Khai Quốc Công Tặc
Chương 103: Hồng trần (19).
Chương 103: Hồng trần (19).
- Được rồi! Đào hố, chôn đám xác này đi!
Thấy đám tù binh đã bị mình trấn áp, Đỗ Ba Lạt thở phào một cái, lớn tiếng ra lệnh. Làm kẻ xấu chẳng dễ chút nào, giết hại kẻ từng là huynh đệ của mình khiến cho bản thân mình vốn đã chẳng có uy danh là mấy tổn thất càng lớn hơn. Cho dù là sau khi mọi chuyện lắng xuống, cũng sẽ không bao giờ có được sự tôn kính của đám lâu la nữa. Nhưng ông biết mình không có cách nào để từ chối yêu cầu của Trương Kim Xưng. Vị lão huynh này rất khôn ngoan, nhưng khôn ngoan và có tấm lòng rộng mở lại hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Sau này trong cái đầm Cự Lộc này, thế lực của mình và con gái, con rể gộp lại đã có thể nắm giữ một vùng trời rồi, Trương Kim Xưng không thể không cẩn thận đề phòng được.
Ngoài ra, còn có một lí do quan trọng hơn, trong lòng Đỗ Ba Lạt biết rõ, nhưng không có cách nào giải thích với bất cứ ai. Theo ám thị của Trương Kim Xưng, đám tù binh này sau này được sắp xếp dưới trướng của Trình Danh Chấn. Nếu bản thân mình không chấp hành quy định của đầm, sau này Trương Kim Xưng cũng sẽ mượn tay Trình Danh Chấn để hoàn thành vụ tàn sát này. So với việc để nhiều thanh niên làm ác nhân tự tàn hại tay chân, chi bằng để lão già sắp xuống lỗ này làm. Dù sao sau khi mình chết chắc chắn sẽ phải xuống địa ngục, chẳng quan tâm sẽ xuống dưới một tầng hay nửa tầng nữa.
- Nếu chúng ta bị lão Bát tóm, có thể cho một đao thoải mái đã là tốt lắm rồi!
Trương Kim Xưng rất hài lòng với biểu hiện của Đỗ Ba Lạt, đưa tay ra, nhè nhẹ vỗ vai ông.
Sau cái vỗ vai, Đỗ Ba Lạt bỗng run cầm cập. Quay đầu cảnh giác nhìn đến mấy lần, mới cười mỉa đáp:
- Vậy cũng đúng! May mà chúng ta không thua!
Trương Kim Xưng lắc lắc đầu, trầm ngâm nhìn tay mình. Lão hoàn toàn không phát hiện ra điều gì khác thường trên bàn tay này cả. Nếu cứ phải kiếm ra một cái gì đó khác thì là mấy tháng nay cứ luôn uống rượu ngủ, rất ít ra ngoài luyện võ, vết chai ở lòng bàn tay đã không còn nữa. Trên tay không có vết chai, không còn thích hợp cầm đao nữa. Nếu trong lòng tay không có chai thì kẻ phải chết hôm nay là mình rồi.
Lão không nghĩ quá nhiều đến việc giải thích với Đỗ Ba Lạt nguyên do mình lại ép ông ta lần nữa. Đầu của đầm Cự Lộc khiến trên mặt cái ghế gấp mọc đầy những mũi nhọn, người khác nhìn không thấy, chỉ có bản thân người ngồi trên cái ghế đó mới biết rốt cuộc có đau hay không. Bây giờ để thế lực Đỗ gia chịu chút hạn chế, còn tốt hơn là để sau này có người lại gây chuyện thay lòng. Tuy Đỗ lão tam bao nhiêu năm nay vẫn luôn trung thành với mình, nhưng lòng người có thể thay đổi, trước khi chưa bị moi móc ra, ai cũng không thể nói rõ phía trên có vài cái lỗ. Nửa năm trước Lưu Triệu An từng có ý niệm nhòm ngó vị trí Đại đương gia? Cho dù mình năm đó, chính mình đã từng nghĩ tới việc sống mái với Tôn An Tổ thế nào?
Nhớ tới Tôn An Tổ đã chết nhiều năm rồi, Trương Kim Xưng lại cười lạnh trong lòng một trận. Đám khốn gây rối hôm nay kia, không ngờ lại lấy danh nghĩa đòi lại công đạo cho Tôn An Tổ. Công đạo gì? Cái gọi là công đạo, xưa nay chỉ có nằm dưới lưỡi đao mới tồn tại được.người chết không thể giảng công đạo, nếu năm đó mình ra tay chậm nửa bước, thì kẻ phải chết có thể là mình!
- Báo, Đại đương gia. Chúng ta bắt được con cá lớn!
Hơn mười tên lâu la áp giải hai tên đường chủ của Báo Tự Doanh lại, cười hì hì a dua theo Trương Kim Xưng. Thời khắc nguy hiểm bọn họ tóm được nhân vật quan trọng của bọn phản quân, bọn họ vốn cho rằng sẽ được thưởng, ai ngờ bất chợt có thay đổi, Trương đại đương gia đang cười hì hì nhìn tình thế chiến trường thoắt rút hoành đao bên hông ra, mỗi đao chém tù binh thành bốn mảnh.
Máu nhất thời bắn đầy mặt lão, nụ cười trên mặt lại càng hiện lên sung sướng. Dưới con mắt chăm chú của đám đông, lão cúi thấp xuống, đưa tay thò vào ngực kẻ đã chết.
- Đại đương gia!
Đám lâu la tranh công lĩnh thưởng sợ hãi lùi lại mấy bước, lớn tiếng kinh sợ kêu lên. Cả bọn đột nhiên nhớ tới thói quen của Trương đại đương gia, tóc gáy sau lưng đều dựng đứng hết cả lên.
- Đừng ồn!
Trương Kim Xưng lớn tiếng ra lệnh, cẩn thận lục lọi trong lồng ngực kẻ đã chết một tí, ra sức xé một cái, lôi ra một quả tim người nguyên vẹn. Quả tim của người chết còn bốc hơi nóng, bị lão nắm trong tay, đỏ chói cả mắt. Trong nháy mắt, ánh mắt của Trương Kim Xưng bất ngờ toát ra vài phần si mê, yết hầu không ngừng dao động cao thấp.
Chẳng còn ai dám to gan lớn mật tranh công lĩnh thưởng nữa. Thấy cảnh này, dường như tất cả mọi người, bao gồm cả Đỗ Ba Lạt, đều nhắm chặt mắt theo bản năng. Bọn họ nghe thấy tiếng nuốt trong trẻo, tựa như tiếng quỷ mài răng trong cơn ác mộng. Khi bọn họ lấy lại dũng khí mở mắt ra, Trương Kim Xưng đã ăn xong một phần đồ ăn vặt rồi, đang vỗ bụng, thoải mái thở ra.
- Ợ!
Lớp hơi mù màu hồng phấn bay ra từ trong miệng theo hơi thở của Trương đại đương gia, rất lâu không tan trong không khí lạnh.
- Phù!
Ai ấy như trút được gánh nặng, chẳng còn dám nhìn thẳng vào mắt Trương đại đương gia nữa. Bao gồm cả những tên tù binh ban nãy bị ép chém chết đồng đội của mình làm danh trạng, trong lòng không còn dám có chút oán niệm nào nữa. Có trách, chỉ có thể trách bản thân mình mắt kém, đứng sai đội. Biết rõ Trương đại đương gia là quỷ chuyển khiếp, còn cố mà trọc vào lão, chẳng phải tự tìm đến cái chết sao?
- Trương đại đương gia ăn sống tim của Tề đường chủ!
Tin đồn này nhanh chóng được lan truyền trong đám lâu la của Sơn Tự doanh và Hỏa Tự doanh, khiến bọn chúng sợ hãi vô cùng, hoàn toàn tin tưởng.
- Trương đại đương gia ăn sống tim của Tề đường chủ!
Cũng tin đó lọt vào trong lỗ tai kẻ phản loạn lại giống như sấm sét. Bọn họ không hẹn mà đồng loạt nhớ lại một sự thật rõ ràng, càng ngày càng không có sức kháng cự. Rất nhanh chóng, tình thế xung quanh chủ doanh hoàn toàn bị người của Trương Kim Xưng và Đỗ Ba Lạt mai phục trước khống chế, bọn phản loạn cúi đầu chịu chết, uể oải đi lên gò Miên Dương.
- Mười chọn ra một!
Vẫn là quy định cũ, bất kể Trương Kim Xưng chỉ định ai đi hoàn thành, bất cứ ai cũng không có dũng khí nghi ngờ. Máu người mặc ý chảy trong doanh địa, mặt đất nhanh chóng kết đầy những mảng. Chính giữa những mảng ấy, vô số bả vai của những tử thi xếp liền kề, tay chân lẫn lộn.
Không riêng gì đám danh trạng bị Trương Kim Xưng hạ lệnh giết hại, trong giữa những lớp thi thể trùng điệp kia, có phản nghịch của Báo Tự doanh, có trung thần của Sơn Tự doanh và Nghĩa Tự doanh, nhiều hơn cả là xác của những kẻ vô tội chết trong lúc hồ đồ. Bọn họ là lũ đầu tiên trở thành những oan hồn, khi chết, trong tay không cầm đao, mà là miếng bánh ngọt khi đến xem góp vui cắn được mấy miếng, vẫn luôn không nỡ bỏ đi.
Một đội kị binh đẫm qua băng tra lao đến, dừng móng ngựa cách Trương Kim Xưng khoảng hai mươi bước.khắp người Ngũ đương gia Hách Lão Đao bốc hơi ngùn ngụt, lưỡi đại đao vẫn không ngừng nhỏ máu như cũ.
- Không đuổi được lão Bát!
Vừa lau máu và mồ hôi trên trán, ông vừa lớn tiếng bẩm báo với Trương Kim Xưng.
- Hắn lại tập hợp một nhòm người, loạn xị đi về hướng Khổ Thái oa rồi. Hai tên khốn Dương Công Liễu và Vương Đương Nhân cũng rút về bên đó rồi....
- Không sao! Lão Nhị và lão Tứ đã về trại của mình điều người rồi. Đợi mọi người đến đủ, chúng ta đuổi tới hỏi xem lão Bát rốt cuộc muốn làm gì!
Dường như sớm đã dự liệu được Hách Lão Đao sẽ bẩm báo như vậy, Trương Kim Xưng ngoác cái miệng đỏ lòm, cười đáp:
- Ngươi cũng mau về trại của mình xem đi. Loạn lâu thế, Lâm Tự doanh của ngươi tổn thất chắc cũng không ít!
- Nếu ngài sớm nói cho ta biết....
Hách Lão Đao quay ngựa ra phía ngoài, nửa câu sau ông cũng không cần phải nói quá rõ, Trương Kim Xưng nếu đã chuẩn bị trước, thì sẽ không không chút quan sát hành động của đám người Bát đương gia. Quan sát được cũng không nói với mình, ngoài không tín nhiệm mình ra, còn có thể là cái gì ?
- Ta không có chứng cớ xác thực. Mặt khác, ta càng không nghĩ lão Lục lại cùng một phe với bọn chúng!
Trương Kim Xưng thở nhẹ, nhẹ nhàng vuốt tơ máu còn vương trên khóe miệng. Cái lí do thật không đầy đủ, lại khiến cho Hách Lão Đao không còn gì để nói. Ai cũng biết, xưa nay Lưu đương gia Hàn Kiến Hoành và Ngũ đương gia Hách Lão Đao hợp nhau nhất, cho dù là cùng săn được một con thỏ, cũng phải phân mỗi người hai đùi. Nếu Trương Kim Xưng trước đó nói thật hết cho Hách Lão Đao biết, chỉ sợ là kết cục cuối cùng ngày hôm nay không phải là cả bọn đánh trả bất ngờ rồi!
Nhìn sắc mặt Hách Lão Đao đã quẫn đến đen lại, Đỗ Ba Lạt vội vàng đỡ lời cho lão:
- Lão Lục chắc cũng một phút hồ đồ, bị Dương Công Khanh dụ dỗ, Tên họ Dương đó chỉ giỏi lừa dối! Đúng rồi, ai thấy lão Lục đi đâu không? Từ sau khi phản kích bắt đầu, là chẳng thấy bóng dáng lão ta đâu cả?
- Lão ta mang theo mấy trăm tâm phúc rút về hướng doanh địa của lão rồi!
Hách Lão Đao nghiêng đầu sang bên khác, tiếng thở dài nghe vô cùng trầm trọng:
- Lúc nãy, Phương Tự doanh bốc cháy, ta đoán chắc, bây giờ Lão Lục đã đụng phải đám phóng hỏa rồi.
Ban nãy mấy tên đàn ông còn bạt mạng với những lập trường khác nhau trong doanh địa của Trương Kim Xưng, người có cơ hội đánh vào doanh địa của Lục đương gia Hàn Kiến Hoành, ngoài Đỗ Quyên ra, còn có thể là ai?
- Vậy sao ngươi không đuổi theo? !
Đỗ Ba Lạt lớn tiếng kêu la, e sợ con gái gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn. Võ công của Hàn Kiến Hoành tuy không cao như Hách Lão Đao, nhưng khi một con sói dại phát điên, cũng khiến cho hổ nhượng bộ vài phần. Huống hồ đây chỉ là một con sói nhãi nhép bị người súi bẩy!
Ngũ đương gia Hách Lão Đao không trả lời câu chất vấn đó của ông ta, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn. Võ công của Đỗ Quyên không bằng Hàn Kiếm Hoành, nhưng bên cạnh Hàn Kiếm Hoành là một lũ tàn binh, đám lâu la vừa mới châm lửa xong bên cạnh Đỗ Quyên thì sĩ khí bừng bừng. Hơn nữa, Đỗ Quyên chắc chắn đi cùng với Trình Danh Chấn, nếu không cứu được tên họ Trình đó, với tính cách của Đỗ Quyên, cô còn lâu mới chịu một mình về doanh trại triệu tập người.
Hàn Kiến Hoành ắt sẽ có một trận với kẻ đốt doanh trại của hắn. Nhưng kết quả của trận chiến này, vừa bắt đầu đã quá rõ ràng rồi. Cho nên, Hách Lão Đao mới không đuổi theo, cũng không ngăn cản. Để lão Lục chết dưới tay Đỗ Quyên và tên Trình tiểu tử đó, cũng còn tốt hơn chết trong tay Trương đại đương gia, ít nhất, niệm tình xưa cũ, bọn họ sẽ không làm nhục thi hài của lão Lục.
- Ai!
Đỗ Ba Lạt bị dồn ép bới ánh nhìn của Hách Lão Đao hồi tỉnh lại dậm mạnh chân. Một phần là xuất phát từ lo lắng cho sự an nguy của con gái, một phần là thương xót cho cái kết của lão Lục. Năm đó khi cả bọn cùng khơi sự, đã từng nói rằng có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, kết quả... phúc còn chưa thấy đâu, lại giơ đao lên với nhau.
Thấy bộ dạng khó xử của lão, Trương Kim Xưng cười nhẹ:
- Bên này không còn nhiều chuyện nữa, nếu ngươi không yên tâm, thì dẫn huynh đệ của mình đi tiếp ứng cho đôi phu thê Quyên tử đi!
- Vậy ta với lão Ngũ cùng đi. Vừa để mượn thân thủ của lão ấy!
Đỗ Ba Lạt sớm đã muốn rời khỏi chỗ Trương Kim Xưng, lập tức đón lời.
- Cũng được!
Trương Kim Xưng gật đầu đồng ý. Quay người lại, điều khiển phân công đám lâu la dọn sạch chiến trường. Là Ngũ đương gia cố ý để cho Hàn Kiến Hoành thoát, về điểm này trong lòng lão vô cùng rõ ràng. Nhưng làm Đại đương gia, có lúc cũng phải giả bộ hồ đồ một chút. Chí ít thì Hàn lão lục sống hay chết lão đã không mấy quan tâm. Một kẻ vừa mất đi huynh đệ vừa mất đi chốn cư ngụ, có dày vò thì cũng có thể dày vò đến thế nào nữa?
100%
18px
910px
- Được rồi! Đào hố, chôn đám xác này đi!
Thấy đám tù binh đã bị mình trấn áp, Đỗ Ba Lạt thở phào một cái, lớn tiếng ra lệnh. Làm kẻ xấu chẳng dễ chút nào, giết hại kẻ từng là huynh đệ của mình khiến cho bản thân mình vốn đã chẳng có uy danh là mấy tổn thất càng lớn hơn. Cho dù là sau khi mọi chuyện lắng xuống, cũng sẽ không bao giờ có được sự tôn kính của đám lâu la nữa. Nhưng ông biết mình không có cách nào để từ chối yêu cầu của Trương Kim Xưng. Vị lão huynh này rất khôn ngoan, nhưng khôn ngoan và có tấm lòng rộng mở lại hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Sau này trong cái đầm Cự Lộc này, thế lực của mình và con gái, con rể gộp lại đã có thể nắm giữ một vùng trời rồi, Trương Kim Xưng không thể không cẩn thận đề phòng được.
Ngoài ra, còn có một lí do quan trọng hơn, trong lòng Đỗ Ba Lạt biết rõ, nhưng không có cách nào giải thích với bất cứ ai. Theo ám thị của Trương Kim Xưng, đám tù binh này sau này được sắp xếp dưới trướng của Trình Danh Chấn. Nếu bản thân mình không chấp hành quy định của đầm, sau này Trương Kim Xưng cũng sẽ mượn tay Trình Danh Chấn để hoàn thành vụ tàn sát này. So với việc để nhiều thanh niên làm ác nhân tự tàn hại tay chân, chi bằng để lão già sắp xuống lỗ này làm. Dù sao sau khi mình chết chắc chắn sẽ phải xuống địa ngục, chẳng quan tâm sẽ xuống dưới một tầng hay nửa tầng nữa.
- Nếu chúng ta bị lão Bát tóm, có thể cho một đao thoải mái đã là tốt lắm rồi!
Trương Kim Xưng rất hài lòng với biểu hiện của Đỗ Ba Lạt, đưa tay ra, nhè nhẹ vỗ vai ông.
Sau cái vỗ vai, Đỗ Ba Lạt bỗng run cầm cập. Quay đầu cảnh giác nhìn đến mấy lần, mới cười mỉa đáp:
- Vậy cũng đúng! May mà chúng ta không thua!
Trương Kim Xưng lắc lắc đầu, trầm ngâm nhìn tay mình. Lão hoàn toàn không phát hiện ra điều gì khác thường trên bàn tay này cả. Nếu cứ phải kiếm ra một cái gì đó khác thì là mấy tháng nay cứ luôn uống rượu ngủ, rất ít ra ngoài luyện võ, vết chai ở lòng bàn tay đã không còn nữa. Trên tay không có vết chai, không còn thích hợp cầm đao nữa. Nếu trong lòng tay không có chai thì kẻ phải chết hôm nay là mình rồi.
Lão không nghĩ quá nhiều đến việc giải thích với Đỗ Ba Lạt nguyên do mình lại ép ông ta lần nữa. Đầu của đầm Cự Lộc khiến trên mặt cái ghế gấp mọc đầy những mũi nhọn, người khác nhìn không thấy, chỉ có bản thân người ngồi trên cái ghế đó mới biết rốt cuộc có đau hay không. Bây giờ để thế lực Đỗ gia chịu chút hạn chế, còn tốt hơn là để sau này có người lại gây chuyện thay lòng. Tuy Đỗ lão tam bao nhiêu năm nay vẫn luôn trung thành với mình, nhưng lòng người có thể thay đổi, trước khi chưa bị moi móc ra, ai cũng không thể nói rõ phía trên có vài cái lỗ. Nửa năm trước Lưu Triệu An từng có ý niệm nhòm ngó vị trí Đại đương gia? Cho dù mình năm đó, chính mình đã từng nghĩ tới việc sống mái với Tôn An Tổ thế nào?
Nhớ tới Tôn An Tổ đã chết nhiều năm rồi, Trương Kim Xưng lại cười lạnh trong lòng một trận. Đám khốn gây rối hôm nay kia, không ngờ lại lấy danh nghĩa đòi lại công đạo cho Tôn An Tổ. Công đạo gì? Cái gọi là công đạo, xưa nay chỉ có nằm dưới lưỡi đao mới tồn tại được.người chết không thể giảng công đạo, nếu năm đó mình ra tay chậm nửa bước, thì kẻ phải chết có thể là mình!
- Báo, Đại đương gia. Chúng ta bắt được con cá lớn!
Hơn mười tên lâu la áp giải hai tên đường chủ của Báo Tự Doanh lại, cười hì hì a dua theo Trương Kim Xưng. Thời khắc nguy hiểm bọn họ tóm được nhân vật quan trọng của bọn phản quân, bọn họ vốn cho rằng sẽ được thưởng, ai ngờ bất chợt có thay đổi, Trương đại đương gia đang cười hì hì nhìn tình thế chiến trường thoắt rút hoành đao bên hông ra, mỗi đao chém tù binh thành bốn mảnh.
Máu nhất thời bắn đầy mặt lão, nụ cười trên mặt lại càng hiện lên sung sướng. Dưới con mắt chăm chú của đám đông, lão cúi thấp xuống, đưa tay thò vào ngực kẻ đã chết.
- Đại đương gia!
Đám lâu la tranh công lĩnh thưởng sợ hãi lùi lại mấy bước, lớn tiếng kinh sợ kêu lên. Cả bọn đột nhiên nhớ tới thói quen của Trương đại đương gia, tóc gáy sau lưng đều dựng đứng hết cả lên.
- Đừng ồn!
Trương Kim Xưng lớn tiếng ra lệnh, cẩn thận lục lọi trong lồng ngực kẻ đã chết một tí, ra sức xé một cái, lôi ra một quả tim người nguyên vẹn. Quả tim của người chết còn bốc hơi nóng, bị lão nắm trong tay, đỏ chói cả mắt. Trong nháy mắt, ánh mắt của Trương Kim Xưng bất ngờ toát ra vài phần si mê, yết hầu không ngừng dao động cao thấp.
Chẳng còn ai dám to gan lớn mật tranh công lĩnh thưởng nữa. Thấy cảnh này, dường như tất cả mọi người, bao gồm cả Đỗ Ba Lạt, đều nhắm chặt mắt theo bản năng. Bọn họ nghe thấy tiếng nuốt trong trẻo, tựa như tiếng quỷ mài răng trong cơn ác mộng. Khi bọn họ lấy lại dũng khí mở mắt ra, Trương Kim Xưng đã ăn xong một phần đồ ăn vặt rồi, đang vỗ bụng, thoải mái thở ra.
- Ợ!
Lớp hơi mù màu hồng phấn bay ra từ trong miệng theo hơi thở của Trương đại đương gia, rất lâu không tan trong không khí lạnh.
- Phù!
Ai ấy như trút được gánh nặng, chẳng còn dám nhìn thẳng vào mắt Trương đại đương gia nữa. Bao gồm cả những tên tù binh ban nãy bị ép chém chết đồng đội của mình làm danh trạng, trong lòng không còn dám có chút oán niệm nào nữa. Có trách, chỉ có thể trách bản thân mình mắt kém, đứng sai đội. Biết rõ Trương đại đương gia là quỷ chuyển khiếp, còn cố mà trọc vào lão, chẳng phải tự tìm đến cái chết sao?
- Trương đại đương gia ăn sống tim của Tề đường chủ!
Tin đồn này nhanh chóng được lan truyền trong đám lâu la của Sơn Tự doanh và Hỏa Tự doanh, khiến bọn chúng sợ hãi vô cùng, hoàn toàn tin tưởng.
- Trương đại đương gia ăn sống tim của Tề đường chủ!
Cũng tin đó lọt vào trong lỗ tai kẻ phản loạn lại giống như sấm sét. Bọn họ không hẹn mà đồng loạt nhớ lại một sự thật rõ ràng, càng ngày càng không có sức kháng cự. Rất nhanh chóng, tình thế xung quanh chủ doanh hoàn toàn bị người của Trương Kim Xưng và Đỗ Ba Lạt mai phục trước khống chế, bọn phản loạn cúi đầu chịu chết, uể oải đi lên gò Miên Dương.
- Mười chọn ra một!
Vẫn là quy định cũ, bất kể Trương Kim Xưng chỉ định ai đi hoàn thành, bất cứ ai cũng không có dũng khí nghi ngờ. Máu người mặc ý chảy trong doanh địa, mặt đất nhanh chóng kết đầy những mảng. Chính giữa những mảng ấy, vô số bả vai của những tử thi xếp liền kề, tay chân lẫn lộn.
Không riêng gì đám danh trạng bị Trương Kim Xưng hạ lệnh giết hại, trong giữa những lớp thi thể trùng điệp kia, có phản nghịch của Báo Tự doanh, có trung thần của Sơn Tự doanh và Nghĩa Tự doanh, nhiều hơn cả là xác của những kẻ vô tội chết trong lúc hồ đồ. Bọn họ là lũ đầu tiên trở thành những oan hồn, khi chết, trong tay không cầm đao, mà là miếng bánh ngọt khi đến xem góp vui cắn được mấy miếng, vẫn luôn không nỡ bỏ đi.
Một đội kị binh đẫm qua băng tra lao đến, dừng móng ngựa cách Trương Kim Xưng khoảng hai mươi bước.khắp người Ngũ đương gia Hách Lão Đao bốc hơi ngùn ngụt, lưỡi đại đao vẫn không ngừng nhỏ máu như cũ.
- Không đuổi được lão Bát!
Vừa lau máu và mồ hôi trên trán, ông vừa lớn tiếng bẩm báo với Trương Kim Xưng.
- Hắn lại tập hợp một nhòm người, loạn xị đi về hướng Khổ Thái oa rồi. Hai tên khốn Dương Công Liễu và Vương Đương Nhân cũng rút về bên đó rồi....
- Không sao! Lão Nhị và lão Tứ đã về trại của mình điều người rồi. Đợi mọi người đến đủ, chúng ta đuổi tới hỏi xem lão Bát rốt cuộc muốn làm gì!
Dường như sớm đã dự liệu được Hách Lão Đao sẽ bẩm báo như vậy, Trương Kim Xưng ngoác cái miệng đỏ lòm, cười đáp:
- Ngươi cũng mau về trại của mình xem đi. Loạn lâu thế, Lâm Tự doanh của ngươi tổn thất chắc cũng không ít!
- Nếu ngài sớm nói cho ta biết....
Hách Lão Đao quay ngựa ra phía ngoài, nửa câu sau ông cũng không cần phải nói quá rõ, Trương Kim Xưng nếu đã chuẩn bị trước, thì sẽ không không chút quan sát hành động của đám người Bát đương gia. Quan sát được cũng không nói với mình, ngoài không tín nhiệm mình ra, còn có thể là cái gì ?
- Ta không có chứng cớ xác thực. Mặt khác, ta càng không nghĩ lão Lục lại cùng một phe với bọn chúng!
Trương Kim Xưng thở nhẹ, nhẹ nhàng vuốt tơ máu còn vương trên khóe miệng. Cái lí do thật không đầy đủ, lại khiến cho Hách Lão Đao không còn gì để nói. Ai cũng biết, xưa nay Lưu đương gia Hàn Kiến Hoành và Ngũ đương gia Hách Lão Đao hợp nhau nhất, cho dù là cùng săn được một con thỏ, cũng phải phân mỗi người hai đùi. Nếu Trương Kim Xưng trước đó nói thật hết cho Hách Lão Đao biết, chỉ sợ là kết cục cuối cùng ngày hôm nay không phải là cả bọn đánh trả bất ngờ rồi!
Nhìn sắc mặt Hách Lão Đao đã quẫn đến đen lại, Đỗ Ba Lạt vội vàng đỡ lời cho lão:
- Lão Lục chắc cũng một phút hồ đồ, bị Dương Công Khanh dụ dỗ, Tên họ Dương đó chỉ giỏi lừa dối! Đúng rồi, ai thấy lão Lục đi đâu không? Từ sau khi phản kích bắt đầu, là chẳng thấy bóng dáng lão ta đâu cả?
- Lão ta mang theo mấy trăm tâm phúc rút về hướng doanh địa của lão rồi!
Hách Lão Đao nghiêng đầu sang bên khác, tiếng thở dài nghe vô cùng trầm trọng:
- Lúc nãy, Phương Tự doanh bốc cháy, ta đoán chắc, bây giờ Lão Lục đã đụng phải đám phóng hỏa rồi.
Ban nãy mấy tên đàn ông còn bạt mạng với những lập trường khác nhau trong doanh địa của Trương Kim Xưng, người có cơ hội đánh vào doanh địa của Lục đương gia Hàn Kiến Hoành, ngoài Đỗ Quyên ra, còn có thể là ai?
- Vậy sao ngươi không đuổi theo? !
Đỗ Ba Lạt lớn tiếng kêu la, e sợ con gái gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn. Võ công của Hàn Kiến Hoành tuy không cao như Hách Lão Đao, nhưng khi một con sói dại phát điên, cũng khiến cho hổ nhượng bộ vài phần. Huống hồ đây chỉ là một con sói nhãi nhép bị người súi bẩy!
Ngũ đương gia Hách Lão Đao không trả lời câu chất vấn đó của ông ta, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn. Võ công của Đỗ Quyên không bằng Hàn Kiếm Hoành, nhưng bên cạnh Hàn Kiếm Hoành là một lũ tàn binh, đám lâu la vừa mới châm lửa xong bên cạnh Đỗ Quyên thì sĩ khí bừng bừng. Hơn nữa, Đỗ Quyên chắc chắn đi cùng với Trình Danh Chấn, nếu không cứu được tên họ Trình đó, với tính cách của Đỗ Quyên, cô còn lâu mới chịu một mình về doanh trại triệu tập người.
Hàn Kiến Hoành ắt sẽ có một trận với kẻ đốt doanh trại của hắn. Nhưng kết quả của trận chiến này, vừa bắt đầu đã quá rõ ràng rồi. Cho nên, Hách Lão Đao mới không đuổi theo, cũng không ngăn cản. Để lão Lục chết dưới tay Đỗ Quyên và tên Trình tiểu tử đó, cũng còn tốt hơn chết trong tay Trương đại đương gia, ít nhất, niệm tình xưa cũ, bọn họ sẽ không làm nhục thi hài của lão Lục.
- Ai!
Đỗ Ba Lạt bị dồn ép bới ánh nhìn của Hách Lão Đao hồi tỉnh lại dậm mạnh chân. Một phần là xuất phát từ lo lắng cho sự an nguy của con gái, một phần là thương xót cho cái kết của lão Lục. Năm đó khi cả bọn cùng khơi sự, đã từng nói rằng có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, kết quả... phúc còn chưa thấy đâu, lại giơ đao lên với nhau.
Thấy bộ dạng khó xử của lão, Trương Kim Xưng cười nhẹ:
- Bên này không còn nhiều chuyện nữa, nếu ngươi không yên tâm, thì dẫn huynh đệ của mình đi tiếp ứng cho đôi phu thê Quyên tử đi!
- Vậy ta với lão Ngũ cùng đi. Vừa để mượn thân thủ của lão ấy!
Đỗ Ba Lạt sớm đã muốn rời khỏi chỗ Trương Kim Xưng, lập tức đón lời.
- Cũng được!
Trương Kim Xưng gật đầu đồng ý. Quay người lại, điều khiển phân công đám lâu la dọn sạch chiến trường. Là Ngũ đương gia cố ý để cho Hàn Kiến Hoành thoát, về điểm này trong lòng lão vô cùng rõ ràng. Nhưng làm Đại đương gia, có lúc cũng phải giả bộ hồ đồ một chút. Chí ít thì Hàn lão lục sống hay chết lão đã không mấy quan tâm. Một kẻ vừa mất đi huynh đệ vừa mất đi chốn cư ngụ, có dày vò thì cũng có thể dày vò đến thế nào nữa?
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận