Khai Quốc Công Tặc
Chương 254: Cao chót vót (1).
Chương 254: Cao chót vót (1).
- Thần cho rằng, sớm quyết đoán để cho cái đuôi to sau này khó vẫy.
Bùi Tịch thấy Lý Uyên chuẩn bị tiếp nhận đề nghị của Tiêu Vũ liền lắc đầu kiên trì nói.
- Nếu Bùi khanh sợ gây phiền toái cho người nhà mình thì cũng đừng nhúng tay vào!
Lý Uyên hơi thất vọng quay đầu lại thấp giọng chỉ bảo:
- Trẫn vẫn còn đủ thời gian.
- Thần chỉ phụng mệnh nói ra kiến giải của mình thôi!
Bùi Tịch cung kính khom người từ từ ngồi xuống.
Lý Uyên không muốn để ý đến ông ta nữa. Tuy hiểu trong lòng Bùi Tịch lo lắng cái gì nhưng “hổ dữ không ăn thịt con”. Dù các con có bất hiếu thế nào cũng là do người cha không dạy bảo tốt, sao nói trở mặt là trở mặt được ngay? Thực tế bây giỡ rõ ràng là bồi dưỡng bên này thì phải có thủ đoạn chèn ép bên kia. Mà trong tay Kiến Thành và Thế Dân đều có trọng binh, gây chuyện không hay sẽ dẫn đến thảm kịch huynh đệ, cha con thương tàn. Chi bằng trì hoãn để huynh đệ họ tỉnh táo một chút khiến cho người làm cha như ông cũng có thêm chút thời gian.
Thấy vẻ mặt bị lạnh nhạt của Bùi Tịch, trong lòng Tiêu Vũ rất băn khoăn. Y suy nghĩ một lúc rồi cười nói:
- Thực ra, chỉ là Bùi đại nhân hi vọng trong lòng bệ hạ có thể tự cân nhắc mà thôi. Không thúc giục bệ hạ phải làm cái gì! Cách này của thần, mới là đau đầu chữa đầu, đau chân chữa chân, chưa chắc đã phù hợp với tình hình thực tế.
- Hừ!
Lý Uyên biết Tiêu Vũ đang nói giúp cho Bùi Tịch liền hừ lạnh một tiếng, không ngờ câu chuyện lại lằng nhằng như vậy. Trong ba người quân thần thì có hsi người bụng phát hỏa, không khí trong phòng càng lúc càng nóng. Lại phải xử lý mấy chuyện cấp bách. Lý Uyên lấy ra một phần tấu chương nhẹ nhàng gõ thấp giọng hỏi:
- Về tâm phúc dưới trướng của Vương Bạc, Chu Văn đã trên đường đến kinh thành, đưa vợ và hai con đến chỗ Trình Danh Chấn, được đấy! Một tổng quản ngả hết về triều đình rồi.
Tiêu Vũ hoảng sợ, vội vàng đứng lên đi đến trước mặt Lý Uyên nhận tấu chương. Xem xét tỉ mỉ, y không phát hiện ra cái gì là vượt khỏi khuôn phép cả, suy nghĩ một lúc y nói:
- Tấu chương của quan viên địa phương đã nói. Chu thị là em họ của Trình Danh Chấn. Là anh em họ nhiều năm không gặp, trên đường nghe được tin đến thăm người bà con cũng là chuyện thường tình. Hơn nữa, ba mẹ con họ đi rồi, Chu Quận Thừa trên đường đi cũng sẽ không bị trì hoãn!
- Vậy sao? Sao ta lại cảm thấy tên họ Chu này chính là cho vợ con đường rút lui nhỉ?
Lý Uyên trầm mặt lại, giọng lên cao chất vấn:
- Bùi Khanh, ngươi nghĩ sao?
Một lần nữa lại bị Lý Uyên hỏi, Bùi Tịch không thể không đứng lên, nhẹ nhàng chắp tay về phía Lý Uyên:
- Về phần tấu chương này thần đã xem qua, phỏng đoán của bệ hạ không sai. Mẹ con Chu thị chính xác là để mình có đường rút lui. Nhưng không phải là y đề phòng bệ hạ là là chủ cũ Vương Bạc.
Sở dĩ Lý Uyên nói những phần râu ria của tấu chương này ra là để nhằm vào Bùi Tịch, để mình có chút ác khẩu. Lúc này, Bùi Tịch nói nhẹ nhàng, không kìm nổi cười lạnh một tiếng quyệt miệng nói:
- Bùi khanh biết rõ như vậy chắc là đã hỏi Chu Văn rồi? Trẫm nhớ rõ là y đến kinh thành thì rất khép kín, rất ít đến thăm, sao lại chọn đúng Bùi khanh nhỉ?
- Thần chưa từng gặp Chu quận thừa!
Bùi Tịch cười giải thích:
- Thần cũng không hỏi Trình Danh Chấn mà chỉ là đoán thôi. Vương Bạc là một tên phản bội, gặp một chủ công như vậy trước sau gì cũng phải tính đường sống cho con cái.
- Khanh nói là chắc chắn trẫm sẽ giết y để lập uy? Trong mắt khanh, trẫm lại kinh khủng đến thế sao?
Lý Uyên nhìn Bùi Tịch cười hỏi.
- Không phải là bệ hạ thích giết người mà là pháp luật của Đại Đường không thể khinh nhờn được.
Bùi Tịch lại mỉm cười, dường như đã sớm biết Lý Uyên sẽ dùng chiêu thức đó với mình:
- Nếu như Vương Bạc phản bội, chiếu theo luật lệ Đại Đường, y chết là cái chắc. Chu quận thừa mang theo vợ con bên cạnh sẽ bị liên lụy.
- Đến chỗ đó của Trình Danh Chấn có thể bảo vệ được họ sao? Ai cho hắn quyền lực? Ai cho hắn cái gan đó?
Lý Uyên biết Bùi Tịch rất thích Trình Danh Chấn cho nên mới cầm tấu chương này lên. Thấy đối phương đã vào bẫy mình gài, ông đột nhiên lên giọng.
- Không ai cho hắn quyền này!
Bùi Tịch lui về phía sau nửa bước, cười đáp lại:
- Nhưng thần muốn hỏi một câu, nếu Vương Bạc phản bội bệ hạ thật. Sau khi bệ hạ giết sứ thần của y lại còn tiếp tục đi bắt mẹ góa con côi người ta sao? Bệ hạ chỉ cần viết một thánh chỉ xử trảm người đàn bà và lũ trẻ kia. Đến lúc đó thần tin chắc rằng Trình Danh Chấn sẽ không dám cãi lời. Chỉ có điều, bệ hạ, người sẽ làm thế sao?
Dứt lời, mắt ông ta sáng lên nhìn thẳng vào cặp mắt của Lý Uyên. Lý Uyên bị hỏi ngây người ra một lúc cười lớn nói:
- Được lắm, một lão lưu manh bất tử, lại dám hỏi lại ta à? Trẫm làm thì sao? Mà không làm thì sao?
- Trong lòng bệ hạ đã biết cần gì phải hỏi lại người khác?
Bùi Tịch cười ha ha, làm lễ rồi xoay người về chỗ của mình.
- Bức bách cô nhi quả phụ!
Cơn tức của Lý Uyên vừa rồi bị Bùi Tịch làm cho nổi lúc này đã tan thành hư không:
- Như vậy, trẫm thành người thế nào rồi? Thôi đi, trẫm không làm khó được khanh rồi! Tự mình nhận thua vậy. Thực ra họ Chu này là một nhân tài, tính kế thật chắc.
- Sống được từ trong đám thổ phỉ sao có thể là người ngu được!
Thấy sắc mặt của Lý Uyên sáng lên, Bùi Tịch cũng không muốn đấu khẩu với đối phương nữa:
- Có một việc bệ hạ còn chưa nghe nói. Năm đó họ Chu kia từng có thù không đội trời chung với Trình Danh Chấn. Nhưng kết quả là y lại mang vợ con đến gửi kẻ thù!
- Có chuyện này sao? nói ta nghe một chút!
Lý Uyên liền bị hứng thú bỏ tấu chương sang một bên cười hỏi.
Bùi Tịch nhớ lại hạ giọng nói:
- Thực ra thần cũng thấy Chu quận thừa thật lạ, cho nên mới phái người đi Hà Bắc dò hỏi. Kết quả nghe ngóng chuyện xưa thật là éo le.
Vừa cười, ông ta vừa nói chuyện tình thù của Trình Danh Chấn và cô em họ, Chu Văn nói cho Lý Uyên nghe. Bao gồm cả chuyện em gái của Chu Văn bị cướp đến đầm Cự Lộc thế nào. Sao lại được Đỗ Quyên bảo vệ, rồi đến buổi hôn lễ đã hạ độc Đô Quyên ra sao... Sau khi hoàng đế Đại Đường Lý Uyên nghe xong cũng thấy chẳng khác nào huyền thoại dân gian trong thiên hạ. Ông nghe mà không ngừng vỗ bàn. Đợi Bùi Tịch kể xong chuyện xưa rồi thở dài bình luận:
- Vậy con gái của Chu gia không quên mối thù của cha mẹ coi như là một cô gái hiếm thấy. Tiếc là, thật sự đã chết rồi, đáng tiếc!
- Nhưng cô ta cũng phụ tình, phụ ân che trở của Trình tướng quân nhiều lần!
Tiêu Vũ nghe xong vẻ mặt cảm thán, nói từ góc độ của một người khác.
- Đúng vậy! Thị phi đúng sai trong đó ai mà biết được!
Lý Uyên gật đầu nhè nhẹ:
- Chính lệnh của tiền triều quá thiên vị những nhà quyền quý. Quần chúng tuy yếu đuối nhưng bị bức đến bước đường cùng cũng sẽ thành ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ thôi.
- Không phải ngươi chết thì là ta chết. Kết quả thường là ngọc nát đá tan.
Bùi Tịch gật đầu, nói.
- Triều này sẽ không dẫm vào cái khuôn như vậy!
Lý Uyên gật đầu trịnh trọng nói:
- Chắc là triều đại này sẽ không thế, ít nhất trẫm sẽ nghĩ cách tránh đi. Tiêu khanh, dù hai người các khanh là hậu duệ quý tộc nhưng cũng bày mưu tính kế nhiều cho trẫm.
- Thần vô cùng vinh hạnh!
Bùi Tịch và Tiêu Vũ thẳng thắn chắp hai tay.
- Vết xe đổ thời trước, hậu thế rút ra bài học!
Lý Uyên tổng kết lại chuyện cũ:
- Trẫm lớn tuổi như vậy rồi mà cũng chưa từng nghe nói chuyện như vậy. Sao Chu Văn kia lại gửi vợ con cho Trình Danh Chấn nhỉ? Sao y có thể yên tâm cho được?
- Sao có chuyện rượu độc hại Dương Thúc Tử?
Bùi Tịch cười nhắc đến một điển cố. So sánh Trình Danh Chấn với danh tướng Dương Hỗ thành Tây Tấn.
- Đúng vậy, nếu năm đó nếu năm đó hắn có thể vì tình huynh muội mà tha chết cho kẻ thù thì sao có thể kéo dài thù hận đến giờ được?
Tống Quốc Công Tiêu Vũ gật đầu rất khâm phục tán thưởng.
- Không ngờ người này trẻ mà lại có hoài bão lớn như vậy!
Trong lòng Lý Uyên cũng cảm phục. Hai đứa con mình vì ngôi vị hoàng đế mà không biết làm gì để đẩy đối phương vào chỗ chết. Còn một đứa trẻ lớn lên trong gia đình bình dân lại có thể vì hạnh phúc của em họ mà tha cho kẻ thù của mình. So sánh như vậy, nhân phẩm của Trình Danh Chấn thật khiến cho người ta khâm phục:
- Ta nhớ Bùi khanh đã nhiều lần đề cử hắn? Hình như là khanh cũng rất ngưỡng mộ hắn, có phải cũng vì chuyện này hay không?
- Không phải!
Bùi Tịch nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ngày đó thần để cử hắn làm hiền tài cho Đại Đường. Sau này lại cảm thấy hắn rất có duyên với thần.
- Là hợp về tính cách. Hắn và Bùi Khanh giống nhau, đều là hiểu được sự thay đổi của lòng người!
Lý Uyên cười to bình luận.
- Vâng, tạ ơn bệ hạ đã khen ngợi!
Bùi Tịch thản nhiên thừa nhận:
- Thần cảm thấy hắn sống giữa thời loạn mà không mất đi căn bản làm người. Như vậy rất hiếm có. Đại Đường ta hiện giờ võ tướng tranh tài ngày càng nhiều, sống từ bi lại không được mấy người!
- Ừ!
Lý Uyên gật đầu:
- Trẫm cũng ngưỡng mộ hắn ở điểm này. Đại Đường của trẫm không phải Đại Tùy, không thể để cho người tốt chịu thiệt, ác ôn sống làm càn được. Trẫm muốn bù đắp cho hắn, hai khanh nghĩ thế nào?
- Bệ hạ thánh minh!
Tống Quốc Công Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, giành trước đáp lại:
- Nếu bệ hạ muốn xây dựng hưng thịnh nhất định phải có quy tắc bao thiện trừng ác. Nếu không, người đời lấy loạn thần tặc tử, tham quan làm gương còn người lễ nghĩ liêm khiết thì thành cái gì? Đất nước có thể yên ổn sao?
Loạn thần tặc tử, bốn chữ này khiến Lý Uyên không khỏi nhướn mày. Ông cũng không muốn làm khó Tống Quốc Công Tiêu Vũ, cười hạ giọng nói:
- Tống công nói có lý, vì cái gọi là “Sở vương hẹp hòi” người trong cung đói chết! nhất cử nhất động của triều đình, dân chúng đều nhìn vào. Nếu không trừ ác sao có thể khiến dân chúng hiều được lễ nghĩa? Dùng Vương Bạc, trẫm cũng vì sớm bình định thiên hạ mà phải bất đắc dĩ thôi. Sau này bình định thiên hạ xong, phải loại bỏ những kẻ ác danh, hưng thịnh Đại Đường.
- Nên như thế!
Bùi Tịch cười hưởng ứng:
- Vi thần nhớ, ngày đó đi chiêu hàng Trình tướng quân, hắn nói với vi thần một câu: Cái gọi là loạn thế khiến cho người ta không gây ra nghiệp chướng thì sống không yên. Bệ hạ xây dựng thiên hạ hoàn toàn có thể bắt tay làm từ trật tự này.
- Hắn nói câu này cũng đúng!
Lý Uyên cười gật đầu:
- Trẫm nhớ hắn luôn giúp Kiến Thành trong coi quân lương phải không? Đổi lại cho hắn, các khanh nghĩ thế nào?
Bùi Tịch cười, coi như làm ơn mà không tốn sức cho Trình Danh Chấn:
- Minh Châu doanh được huấn luyện đã nhiều năm, cũng nên dùng rồi. Có thể dùng binh lạ cắm vào phía sau Lưu Vũ Chu.
- Nếu như chiến sự ở Hà Đông sớm chấm dứt, bệ hạ cũng có thể sớm mang Tần Vương dời đi cách xa, có lẽ giữa huynh đệ sẽ nhớ đến sự ưu đãi của đối phương.
Tống Quốc Công Tiêu Vũ suy nghĩ rồi cười đáp lại.
100%
18px
910px
- Thần cho rằng, sớm quyết đoán để cho cái đuôi to sau này khó vẫy.
Bùi Tịch thấy Lý Uyên chuẩn bị tiếp nhận đề nghị của Tiêu Vũ liền lắc đầu kiên trì nói.
- Nếu Bùi khanh sợ gây phiền toái cho người nhà mình thì cũng đừng nhúng tay vào!
Lý Uyên hơi thất vọng quay đầu lại thấp giọng chỉ bảo:
- Trẫn vẫn còn đủ thời gian.
- Thần chỉ phụng mệnh nói ra kiến giải của mình thôi!
Bùi Tịch cung kính khom người từ từ ngồi xuống.
Lý Uyên không muốn để ý đến ông ta nữa. Tuy hiểu trong lòng Bùi Tịch lo lắng cái gì nhưng “hổ dữ không ăn thịt con”. Dù các con có bất hiếu thế nào cũng là do người cha không dạy bảo tốt, sao nói trở mặt là trở mặt được ngay? Thực tế bây giỡ rõ ràng là bồi dưỡng bên này thì phải có thủ đoạn chèn ép bên kia. Mà trong tay Kiến Thành và Thế Dân đều có trọng binh, gây chuyện không hay sẽ dẫn đến thảm kịch huynh đệ, cha con thương tàn. Chi bằng trì hoãn để huynh đệ họ tỉnh táo một chút khiến cho người làm cha như ông cũng có thêm chút thời gian.
Thấy vẻ mặt bị lạnh nhạt của Bùi Tịch, trong lòng Tiêu Vũ rất băn khoăn. Y suy nghĩ một lúc rồi cười nói:
- Thực ra, chỉ là Bùi đại nhân hi vọng trong lòng bệ hạ có thể tự cân nhắc mà thôi. Không thúc giục bệ hạ phải làm cái gì! Cách này của thần, mới là đau đầu chữa đầu, đau chân chữa chân, chưa chắc đã phù hợp với tình hình thực tế.
- Hừ!
Lý Uyên biết Tiêu Vũ đang nói giúp cho Bùi Tịch liền hừ lạnh một tiếng, không ngờ câu chuyện lại lằng nhằng như vậy. Trong ba người quân thần thì có hsi người bụng phát hỏa, không khí trong phòng càng lúc càng nóng. Lại phải xử lý mấy chuyện cấp bách. Lý Uyên lấy ra một phần tấu chương nhẹ nhàng gõ thấp giọng hỏi:
- Về tâm phúc dưới trướng của Vương Bạc, Chu Văn đã trên đường đến kinh thành, đưa vợ và hai con đến chỗ Trình Danh Chấn, được đấy! Một tổng quản ngả hết về triều đình rồi.
Tiêu Vũ hoảng sợ, vội vàng đứng lên đi đến trước mặt Lý Uyên nhận tấu chương. Xem xét tỉ mỉ, y không phát hiện ra cái gì là vượt khỏi khuôn phép cả, suy nghĩ một lúc y nói:
- Tấu chương của quan viên địa phương đã nói. Chu thị là em họ của Trình Danh Chấn. Là anh em họ nhiều năm không gặp, trên đường nghe được tin đến thăm người bà con cũng là chuyện thường tình. Hơn nữa, ba mẹ con họ đi rồi, Chu Quận Thừa trên đường đi cũng sẽ không bị trì hoãn!
- Vậy sao? Sao ta lại cảm thấy tên họ Chu này chính là cho vợ con đường rút lui nhỉ?
Lý Uyên trầm mặt lại, giọng lên cao chất vấn:
- Bùi Khanh, ngươi nghĩ sao?
Một lần nữa lại bị Lý Uyên hỏi, Bùi Tịch không thể không đứng lên, nhẹ nhàng chắp tay về phía Lý Uyên:
- Về phần tấu chương này thần đã xem qua, phỏng đoán của bệ hạ không sai. Mẹ con Chu thị chính xác là để mình có đường rút lui. Nhưng không phải là y đề phòng bệ hạ là là chủ cũ Vương Bạc.
Sở dĩ Lý Uyên nói những phần râu ria của tấu chương này ra là để nhằm vào Bùi Tịch, để mình có chút ác khẩu. Lúc này, Bùi Tịch nói nhẹ nhàng, không kìm nổi cười lạnh một tiếng quyệt miệng nói:
- Bùi khanh biết rõ như vậy chắc là đã hỏi Chu Văn rồi? Trẫm nhớ rõ là y đến kinh thành thì rất khép kín, rất ít đến thăm, sao lại chọn đúng Bùi khanh nhỉ?
- Thần chưa từng gặp Chu quận thừa!
Bùi Tịch cười giải thích:
- Thần cũng không hỏi Trình Danh Chấn mà chỉ là đoán thôi. Vương Bạc là một tên phản bội, gặp một chủ công như vậy trước sau gì cũng phải tính đường sống cho con cái.
- Khanh nói là chắc chắn trẫm sẽ giết y để lập uy? Trong mắt khanh, trẫm lại kinh khủng đến thế sao?
Lý Uyên nhìn Bùi Tịch cười hỏi.
- Không phải là bệ hạ thích giết người mà là pháp luật của Đại Đường không thể khinh nhờn được.
Bùi Tịch lại mỉm cười, dường như đã sớm biết Lý Uyên sẽ dùng chiêu thức đó với mình:
- Nếu như Vương Bạc phản bội, chiếu theo luật lệ Đại Đường, y chết là cái chắc. Chu quận thừa mang theo vợ con bên cạnh sẽ bị liên lụy.
- Đến chỗ đó của Trình Danh Chấn có thể bảo vệ được họ sao? Ai cho hắn quyền lực? Ai cho hắn cái gan đó?
Lý Uyên biết Bùi Tịch rất thích Trình Danh Chấn cho nên mới cầm tấu chương này lên. Thấy đối phương đã vào bẫy mình gài, ông đột nhiên lên giọng.
- Không ai cho hắn quyền này!
Bùi Tịch lui về phía sau nửa bước, cười đáp lại:
- Nhưng thần muốn hỏi một câu, nếu Vương Bạc phản bội bệ hạ thật. Sau khi bệ hạ giết sứ thần của y lại còn tiếp tục đi bắt mẹ góa con côi người ta sao? Bệ hạ chỉ cần viết một thánh chỉ xử trảm người đàn bà và lũ trẻ kia. Đến lúc đó thần tin chắc rằng Trình Danh Chấn sẽ không dám cãi lời. Chỉ có điều, bệ hạ, người sẽ làm thế sao?
Dứt lời, mắt ông ta sáng lên nhìn thẳng vào cặp mắt của Lý Uyên. Lý Uyên bị hỏi ngây người ra một lúc cười lớn nói:
- Được lắm, một lão lưu manh bất tử, lại dám hỏi lại ta à? Trẫm làm thì sao? Mà không làm thì sao?
- Trong lòng bệ hạ đã biết cần gì phải hỏi lại người khác?
Bùi Tịch cười ha ha, làm lễ rồi xoay người về chỗ của mình.
- Bức bách cô nhi quả phụ!
Cơn tức của Lý Uyên vừa rồi bị Bùi Tịch làm cho nổi lúc này đã tan thành hư không:
- Như vậy, trẫm thành người thế nào rồi? Thôi đi, trẫm không làm khó được khanh rồi! Tự mình nhận thua vậy. Thực ra họ Chu này là một nhân tài, tính kế thật chắc.
- Sống được từ trong đám thổ phỉ sao có thể là người ngu được!
Thấy sắc mặt của Lý Uyên sáng lên, Bùi Tịch cũng không muốn đấu khẩu với đối phương nữa:
- Có một việc bệ hạ còn chưa nghe nói. Năm đó họ Chu kia từng có thù không đội trời chung với Trình Danh Chấn. Nhưng kết quả là y lại mang vợ con đến gửi kẻ thù!
- Có chuyện này sao? nói ta nghe một chút!
Lý Uyên liền bị hứng thú bỏ tấu chương sang một bên cười hỏi.
Bùi Tịch nhớ lại hạ giọng nói:
- Thực ra thần cũng thấy Chu quận thừa thật lạ, cho nên mới phái người đi Hà Bắc dò hỏi. Kết quả nghe ngóng chuyện xưa thật là éo le.
Vừa cười, ông ta vừa nói chuyện tình thù của Trình Danh Chấn và cô em họ, Chu Văn nói cho Lý Uyên nghe. Bao gồm cả chuyện em gái của Chu Văn bị cướp đến đầm Cự Lộc thế nào. Sao lại được Đỗ Quyên bảo vệ, rồi đến buổi hôn lễ đã hạ độc Đô Quyên ra sao... Sau khi hoàng đế Đại Đường Lý Uyên nghe xong cũng thấy chẳng khác nào huyền thoại dân gian trong thiên hạ. Ông nghe mà không ngừng vỗ bàn. Đợi Bùi Tịch kể xong chuyện xưa rồi thở dài bình luận:
- Vậy con gái của Chu gia không quên mối thù của cha mẹ coi như là một cô gái hiếm thấy. Tiếc là, thật sự đã chết rồi, đáng tiếc!
- Nhưng cô ta cũng phụ tình, phụ ân che trở của Trình tướng quân nhiều lần!
Tiêu Vũ nghe xong vẻ mặt cảm thán, nói từ góc độ của một người khác.
- Đúng vậy! Thị phi đúng sai trong đó ai mà biết được!
Lý Uyên gật đầu nhè nhẹ:
- Chính lệnh của tiền triều quá thiên vị những nhà quyền quý. Quần chúng tuy yếu đuối nhưng bị bức đến bước đường cùng cũng sẽ thành ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ thôi.
- Không phải ngươi chết thì là ta chết. Kết quả thường là ngọc nát đá tan.
Bùi Tịch gật đầu, nói.
- Triều này sẽ không dẫm vào cái khuôn như vậy!
Lý Uyên gật đầu trịnh trọng nói:
- Chắc là triều đại này sẽ không thế, ít nhất trẫm sẽ nghĩ cách tránh đi. Tiêu khanh, dù hai người các khanh là hậu duệ quý tộc nhưng cũng bày mưu tính kế nhiều cho trẫm.
- Thần vô cùng vinh hạnh!
Bùi Tịch và Tiêu Vũ thẳng thắn chắp hai tay.
- Vết xe đổ thời trước, hậu thế rút ra bài học!
Lý Uyên tổng kết lại chuyện cũ:
- Trẫm lớn tuổi như vậy rồi mà cũng chưa từng nghe nói chuyện như vậy. Sao Chu Văn kia lại gửi vợ con cho Trình Danh Chấn nhỉ? Sao y có thể yên tâm cho được?
- Sao có chuyện rượu độc hại Dương Thúc Tử?
Bùi Tịch cười nhắc đến một điển cố. So sánh Trình Danh Chấn với danh tướng Dương Hỗ thành Tây Tấn.
- Đúng vậy, nếu năm đó nếu năm đó hắn có thể vì tình huynh muội mà tha chết cho kẻ thù thì sao có thể kéo dài thù hận đến giờ được?
Tống Quốc Công Tiêu Vũ gật đầu rất khâm phục tán thưởng.
- Không ngờ người này trẻ mà lại có hoài bão lớn như vậy!
Trong lòng Lý Uyên cũng cảm phục. Hai đứa con mình vì ngôi vị hoàng đế mà không biết làm gì để đẩy đối phương vào chỗ chết. Còn một đứa trẻ lớn lên trong gia đình bình dân lại có thể vì hạnh phúc của em họ mà tha cho kẻ thù của mình. So sánh như vậy, nhân phẩm của Trình Danh Chấn thật khiến cho người ta khâm phục:
- Ta nhớ Bùi khanh đã nhiều lần đề cử hắn? Hình như là khanh cũng rất ngưỡng mộ hắn, có phải cũng vì chuyện này hay không?
- Không phải!
Bùi Tịch nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ngày đó thần để cử hắn làm hiền tài cho Đại Đường. Sau này lại cảm thấy hắn rất có duyên với thần.
- Là hợp về tính cách. Hắn và Bùi Khanh giống nhau, đều là hiểu được sự thay đổi của lòng người!
Lý Uyên cười to bình luận.
- Vâng, tạ ơn bệ hạ đã khen ngợi!
Bùi Tịch thản nhiên thừa nhận:
- Thần cảm thấy hắn sống giữa thời loạn mà không mất đi căn bản làm người. Như vậy rất hiếm có. Đại Đường ta hiện giờ võ tướng tranh tài ngày càng nhiều, sống từ bi lại không được mấy người!
- Ừ!
Lý Uyên gật đầu:
- Trẫm cũng ngưỡng mộ hắn ở điểm này. Đại Đường của trẫm không phải Đại Tùy, không thể để cho người tốt chịu thiệt, ác ôn sống làm càn được. Trẫm muốn bù đắp cho hắn, hai khanh nghĩ thế nào?
- Bệ hạ thánh minh!
Tống Quốc Công Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, giành trước đáp lại:
- Nếu bệ hạ muốn xây dựng hưng thịnh nhất định phải có quy tắc bao thiện trừng ác. Nếu không, người đời lấy loạn thần tặc tử, tham quan làm gương còn người lễ nghĩ liêm khiết thì thành cái gì? Đất nước có thể yên ổn sao?
Loạn thần tặc tử, bốn chữ này khiến Lý Uyên không khỏi nhướn mày. Ông cũng không muốn làm khó Tống Quốc Công Tiêu Vũ, cười hạ giọng nói:
- Tống công nói có lý, vì cái gọi là “Sở vương hẹp hòi” người trong cung đói chết! nhất cử nhất động của triều đình, dân chúng đều nhìn vào. Nếu không trừ ác sao có thể khiến dân chúng hiều được lễ nghĩa? Dùng Vương Bạc, trẫm cũng vì sớm bình định thiên hạ mà phải bất đắc dĩ thôi. Sau này bình định thiên hạ xong, phải loại bỏ những kẻ ác danh, hưng thịnh Đại Đường.
- Nên như thế!
Bùi Tịch cười hưởng ứng:
- Vi thần nhớ, ngày đó đi chiêu hàng Trình tướng quân, hắn nói với vi thần một câu: Cái gọi là loạn thế khiến cho người ta không gây ra nghiệp chướng thì sống không yên. Bệ hạ xây dựng thiên hạ hoàn toàn có thể bắt tay làm từ trật tự này.
- Hắn nói câu này cũng đúng!
Lý Uyên cười gật đầu:
- Trẫm nhớ hắn luôn giúp Kiến Thành trong coi quân lương phải không? Đổi lại cho hắn, các khanh nghĩ thế nào?
Bùi Tịch cười, coi như làm ơn mà không tốn sức cho Trình Danh Chấn:
- Minh Châu doanh được huấn luyện đã nhiều năm, cũng nên dùng rồi. Có thể dùng binh lạ cắm vào phía sau Lưu Vũ Chu.
- Nếu như chiến sự ở Hà Đông sớm chấm dứt, bệ hạ cũng có thể sớm mang Tần Vương dời đi cách xa, có lẽ giữa huynh đệ sẽ nhớ đến sự ưu đãi của đối phương.
Tống Quốc Công Tiêu Vũ suy nghĩ rồi cười đáp lại.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận