Khai Quốc Công Tặc
Chương 72: Phiêu tơ
Chương 72: Phiêu tơ
Lúc nhận được thư của Nguyên Bảo Tàng là lúc Đậu Kiến Đức đang trên đường hành quân. Đọc xong thư, y quá sợ hãi, cau mày truy vấn Trình Danh Chấn:
- Thư được đưa tới khi nào, làm sao lại đưa tới tay ngươi?
- Dưới trướng mạt tướng có một gã huynh đệ họ Bảo bị Nguyên Bảo Tàng bắt, Nguyên Bảo Tàng bảo gã đưa thư đến cho mạt tướng, gã không thể không theo. Thư cho chủ công cũng ở cùng trong túi, mạt tướng không dám giấu diếm, khẩn trương đưa tới cho chủ công!
Trong lòng Trình Danh Chấn rất chán nản, thấp giọng đáp lại.
- Ồ thì ra là thế. Tên cáo già này.
Đậu Kiến Đức nghe vậy, đầu tiên là ngây cả người, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, Nguyên Bảo Tàng gửi thêm trong thư cho Trình Danh Chấn, lấy thân phận của Trình Danh Chấn trong Đậu gia quân, tất nhiên không dám ỉm đi. Như thế, chính mình liền không thể chối rằng không nhận được thư của Nguyên Bảo Tàng, chuẩn bị tấn công Võ Dương quận nay đã thành sở hữu Ngõa Cương Quân, lại chỉ vì một phong thư liền sợ tới trên đường rút quân, chính y một Đại đương gia cũng khiến các huynh đệ thất vọng rồi. Về sau nếu là cùng với Ngõa Cương Quân tranh đoạt thiên hạ, mọi người ai còn có thể kéo lên tin tưởng và dũng khí.
Nghĩ tới đây, Đậu Kiến Đức buông lỏng giọng điệu, cười hỏi;
- Vị Bảo huynh đệ kia ở đâu, gã…, ha hả, Trình tướng quân là người cẩn thận, nói vậy đã hỏi lời gã rồi!
- Thuộc hạ đã hỏi rồi, chủ công nếu cần, hiện tại có thể gọi gã tới!
Trình Danh Chấn nhẹ nhàng gật đầu, ỉu xìu buồn bã đáp lại. Hắn ngược lại không phải bởi vì phải nói chuyện cẩn thận với Đậu Kiến Đức mà mất tinh thần, dù sao song phương vừa đi cùng nhau, còn cần có thời gian để thích ứng thói quen của nhau. Sở dĩ hắn cảm thấy xui là bởi vì chuyện này lại dính dáng đến Ngõa Cương Quân. Với kinh nghiệm của bản thân, phàm những việc liên quan đến Ngõa Cương Quân và Lý Mật, chẳng có việc nào là người ta hài lòng. Vương Đức Nhân vừa mới đâm sau lưng mình một đao, vừa xoay đầu, lại biến thành giang hồ đồng đạo, chống cản trở chính mình không được trả thù trên dưới quận Võ Dương.
- Không cần!
Đậu Kiến Đức nhẹ nhàng xua tay:
- Người làm việc luôn luôn khiến người ta yên tâm. Hiện giờ, quận Võ Dương còn bao nhiêu tàn binh? Sĩ khí như thế nào?
- Hơn sáu trăm, sĩ khí hạ!
Trình Danh Chấn không cần nghĩ ngợi, rất nhanh báo ra số liệu cho Đậu Kiến Đức:
- Quân ta nếu công thành, chỉ một trống là có thể phá!
Sáu trăm tàn binh, mặc dù là sáu ngàn người, lấy thực lực của Đậu gia quân lúc này, cũng nắm chắc công phá thành Võ Dương. Nhưng Ngõa Cương Quân tồn tại khiến trận chiến này trở nên phức tạp hơn. Nghe Tống Chính Bản khuyến cáo, lúc này Đậu Kiến Đức đánh chính là lấy tay cờ hiệu thiên hạ hào kiệt phủ định bạo Tùy. Đúng là dựa vào lá cờ này, y mới có thể thuận lợi mà thu nạp dưới trướng trên trăm sơn trại lớn nhỏ các nơi ở Hà Bắc. Nếu lúc này mà phản bội Ngõa Cương Quân, khó tránh khỏi không bị người mượn cớ lật lọng. Mặc dù quận Võ Dương thực lực lại yếu, chiến sự tiến triển thuận lợi, cũng sẽ có người dưới nghị luận.
Nhưng để lại không đánh quận Võ Dương, đối với sự phát triển của Đậu gia quân lại cực kỳ bất lợi. Vị trí quận này nằm hoàn toàn giữa Hà Bắc, giống như một cái đập nước, đem bình nguyên ở phía đông, hai quận Bột Hải, phía tây Thanh Hà, Vũ An và những nơi khác cắt mở ra. Về sau nếu Đậu gia quân và Ngõa Cương trại có xích mích, Ngõa Cương Quân chỉ cần hơi duỗi thân về phương bắc, là có thể cắt đứt thế lực của Đậu gia quân thành hai nửa độc lập, trước sau đều khó khăn.
Trừ đó ra, Đậu Kiến Đức cũng không khỏi không suy xét tới cảm thụ của chư vị huynh đệ Minh Châu Doanh. Quận Võ Dương năm lần bảy lượt chủ động gây hấn với Minh Châu Doanh, Minh Châu Doanh từ sớm đã chuẩn bị đòi lại nợ máu, nếu ông nói ngăn trở, thân làm chủ tướng, Trình Danh Chấn không thể không kháng mệnh, nhưng đám Đô úy, giáo úy, trại chủ, đường chủ sẽ phản ứng như thế nào thì khó nói được, Hơi chút xử lý không ổn, rất dễ dàng làm rối loạn quân tâm. Làm cho Minh Châu chúng vừa quy thuận dưới cờ sẽ tan rã.
Suy nghĩ một mạch, Đậu Kiến Đức rốt cuộc cũng không biết nên quyết định làm như thế nào. Dần dần tới lúc sắc trời đã muộn, ông mệnh lệnh cho đoàn người trước tiên chấm dứt hành quân. Hạ đại doanh ở bờ đông Vận Hà, một mặt làm cho đám sĩ tốt có thời gian sung túc để nghỉ ngơi và chỉnh đốn, một mặt triệu tập tướng lĩnh tâm phúc thương lượng xem nên ứng đối với sự biến hóa mới như thế nào.
Vẫn như vậy, vấn đề rơi vào trong mắt Tống Chính Bản liền hoàn toàn không có gì khó khăn:
- Quân ta nhất định phải nắm quận Võ Dương trong tay, nếu không sau này khẳng định phải chịu giơ cao khủy tay, đây chính là mấu chốt vấn đề. Về phần thư của Nguyên Vụ Bản, ai có thể chứng minh đã giao vào tay chủ công?
- Việc này…
Lần đầu nhìn thấy văn nhân chơi xấu, Đậu Kiến Đức có chút không thích ứng:
- Này chẳng phải là muốn vùi Trình huynh đệ vào bất nghĩa sao? Người sáng suốt đều biết rằng, hắn căn bản không có khả năng lừa gạt ta!
- Chỉ cần trong lòng chủ công hiểu được, mạt tướng không cần quan tâm người ngoài nói nọ nói kia!
Trình Danh Chấn khấn trương thổ lộ, khâm phục đối với cơ trí của Tốn Chính Bản. Một câu không nhận được thư, là có thể phủi trách nhiệm sạch sẽ. Dù sao Đậu gia quân cũng không phải là biệt bộ của Ngõa Cương trại, thực lực của Lý Mật có lớn mạnh hơn hẳn, chẳng lẽ còn dám đếm doanh trại quân đội của Đậu Kiến Đức truy cứu hay sao?
- Đúng!
Tào Đán tính cách là e sợ thiên hạ không loạn, đứng ở bên cạnh Trình Danh Chấn châm ngòi thổi gió:
- Món hời không thể đều để cho Ngõa Cương trại chiếm, địa bàn chúng ta cực cực khổ khổ đánh được, dựa vào cái gì để cho gã đứng giữa?
Những người khác thấy Tào Đán đi đầu, cũng đều bắt đầu đánh trống reo hò. Đều cảm thấy không cần phải cho Ngõa Cương Quân mặt mũi gì cả, nhặt ngay cái lợi ích trước mắt vào tay mới là đúng đắn. Đậu Kiến Đức thấy tình hình quần chúng kích động, bất đắc dĩ e dè đè tay, tận lực uyển chuyển giải thích nói:
- Ta là nói, ta là nói lý do Tống tiên sinh vừa nói chưa được cân nhắc! Nếu Nguyên Bảo Tàng dám đưa thư cho ta, khẳng định đã định liệu Trình tướng quân sẽ không giấu đi bức thư này. Hơn nữa lấy thực lực trước mắt của quân ta, tạm thời còn không thích hợp kết thù với Ngõa Cương Quân!
Nửa câu sau mới là mâu thuẫn chủ yếu nhất trong lòng y. Ngõa Cương Quân tung hoành Hà Nam nhiều năm, dưới cờ binh nhiều tướng mạnh. Gần nhất lại thu phục đám dũng tướng Bùi Nhân Cơ, Tần Thúc bảo, La Sĩ Tín, thực lực có thể nói là như mặt trời ban trưa. Mà Đậu gia quân lại vừa hình thành quy mô, nội bộ còn chưa hoàn toàn chỉnh hợp, không thể bảo đảm sức chiến đấu. Tùy tiện khai chiến với Ngõa Cương Quân, nhất định là bại nhiều thắng ít.
Tại lục lâm đạo, từ trước đến nay chính là nắm đấm ai cứng người đó có lý. Mọi người nghe xong lời nói của Đậu Kiến Đức, trong lòng tuy rằng tức giận bất bình, nhưng ngoài mặt lại không thể không tạm thời an tĩnh lại. Để thu thập xong Nguyên Bảo Tàng, tùy tiện xuất ra một chi đội ngũ đều dư dả. Chỉ khi nào mấy người Từ Mậu Công, Trình Chi Tiết lĩnh quân lên phía bắc trả thù, mặc dù là ai đều phải cẩn thận suy nghĩ một hai.
Thấy sĩ khí mọi người hơi trầm, Tống Chính Bản không kìm nổi lắc đầu:
- Chủ công nói như vậy là sai lớn. Quân ta và Ngõa Cương trại sớm muộn gì cũng tất phải có một trận chiến, việc lấy hay không lấy quận Võ Dương không quan hệ, Lý Mật chí ở thiên hạ, sao có thể dung chúng ta ở bên cạnh gã mưu tính phát triển? Còn không bằng sớm triển lộ ra chút thực lực, để không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đậu Kiến Đức vốn không cam lòng nhượng bộ, nghe xong lời nói của Tống Chính Bản, ánh mắt lập tức sáng ngời:
- Xin tiên sinh nói rõ?
Quay sang thi lễ với đối phương, ông rất cung kính thỉnh cầu, căn bản không quan tâm ngữ khí của người nói bất lễ đối với chính mình bao nhiêu.
- Rất đơn giản, giống như đàn sói phân chia địa bàn, thực lực tương đương thì bình an vô sự.
Tống Chính Bản cười cười, không chút khách khí chỉ ra mấu chốt của vấn đề:
- Nếu hôm nay chủ công nhượng bộ, Lý Mật và tướng sĩ dưới trướng gã tất nhiên sẽ cảm thấy chủ công yếu đuối dễ bắt nạt. Thiên hạ lục lâm đồng đạo cũng sẽ cảm thấy thực lực của chủ công quá yếu, không đáng đi theo. Nếu lần này cho Ngõa Cương Quân một chút màu sắc trước, Lý Mật ăn đau, tất nhiên sẽ coi trọng chúng ta. Hiện nay ý chí y là đánh chiếm Đông Đô Lạc Dương, thấy sẽ hoàn thành trước mắt, sẽ không dễ dàng làm những hành động quá lớn làm hao tổn lực lượng của mình. Mà đợi sau khi y đánh hạ Lạc Dương, mặc dù chúng ta không chêu chọc y, y cũng nghĩ đến lấy Hà Bắc làm nơi dựng nghiệp lớn! Mà lúc đó, chúng ta cũng không có khả năng khoanh tay chịu chết!
Nói một phen, lời nói được tất cả mọi người gật đầu liên tục. Đậu Kiến Đức cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy đích thực rất có lý. Tranh giành thiên hạ không giả vờ nhã nhặn được, khi nên chủ động không thể nhìn trước ngó sau. Nhưng hứa hẹn lúc trước của mình thì làm sao bây giờ đây? Y lại lắc đầu, hạ giọng nói:
- Theo đạo lý, lúc này Ngõa Cương Quân nhúng tay vào Hà Bắc, là bất nghĩa trước. Nhưng thiên hạ hào kiệt thiên hạ chưa hẳn đều thấy rõ ràng, sự nghiệp của chúng ta vừa khởi bước, thật sự không nên, thật sự không nên nói không giữ lời!
100%
18px
910px
Lúc nhận được thư của Nguyên Bảo Tàng là lúc Đậu Kiến Đức đang trên đường hành quân. Đọc xong thư, y quá sợ hãi, cau mày truy vấn Trình Danh Chấn:
- Thư được đưa tới khi nào, làm sao lại đưa tới tay ngươi?
- Dưới trướng mạt tướng có một gã huynh đệ họ Bảo bị Nguyên Bảo Tàng bắt, Nguyên Bảo Tàng bảo gã đưa thư đến cho mạt tướng, gã không thể không theo. Thư cho chủ công cũng ở cùng trong túi, mạt tướng không dám giấu diếm, khẩn trương đưa tới cho chủ công!
Trong lòng Trình Danh Chấn rất chán nản, thấp giọng đáp lại.
- Ồ thì ra là thế. Tên cáo già này.
Đậu Kiến Đức nghe vậy, đầu tiên là ngây cả người, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, Nguyên Bảo Tàng gửi thêm trong thư cho Trình Danh Chấn, lấy thân phận của Trình Danh Chấn trong Đậu gia quân, tất nhiên không dám ỉm đi. Như thế, chính mình liền không thể chối rằng không nhận được thư của Nguyên Bảo Tàng, chuẩn bị tấn công Võ Dương quận nay đã thành sở hữu Ngõa Cương Quân, lại chỉ vì một phong thư liền sợ tới trên đường rút quân, chính y một Đại đương gia cũng khiến các huynh đệ thất vọng rồi. Về sau nếu là cùng với Ngõa Cương Quân tranh đoạt thiên hạ, mọi người ai còn có thể kéo lên tin tưởng và dũng khí.
Nghĩ tới đây, Đậu Kiến Đức buông lỏng giọng điệu, cười hỏi;
- Vị Bảo huynh đệ kia ở đâu, gã…, ha hả, Trình tướng quân là người cẩn thận, nói vậy đã hỏi lời gã rồi!
- Thuộc hạ đã hỏi rồi, chủ công nếu cần, hiện tại có thể gọi gã tới!
Trình Danh Chấn nhẹ nhàng gật đầu, ỉu xìu buồn bã đáp lại. Hắn ngược lại không phải bởi vì phải nói chuyện cẩn thận với Đậu Kiến Đức mà mất tinh thần, dù sao song phương vừa đi cùng nhau, còn cần có thời gian để thích ứng thói quen của nhau. Sở dĩ hắn cảm thấy xui là bởi vì chuyện này lại dính dáng đến Ngõa Cương Quân. Với kinh nghiệm của bản thân, phàm những việc liên quan đến Ngõa Cương Quân và Lý Mật, chẳng có việc nào là người ta hài lòng. Vương Đức Nhân vừa mới đâm sau lưng mình một đao, vừa xoay đầu, lại biến thành giang hồ đồng đạo, chống cản trở chính mình không được trả thù trên dưới quận Võ Dương.
- Không cần!
Đậu Kiến Đức nhẹ nhàng xua tay:
- Người làm việc luôn luôn khiến người ta yên tâm. Hiện giờ, quận Võ Dương còn bao nhiêu tàn binh? Sĩ khí như thế nào?
- Hơn sáu trăm, sĩ khí hạ!
Trình Danh Chấn không cần nghĩ ngợi, rất nhanh báo ra số liệu cho Đậu Kiến Đức:
- Quân ta nếu công thành, chỉ một trống là có thể phá!
Sáu trăm tàn binh, mặc dù là sáu ngàn người, lấy thực lực của Đậu gia quân lúc này, cũng nắm chắc công phá thành Võ Dương. Nhưng Ngõa Cương Quân tồn tại khiến trận chiến này trở nên phức tạp hơn. Nghe Tống Chính Bản khuyến cáo, lúc này Đậu Kiến Đức đánh chính là lấy tay cờ hiệu thiên hạ hào kiệt phủ định bạo Tùy. Đúng là dựa vào lá cờ này, y mới có thể thuận lợi mà thu nạp dưới trướng trên trăm sơn trại lớn nhỏ các nơi ở Hà Bắc. Nếu lúc này mà phản bội Ngõa Cương Quân, khó tránh khỏi không bị người mượn cớ lật lọng. Mặc dù quận Võ Dương thực lực lại yếu, chiến sự tiến triển thuận lợi, cũng sẽ có người dưới nghị luận.
Nhưng để lại không đánh quận Võ Dương, đối với sự phát triển của Đậu gia quân lại cực kỳ bất lợi. Vị trí quận này nằm hoàn toàn giữa Hà Bắc, giống như một cái đập nước, đem bình nguyên ở phía đông, hai quận Bột Hải, phía tây Thanh Hà, Vũ An và những nơi khác cắt mở ra. Về sau nếu Đậu gia quân và Ngõa Cương trại có xích mích, Ngõa Cương Quân chỉ cần hơi duỗi thân về phương bắc, là có thể cắt đứt thế lực của Đậu gia quân thành hai nửa độc lập, trước sau đều khó khăn.
Trừ đó ra, Đậu Kiến Đức cũng không khỏi không suy xét tới cảm thụ của chư vị huynh đệ Minh Châu Doanh. Quận Võ Dương năm lần bảy lượt chủ động gây hấn với Minh Châu Doanh, Minh Châu Doanh từ sớm đã chuẩn bị đòi lại nợ máu, nếu ông nói ngăn trở, thân làm chủ tướng, Trình Danh Chấn không thể không kháng mệnh, nhưng đám Đô úy, giáo úy, trại chủ, đường chủ sẽ phản ứng như thế nào thì khó nói được, Hơi chút xử lý không ổn, rất dễ dàng làm rối loạn quân tâm. Làm cho Minh Châu chúng vừa quy thuận dưới cờ sẽ tan rã.
Suy nghĩ một mạch, Đậu Kiến Đức rốt cuộc cũng không biết nên quyết định làm như thế nào. Dần dần tới lúc sắc trời đã muộn, ông mệnh lệnh cho đoàn người trước tiên chấm dứt hành quân. Hạ đại doanh ở bờ đông Vận Hà, một mặt làm cho đám sĩ tốt có thời gian sung túc để nghỉ ngơi và chỉnh đốn, một mặt triệu tập tướng lĩnh tâm phúc thương lượng xem nên ứng đối với sự biến hóa mới như thế nào.
Vẫn như vậy, vấn đề rơi vào trong mắt Tống Chính Bản liền hoàn toàn không có gì khó khăn:
- Quân ta nhất định phải nắm quận Võ Dương trong tay, nếu không sau này khẳng định phải chịu giơ cao khủy tay, đây chính là mấu chốt vấn đề. Về phần thư của Nguyên Vụ Bản, ai có thể chứng minh đã giao vào tay chủ công?
- Việc này…
Lần đầu nhìn thấy văn nhân chơi xấu, Đậu Kiến Đức có chút không thích ứng:
- Này chẳng phải là muốn vùi Trình huynh đệ vào bất nghĩa sao? Người sáng suốt đều biết rằng, hắn căn bản không có khả năng lừa gạt ta!
- Chỉ cần trong lòng chủ công hiểu được, mạt tướng không cần quan tâm người ngoài nói nọ nói kia!
Trình Danh Chấn khấn trương thổ lộ, khâm phục đối với cơ trí của Tốn Chính Bản. Một câu không nhận được thư, là có thể phủi trách nhiệm sạch sẽ. Dù sao Đậu gia quân cũng không phải là biệt bộ của Ngõa Cương trại, thực lực của Lý Mật có lớn mạnh hơn hẳn, chẳng lẽ còn dám đếm doanh trại quân đội của Đậu Kiến Đức truy cứu hay sao?
- Đúng!
Tào Đán tính cách là e sợ thiên hạ không loạn, đứng ở bên cạnh Trình Danh Chấn châm ngòi thổi gió:
- Món hời không thể đều để cho Ngõa Cương trại chiếm, địa bàn chúng ta cực cực khổ khổ đánh được, dựa vào cái gì để cho gã đứng giữa?
Những người khác thấy Tào Đán đi đầu, cũng đều bắt đầu đánh trống reo hò. Đều cảm thấy không cần phải cho Ngõa Cương Quân mặt mũi gì cả, nhặt ngay cái lợi ích trước mắt vào tay mới là đúng đắn. Đậu Kiến Đức thấy tình hình quần chúng kích động, bất đắc dĩ e dè đè tay, tận lực uyển chuyển giải thích nói:
- Ta là nói, ta là nói lý do Tống tiên sinh vừa nói chưa được cân nhắc! Nếu Nguyên Bảo Tàng dám đưa thư cho ta, khẳng định đã định liệu Trình tướng quân sẽ không giấu đi bức thư này. Hơn nữa lấy thực lực trước mắt của quân ta, tạm thời còn không thích hợp kết thù với Ngõa Cương Quân!
Nửa câu sau mới là mâu thuẫn chủ yếu nhất trong lòng y. Ngõa Cương Quân tung hoành Hà Nam nhiều năm, dưới cờ binh nhiều tướng mạnh. Gần nhất lại thu phục đám dũng tướng Bùi Nhân Cơ, Tần Thúc bảo, La Sĩ Tín, thực lực có thể nói là như mặt trời ban trưa. Mà Đậu gia quân lại vừa hình thành quy mô, nội bộ còn chưa hoàn toàn chỉnh hợp, không thể bảo đảm sức chiến đấu. Tùy tiện khai chiến với Ngõa Cương Quân, nhất định là bại nhiều thắng ít.
Tại lục lâm đạo, từ trước đến nay chính là nắm đấm ai cứng người đó có lý. Mọi người nghe xong lời nói của Đậu Kiến Đức, trong lòng tuy rằng tức giận bất bình, nhưng ngoài mặt lại không thể không tạm thời an tĩnh lại. Để thu thập xong Nguyên Bảo Tàng, tùy tiện xuất ra một chi đội ngũ đều dư dả. Chỉ khi nào mấy người Từ Mậu Công, Trình Chi Tiết lĩnh quân lên phía bắc trả thù, mặc dù là ai đều phải cẩn thận suy nghĩ một hai.
Thấy sĩ khí mọi người hơi trầm, Tống Chính Bản không kìm nổi lắc đầu:
- Chủ công nói như vậy là sai lớn. Quân ta và Ngõa Cương trại sớm muộn gì cũng tất phải có một trận chiến, việc lấy hay không lấy quận Võ Dương không quan hệ, Lý Mật chí ở thiên hạ, sao có thể dung chúng ta ở bên cạnh gã mưu tính phát triển? Còn không bằng sớm triển lộ ra chút thực lực, để không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đậu Kiến Đức vốn không cam lòng nhượng bộ, nghe xong lời nói của Tống Chính Bản, ánh mắt lập tức sáng ngời:
- Xin tiên sinh nói rõ?
Quay sang thi lễ với đối phương, ông rất cung kính thỉnh cầu, căn bản không quan tâm ngữ khí của người nói bất lễ đối với chính mình bao nhiêu.
- Rất đơn giản, giống như đàn sói phân chia địa bàn, thực lực tương đương thì bình an vô sự.
Tống Chính Bản cười cười, không chút khách khí chỉ ra mấu chốt của vấn đề:
- Nếu hôm nay chủ công nhượng bộ, Lý Mật và tướng sĩ dưới trướng gã tất nhiên sẽ cảm thấy chủ công yếu đuối dễ bắt nạt. Thiên hạ lục lâm đồng đạo cũng sẽ cảm thấy thực lực của chủ công quá yếu, không đáng đi theo. Nếu lần này cho Ngõa Cương Quân một chút màu sắc trước, Lý Mật ăn đau, tất nhiên sẽ coi trọng chúng ta. Hiện nay ý chí y là đánh chiếm Đông Đô Lạc Dương, thấy sẽ hoàn thành trước mắt, sẽ không dễ dàng làm những hành động quá lớn làm hao tổn lực lượng của mình. Mà đợi sau khi y đánh hạ Lạc Dương, mặc dù chúng ta không chêu chọc y, y cũng nghĩ đến lấy Hà Bắc làm nơi dựng nghiệp lớn! Mà lúc đó, chúng ta cũng không có khả năng khoanh tay chịu chết!
Nói một phen, lời nói được tất cả mọi người gật đầu liên tục. Đậu Kiến Đức cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy đích thực rất có lý. Tranh giành thiên hạ không giả vờ nhã nhặn được, khi nên chủ động không thể nhìn trước ngó sau. Nhưng hứa hẹn lúc trước của mình thì làm sao bây giờ đây? Y lại lắc đầu, hạ giọng nói:
- Theo đạo lý, lúc này Ngõa Cương Quân nhúng tay vào Hà Bắc, là bất nghĩa trước. Nhưng thiên hạ hào kiệt thiên hạ chưa hẳn đều thấy rõ ràng, sự nghiệp của chúng ta vừa khởi bước, thật sự không nên, thật sự không nên nói không giữ lời!
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận