Khai Quốc Công Tặc
Chương 155: Vấn đỉnh (21)
Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Trình huynh đệ nói gì vậy? Giữa ta và ngươi lại còn phải khách sáo thế sao?
Thạch Toản không kịp phản ứng, không hiểu Trình Danh Chấn muốn là gì, nói xong, y nhanh chóng lui về sau, nhìn hắn, nói:
- Ngươiđiên rồi, lại còn muốn đánh Sài Thiệu? Hắn là mãnh tướng nổi danh dưới trướng của Lý Lão ẩu đấy!
Y gào lên, làm cho xung quanh chấn động. Các tướng lĩnh trong hai đội ngũ Minh châu doanh, Thạch gia quân đều bị y làm cho hoảng sợ đều quay lại nhìn chằm chằm vào Trình Danh Chấn.
Lúc mọi người đang nhìn chăm chú, Trình Danh Chấn nhẹ nhàng gật đầu:
- Ta biết làm như vậy là rất nguy hiểm. Có lẽ là chín phần chết chỉ có một phần sống. Năm đó ta tạo phản chính là vì tìm con đường sống. Sài Thiệu có phải mãnh tướng hay không ta không quan tâm đến. Nhưng lúc này y không để ta sống thì ta phải liều chết thôi.
Nghe thấy câu ấy, các tướng sĩ Minh Châu doanh đều ngẩng đầu lên, dường như hắn làm như vậy mới xứng với hình tượng Giáo đầu trong kì vọng của bọn họ. Còn Thạch Toản và các tướng lĩnh dưới trướng của y thì đều rũ đầu xuống. Đến giờ bọn họ vẫn chưa từng vượt qua thử thách chống chọi với quan quân, cũng rất biết lượng sức mình. Lúc này, binh mã của hai nhà hợp lại một chỗ tuy là hơn hai vạn người, nhưng nghe nói binh lính của Sài Thiệu bên kia cũng có hai vạn. Lấy một vạn lâu la binh lính chủ động đi đánh cùng, cả huấn luyện và trang bị đều vượt xa quân của mình, căn bản là mọi người không nhìn thấy phần thắng.
Thấy những người đối diện im lặng không nói gì, Trình Danh Chấn cười nhếch miệng rướn cái cổ kiêu ngạo lên:
- Nếu Thạch đại ca đã tin tưởng huynh đệ, chúng ta một đao mở đường máu. Nếu Thạch đại ca do dự, huynh đệ ta cũng không ép buộc. Lát nữa, ta sẽ mang Minh châu doanh đi liều mạng với Sài Thiệu, đại ca cứ đi về hướng đông nam mà chạy, chỉ cần chạy đến Hô Đà thì đã có cơ hội sống sót.
- Đúng, bằng bất cứ giá nào Minh châu Doanh chỉ cần một người còn sống cũng sẽ khiến Sài Thiệu không thể qua sông dễ dàng được. Thạch Toản tướng quân cứ việc đi, đừng để quan quân đuổi theo. Sau này nếu có thể tập hợp, báo thù cho ta là được! Nếu có thể bỏ đao về nhà trồng trọt cũng không sao cả. Đến tiết Thanh Minh thắp cho huynh đệ một nén nhanh, các huynh đệ có biến thành ma cũng vô cùng cảm kích huynh!
Ngũ Thiên Tích khôn khéo, theo ý của Trình Danh Chấn nói như vậy.
- Xem hai người các ngươi nói kìa, mang họ Thạch ta đi đâu rồi?
Tâm tình của Thạch Toản trong khiếp sợ dần dần khôi phục lại, mặt đỏ bừng lên nổi giận:
- Dám liều mạng không chỉ có mấy người các ngươi. Hôm nay, ta vẫn là câu nói kia, đi đâu, huynh đệ cứ đi. Làm ca ca nếu rời mọi người nửa bước, đời này ta không là họ Thạch.
- Thạch đại ca nói quá lời rồi. Đệ chỉ hi vọng đệ và huynh có thể sóng vai chiến đấu!
Trình Danh Chấn ngẩng đầu, hai người nhìn nhay, trình trọng đáp lại:
- Sài Thiệu từ đường xa đến, căn bản là không rõ tình hình chúng ta bị bao vây thế nào. Chúng ta chỉ cần cầm gậy đánh cho y rối lên, tiếp theo là đánh, toàn bộ đều dựa vào chính chúng ta.
Nửa câu nói sau khiến Thạch Toản tim đập thình thịch, tiến lên nửa bước vỗ mạnh vào vai Trình Danh Chấn lớn tiếng chấp thuận:
- Được, ta làm ca ca đã giao hơn 200 cân cho ngươi!
Quay lại, y lại gọi bốn gã tâm phúc của mình đến, nói:
- Đây là con cháu trong tộc nhà ta, Thạch Trọng, Thạch Lũy, Thạch Kiên và Thạch Bích. Đều là hảo hán số một. Hơn vạn binh dưới trướng của ta từ trước đến nay cũng là do họ thống lĩnh. Hôm hay ta giao bốn bọn họ cho ngươi. Sắp xếp thế nào, Trình huynh đệ cứ việc điều khiển. Ai dám kháng lệnh, ta sẽ chém chết luôn.
- Đa tạ Thạch đại ca!
Trình Danh Chấn lui lại nửa bước, bái tạ Thạch Toản. Sau đó quay về bốn tướng lĩnh chắp tay:
- Có các vị huynh đệ ủng hộ, Trình mỗ tự tin hơn nhiều. Trình mỗ điều binh khiển tướng thế này, nếu có chỗ nào không chu toàn, xin các vị tướng quân cứ chỉ điểm.
- Đừng khách sáo với bọn họ, mau ra lệnh đi!
Thạch Toản đẩy Trình Danh Chấn ra lớn tiếng thúc giục.
Bây giờ dưới tình huống này, Trình Danh Chấn cũng không muốn mất nhiều thời gian dài dòng, liền hướng về phía mọi người gật đầu, sai đó đi vào vòng của soái án, rút một lệnh bài hô về phía họ:
- Ngũ Thiên Tích ra khỏi hành nhận lệnh.
- Có!
Ngũ Thiên Tích sửa sang lại áo giáp trên người rồi ra khỏi hàng.
- Ngươi mang tất cả đội Mạch đao của Minh châu doanh, cầm giáo dài, cưỡi ngựa, đẩy mạnh về hướng Nhu Thủy, nhất định phải cướp lấy Nhu Thủy trước khi Lý gia quân đến và cả chỗ giao giới với Bác lăng quân. Phá cầu gỗ, ở bờ bắc chặn Lý gia quân! Dù quân địch nhiều hay ít cũng phải kiên trì làm chủ binh mã đến cùng.
- Vâng!
Ngũ Thiên Tích trả lời nhận lệnh tiễn, chạy chậm ra trung quân.
Tuy Trường sóc thủ và Mạch đao thủ của Minh Châu Quân đều là quân tinh nhuệ, nhưng số người cũng chỉ có hơn bảy trăm. Mang theo hơn bảy trăm tráng sĩ đi chặn hơn hai vạn quân địch, ai cũng thấy chính là thập tử nhất sinh, nhưng Ngũ Thiên Tích không hề nhăn mặt mà liền đồng ý ngay. Điều này khiến cho những tướng lĩnh dưới trướng của Thạch Toản phải khâm phục, vốn còn cho rằng Trình Danh Chấn hắn điều khiến binh tướng có chút mâu thuẫn, thì giờ cũng đã nhạt đi nhiều.
- Thạch Trọng tướng quân!
Trình Danh Chấn cầm lệnh bài thứ hai, ánh mắt nhìn vào cánh tay đắc lực nhất của Thạch Toản là Thạch Trọng. Đối phương nghe thấy hắn gọi lập tức kiêu ngạo bước về phía trước, chắp hai tay thi lễ:
- Có, xin Trình tướng quân sai bảo.
- Ngươi mang theo huynh đệ sở bộ, mỗi người lĩnh một đội xe gia súc, đuổi theo Ngũ Thiên Tích đi đến bờ Hà Bắc Nhu Thủy, nếu quân địch đã chiếm được cầu gỗ nhất định phải tìm bến khác. Nhiệm vụ của ngươi chính là, tiêu diệt tất cả các con thuyền. Dựa vào địa thế hiểm trở mà đóng quân, không tha cho bất cứ tên binh của Lý gia quân nào lên bờ.
- Vâng!
Thạch Trọng vừa chắp tay vừa nhận quân lệnh.
Lệnh bài thứ ba, Trình Danh Chấn giao cho Vương Phi. Lệnh này là dẫn theo năm trăm binh sĩ Minh châu doanh đi ngày đêm đến huyện Bắc Bình quận Bắc Lăng. Sau khi đến lập tức dừng cờ chiến, treo đèn, đuốc, phô trương danh thế. Chặn đứt ý niệm quay về thượng du Nhu Thủy của Sài Thiệu, buộc y phải ở giao giới giữa Quan Đạo và Nhu Thủy chống chọi với Đậu gia quân.
Sau đó, Trình Danh Chấn cầm lệnh bài thứ tư giao cho Thạch Lũy. Lệnh cho gã lấy binh mã bản bộ ẩn núp dưới bờ bắc Nhu Thủy. Dù cho tình hình chiến đầu của Ngũ Thiên Tích và Thạch Trọng như thế nào thì cũng phải án binh bất động, cụ thể khi nào xuất kích thì đợi thêm một bước chỉ thị tác chiến.
Lệnh bài thứ năm hắn giao cho Hàn Cát Sinh. Thứ sau giao cho Thạch Kiên. Thứ bảy, thứ tám lần lượt chia đều cho Minh châu doanh và Thạch gia quân. Ngoài ra, hai đội binh mã của Minh châu doanh và Thạch Toản cùng gánh vác một nhiệm vụ đại khái là cùng cấp, nhưng huynh đệ Minh châu doanh tổng cộng chỉ còn hơn hai ngàn người, tay sai dưới trướng của Thạch Toản có hơn mười ngàn người. Rõ ràng Minh châu doanh thà hi sinh nhiều một chút chứ quyết không để Thạch gia quân chịu thiệt.
Thạch Toản biết vậy rất cảm động. Ho ho một tiếng cúi đầu nhắc nhở:
- Trình huynh đệ, đánh như vậy, mặc dù chúng ta có thể đột phá vòng cây nhưng Minh châu doanh của đệ cũng bị đánh cho tàn phế. Theo ta, điều động ít người bên đệ thôi. Vẫn là do người của đệ thống lĩnh, có ta ở đây, huynh đệ chắc chắn sẽ không rút chân đâu.
Trình Danh Chấn xua tay cười từ chối:
- Thạch đại ca trượng nghĩa, Trình mỗ xin nhận. Tuy nhiên tạm thời làm xáo trộn đội ngũ tất yếu sẽ ảnh hướng đến sức chiến đấu. Cho nên, chi bằng hãy duy trì nguyên trạng. Chỉ cần đệ và huynh đồng lòng, tin rằng các huynh đệ cũng là tuy hai là một, ứng chiếu cho nhau.
Thạch Toản nghe thấy những câu này, cũng không nói thêm nữa, chỉ điều một tên thân tín lệnh cho thị vệ của mình chọn lấy hai trăm thân binh đi bảo vệ Trình Danh Chấn. Lệnh cho họ dù tình hình chiến đấu có thế nào cũng phải bảo vệ Trình Quận Thủ chu toàn. Trình Danh Chấn thấy vậy cũng không từ chối nữa, chắp tay cảm ơn đối phương, sau đó chỉ huy vật phẩm chiến đấu rồi bước ra quân.
Lúc này trong thành Vĩnh Lạc, tướng lĩnh còn dư lại tất cả đều là binh lính dưới trướng của Minh châu doanh và Thạch Toản. Nghe thấy tiếng kèn, đều đến chỗ tập kết, chạy đi chạy lại, rất nhanh chóng. Bóng người vội vàng trước mặt, Thạch Toản đứng cửa Huyện nha ngây người ra một lúc, cười cười rồi quay lại nói với Trình Danh Chấn:
- Chả trách đệ lại dám đi liều mạng với Sài Thiệu! Nhìn trang bị của những huynh đệ này, lại nhìn đám binh lính ăn mày trướng trướng của ta, cũng đủ biết chênh lệch rồi!
- Đây là toàn bộ của cải của đệ, vốn định bộc lộ tài năng trước mặt lão Đậu, ai ngờ...
Trình Danh Chấn cười khổ đáp lại.
Hắn cũng không dám nói rõ với Thạch Toản, chính mình trước khi lên bắc cũng bắt đầu chuẩn bị bị đánh bại rồi. Nhưng Thạch Toản tung hoành ở Hà Bắc nhiều năm, trước sau gì cũng đã hầu hạ mấy chủ công, người từng trải như vậy sao lại không nhìn ra trong đó có điều “quanh co” chứ? Y cũng cười khổ thấp giọng nói:
- Đệ yên tâm đi, ta sẽ không nói lung tung khiến đệ thêm phiền toái đâu. Thực ra giấu cho mình không có gì là không tốt, tình tình lão Đậu lại càng ngày càng kém...
Thấy bản mặt của Trình Danh Chấn khó xử, Thạch Toản cười ngượng ngùng, chỉ động chuyển đề tài:
- Không biết lão Đậu bên kia thế nào rồi? Lương thảo đều ở trong tay hai chúng ta...
- Đệ đã phái người đi thông báo cho lão Đậu, để ông ta đến Vĩnh Lạc lấy lương thực trước!
Trình Danh Chấn quay đầu lại nhìn rồi nói tiếp:
- Tình hình bên này, đệ cũng chuẩn bị áp dụng các biệm pháp, vừa rồi đệ cũng phái người đi thông báo cho lão Đậu. Sau khi tin về, ông ấy sẽ tùy cơ ứng biến.
- Hả? Lúc nào vậy?
Thạch Toản thất thần, lông mi nhăn nhúm lại. Vừa rồi lúc đó nguy cấp y còn so sánh chênh lệch giữa hai quân, căn bản là không để ý đến sự sắp xếp bổ sung của Trình Danh Chấn. Có thể tình hình cứ thay đổi như vậy, với người tỉnh táo như lão Đậu sẽ lập tức dẫn theo tàn binh đến Vĩnh Lạc. Minh châu quân và Thạch gia quân gắt gao bám chặt lấy Sài Thiệu, cũng vừa đển cho lão Đậu có cơ hội thoát thân.
Trình Danh Chấn làm như vậy không sai. Dù sao hắn cũng là thần tử dưới trướng của lão Đậu. Nhưng làm như vậy, không khỏi gánh trách nhiệm thiệt thòi, chỉ có người trong cuộc mới biết lòng người.
Trong lúc nhất thời, Thạch Toản không ngờ cũng không biết đánh giá việc làm của Trình Danh Chấn như thế nào, trong miệng chỉ chép chép cười khổ không ngừng.
100%
18px
910px
- Trình huynh đệ nói gì vậy? Giữa ta và ngươi lại còn phải khách sáo thế sao?
Thạch Toản không kịp phản ứng, không hiểu Trình Danh Chấn muốn là gì, nói xong, y nhanh chóng lui về sau, nhìn hắn, nói:
- Ngươiđiên rồi, lại còn muốn đánh Sài Thiệu? Hắn là mãnh tướng nổi danh dưới trướng của Lý Lão ẩu đấy!
Y gào lên, làm cho xung quanh chấn động. Các tướng lĩnh trong hai đội ngũ Minh châu doanh, Thạch gia quân đều bị y làm cho hoảng sợ đều quay lại nhìn chằm chằm vào Trình Danh Chấn.
Lúc mọi người đang nhìn chăm chú, Trình Danh Chấn nhẹ nhàng gật đầu:
- Ta biết làm như vậy là rất nguy hiểm. Có lẽ là chín phần chết chỉ có một phần sống. Năm đó ta tạo phản chính là vì tìm con đường sống. Sài Thiệu có phải mãnh tướng hay không ta không quan tâm đến. Nhưng lúc này y không để ta sống thì ta phải liều chết thôi.
Nghe thấy câu ấy, các tướng sĩ Minh Châu doanh đều ngẩng đầu lên, dường như hắn làm như vậy mới xứng với hình tượng Giáo đầu trong kì vọng của bọn họ. Còn Thạch Toản và các tướng lĩnh dưới trướng của y thì đều rũ đầu xuống. Đến giờ bọn họ vẫn chưa từng vượt qua thử thách chống chọi với quan quân, cũng rất biết lượng sức mình. Lúc này, binh mã của hai nhà hợp lại một chỗ tuy là hơn hai vạn người, nhưng nghe nói binh lính của Sài Thiệu bên kia cũng có hai vạn. Lấy một vạn lâu la binh lính chủ động đi đánh cùng, cả huấn luyện và trang bị đều vượt xa quân của mình, căn bản là mọi người không nhìn thấy phần thắng.
Thấy những người đối diện im lặng không nói gì, Trình Danh Chấn cười nhếch miệng rướn cái cổ kiêu ngạo lên:
- Nếu Thạch đại ca đã tin tưởng huynh đệ, chúng ta một đao mở đường máu. Nếu Thạch đại ca do dự, huynh đệ ta cũng không ép buộc. Lát nữa, ta sẽ mang Minh châu doanh đi liều mạng với Sài Thiệu, đại ca cứ đi về hướng đông nam mà chạy, chỉ cần chạy đến Hô Đà thì đã có cơ hội sống sót.
- Đúng, bằng bất cứ giá nào Minh châu Doanh chỉ cần một người còn sống cũng sẽ khiến Sài Thiệu không thể qua sông dễ dàng được. Thạch Toản tướng quân cứ việc đi, đừng để quan quân đuổi theo. Sau này nếu có thể tập hợp, báo thù cho ta là được! Nếu có thể bỏ đao về nhà trồng trọt cũng không sao cả. Đến tiết Thanh Minh thắp cho huynh đệ một nén nhanh, các huynh đệ có biến thành ma cũng vô cùng cảm kích huynh!
Ngũ Thiên Tích khôn khéo, theo ý của Trình Danh Chấn nói như vậy.
- Xem hai người các ngươi nói kìa, mang họ Thạch ta đi đâu rồi?
Tâm tình của Thạch Toản trong khiếp sợ dần dần khôi phục lại, mặt đỏ bừng lên nổi giận:
- Dám liều mạng không chỉ có mấy người các ngươi. Hôm nay, ta vẫn là câu nói kia, đi đâu, huynh đệ cứ đi. Làm ca ca nếu rời mọi người nửa bước, đời này ta không là họ Thạch.
- Thạch đại ca nói quá lời rồi. Đệ chỉ hi vọng đệ và huynh có thể sóng vai chiến đấu!
Trình Danh Chấn ngẩng đầu, hai người nhìn nhay, trình trọng đáp lại:
- Sài Thiệu từ đường xa đến, căn bản là không rõ tình hình chúng ta bị bao vây thế nào. Chúng ta chỉ cần cầm gậy đánh cho y rối lên, tiếp theo là đánh, toàn bộ đều dựa vào chính chúng ta.
Nửa câu nói sau khiến Thạch Toản tim đập thình thịch, tiến lên nửa bước vỗ mạnh vào vai Trình Danh Chấn lớn tiếng chấp thuận:
- Được, ta làm ca ca đã giao hơn 200 cân cho ngươi!
Quay lại, y lại gọi bốn gã tâm phúc của mình đến, nói:
- Đây là con cháu trong tộc nhà ta, Thạch Trọng, Thạch Lũy, Thạch Kiên và Thạch Bích. Đều là hảo hán số một. Hơn vạn binh dưới trướng của ta từ trước đến nay cũng là do họ thống lĩnh. Hôm hay ta giao bốn bọn họ cho ngươi. Sắp xếp thế nào, Trình huynh đệ cứ việc điều khiển. Ai dám kháng lệnh, ta sẽ chém chết luôn.
- Đa tạ Thạch đại ca!
Trình Danh Chấn lui lại nửa bước, bái tạ Thạch Toản. Sau đó quay về bốn tướng lĩnh chắp tay:
- Có các vị huynh đệ ủng hộ, Trình mỗ tự tin hơn nhiều. Trình mỗ điều binh khiển tướng thế này, nếu có chỗ nào không chu toàn, xin các vị tướng quân cứ chỉ điểm.
- Đừng khách sáo với bọn họ, mau ra lệnh đi!
Thạch Toản đẩy Trình Danh Chấn ra lớn tiếng thúc giục.
Bây giờ dưới tình huống này, Trình Danh Chấn cũng không muốn mất nhiều thời gian dài dòng, liền hướng về phía mọi người gật đầu, sai đó đi vào vòng của soái án, rút một lệnh bài hô về phía họ:
- Ngũ Thiên Tích ra khỏi hành nhận lệnh.
- Có!
Ngũ Thiên Tích sửa sang lại áo giáp trên người rồi ra khỏi hàng.
- Ngươi mang tất cả đội Mạch đao của Minh châu doanh, cầm giáo dài, cưỡi ngựa, đẩy mạnh về hướng Nhu Thủy, nhất định phải cướp lấy Nhu Thủy trước khi Lý gia quân đến và cả chỗ giao giới với Bác lăng quân. Phá cầu gỗ, ở bờ bắc chặn Lý gia quân! Dù quân địch nhiều hay ít cũng phải kiên trì làm chủ binh mã đến cùng.
- Vâng!
Ngũ Thiên Tích trả lời nhận lệnh tiễn, chạy chậm ra trung quân.
Tuy Trường sóc thủ và Mạch đao thủ của Minh Châu Quân đều là quân tinh nhuệ, nhưng số người cũng chỉ có hơn bảy trăm. Mang theo hơn bảy trăm tráng sĩ đi chặn hơn hai vạn quân địch, ai cũng thấy chính là thập tử nhất sinh, nhưng Ngũ Thiên Tích không hề nhăn mặt mà liền đồng ý ngay. Điều này khiến cho những tướng lĩnh dưới trướng của Thạch Toản phải khâm phục, vốn còn cho rằng Trình Danh Chấn hắn điều khiến binh tướng có chút mâu thuẫn, thì giờ cũng đã nhạt đi nhiều.
- Thạch Trọng tướng quân!
Trình Danh Chấn cầm lệnh bài thứ hai, ánh mắt nhìn vào cánh tay đắc lực nhất của Thạch Toản là Thạch Trọng. Đối phương nghe thấy hắn gọi lập tức kiêu ngạo bước về phía trước, chắp hai tay thi lễ:
- Có, xin Trình tướng quân sai bảo.
- Ngươi mang theo huynh đệ sở bộ, mỗi người lĩnh một đội xe gia súc, đuổi theo Ngũ Thiên Tích đi đến bờ Hà Bắc Nhu Thủy, nếu quân địch đã chiếm được cầu gỗ nhất định phải tìm bến khác. Nhiệm vụ của ngươi chính là, tiêu diệt tất cả các con thuyền. Dựa vào địa thế hiểm trở mà đóng quân, không tha cho bất cứ tên binh của Lý gia quân nào lên bờ.
- Vâng!
Thạch Trọng vừa chắp tay vừa nhận quân lệnh.
Lệnh bài thứ ba, Trình Danh Chấn giao cho Vương Phi. Lệnh này là dẫn theo năm trăm binh sĩ Minh châu doanh đi ngày đêm đến huyện Bắc Bình quận Bắc Lăng. Sau khi đến lập tức dừng cờ chiến, treo đèn, đuốc, phô trương danh thế. Chặn đứt ý niệm quay về thượng du Nhu Thủy của Sài Thiệu, buộc y phải ở giao giới giữa Quan Đạo và Nhu Thủy chống chọi với Đậu gia quân.
Sau đó, Trình Danh Chấn cầm lệnh bài thứ tư giao cho Thạch Lũy. Lệnh cho gã lấy binh mã bản bộ ẩn núp dưới bờ bắc Nhu Thủy. Dù cho tình hình chiến đầu của Ngũ Thiên Tích và Thạch Trọng như thế nào thì cũng phải án binh bất động, cụ thể khi nào xuất kích thì đợi thêm một bước chỉ thị tác chiến.
Lệnh bài thứ năm hắn giao cho Hàn Cát Sinh. Thứ sau giao cho Thạch Kiên. Thứ bảy, thứ tám lần lượt chia đều cho Minh châu doanh và Thạch gia quân. Ngoài ra, hai đội binh mã của Minh châu doanh và Thạch Toản cùng gánh vác một nhiệm vụ đại khái là cùng cấp, nhưng huynh đệ Minh châu doanh tổng cộng chỉ còn hơn hai ngàn người, tay sai dưới trướng của Thạch Toản có hơn mười ngàn người. Rõ ràng Minh châu doanh thà hi sinh nhiều một chút chứ quyết không để Thạch gia quân chịu thiệt.
Thạch Toản biết vậy rất cảm động. Ho ho một tiếng cúi đầu nhắc nhở:
- Trình huynh đệ, đánh như vậy, mặc dù chúng ta có thể đột phá vòng cây nhưng Minh châu doanh của đệ cũng bị đánh cho tàn phế. Theo ta, điều động ít người bên đệ thôi. Vẫn là do người của đệ thống lĩnh, có ta ở đây, huynh đệ chắc chắn sẽ không rút chân đâu.
Trình Danh Chấn xua tay cười từ chối:
- Thạch đại ca trượng nghĩa, Trình mỗ xin nhận. Tuy nhiên tạm thời làm xáo trộn đội ngũ tất yếu sẽ ảnh hướng đến sức chiến đấu. Cho nên, chi bằng hãy duy trì nguyên trạng. Chỉ cần đệ và huynh đồng lòng, tin rằng các huynh đệ cũng là tuy hai là một, ứng chiếu cho nhau.
Thạch Toản nghe thấy những câu này, cũng không nói thêm nữa, chỉ điều một tên thân tín lệnh cho thị vệ của mình chọn lấy hai trăm thân binh đi bảo vệ Trình Danh Chấn. Lệnh cho họ dù tình hình chiến đấu có thế nào cũng phải bảo vệ Trình Quận Thủ chu toàn. Trình Danh Chấn thấy vậy cũng không từ chối nữa, chắp tay cảm ơn đối phương, sau đó chỉ huy vật phẩm chiến đấu rồi bước ra quân.
Lúc này trong thành Vĩnh Lạc, tướng lĩnh còn dư lại tất cả đều là binh lính dưới trướng của Minh châu doanh và Thạch Toản. Nghe thấy tiếng kèn, đều đến chỗ tập kết, chạy đi chạy lại, rất nhanh chóng. Bóng người vội vàng trước mặt, Thạch Toản đứng cửa Huyện nha ngây người ra một lúc, cười cười rồi quay lại nói với Trình Danh Chấn:
- Chả trách đệ lại dám đi liều mạng với Sài Thiệu! Nhìn trang bị của những huynh đệ này, lại nhìn đám binh lính ăn mày trướng trướng của ta, cũng đủ biết chênh lệch rồi!
- Đây là toàn bộ của cải của đệ, vốn định bộc lộ tài năng trước mặt lão Đậu, ai ngờ...
Trình Danh Chấn cười khổ đáp lại.
Hắn cũng không dám nói rõ với Thạch Toản, chính mình trước khi lên bắc cũng bắt đầu chuẩn bị bị đánh bại rồi. Nhưng Thạch Toản tung hoành ở Hà Bắc nhiều năm, trước sau gì cũng đã hầu hạ mấy chủ công, người từng trải như vậy sao lại không nhìn ra trong đó có điều “quanh co” chứ? Y cũng cười khổ thấp giọng nói:
- Đệ yên tâm đi, ta sẽ không nói lung tung khiến đệ thêm phiền toái đâu. Thực ra giấu cho mình không có gì là không tốt, tình tình lão Đậu lại càng ngày càng kém...
Thấy bản mặt của Trình Danh Chấn khó xử, Thạch Toản cười ngượng ngùng, chỉ động chuyển đề tài:
- Không biết lão Đậu bên kia thế nào rồi? Lương thảo đều ở trong tay hai chúng ta...
- Đệ đã phái người đi thông báo cho lão Đậu, để ông ta đến Vĩnh Lạc lấy lương thực trước!
Trình Danh Chấn quay đầu lại nhìn rồi nói tiếp:
- Tình hình bên này, đệ cũng chuẩn bị áp dụng các biệm pháp, vừa rồi đệ cũng phái người đi thông báo cho lão Đậu. Sau khi tin về, ông ấy sẽ tùy cơ ứng biến.
- Hả? Lúc nào vậy?
Thạch Toản thất thần, lông mi nhăn nhúm lại. Vừa rồi lúc đó nguy cấp y còn so sánh chênh lệch giữa hai quân, căn bản là không để ý đến sự sắp xếp bổ sung của Trình Danh Chấn. Có thể tình hình cứ thay đổi như vậy, với người tỉnh táo như lão Đậu sẽ lập tức dẫn theo tàn binh đến Vĩnh Lạc. Minh châu quân và Thạch gia quân gắt gao bám chặt lấy Sài Thiệu, cũng vừa đển cho lão Đậu có cơ hội thoát thân.
Trình Danh Chấn làm như vậy không sai. Dù sao hắn cũng là thần tử dưới trướng của lão Đậu. Nhưng làm như vậy, không khỏi gánh trách nhiệm thiệt thòi, chỉ có người trong cuộc mới biết lòng người.
Trong lúc nhất thời, Thạch Toản không ngờ cũng không biết đánh giá việc làm của Trình Danh Chấn như thế nào, trong miệng chỉ chép chép cười khổ không ngừng.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận