Khai Quốc Công Tặc
Chương 33: Ván bài (33)
Chương 33: Ván bài (33)
Chủ lực của quân Minh Châu đến rồi! Trình Danh Chấn chạy về rồi! Các quan quân tướng sĩ vốn không còn mấy sĩ khí càng ngày càng chẳng có lòng dạ chiến đấu, lần lượt tản ra gần cửa thành. Tình thế mạnh hơn người, Tang Hiển Hòa cũng không dám hành động theo cảm tính nữa, đành cố nén nỗi giận trong lòng xuống, ra lệnh toàn quân vừa đánh vừa lui.
May mà viện quân đuổi tới chiến trường chỉ là một bộ phận nhỏ dưới trướng của Trình tặc, đoán chừng cũng chính là mấy nhóm quân đảm đương vị trí tiên phong. Vì thế thấy Tang Hiển Hòa liền lui lại phía sau, không theo đuổi truy sát nữa, mà hô mở cửa thành, ngay ngắn rút lui vào bên trong thành.
Sau khi đứng vững địa thế, Tang Hiển Hòa liền kiểm kê tổn thất và nhận ra một chút sơ sẩy của mình đã tổn hại gần hai nghìn huynh đệ, vượt xa tổng số thương vong hai ngày tới công thành. Chịu đả kích lớn hơn nữa là uy danh vị chủ soái như y, ban đầu trong đội ngũ ráp ghép này có không ít người nghi ngờ năng lực chỉ huy của y. Giờ liên tục ăn quả đắng bởi một tên tiểu mao tặc vô danh tiểu tốt thế này, càng khiến lòng quân dưới trướng xao động.
Việc xui xẻo hơn vẫn còn ở phía sau. Không đợi Tang Hiển Hòa nghĩ ra cách để ổn định lòng quân, trong doanh trại đã truyền ra lời đồn cực kỳ bất lợi cho y. Đội quân vào thành lúc chập tối căn bản không phải nhóm chủ lực của Trình Danh Chấn, mà là lão tặc Đỗ Ba Lạt đóng quân tại huyện Bình Ân sợ Vương Nhị Mao không trụ được liền dùng cờ hiệu của Trình Danh Chấn để giương cao thanh thế. Tất cả quân viện trợ khoảng hơn năm trăm người, khiến chủ soái của hai vạn đại quân là Tang Hiển Hòa sợ khiếp vía.
- Lão tặc!
Tang Hiển Hòa nghe được tin này liền tối sầm mặt mũi, suýt nữa bất tỉnh tại chỗ. Đầu tiên là mắc lừa Vương Nhị Mao, sau đó mắc lừa Ngũ Thiên Tích, tiếp đó lại bị Đỗ Ba Lạt lừa gạt. Té ra thống soái đại quân như y là thằng ngu, ai trong đám tặc nhân đó đến đều có thể lừa y quay vòng vòng.
- Canh năm ngày mai ăn cơm, mặt trời mọc lập tức công thành. Sau khi phá thành, không được giữ lại một tên đạo tặc nào trong đó, tài sản của bọn chúng có thể tùy ý lấy đi!
Dừng lại một lúc, Tang Hiển Hòa cắn răng hạ lệnh. Hóa ra ý tưởng thu dụng thực lực lớn mạnh của thổ phỉ đã bị đạp đổ hoàn toàn, hận không thể lập tức xẻ thịt phanh thây mấy kẻ lừa gạt mình.
Không đợi các tướng đồng ý, Chủ bộ Dương Phủ là người đầu tiên nhảy ra phản đối.
- Không được, hành động này không thể được. Tang tướng quân xin tạm bớt giận, tình hình quân địch phức tạp, không cần thiết hành động theo cảm tính!
- Cái gì?
Tang Hiển Hòa rung mình, hai mắt đằng đằng sát khí.
- Lẽ nào ngươi vẫn muốn xin tha mạng cho lũ thổ phỉ hay sao?
- Thuộc hạ không dám!
Dương Phủ bị vẻ mặt hung tợn của Tang Hiển Hòa dọa tới mức hoảng sợ, lùi lại phía sau nửa bước, khom người thi lễ.
- Đại soái đừng hiểu lầm. Thuộc hạ không phải xin tha mạng cho bọn thổ phỉ, mà cho rằng quân ta dù chịu áp chế nhỏ nhưng chưa tổn thương gân cốt. Không cần phải làm hành động được ăn cả ngã về không. Cứ thong thả chỉnh đốn, suy tính mưu kế. Trình tặc và đám thuộc hạ của hắn có giảo hoạt đến đâu cũng khó khoát khỏi mệnh diệt vong!
- Ừ, ngươi nói cũng có lý, nhưng không giết bọn đạo tặc này thì ta biết ăn nói thế nào với các huynh đệ?
Tang Hiển Hòa đã bớt lửa giận trong lòng, cau mày hỏi lại.
Vừa rồi người khuyên can y cũng từng nhắc nhở y ở thời khắc then chốt nhất – Dương Phủ, nếu đổi lại là người khác đã bị y khoác lên người tội danh “xảo ngôn gây nhiễu loạn lòng quân” rồi. Hiền lành không nắm quân, càng lúc lòng quân phân tâm nhất càng phải dùng thủ đoạn mạnh để bảo vệ uy nghiêm của chủ soái.
Nhìn thấy vẻ mặt Tang Hiển Hòa có phần dịu đi, Dương Phủ cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Gã nghĩ một lát khẽ nói:
- Đại soái coi các huynh đệ như con cháu trong nhà, thuộc hạ không phải là không hề nghĩ thế. Nhưng kế sách ngày hôm này, chúng ta càng nóng lòng công thành thì càng thỏa mãn ý đồ của Trình tặc, chắc là muốn hy sinh mấy nghìn quân dưới trướng Vương tặc để đạt được mục đích làm tiêu hao thực lực của quân ta. Đợi quân ta nắm được Thanh Chương, thực lực bị tổn hao lớn, hắn sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!
Sau mấy câu nói đơn thuần là cố ý đổ tội lên người kẻ địch, nhưng mấy câu trước đó lại phân tích rất độc đáo. Nếu Tang Hiển Hòa không tiếc cái giá phải trả để tấn công mạnh mẽ, quả thật có thể san bằng thành Thanh Chương. Tuy nhiên nếu thế, quan quân cũng sẽ phải trả giá khá lớn. Còn Trình Danh Chấn đúng lúc đêm tối vội tới Thanh Chương, nhỡ may lúc hắn tới lại đúng lúc quan quân đang sức cùng lực kiệt, e rằng đến lúc đó dù Tang Hiển Hòa lấy được Thanh Chương cũng sẽ trồng một cú ngã lớn hơn trong tay quân sinh lực mới đến.
Trình Tặc không giống như Vương tặc, hắn không chỉ xảo quyệt mà ra tay tàn nhẫn hơn Vương Tặc. Một khi bị hắn chiếm giữ cơ hội trước, Tang Hiển Hòa rất khó xoay chuyển lại cục diện.
- Vậy thì sao?
Biết rõ Dương Phủ phân tích chính xác, nhưng Tang Hiển Hòa vẫn thấy mất hết mặt mũi phủ định lại quyết định lúc trước.
- Với thủ đoạn của tướng quân, Trình tặc cuối cùng khó thoát cửa tử. Tuy nhiên các huynh đệ tổn thất quá nặng nề, e rằng cũng trái với chủ ý của tướng quân!
Dương Phủ vừa cười vừa khéo léo khuyên nhủ.
Bậc thang này được đưa ra cực kỳ kịp thời, Tang Hiển Hòa thoải mái đi xuống, gật đầu, kêu tên Dương Phủ:
- Tử Khanh nói rất đúng, Tang mỗ xin thụ giáo. Tuy nhiên không công phá thành này, lẽ nào ta ngồi nhìn hai tên Trình, Vương lại một lần nữa hợp hai làm một sao?
- Vậy thì sao?
Dương Phủ nhún vai, hỏi vặn lại bằng câu Tang Hiển Hòa vừa nói.
Đúng vậy, mặc dù Trình tặc và Vương tặc tụ hợp lại với nhau thì cũng gây ra được sóng gió gì lớn chứ? Trong phút chốc, trong lòng Tang Hiển Hòa dâng lên một nỗi kiêu hãnh khó tả. Toàn bộ thực lực của quân Minh Châu cộng lại cũng chỉ là vạn người mà thôi, còn y hiện giờ mặc dù thực lực bị tổn thất, dưới trướng vẫn có mười sáu ngàn quân chiến đấu. Cho dù nhượng bộ trước thì sao chứ?
- Ừ, Tử Khanh nói đúng, xem ra ta vẫn quá câu nệ thắng bại nhất thời!
Tang Hiển Hòa nở nụ cười, đồng thời thoáng nhìn Dương Phủ đầy cảm kích. Y không phải không hiểu bản thân mình trước đây sở dĩ chiếm lấy Thanh Chương trước khi Trình Danh Chấn tới là vì quá sợ hãi đối thủ. Nhưng bức bách với tình thế trước mắt, y phải làm một số điều chỉnh lớn về chiến thuật. Đề nghị của Dương Phủ vừa hay đã tìm được lý do điều chỉnh thích hợp cho y. Cùng lúc đó cũng có thể ăn nói thể diện với những người còn giữ lòng hồ nghi kia.
Xuyên suốt tình thế trước mặt, Tang Hiển Hòa lập tức truyền lệnh toàn quân rút về phía sau hai mươi dặm, tới gần thành lũy Quảng Bình của Chương Thủy để tạm thời nghỉ ngơi điều chỉnh.
Phía quan quân vừa rút lui, đầu thành Thanh Chương lập tức dậy tiếng hoan hô như sấm. Tất cả đám lâu la đều hiểu, đoàn người lần này đúng là gặp được đường sống trong cõi chết rồi. Chỉ còn mấy canh giờ nữa là đến ngày hẹn tụ họp với Trình Danh Chấn, mà Trình giáo đầu từ trước đến nay chưa hề nói phải giẫm đạp, chưa bao giờ mạnh miệng lừa dối thủ hạ đi chịu chết.
- Vẫn nên cẩn thận một chút, kẻo Tang Hiển Hòa học được cách lừa gạt!
Đỗ Ba Lạt càng già càng cẩn thận, chỉ vào chỗ khói bụi phía xa đề nghị với mọi người.
- Đúng vậy, đừng hủy hoại gia nghiệp của con gái và con rể ngài!
Trương Trư Bì và Đỗ Ba Lạt vốn rất thân thiết, thường trêu đùa không phân lớn nhỏ. Trong ấn tượng của gã, Đỗ Ba Lạt chưa bao giờ chủ động cứu viện bất cứ giang hồ đồng hành nào. Lần này bỗng nhiên đổi tính, liều chết tới cứu trợ Thanh Chương, không phải vì bảo vệ địa bàn của con gái và con rể thì còn vì cái gì chứ?
- Ta sợ tên nhãi con nhà ngươi bị chết quá sớm, để lại một đống cô nhi quả phụ để ta giúp chăm sóc!
Đỗ Ba Lạt liếc nhìn hung tợn, bĩu môi nói.
- Đỗ Ba Lạt, điều đó vẫn không thể khiến tính ăn uống của ông nổi tiếng!
Một gã Giáo Úy khác vừa hay đi qua, nghiêng đầu lại trợ trận thay Trương Trư Bì.
- Không sao, không sao. Đỗ Ba Lạt sẽ không để ý đến việc ăn uống nhỏ nhặt đó ư? Ông ta sẽ ghi lại từng chút một, sau đó cuối năm sẽ tìm Quyên Tử tỷ báo sổ sách!
Mạnh Đại Bằng bước lên tiếp lời trêu trọc.
Sự keo kiệt của Đỗ Ba Lạt giống thói nhát gan của ông, đều nổi tiếng. Mọi người nghe vậy đều cười ha hả. Cười xong, bọn họ lại lên tinh thần mạnh mẽ, kéo cơ thể mệt mỏi đi thị sát các khu vực phòng thủ của mình, tránh Tang Hiển Hòa thật sự như lời Đỗ Ba Lạt đã nói, thình lình quay về chém giết.
- Lũ ranh con các ngươi, một chút cũng không biết tôn kính người lớn tuổi!
Đỗ Ba Lạt không chịu bỏ qua, đuổi theo đá vờ vào lưng từng người.
- Lão tử ta giờ đã lớn tuổi, không chấp nhặt với các ngươi. Suốt ngày rút lui, hừ hừ…
Rút lui năm lần bảy lượt, cuộc sống của lão không vừa ý như bây giờ. Vừa phải bảo toàn thực lực của mình, tránh cho các trại chủ khác thâu tóm, vừa phải khống chế phong mang của mình, không để Trương Kim Xưng nghi kỵ. Cho đến sau khi con rể tới đầm Cự Lộc, cuộc sống mới ngày càng thoải mái hơn. Nếu không phải Tang Hiển Hòa đột nhiên dẫn đại quân tới, Đỗ Ba Lạt gần như đã quên mình vẫn còn là đầu lĩnh lục lâm. Lão đã sớm coi mình là một phú ông, thường ngày giúp vãn bối quản lý sổ sách, thỉnh thoảng ra tay sắp xếp nhà cửa, cuộc sống rất thư thái. Duy chỉ có điểm chưa hoàn mỹ là lão không được trêu đùa với cháu ngoại, Quyên Tử và Tiểu Cửu thành thân cũng đã lâu nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả gì…
Có phải trước đây lão tử sát nghiệt quá nặng không? Nhưng điều đó thì có quan hệ gì với Tiểu Cửu, hắn họ Trình mà! Vừa nghĩ tới vấn đề con nối dõi của Đỗ Quyên và Trình Danh Chấn là lão đương gia Đỗ Ba Lạt lại rất sợ hãi. Lão không xác định được chỗ ngẩng đầu ba thước rốt cuộc có thần minh hay không, nhưng tính tình lại ngày càng ôn hòa, đối xử với mọi người cũng thân thiết hơn.
Đang ngơ ngẩn thì Vương Nhị Mao dẫn Hùng Khoát Hải và Ngũ Thiên Tích đi lên đầu thành. Thấy hai mắt Đỗ Ba Lạt vô thần, cho rằng lão nhân gia mệt liền tiến lên đỡ lấy cánh tay lão, khẽ khuyên nhủ:
- Ngài xuống ngủ một lát trước đi, ở đây có bọn tại hạ quan sát là được. Chậm nhất trưa mai, Tiểu Cửu ca chắc chắn sẽ đuổi kịp tới!
Đỗ Ba Lạt lơ đễnh đồng ý, rồi rất nhanh định thần lại, nhìn chăm chú hỏi:
- Ngươi vừa nói gì, chẳng phải sáng sớm mai hắn tới rồi sao?
- Trên đường mai phục thu phục Ngụy Đức Thâm, vì thế có thể sẽ trì hoãn mấy canh giờ!
Vương Nhị Mao gật đầu, bẩm báo tình hình nhận được mới nhất cho lão nhân.
- Ồ!
Đỗ Ba Lạt khẽ gật đầu.
- Thắng rồi sao?
- Thắng rồi, toàn thắng!
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt. Lần này có thể toàn lực đối phó với Tang Hiển Hòa. Đánh bại được y thì về sau chắc mới có thể sống yên ổn!
Đỗ Ba Lạt rất vui, chòm râu hoa râm bay lên bay xuống, những người càng trải qua chiến loạn càng khát vọng yên ổn. Đặc biệt khi lão tận mắt nhìn thấy Bình Ân, Thanh Chương và Minh Thủy từng chút khôi phục sức sống, nếu có thể, Đỗ Ba Lạt đều không mong người ngoài đến phá hoại từng cọng cây ngọn cỏ nơi đây.
- Ừ!
Vương Nhị Mao cười gật đầu, dìu lão nhân chậm rãi bước xuống. Sống những ngày yên ổn, có thể không? Đánh bại Tang Hiển Hòa rồi sẽ còn Lý Hiển Hòa, Vương Hiển Hòa. Xa hơn nữa còn có quân Ngõa Cương, quân Đậu Gia, quân Cao Gia, ai không muốn nhét ba huyện Bình Ân phồn vinh giàu có vào trong túi? Những ngày tháng lăn lộn này, ai có thể nói rõ khi nào mới là điểm cuối?
100%
18px
910px
Chủ lực của quân Minh Châu đến rồi! Trình Danh Chấn chạy về rồi! Các quan quân tướng sĩ vốn không còn mấy sĩ khí càng ngày càng chẳng có lòng dạ chiến đấu, lần lượt tản ra gần cửa thành. Tình thế mạnh hơn người, Tang Hiển Hòa cũng không dám hành động theo cảm tính nữa, đành cố nén nỗi giận trong lòng xuống, ra lệnh toàn quân vừa đánh vừa lui.
May mà viện quân đuổi tới chiến trường chỉ là một bộ phận nhỏ dưới trướng của Trình tặc, đoán chừng cũng chính là mấy nhóm quân đảm đương vị trí tiên phong. Vì thế thấy Tang Hiển Hòa liền lui lại phía sau, không theo đuổi truy sát nữa, mà hô mở cửa thành, ngay ngắn rút lui vào bên trong thành.
Sau khi đứng vững địa thế, Tang Hiển Hòa liền kiểm kê tổn thất và nhận ra một chút sơ sẩy của mình đã tổn hại gần hai nghìn huynh đệ, vượt xa tổng số thương vong hai ngày tới công thành. Chịu đả kích lớn hơn nữa là uy danh vị chủ soái như y, ban đầu trong đội ngũ ráp ghép này có không ít người nghi ngờ năng lực chỉ huy của y. Giờ liên tục ăn quả đắng bởi một tên tiểu mao tặc vô danh tiểu tốt thế này, càng khiến lòng quân dưới trướng xao động.
Việc xui xẻo hơn vẫn còn ở phía sau. Không đợi Tang Hiển Hòa nghĩ ra cách để ổn định lòng quân, trong doanh trại đã truyền ra lời đồn cực kỳ bất lợi cho y. Đội quân vào thành lúc chập tối căn bản không phải nhóm chủ lực của Trình Danh Chấn, mà là lão tặc Đỗ Ba Lạt đóng quân tại huyện Bình Ân sợ Vương Nhị Mao không trụ được liền dùng cờ hiệu của Trình Danh Chấn để giương cao thanh thế. Tất cả quân viện trợ khoảng hơn năm trăm người, khiến chủ soái của hai vạn đại quân là Tang Hiển Hòa sợ khiếp vía.
- Lão tặc!
Tang Hiển Hòa nghe được tin này liền tối sầm mặt mũi, suýt nữa bất tỉnh tại chỗ. Đầu tiên là mắc lừa Vương Nhị Mao, sau đó mắc lừa Ngũ Thiên Tích, tiếp đó lại bị Đỗ Ba Lạt lừa gạt. Té ra thống soái đại quân như y là thằng ngu, ai trong đám tặc nhân đó đến đều có thể lừa y quay vòng vòng.
- Canh năm ngày mai ăn cơm, mặt trời mọc lập tức công thành. Sau khi phá thành, không được giữ lại một tên đạo tặc nào trong đó, tài sản của bọn chúng có thể tùy ý lấy đi!
Dừng lại một lúc, Tang Hiển Hòa cắn răng hạ lệnh. Hóa ra ý tưởng thu dụng thực lực lớn mạnh của thổ phỉ đã bị đạp đổ hoàn toàn, hận không thể lập tức xẻ thịt phanh thây mấy kẻ lừa gạt mình.
Không đợi các tướng đồng ý, Chủ bộ Dương Phủ là người đầu tiên nhảy ra phản đối.
- Không được, hành động này không thể được. Tang tướng quân xin tạm bớt giận, tình hình quân địch phức tạp, không cần thiết hành động theo cảm tính!
- Cái gì?
Tang Hiển Hòa rung mình, hai mắt đằng đằng sát khí.
- Lẽ nào ngươi vẫn muốn xin tha mạng cho lũ thổ phỉ hay sao?
- Thuộc hạ không dám!
Dương Phủ bị vẻ mặt hung tợn của Tang Hiển Hòa dọa tới mức hoảng sợ, lùi lại phía sau nửa bước, khom người thi lễ.
- Đại soái đừng hiểu lầm. Thuộc hạ không phải xin tha mạng cho bọn thổ phỉ, mà cho rằng quân ta dù chịu áp chế nhỏ nhưng chưa tổn thương gân cốt. Không cần phải làm hành động được ăn cả ngã về không. Cứ thong thả chỉnh đốn, suy tính mưu kế. Trình tặc và đám thuộc hạ của hắn có giảo hoạt đến đâu cũng khó khoát khỏi mệnh diệt vong!
- Ừ, ngươi nói cũng có lý, nhưng không giết bọn đạo tặc này thì ta biết ăn nói thế nào với các huynh đệ?
Tang Hiển Hòa đã bớt lửa giận trong lòng, cau mày hỏi lại.
Vừa rồi người khuyên can y cũng từng nhắc nhở y ở thời khắc then chốt nhất – Dương Phủ, nếu đổi lại là người khác đã bị y khoác lên người tội danh “xảo ngôn gây nhiễu loạn lòng quân” rồi. Hiền lành không nắm quân, càng lúc lòng quân phân tâm nhất càng phải dùng thủ đoạn mạnh để bảo vệ uy nghiêm của chủ soái.
Nhìn thấy vẻ mặt Tang Hiển Hòa có phần dịu đi, Dương Phủ cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Gã nghĩ một lát khẽ nói:
- Đại soái coi các huynh đệ như con cháu trong nhà, thuộc hạ không phải là không hề nghĩ thế. Nhưng kế sách ngày hôm này, chúng ta càng nóng lòng công thành thì càng thỏa mãn ý đồ của Trình tặc, chắc là muốn hy sinh mấy nghìn quân dưới trướng Vương tặc để đạt được mục đích làm tiêu hao thực lực của quân ta. Đợi quân ta nắm được Thanh Chương, thực lực bị tổn hao lớn, hắn sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!
Sau mấy câu nói đơn thuần là cố ý đổ tội lên người kẻ địch, nhưng mấy câu trước đó lại phân tích rất độc đáo. Nếu Tang Hiển Hòa không tiếc cái giá phải trả để tấn công mạnh mẽ, quả thật có thể san bằng thành Thanh Chương. Tuy nhiên nếu thế, quan quân cũng sẽ phải trả giá khá lớn. Còn Trình Danh Chấn đúng lúc đêm tối vội tới Thanh Chương, nhỡ may lúc hắn tới lại đúng lúc quan quân đang sức cùng lực kiệt, e rằng đến lúc đó dù Tang Hiển Hòa lấy được Thanh Chương cũng sẽ trồng một cú ngã lớn hơn trong tay quân sinh lực mới đến.
Trình Tặc không giống như Vương tặc, hắn không chỉ xảo quyệt mà ra tay tàn nhẫn hơn Vương Tặc. Một khi bị hắn chiếm giữ cơ hội trước, Tang Hiển Hòa rất khó xoay chuyển lại cục diện.
- Vậy thì sao?
Biết rõ Dương Phủ phân tích chính xác, nhưng Tang Hiển Hòa vẫn thấy mất hết mặt mũi phủ định lại quyết định lúc trước.
- Với thủ đoạn của tướng quân, Trình tặc cuối cùng khó thoát cửa tử. Tuy nhiên các huynh đệ tổn thất quá nặng nề, e rằng cũng trái với chủ ý của tướng quân!
Dương Phủ vừa cười vừa khéo léo khuyên nhủ.
Bậc thang này được đưa ra cực kỳ kịp thời, Tang Hiển Hòa thoải mái đi xuống, gật đầu, kêu tên Dương Phủ:
- Tử Khanh nói rất đúng, Tang mỗ xin thụ giáo. Tuy nhiên không công phá thành này, lẽ nào ta ngồi nhìn hai tên Trình, Vương lại một lần nữa hợp hai làm một sao?
- Vậy thì sao?
Dương Phủ nhún vai, hỏi vặn lại bằng câu Tang Hiển Hòa vừa nói.
Đúng vậy, mặc dù Trình tặc và Vương tặc tụ hợp lại với nhau thì cũng gây ra được sóng gió gì lớn chứ? Trong phút chốc, trong lòng Tang Hiển Hòa dâng lên một nỗi kiêu hãnh khó tả. Toàn bộ thực lực của quân Minh Châu cộng lại cũng chỉ là vạn người mà thôi, còn y hiện giờ mặc dù thực lực bị tổn thất, dưới trướng vẫn có mười sáu ngàn quân chiến đấu. Cho dù nhượng bộ trước thì sao chứ?
- Ừ, Tử Khanh nói đúng, xem ra ta vẫn quá câu nệ thắng bại nhất thời!
Tang Hiển Hòa nở nụ cười, đồng thời thoáng nhìn Dương Phủ đầy cảm kích. Y không phải không hiểu bản thân mình trước đây sở dĩ chiếm lấy Thanh Chương trước khi Trình Danh Chấn tới là vì quá sợ hãi đối thủ. Nhưng bức bách với tình thế trước mắt, y phải làm một số điều chỉnh lớn về chiến thuật. Đề nghị của Dương Phủ vừa hay đã tìm được lý do điều chỉnh thích hợp cho y. Cùng lúc đó cũng có thể ăn nói thể diện với những người còn giữ lòng hồ nghi kia.
Xuyên suốt tình thế trước mặt, Tang Hiển Hòa lập tức truyền lệnh toàn quân rút về phía sau hai mươi dặm, tới gần thành lũy Quảng Bình của Chương Thủy để tạm thời nghỉ ngơi điều chỉnh.
Phía quan quân vừa rút lui, đầu thành Thanh Chương lập tức dậy tiếng hoan hô như sấm. Tất cả đám lâu la đều hiểu, đoàn người lần này đúng là gặp được đường sống trong cõi chết rồi. Chỉ còn mấy canh giờ nữa là đến ngày hẹn tụ họp với Trình Danh Chấn, mà Trình giáo đầu từ trước đến nay chưa hề nói phải giẫm đạp, chưa bao giờ mạnh miệng lừa dối thủ hạ đi chịu chết.
- Vẫn nên cẩn thận một chút, kẻo Tang Hiển Hòa học được cách lừa gạt!
Đỗ Ba Lạt càng già càng cẩn thận, chỉ vào chỗ khói bụi phía xa đề nghị với mọi người.
- Đúng vậy, đừng hủy hoại gia nghiệp của con gái và con rể ngài!
Trương Trư Bì và Đỗ Ba Lạt vốn rất thân thiết, thường trêu đùa không phân lớn nhỏ. Trong ấn tượng của gã, Đỗ Ba Lạt chưa bao giờ chủ động cứu viện bất cứ giang hồ đồng hành nào. Lần này bỗng nhiên đổi tính, liều chết tới cứu trợ Thanh Chương, không phải vì bảo vệ địa bàn của con gái và con rể thì còn vì cái gì chứ?
- Ta sợ tên nhãi con nhà ngươi bị chết quá sớm, để lại một đống cô nhi quả phụ để ta giúp chăm sóc!
Đỗ Ba Lạt liếc nhìn hung tợn, bĩu môi nói.
- Đỗ Ba Lạt, điều đó vẫn không thể khiến tính ăn uống của ông nổi tiếng!
Một gã Giáo Úy khác vừa hay đi qua, nghiêng đầu lại trợ trận thay Trương Trư Bì.
- Không sao, không sao. Đỗ Ba Lạt sẽ không để ý đến việc ăn uống nhỏ nhặt đó ư? Ông ta sẽ ghi lại từng chút một, sau đó cuối năm sẽ tìm Quyên Tử tỷ báo sổ sách!
Mạnh Đại Bằng bước lên tiếp lời trêu trọc.
Sự keo kiệt của Đỗ Ba Lạt giống thói nhát gan của ông, đều nổi tiếng. Mọi người nghe vậy đều cười ha hả. Cười xong, bọn họ lại lên tinh thần mạnh mẽ, kéo cơ thể mệt mỏi đi thị sát các khu vực phòng thủ của mình, tránh Tang Hiển Hòa thật sự như lời Đỗ Ba Lạt đã nói, thình lình quay về chém giết.
- Lũ ranh con các ngươi, một chút cũng không biết tôn kính người lớn tuổi!
Đỗ Ba Lạt không chịu bỏ qua, đuổi theo đá vờ vào lưng từng người.
- Lão tử ta giờ đã lớn tuổi, không chấp nhặt với các ngươi. Suốt ngày rút lui, hừ hừ…
Rút lui năm lần bảy lượt, cuộc sống của lão không vừa ý như bây giờ. Vừa phải bảo toàn thực lực của mình, tránh cho các trại chủ khác thâu tóm, vừa phải khống chế phong mang của mình, không để Trương Kim Xưng nghi kỵ. Cho đến sau khi con rể tới đầm Cự Lộc, cuộc sống mới ngày càng thoải mái hơn. Nếu không phải Tang Hiển Hòa đột nhiên dẫn đại quân tới, Đỗ Ba Lạt gần như đã quên mình vẫn còn là đầu lĩnh lục lâm. Lão đã sớm coi mình là một phú ông, thường ngày giúp vãn bối quản lý sổ sách, thỉnh thoảng ra tay sắp xếp nhà cửa, cuộc sống rất thư thái. Duy chỉ có điểm chưa hoàn mỹ là lão không được trêu đùa với cháu ngoại, Quyên Tử và Tiểu Cửu thành thân cũng đã lâu nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả gì…
Có phải trước đây lão tử sát nghiệt quá nặng không? Nhưng điều đó thì có quan hệ gì với Tiểu Cửu, hắn họ Trình mà! Vừa nghĩ tới vấn đề con nối dõi của Đỗ Quyên và Trình Danh Chấn là lão đương gia Đỗ Ba Lạt lại rất sợ hãi. Lão không xác định được chỗ ngẩng đầu ba thước rốt cuộc có thần minh hay không, nhưng tính tình lại ngày càng ôn hòa, đối xử với mọi người cũng thân thiết hơn.
Đang ngơ ngẩn thì Vương Nhị Mao dẫn Hùng Khoát Hải và Ngũ Thiên Tích đi lên đầu thành. Thấy hai mắt Đỗ Ba Lạt vô thần, cho rằng lão nhân gia mệt liền tiến lên đỡ lấy cánh tay lão, khẽ khuyên nhủ:
- Ngài xuống ngủ một lát trước đi, ở đây có bọn tại hạ quan sát là được. Chậm nhất trưa mai, Tiểu Cửu ca chắc chắn sẽ đuổi kịp tới!
Đỗ Ba Lạt lơ đễnh đồng ý, rồi rất nhanh định thần lại, nhìn chăm chú hỏi:
- Ngươi vừa nói gì, chẳng phải sáng sớm mai hắn tới rồi sao?
- Trên đường mai phục thu phục Ngụy Đức Thâm, vì thế có thể sẽ trì hoãn mấy canh giờ!
Vương Nhị Mao gật đầu, bẩm báo tình hình nhận được mới nhất cho lão nhân.
- Ồ!
Đỗ Ba Lạt khẽ gật đầu.
- Thắng rồi sao?
- Thắng rồi, toàn thắng!
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt. Lần này có thể toàn lực đối phó với Tang Hiển Hòa. Đánh bại được y thì về sau chắc mới có thể sống yên ổn!
Đỗ Ba Lạt rất vui, chòm râu hoa râm bay lên bay xuống, những người càng trải qua chiến loạn càng khát vọng yên ổn. Đặc biệt khi lão tận mắt nhìn thấy Bình Ân, Thanh Chương và Minh Thủy từng chút khôi phục sức sống, nếu có thể, Đỗ Ba Lạt đều không mong người ngoài đến phá hoại từng cọng cây ngọn cỏ nơi đây.
- Ừ!
Vương Nhị Mao cười gật đầu, dìu lão nhân chậm rãi bước xuống. Sống những ngày yên ổn, có thể không? Đánh bại Tang Hiển Hòa rồi sẽ còn Lý Hiển Hòa, Vương Hiển Hòa. Xa hơn nữa còn có quân Ngõa Cương, quân Đậu Gia, quân Cao Gia, ai không muốn nhét ba huyện Bình Ân phồn vinh giàu có vào trong túi? Những ngày tháng lăn lộn này, ai có thể nói rõ khi nào mới là điểm cuối?
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận