Khai Quốc Công Tặc
Chương 279: Phù hoa (15).
Chương 279: Phù hoa (15).
Tháng ba, mùa xuân Đường Vũ Đức năm thứ bốn. Tần vương lý Thế Dân đại phá ba vạn quân Đậu gia quân do Thạch Toản và Ân Thu cầm đầu. Thừa lúc rối loạn mà chiếm Hổ Lao quan. Thạch Toản chết trận, Ân Thu bị bắt. Trương Thuyết dẫn theo những người còn lại đầu hàng. Ba vạn quân tiên phong của Đậu gia quân lúc trở về báo tin còn chưa đầy hai trăm người.
Lần này xuôi nam cứu Trịnh, Đậu gia quân xuất binh tổng cộng gần hai mươi vạn. Nhưng ba vạn người có thể đảm đương đội tiên phong đến ngay cả một bọt nước cũng chưa bốc hơi thì lại bị Lý Thế Dân dẫn theo ba nghìn kị binh tiêu diệt hoàn toàn, đó đúng là một đả kích lớn đến sĩ khí. Chư tướng cảm thấy lo lắng cho tiền đồ của mình, họ khuyên Đậu Kiến Đức về bắc, tạm thời tránh Lý Thế Dân. Sau đó áp dụng trò cũ vây Ngụy cứu Triệu, tấn công Đại Đường vào những vùng Thượng Đảng, Thái Nguyên, ép Lý Thế Dân rời binh đến Lạc Dương. Hoặc là từ bờ bắc Hoàng Hà uy hiếp đường lui của quân Đường. Nhưng Đậu Kiến Đức vẫn khăng khăng cho rằng Đại Hạ và bảo vệ góc Đại Trịnh là môi hở răng lạnh. Nay bỏ lại Trịnh, vong tại triều tịch, nếu lúc này mà bỏ đi, là hành vi của kẻ tiểu nhân, chắc chắn sẽ bị thiên hạ nhạo báng. Chuyện này dù thế nào cũng không thể bỏ dở giữa chừng, thà chịu tổn thất một chút cũng phải gây sự chú ý của Lý Thế Dân từ thành Lạc Dương lại đây.
Chư tướng bất đắc dĩ đành phải theo Đậu Kiến Đức ra khổ chiến ngoài Hổ Lao quan. Lý Thế Dân có hùng quan làm hậu thuẫn, lại lần lượt có được tiếp viện của Từ Mậu Công, Lý Nguyên Cát, càng thuận buồm xuôi gió hơn. Số chiến liên tiếp đều không hề trì hoãn mà đánh bại Đậu Kiến Đức. Giết hơn mười lực sĩ thiện chiến dưới trướng của ông ta, bắt giữ tâm phúc Vương Uyển. Lại phái Vương Quân Khuếch lẻn bám theo sau chặt đứt đường vận chuyển lương thực của Đậu gia quân, bắt sống tên quan vận chuyển lương thực Trương Thanh Đặc của Đậu Kiến Đức.
Đại tổng quản Hà Nội Vương Quân Khuếch là xuất thân từ sơn tặc, am hiểu nhất là chặn đường cướp bóc. Đậu Kiến Đức điều lương thực qua Hà Bắc, trong mười đường trở về thì tám đường rơi vào tay y. Lý Thế Dân biết biệt tài của Vương Quân Khuếch nên không quan tâm gì đến chuyện thu được lương thảo. Từ đó Vương Quân Quyếch tích cực, chủ động hơn chặt đứt cả đường núi của Đậu gia quân. Những chư tướng trong tay Đậu Gia Quân cũng lần lượt rơi vào tay quân Đường. Trong đó lúc trước nói thật giả thế nào được Lý Thế Dân tổng hợp lại nhìn một cái là rõ ngay.
Khó khăn lắm mới cầm cự được đến tháng năm, Trường Tôn Vô Kỵ lại hiến kế cho Lý Thế Dân. Lợi dụng thư từ, làm giả thư nhà hậu phương, còn để người đưa tin bị bắt vào quân của Đậu Kiến Đức. Tướng lĩnh của Đậu gia quân không phân biệt được thật giả, mở thư ra đọc thấy bên trong viết phương bắc có đại loạn. La Nghệ đã xuất thiết kị Hổ Bí xuôi nam, công hãm hoàn toàn quận Hà Gian. Quân tiên phong thẳng tiến đến thành đô Minh Thủy của nước Đại Hạ. Báo cáo gửi đến Đậu Kiến Đức. Ông liền viễn chinh ra ngoài, sau đó tin tức hậu phương lúc đứt lúc nối, nhìn thấy tin sau cũng liền chột dạ. Tình thế bức bách, rốt cuộc ông ta cũng quyết định sẽ dốc toàn lực lượng quyết chiến với quân Đường một phen. Sau đó, dù có cứu được Lạc Dương hay không thì cũng sẽ nắm chắc thời cơ quay về Hà Bắc, để tránh bị tiêu diệt.
Hai bên bày trận bên hai bờ sông Tỵ Thủy. Đậu gia quân người đông thế mạnh, quân lệnh lại trước sau không có thống nhất. Bởi vậy chư tướng đành mang binh mã của mình xếp thành một hàng dài ở bờ đông của sông, dài đến mấy dặm. Lý Thế Dân lĩnh quân bày trân ở bờ tây sông Tỵ Thủy. Thấy Đậu gia quân bày thế trận như vậy, y cười cười thì thầm với đám Tần Thúc Bảo nói:
- Hôm đó nghe Trình Danh Chấn nói, Đậu gia quân hễ dời khỏi ổ là biến thành một con sâu, ta còn không tin lắm. Hôm nay tận mắt nhìn thấy quả nhiên là thật. Chúng ta đừng vội qua sông, ở bờ tây mội lát. Để bọn chúng không kiên nhẫn được nữa chúng ta sẽ đánh tróng cho tinh thần thêm hăng hái.
Tần Thúc Bảo cười lạnh nói:
- Binh chiến vô tâm sẽ không có lý chí chiến đấu. Dù người đông thế mạnh nhưng cũng chỉ là một đám dê núi đợi làm thịt mà thôi! Muốn chiếm, thì nghĩ cách bắt sống Đậu Kiến Đức. Đỡ phải quay lại cái ổ này khiến chúng ta càng thêm phiền toái.
Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nhẹ gật đầu, cười phụ họa:
- Có lẽ binh lính của Đậu gia quân đã sớm không còn muốn đánh nữa, e là chỉ nể mặt Đậu Kiến Đức mà thôi. Phái một ít kị binh qua sông thử xem, nếu như bọn chúng nhìn nhau chứ không phải anh hũng xông lên chiến đấu thì... cuộc chiến hôm nay chúng ta nhất định thắng lợi rồi!
Tham quân Đỗ Như Hối cũng cười chỉ về Hà Tây thấp giọng đề nghị:
- Phải đánh, đánh thẳng vào bản quân của Đậu Kiến Đức. Chư tướng đều ủy thác cho nhau không cứu, đợi trung quân của Đậu Kiến Đức gặp nạn, chắc chắn lòng quân không yên. Quân ta thừa dịp đó đánh vào tất phá trận này!
Phiêu Kỵ Tướng quân Vũ Văn Sĩ Cập và Đậu Kiến Đức có thù diệt môn, chủ động xin tiên phong đi giết giặc. Lý Thế Dân ngẫm lại một chút, cười hỏi:
- Ta chỉ có thể cho 300 người, có đủ không?
Vũ Văn Sĩ Cập tuổi không lớn nhưng năm đó cũng là lão tướng quân Tùy chinh phạt Liêu Đông trăm trận chiến, liền cười cười thấp giọng đáp lại:
- 300 người hơi ít một chút, nhưng thay điện hạ dò đường cũng là nhiều rồi!
Lý Thế Dân cười to:
- Ta không cần ngươi dò đường, làm cho Đậu Kiến Đức loạn lên là được. Cái này không cầm làm mạnh, chỉ cần lặng lẽ từ phía nam qua, chờ thời cơ xông thẳng vào trung quân của Đậu Kiến Đức. Đợi y dốc toàn lực ứng phó với ngươi thì ta lập tức lĩnh quân vượt sông.
Vũ Văn Sĩ Cập ôm quyền nghiêm trang lĩnh lệnh. Chỉ một lát sau lấy ra 300 lão binh trong đội ngũ của mình, lén lút lách về hướng nam. Đậu gia quân ở bờ bên kia đã đồn đại nhau hôm nay đánh xong trận chiến này thì sẽ lập tức nhổ trại về nhà, bởi vậy không ai có tinh thần chiến đấu. Thấy Lý Thế Dân ở bờ bên này không khới xướng tấn công nữa, nghĩ rằng đối phương đã tự mang binh cách xa mình rồi, hôm nay không dám qua sông nữa. Tất cả đều buông hết binh khí, cầm mũ giáp múc đi múc nước sông. Đậu Kiến Đức thấy thế, sợ quân Đường nhân cơ hội này mà vượt sông, lại lần nữa dùng quân kỷ. Không đợi cho ông ta nói xong, Vũ Văn Sĩ Cập đã xông tới, mạo hiểm bắn mũi tên thẳng vào trung quân của Đậu Kiến Đức. Đám binh lính Đậu gia quân hốt hoảng không kịp chuẩn bị gì căn bản là không thể cản lại thế tấn công của đối phương. Cứ thế giương mắt nhìn 300 kỵ binh đâm giết vào trướng vải trung quân. Đậu Kiến Đức luống cuống cả tay chân, đành lệnh cho chư tướng tự quản lấy binh lính của mình, còn ông thì tự dẫn theo thân vệ nghênh chiến với Vũ Văn Sĩ Cập.
Vũ Văn Sĩ Cập thật vất vả mới ứng phó đánh lén được ông ta, bên bờ sông lại thành một cảnh đại loạn. Lý Thế Dân dẫn theo Tần Thúc Bảo, La Sĩ Tín, Uất Trì Kính Đức, Trình Tri Tiết vượt sông một lần nữa đánh vào trung quân. Chư tướng của Đậu gia quân vội chỉnh đốn đội ngũ, nhưng căn bản là chống cự không nổi. Đám binh lính nhớ nhà mà sốt ruột, họ ước sớm chấm dứt cuộc chiến này để được về nhà. Bởi vậy, tình thế phát triển đúng như dự liệu của Đỗ Như Hối, không có người cứu viện Đậu Kiến Đức, gần như trơ mắt nhìn trung quân Đậu Kiến Đức bị kỵ binh quân Đường tấn công, không ngừng rút lui về phía sau.
Trong nháy mắt, chủ trận Đậu gia quân ở bờ đông của sông đã bị đám Lý Thế Dân đánh cho chạy xa nửa dặm đường tạo thành lỗ hổng. Nhân cơ hội này, Lý Đạo Huyền, Hầu Quân Tập, Trường Tôn Vô Kỵ đều vượt sông, chia ra bắt đầu tấn công Đậu Kiến Đức. Đậu Kiến Đức dẫn theo dòng chính của mình đỡ bên trái thì hở bên phải, chân tay cuống cuồng. Sau một khắc không ngờ quân trận lại bị Lý Thế Dân xuyên thủng.
- Giương cờ lên!
Không đợi cho lý Thế Dân quyết định có quay lại xung trận nữa hay không, trên người Vũ Văn Sĩ Cập bị thương nhiều chỗ nhưng vẫn lớn tiếng nhắc nhở. Nhớ năm đó, giống với lúc gần Hổ Lao quan, y và một đám đồng bọn khác lấy kinh khinh binh xung trận. Thời khắc quan trọng xuyên thẳng vào chủ trận của đối phương, dựng lên chiến kì ngay sau lưng địch, làm suy sụp ý chí kháng cự của quân địch.
- Giương cờ lên!
Mặc dù Lý Thế Dân không từng trải như thé nhưng phản ứng lại vô cùng sắc bén. Y sững sờ trong giây lát rồi hiểu ngay ý của Vũ Văn Sĩ Cập, túm lấy cờ trong tay thị vệ của mình rồi giương cao lên.
- Đậu Kiến Đức bại rồi, Đậu Kiến Đức sụp đổ rồi!
Trình Tri Tiết xé cổ họng kêu to, cứ như thể sợ người khác không nhìn thấy cờ của quân mình:
- Đậu Kiến Đức bại rồi, Đậu Kiến Đức suy sụp rồi!
Thị vệ phủ Tần vương đều hưởng ứng, đồng loạt xé họng, đem lời nói đôi truyền đi khắp quân.
- Mau bắt lấy cờ chiến dựng thẳng lên!
Đậu Kiến Đức nghe thấy xung quay quát to lập tức cảm thấy có chuyện không ổn. Ông vội lệnh cho thân binh thừa lúc đang loạn giương cao cờ chiến của mình lên. La Sĩ Tín vừa mới dẫn một đội kị binh đi chém giết vùng gần đó về, thấy cờ chiến Đậu Kiến Đức liền không nói gì xách giáo xông thẳng về phía cờ chiến. Thân binh của Đậu Kiến Đức chưa thấy một kẻ nào hung ác như vậy, người bị giết ngã bên trái rồi đổ bên phải. La Sĩ Tín cách cờ chiến của Đậu Kiến Đức chưa đầy hai mươi bước, giơ trường sóc lên ra sức mà quăng. Trường sóc nhuốm đầy máu vẻ ra một đường sáng trên không trung, “răng rắc” một tiếng chặt đứt cờ chiến của Đậu Kiến Đức thành hai đoạn.
- Để mạng lại!
Hủy diệt cờ chiến của quân địch rồi, La Sĩ Tín vẫn cảm thấy chưa đủ. Gã rút hoành đao ra, tiếp tục anh dũng liều chiết xông lên. Thân vệ của Đậu Kiến Đức ngăn cản không được, bị ép phải không ngừng lui về sau. Các chư tướng xung quanh muốn đến cứu nhưng lại không nhìn rõ vị trí của Đậu Kiến Đức, bên tai lại nghe thấy quân Đường hò hét, trong lòng sợ hãi, không ngờ lời nói dối đã thành sự thật.
Kẻ làm tướng là sự can đảm của ba quân. Các tướng lĩnh thấy tình hình như vậy đều thất vọng, các binh lính thường sao có thể lại liều chết cùng kẻ thủ? Bọn họ lập tức bỏ binh khí chạy khắp núi loạn hết lên. Lý Thế Dân nhân cơ hội này tấn công mạnh, phá Đậu Kiến Đức trước rồi tiếp tục phá Cao Nhã Hiền, Vương Tiểu Hồ, Đổng Khanh Mãi. Đuổi mười bảy vạn Đậu gia quân như dê núi đuổi hết ra ngoài 30 dặm bờ sông Tỵ Thủy. Đậu Kiến Đức bị thương, bị hai tướng kị binh của Lý Thế Dân là Xa Kỵ tướng quân Bạch Sĩ Nhượng và Dương Võ Uy bắt sống. Mười bảy vạn Đậu gia quân bị vắt hơn năm vạn, còn lại đều chạy tứ tung.
Sau khi trải qua cuộc chiến đấu kịch liệt, Lý Thế Dân cho người thu dọn chiến trường. Bỗng nhiên mới phát hiện ra, hôm đó địch ta hai bên chết trận tổng cộng hơn ba nghìn, hai mươi vạn ngàn Đậu gia quân không ngờ chỉ chết trận hơn hai ngàn người, còn lại sụp đổ hoàn toàn.
Nhốt Đậu Kiến Đức vào xe tù, Lý Thế Dân mang thắng lợi bức đến Lạc Dương. Vương Thế Xung khổ sở trông mong viện quân mòn mỏi con mắt. Bỗng nhiêu nghe thấy linh tốt báo tin quân Đường lại khởi động tấn công Lạc Dương, đứng dậy thì thấy Đậu Kiến Đức đồng minh của mình đang ngồi xe tù, vẻ mặt bi phẫn nhìn đầu thành.
Nhất thời, Vương Thế Sung đại loạn không dám lại cố thủ thành, thảo luận với các chư tướng phá vòng vây về phía nam. Ngoài Đơn Hùng Tín ra không có ai muốn đi cùng y. Vương Thế Sung tự biết đại thế đã mất, y thở dài, lệnh mở cổng thành, đầu hàng Lý Thế Dân. Tự mình cầm bản đồ ấn tín, danh sách bách quan lại dâng lên cho Lý Thế Dân chỉ cầu được miễn tội chết.
Lý Thế Dân vui vẻ nhận lấy, lãnh quân vào thành Lạc Dương. Hôm đó, là đầu mùng 9 tháng 5 năm Võ Đức thứ bốn. Thời gian để Lý Thế Dân cướp Hổ Lao quan là chưa đầy ba tháng.
100%
18px
910px
Tháng ba, mùa xuân Đường Vũ Đức năm thứ bốn. Tần vương lý Thế Dân đại phá ba vạn quân Đậu gia quân do Thạch Toản và Ân Thu cầm đầu. Thừa lúc rối loạn mà chiếm Hổ Lao quan. Thạch Toản chết trận, Ân Thu bị bắt. Trương Thuyết dẫn theo những người còn lại đầu hàng. Ba vạn quân tiên phong của Đậu gia quân lúc trở về báo tin còn chưa đầy hai trăm người.
Lần này xuôi nam cứu Trịnh, Đậu gia quân xuất binh tổng cộng gần hai mươi vạn. Nhưng ba vạn người có thể đảm đương đội tiên phong đến ngay cả một bọt nước cũng chưa bốc hơi thì lại bị Lý Thế Dân dẫn theo ba nghìn kị binh tiêu diệt hoàn toàn, đó đúng là một đả kích lớn đến sĩ khí. Chư tướng cảm thấy lo lắng cho tiền đồ của mình, họ khuyên Đậu Kiến Đức về bắc, tạm thời tránh Lý Thế Dân. Sau đó áp dụng trò cũ vây Ngụy cứu Triệu, tấn công Đại Đường vào những vùng Thượng Đảng, Thái Nguyên, ép Lý Thế Dân rời binh đến Lạc Dương. Hoặc là từ bờ bắc Hoàng Hà uy hiếp đường lui của quân Đường. Nhưng Đậu Kiến Đức vẫn khăng khăng cho rằng Đại Hạ và bảo vệ góc Đại Trịnh là môi hở răng lạnh. Nay bỏ lại Trịnh, vong tại triều tịch, nếu lúc này mà bỏ đi, là hành vi của kẻ tiểu nhân, chắc chắn sẽ bị thiên hạ nhạo báng. Chuyện này dù thế nào cũng không thể bỏ dở giữa chừng, thà chịu tổn thất một chút cũng phải gây sự chú ý của Lý Thế Dân từ thành Lạc Dương lại đây.
Chư tướng bất đắc dĩ đành phải theo Đậu Kiến Đức ra khổ chiến ngoài Hổ Lao quan. Lý Thế Dân có hùng quan làm hậu thuẫn, lại lần lượt có được tiếp viện của Từ Mậu Công, Lý Nguyên Cát, càng thuận buồm xuôi gió hơn. Số chiến liên tiếp đều không hề trì hoãn mà đánh bại Đậu Kiến Đức. Giết hơn mười lực sĩ thiện chiến dưới trướng của ông ta, bắt giữ tâm phúc Vương Uyển. Lại phái Vương Quân Khuếch lẻn bám theo sau chặt đứt đường vận chuyển lương thực của Đậu gia quân, bắt sống tên quan vận chuyển lương thực Trương Thanh Đặc của Đậu Kiến Đức.
Đại tổng quản Hà Nội Vương Quân Khuếch là xuất thân từ sơn tặc, am hiểu nhất là chặn đường cướp bóc. Đậu Kiến Đức điều lương thực qua Hà Bắc, trong mười đường trở về thì tám đường rơi vào tay y. Lý Thế Dân biết biệt tài của Vương Quân Khuếch nên không quan tâm gì đến chuyện thu được lương thảo. Từ đó Vương Quân Quyếch tích cực, chủ động hơn chặt đứt cả đường núi của Đậu gia quân. Những chư tướng trong tay Đậu Gia Quân cũng lần lượt rơi vào tay quân Đường. Trong đó lúc trước nói thật giả thế nào được Lý Thế Dân tổng hợp lại nhìn một cái là rõ ngay.
Khó khăn lắm mới cầm cự được đến tháng năm, Trường Tôn Vô Kỵ lại hiến kế cho Lý Thế Dân. Lợi dụng thư từ, làm giả thư nhà hậu phương, còn để người đưa tin bị bắt vào quân của Đậu Kiến Đức. Tướng lĩnh của Đậu gia quân không phân biệt được thật giả, mở thư ra đọc thấy bên trong viết phương bắc có đại loạn. La Nghệ đã xuất thiết kị Hổ Bí xuôi nam, công hãm hoàn toàn quận Hà Gian. Quân tiên phong thẳng tiến đến thành đô Minh Thủy của nước Đại Hạ. Báo cáo gửi đến Đậu Kiến Đức. Ông liền viễn chinh ra ngoài, sau đó tin tức hậu phương lúc đứt lúc nối, nhìn thấy tin sau cũng liền chột dạ. Tình thế bức bách, rốt cuộc ông ta cũng quyết định sẽ dốc toàn lực lượng quyết chiến với quân Đường một phen. Sau đó, dù có cứu được Lạc Dương hay không thì cũng sẽ nắm chắc thời cơ quay về Hà Bắc, để tránh bị tiêu diệt.
Hai bên bày trận bên hai bờ sông Tỵ Thủy. Đậu gia quân người đông thế mạnh, quân lệnh lại trước sau không có thống nhất. Bởi vậy chư tướng đành mang binh mã của mình xếp thành một hàng dài ở bờ đông của sông, dài đến mấy dặm. Lý Thế Dân lĩnh quân bày trân ở bờ tây sông Tỵ Thủy. Thấy Đậu gia quân bày thế trận như vậy, y cười cười thì thầm với đám Tần Thúc Bảo nói:
- Hôm đó nghe Trình Danh Chấn nói, Đậu gia quân hễ dời khỏi ổ là biến thành một con sâu, ta còn không tin lắm. Hôm nay tận mắt nhìn thấy quả nhiên là thật. Chúng ta đừng vội qua sông, ở bờ tây mội lát. Để bọn chúng không kiên nhẫn được nữa chúng ta sẽ đánh tróng cho tinh thần thêm hăng hái.
Tần Thúc Bảo cười lạnh nói:
- Binh chiến vô tâm sẽ không có lý chí chiến đấu. Dù người đông thế mạnh nhưng cũng chỉ là một đám dê núi đợi làm thịt mà thôi! Muốn chiếm, thì nghĩ cách bắt sống Đậu Kiến Đức. Đỡ phải quay lại cái ổ này khiến chúng ta càng thêm phiền toái.
Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nhẹ gật đầu, cười phụ họa:
- Có lẽ binh lính của Đậu gia quân đã sớm không còn muốn đánh nữa, e là chỉ nể mặt Đậu Kiến Đức mà thôi. Phái một ít kị binh qua sông thử xem, nếu như bọn chúng nhìn nhau chứ không phải anh hũng xông lên chiến đấu thì... cuộc chiến hôm nay chúng ta nhất định thắng lợi rồi!
Tham quân Đỗ Như Hối cũng cười chỉ về Hà Tây thấp giọng đề nghị:
- Phải đánh, đánh thẳng vào bản quân của Đậu Kiến Đức. Chư tướng đều ủy thác cho nhau không cứu, đợi trung quân của Đậu Kiến Đức gặp nạn, chắc chắn lòng quân không yên. Quân ta thừa dịp đó đánh vào tất phá trận này!
Phiêu Kỵ Tướng quân Vũ Văn Sĩ Cập và Đậu Kiến Đức có thù diệt môn, chủ động xin tiên phong đi giết giặc. Lý Thế Dân ngẫm lại một chút, cười hỏi:
- Ta chỉ có thể cho 300 người, có đủ không?
Vũ Văn Sĩ Cập tuổi không lớn nhưng năm đó cũng là lão tướng quân Tùy chinh phạt Liêu Đông trăm trận chiến, liền cười cười thấp giọng đáp lại:
- 300 người hơi ít một chút, nhưng thay điện hạ dò đường cũng là nhiều rồi!
Lý Thế Dân cười to:
- Ta không cần ngươi dò đường, làm cho Đậu Kiến Đức loạn lên là được. Cái này không cầm làm mạnh, chỉ cần lặng lẽ từ phía nam qua, chờ thời cơ xông thẳng vào trung quân của Đậu Kiến Đức. Đợi y dốc toàn lực ứng phó với ngươi thì ta lập tức lĩnh quân vượt sông.
Vũ Văn Sĩ Cập ôm quyền nghiêm trang lĩnh lệnh. Chỉ một lát sau lấy ra 300 lão binh trong đội ngũ của mình, lén lút lách về hướng nam. Đậu gia quân ở bờ bên kia đã đồn đại nhau hôm nay đánh xong trận chiến này thì sẽ lập tức nhổ trại về nhà, bởi vậy không ai có tinh thần chiến đấu. Thấy Lý Thế Dân ở bờ bên này không khới xướng tấn công nữa, nghĩ rằng đối phương đã tự mang binh cách xa mình rồi, hôm nay không dám qua sông nữa. Tất cả đều buông hết binh khí, cầm mũ giáp múc đi múc nước sông. Đậu Kiến Đức thấy thế, sợ quân Đường nhân cơ hội này mà vượt sông, lại lần nữa dùng quân kỷ. Không đợi cho ông ta nói xong, Vũ Văn Sĩ Cập đã xông tới, mạo hiểm bắn mũi tên thẳng vào trung quân của Đậu Kiến Đức. Đám binh lính Đậu gia quân hốt hoảng không kịp chuẩn bị gì căn bản là không thể cản lại thế tấn công của đối phương. Cứ thế giương mắt nhìn 300 kỵ binh đâm giết vào trướng vải trung quân. Đậu Kiến Đức luống cuống cả tay chân, đành lệnh cho chư tướng tự quản lấy binh lính của mình, còn ông thì tự dẫn theo thân vệ nghênh chiến với Vũ Văn Sĩ Cập.
Vũ Văn Sĩ Cập thật vất vả mới ứng phó đánh lén được ông ta, bên bờ sông lại thành một cảnh đại loạn. Lý Thế Dân dẫn theo Tần Thúc Bảo, La Sĩ Tín, Uất Trì Kính Đức, Trình Tri Tiết vượt sông một lần nữa đánh vào trung quân. Chư tướng của Đậu gia quân vội chỉnh đốn đội ngũ, nhưng căn bản là chống cự không nổi. Đám binh lính nhớ nhà mà sốt ruột, họ ước sớm chấm dứt cuộc chiến này để được về nhà. Bởi vậy, tình thế phát triển đúng như dự liệu của Đỗ Như Hối, không có người cứu viện Đậu Kiến Đức, gần như trơ mắt nhìn trung quân Đậu Kiến Đức bị kỵ binh quân Đường tấn công, không ngừng rút lui về phía sau.
Trong nháy mắt, chủ trận Đậu gia quân ở bờ đông của sông đã bị đám Lý Thế Dân đánh cho chạy xa nửa dặm đường tạo thành lỗ hổng. Nhân cơ hội này, Lý Đạo Huyền, Hầu Quân Tập, Trường Tôn Vô Kỵ đều vượt sông, chia ra bắt đầu tấn công Đậu Kiến Đức. Đậu Kiến Đức dẫn theo dòng chính của mình đỡ bên trái thì hở bên phải, chân tay cuống cuồng. Sau một khắc không ngờ quân trận lại bị Lý Thế Dân xuyên thủng.
- Giương cờ lên!
Không đợi cho lý Thế Dân quyết định có quay lại xung trận nữa hay không, trên người Vũ Văn Sĩ Cập bị thương nhiều chỗ nhưng vẫn lớn tiếng nhắc nhở. Nhớ năm đó, giống với lúc gần Hổ Lao quan, y và một đám đồng bọn khác lấy kinh khinh binh xung trận. Thời khắc quan trọng xuyên thẳng vào chủ trận của đối phương, dựng lên chiến kì ngay sau lưng địch, làm suy sụp ý chí kháng cự của quân địch.
- Giương cờ lên!
Mặc dù Lý Thế Dân không từng trải như thé nhưng phản ứng lại vô cùng sắc bén. Y sững sờ trong giây lát rồi hiểu ngay ý của Vũ Văn Sĩ Cập, túm lấy cờ trong tay thị vệ của mình rồi giương cao lên.
- Đậu Kiến Đức bại rồi, Đậu Kiến Đức sụp đổ rồi!
Trình Tri Tiết xé cổ họng kêu to, cứ như thể sợ người khác không nhìn thấy cờ của quân mình:
- Đậu Kiến Đức bại rồi, Đậu Kiến Đức suy sụp rồi!
Thị vệ phủ Tần vương đều hưởng ứng, đồng loạt xé họng, đem lời nói đôi truyền đi khắp quân.
- Mau bắt lấy cờ chiến dựng thẳng lên!
Đậu Kiến Đức nghe thấy xung quay quát to lập tức cảm thấy có chuyện không ổn. Ông vội lệnh cho thân binh thừa lúc đang loạn giương cao cờ chiến của mình lên. La Sĩ Tín vừa mới dẫn một đội kị binh đi chém giết vùng gần đó về, thấy cờ chiến Đậu Kiến Đức liền không nói gì xách giáo xông thẳng về phía cờ chiến. Thân binh của Đậu Kiến Đức chưa thấy một kẻ nào hung ác như vậy, người bị giết ngã bên trái rồi đổ bên phải. La Sĩ Tín cách cờ chiến của Đậu Kiến Đức chưa đầy hai mươi bước, giơ trường sóc lên ra sức mà quăng. Trường sóc nhuốm đầy máu vẻ ra một đường sáng trên không trung, “răng rắc” một tiếng chặt đứt cờ chiến của Đậu Kiến Đức thành hai đoạn.
- Để mạng lại!
Hủy diệt cờ chiến của quân địch rồi, La Sĩ Tín vẫn cảm thấy chưa đủ. Gã rút hoành đao ra, tiếp tục anh dũng liều chiết xông lên. Thân vệ của Đậu Kiến Đức ngăn cản không được, bị ép phải không ngừng lui về sau. Các chư tướng xung quanh muốn đến cứu nhưng lại không nhìn rõ vị trí của Đậu Kiến Đức, bên tai lại nghe thấy quân Đường hò hét, trong lòng sợ hãi, không ngờ lời nói dối đã thành sự thật.
Kẻ làm tướng là sự can đảm của ba quân. Các tướng lĩnh thấy tình hình như vậy đều thất vọng, các binh lính thường sao có thể lại liều chết cùng kẻ thủ? Bọn họ lập tức bỏ binh khí chạy khắp núi loạn hết lên. Lý Thế Dân nhân cơ hội này tấn công mạnh, phá Đậu Kiến Đức trước rồi tiếp tục phá Cao Nhã Hiền, Vương Tiểu Hồ, Đổng Khanh Mãi. Đuổi mười bảy vạn Đậu gia quân như dê núi đuổi hết ra ngoài 30 dặm bờ sông Tỵ Thủy. Đậu Kiến Đức bị thương, bị hai tướng kị binh của Lý Thế Dân là Xa Kỵ tướng quân Bạch Sĩ Nhượng và Dương Võ Uy bắt sống. Mười bảy vạn Đậu gia quân bị vắt hơn năm vạn, còn lại đều chạy tứ tung.
Sau khi trải qua cuộc chiến đấu kịch liệt, Lý Thế Dân cho người thu dọn chiến trường. Bỗng nhiên mới phát hiện ra, hôm đó địch ta hai bên chết trận tổng cộng hơn ba nghìn, hai mươi vạn ngàn Đậu gia quân không ngờ chỉ chết trận hơn hai ngàn người, còn lại sụp đổ hoàn toàn.
Nhốt Đậu Kiến Đức vào xe tù, Lý Thế Dân mang thắng lợi bức đến Lạc Dương. Vương Thế Xung khổ sở trông mong viện quân mòn mỏi con mắt. Bỗng nhiêu nghe thấy linh tốt báo tin quân Đường lại khởi động tấn công Lạc Dương, đứng dậy thì thấy Đậu Kiến Đức đồng minh của mình đang ngồi xe tù, vẻ mặt bi phẫn nhìn đầu thành.
Nhất thời, Vương Thế Sung đại loạn không dám lại cố thủ thành, thảo luận với các chư tướng phá vòng vây về phía nam. Ngoài Đơn Hùng Tín ra không có ai muốn đi cùng y. Vương Thế Sung tự biết đại thế đã mất, y thở dài, lệnh mở cổng thành, đầu hàng Lý Thế Dân. Tự mình cầm bản đồ ấn tín, danh sách bách quan lại dâng lên cho Lý Thế Dân chỉ cầu được miễn tội chết.
Lý Thế Dân vui vẻ nhận lấy, lãnh quân vào thành Lạc Dương. Hôm đó, là đầu mùng 9 tháng 5 năm Võ Đức thứ bốn. Thời gian để Lý Thế Dân cướp Hổ Lao quan là chưa đầy ba tháng.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận