Khai Quốc Công Tặc
Chương 1: Tiết thu (29)
Chương 1: Tiết thu (29)
- Chẳng qua chỉ là kẻ tặc thôi!
Trái tim của Vương Nhị Mao thắt lại, giống như bị một dao đâm vào, nhỏ máu tí tách.
Chưa từng có người nào dùng lời tương tự sỉ nhục hắn, nhưng ánh mắt, thần thái của Trương Văn Kỳ lúc nói chuyện lại hết sức quen thuộc đối với Vương Nhị Mao. Y nhớ năm xưa mình trăm phương ngàn kế tặng đồ vật quý hiếm cho Chu Ninh để mong nhận được chút tình cảm của đối phương, lúc ấy, Chu đại tiểu thư cũng từng có thái độ như thế với y, không cự tuyệt, cũng không cảm tạ, chỉ thản nhiên nhìn y, khiến y thấy mà huyết dịch trong người trở nên lạnh lẽo, giống như nước đá chảy qua tim.
Vương Nhị Mao còn nhớ rất rõ, tận đến thời khắc cuối cùng hai người chung đụng, thái độ của Chu Ninh cũng là như này, khoảng chừng sau khi nàng mất đi khả năng đứng vững thì vẻ kiêu ngạo trong mắt nàng rốt cuộc mới lộ ra một chút dịu dàng, nhưng chút dịu dàng này không phải là dành cho y, Vương Nhị Mao biết rõ.
Không phải y, trước khi lâm chung Chu Ninh cuối cùng cũng đã cảm động trước sự chân thành của y, nhưng lại không hề có một tia yêu say đắm gì với y cả. Vương Nhị Mao vẫn tự hỏi vì sao lại thế, hôm nay rốt cuộc y đã tìm được đáp án, nhưng mà đáp án này sao lại sắc nhọn như thế, băng lạnh như thế.
Chỉ là một kẻ tặc thôi! ! Hóa ra, trong lòng cô ấy, y thủy chung chỉ là một kẻ tặc. Chỉ là một kẻ tặc! Những lời này giống như cây chùy đập vào lỗ tai y, đâm phá cổ họng y, chọc thẳng xuống dưới, xuyên qua lục phủ ngũ tạng y mà vẫn không chịu dừng, mặc kệ máu chảy bao nhiêu, mặc kệ bao nhiêu nước mắt, vẫn cứ tìm về nơi sâu ở trong trái tim mà đâm, không dứt, không ngừng không nghỉ.
Còn tiếp tục bị đâm như vậy nữa, Vương Nhị Mao biết mình sẽ điên mất. Y biết nên giải quyết như thế nào rồi, sớm có Trương đại trại chủ làm mẫu rất tốt rồi.
- Trói tên cẩu quan đó tại cây cột cho ta, lão tử phải tự tay móc tim hắn!
Kìm nén cơn thở dốc nặng nề, y dùng giọng nói không thuộc về mình gầm lên:
- Còn có nanh vuốt của hắn nữa, lão tử hôm nay phải móc hết!
Chúng thân vệ sửng sốt, hai mắt mở to quay lại nhìn chung quanh. Bọn họ rất quen thuộc tính cách của Vương Nhị Mao, biết y không phải là hạng người tàn nhẫn hiếu sát. Trương Văn Kỳ thuộc quan lớn Đại Tùy, không thể không giết, nhưng đối với một người thanh liêm và có cốt khí như vậy, nhóm lâu la càng muốn đối phương chết thoải mái hơn một chút.
- Thất thần làm gì, còn không mau động thủ!
Vương Nhị Mao nhấc kinh đường mộc lên, gõ vào bàn rung động.
- Vâng... Vương đô úy, chúng ta...
Nhóm thân binh không dám phản kháng cấp trên đang phẫn nộ, lại cũng không đành lòng thi hành mệnh lệnh, chỉ trợn mắt than thở.
Đang lúc chần chừ, Trương Trư Bì đứng dậy, ngăn giữa Vương Nhị Mao đang lâm vào trạng thái điên cuồng, quay xuống dưới hét to ra lệnh:
- Do dự cái gì, Vương đô úy có nói là mổ thịt hắn ngay đâu, trước tiên dẫn cẩu quan tới đây, ta còn có mấy câu muốn hỏi hắn.
Chúng thân vệ thầm thở phào nhẹ nhõm, lao xuống hạ đường, kéo Trương Văn Kỳ vào đại sảnh, ấn quỳ trước nền đá. Trương Văn Kỳ không chịu quỳ xuống, đầu gối cong xuống bị đá liên tiếp vài cái, cuối cùng không chống đỡ nổi ngồi bệt xuống đất, cười lạnh nhìn đám người Trương Trư Bì.
Trương Trư Bì biết rằng gã quan viên này cũng là một kẻ kiêu ngạo hiếm thấy, cũng không muốn tiếp tục làm nhục gã, cười cười, ra vẻ ôn hòa hỏi:
- Mới vừa rồi ngươi nói trước khi chết muốn đối mặt với chúng ta, bằng không chết sẽ không nhắm mắt, chẳng lẽ là vì trước khi chết muốn tìm cơ hội sỉ nhục chúng ta hay sao?
Đề cập vấn đề này, trên mặt Thái Thú Cấp quận Trương Văn Kỳ hòa hoãn hơn một chút, lắc lắc đầu, cười lạnh nói:
- Đám mâu tặc các ngươi lấy ngàn người tập kích bất ngờ quận thành, cũng coi như là có can đảm, có thể lợi dụng lòng trắc ẩn của sai dịch thuộc hạ ta đối với dân chúng mà lừa mở cửa thành, cũng có thể nói là có chút kiến thức, cho nên lúc trước Trương mỗ nghĩ bọn ngươi tuy là đám loạn phỉ nhưng đã làm rất tốt, xứng với tám chữ “Hữu đảm hữu thức, cảm tác cảm vi” (có can đảm, có kiến thức, dám làm dám chịu), cho nên muốn hỏi một câu, ai ngờ thấy bộ dạng các ngươi như vậy, chứng minh có hỏi cũng như không! Bỏ đi, muốn giết cứ giết, đừng có nói cái gì mà mổ bụng móc tim mà dọa Trương mỗ, chẳng là chết mà thôi, chết như nào thì có gì khác đâu!
Bởi vì nguyên nhân tuổi tác và kinh nghiệm lý lịch, Trương Trư Bì bình tĩnh hơn nhiều so với Vương Nhị Mao, cũng chỉ cười lắc đầu, không chút nào tức giận với lời nói ngang ngược của Thái Thú Cấp quận.
- Hai quân giao chiến, vốn chính là xuất hết bản lĩnh. Chứ chẳng lẽ khi triều đình phái quan quân đi đánh dẹp, chúng ta ở mãi một chỗ tươi cười chào đón hay sao?
Thái Thú Cấp quận Trương Văn Kỳ bị hỏi đến sững sờ, sau đó nhanh chóng đáp trả:
- Cho nên tuy rằng Trương mỗ khinh thường hành vi của các ngươi, nhưng cũng khâm phục sự can đảm và kiến thức của các ngươi. Đáng tiếc các ngươi là những nam nhi tài giỏi, nhưng lại không ra sức vì nước, mà lại đi làm kẻ tặc! Tuy rằng nổi danh cực nhanh, nhưng lại bị bêu danh muôn đời!
- Chó má mẹ nhà ngươi!
Vương Nhị Mao đẩy Trương Trư Bì ra, giành đứng trước mặt Thái Thú Cấp quận. Lửa giận trong lòng y vẫn chưa tan hết, sắc mặt vẫn đỏ bừng, nhưng ánh mắt đã bình thản hơn so với ban nãy, cách nói năng cũng rành mạch hơn.
Chỉ vào mũi của Trương Văn Kỳ, y tiếp tục mắng.
- Nếu lão tử giống như ngươi, ngày ngày ngâm trong bồn tắm sơn son, có thịt cá để ăn, còn tạo phản gì chứ? Ngươi mở to mắt mà nhìn chung quanh xem, các huynh đệ trong này có người nào là không bị các ngươi chèn ép không còn đường sống mới phải cầm đao không?
Nhìn vẻ mặt không phục của Trương Văn Kỳ, Vương Nhị Mao quay người lại, chỉ tay vào một gã lâu la gần mình nhất.
- Liễu Lão Tam, ngươi hãy nói cho tên cẩu quan này biết, vì sao ngươi không đi thi làm quan mà lại phải đi làm tặc!
- Ta... ta...
Lâu la binh không quay lại, sờ sờ gáy mình than thở:
- Ta... nhà ta nghèo đến nỗi ngay cả không có cơm để mà ăn, nào có tiền đi học chứ? Năm đó, là năm thiên hạn ấy, nhà ta thiếu thuế quan phủ, đám nha dịch bèn lấy đất đai nhà ta đi, cha ta ôm chân bọn chúng cầu xin, đã bị bọn chúng đá hộc máu...
Mở đầu vài câu, gã còn nói năng lắp bắp, nhưng càng về sau, nỗi bi phẫn từ trong lòng dâng cao, ánh mắt đỏ ngầu, nói gần như là hét, bổ sung.
- Ta thấy dù sao cũng không còn đường sống nào, liền cầm búa xông ra ngoài, bọn chúng không cho ta sống, ta cũng không cho bọn chúng sống yên, dù sao cũng đều là chết, không bằng trước khi chết kéo theo vài cái đệm lưng!
- Ngươi, Chu Lão Căn, ngươi đang sống yên lành, vì sao lại muốn làm thổ phỉ?
Vương Nhị Mao lại tùy tiện tìm một gã lâu la khác, lớn tiếng chất vấn.
- Ai nguyện lòng đi làm thổ phỉ chứ? Không đủ ăn đủ mặc, không đi làm thổ phỉ, thì ta sống thế nào được đây?
Chu Lão Căn trừng mắt với Trương Văn Kỳ, oán hận đáp.
Không để cho Trương Văn Kỳ có cơ hội nói, Vương Nhị Mao liên tiếp chỉ điểm, điểm liên tiếp hơn mười lâu la, không ngờ tất cả đều là sống không nổi, bị buộc phải bí quá hóa liều đấy.
Thái Thú Cấp quận Trương Văn Kỳ hãy còn không tin, mở to tròng mắt tìm người ủng hộ, Vương Nhị Mao nghi ngờ trong lòng gã đang nghĩ gì đó, lại chỉ một gã nhìn bề ngoài rất nhã nhặn, lớn tiếng hỏi:
- Còn ngươi, Viên Thủ Tự, ngươi từng đọc sách, sao không đi thi làm Huyện lệnh, Quận thủ hả?
Người này mặc trang phục nha dịch rất quen thuộc Trương Văn Kỳ, vừa rồi là gã động lòng trắc ẩn, mới kéo chúng quan lại đang ở dưới miệng đao vào đại sảnh, dẫn phát một trò khôi hài vừa rồi.
Không thể nghĩ Viên Thủ Tự tuy rằng bề ngoài lịch sự nho nhã, nhưng trong lòng lại căm hận triều đình Đại Tùy còn hơn cả Liễu Lão Tam, Chu Lão Căn.
- Nhà của ta có một trăm ba mươi mẫu đất, vốn cuộc sống cũng yên lành đấy, không biết tên Vương bát đản nào hạ lệnh, muốn nhà ta chuyển đến ở trong thành, nói là đề phòng cướp, đi rồi lại không cấp phát lương thực ăn, của cải nhà ta chưa tới hai năm thì hết, phải bán hai muội muội phải làm nha hoàn nhà người ta mà cũng chỉ đổi được ba đấu gạo...
Nghĩ đến việc mình thất lạc muội muội, gã không nói được nữa, chỉ khom người ôm quyền về phía Vương Nhị mao, nghẹn ngào nói:
- Thuộc hạ biết sai rồi, hễ là cẩu quan triều đình thì đều đáng chết, thuộc hạ nhất thời mềm lòng, xin Đô úy trách phạt!
- Thái Thú đại nhân, ngươi còn có lời gì để nói? Còn cần ta tìm vài người nữa để hỏi không?
Vương Nhị Mao vừa nâng Viên Thủ Tự dậy, vừa cười hỏi Trương Văn Kỳ đang ngẩn người. Một ván cờ thắng trong nháy mắt này, làm tâm trạng của y thoải mái hơn, chỉ có điều sự đau đớn vẫn như tảng đá đè nặng trên ngực, làm cho y mỗi lần hít thở đều cảm nhận rõ sự hiện hữu của nó.
Trương Văn Kỳ xuất thân quan lại thế gia, dù biết mấy năm nay dưới sự cai trị của Đại Tùy càng ngày càng kém, nhưng lại không nghĩ rằng kém đến thành tình trạng như này. Những người này nếu không đi làm nghề buôn bán không vốn này thì sao có thể sống sót được, ngay cả gia đình tử tế của Viên Thủ Tự cũng mất đi thứ có thể dựa vào để sinh tồn. Gã là người đọc sách chính trực, không còn mặt mũi nào tiếp tục nói xạo, liền hạ giọng nói:
- Hôm nay ta bại trong tay các ngươi cũng không hề oan uổng. Đáng tiếc lời này lại không cách nào để Hoàng thượng biết, nếu không Trương mỗ nhất định liều chết trình lên khuyên ngăn.
100%
18px
910px
- Chẳng qua chỉ là kẻ tặc thôi!
Trái tim của Vương Nhị Mao thắt lại, giống như bị một dao đâm vào, nhỏ máu tí tách.
Chưa từng có người nào dùng lời tương tự sỉ nhục hắn, nhưng ánh mắt, thần thái của Trương Văn Kỳ lúc nói chuyện lại hết sức quen thuộc đối với Vương Nhị Mao. Y nhớ năm xưa mình trăm phương ngàn kế tặng đồ vật quý hiếm cho Chu Ninh để mong nhận được chút tình cảm của đối phương, lúc ấy, Chu đại tiểu thư cũng từng có thái độ như thế với y, không cự tuyệt, cũng không cảm tạ, chỉ thản nhiên nhìn y, khiến y thấy mà huyết dịch trong người trở nên lạnh lẽo, giống như nước đá chảy qua tim.
Vương Nhị Mao còn nhớ rất rõ, tận đến thời khắc cuối cùng hai người chung đụng, thái độ của Chu Ninh cũng là như này, khoảng chừng sau khi nàng mất đi khả năng đứng vững thì vẻ kiêu ngạo trong mắt nàng rốt cuộc mới lộ ra một chút dịu dàng, nhưng chút dịu dàng này không phải là dành cho y, Vương Nhị Mao biết rõ.
Không phải y, trước khi lâm chung Chu Ninh cuối cùng cũng đã cảm động trước sự chân thành của y, nhưng lại không hề có một tia yêu say đắm gì với y cả. Vương Nhị Mao vẫn tự hỏi vì sao lại thế, hôm nay rốt cuộc y đã tìm được đáp án, nhưng mà đáp án này sao lại sắc nhọn như thế, băng lạnh như thế.
Chỉ là một kẻ tặc thôi! ! Hóa ra, trong lòng cô ấy, y thủy chung chỉ là một kẻ tặc. Chỉ là một kẻ tặc! Những lời này giống như cây chùy đập vào lỗ tai y, đâm phá cổ họng y, chọc thẳng xuống dưới, xuyên qua lục phủ ngũ tạng y mà vẫn không chịu dừng, mặc kệ máu chảy bao nhiêu, mặc kệ bao nhiêu nước mắt, vẫn cứ tìm về nơi sâu ở trong trái tim mà đâm, không dứt, không ngừng không nghỉ.
Còn tiếp tục bị đâm như vậy nữa, Vương Nhị Mao biết mình sẽ điên mất. Y biết nên giải quyết như thế nào rồi, sớm có Trương đại trại chủ làm mẫu rất tốt rồi.
- Trói tên cẩu quan đó tại cây cột cho ta, lão tử phải tự tay móc tim hắn!
Kìm nén cơn thở dốc nặng nề, y dùng giọng nói không thuộc về mình gầm lên:
- Còn có nanh vuốt của hắn nữa, lão tử hôm nay phải móc hết!
Chúng thân vệ sửng sốt, hai mắt mở to quay lại nhìn chung quanh. Bọn họ rất quen thuộc tính cách của Vương Nhị Mao, biết y không phải là hạng người tàn nhẫn hiếu sát. Trương Văn Kỳ thuộc quan lớn Đại Tùy, không thể không giết, nhưng đối với một người thanh liêm và có cốt khí như vậy, nhóm lâu la càng muốn đối phương chết thoải mái hơn một chút.
- Thất thần làm gì, còn không mau động thủ!
Vương Nhị Mao nhấc kinh đường mộc lên, gõ vào bàn rung động.
- Vâng... Vương đô úy, chúng ta...
Nhóm thân binh không dám phản kháng cấp trên đang phẫn nộ, lại cũng không đành lòng thi hành mệnh lệnh, chỉ trợn mắt than thở.
Đang lúc chần chừ, Trương Trư Bì đứng dậy, ngăn giữa Vương Nhị Mao đang lâm vào trạng thái điên cuồng, quay xuống dưới hét to ra lệnh:
- Do dự cái gì, Vương đô úy có nói là mổ thịt hắn ngay đâu, trước tiên dẫn cẩu quan tới đây, ta còn có mấy câu muốn hỏi hắn.
Chúng thân vệ thầm thở phào nhẹ nhõm, lao xuống hạ đường, kéo Trương Văn Kỳ vào đại sảnh, ấn quỳ trước nền đá. Trương Văn Kỳ không chịu quỳ xuống, đầu gối cong xuống bị đá liên tiếp vài cái, cuối cùng không chống đỡ nổi ngồi bệt xuống đất, cười lạnh nhìn đám người Trương Trư Bì.
Trương Trư Bì biết rằng gã quan viên này cũng là một kẻ kiêu ngạo hiếm thấy, cũng không muốn tiếp tục làm nhục gã, cười cười, ra vẻ ôn hòa hỏi:
- Mới vừa rồi ngươi nói trước khi chết muốn đối mặt với chúng ta, bằng không chết sẽ không nhắm mắt, chẳng lẽ là vì trước khi chết muốn tìm cơ hội sỉ nhục chúng ta hay sao?
Đề cập vấn đề này, trên mặt Thái Thú Cấp quận Trương Văn Kỳ hòa hoãn hơn một chút, lắc lắc đầu, cười lạnh nói:
- Đám mâu tặc các ngươi lấy ngàn người tập kích bất ngờ quận thành, cũng coi như là có can đảm, có thể lợi dụng lòng trắc ẩn của sai dịch thuộc hạ ta đối với dân chúng mà lừa mở cửa thành, cũng có thể nói là có chút kiến thức, cho nên lúc trước Trương mỗ nghĩ bọn ngươi tuy là đám loạn phỉ nhưng đã làm rất tốt, xứng với tám chữ “Hữu đảm hữu thức, cảm tác cảm vi” (có can đảm, có kiến thức, dám làm dám chịu), cho nên muốn hỏi một câu, ai ngờ thấy bộ dạng các ngươi như vậy, chứng minh có hỏi cũng như không! Bỏ đi, muốn giết cứ giết, đừng có nói cái gì mà mổ bụng móc tim mà dọa Trương mỗ, chẳng là chết mà thôi, chết như nào thì có gì khác đâu!
Bởi vì nguyên nhân tuổi tác và kinh nghiệm lý lịch, Trương Trư Bì bình tĩnh hơn nhiều so với Vương Nhị Mao, cũng chỉ cười lắc đầu, không chút nào tức giận với lời nói ngang ngược của Thái Thú Cấp quận.
- Hai quân giao chiến, vốn chính là xuất hết bản lĩnh. Chứ chẳng lẽ khi triều đình phái quan quân đi đánh dẹp, chúng ta ở mãi một chỗ tươi cười chào đón hay sao?
Thái Thú Cấp quận Trương Văn Kỳ bị hỏi đến sững sờ, sau đó nhanh chóng đáp trả:
- Cho nên tuy rằng Trương mỗ khinh thường hành vi của các ngươi, nhưng cũng khâm phục sự can đảm và kiến thức của các ngươi. Đáng tiếc các ngươi là những nam nhi tài giỏi, nhưng lại không ra sức vì nước, mà lại đi làm kẻ tặc! Tuy rằng nổi danh cực nhanh, nhưng lại bị bêu danh muôn đời!
- Chó má mẹ nhà ngươi!
Vương Nhị Mao đẩy Trương Trư Bì ra, giành đứng trước mặt Thái Thú Cấp quận. Lửa giận trong lòng y vẫn chưa tan hết, sắc mặt vẫn đỏ bừng, nhưng ánh mắt đã bình thản hơn so với ban nãy, cách nói năng cũng rành mạch hơn.
Chỉ vào mũi của Trương Văn Kỳ, y tiếp tục mắng.
- Nếu lão tử giống như ngươi, ngày ngày ngâm trong bồn tắm sơn son, có thịt cá để ăn, còn tạo phản gì chứ? Ngươi mở to mắt mà nhìn chung quanh xem, các huynh đệ trong này có người nào là không bị các ngươi chèn ép không còn đường sống mới phải cầm đao không?
Nhìn vẻ mặt không phục của Trương Văn Kỳ, Vương Nhị Mao quay người lại, chỉ tay vào một gã lâu la gần mình nhất.
- Liễu Lão Tam, ngươi hãy nói cho tên cẩu quan này biết, vì sao ngươi không đi thi làm quan mà lại phải đi làm tặc!
- Ta... ta...
Lâu la binh không quay lại, sờ sờ gáy mình than thở:
- Ta... nhà ta nghèo đến nỗi ngay cả không có cơm để mà ăn, nào có tiền đi học chứ? Năm đó, là năm thiên hạn ấy, nhà ta thiếu thuế quan phủ, đám nha dịch bèn lấy đất đai nhà ta đi, cha ta ôm chân bọn chúng cầu xin, đã bị bọn chúng đá hộc máu...
Mở đầu vài câu, gã còn nói năng lắp bắp, nhưng càng về sau, nỗi bi phẫn từ trong lòng dâng cao, ánh mắt đỏ ngầu, nói gần như là hét, bổ sung.
- Ta thấy dù sao cũng không còn đường sống nào, liền cầm búa xông ra ngoài, bọn chúng không cho ta sống, ta cũng không cho bọn chúng sống yên, dù sao cũng đều là chết, không bằng trước khi chết kéo theo vài cái đệm lưng!
- Ngươi, Chu Lão Căn, ngươi đang sống yên lành, vì sao lại muốn làm thổ phỉ?
Vương Nhị Mao lại tùy tiện tìm một gã lâu la khác, lớn tiếng chất vấn.
- Ai nguyện lòng đi làm thổ phỉ chứ? Không đủ ăn đủ mặc, không đi làm thổ phỉ, thì ta sống thế nào được đây?
Chu Lão Căn trừng mắt với Trương Văn Kỳ, oán hận đáp.
Không để cho Trương Văn Kỳ có cơ hội nói, Vương Nhị Mao liên tiếp chỉ điểm, điểm liên tiếp hơn mười lâu la, không ngờ tất cả đều là sống không nổi, bị buộc phải bí quá hóa liều đấy.
Thái Thú Cấp quận Trương Văn Kỳ hãy còn không tin, mở to tròng mắt tìm người ủng hộ, Vương Nhị Mao nghi ngờ trong lòng gã đang nghĩ gì đó, lại chỉ một gã nhìn bề ngoài rất nhã nhặn, lớn tiếng hỏi:
- Còn ngươi, Viên Thủ Tự, ngươi từng đọc sách, sao không đi thi làm Huyện lệnh, Quận thủ hả?
Người này mặc trang phục nha dịch rất quen thuộc Trương Văn Kỳ, vừa rồi là gã động lòng trắc ẩn, mới kéo chúng quan lại đang ở dưới miệng đao vào đại sảnh, dẫn phát một trò khôi hài vừa rồi.
Không thể nghĩ Viên Thủ Tự tuy rằng bề ngoài lịch sự nho nhã, nhưng trong lòng lại căm hận triều đình Đại Tùy còn hơn cả Liễu Lão Tam, Chu Lão Căn.
- Nhà của ta có một trăm ba mươi mẫu đất, vốn cuộc sống cũng yên lành đấy, không biết tên Vương bát đản nào hạ lệnh, muốn nhà ta chuyển đến ở trong thành, nói là đề phòng cướp, đi rồi lại không cấp phát lương thực ăn, của cải nhà ta chưa tới hai năm thì hết, phải bán hai muội muội phải làm nha hoàn nhà người ta mà cũng chỉ đổi được ba đấu gạo...
Nghĩ đến việc mình thất lạc muội muội, gã không nói được nữa, chỉ khom người ôm quyền về phía Vương Nhị mao, nghẹn ngào nói:
- Thuộc hạ biết sai rồi, hễ là cẩu quan triều đình thì đều đáng chết, thuộc hạ nhất thời mềm lòng, xin Đô úy trách phạt!
- Thái Thú đại nhân, ngươi còn có lời gì để nói? Còn cần ta tìm vài người nữa để hỏi không?
Vương Nhị Mao vừa nâng Viên Thủ Tự dậy, vừa cười hỏi Trương Văn Kỳ đang ngẩn người. Một ván cờ thắng trong nháy mắt này, làm tâm trạng của y thoải mái hơn, chỉ có điều sự đau đớn vẫn như tảng đá đè nặng trên ngực, làm cho y mỗi lần hít thở đều cảm nhận rõ sự hiện hữu của nó.
Trương Văn Kỳ xuất thân quan lại thế gia, dù biết mấy năm nay dưới sự cai trị của Đại Tùy càng ngày càng kém, nhưng lại không nghĩ rằng kém đến thành tình trạng như này. Những người này nếu không đi làm nghề buôn bán không vốn này thì sao có thể sống sót được, ngay cả gia đình tử tế của Viên Thủ Tự cũng mất đi thứ có thể dựa vào để sinh tồn. Gã là người đọc sách chính trực, không còn mặt mũi nào tiếp tục nói xạo, liền hạ giọng nói:
- Hôm nay ta bại trong tay các ngươi cũng không hề oan uổng. Đáng tiếc lời này lại không cách nào để Hoàng thượng biết, nếu không Trương mỗ nhất định liều chết trình lên khuyên ngăn.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận