Khai Quốc Công Tặc
Chương 178: Tranh giành (2).
Chương 178: Tranh giành (2).
Đối với tên vãn bối lười biếng này, Đậu Kiến Đức cũng không thể tránh được. Bởi vì trước thời gian khởi nghĩa, họ hàng gần của ông ngoại trừ số ít vài người thoát đi tìm cách sống, gần như đều bị quan phủ trảm thảo trừ căn. Cho nên, ở trong lòng, rất xem trọng thân tình. Có khi biết rõ như vậy sẽ khiến một số người được sủng mà kiêu, cũng không muốn thay đổi. Bởi vì đây là Đậu Kiến Đức ông nợ người nhà, kiếp này nhất định phải có chút bồi thường.
Xuất phát từ nguyên nhân này, ông dung túng muội muội Hồng Tuyến tùy hứng càn quấy, thà rằng để ở nhà làm gái lỡ thì cũng không gả cho Vương Phục Bảo. Xuất phát từ đồng dạng nguyên nhân, ông đối với hai người Tào Đán và Vương Phục Bảo là tín nhiệm có thêm, sĩ tốt tốt nhất, binh khí tốt nhất, tất cả đều cho quyền hai người. Chờ mong hai người có thể trở thành Hàn Tín, Nhạc Nghị của mình. Nhưng một trận chiến Bắc phạt, Đậu Kiến Đức vừa muốn gật đầu, vừa muốn lắc đầu. Dưới trướng mình còn thiếu thốn nhân tài a, không có một ai có tài đâm Đại Lương. Vương Phục Bảo miễn cưỡng có thể dùng, cố tình lại ở thời khắc mấu chốt lại tra thuốc mắt cho mình (nghĩa bóng: nói xấu)...
Đang lúc suy nghĩ kế sách, Khổng Đức Thiệu phụng mệnh đã đến. Từ trong hành lang lạy dài chạm đất, miệng kêu lên:
- Chúng thần vô năng, hại chủ công đêm khuya cũng không được nghỉ ngơi. Tử tội, tử tội!
Biết rõ đối phương giả vờ tỏ vẻ, Đậu Kiến Đức đang mệt mỏi trong lòng cảm thấy một tia ấm áp, giơ tay lên, cười nói:
- Khổng Thị Lang chớ khách khí. Cô cũng là một người buồn đến sợ, mới phái người gọi ngươi tới. Hy vọng không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi! Ngồi đi, người tới, châm trà cho Khổng Thị Lang!
- Không dám, không dám. Chủ thượng cho gọi, là may mắn của hạ thần. Khổng mỗ mặc dù có ba cái lá gan, cũng không dám tiếp tục tham ngủ!
Không hổ là hậu bối của đại nho, những lời nói ra từ miệng Khổng Đức Thiệu, chính là làm người ta nghe rất thuận tai.
Đậu Kiến Đức nhìn theo Khổng Đức Thiệu ngồi xuống, bưng lên chén trà trước mặt mình nhấp mấy ngụm, sau đó cười hỏi:
- Người nhà ngươi đều tốt sao, khi Liêu Thành bị chiếm đóng, có bị liên lụy?
Khổng Đức Thiệu lập tức đứng lên, chắp tay nói lời cảm ơn:
- Làm phiền chủ công nhớ tới. Bọn họ đều lên đường rồi. Khi Liêu Thành bị chiếm đóng, kẻ cắp sợ hãi uy danh chủ công, không dám đả thương người nhà thần!
- Ngồi xuống nói chuyện!
Đậu Kiến Đức cười mệnh lệnh:
- Không ai bị thương tổn là tốt rồi. Nếu không, cô thật sự không biết nên như thế nào đối mặt với ngươi!
- Chủ công nói quá lời!
Khổng Đức Thiệu lại lần nữa khom người thi lễ:
- Thần nếu như lấy thân vì nước, người nhà thần cũng là người hầu của chủ công, chết vì quốc sự, là bổn phận. Không dám oán hận chủ công trong lòng!
- Ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện!
Nghe Khổng Đức Thiệu đáp lại mình như thế, tâm tình Đậu Kiến Đức thật tốt, liên tục xua tay, lệnh cho đối phương không cần đa lễ:
- Cô thân làm chủ một đất, nhưng lại ngay cả thê nhi già trẻ nhà thuộc hạ đều bảo hộ không được, nói ra thực hổ thẹn với mọi người. Ôi, đều do Lý Mật này không nhìn xa! Đợi cô qua cơn giận này, không bắt gã hoàn trả thập bội thì không được!
- Ác giả ác báo! Chủ công không cần lại vì người sẽ chết mà canh cánh trong lòng!
Khổng Đức Thiệu thấp giọng nguyền rủa Lý Mật một câu, sau đó lui về ngồi lại chỗ cũ.
Đậu Kiến Đức cười gật gật đầu, vô cùng đồng ý với Khổng Đức Thiệu về dự đoán tiền đồ của Lý Mật:
- Cô trước mắt vừa bại, quân tâm không xong, tạm thời còn không làm gì được Lý Mật. Hôm nay tìm ngươi đến, là muốn hỏi một chút về chuyện dời đô. Liêu Thành bị Ngõa Cương tặc trộm mất, tạm thời không lấy lại được. Cho nên cô đem đô thành dời đến...
- Dời đô...
Sắc mặt Khổng Đức Thiệu đột nhiên lạnh lùng, lại lần nữa đứng dậy nói:
- Chủ công cớ gì nói ra lời ấy, chủ công chưa từng lập quốc, đô thành ở nơi nào?
- Ừ...
Đậu Kiến Đức bị hỏi đến ngẩn người, cau mày nhìn về phía Khổng Đức Thiệu. Hôm nay ông sở dĩ mời Khổng Đức Thiệu tiến đến nghị sự mà không phải mời Tống Chính Bản, nguyên nhân chính là Khổng Đức Thiệu tính tình dịu dàng, sẽ không giống Tống Chính Bản động một chút lại khiến cho mình khó chịu. Nhưng tuyệt không nghĩ tới, Khổng Đức Thiệu cũng là nói trở mặt liền trở mặt, nói ra khiến người ta xuống đài không được.
Khổng Đức Thiệu muốn đúng là loại cảm giác này, sửa sang lại quần áo, chính sắc thi lễ:
- Khởi bẩm chủ công, Khổng mỗ thiết nghĩ, Liêu Thành chính là nơi chủ công tạm thời dừng chân, đều không phải là đô thành. Chủ công vốn là Trường Nhạc, là thiên tử Đại Tùy phong làm Trường Nhạc Vương. Hiện giờ, thiên tử Đại Tùy đã bị kẻ gian làm hại. Lúc này, chủ công nên làm là sớm ngày lập quốc, đóng đô, an ủi tướng sĩ dưới trướng và bách tính Hà Bắc!
- Lập quốc, đóng đô?
Đậu Kiến Đức bị mấy câu nói khiến đầu đầy mờ mịt, cau mày lặp lại. Theo vẻ mặt Khổng Đức Thiệu nói chuyện, ông nhìn ra đối phương không phải thầm muốn chọc mình tức giận. Nhưng việc lập quốc, trong lòng mình chưa từng chuẩn bị. Đột nhiên bị đối phương đề xuất, không khỏi có chút khó có thể thích ứng.
- Chủ công không cần thiết do dự nữa!
Khổng Đức Thiệu gật gật đầu, tiếp tục thẳng thắn can gián:
- Chủ công nguyên là Trường Nhạc Vương của Đại Tùy. Mà hiện giờ, thiên tử Đại Tùy ở Trường An đã bị bức truyền ngôi cho Lý Uyên, cốt nhục hai vị đế vương ở Lạc Dương và Giang Đô cũng bất cứ lúc nào cũng sẽ bị người khác thay thế. Chủ công không giương cờ hiệu, phấn khởi mà tranh giành thiên hạ, còn muốn đợi đến khi nào?
- Nhưng này với dời đô có quan hệ gì?
Đậu Kiến Đức bị Khổng Đức Thiệu làm cho đầu đầy mờ mịt, mơ mơ màng màng hỏi han.
- Chủ công nghe ta cẩn thận giải thích!
Khổng Đức Thiệu sớm có chuẩn bị, cười đem gián ngôn của mình gián giải thích cho Đậu Kiến Đức nghe:
- Chủ công nguyên bản là Trường Nhạc Vương của Đại Tùy, căn bản không thiết đô thành cố định, cho nên mất hành cung Liêu Thành, không thể tính mất đô.
- Ừ!
Đậu Kiến Đức gật gật đầu, rốt cục có chút hiểu được dụng tâm lương khổ của Khổng Đức Thiệu rồi:
- Ngươi nói! Cô nghe đây!
- Nếu không có mất đô, tự nhiên không cần dời. Mà sau khi lập quốc, mới cần lựa chọn một vùng đất làm đô thành. Ngày sau chủ công tranh giành thiên hạ cũng tốt, tiếp tục tiến về phía trước một bước, tiến lên ngôi vị thiên tử cũng tốt, cũng có thể lấy thành này làm cơ sở!
Khổng Đức Thiệu cười cười, tiếp tục chậm rãi mà nói. Này kỳ thật không phải là ý tưởng của một mình y, mà là ý kiến nhất trí của rất nhiều người đọc sách bên cạnh. Đoàn người đều cho rằng, thế cục trước mắt, cần Đậu Kiến Đức đưa ra chút hành động thiết thực để làm phấn chấn lòng người, ủng hộ sĩ khí. Mà sau khi lập quốc, vừa dễ dàng cấp cho mọi người thăng quan tiến tước, nhân tâm tự nhiên tăng vọt. Đương nhiên, công đoàn người ủng hộ thành lập, địa vị như nước lên thì thuyền lên. Hiểu trong lòng, không cần nói ra miệng.
- Tấn vị làm thiên tử. Cô còn muốn chờ một chút! Nửa Hà Bắc còn không có lấy được, lúc này liền tự lập là thiên tử, chỉ sợ thành trò cười!
Tuy rằng bị Khổng Đức Thiệu nói đến nhiệt huyết sôi trào, Đậu Kiến Đức ở linh đài vẫn như cũ duy trì một tia thanh minh. Tạm thời buông tha cho Liêu Thành, nương theo cử chỉ lập quốc, định đô thành ở địa phương khác, chủ ý này tốt lắm. Có thể ủng hộ sĩ khí, cũng có thể khiến sát chiêu của quân Ngõa Cương rơi vào chỗ trống, tươi sống khiến Lý Mật tức chết. Nhưng lập tức tấn vị làm thiên tử thì không cần, người ta Lý Lão Ẩu bức Dương Hựu tốn vị, đó là bởi vì gã có thực lực. Thực lực của chính mình tạm thời còn không có mạnh như vậy, không cần phải dẫn toàn bộ lực chú ý của người trong thiên hạ lại đây.
- Cường địch xung quanh, thần cũng không đồng ý chủ công lên ngôi vị thiên tử quá sớm. Nhưng thần xin chủ công quyết định lập quốc, dùng dao động tấm lòng của quân đội và bách tính!
Khổng Đức Thiệu tiến lên một bước, lớn tiếng lặp lại.
- Ừ!
Lúc này, mê hoặc trong lòng Đậu Kiến Đức trở thành hư không. Âm thầm cân nhắc nói:
- Con bà nó, vẫn là người đọc sách thông minh, lập quốc, như thế nào lúc trước cô không nghĩ tới cái cớ tốt như vậy đâu. Sau khi lập quốc, mỗi người cũng có thể thăng quan, tự nhiên sẽ không lại nghĩ đến việc chiến bại cũ. Sau khi lập quốc, đô thành một lần nữa đặt ra, cũng không ai sẽ lại chú ý đến việc Liêu Thành mất đi rồi. Chỉ cần khiến cô hết cơn giận này, những thứ hôm nay mất đi, ngày khác chắc chắn cầm về gấp mười gấp trăm lần!
- Thần nơi này có một phần danh sách dâng tấu, mời chủ công xem qua!
E sợ cho Đậu Kiến Đức còn do dự, Khổng Đức Thiệu từ trong tay áo lấy ra một quyển tấu chương, hai tay nâng quá đầu.
- Hả?
Đậu Kiến Đức hơi sững sờ. Hôm nay y tìm Khổng Đức Thiệu đến chỉ là vì thảo luận một chút vấn đề lựa chọn đô thành, không nghĩ tới sẽ dính dấp ra nhiều chuyện như vậy. Danh sách dâng tấu, tự nhiên không phải ý tứ của một mình Khổng Đức Thiệu. Xem ra chính mình tuy rằng vừa mới chiến bại, nhưng không có khiến mọi người hoàn toàn mất đi tin tưởng.
Nghĩ vậy, tâm tình ông thật tốt, tự mình tiến lên tiếp nhận tấu chương, thô thô nhìn nhìn, sau đó cười khích lệ:
- Khổng Thị Lang có tâm rồi! Nếu thần tử mỗi người giống ngươi, cô cần gì phải mỗi ngày nhịn đến canh bốn. Ta xem ai cùng ngươi nghĩ ra, Trương chủ bộ, Vương Tượng tạo, Ngô Thị lang, ừ, tốt lắm. Tốt lắm…
Khổng Đức Thiệu lẳng lặng nghe, trong lòng đắc ý, trên mặt lại không dám thể hiện ra. Những văn thần được Đậu Kiến Đức thu phục cùng thời kì, địa vị của y vẫn bị vây dưới Tống Chính Bản. Mà Tống Chính Bản gần nhất bởi vì phản đối Bắc phạt mà thất sủng, chính mình vừa vặn nắm chặt cơ hội. Phần này bề ngoài ủng hộ lên ngôi, chính là viên gạch tấn thân của mình. Tin tưởng sau khi tiếp nhận ủng hộ lên ngôi của quần thần, phân lượng của mình ở trong lòng Đậu Kiến Đức tuyệt đối sẽ không thua kém Tống Nạp Ngôn.
- Tốt, tốt!
Đậu Kiến Đức hưng phấn liên tiếp nói mười mấy chữ tốt, mới từ tấu chương thượng ngẩng đầu lên:
- Có xấp xỉ hai phần ba quan văn đề nghị Cô sớm ngày lập quốc, cô sao có thể làm phật ý quần thần. Tống Nạp Ngôn đâu này? Mặt trên tại sao không có họ tên của gã?
100%
18px
910px
Đối với tên vãn bối lười biếng này, Đậu Kiến Đức cũng không thể tránh được. Bởi vì trước thời gian khởi nghĩa, họ hàng gần của ông ngoại trừ số ít vài người thoát đi tìm cách sống, gần như đều bị quan phủ trảm thảo trừ căn. Cho nên, ở trong lòng, rất xem trọng thân tình. Có khi biết rõ như vậy sẽ khiến một số người được sủng mà kiêu, cũng không muốn thay đổi. Bởi vì đây là Đậu Kiến Đức ông nợ người nhà, kiếp này nhất định phải có chút bồi thường.
Xuất phát từ nguyên nhân này, ông dung túng muội muội Hồng Tuyến tùy hứng càn quấy, thà rằng để ở nhà làm gái lỡ thì cũng không gả cho Vương Phục Bảo. Xuất phát từ đồng dạng nguyên nhân, ông đối với hai người Tào Đán và Vương Phục Bảo là tín nhiệm có thêm, sĩ tốt tốt nhất, binh khí tốt nhất, tất cả đều cho quyền hai người. Chờ mong hai người có thể trở thành Hàn Tín, Nhạc Nghị của mình. Nhưng một trận chiến Bắc phạt, Đậu Kiến Đức vừa muốn gật đầu, vừa muốn lắc đầu. Dưới trướng mình còn thiếu thốn nhân tài a, không có một ai có tài đâm Đại Lương. Vương Phục Bảo miễn cưỡng có thể dùng, cố tình lại ở thời khắc mấu chốt lại tra thuốc mắt cho mình (nghĩa bóng: nói xấu)...
Đang lúc suy nghĩ kế sách, Khổng Đức Thiệu phụng mệnh đã đến. Từ trong hành lang lạy dài chạm đất, miệng kêu lên:
- Chúng thần vô năng, hại chủ công đêm khuya cũng không được nghỉ ngơi. Tử tội, tử tội!
Biết rõ đối phương giả vờ tỏ vẻ, Đậu Kiến Đức đang mệt mỏi trong lòng cảm thấy một tia ấm áp, giơ tay lên, cười nói:
- Khổng Thị Lang chớ khách khí. Cô cũng là một người buồn đến sợ, mới phái người gọi ngươi tới. Hy vọng không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi! Ngồi đi, người tới, châm trà cho Khổng Thị Lang!
- Không dám, không dám. Chủ thượng cho gọi, là may mắn của hạ thần. Khổng mỗ mặc dù có ba cái lá gan, cũng không dám tiếp tục tham ngủ!
Không hổ là hậu bối của đại nho, những lời nói ra từ miệng Khổng Đức Thiệu, chính là làm người ta nghe rất thuận tai.
Đậu Kiến Đức nhìn theo Khổng Đức Thiệu ngồi xuống, bưng lên chén trà trước mặt mình nhấp mấy ngụm, sau đó cười hỏi:
- Người nhà ngươi đều tốt sao, khi Liêu Thành bị chiếm đóng, có bị liên lụy?
Khổng Đức Thiệu lập tức đứng lên, chắp tay nói lời cảm ơn:
- Làm phiền chủ công nhớ tới. Bọn họ đều lên đường rồi. Khi Liêu Thành bị chiếm đóng, kẻ cắp sợ hãi uy danh chủ công, không dám đả thương người nhà thần!
- Ngồi xuống nói chuyện!
Đậu Kiến Đức cười mệnh lệnh:
- Không ai bị thương tổn là tốt rồi. Nếu không, cô thật sự không biết nên như thế nào đối mặt với ngươi!
- Chủ công nói quá lời!
Khổng Đức Thiệu lại lần nữa khom người thi lễ:
- Thần nếu như lấy thân vì nước, người nhà thần cũng là người hầu của chủ công, chết vì quốc sự, là bổn phận. Không dám oán hận chủ công trong lòng!
- Ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện!
Nghe Khổng Đức Thiệu đáp lại mình như thế, tâm tình Đậu Kiến Đức thật tốt, liên tục xua tay, lệnh cho đối phương không cần đa lễ:
- Cô thân làm chủ một đất, nhưng lại ngay cả thê nhi già trẻ nhà thuộc hạ đều bảo hộ không được, nói ra thực hổ thẹn với mọi người. Ôi, đều do Lý Mật này không nhìn xa! Đợi cô qua cơn giận này, không bắt gã hoàn trả thập bội thì không được!
- Ác giả ác báo! Chủ công không cần lại vì người sẽ chết mà canh cánh trong lòng!
Khổng Đức Thiệu thấp giọng nguyền rủa Lý Mật một câu, sau đó lui về ngồi lại chỗ cũ.
Đậu Kiến Đức cười gật gật đầu, vô cùng đồng ý với Khổng Đức Thiệu về dự đoán tiền đồ của Lý Mật:
- Cô trước mắt vừa bại, quân tâm không xong, tạm thời còn không làm gì được Lý Mật. Hôm nay tìm ngươi đến, là muốn hỏi một chút về chuyện dời đô. Liêu Thành bị Ngõa Cương tặc trộm mất, tạm thời không lấy lại được. Cho nên cô đem đô thành dời đến...
- Dời đô...
Sắc mặt Khổng Đức Thiệu đột nhiên lạnh lùng, lại lần nữa đứng dậy nói:
- Chủ công cớ gì nói ra lời ấy, chủ công chưa từng lập quốc, đô thành ở nơi nào?
- Ừ...
Đậu Kiến Đức bị hỏi đến ngẩn người, cau mày nhìn về phía Khổng Đức Thiệu. Hôm nay ông sở dĩ mời Khổng Đức Thiệu tiến đến nghị sự mà không phải mời Tống Chính Bản, nguyên nhân chính là Khổng Đức Thiệu tính tình dịu dàng, sẽ không giống Tống Chính Bản động một chút lại khiến cho mình khó chịu. Nhưng tuyệt không nghĩ tới, Khổng Đức Thiệu cũng là nói trở mặt liền trở mặt, nói ra khiến người ta xuống đài không được.
Khổng Đức Thiệu muốn đúng là loại cảm giác này, sửa sang lại quần áo, chính sắc thi lễ:
- Khởi bẩm chủ công, Khổng mỗ thiết nghĩ, Liêu Thành chính là nơi chủ công tạm thời dừng chân, đều không phải là đô thành. Chủ công vốn là Trường Nhạc, là thiên tử Đại Tùy phong làm Trường Nhạc Vương. Hiện giờ, thiên tử Đại Tùy đã bị kẻ gian làm hại. Lúc này, chủ công nên làm là sớm ngày lập quốc, đóng đô, an ủi tướng sĩ dưới trướng và bách tính Hà Bắc!
- Lập quốc, đóng đô?
Đậu Kiến Đức bị mấy câu nói khiến đầu đầy mờ mịt, cau mày lặp lại. Theo vẻ mặt Khổng Đức Thiệu nói chuyện, ông nhìn ra đối phương không phải thầm muốn chọc mình tức giận. Nhưng việc lập quốc, trong lòng mình chưa từng chuẩn bị. Đột nhiên bị đối phương đề xuất, không khỏi có chút khó có thể thích ứng.
- Chủ công không cần thiết do dự nữa!
Khổng Đức Thiệu gật gật đầu, tiếp tục thẳng thắn can gián:
- Chủ công nguyên là Trường Nhạc Vương của Đại Tùy. Mà hiện giờ, thiên tử Đại Tùy ở Trường An đã bị bức truyền ngôi cho Lý Uyên, cốt nhục hai vị đế vương ở Lạc Dương và Giang Đô cũng bất cứ lúc nào cũng sẽ bị người khác thay thế. Chủ công không giương cờ hiệu, phấn khởi mà tranh giành thiên hạ, còn muốn đợi đến khi nào?
- Nhưng này với dời đô có quan hệ gì?
Đậu Kiến Đức bị Khổng Đức Thiệu làm cho đầu đầy mờ mịt, mơ mơ màng màng hỏi han.
- Chủ công nghe ta cẩn thận giải thích!
Khổng Đức Thiệu sớm có chuẩn bị, cười đem gián ngôn của mình gián giải thích cho Đậu Kiến Đức nghe:
- Chủ công nguyên bản là Trường Nhạc Vương của Đại Tùy, căn bản không thiết đô thành cố định, cho nên mất hành cung Liêu Thành, không thể tính mất đô.
- Ừ!
Đậu Kiến Đức gật gật đầu, rốt cục có chút hiểu được dụng tâm lương khổ của Khổng Đức Thiệu rồi:
- Ngươi nói! Cô nghe đây!
- Nếu không có mất đô, tự nhiên không cần dời. Mà sau khi lập quốc, mới cần lựa chọn một vùng đất làm đô thành. Ngày sau chủ công tranh giành thiên hạ cũng tốt, tiếp tục tiến về phía trước một bước, tiến lên ngôi vị thiên tử cũng tốt, cũng có thể lấy thành này làm cơ sở!
Khổng Đức Thiệu cười cười, tiếp tục chậm rãi mà nói. Này kỳ thật không phải là ý tưởng của một mình y, mà là ý kiến nhất trí của rất nhiều người đọc sách bên cạnh. Đoàn người đều cho rằng, thế cục trước mắt, cần Đậu Kiến Đức đưa ra chút hành động thiết thực để làm phấn chấn lòng người, ủng hộ sĩ khí. Mà sau khi lập quốc, vừa dễ dàng cấp cho mọi người thăng quan tiến tước, nhân tâm tự nhiên tăng vọt. Đương nhiên, công đoàn người ủng hộ thành lập, địa vị như nước lên thì thuyền lên. Hiểu trong lòng, không cần nói ra miệng.
- Tấn vị làm thiên tử. Cô còn muốn chờ một chút! Nửa Hà Bắc còn không có lấy được, lúc này liền tự lập là thiên tử, chỉ sợ thành trò cười!
Tuy rằng bị Khổng Đức Thiệu nói đến nhiệt huyết sôi trào, Đậu Kiến Đức ở linh đài vẫn như cũ duy trì một tia thanh minh. Tạm thời buông tha cho Liêu Thành, nương theo cử chỉ lập quốc, định đô thành ở địa phương khác, chủ ý này tốt lắm. Có thể ủng hộ sĩ khí, cũng có thể khiến sát chiêu của quân Ngõa Cương rơi vào chỗ trống, tươi sống khiến Lý Mật tức chết. Nhưng lập tức tấn vị làm thiên tử thì không cần, người ta Lý Lão Ẩu bức Dương Hựu tốn vị, đó là bởi vì gã có thực lực. Thực lực của chính mình tạm thời còn không có mạnh như vậy, không cần phải dẫn toàn bộ lực chú ý của người trong thiên hạ lại đây.
- Cường địch xung quanh, thần cũng không đồng ý chủ công lên ngôi vị thiên tử quá sớm. Nhưng thần xin chủ công quyết định lập quốc, dùng dao động tấm lòng của quân đội và bách tính!
Khổng Đức Thiệu tiến lên một bước, lớn tiếng lặp lại.
- Ừ!
Lúc này, mê hoặc trong lòng Đậu Kiến Đức trở thành hư không. Âm thầm cân nhắc nói:
- Con bà nó, vẫn là người đọc sách thông minh, lập quốc, như thế nào lúc trước cô không nghĩ tới cái cớ tốt như vậy đâu. Sau khi lập quốc, mỗi người cũng có thể thăng quan, tự nhiên sẽ không lại nghĩ đến việc chiến bại cũ. Sau khi lập quốc, đô thành một lần nữa đặt ra, cũng không ai sẽ lại chú ý đến việc Liêu Thành mất đi rồi. Chỉ cần khiến cô hết cơn giận này, những thứ hôm nay mất đi, ngày khác chắc chắn cầm về gấp mười gấp trăm lần!
- Thần nơi này có một phần danh sách dâng tấu, mời chủ công xem qua!
E sợ cho Đậu Kiến Đức còn do dự, Khổng Đức Thiệu từ trong tay áo lấy ra một quyển tấu chương, hai tay nâng quá đầu.
- Hả?
Đậu Kiến Đức hơi sững sờ. Hôm nay y tìm Khổng Đức Thiệu đến chỉ là vì thảo luận một chút vấn đề lựa chọn đô thành, không nghĩ tới sẽ dính dấp ra nhiều chuyện như vậy. Danh sách dâng tấu, tự nhiên không phải ý tứ của một mình Khổng Đức Thiệu. Xem ra chính mình tuy rằng vừa mới chiến bại, nhưng không có khiến mọi người hoàn toàn mất đi tin tưởng.
Nghĩ vậy, tâm tình ông thật tốt, tự mình tiến lên tiếp nhận tấu chương, thô thô nhìn nhìn, sau đó cười khích lệ:
- Khổng Thị Lang có tâm rồi! Nếu thần tử mỗi người giống ngươi, cô cần gì phải mỗi ngày nhịn đến canh bốn. Ta xem ai cùng ngươi nghĩ ra, Trương chủ bộ, Vương Tượng tạo, Ngô Thị lang, ừ, tốt lắm. Tốt lắm…
Khổng Đức Thiệu lẳng lặng nghe, trong lòng đắc ý, trên mặt lại không dám thể hiện ra. Những văn thần được Đậu Kiến Đức thu phục cùng thời kì, địa vị của y vẫn bị vây dưới Tống Chính Bản. Mà Tống Chính Bản gần nhất bởi vì phản đối Bắc phạt mà thất sủng, chính mình vừa vặn nắm chặt cơ hội. Phần này bề ngoài ủng hộ lên ngôi, chính là viên gạch tấn thân của mình. Tin tưởng sau khi tiếp nhận ủng hộ lên ngôi của quần thần, phân lượng của mình ở trong lòng Đậu Kiến Đức tuyệt đối sẽ không thua kém Tống Nạp Ngôn.
- Tốt, tốt!
Đậu Kiến Đức hưng phấn liên tiếp nói mười mấy chữ tốt, mới từ tấu chương thượng ngẩng đầu lên:
- Có xấp xỉ hai phần ba quan văn đề nghị Cô sớm ngày lập quốc, cô sao có thể làm phật ý quần thần. Tống Nạp Ngôn đâu này? Mặt trên tại sao không có họ tên của gã?
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận