Khai Quốc Công Tặc
Chương 253: Cố Nhân (12)
Chương 253: Cố Nhân (12)
Thành Trường An trong màn đêm nguy nga mà tráng lệ.
Khói lửa chiến tranh đã dần lùi xa. Vết máu năm đó công phá thành cũng dần biến mất theo năm tháng. Chim yến trước nhà Vương Tạ đã quay về nhưng không biết nhà cũ đã đổi chủ, vẫn còn luyến tiếc. Dương Thị, Vũ Văn Thị, Bùi Thị, Tô Thị đều đang thay đổi, Trưởng Tôn gia, Tiêu Gia đông như trảy hội, hết thảy đều biến hóa, hết thảy lại dường như cũng chẳng có thay đổi gì. Ba năm trước ấu ve trải qua kiếp nạn leo ra khỏi bùn đất, đang ngâm nga trên cành lá:
- Biết rồi, biết rồi, biết rồi!
Còn về phần rốt cuộc đã biết cái gì thì có lẽ chỉ có chúng nó mới biết được.
Trong điện Cần Chính, Hoàng đế Đại Đường Lý Uyên bị tiếng ve kêu là cho phiền lòng, ông bỏ tấu chương trong tay ra rồi hô ra ngoài:
- Đêm nay ai gác, có thể nghĩ ra cách gì để bên ngoài yên tĩnh một lát không? Không có mắt gì cả phải làm gì còn muốn trẫm hạ lệnh sao?
- Khải tấu bệ hạ, Trưởng Tôn tướng quân đã phái người đi đuổi rồi, chỉ là năm nay nhiều ve quá, đuổi trong một chốc không có hiệu quả gì cả.
Thị vệ bên ngoài nghe thấy tiếng tức giận vội vàng đi vào giải thích.
- Các ngươi thật ngu ngốc, không biết dùng khói mà hun sao?
Lý Uyên nhìn tên thị vệ sợ hãi, cười chỉ bảo. Trực đêm nay là Thiên Ngưu Bị cháu họ của Trưởng Tôn Thuận Đức, không phải là người quá thông minh nhưng rất trung thành với triều đình. Cho nên thỉnh thoảng có sơ xuất gì ông tcũng không cần phải tra cứu đến cùng. Thứ nhất là phải để ý đến cảm xúc của lão thần. Còn nữa, cũng tránh cho bọn thị vệ cảm thấy mình khắc nghiệt thiếu tình cảm.
- Bệ hạ anh minh, mạt tướng sẽ đi chuẩn bị lá ngải cứu.
Thị vệ đi vào trả lời vẻ mặt như bừng tỉnh ngộ. Dùng lá ngải cứu đốt cháy thành khói đặc để xua đuổi côn trùng, đây là kiến thức phổ thông. Nhưng trong hoàng cung, không có lệnh của bề trên không ai dám vận dụng. Bây giờ có được khẩu dụ của Bệ hạ thì không giống với lúc trước nữa, dù có nhiều khói thì cũng sẽ không có ai tìm đến. Cũng đỡ khiến cho các huynh đệ một phen mệt mỏi, lè lưỡi chạy đi chạy lại dưới tán cây..
Từng đợt khói thuốc bốc lên, tiếng ve lập tức yếu dần đi nhưng cảm giác khô nóng càng gay gắt hơn. Lý Uyên nhíu mày, thấp giọng phàn nàn nói:
- Một lũ ngu không biết làm cho khói lá bớt đi một chút à. Cứ ngu như thế lát ve chưa bị hun chết thì trẫm đã bị nóng mà chết trước rồi.
- Bệ hạ, lòng yên tĩnh thì tự nhiên sẽ mát thôi!
Hữu Phó xạ Bùi Tịch bị Lý Uyên giữ lại xử lsy chính vụ từ trong đống tấu chương ngẩng đầu lên cười nói.
- Chuyện nước, chuyện nhà xử lý từ sáng sớm đến bây giờ vẫn còn một đống lớn! Sao mà lòng trẫm có thể yên tĩnh lại được?
Lý Uyên phẫn nộ đẩy đám tấu chương ra ngoài, trong lòng oán giận.
- Bệ hạ là Hoàng thượng mà!
Bùi Tịch nhún vai cười đáp lại.
Lý Uyên á khẩu không nói được câu nào, đành phải nhìn sang chỗ khác không thấy vẻ mặt cười của Bùi Tịch. Đối với lão da trâu chém không đứt, luộc không quen này đến thần tiên cũng hết cách. Nhưng càng như thế, Lý Uyên lại càng muốn ủy thác cho Bùi Tịch. Các thần tử sa sẩm mặt mày nhiều lắm, một chút cũng khiến cho người ta lo lắng. Chỉ có Bùi Tịch là gian trá cũng thế mà nịnh hót cũng vậy, sẽ giải quyết vấn đề trong truyện cười.
Thấy Lý Uyên kinh ngạc, một người khác cũng bị giữ lại để xử lý chuyện nước là Tống Quốc Công Tiêu Vũ cúi đầu cười. Làm một người chính trực, một trọng thần cẩn thận, y không giống như Bùi Tịch không kiêng nể gì mà đùa giỡn với Hoàng đế bệ hạ như vậy. Nhưng y cũng không dám đồng ý với Lý Uyên sở dĩ phiền lòng như vậy là lo cho chuyện nước. Trên thực tế, gần đây đối với nước Đại Đường căn bản là chẳng có chuyện gì vừa ý. Quận Vương Lý Hiếu Cung ở quận Hà Nam thế như chẻ tre, đã hoàn toàn phá hủy thế lực cát cứ ở ven bờ Trường Giang. Đỗ Phục Uy quy hàng, Tiêu Hiến bỏ chạy. Còn ngay cả mấy di thần nhà Tùy cũ ở Lĩnh Nam, gần đây cũng liên tiếp bức bách binh uy Lý Hiếu Cung gần đây cũng liên tục đưa ra tín hiệu nguyện ý nội phụ với Đại Đương. Ở phương bắc, Thái tử Kiến Thành và Tần Vương Thế Dân liên kết với nhau nhiều lần đánh bại Lưu Vũ Chu, không có gì bất ngờ xảy ra thì trước mùa đông năm nay chiến sự ở Hà Đông có thể hoàn toàn chấm dứt. Trừ hai thế lực cát cứ này, hiện giờ có thể chống lại Đại Đường, cũng chỉ còn Vương Thế Sung và Đậu kiến Đức. Nhưng hai thế lực đại cát cứ này đều lộ rất rõ nhược điểm, không cần Đại Đường điều động quốc lực, vẻn vẹn chỉ có một trong hai người là Tần Vương hoặc Quận vương Hà Gian lãnh binh là có thể diệt trừ được.
Tiền đồ chói lọi như vậy khiến cho Lý Uyên đứng ngồi không yên, không phải thần tử có thể can thiệp vào chuyện. Lần trước Bùi Tịch cả gan nói chuyện thay Thái tử, khuyên Lý Uyên cành suy yếu thì nên củng cố thân cây. Kết quả là chưa đến hai tháng, trong nháy mắt Lý Uyên vì không thể rũ bỏ được cốt nhục của mình mà một lần nữa lại bắt đầu dùng Tần vương, ủy thác trọng trách. Làm hại Bùi Tịch thành người ác, đến giờ còn bị nhân mã của Tần Vương hệ theo dõi sít sao, động một chút là bị buộc tội.
Thấy hai tâm phúc cũng không chịu được tâm tính của mình, Hoàng đế Đại Đường liền cười, mặt dày lầu bầu:
- Vua có sự khó xử của vua, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, trẫm cũng không thể vì một mặt này mà cắt mặt kia đi được! Muốn kế vẹn cả đôi đường, cha con hòa thuận, huynh đệ tương trợ, có thể tất cả mọi chuyện đều không được như mong muốn! Ôi!
Bùi Tịch cười cười làm bộ như không nghe thấy gì, lại vùi đầu vào đám tấu chương. Tiêu Vũ không đành lòng nghe Lý Uyên than thở tiếp, do dự một lát rồi thấp giọng đề nghị:
- Chuyện nhà của Bệ hạ, vốn dĩ thần không nên lắm miệng. Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, đúng là Tần Vương có hơi vội vàng. Còn thái tử điện hạ chỉ e là mất thân phận của trưởng huynh.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Thấy có người tiếp lời, Lý Uyên lập tức được thể lấn tới:
- Trẫm phiền lòng chính là cái này, Tiêu khanh, khanh có kế sách nào giải quyết không?
- Hiện giờ Thái tử và Tần vương đang là trụ cột của Đại Đường, bệ hạ nên thận trọng! Có thể mang tấu chương gần đây nhất của hai người đọc cho quần thần nghe. Trên triều đình lấy ra một điều lệ.
Tiêu Vũ lắc đầu thấp giọng nói.
- Ôi!
Lý Uyên sớm đã biết không hỏi ra được diệu kế gì từ miệng Tiêu Vũ, ông ta liền thở dài đưa mắt nhìn sang Bùi Tịch. Bùi Tịch vẫn làm ra vẻ không nghe thấy cầm bút vẽ tranh lên tấu chương. Chuyện này khiến cho Lý Uyên thực sự có chút không vui, rất nhanh ông ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm nghị cứng rắn nói:
- Bùi khanh, khanh có thể cho trẫm một diệu kế không?
- Thần là Hữu Phó Xạ đương triều không tiện can thiệp vào chuyện nhà của bệ hạ!
Bùi Tịch cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Hơn nữa với thân phận, địa vị trước mắt của thần, theo bất kì bên nào thì cũng khó tránh khỏi bất công cho bên kia. Chi bằng không nói thì hơn!
- Khanh là lão cáo già!
Lý Uyên cười mắng:
- Đêm nay chỉ có ba người chúng ta, khanh sợ gì chứ?
- Thần sợ rằng sau khi bệ hạ trăm tuổi, thần sẽ chết không toàn thây!
Bùi Tịch ngửa mặt lên tội nghiệp nói.
- Trẫm ban cho khanh kim bài miễn chết rồi mà!
Lý Uyên cười oán giận.
- Nếu người kế nhiệm không nhìn thấy sự quyền uy của bệ hạ thì có một trăm kim bài miễn chết cũng vô dụng thôi?
Bùi Tịch nghiêm mặt đứng dậy trả lời.
Nghe như thấy như vậy, ánh mắt của Lý Uyên lại lạnh lùng. Đương nhiên là ông hi vọng sẽ truyền lại giang sơn cho con cả. Kiến Thành nhân hậu, tiếp đế vương vị sẽ không khiến cho các huynh đệ sau này khó xử. Nhưng chiến công của Thế Dân lại dày dặn cộng thêm mãnh tướng dưới tay như mây, nó sẽ để cho Kiến Thành ngồi vững ngôi vị Hoàng đế sao? Cái chuyện gọi là không nhìn thấy uy quyền của bệ hạ, bây giờ đã xảy ra rồi, sau khi mình chết ai có cách mà ngăn cản đây? Lúc đó tiếng đời gièm pha chỉ e Bùi Tịch có chết cũng không chốn nương thân.
- Chuyện nhà của bệ hạ, bệ hạ tự giải quyết là được.
Bùi Tịch thở dài, thái độ nghiêm chỉnh bổ sung:
- Thần chỉ dám nhắc nhở bổ sung một câu, dù chuẩn bị xử lý thế nào thì càng sớm ra tay càng tốt. Không thể lại để tai họa ngầm về sau. Nhà đế vương không tình thân từ cổ chí kim đều như vậy.
Nhà đế vương không có tình thân. Nhiền ngẫm những lời này, sắc mặt Lý Uyên càng lúc càng xanh xao. Lời của ba quân thần hôm nay đều là bắn tên không đích. Theo chiến sự Hà Đông đột nhiên tăng mạnh, mâu thuẫn giữa Kiến Thành và Thế Dân càng sâu sắc hơn. Mấy hôm trước, tấu chương của hai người đã đến kinh thành. Ngoài tin báo thắng trận ra trong tấu chương, Tần Vương Thế Dân còn chỉ trích những tiêu cực của huynh trưởng trốn tránh cuộc chiến khiến cho đại quân bỏ qua cơ hội tiêu diệt quân của Lưu Vũ Chu. Còn thái tử Kiến Thành dù không tranh công với em trai nhưng lại chỉ ra cuộc chiến ở Trường Thành năm đó. Chuyện ẩn tình của công chúa Bình Dương. Có người thèm thuồng quyền binh của nương tử cho nên cố tình kéo dài thời gian trên đường, ngồi nhìn Uyển Nhi lâm vào nguy hiểm mà không lo lắng.
Đối với hành động tranh công của Lý Thế Dân và huynh trưởng, trong lòng Lý Uyên thực sự rất bất mãn. Nhưng về chỉ trích Lý Thế Dân của Lý Kiến Thành, Lý Uyên cũng có cảm giác chán ghét như vậy. Ông tin chắc rằng, có được huyết mạch cao quý của Lý gia thì kể cả là con thứ của mình cũng quyết không phải là kẻ lòng người dạ thú, càng không thể làm ra chuyện mưu ác để hại chị ruột. Tuy trong tấu chương của Kiến Thành có đề cập qua mấy cuộc chiến. Từ quân Lưu Vũ Chu đầu hàng cho đến tướng lĩnh viết bảng tường trình, nhưng Lưu Thế Dân nhiều lần đánh bại Uất Trì Kính Đức, còn giết chết cả Tống kim Cương, tướng đầu hàng của Lưu Vũ Chu quân rất ghen ghét cố ý vu oan hãm hại là điều không thể tránh khỏi.
So sánh hai người, Lý Uyên đã cảm thấy Kiến Thành có chút không đủ tư cách. Sau này Thái tử kế thừa thống trị ngôi vị, thật sự là không nên dễ dàng để trúng kế châm ngòi ly gián của kẻ khác. Mặc dù là vì đả kích cạnh tranh ngôi vị Hoàng đế, vì tiền đồ của mình mở đường cũng nên ra tay bằng những thủ đoạn cao minh hơn một chút. Lấy loại không căn cứ gì đó hãm hại đối phương chỉ khiến quần thần cảm thấy lòng dạ y hẹp hòi mà hôi. Làm một phụ thân như ông cũng cảm thấy không chắc chắn.
Thông cảm cho tâm trạng làm cha của Lý Uyên, Tống Quốc Công Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi thử thăm dò nói:
- Nếu thực sự bệ hạ khó xử, thần có một cách.
- Cách gì?
Lý Uyên hồi phục lại tinh thần thở dài, thấp giọng hỏi.
- Có thể chuyện lớn biến thành nhỏ, chuyện nhỏ biến thành không có!
Tiêu Vũ cười, thần bí nói:
- Bệ hạ có sức khỏe tốt, đăng triều hai mươi năm không thành vấn đề. Còn trong thời gian hòa hoãn mười năm năm thiên hạ sẽ thái bình.
- Ừ!
Lý Uyên nhẹ nhàng gật đầu. Đây chắc chắn không phải là một cách. Nếu luận về võ công, Kiến Thành thua xa Thế Dân. Nếu chỉ một mặt ủng hộ Kiến Thành, chèn ép Thế Dân... có lẽ quần thần cũng biết là không công bằng. Mà sở trường của Kiến Thành là thuần thục chính sự, lúc mình cần người xử lý triều chính, có lẽ nó có thể làm cho huynh đệ và mọi người tin tưởng. Địa vị thái tử càng được củng cố.
100%
18px
910px
Thành Trường An trong màn đêm nguy nga mà tráng lệ.
Khói lửa chiến tranh đã dần lùi xa. Vết máu năm đó công phá thành cũng dần biến mất theo năm tháng. Chim yến trước nhà Vương Tạ đã quay về nhưng không biết nhà cũ đã đổi chủ, vẫn còn luyến tiếc. Dương Thị, Vũ Văn Thị, Bùi Thị, Tô Thị đều đang thay đổi, Trưởng Tôn gia, Tiêu Gia đông như trảy hội, hết thảy đều biến hóa, hết thảy lại dường như cũng chẳng có thay đổi gì. Ba năm trước ấu ve trải qua kiếp nạn leo ra khỏi bùn đất, đang ngâm nga trên cành lá:
- Biết rồi, biết rồi, biết rồi!
Còn về phần rốt cuộc đã biết cái gì thì có lẽ chỉ có chúng nó mới biết được.
Trong điện Cần Chính, Hoàng đế Đại Đường Lý Uyên bị tiếng ve kêu là cho phiền lòng, ông bỏ tấu chương trong tay ra rồi hô ra ngoài:
- Đêm nay ai gác, có thể nghĩ ra cách gì để bên ngoài yên tĩnh một lát không? Không có mắt gì cả phải làm gì còn muốn trẫm hạ lệnh sao?
- Khải tấu bệ hạ, Trưởng Tôn tướng quân đã phái người đi đuổi rồi, chỉ là năm nay nhiều ve quá, đuổi trong một chốc không có hiệu quả gì cả.
Thị vệ bên ngoài nghe thấy tiếng tức giận vội vàng đi vào giải thích.
- Các ngươi thật ngu ngốc, không biết dùng khói mà hun sao?
Lý Uyên nhìn tên thị vệ sợ hãi, cười chỉ bảo. Trực đêm nay là Thiên Ngưu Bị cháu họ của Trưởng Tôn Thuận Đức, không phải là người quá thông minh nhưng rất trung thành với triều đình. Cho nên thỉnh thoảng có sơ xuất gì ông tcũng không cần phải tra cứu đến cùng. Thứ nhất là phải để ý đến cảm xúc của lão thần. Còn nữa, cũng tránh cho bọn thị vệ cảm thấy mình khắc nghiệt thiếu tình cảm.
- Bệ hạ anh minh, mạt tướng sẽ đi chuẩn bị lá ngải cứu.
Thị vệ đi vào trả lời vẻ mặt như bừng tỉnh ngộ. Dùng lá ngải cứu đốt cháy thành khói đặc để xua đuổi côn trùng, đây là kiến thức phổ thông. Nhưng trong hoàng cung, không có lệnh của bề trên không ai dám vận dụng. Bây giờ có được khẩu dụ của Bệ hạ thì không giống với lúc trước nữa, dù có nhiều khói thì cũng sẽ không có ai tìm đến. Cũng đỡ khiến cho các huynh đệ một phen mệt mỏi, lè lưỡi chạy đi chạy lại dưới tán cây..
Từng đợt khói thuốc bốc lên, tiếng ve lập tức yếu dần đi nhưng cảm giác khô nóng càng gay gắt hơn. Lý Uyên nhíu mày, thấp giọng phàn nàn nói:
- Một lũ ngu không biết làm cho khói lá bớt đi một chút à. Cứ ngu như thế lát ve chưa bị hun chết thì trẫm đã bị nóng mà chết trước rồi.
- Bệ hạ, lòng yên tĩnh thì tự nhiên sẽ mát thôi!
Hữu Phó xạ Bùi Tịch bị Lý Uyên giữ lại xử lsy chính vụ từ trong đống tấu chương ngẩng đầu lên cười nói.
- Chuyện nước, chuyện nhà xử lý từ sáng sớm đến bây giờ vẫn còn một đống lớn! Sao mà lòng trẫm có thể yên tĩnh lại được?
Lý Uyên phẫn nộ đẩy đám tấu chương ra ngoài, trong lòng oán giận.
- Bệ hạ là Hoàng thượng mà!
Bùi Tịch nhún vai cười đáp lại.
Lý Uyên á khẩu không nói được câu nào, đành phải nhìn sang chỗ khác không thấy vẻ mặt cười của Bùi Tịch. Đối với lão da trâu chém không đứt, luộc không quen này đến thần tiên cũng hết cách. Nhưng càng như thế, Lý Uyên lại càng muốn ủy thác cho Bùi Tịch. Các thần tử sa sẩm mặt mày nhiều lắm, một chút cũng khiến cho người ta lo lắng. Chỉ có Bùi Tịch là gian trá cũng thế mà nịnh hót cũng vậy, sẽ giải quyết vấn đề trong truyện cười.
Thấy Lý Uyên kinh ngạc, một người khác cũng bị giữ lại để xử lý chuyện nước là Tống Quốc Công Tiêu Vũ cúi đầu cười. Làm một người chính trực, một trọng thần cẩn thận, y không giống như Bùi Tịch không kiêng nể gì mà đùa giỡn với Hoàng đế bệ hạ như vậy. Nhưng y cũng không dám đồng ý với Lý Uyên sở dĩ phiền lòng như vậy là lo cho chuyện nước. Trên thực tế, gần đây đối với nước Đại Đường căn bản là chẳng có chuyện gì vừa ý. Quận Vương Lý Hiếu Cung ở quận Hà Nam thế như chẻ tre, đã hoàn toàn phá hủy thế lực cát cứ ở ven bờ Trường Giang. Đỗ Phục Uy quy hàng, Tiêu Hiến bỏ chạy. Còn ngay cả mấy di thần nhà Tùy cũ ở Lĩnh Nam, gần đây cũng liên tiếp bức bách binh uy Lý Hiếu Cung gần đây cũng liên tục đưa ra tín hiệu nguyện ý nội phụ với Đại Đương. Ở phương bắc, Thái tử Kiến Thành và Tần Vương Thế Dân liên kết với nhau nhiều lần đánh bại Lưu Vũ Chu, không có gì bất ngờ xảy ra thì trước mùa đông năm nay chiến sự ở Hà Đông có thể hoàn toàn chấm dứt. Trừ hai thế lực cát cứ này, hiện giờ có thể chống lại Đại Đường, cũng chỉ còn Vương Thế Sung và Đậu kiến Đức. Nhưng hai thế lực đại cát cứ này đều lộ rất rõ nhược điểm, không cần Đại Đường điều động quốc lực, vẻn vẹn chỉ có một trong hai người là Tần Vương hoặc Quận vương Hà Gian lãnh binh là có thể diệt trừ được.
Tiền đồ chói lọi như vậy khiến cho Lý Uyên đứng ngồi không yên, không phải thần tử có thể can thiệp vào chuyện. Lần trước Bùi Tịch cả gan nói chuyện thay Thái tử, khuyên Lý Uyên cành suy yếu thì nên củng cố thân cây. Kết quả là chưa đến hai tháng, trong nháy mắt Lý Uyên vì không thể rũ bỏ được cốt nhục của mình mà một lần nữa lại bắt đầu dùng Tần vương, ủy thác trọng trách. Làm hại Bùi Tịch thành người ác, đến giờ còn bị nhân mã của Tần Vương hệ theo dõi sít sao, động một chút là bị buộc tội.
Thấy hai tâm phúc cũng không chịu được tâm tính của mình, Hoàng đế Đại Đường liền cười, mặt dày lầu bầu:
- Vua có sự khó xử của vua, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, trẫm cũng không thể vì một mặt này mà cắt mặt kia đi được! Muốn kế vẹn cả đôi đường, cha con hòa thuận, huynh đệ tương trợ, có thể tất cả mọi chuyện đều không được như mong muốn! Ôi!
Bùi Tịch cười cười làm bộ như không nghe thấy gì, lại vùi đầu vào đám tấu chương. Tiêu Vũ không đành lòng nghe Lý Uyên than thở tiếp, do dự một lát rồi thấp giọng đề nghị:
- Chuyện nhà của Bệ hạ, vốn dĩ thần không nên lắm miệng. Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, đúng là Tần Vương có hơi vội vàng. Còn thái tử điện hạ chỉ e là mất thân phận của trưởng huynh.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Thấy có người tiếp lời, Lý Uyên lập tức được thể lấn tới:
- Trẫm phiền lòng chính là cái này, Tiêu khanh, khanh có kế sách nào giải quyết không?
- Hiện giờ Thái tử và Tần vương đang là trụ cột của Đại Đường, bệ hạ nên thận trọng! Có thể mang tấu chương gần đây nhất của hai người đọc cho quần thần nghe. Trên triều đình lấy ra một điều lệ.
Tiêu Vũ lắc đầu thấp giọng nói.
- Ôi!
Lý Uyên sớm đã biết không hỏi ra được diệu kế gì từ miệng Tiêu Vũ, ông ta liền thở dài đưa mắt nhìn sang Bùi Tịch. Bùi Tịch vẫn làm ra vẻ không nghe thấy cầm bút vẽ tranh lên tấu chương. Chuyện này khiến cho Lý Uyên thực sự có chút không vui, rất nhanh ông ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm nghị cứng rắn nói:
- Bùi khanh, khanh có thể cho trẫm một diệu kế không?
- Thần là Hữu Phó Xạ đương triều không tiện can thiệp vào chuyện nhà của bệ hạ!
Bùi Tịch cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Hơn nữa với thân phận, địa vị trước mắt của thần, theo bất kì bên nào thì cũng khó tránh khỏi bất công cho bên kia. Chi bằng không nói thì hơn!
- Khanh là lão cáo già!
Lý Uyên cười mắng:
- Đêm nay chỉ có ba người chúng ta, khanh sợ gì chứ?
- Thần sợ rằng sau khi bệ hạ trăm tuổi, thần sẽ chết không toàn thây!
Bùi Tịch ngửa mặt lên tội nghiệp nói.
- Trẫm ban cho khanh kim bài miễn chết rồi mà!
Lý Uyên cười oán giận.
- Nếu người kế nhiệm không nhìn thấy sự quyền uy của bệ hạ thì có một trăm kim bài miễn chết cũng vô dụng thôi?
Bùi Tịch nghiêm mặt đứng dậy trả lời.
Nghe như thấy như vậy, ánh mắt của Lý Uyên lại lạnh lùng. Đương nhiên là ông hi vọng sẽ truyền lại giang sơn cho con cả. Kiến Thành nhân hậu, tiếp đế vương vị sẽ không khiến cho các huynh đệ sau này khó xử. Nhưng chiến công của Thế Dân lại dày dặn cộng thêm mãnh tướng dưới tay như mây, nó sẽ để cho Kiến Thành ngồi vững ngôi vị Hoàng đế sao? Cái chuyện gọi là không nhìn thấy uy quyền của bệ hạ, bây giờ đã xảy ra rồi, sau khi mình chết ai có cách mà ngăn cản đây? Lúc đó tiếng đời gièm pha chỉ e Bùi Tịch có chết cũng không chốn nương thân.
- Chuyện nhà của bệ hạ, bệ hạ tự giải quyết là được.
Bùi Tịch thở dài, thái độ nghiêm chỉnh bổ sung:
- Thần chỉ dám nhắc nhở bổ sung một câu, dù chuẩn bị xử lý thế nào thì càng sớm ra tay càng tốt. Không thể lại để tai họa ngầm về sau. Nhà đế vương không tình thân từ cổ chí kim đều như vậy.
Nhà đế vương không có tình thân. Nhiền ngẫm những lời này, sắc mặt Lý Uyên càng lúc càng xanh xao. Lời của ba quân thần hôm nay đều là bắn tên không đích. Theo chiến sự Hà Đông đột nhiên tăng mạnh, mâu thuẫn giữa Kiến Thành và Thế Dân càng sâu sắc hơn. Mấy hôm trước, tấu chương của hai người đã đến kinh thành. Ngoài tin báo thắng trận ra trong tấu chương, Tần Vương Thế Dân còn chỉ trích những tiêu cực của huynh trưởng trốn tránh cuộc chiến khiến cho đại quân bỏ qua cơ hội tiêu diệt quân của Lưu Vũ Chu. Còn thái tử Kiến Thành dù không tranh công với em trai nhưng lại chỉ ra cuộc chiến ở Trường Thành năm đó. Chuyện ẩn tình của công chúa Bình Dương. Có người thèm thuồng quyền binh của nương tử cho nên cố tình kéo dài thời gian trên đường, ngồi nhìn Uyển Nhi lâm vào nguy hiểm mà không lo lắng.
Đối với hành động tranh công của Lý Thế Dân và huynh trưởng, trong lòng Lý Uyên thực sự rất bất mãn. Nhưng về chỉ trích Lý Thế Dân của Lý Kiến Thành, Lý Uyên cũng có cảm giác chán ghét như vậy. Ông tin chắc rằng, có được huyết mạch cao quý của Lý gia thì kể cả là con thứ của mình cũng quyết không phải là kẻ lòng người dạ thú, càng không thể làm ra chuyện mưu ác để hại chị ruột. Tuy trong tấu chương của Kiến Thành có đề cập qua mấy cuộc chiến. Từ quân Lưu Vũ Chu đầu hàng cho đến tướng lĩnh viết bảng tường trình, nhưng Lưu Thế Dân nhiều lần đánh bại Uất Trì Kính Đức, còn giết chết cả Tống kim Cương, tướng đầu hàng của Lưu Vũ Chu quân rất ghen ghét cố ý vu oan hãm hại là điều không thể tránh khỏi.
So sánh hai người, Lý Uyên đã cảm thấy Kiến Thành có chút không đủ tư cách. Sau này Thái tử kế thừa thống trị ngôi vị, thật sự là không nên dễ dàng để trúng kế châm ngòi ly gián của kẻ khác. Mặc dù là vì đả kích cạnh tranh ngôi vị Hoàng đế, vì tiền đồ của mình mở đường cũng nên ra tay bằng những thủ đoạn cao minh hơn một chút. Lấy loại không căn cứ gì đó hãm hại đối phương chỉ khiến quần thần cảm thấy lòng dạ y hẹp hòi mà hôi. Làm một phụ thân như ông cũng cảm thấy không chắc chắn.
Thông cảm cho tâm trạng làm cha của Lý Uyên, Tống Quốc Công Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi thử thăm dò nói:
- Nếu thực sự bệ hạ khó xử, thần có một cách.
- Cách gì?
Lý Uyên hồi phục lại tinh thần thở dài, thấp giọng hỏi.
- Có thể chuyện lớn biến thành nhỏ, chuyện nhỏ biến thành không có!
Tiêu Vũ cười, thần bí nói:
- Bệ hạ có sức khỏe tốt, đăng triều hai mươi năm không thành vấn đề. Còn trong thời gian hòa hoãn mười năm năm thiên hạ sẽ thái bình.
- Ừ!
Lý Uyên nhẹ nhàng gật đầu. Đây chắc chắn không phải là một cách. Nếu luận về võ công, Kiến Thành thua xa Thế Dân. Nếu chỉ một mặt ủng hộ Kiến Thành, chèn ép Thế Dân... có lẽ quần thần cũng biết là không công bằng. Mà sở trường của Kiến Thành là thuần thục chính sự, lúc mình cần người xử lý triều chính, có lẽ nó có thể làm cho huynh đệ và mọi người tin tưởng. Địa vị thái tử càng được củng cố.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận