Khai Quốc Công Tặc
Chương 1: Tiết thu (3)
Chương 1: Tiết thu (3)
Khoảng cách giữa Cự Lộc trạch và thành Long Cương thuộc quận Tương Quốc chỉ hơn sáu mươi dặm, đại quân xuất phát vào giờ hợi đến nơi vừa đúng lúc trời hửng sáng. Quan lại trong thành sớm đã bị quân Trương gia đánh phục, nào dám chống cự nhiều! Mưa tên còn chưa kịp bắn tới đầu tường thành thì tất cả văn võ quan đã mở cửa thành, quỳ gối cung nghênh Trương đại vương đi vào tuần tra.
Không đánh mà thắng đoạt được một thành quận, Trương Kim Xưng tâm tình cực tốt. Một bên phái ra thân tín vào thành duy trì trật tự tránh có kẻ thừa cơ gây loạn 'bôi đen' thể diện của Trương gia quân, một bên sai người kêu quan lớn quan nhỏ của quận Tương Quốc đến trước mặt, ôn hòa nói:
- Lão tử là người coi trọng danh dự không giống đám quan chó triều đình các ngươi, chân trước đạp cứt xong chân sau thừa dịp còn nóng lại ngồi xuống! Bọn ngươi cứ yên tâm đi, nếu các ngươi không ăn bớt Bảo an phí lão tử tự nhiên sẽ bảo vệ các ngươi bình an. Lần này chỉ mượn đường đi qua mà thôi, đợi đại quân qua hết các ngươi muốn đánh trống thì đánh, muốn gõ la thì gõ la, muốn báo tin cho triều đình thì cứ việc báo. Nói đánh cho lão tử chạy trối chết cũng được, huyết chiến đoạt lại quận thành cũng xong, cứ việc khoác lác! Chỉ cần không thật sự ra tay với lão tử, ta sẽ không làm khó các ngươi!
- Không dám, không dám. Đại... Đại đương gia có ơn không giết chúng tôi, chúng tôi cảm kích không thôi nào dám tung tin linh tinh làm xấu... Làm xấu uy danh của đại đương gia!
Một đám quan viên xui xẻo nghe được có thể giữ tánh mạng thì trong lòng âm thầm niệm phật không biết bao nhiêu lần. Lúc này nghe Trương Kim Xưng nói tiếp tục để bọn họ làm quan nơi này, còn muốn báo chiến giả lên triều đình thì kẻ nào kẻ nấy sợ hãi trán lấm tấm mồ hôi lạnh, liên tục xua tay cảm ơn.
- Cho các ngươi khoác lác thì con mẹ các ngươi cứ khoác lác đi, xem lời nói của lão tử như đánh rắm sao?
Trương Kim Xưng trợn mày há miệng chửi:
- Thay kẻ khác tới làm quận trưởng, lão tử lại phải đánh hắn một trận mới có thể đánh phục hắn chẳng thà để các ngươi lại dùng càng thuận tay! Muốn sống thì đừng khách khí với lão tử, nếu không, đừng trách lão tử không nói đạo lý!
Lão gia người đã bao giờ nói đạo lý đâu? ! Trong lòng đám quan lại thầm mắng nhưng miệng lại liên tục vâng dạ, e sợ nói sai nửa chữ sẽ khiến cho Trương đại vương nổi giận móc tim mọi người ra làm đồ nhắm rượu. May là Trương gia quân đang vội vàng lên đường, chỉ dừng lại trong thành khoảng một canh giờ rồi vội vàng lên đường, trước khi lên đường thuận tay cướp sạch tiền bạc, lương thực trong kho phủ đã chuẩn bị để nộp lên cho triều đình.
Tổn thất những tài vật đó đều có thể vơ vét lại trên đầu những hộ giàu có và dân chúng, nếu không đủ lệnh cho đám quan viên địa phương cạo đầu. Nhưng làm thế nào báo cáo với triều đình thì khiến cho đám người đó hoàn toàn khó xử, nếu viết theo lời Trương Kim Xưng nói thì quá mức khoa trương, nói dối vạn nhất bị người ta khám phá ra tính mạng mọi người khó bảo toàn. Nhưng nói là không chiến mà đầu hàng, án theo luật lệ Đại Tùy, hình như đó cũng là tội chết. Không chết trong tay Trương Kim Xưng nhưng lại bị triều đình chặt đầu, loại hành động ngu ngốc này cần rất nhiều dũng khí. Bàn bạc tới bàn bạc lui rốt cuộc có một viên thư lại nghĩ ra được một chủ ý hay. Kiến nghị quận trưởng đại nhân lấy bất biến ứng vạn biến, cứ coi như mọi người cùng mơ một giấc mơ, trên thực tế chưa từng xảy ra chuyện gì, dù sao hiện tại thiên hạ biến loạn liên tục, không mất thành mất đất sẽ không thu hút nhiều sự chú ý từ phía triều đình. Chỉ cần mọi người không chủ động báo lên, vô luận là kinh sư hay Đông Đô, sẽ không ai phái người tới điều tra Trương Kim Xưng có từng đi vào thành Long Cương hay không? Trừ khi đám đại lão trong triều rảnh rỗi thiếu việc làm!
Đám quan viên nghe xong kế này ai nấy đều khen hay, lập tức phái nha dịch dán thông báo trấn an dân chúng, nghiêm cấm tung tin truyền lời đồn nhảm nếu không khép vào tội thông đồng với phỉ tặc. Sau khi hù dọa bách tính một trận xong lại vội vội vàng vàng viết vài phong thư dùng khoái mã đưa đến các quận xung quanh, lấy danh nghĩa đồng liêu nhắc nhở quan lại các quận, Trương Kim Xưng dốc toàn bộ quân lực vừa mới 'vòng' qua Long Cương, mong mọi người cẩn thận.
Nói ra cũng kỳ lạ, tuy rằng đối nội Trương Kim Xưng cấm tiệt lâu la nghe ngóng hướng đi lần này nhưng đối ngoại lại không hề đề phòng, có mười tám tín sử của quận Tương Quốc gần như ra roi giục ngựa chạy qua trước mắt hắn nhưng hắn không hề ngăn cản, chạy qua cũng không phái người đuổi theo, mặc cho tin tức Trương gia quân ra khỏi ổ truyền đi với tốc độ chóng mặt.
Đại quân xuôi theo hướng nam vượt qua Sa Hà, vòng quanh Bàn Sơn, dọc theo đường đi phàm là thành trì, bảo trại chưa nộp phía bảo an đúng hạn thì gõ một cái rồi đi. Đối với những trại, bảo lũy không chịu giao nộp phía bảo an tức thì huyết chiến, hoàn toàn thiêu rụi bọn chúng. Cứ vừa đi vừa đánh như vậy khoảng nửa tháng quấy cho toàn bộ các quận huyện vùng phía nam Hà Bắc run rẩy lo sợ, đến nỗi ngay cả ban ngày cũng không dám mở cổng thành cho dân chúng ra ngoài. Đúng vào thời điểm tướng sĩ các quận mài sẵn giáo chờ đợi thì Trương gia quân lại đột nhiên mất đi hứng thú tiếp tục cướp bóc, ở nơi giao nhau giữa Vũ An quận và Ngụy quận lấy một yếu tắc bỏ hoang tên gọi Phủ Sơn đóng trú tại đó.
Phủ Sơn thuộc dãy Thái Hành sơn, trên thông Vũ An, cúi đầu nhìn Ngụy quận, địa thế hiểm yếu mười phần. Vạn nhất một ngày nào đó Trương gia quân cao hứng, không cẩn thận có thể ngược dòng Chương Thủy xuyên qua Thái Hành trực tiếp đánh vào các quận Hà Đông. Lần này, không chỉ quan viên địa phương vùng phía nam Hà Bắc sợ hãi trong lòng mà còn cả đám quan viên vùng phía nam quận Hà Đông cũng đang đứng ngồi không yên. Công văn cấp báo nhiều như tuyết rơi ào ào đổ về Đông Đô, xin triều đình gia tăng binh lực tiêu trừ phỉ tặc, sớm ngày trả lại yên bình cho địa phương.
- Đám cẩu quan trong triều kia thật sự hồ đồ như chúng ta mong đợi?
Không chỉ đám quan viên địa phương Đại Tùy thắc thỏm bất an mà cả đám trại chủ dưới trướng Trương Kim Xưng trong lòng cũng nóng như lửa đốt. Lần này chủ động xuất kích, binh lính có thể chiến đấu của Cự Lộc trạch gần như được mang đi hết toàn bộ, mà mục tiêu tác chiến lại vô cùng quái dị, dĩ nhiên định bức Hữu Vũ hầu tướng quân Phùng Hiếu Từ ra khỏi bức tường cao của Lê Dương, đến địa hình Phủ Sơn, bất lợi cho kỵ binh triển khai, tiến hành một trận quyết chiến!
- Quản nhiều vậy làm gì, nếu triều đình không chịu hỗ trợ, chuyến này chúng ta cứ xem như là đi luyện binh, dù sao bên phía trạch địa cũng có hai người lão nhị và Quyên tử trông coi, nhất thời nửa khắc không kẻ nào đánh hạ được đâu!
Trương Kim Xưng trời sinh tính tình lạc quan, không xem mối lo lắng của mọi người vào đâu.
- Nếu hắn chịu hỗ trợ thì sao đây, ở bên ngoài Thái Hành sơn chúng ta sẽ tặng cho Phùng Hiếu Từ một lễ vật lớn, cũng để cho đám lão thiếu gia các vùng Hà Bắc mở mắt ra nhìn, dạng nhân tài nào mới là chân anh hùng, loại người nào là giả trí thức, thấy quan quân liền co chân bỏ chạy!
Nửa câu sau khiến cho mọi người bật cười ha hả. Huynh đệ của Cự Lộc trạch từ trước đến nay không quá kính phục Cao Sĩ Đạt, thủ lĩnh lục lâm vùng Hà Bắc. Lần trước tâm phúc của Cao Sĩ Đạt là Đậu Kiến Đức gặp Phùng Hiếu Từ không chiến mà chạy nhưng sau đó các huynh đệ Cự Lộc trạch liều mạng đuổi Phùng Hiếu Từ từ cửa nhà họ chạy thẳng về Lê Dương. Nếu như lần đó mọi người thật sự một lòng quyết chiến đã thuận lợi chặt đầu Phùng Hiếu Từ xuống rồi, sau này trên lục lâm đạo với thực lực vi tôn sẽ không còn Cao đại đương gia nữa, anh hùng hào kiệt các oa các trại lần lượt tới gia nhập, thế lực Cự Lộc trạch chắc chắc một bước lên trời.
- Là lừa là ngựa lôi ra ngoài mới có thể nhìn rõ được, không thể dựa vào vài tiếng kêu lúc tối lửa tắt đèn được!
Nghe được tiếng cười hiểu ý của đám huynh đệ, Trương Kim Xưng hài lòng vô cùng, liếc nhìn bát đương gia Lô Phương Nguyên một cái tiếp tục nói:
- Mọi người đã ngẩng đầu làm phản tự nhiên là ai có bản lĩnh thì đi theo kẻ đó, có thể kéo tên cẩu hoàng đế xuống ngựa hay không không nói nhưng nhất định phải biến con đường này ngày càng rộng rãi thoáng đãng, không thể như nuôi ba ba trong rọ, càng nuôi càng gầy.
- Thuộc hạ được đi theo đại đương gia thực sự là tích đức ba đời!
Lô Phương Nguyên cũng là kẻ thông minh, cảm giác được áp lực từ ánh mắt của Trương Kim Xưng vội vàng đứng thẳng người chắp tay bày tỏ thái độ. Hắn là cái đinh do Cao Sĩ Đạt dùng thân phận thủ lĩnh lục lâm cắm vào Cự Lộc trạch, nhưng một năm trở lại đây bởi vì thực lực giữa Cao Sĩ Đạt và Trương Kim Xưng xảy ra biến hóa mang tính căn bản cho nên không thể không buông tha ý định ban đầu tiến vào Cự Lộc trạch. Trước mắt không nói đến việc mối liên hệ giữa Cự Lộc trạch và Đậu Tử Cương bị quan quân chặt đứt, cho dù Cao Sĩ Đạt có mệnh lệnh truyền đến, Lô Phương Nguyên cũng phải chủ động đưa mệnh lệnh đó trình lên cho Trương Kim Xưng nếu không Trương Kim Xưng chỉ cần khẽ động một đầu ngón tay tự nhiên sẽ có kẻ xông lên trước xé tên mù mắt kia ra làm tám khối.
- Cũng không nhất định phải đi theo ta, tương lai nếu có người có tiền đồ hơn lão Trương ta các ngươi cứ thoải mái đi theo hắn!
Trương Kim Xưng cười xua tay, ý bảo Lô Phương Nguyên không cần hiểu lầm.
- Ra ngoài lăn lộn ai chẳng mong có được tương lai sáng lạn? Đi theo kẻ có bản lãnh, lão đại trở thành tổng quản, mọi người đều là tướng quân; lão đại thành hoàng đế, mọi người trở thành vương gia khai quốc. Đến khi đó muốn có bao nhiêu ruộng đất thì có bấy nhiêu, muốn cưới bao nhiêu lão bà thì cưới bấy nhiêu, nếu ngươi không sợ đau lưng thì cứ cưới ba trăm sáu chục cũng mặc ngươi, đến khi đó một đêm đổi một người, đổi xong một vòng vừa vặn một năm!
- Ha ha ha!
Các trại chủ, đường chủ bị câu nói của đại đương gia chọc cười nghiêng ngả, nước mắt nước mũi chảy hết cả ra. Đúng là, ra ngoài lăn lộn chẳng phải là muốn có được những điều đó sao? Nếu cả ngày trôi qua giống như lão hòa thượng nghèo vân du bốn phương thì còn ai hứng thú với những việc này. Nào là cứu vớt dân chúng, nào là thay trời hành đạo, đều là rắm thối, bản thân lão tử chính là trời, chăm sóc tốt bản thân thì có gì sai.
Rồi đột nhiên Trương Kim Xưng thay đổi giọng điệu, sắc mặt trở nên nghiêm túc:
- Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, cưới bao nhiêu nữ nhân đó là chuyện của bản thân ngươi, chỉ cần ngươi có sức là được, nhưng phải được cô gái nhà người ta đồng ý! Hiện tại chúng ta có thể cướp, tương lai không thể tùy tiện cướp đoạt, làm tặc và làm quan không thể giống nhau, nếu làm quan mà còn xem mình như giặc cướp thì chẳng phải trời kia phải loạn sao?
Lời này của đại đương gia có ý gì? Các vị trại chủ, đường chủ ngoại trừ số ít kẻ có tâm cơ ra thì còn lại đều nhíu mày suy ngẫm. Vốn chỉ là một câu nói đùa vui thích nói thế nào thì nói lại cường điệu hóa quân kỷ? Lần này ra ngoài trạch, bởi vì đại đương gia rất nhiều lần cường điệu hóa quân kỷ khiến cho rất nhiều kẻ trong đám lâu la bất mãn, nếu như không tiếp tục nghiêm khắc sợ rằng không ít huynh đệ, đặc biệt là lão huynh đệ đã trải qua chiến trường, sẽ sinh lòng khác nội bộ lục đục.
Trương Kim Xưng đoán được trong lòng mọi người không thoải mái, tươi cười vẻ mặt ôn hòa giải thích:
- Trước đây chúng ta tạo phản là bởi vì quan phủ áp bức không còn đường sống nữa. Tương lai chúng ta sẽ làm quan cũng không thể áp bức bách tính tầng chót phản lại chúng ta được? ! Trước đây chúng ta không biết phải đi đường nào, chỉ biết qua một ngày tính một ngày cho nên không lo lắng bách tính nhìn chúng ta như thế nào. Nhưng mắt thấy Đại Tùy sắp xong đời rồi, chúng ta cần phải nhìn xa ra một chút, suy nghĩ xem làm thế nào làm quan, nghĩ xem làm thế nào tranh giành thiên hạ với anh hùng phương khác! Cho nên lần này rời trạch ta yêu cầu nghiêm khắc hơn đối với các huynh đệ, nghiêm tới nỗi mọi người cảm thấy ta như đổi thành một người khác. Chỉ có điều lão Trương ta vẫn lưu lại đường sống cho mọi người, không chân chính lấy vài kẻ ra khai đao! Lần này, chúng ta xem như tập dượt thích ứng, chuyện cũ không truy cứu. Lão tử nhắc nhở các vị trước, trở về quản lý tốt các huynh đệ của mình, sau này lại có kẻ cố ý vi phạm quân kỷ nếu bị lão tử chặt đầu các vị cũng đừng đến cầu tình chi cho mệt!
100%
18px
910px
Khoảng cách giữa Cự Lộc trạch và thành Long Cương thuộc quận Tương Quốc chỉ hơn sáu mươi dặm, đại quân xuất phát vào giờ hợi đến nơi vừa đúng lúc trời hửng sáng. Quan lại trong thành sớm đã bị quân Trương gia đánh phục, nào dám chống cự nhiều! Mưa tên còn chưa kịp bắn tới đầu tường thành thì tất cả văn võ quan đã mở cửa thành, quỳ gối cung nghênh Trương đại vương đi vào tuần tra.
Không đánh mà thắng đoạt được một thành quận, Trương Kim Xưng tâm tình cực tốt. Một bên phái ra thân tín vào thành duy trì trật tự tránh có kẻ thừa cơ gây loạn 'bôi đen' thể diện của Trương gia quân, một bên sai người kêu quan lớn quan nhỏ của quận Tương Quốc đến trước mặt, ôn hòa nói:
- Lão tử là người coi trọng danh dự không giống đám quan chó triều đình các ngươi, chân trước đạp cứt xong chân sau thừa dịp còn nóng lại ngồi xuống! Bọn ngươi cứ yên tâm đi, nếu các ngươi không ăn bớt Bảo an phí lão tử tự nhiên sẽ bảo vệ các ngươi bình an. Lần này chỉ mượn đường đi qua mà thôi, đợi đại quân qua hết các ngươi muốn đánh trống thì đánh, muốn gõ la thì gõ la, muốn báo tin cho triều đình thì cứ việc báo. Nói đánh cho lão tử chạy trối chết cũng được, huyết chiến đoạt lại quận thành cũng xong, cứ việc khoác lác! Chỉ cần không thật sự ra tay với lão tử, ta sẽ không làm khó các ngươi!
- Không dám, không dám. Đại... Đại đương gia có ơn không giết chúng tôi, chúng tôi cảm kích không thôi nào dám tung tin linh tinh làm xấu... Làm xấu uy danh của đại đương gia!
Một đám quan viên xui xẻo nghe được có thể giữ tánh mạng thì trong lòng âm thầm niệm phật không biết bao nhiêu lần. Lúc này nghe Trương Kim Xưng nói tiếp tục để bọn họ làm quan nơi này, còn muốn báo chiến giả lên triều đình thì kẻ nào kẻ nấy sợ hãi trán lấm tấm mồ hôi lạnh, liên tục xua tay cảm ơn.
- Cho các ngươi khoác lác thì con mẹ các ngươi cứ khoác lác đi, xem lời nói của lão tử như đánh rắm sao?
Trương Kim Xưng trợn mày há miệng chửi:
- Thay kẻ khác tới làm quận trưởng, lão tử lại phải đánh hắn một trận mới có thể đánh phục hắn chẳng thà để các ngươi lại dùng càng thuận tay! Muốn sống thì đừng khách khí với lão tử, nếu không, đừng trách lão tử không nói đạo lý!
Lão gia người đã bao giờ nói đạo lý đâu? ! Trong lòng đám quan lại thầm mắng nhưng miệng lại liên tục vâng dạ, e sợ nói sai nửa chữ sẽ khiến cho Trương đại vương nổi giận móc tim mọi người ra làm đồ nhắm rượu. May là Trương gia quân đang vội vàng lên đường, chỉ dừng lại trong thành khoảng một canh giờ rồi vội vàng lên đường, trước khi lên đường thuận tay cướp sạch tiền bạc, lương thực trong kho phủ đã chuẩn bị để nộp lên cho triều đình.
Tổn thất những tài vật đó đều có thể vơ vét lại trên đầu những hộ giàu có và dân chúng, nếu không đủ lệnh cho đám quan viên địa phương cạo đầu. Nhưng làm thế nào báo cáo với triều đình thì khiến cho đám người đó hoàn toàn khó xử, nếu viết theo lời Trương Kim Xưng nói thì quá mức khoa trương, nói dối vạn nhất bị người ta khám phá ra tính mạng mọi người khó bảo toàn. Nhưng nói là không chiến mà đầu hàng, án theo luật lệ Đại Tùy, hình như đó cũng là tội chết. Không chết trong tay Trương Kim Xưng nhưng lại bị triều đình chặt đầu, loại hành động ngu ngốc này cần rất nhiều dũng khí. Bàn bạc tới bàn bạc lui rốt cuộc có một viên thư lại nghĩ ra được một chủ ý hay. Kiến nghị quận trưởng đại nhân lấy bất biến ứng vạn biến, cứ coi như mọi người cùng mơ một giấc mơ, trên thực tế chưa từng xảy ra chuyện gì, dù sao hiện tại thiên hạ biến loạn liên tục, không mất thành mất đất sẽ không thu hút nhiều sự chú ý từ phía triều đình. Chỉ cần mọi người không chủ động báo lên, vô luận là kinh sư hay Đông Đô, sẽ không ai phái người tới điều tra Trương Kim Xưng có từng đi vào thành Long Cương hay không? Trừ khi đám đại lão trong triều rảnh rỗi thiếu việc làm!
Đám quan viên nghe xong kế này ai nấy đều khen hay, lập tức phái nha dịch dán thông báo trấn an dân chúng, nghiêm cấm tung tin truyền lời đồn nhảm nếu không khép vào tội thông đồng với phỉ tặc. Sau khi hù dọa bách tính một trận xong lại vội vội vàng vàng viết vài phong thư dùng khoái mã đưa đến các quận xung quanh, lấy danh nghĩa đồng liêu nhắc nhở quan lại các quận, Trương Kim Xưng dốc toàn bộ quân lực vừa mới 'vòng' qua Long Cương, mong mọi người cẩn thận.
Nói ra cũng kỳ lạ, tuy rằng đối nội Trương Kim Xưng cấm tiệt lâu la nghe ngóng hướng đi lần này nhưng đối ngoại lại không hề đề phòng, có mười tám tín sử của quận Tương Quốc gần như ra roi giục ngựa chạy qua trước mắt hắn nhưng hắn không hề ngăn cản, chạy qua cũng không phái người đuổi theo, mặc cho tin tức Trương gia quân ra khỏi ổ truyền đi với tốc độ chóng mặt.
Đại quân xuôi theo hướng nam vượt qua Sa Hà, vòng quanh Bàn Sơn, dọc theo đường đi phàm là thành trì, bảo trại chưa nộp phía bảo an đúng hạn thì gõ một cái rồi đi. Đối với những trại, bảo lũy không chịu giao nộp phía bảo an tức thì huyết chiến, hoàn toàn thiêu rụi bọn chúng. Cứ vừa đi vừa đánh như vậy khoảng nửa tháng quấy cho toàn bộ các quận huyện vùng phía nam Hà Bắc run rẩy lo sợ, đến nỗi ngay cả ban ngày cũng không dám mở cổng thành cho dân chúng ra ngoài. Đúng vào thời điểm tướng sĩ các quận mài sẵn giáo chờ đợi thì Trương gia quân lại đột nhiên mất đi hứng thú tiếp tục cướp bóc, ở nơi giao nhau giữa Vũ An quận và Ngụy quận lấy một yếu tắc bỏ hoang tên gọi Phủ Sơn đóng trú tại đó.
Phủ Sơn thuộc dãy Thái Hành sơn, trên thông Vũ An, cúi đầu nhìn Ngụy quận, địa thế hiểm yếu mười phần. Vạn nhất một ngày nào đó Trương gia quân cao hứng, không cẩn thận có thể ngược dòng Chương Thủy xuyên qua Thái Hành trực tiếp đánh vào các quận Hà Đông. Lần này, không chỉ quan viên địa phương vùng phía nam Hà Bắc sợ hãi trong lòng mà còn cả đám quan viên vùng phía nam quận Hà Đông cũng đang đứng ngồi không yên. Công văn cấp báo nhiều như tuyết rơi ào ào đổ về Đông Đô, xin triều đình gia tăng binh lực tiêu trừ phỉ tặc, sớm ngày trả lại yên bình cho địa phương.
- Đám cẩu quan trong triều kia thật sự hồ đồ như chúng ta mong đợi?
Không chỉ đám quan viên địa phương Đại Tùy thắc thỏm bất an mà cả đám trại chủ dưới trướng Trương Kim Xưng trong lòng cũng nóng như lửa đốt. Lần này chủ động xuất kích, binh lính có thể chiến đấu của Cự Lộc trạch gần như được mang đi hết toàn bộ, mà mục tiêu tác chiến lại vô cùng quái dị, dĩ nhiên định bức Hữu Vũ hầu tướng quân Phùng Hiếu Từ ra khỏi bức tường cao của Lê Dương, đến địa hình Phủ Sơn, bất lợi cho kỵ binh triển khai, tiến hành một trận quyết chiến!
- Quản nhiều vậy làm gì, nếu triều đình không chịu hỗ trợ, chuyến này chúng ta cứ xem như là đi luyện binh, dù sao bên phía trạch địa cũng có hai người lão nhị và Quyên tử trông coi, nhất thời nửa khắc không kẻ nào đánh hạ được đâu!
Trương Kim Xưng trời sinh tính tình lạc quan, không xem mối lo lắng của mọi người vào đâu.
- Nếu hắn chịu hỗ trợ thì sao đây, ở bên ngoài Thái Hành sơn chúng ta sẽ tặng cho Phùng Hiếu Từ một lễ vật lớn, cũng để cho đám lão thiếu gia các vùng Hà Bắc mở mắt ra nhìn, dạng nhân tài nào mới là chân anh hùng, loại người nào là giả trí thức, thấy quan quân liền co chân bỏ chạy!
Nửa câu sau khiến cho mọi người bật cười ha hả. Huynh đệ của Cự Lộc trạch từ trước đến nay không quá kính phục Cao Sĩ Đạt, thủ lĩnh lục lâm vùng Hà Bắc. Lần trước tâm phúc của Cao Sĩ Đạt là Đậu Kiến Đức gặp Phùng Hiếu Từ không chiến mà chạy nhưng sau đó các huynh đệ Cự Lộc trạch liều mạng đuổi Phùng Hiếu Từ từ cửa nhà họ chạy thẳng về Lê Dương. Nếu như lần đó mọi người thật sự một lòng quyết chiến đã thuận lợi chặt đầu Phùng Hiếu Từ xuống rồi, sau này trên lục lâm đạo với thực lực vi tôn sẽ không còn Cao đại đương gia nữa, anh hùng hào kiệt các oa các trại lần lượt tới gia nhập, thế lực Cự Lộc trạch chắc chắc một bước lên trời.
- Là lừa là ngựa lôi ra ngoài mới có thể nhìn rõ được, không thể dựa vào vài tiếng kêu lúc tối lửa tắt đèn được!
Nghe được tiếng cười hiểu ý của đám huynh đệ, Trương Kim Xưng hài lòng vô cùng, liếc nhìn bát đương gia Lô Phương Nguyên một cái tiếp tục nói:
- Mọi người đã ngẩng đầu làm phản tự nhiên là ai có bản lĩnh thì đi theo kẻ đó, có thể kéo tên cẩu hoàng đế xuống ngựa hay không không nói nhưng nhất định phải biến con đường này ngày càng rộng rãi thoáng đãng, không thể như nuôi ba ba trong rọ, càng nuôi càng gầy.
- Thuộc hạ được đi theo đại đương gia thực sự là tích đức ba đời!
Lô Phương Nguyên cũng là kẻ thông minh, cảm giác được áp lực từ ánh mắt của Trương Kim Xưng vội vàng đứng thẳng người chắp tay bày tỏ thái độ. Hắn là cái đinh do Cao Sĩ Đạt dùng thân phận thủ lĩnh lục lâm cắm vào Cự Lộc trạch, nhưng một năm trở lại đây bởi vì thực lực giữa Cao Sĩ Đạt và Trương Kim Xưng xảy ra biến hóa mang tính căn bản cho nên không thể không buông tha ý định ban đầu tiến vào Cự Lộc trạch. Trước mắt không nói đến việc mối liên hệ giữa Cự Lộc trạch và Đậu Tử Cương bị quan quân chặt đứt, cho dù Cao Sĩ Đạt có mệnh lệnh truyền đến, Lô Phương Nguyên cũng phải chủ động đưa mệnh lệnh đó trình lên cho Trương Kim Xưng nếu không Trương Kim Xưng chỉ cần khẽ động một đầu ngón tay tự nhiên sẽ có kẻ xông lên trước xé tên mù mắt kia ra làm tám khối.
- Cũng không nhất định phải đi theo ta, tương lai nếu có người có tiền đồ hơn lão Trương ta các ngươi cứ thoải mái đi theo hắn!
Trương Kim Xưng cười xua tay, ý bảo Lô Phương Nguyên không cần hiểu lầm.
- Ra ngoài lăn lộn ai chẳng mong có được tương lai sáng lạn? Đi theo kẻ có bản lãnh, lão đại trở thành tổng quản, mọi người đều là tướng quân; lão đại thành hoàng đế, mọi người trở thành vương gia khai quốc. Đến khi đó muốn có bao nhiêu ruộng đất thì có bấy nhiêu, muốn cưới bao nhiêu lão bà thì cưới bấy nhiêu, nếu ngươi không sợ đau lưng thì cứ cưới ba trăm sáu chục cũng mặc ngươi, đến khi đó một đêm đổi một người, đổi xong một vòng vừa vặn một năm!
- Ha ha ha!
Các trại chủ, đường chủ bị câu nói của đại đương gia chọc cười nghiêng ngả, nước mắt nước mũi chảy hết cả ra. Đúng là, ra ngoài lăn lộn chẳng phải là muốn có được những điều đó sao? Nếu cả ngày trôi qua giống như lão hòa thượng nghèo vân du bốn phương thì còn ai hứng thú với những việc này. Nào là cứu vớt dân chúng, nào là thay trời hành đạo, đều là rắm thối, bản thân lão tử chính là trời, chăm sóc tốt bản thân thì có gì sai.
Rồi đột nhiên Trương Kim Xưng thay đổi giọng điệu, sắc mặt trở nên nghiêm túc:
- Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, cưới bao nhiêu nữ nhân đó là chuyện của bản thân ngươi, chỉ cần ngươi có sức là được, nhưng phải được cô gái nhà người ta đồng ý! Hiện tại chúng ta có thể cướp, tương lai không thể tùy tiện cướp đoạt, làm tặc và làm quan không thể giống nhau, nếu làm quan mà còn xem mình như giặc cướp thì chẳng phải trời kia phải loạn sao?
Lời này của đại đương gia có ý gì? Các vị trại chủ, đường chủ ngoại trừ số ít kẻ có tâm cơ ra thì còn lại đều nhíu mày suy ngẫm. Vốn chỉ là một câu nói đùa vui thích nói thế nào thì nói lại cường điệu hóa quân kỷ? Lần này ra ngoài trạch, bởi vì đại đương gia rất nhiều lần cường điệu hóa quân kỷ khiến cho rất nhiều kẻ trong đám lâu la bất mãn, nếu như không tiếp tục nghiêm khắc sợ rằng không ít huynh đệ, đặc biệt là lão huynh đệ đã trải qua chiến trường, sẽ sinh lòng khác nội bộ lục đục.
Trương Kim Xưng đoán được trong lòng mọi người không thoải mái, tươi cười vẻ mặt ôn hòa giải thích:
- Trước đây chúng ta tạo phản là bởi vì quan phủ áp bức không còn đường sống nữa. Tương lai chúng ta sẽ làm quan cũng không thể áp bức bách tính tầng chót phản lại chúng ta được? ! Trước đây chúng ta không biết phải đi đường nào, chỉ biết qua một ngày tính một ngày cho nên không lo lắng bách tính nhìn chúng ta như thế nào. Nhưng mắt thấy Đại Tùy sắp xong đời rồi, chúng ta cần phải nhìn xa ra một chút, suy nghĩ xem làm thế nào làm quan, nghĩ xem làm thế nào tranh giành thiên hạ với anh hùng phương khác! Cho nên lần này rời trạch ta yêu cầu nghiêm khắc hơn đối với các huynh đệ, nghiêm tới nỗi mọi người cảm thấy ta như đổi thành một người khác. Chỉ có điều lão Trương ta vẫn lưu lại đường sống cho mọi người, không chân chính lấy vài kẻ ra khai đao! Lần này, chúng ta xem như tập dượt thích ứng, chuyện cũ không truy cứu. Lão tử nhắc nhở các vị trước, trở về quản lý tốt các huynh đệ của mình, sau này lại có kẻ cố ý vi phạm quân kỷ nếu bị lão tử chặt đầu các vị cũng đừng đến cầu tình chi cho mệt!
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận