảm bảo, nếu có nửa lời không thực hiện, sẽ bị Thiên Lôi giáng xuống hài cốt không còn!
Vừa dứt lời, cửa thành lập tức tức mở rộng ra. Mấy chục người ăn mặc như gia đinh và quan lại đứng ở hai bên cửa thành.
- Tướng quân mau mời, đừng chậm trễ nữa...
- Có người hiến thành!
Nhóm xã dũng giờ mới hiểu, kinh hoảng địa hô. Không đợi bọn họ quyết định là chạy trốn hay là chiến đấu với nội gian, Tào Đán đã thúc dục chiến mã, trực tiếp xông qua Ủng thành. Hoành đao trong tay vung lên, chém những người có ý đồ tới gần nội môn Ủng thành, bất kể địch ta, đều quét trở mình đầy đất.
- Giết!
Thân binh đi theo phía sau Tào Đán thấy đoạt được cửa thành, lập tức cùng hưởng ứng, lên ngựa, khống chế cửa thành, chớp mắt đã nắm trong tay nắm hoàn toàn cửa Đông.
- Vương Lão Ngũ, Lý Quải Tử, hai người các ngươi mang ba trăm huynh đệ giữ ở chỗ này, người còn lại, theo ta giết đi vào, đoạt cửa nam, tiếp ứng Đại đương gia vào thành!
- Tào Đán giơ hoành đao máu chảy đầm đìa lên, lớn tiếng tiếp đón. Chúng lâu la đáp ứng một tiếng, cùng ở phía sau gã gào thét tiến vào. Một đao chém hết thảy những vật còn sống chắn ở trước mặt vật thành hai đoạn.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận