Khai Quốc Công Tặc
Chương 193: Đằng Uyên (29).
Chương 193: Đằng Uyên (29).
Sau một lát, Trình Danh Chấn và Đỗ Ba Lạt bưng một đống xoong chảo chum vại đi vào, bên trong có đầy đủ các loại nước mà Tôn Đà Tử cần. Lục Đương gia Tôn Đà Tử sai người đến nâng Đỗ Quyên dậy, dựa vào tường, sau đó đem sữa đậu nành giao cho Trình Danh Chấn, bảo hắn miệng đối miệng cho Đỗ Quyên uống.
Đến lúc này, Trình Danh Chấn làm sao còn lo lắng đến ánh mắt mọi người nhìn mình, nhanh chóng tiến hành không chậm chễ, không đợi sữa đậu nành nguội hẳn, trực tiếp ngậm vào miệng, cho vào miệng thê tử. Khó khăn lắm mới hết ba bát sữa đậu nành, Tôn Đà Tử hét to một tiếng:
- Tốt lắm!
Sai người cầm một chiếc chậu rửa mặt đặt bên giường, sau đó nhận lại Đỗ Quyên đang được Trình Danh Chấn ôm trong lòng, hai tay cho ra sau lưng ra sức vỗ. Chỉ nghe” Òa” một tiếng, trong hôn mê Đỗ Quyên hé miệng, đỏ có, xanh có, đen có ói ra đầy một chậu. Mùi vừa tanh lạnh vừa chua, cũng không biết pha trộn những gì.
Thân là thầy thuốc, Tôn Đà Tử không sợ dơ bẩn, đem Đỗ Quyên giao cho Trình Danh Chấn, tiếp tục lặp lại. Sau đó dùng ngón tay quấy lên đống nôn ấy, đặt lên mũi ngửi thử, lắc đầu vẫn chưa được.
- Lão lục, sao vậy?
Nhìn thấy Tôn Đà Tử vẻ mặt nghiêm trọng, Đỗ Ba Lạt không nén được tức giận, chạy đến bên giường liên tục thở dài.
- Quyên Tử ta đã giao cho ngươi rồi, nếu ngươi cứu được, ta đem tất cả huynh đệ dưới trướng của ta tặng cho ngươi!
- Ai mà thèm quản trại của ngươi, một mình ta bình thường đã nhiều việc lắm rồi!
Tôn Đà Tử liếc mắt nhìn Đỗ Ba Lạt khinh thường đáp lại.
- Rửa tiếp, xem trong bụng còn có độc không. Có thể trụ được hay không, còn phải xem vận mệnh của Quyên Tử. Tuy nhiên các ngươi cứ yên tâm, xem sắc mặt nó cũng không phải là người đoản mệnh!
Tôn Đà Tử xưa nay thích nhất làm cho chút náo động, và thường xuyên tính sai. Cho nên mọi người với màn bói toán của ông luôn bán tín bán nghi. Nhưng lúc này, không ai không hy vọng Tôn Đà tử hôm nay nói đúng, toàn bộ ba chân bốn cẳng chạy lên trước, giúp Trình Danh Chấn đem thổi nguội sữa đậu nành. Trình Danh Chấn liên tiếp cho uống… ba lần, Đỗ Quyên lại nôn ra ba lần. Mãi đến khi nước nhổ ra dần dần biến thành màu hồng phấn, mọi người mới thấy Tôn Đà Tử ra lệnh cho tiến hành bước điều trị thứ hai.
- Cam thảo chính là khắc tinh của bách độc, mặc dù tìm không ra nha đầu Chu Ninh tàn ác để lấy thuốc giải độc, cũng có thể kìm nén không cho độc phát tác!
Nhìn chén cam thảo Đỗ Quyên vừa uống xong, Tôn Đà Tử gật gật đầu, giải thích với mọi người.
- Đợi bắt được ả ta, lão một đao róc xương lóc thịt ả!
Nhắc tới Chu Ninh, nhìn con gái ngủ mãi không tỉnh, Đỗ Ba Lạt bỗng chốc biến lo lắng thành thù hận, nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi thôi đi, vì Quyên Tử tích chút phúc đức đi!
Cũng không biết nhớ ra gì đó, Tôn Đà Tử thở dài lắc đầu.
- Đem nước trà và muối lại đây, nếm thử không để quá mặn, cho Quyên Tử ăn từng chút một.
Nửa câu sau là nói với Trình Danh Chấn đấy, nghe thấy người gật gật đầu đồng ý, hắn tiếp tục miệng ngậm nước trà và nước muối, cho thêm chút nước sôi để nguội, cảm thấy vị vừa phải rồi mới ngậm trong miệng, từng giọt từng giọt đút cho thê tử.
Uống gần nửa bát đường kẹo nước muối, sắc mặt của Đỗ Quyên từ từ biến đổi. Không đợi mọi người vỗ tay vui mừng, thấy cơ thể nàng đột nhiên co lại, miệng hé ra, bao nhiêu thứ vừa uống vào phun hết lên trong lòng Trình Danh Chấn.
- Khuê nữ, khuê nữ của ta!
Đỗ Ba Lạt sợ tới mức ngồi dưới đất gào thét.
- Cha con thất đức, gây ra nhiều oan nghiệt như vậy. Ông trời à, người mở mắt ra nhìn đi, có tai ương gì lão tử ta đây nhận hết…
“Òa” lại một tiếng nôn khan đã cắt đứt tiếng gào khóc của Đỗ Ba Lạt, Trong lòng Trình Danh Chấn, miệng Đỗ Quyên phun ra một ngụm hồng nhạt đường: kẹo nước muối, sau đó chậm rãi mở mắt.
Chứng kiến cảnh Trình Danh Chấn ôm mình không chịu buông, trong mắt nàng cảm kích vô cùng. Lại nhìn thấy vẻ mặt vô cùng lo lắng của Trương Kim Xưng, vẻ mặt vui mừng của Hách Lão Đao, còn phụ thân ngồi dưới đất gạt lệ. Đỗ Quyên thông minh lập tức hiểu ra mình đang ở trong hoàn cảnh không ổn, muốn xuống giường nâng phụ thân lên, nhưng thân thể nàng mềm như bún, từ đầu đến chân không còn chút sức lực.
Tôn Đà Tử cũng mừng rỡ, xông lên trước mặt Đỗ Quyên lật mí mắt, thấp giọng dặn dò:
- Đừng động đậy, ngươi không nên lộn xộn, uống thêm chút sữa đậu nành nữa, độc dược trong bụng sẽ nôn ra hoàn toàn!
Không đợi Đỗ Quyên bằng lòng, Trình Danh Chấn lập tức sai người cầm sữa đậu nành qua, múc từng thìa một lại đút cho thê tử. Đến hiện tại, Đỗ Quyên cũng đoán được mười phần sự việc, nhìn vẻ mặt ân cần của trượng phu, mũi đau xót, hai hàng lệ nóng hổi chậm rãi chảy ra theo khóe mắt.
- Đừng khóc, có Tôn Lục thúc ở đây, nhất định nàng sẽ không sao!
Trình Danh Chấn dùng tay gạt nước mắt cho Đỗ Quyên, dịu dàng an ủi. Hai người biết nhau đã hơn một năm, hắn lần đầu tiên phát hiện nàng yếu đuối như vậy, nên ngón tay không dám dùng nửa phần khí lực, sợ rằng chỉ mạnh một chút sẽ làm Đỗ Quyên đau.
- Dạ!
Đỗ Quyên giống như một con mèo nhỏ được trượng phu ôm ấp nhẹ nhàng gật đầu, co lại thân mình, lấy sữa đậu nành chậm rãi uống vào. Sau khi uống vài hớp, nàng lại bắt đầu buồn nôn. Đỗ Ba Lạt tự tay bưng chậu tới, sợ người khác hầu hạ không chu đáo, lại khiến khuê nữ một lần nữa rơi vào hôn mê.
Lại trải qua vài lần làm đi làm lại, dần dần, Đỗ Quyên không còn cảm thấy khó thở nữa, sắc mặt chuyển dần từ màu đen nhạt sang màu vàng như nến. Tôn Đà Tử một lần nữa xem mạch cho nàng, lệnh cho nàng uống thêm một chén đường kẹo nước muối, sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi. Sau đó quay ra hướng mọi người, hạ giọng nói:
- Tính mạng của nó giờ đã không còn nguy hiểm, nhưng có thể giải hết độc hay không, còn phải xem đã dùng phương thuốc độc gì…
- Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, Tiết lão nhị quả thật là đồ bỏ đi, tìm một nữ nhân mà mãi cũng không thấy!
Đỗ Ba Lạt sớm đã trở nên như chó điên, bắt được ai cũng muốn cắn một miếng lớn.
- Tự ta sẽ đi tìm, ta không tin ả ta có thể bay lên trời được!
- Ta đã hạ lệnh đóng tất cả các cửa ra vào đầm Cự Lộc! Lão Ngũ ngươi đi truyền lệnh xuống dưới, nói cho mọi người biết trước khi trời sáng dù có phải đào sâu ba thước đất cũng phải đào được người đàn bà họ Chu lên cho ta!
Đã nửa đêm mà chưa bắt được hung thủ, Trương Kim Xưng cũng cảm thấy mất hết kiên nhẫn, hung hăng dậm chân, cau mày đáp lại.
Vừa dứt lời, ngoài cửa có người đến báo. Nói là các trại đều đã lục soát hết nhưng không thấy bong dáng Chu Ninh đâu. Trương Kim Xưng giận tím mặt, cầm lên một chiếc ghế ném ra phía cửa ném.
- Cút, không tìm được người về báo cáo cái gì? Truyền lệnh của ta, tìm không thấy người, tất cả những người kinh doanh dược phẩm trong đầm Cự Lộc, toàn bộ rơi đầu!
- Lão Lục, không bao gồm ngươi!
Quay đầu lại nhìn Tôn Đà Tử, lão lại thoáng khôi phục chút ít lý trí, lên tiếng giải thích.
- Người đàn bà họ Chu kia, chung quy cũng không thể thay đổi được thuốc. Đoán chừng là người nào đó tham tiền bán thuốc độc cho ả ta. Làm cho ả ta thiếu chút nữa hại chết Quyên Tử.
Tôn Đà Tử cũng không so đo, đi thẳng ra ngoài múc nước rửa mặt. Đỗ Ba lạt không chờ nổi nữa, tự mình đốt đuốc đi tìm. Nghĩ đến tình thế ban đêm rối ren, Trình Danh Chấn có chút không yên tâm cho an toàn của nhạc phụ, ngẫm nghĩ một chút, giơ tay giữ chặt Đỗ Ba Lạt:
- Nhạc phụ, hay là để con đi. Mắt con sáng hơn, lúc này mặt đất là thời điểm thủy triều lên, khắp nơi đều là vũng bùn đấy.
- Con ở lại chăm sóc Đỗ Quyên! Ta đi!
Đỗ Ba Lạt quay đầu nhìn thoáng qua khuê nữ, dùng sức vung tay áo bị giữ ra.
- Ta đối với địa hình ở đây rất quen thuộc. Mang theo nhiều người một chút, chắc sẽ không có nguy hiểm gì.
- Người lớn tuổi hơn cũng đã mệt, lại quá nửa đêm rồi. Con còn trẻ, sức khỏe tốt hơn. Hơn nữa, cha cũng nên ở bên Quyên Tử chăm sóc nàng thật tốt!
Trình Danh Chấn không chịu buông tay, hãy còn kiên trì. Đỗ Ba Lạt không thể nói khác, hiện tại quả nhìn khuê nữ không yên lòng, ngẫm nghĩ một chút, đành phải đồng ý.
Lời nói của hai người đều bị Đỗ Quyên nghe hết, trong thời khắc sinh tử, tính tình khó có chút biến đổi, mở mắt nhìn Trình Danh Chấn, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng.
- Ta lớn lên trên sông nước, mùa hè đã từng xuống sông bắt cá. Tháng trước Liên tẩu bị rơi xuống nước, chính ta ở bên cạnh kéo lên đấy!
Trình Danh Chấn hểu tâm tư của Đỗ Quyên, vỗ vỗ nhẹ tay vào tay nàng, thấp giọng giải thích.
Đêm động phòng hoa chrúc tuy bị phá hỏng rồi, nhưng đã cùng nhau trải qua đau khổ, tình cảm ngược lại đã tăng lên rất nhiều, động tác vô cùng thân thiết làm việc không cần người dạy, cứ tự nhiên mà làm. Những người chứng kiến, ở trong lòng đều thầm chúc phúc cho hai người. Giờ phút này trong mắt Đỗ Quyên không còn nhìn thấy ai khác, do dự một chút, dịu dàng dặn dò:
- Vậy huynh mặc thêm quần áo vào, đầm Cự Lộc nhiều nước, ban đêm có gió thổi rất lạnh!
- Ta lập tức đi ngay. Nàng an tâm chỉ một lát thôi, trước khi trời sáng ta nhất định trở về!
Trình Danh Chấn vui vẻ nghe lời, đắp lại chăn cho thê tử, rồi quay người đi ra. Nhìn tấm lưng rộng, cánh tay vững chắc, Đỗ Quyên mấp máy môi, còn muốn dặn dò thêm gì đó, cuối cùng lại không nói thêm gì, chỉ nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Tuy rằng thê tử chuyển nguy thành an, trong lòng Trình Danh Chấn vẫn hết sức không vui. Vừa bước chân ra khỏi tân phòng, sắc mặt lập tức mây đen cuồn cuộn. Hắn từng nhắc nhở Đỗ Quyên, Chu Ninh làm gì cũng phải lưu tâm cẩn thận. Dù sao Chu gia cũng là do Đỗ Quyên tự mình dẫn người công phá. Chu gia bị giết hơn 140 mạng người, cũng liên quan ít nhiều đến Đỗ Quyên. Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ, trái tim của Chu Ninh lại độc ác đến thế, trăm phương nghìn kế không màng đến tính mạng bản thân, đều muốn hại Đỗ Quyên! Có thể nói, lần này đầm Cự Lộc hội minh thất bại trong gang tấc, tính mạng Đỗ Quyên gặp phải nguy nan, toàn bộ do mình suy nghĩ thiển cận dẫn đến.
Mỗi khi gieo xuống thiện nhân, thì mỗi lần thu hoạch cũng là ác báo. Giờ phút này khiến Trình Danh Chấn khổ sở không chỉ là Chu Ninh hiểm độc, chính hắn cũng vẫn kiên trì theo tín điều từ những người đó, bởi hắn từ nhỏ đã được dạy dỗ điều này, gần như đã khắc trong xương cốt là chính trực hiền lương, giờ phút này toàn bộ bị một chén độc bôi tối đen.
Nếu thiện lương không hề trở thành mỹ đức, nếu khoan dung không được coi là cao thượng, nếu những việc làm ác độc đều tiến hành thuận lợi, nếu những lời nói dối và lừa gạt luôn thắng thế, thì giữa người và thú khác nhau bao nhiêu phần?
Hắn không biết, cũng thấy không rõ, vừa hối tiếc cái quá khứ của mình, vừa tìm tòi trong đêm tối.
Bốn bên tất cả đều là đường, không có một hướng thấy ánh sáng.
100%
18px
910px
Sau một lát, Trình Danh Chấn và Đỗ Ba Lạt bưng một đống xoong chảo chum vại đi vào, bên trong có đầy đủ các loại nước mà Tôn Đà Tử cần. Lục Đương gia Tôn Đà Tử sai người đến nâng Đỗ Quyên dậy, dựa vào tường, sau đó đem sữa đậu nành giao cho Trình Danh Chấn, bảo hắn miệng đối miệng cho Đỗ Quyên uống.
Đến lúc này, Trình Danh Chấn làm sao còn lo lắng đến ánh mắt mọi người nhìn mình, nhanh chóng tiến hành không chậm chễ, không đợi sữa đậu nành nguội hẳn, trực tiếp ngậm vào miệng, cho vào miệng thê tử. Khó khăn lắm mới hết ba bát sữa đậu nành, Tôn Đà Tử hét to một tiếng:
- Tốt lắm!
Sai người cầm một chiếc chậu rửa mặt đặt bên giường, sau đó nhận lại Đỗ Quyên đang được Trình Danh Chấn ôm trong lòng, hai tay cho ra sau lưng ra sức vỗ. Chỉ nghe” Òa” một tiếng, trong hôn mê Đỗ Quyên hé miệng, đỏ có, xanh có, đen có ói ra đầy một chậu. Mùi vừa tanh lạnh vừa chua, cũng không biết pha trộn những gì.
Thân là thầy thuốc, Tôn Đà Tử không sợ dơ bẩn, đem Đỗ Quyên giao cho Trình Danh Chấn, tiếp tục lặp lại. Sau đó dùng ngón tay quấy lên đống nôn ấy, đặt lên mũi ngửi thử, lắc đầu vẫn chưa được.
- Lão lục, sao vậy?
Nhìn thấy Tôn Đà Tử vẻ mặt nghiêm trọng, Đỗ Ba Lạt không nén được tức giận, chạy đến bên giường liên tục thở dài.
- Quyên Tử ta đã giao cho ngươi rồi, nếu ngươi cứu được, ta đem tất cả huynh đệ dưới trướng của ta tặng cho ngươi!
- Ai mà thèm quản trại của ngươi, một mình ta bình thường đã nhiều việc lắm rồi!
Tôn Đà Tử liếc mắt nhìn Đỗ Ba Lạt khinh thường đáp lại.
- Rửa tiếp, xem trong bụng còn có độc không. Có thể trụ được hay không, còn phải xem vận mệnh của Quyên Tử. Tuy nhiên các ngươi cứ yên tâm, xem sắc mặt nó cũng không phải là người đoản mệnh!
Tôn Đà Tử xưa nay thích nhất làm cho chút náo động, và thường xuyên tính sai. Cho nên mọi người với màn bói toán của ông luôn bán tín bán nghi. Nhưng lúc này, không ai không hy vọng Tôn Đà tử hôm nay nói đúng, toàn bộ ba chân bốn cẳng chạy lên trước, giúp Trình Danh Chấn đem thổi nguội sữa đậu nành. Trình Danh Chấn liên tiếp cho uống… ba lần, Đỗ Quyên lại nôn ra ba lần. Mãi đến khi nước nhổ ra dần dần biến thành màu hồng phấn, mọi người mới thấy Tôn Đà Tử ra lệnh cho tiến hành bước điều trị thứ hai.
- Cam thảo chính là khắc tinh của bách độc, mặc dù tìm không ra nha đầu Chu Ninh tàn ác để lấy thuốc giải độc, cũng có thể kìm nén không cho độc phát tác!
Nhìn chén cam thảo Đỗ Quyên vừa uống xong, Tôn Đà Tử gật gật đầu, giải thích với mọi người.
- Đợi bắt được ả ta, lão một đao róc xương lóc thịt ả!
Nhắc tới Chu Ninh, nhìn con gái ngủ mãi không tỉnh, Đỗ Ba Lạt bỗng chốc biến lo lắng thành thù hận, nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi thôi đi, vì Quyên Tử tích chút phúc đức đi!
Cũng không biết nhớ ra gì đó, Tôn Đà Tử thở dài lắc đầu.
- Đem nước trà và muối lại đây, nếm thử không để quá mặn, cho Quyên Tử ăn từng chút một.
Nửa câu sau là nói với Trình Danh Chấn đấy, nghe thấy người gật gật đầu đồng ý, hắn tiếp tục miệng ngậm nước trà và nước muối, cho thêm chút nước sôi để nguội, cảm thấy vị vừa phải rồi mới ngậm trong miệng, từng giọt từng giọt đút cho thê tử.
Uống gần nửa bát đường kẹo nước muối, sắc mặt của Đỗ Quyên từ từ biến đổi. Không đợi mọi người vỗ tay vui mừng, thấy cơ thể nàng đột nhiên co lại, miệng hé ra, bao nhiêu thứ vừa uống vào phun hết lên trong lòng Trình Danh Chấn.
- Khuê nữ, khuê nữ của ta!
Đỗ Ba Lạt sợ tới mức ngồi dưới đất gào thét.
- Cha con thất đức, gây ra nhiều oan nghiệt như vậy. Ông trời à, người mở mắt ra nhìn đi, có tai ương gì lão tử ta đây nhận hết…
“Òa” lại một tiếng nôn khan đã cắt đứt tiếng gào khóc của Đỗ Ba Lạt, Trong lòng Trình Danh Chấn, miệng Đỗ Quyên phun ra một ngụm hồng nhạt đường: kẹo nước muối, sau đó chậm rãi mở mắt.
Chứng kiến cảnh Trình Danh Chấn ôm mình không chịu buông, trong mắt nàng cảm kích vô cùng. Lại nhìn thấy vẻ mặt vô cùng lo lắng của Trương Kim Xưng, vẻ mặt vui mừng của Hách Lão Đao, còn phụ thân ngồi dưới đất gạt lệ. Đỗ Quyên thông minh lập tức hiểu ra mình đang ở trong hoàn cảnh không ổn, muốn xuống giường nâng phụ thân lên, nhưng thân thể nàng mềm như bún, từ đầu đến chân không còn chút sức lực.
Tôn Đà Tử cũng mừng rỡ, xông lên trước mặt Đỗ Quyên lật mí mắt, thấp giọng dặn dò:
- Đừng động đậy, ngươi không nên lộn xộn, uống thêm chút sữa đậu nành nữa, độc dược trong bụng sẽ nôn ra hoàn toàn!
Không đợi Đỗ Quyên bằng lòng, Trình Danh Chấn lập tức sai người cầm sữa đậu nành qua, múc từng thìa một lại đút cho thê tử. Đến hiện tại, Đỗ Quyên cũng đoán được mười phần sự việc, nhìn vẻ mặt ân cần của trượng phu, mũi đau xót, hai hàng lệ nóng hổi chậm rãi chảy ra theo khóe mắt.
- Đừng khóc, có Tôn Lục thúc ở đây, nhất định nàng sẽ không sao!
Trình Danh Chấn dùng tay gạt nước mắt cho Đỗ Quyên, dịu dàng an ủi. Hai người biết nhau đã hơn một năm, hắn lần đầu tiên phát hiện nàng yếu đuối như vậy, nên ngón tay không dám dùng nửa phần khí lực, sợ rằng chỉ mạnh một chút sẽ làm Đỗ Quyên đau.
- Dạ!
Đỗ Quyên giống như một con mèo nhỏ được trượng phu ôm ấp nhẹ nhàng gật đầu, co lại thân mình, lấy sữa đậu nành chậm rãi uống vào. Sau khi uống vài hớp, nàng lại bắt đầu buồn nôn. Đỗ Ba Lạt tự tay bưng chậu tới, sợ người khác hầu hạ không chu đáo, lại khiến khuê nữ một lần nữa rơi vào hôn mê.
Lại trải qua vài lần làm đi làm lại, dần dần, Đỗ Quyên không còn cảm thấy khó thở nữa, sắc mặt chuyển dần từ màu đen nhạt sang màu vàng như nến. Tôn Đà Tử một lần nữa xem mạch cho nàng, lệnh cho nàng uống thêm một chén đường kẹo nước muối, sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi. Sau đó quay ra hướng mọi người, hạ giọng nói:
- Tính mạng của nó giờ đã không còn nguy hiểm, nhưng có thể giải hết độc hay không, còn phải xem đã dùng phương thuốc độc gì…
- Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, Tiết lão nhị quả thật là đồ bỏ đi, tìm một nữ nhân mà mãi cũng không thấy!
Đỗ Ba Lạt sớm đã trở nên như chó điên, bắt được ai cũng muốn cắn một miếng lớn.
- Tự ta sẽ đi tìm, ta không tin ả ta có thể bay lên trời được!
- Ta đã hạ lệnh đóng tất cả các cửa ra vào đầm Cự Lộc! Lão Ngũ ngươi đi truyền lệnh xuống dưới, nói cho mọi người biết trước khi trời sáng dù có phải đào sâu ba thước đất cũng phải đào được người đàn bà họ Chu lên cho ta!
Đã nửa đêm mà chưa bắt được hung thủ, Trương Kim Xưng cũng cảm thấy mất hết kiên nhẫn, hung hăng dậm chân, cau mày đáp lại.
Vừa dứt lời, ngoài cửa có người đến báo. Nói là các trại đều đã lục soát hết nhưng không thấy bong dáng Chu Ninh đâu. Trương Kim Xưng giận tím mặt, cầm lên một chiếc ghế ném ra phía cửa ném.
- Cút, không tìm được người về báo cáo cái gì? Truyền lệnh của ta, tìm không thấy người, tất cả những người kinh doanh dược phẩm trong đầm Cự Lộc, toàn bộ rơi đầu!
- Lão Lục, không bao gồm ngươi!
Quay đầu lại nhìn Tôn Đà Tử, lão lại thoáng khôi phục chút ít lý trí, lên tiếng giải thích.
- Người đàn bà họ Chu kia, chung quy cũng không thể thay đổi được thuốc. Đoán chừng là người nào đó tham tiền bán thuốc độc cho ả ta. Làm cho ả ta thiếu chút nữa hại chết Quyên Tử.
Tôn Đà Tử cũng không so đo, đi thẳng ra ngoài múc nước rửa mặt. Đỗ Ba lạt không chờ nổi nữa, tự mình đốt đuốc đi tìm. Nghĩ đến tình thế ban đêm rối ren, Trình Danh Chấn có chút không yên tâm cho an toàn của nhạc phụ, ngẫm nghĩ một chút, giơ tay giữ chặt Đỗ Ba Lạt:
- Nhạc phụ, hay là để con đi. Mắt con sáng hơn, lúc này mặt đất là thời điểm thủy triều lên, khắp nơi đều là vũng bùn đấy.
- Con ở lại chăm sóc Đỗ Quyên! Ta đi!
Đỗ Ba Lạt quay đầu nhìn thoáng qua khuê nữ, dùng sức vung tay áo bị giữ ra.
- Ta đối với địa hình ở đây rất quen thuộc. Mang theo nhiều người một chút, chắc sẽ không có nguy hiểm gì.
- Người lớn tuổi hơn cũng đã mệt, lại quá nửa đêm rồi. Con còn trẻ, sức khỏe tốt hơn. Hơn nữa, cha cũng nên ở bên Quyên Tử chăm sóc nàng thật tốt!
Trình Danh Chấn không chịu buông tay, hãy còn kiên trì. Đỗ Ba Lạt không thể nói khác, hiện tại quả nhìn khuê nữ không yên lòng, ngẫm nghĩ một chút, đành phải đồng ý.
Lời nói của hai người đều bị Đỗ Quyên nghe hết, trong thời khắc sinh tử, tính tình khó có chút biến đổi, mở mắt nhìn Trình Danh Chấn, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng.
- Ta lớn lên trên sông nước, mùa hè đã từng xuống sông bắt cá. Tháng trước Liên tẩu bị rơi xuống nước, chính ta ở bên cạnh kéo lên đấy!
Trình Danh Chấn hểu tâm tư của Đỗ Quyên, vỗ vỗ nhẹ tay vào tay nàng, thấp giọng giải thích.
Đêm động phòng hoa chrúc tuy bị phá hỏng rồi, nhưng đã cùng nhau trải qua đau khổ, tình cảm ngược lại đã tăng lên rất nhiều, động tác vô cùng thân thiết làm việc không cần người dạy, cứ tự nhiên mà làm. Những người chứng kiến, ở trong lòng đều thầm chúc phúc cho hai người. Giờ phút này trong mắt Đỗ Quyên không còn nhìn thấy ai khác, do dự một chút, dịu dàng dặn dò:
- Vậy huynh mặc thêm quần áo vào, đầm Cự Lộc nhiều nước, ban đêm có gió thổi rất lạnh!
- Ta lập tức đi ngay. Nàng an tâm chỉ một lát thôi, trước khi trời sáng ta nhất định trở về!
Trình Danh Chấn vui vẻ nghe lời, đắp lại chăn cho thê tử, rồi quay người đi ra. Nhìn tấm lưng rộng, cánh tay vững chắc, Đỗ Quyên mấp máy môi, còn muốn dặn dò thêm gì đó, cuối cùng lại không nói thêm gì, chỉ nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Tuy rằng thê tử chuyển nguy thành an, trong lòng Trình Danh Chấn vẫn hết sức không vui. Vừa bước chân ra khỏi tân phòng, sắc mặt lập tức mây đen cuồn cuộn. Hắn từng nhắc nhở Đỗ Quyên, Chu Ninh làm gì cũng phải lưu tâm cẩn thận. Dù sao Chu gia cũng là do Đỗ Quyên tự mình dẫn người công phá. Chu gia bị giết hơn 140 mạng người, cũng liên quan ít nhiều đến Đỗ Quyên. Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ, trái tim của Chu Ninh lại độc ác đến thế, trăm phương nghìn kế không màng đến tính mạng bản thân, đều muốn hại Đỗ Quyên! Có thể nói, lần này đầm Cự Lộc hội minh thất bại trong gang tấc, tính mạng Đỗ Quyên gặp phải nguy nan, toàn bộ do mình suy nghĩ thiển cận dẫn đến.
Mỗi khi gieo xuống thiện nhân, thì mỗi lần thu hoạch cũng là ác báo. Giờ phút này khiến Trình Danh Chấn khổ sở không chỉ là Chu Ninh hiểm độc, chính hắn cũng vẫn kiên trì theo tín điều từ những người đó, bởi hắn từ nhỏ đã được dạy dỗ điều này, gần như đã khắc trong xương cốt là chính trực hiền lương, giờ phút này toàn bộ bị một chén độc bôi tối đen.
Nếu thiện lương không hề trở thành mỹ đức, nếu khoan dung không được coi là cao thượng, nếu những việc làm ác độc đều tiến hành thuận lợi, nếu những lời nói dối và lừa gạt luôn thắng thế, thì giữa người và thú khác nhau bao nhiêu phần?
Hắn không biết, cũng thấy không rõ, vừa hối tiếc cái quá khứ của mình, vừa tìm tòi trong đêm tối.
Bốn bên tất cả đều là đường, không có một hướng thấy ánh sáng.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận