Khai Quốc Công Tặc
Chương 217: Ân cừu (1).
Chương 217: Ân cừu (1).
Nghe vậy, mọi người yên lặng gật đầu. Đều biết rằng lúc này đã không giống trước đây nữa, có mấy lời để mục nát trong bụng, còn ổn thỏa hơn là nói ra. Nhưng khi không có ai chú ý, Ngũ Thiên Tích vẫn kéo Trình Danh Chấn sang một bên, thấp giọng khuyên nhủ:
- Ta cảm thấy Điện hạ vẫn coi trọng ngươi, mấy lần còn nhắc tới ngươi.
- Thật sao?
Trình Danh Chấn cười cười, lộ vẻ không tin.
- Đương nhiên, hôm nay hắn ta còn cùng với Phùng Lập tướng quân nhắc đến ngươi. Nói nhiều tình huống trên chiến trường đều dùng cách ngươi đã thể hiện ở trên mộc đồ đấy. Cho nên đại quân điều chỉnh cực kỳ thuận tay. Một trận, dù là hắn ta ở đây chỉ huy, nhưng trên thực tế đều là dùng mưu hoa của ngươi.
Ngũ Thiên Tích gật mạnh đầu, nói chắc chắn.
- Thái tử điện hạ vẫn coi trọng ta! Ta chỉ có chút bản lĩnh lý luận suông thôi, thật sự tham gia, chưa chắc không luống cuống tay chân!
Trình Danh Chấn lắc đầu, cười khiêm tốn.
- Hay là, ta chuyển đạt giúp ngươi?
Ngũ Thiên Tích thái độ đối phương bình thản, trong lòng vô cùng sốt ruột, liền đề xuất.
- Thôi đi, ngươi còn không hiểu ta sao? Ta đã sớm không muốn đánh trận rồi.
Trình Danh Chấn tiếp tục lắc đầu, thẳng thắn nói với Ngũ Thiên Tích.
- Ta không giống với ngươi. Ngươi nghe thấy tiếng kèn, ánh mắt sẽ tỏa sáng. Ta lại ước gì không nghe được tiếng ấy.
- Bỏ đi.
Nếu Trình Danh Chấn dầu muối không tiến, Ngũ Thiên Tích đành phải từ bỏ. Nhìn sóng mắt bình thản của Trình Danh Chấn, y lại cười nói.
- Ta cũng không quan tâm, thật ra cuộc chiến này cũng đánh không dài, tiền phương so với hậu phương của ngươi, cũng không khác gì nhau.
Nghe vậy, ánh mắt Trình Danh Chấn chợt lóe lên, ngẫm nghĩ một chút, cau mày hỏi:
- Sao lại không đánh nữa, chẳng phải quân ta đang chiếm thượng phong đó sao?
- Đúng vậy, chiếm đủ thượng phong, liên tiếp làm cho Uất Trì Kính Đức bại lui. Lập tức sẽ lui qua sông rồi!
Ngũ Thiên Tích gật gật đầu, cười giải thích.
- Nhưng Thái tử điện hạ cảm thấy, qua sông đuổi giết lời mà nói..., có khả năng mất đi tiên cơ. Cho nên rõ ràng đình quân cho bên sông, treo mà không phát, mỗi ngày khiến Lưu Vũ Chu ngủ không yên!
- Ai ra chủ ý đó, thật quá nham hiểm.
Trình Danh Chấn cười to, là quân Đường cao minh, cũng là Lưu Vũ Chu xui xẻo. Qua sông không bao xa, đó là thành Thái Nguyên, có mấy vạn đại quân vượt qua bờ nam của sông, bất kể quân dân trong thành Thái Nguyên làm gì, trong lòng cũng sẽ không thấy kiên định. Một chiêu này có thể nói là tận dụng chiêu số tinh diệu trước đây của Bùi Tịch.
- Còn không phải là ngươi.
Trong mắt Ngũ Thiên Tích tràn đầy tán thưởng.
- Ngày đó ngươi đang diễn trận ở trên mộc đồ, Động Qua là điểm mấu chốt của song phương địch ta, một khi không qua được ngưỡng này, thế cục sẽ nghịch chuyển. Thái tử điện hạ cảm thấy, nếu không nắm chắc đi qua, đơn giản thấy tốt thì lấy. Cứ đánh vụn vặt mấy trận, cũng làm tiêu hao Lưu Vũ Chu.
- Ừ.
Trình Danh Chấn gật đầu lần nữa, trong lòng có vài phần đắc ý, cũng mơ hồ dâng lên vài phần tiếc nuối. Hắn không nghĩ tới Lý Kiến Thành lại coi trọng lời khuyên ngăn của hắn như thế. Đối với Bùi Tịch, hắn rốt cục có thể ăn nói với Bùi Tịch rồi. Có phải bản thân hắn bởi vì quá tin tưởng lời Bùi Tịch nói, bởi vậy mới nảy sinh ấn tượng không hay với Lý Kiến Thành đấy chứ? Hắn không rõ ràng lắm, chẳng qua cảm thấy mình nếu bỏ lỡ gì đó, sau này chưa chắc đã nắm giữ được gì nữa.
Đang vào lúc mê man, lại nghe Ngũ Thiên Tích tiếp tục nói:
- Không riêng gì Thái Tử, giống như triều đình cũng không muốn tiếp tục đánh nữa. Mấy ngày nay, Vương Quân Khuếch sắp bị điều động đến nơi khác rồi. Ta phỏng chừng, lão Hùng khả năng cũng nằm trong danh sách điều động.
- Vậy muốn khai chiến với ai?
Trình Danh Chấn sửng sốt, hỏi. Điều động quân sự quy mô lớn như vậy, không thể nào là vì để cho sĩ tốt đi nghỉ ngơi và chỉnh đốn. Có thể triều đình tạm thời buông tha Lưu Vũ Chu, chỉ có thể là đã gặp được một kẻ thù có uy hiếp lớn hơn Lưu Vũ Chu.
- Ta tìm ngươi cũng là vì chuyện này.
Ngũ Thiên Tích nhìn mọi nơi, hạ giọng nói:
- Ta từ chỗ lão Vương Khuê mơ hồ nghe được hình như lúc này là muốn đối phó Vũ Văn Hóa Cập. Tiểu tử kia bị Lý Mật liên thủ với Đỗ Phục Uy phá huỷ rồi, vẫn chạy trốn tới Hà Bắc. Đậu Kiến Đức đã lãnh binh tiếp đón. Nếu Đại Đường tự nhận là kế thừa cơ nghiệp của Đại Tùy, đương nhiên cũng phải lấy danh nghĩa báo thù cho Dương Quảng để đi đánh. Ngươi cần chuẩn bị đi, không chừng ngày nào đó triều đình sẽ sử dụng ngươi!
- Đánh Vũ Văn Hóa Cập ——
Trình Danh Chấn lui về phía sau nửa bước, lưng dựa vào vách tường. Tin tức này với hắn mà nói rất đúng lúc rồi, khiến hắn cũng không biết cảm tạ Ngũ Thiên Tích như nào cho thỏa đáng.
Vũ Văn Hóa Cập bị Ngõa Cương Quân đánh bại, lẻn tới Hà Bắc. Các lộ hào kiệt tự nhiên sẽ giương cờ hiệu báo thù cho Hoàng đế Đại Tùy Dương Quảng hợp nhau tấn công. Tuy rằng từ bản chất đã nói, nhóm hào kiệt cũng giống như Vũ Văn Hóa Cập, đều là phản tặc của triều đình Đại Tùy, nhưng giẫm vào vũng bùn Vũ Văn Hóa Cập, để hắn ta gánh tất cả tội nghiệt, sẽ gột rửa sạch sẽ tội danh của mọi người.
Lại làm ăn không mất vốn này, Ngõa Cương Quân tự nhiên cũng không chịu thua kém.. Lạc Dương Vương Thế Sung nói vậy cũng sẽ nóng lòng muốn thử. Đậu Kiến Đức thân là chủ của nam bộ Hà Bắc, đương nhiên càng không cho phép Vũ Văn Hóa Cập tiêu dao ở trước cửa nhà mình, chắc chắn sẽ thừa dịp tiêu diệt. Đối với Đại Đường đã nắm một nửa Trung Nguyên, lần này xuất binh thảo phạt Vũ Văn Hóa Cập, chẳng những có thể tiếp tục củng cố “Tùy tắc Đường thừa”, cũng nhân cơ hội tìm hiểu hư thật của Hà Bắc. Làm tốt việc này, thậm chí còn có thể ôm cây đánh con thỏ, nhân cơ hội thu thập Đậu Kiến Đức.
Loại việc mua bán một gấp đôi này, triều đình Đại Đường sao có thể buông tha. Cho nên tạm thời ngừng tấn công Lưu Vũ Chu quân, điều động một bộ phận binh mã đẩy mạnh về phía đông là điều đương nhiên. Mà làm một quân cờ trước đó bố trí để đối phó Đậu Kiến Đức, lần này Minh Châu Doanh chắn chắn sẽ tham dự rồi.
Suy nghĩ hiểu trong đó khiến Trình Danh Chấn bất đắc dĩ cười cười, chắp tay nói từ biệt với Ngũ Thiên Tích. Hắn không biết mình may mắn có cơ hội đòi lại nợ máu với Đậu Kiến Đức, hay là ảo não vì vài ngày tiêu dao đã vội vàng chấm dứt. Vừa rời khỏi đầm Cự Lộc một thời gian, trong lòng hắn vẫn còn tràn đầy căm hận Đậu Kiến Đức, nhưng hiện tại, theo thời gian trôi qua, nỗi hận thù không đợi trời chung này đã yếu dần đi. Yếu đến nỗi hắn không đề nổi tinh thần của mình để thay đổi lấy sư an bình trước mắt.
Đích xác, Đậu Kiến Đức giết ca ca kết nghĩa của hắn là Vương Phục Bảo, chiếm thành Bình Ân mà hắn khổ công xây dựng nhiều năm. Nhưng trong loạn thế, loại việc này hết sức bình thường. Chỉ cần ngươi thực lực không đủ, khó tránh khỏi bị người ta đuổi giết, bị người ta đoạt lấy. Bất kể là Đậu Kiến Đức hay là Trương Kim Xưng, vì lớn mạnh tự thân, kết quả là đều phải đánh ba huyện Bình Ân.
Đó là một quãng thời gian an bình nhất mà hắn khó có được, nhưng ghi nhớ trong lòng hắn, không phải thù hận, mà là những lời nói của hai người Trương Kim Xưng và Đậu Kiến Đức. Hai người này đều là một thế hệ hào kiệt, Trương Kim Xưng từng thề giết hết tham quan ác bá trong thiên hạ, Đậu Kiến Đức từng thề san bằng bất công trong thiên hạ, nhưng đến cuối cùng, bọn họ lại trở thành ác bá lớn nhất tại vùng nam bộ Hà Bắc, tạo nên sự không công bằng nhất tại nam bộ Hà Bắc. Vì sao lại đi tới kết cục đó? Vì sao lúc nói thì dõng dạc, khi làm thì hoàn toàn ngược lại? Là Trương Kim Xưng và Đậu Kiến Đức ác ý lừa gạt đoàn người, hay là bọn họ đã quên đi chí hướng ban đầu? Đáp án hiển nhiên không đơn giản như vây. Trong tối tăm, dường như có một đôi tay đẩy bọn hắn đi theo hướng khác, chỉ cần đi được mấy bước, là không thể quay đầu lại được.
Hướng đi của triều đình Đại Đường ngày sau sẽ như thế nào? Có thành lập nên một quốc gia giống như hai người Trương Kim Xưng, Đậu Kiến Đức, dần dần ngược lại lời thề không? Đối với điều này, Trình Danh Chấn cũng không dám chắc. Nhưng trải qua công việc bề bộn như vậy, hắn tỉnh táo nhận thức được, có lẽ lão đại nhân Bùi Tịch nói có lý. Ngươi hy vọng triều đình đi hướng nào, chỉ có tham dự vào, mới có thể dùng ý nghĩ của mình để ảnh hưởng nó.
Nhưng Trình Danh Chấn cố chấp cho rằng, hết thảy điều kiện tiên quyết này là ngươi phải sống, sống mới phát huy được ảnh hưởng. Không thể dễ dàng vì câu nói hùng hồn của người nào đó, hoặc là thù hận với ai đó mà hy sinh vô ích. Đã trải qua bao chuyện, rốt cuộc hắn đã hiểu rõ một đạo lý, dù là ai, mệnh của ai cũng không ti tiện so với người khác, và cột vận mệnh mình vào người đó, hoặc là đáp lên chiến xa của phái hệ nào đó, không bằng làm con đường thực tế, tự mình nắm chắc vận mệnh của mình, tự mình cố gắng theo đuổi lý tưởng của mình.
Có lẽ trong mắt một số trí giả, ý nghĩ của hắn rất bướng bỉnh, rất ảo vọng, nhưng đi mười bước hay là đi trăm bước, là tự do và vui vẻ của mình, không quan hệ với người khác.
Nghe vậy, mọi người yên lặng gật đầu. Đều biết rằng lúc này đã không giống trước đây nữa, có mấy lời để mục nát trong bụng, còn ổn thỏa hơn là nói ra. Nhưng khi không có ai chú ý, Ngũ Thiên Tích vẫn kéo Trình Danh Chấn sang một bên, thấp giọng khuyên nhủ:
- Ta cảm thấy Điện hạ vẫn coi trọng ngươi, mấy lần còn nhắc tới ngươi.
- Thật sao?
Trình Danh Chấn cười cười, lộ vẻ không tin.
- Đương nhiên, hôm nay hắn ta còn cùng với Phùng Lập tướng quân nhắc đến ngươi. Nói nhiều tình huống trên chiến trường đều dùng cách ngươi đã thể hiện ở trên mộc đồ đấy. Cho nên đại quân điều chỉnh cực kỳ thuận tay. Một trận, dù là hắn ta ở đây chỉ huy, nhưng trên thực tế đều là dùng mưu hoa của ngươi.
Ngũ Thiên Tích gật mạnh đầu, nói chắc chắn.
- Thái tử điện hạ vẫn coi trọng ta! Ta chỉ có chút bản lĩnh lý luận suông thôi, thật sự tham gia, chưa chắc không luống cuống tay chân!
Trình Danh Chấn lắc đầu, cười khiêm tốn.
- Hay là, ta chuyển đạt giúp ngươi?
Ngũ Thiên Tích thái độ đối phương bình thản, trong lòng vô cùng sốt ruột, liền đề xuất.
- Thôi đi, ngươi còn không hiểu ta sao? Ta đã sớm không muốn đánh trận rồi.
Trình Danh Chấn tiếp tục lắc đầu, thẳng thắn nói với Ngũ Thiên Tích.
- Ta không giống với ngươi. Ngươi nghe thấy tiếng kèn, ánh mắt sẽ tỏa sáng. Ta lại ước gì không nghe được tiếng ấy.
- Bỏ đi.
Nếu Trình Danh Chấn dầu muối không tiến, Ngũ Thiên Tích đành phải từ bỏ. Nhìn sóng mắt bình thản của Trình Danh Chấn, y lại cười nói.
- Ta cũng không quan tâm, thật ra cuộc chiến này cũng đánh không dài, tiền phương so với hậu phương của ngươi, cũng không khác gì nhau.
Nghe vậy, ánh mắt Trình Danh Chấn chợt lóe lên, ngẫm nghĩ một chút, cau mày hỏi:
- Sao lại không đánh nữa, chẳng phải quân ta đang chiếm thượng phong đó sao?
- Đúng vậy, chiếm đủ thượng phong, liên tiếp làm cho Uất Trì Kính Đức bại lui. Lập tức sẽ lui qua sông rồi!
Ngũ Thiên Tích gật gật đầu, cười giải thích.
- Nhưng Thái tử điện hạ cảm thấy, qua sông đuổi giết lời mà nói..., có khả năng mất đi tiên cơ. Cho nên rõ ràng đình quân cho bên sông, treo mà không phát, mỗi ngày khiến Lưu Vũ Chu ngủ không yên!
- Ai ra chủ ý đó, thật quá nham hiểm.
Trình Danh Chấn cười to, là quân Đường cao minh, cũng là Lưu Vũ Chu xui xẻo. Qua sông không bao xa, đó là thành Thái Nguyên, có mấy vạn đại quân vượt qua bờ nam của sông, bất kể quân dân trong thành Thái Nguyên làm gì, trong lòng cũng sẽ không thấy kiên định. Một chiêu này có thể nói là tận dụng chiêu số tinh diệu trước đây của Bùi Tịch.
- Còn không phải là ngươi.
Trong mắt Ngũ Thiên Tích tràn đầy tán thưởng.
- Ngày đó ngươi đang diễn trận ở trên mộc đồ, Động Qua là điểm mấu chốt của song phương địch ta, một khi không qua được ngưỡng này, thế cục sẽ nghịch chuyển. Thái tử điện hạ cảm thấy, nếu không nắm chắc đi qua, đơn giản thấy tốt thì lấy. Cứ đánh vụn vặt mấy trận, cũng làm tiêu hao Lưu Vũ Chu.
- Ừ.
Trình Danh Chấn gật đầu lần nữa, trong lòng có vài phần đắc ý, cũng mơ hồ dâng lên vài phần tiếc nuối. Hắn không nghĩ tới Lý Kiến Thành lại coi trọng lời khuyên ngăn của hắn như thế. Đối với Bùi Tịch, hắn rốt cục có thể ăn nói với Bùi Tịch rồi. Có phải bản thân hắn bởi vì quá tin tưởng lời Bùi Tịch nói, bởi vậy mới nảy sinh ấn tượng không hay với Lý Kiến Thành đấy chứ? Hắn không rõ ràng lắm, chẳng qua cảm thấy mình nếu bỏ lỡ gì đó, sau này chưa chắc đã nắm giữ được gì nữa.
Đang vào lúc mê man, lại nghe Ngũ Thiên Tích tiếp tục nói:
- Không riêng gì Thái Tử, giống như triều đình cũng không muốn tiếp tục đánh nữa. Mấy ngày nay, Vương Quân Khuếch sắp bị điều động đến nơi khác rồi. Ta phỏng chừng, lão Hùng khả năng cũng nằm trong danh sách điều động.
- Vậy muốn khai chiến với ai?
Trình Danh Chấn sửng sốt, hỏi. Điều động quân sự quy mô lớn như vậy, không thể nào là vì để cho sĩ tốt đi nghỉ ngơi và chỉnh đốn. Có thể triều đình tạm thời buông tha Lưu Vũ Chu, chỉ có thể là đã gặp được một kẻ thù có uy hiếp lớn hơn Lưu Vũ Chu.
- Ta tìm ngươi cũng là vì chuyện này.
Ngũ Thiên Tích nhìn mọi nơi, hạ giọng nói:
- Ta từ chỗ lão Vương Khuê mơ hồ nghe được hình như lúc này là muốn đối phó Vũ Văn Hóa Cập. Tiểu tử kia bị Lý Mật liên thủ với Đỗ Phục Uy phá huỷ rồi, vẫn chạy trốn tới Hà Bắc. Đậu Kiến Đức đã lãnh binh tiếp đón. Nếu Đại Đường tự nhận là kế thừa cơ nghiệp của Đại Tùy, đương nhiên cũng phải lấy danh nghĩa báo thù cho Dương Quảng để đi đánh. Ngươi cần chuẩn bị đi, không chừng ngày nào đó triều đình sẽ sử dụng ngươi!
- Đánh Vũ Văn Hóa Cập ——
Trình Danh Chấn lui về phía sau nửa bước, lưng dựa vào vách tường. Tin tức này với hắn mà nói rất đúng lúc rồi, khiến hắn cũng không biết cảm tạ Ngũ Thiên Tích như nào cho thỏa đáng.
Vũ Văn Hóa Cập bị Ngõa Cương Quân đánh bại, lẻn tới Hà Bắc. Các lộ hào kiệt tự nhiên sẽ giương cờ hiệu báo thù cho Hoàng đế Đại Tùy Dương Quảng hợp nhau tấn công. Tuy rằng từ bản chất đã nói, nhóm hào kiệt cũng giống như Vũ Văn Hóa Cập, đều là phản tặc của triều đình Đại Tùy, nhưng giẫm vào vũng bùn Vũ Văn Hóa Cập, để hắn ta gánh tất cả tội nghiệt, sẽ gột rửa sạch sẽ tội danh của mọi người.
Lại làm ăn không mất vốn này, Ngõa Cương Quân tự nhiên cũng không chịu thua kém.. Lạc Dương Vương Thế Sung nói vậy cũng sẽ nóng lòng muốn thử. Đậu Kiến Đức thân là chủ của nam bộ Hà Bắc, đương nhiên càng không cho phép Vũ Văn Hóa Cập tiêu dao ở trước cửa nhà mình, chắc chắn sẽ thừa dịp tiêu diệt. Đối với Đại Đường đã nắm một nửa Trung Nguyên, lần này xuất binh thảo phạt Vũ Văn Hóa Cập, chẳng những có thể tiếp tục củng cố “Tùy tắc Đường thừa”, cũng nhân cơ hội tìm hiểu hư thật của Hà Bắc. Làm tốt việc này, thậm chí còn có thể ôm cây đánh con thỏ, nhân cơ hội thu thập Đậu Kiến Đức.
Loại việc mua bán một gấp đôi này, triều đình Đại Đường sao có thể buông tha. Cho nên tạm thời ngừng tấn công Lưu Vũ Chu quân, điều động một bộ phận binh mã đẩy mạnh về phía đông là điều đương nhiên. Mà làm một quân cờ trước đó bố trí để đối phó Đậu Kiến Đức, lần này Minh Châu Doanh chắn chắn sẽ tham dự rồi.
Suy nghĩ hiểu trong đó khiến Trình Danh Chấn bất đắc dĩ cười cười, chắp tay nói từ biệt với Ngũ Thiên Tích. Hắn không biết mình may mắn có cơ hội đòi lại nợ máu với Đậu Kiến Đức, hay là ảo não vì vài ngày tiêu dao đã vội vàng chấm dứt. Vừa rời khỏi đầm Cự Lộc một thời gian, trong lòng hắn vẫn còn tràn đầy căm hận Đậu Kiến Đức, nhưng hiện tại, theo thời gian trôi qua, nỗi hận thù không đợi trời chung này đã yếu dần đi. Yếu đến nỗi hắn không đề nổi tinh thần của mình để thay đổi lấy sư an bình trước mắt.
Đích xác, Đậu Kiến Đức giết ca ca kết nghĩa của hắn là Vương Phục Bảo, chiếm thành Bình Ân mà hắn khổ công xây dựng nhiều năm. Nhưng trong loạn thế, loại việc này hết sức bình thường. Chỉ cần ngươi thực lực không đủ, khó tránh khỏi bị người ta đuổi giết, bị người ta đoạt lấy. Bất kể là Đậu Kiến Đức hay là Trương Kim Xưng, vì lớn mạnh tự thân, kết quả là đều phải đánh ba huyện Bình Ân.
Đó là một quãng thời gian an bình nhất mà hắn khó có được, nhưng ghi nhớ trong lòng hắn, không phải thù hận, mà là những lời nói của hai người Trương Kim Xưng và Đậu Kiến Đức. Hai người này đều là một thế hệ hào kiệt, Trương Kim Xưng từng thề giết hết tham quan ác bá trong thiên hạ, Đậu Kiến Đức từng thề san bằng bất công trong thiên hạ, nhưng đến cuối cùng, bọn họ lại trở thành ác bá lớn nhất tại vùng nam bộ Hà Bắc, tạo nên sự không công bằng nhất tại nam bộ Hà Bắc. Vì sao lại đi tới kết cục đó? Vì sao lúc nói thì dõng dạc, khi làm thì hoàn toàn ngược lại? Là Trương Kim Xưng và Đậu Kiến Đức ác ý lừa gạt đoàn người, hay là bọn họ đã quên đi chí hướng ban đầu? Đáp án hiển nhiên không đơn giản như vây. Trong tối tăm, dường như có một đôi tay đẩy bọn hắn đi theo hướng khác, chỉ cần đi được mấy bước, là không thể quay đầu lại được.
Hướng đi của triều đình Đại Đường ngày sau sẽ như thế nào? Có thành lập nên một quốc gia giống như hai người Trương Kim Xưng, Đậu Kiến Đức, dần dần ngược lại lời thề không? Đối với điều này, Trình Danh Chấn cũng không dám chắc. Nhưng trải qua công việc bề bộn như vậy, hắn tỉnh táo nhận thức được, có lẽ lão đại nhân Bùi Tịch nói có lý. Ngươi hy vọng triều đình đi hướng nào, chỉ có tham dự vào, mới có thể dùng ý nghĩ của mình để ảnh hưởng nó.
Nhưng Trình Danh Chấn cố chấp cho rằng, hết thảy điều kiện tiên quyết này là ngươi phải sống, sống mới phát huy được ảnh hưởng. Không thể dễ dàng vì câu nói hùng hồn của người nào đó, hoặc là thù hận với ai đó mà hy sinh vô ích. Đã trải qua bao chuyện, rốt cuộc hắn đã hiểu rõ một đạo lý, dù là ai, mệnh của ai cũng không ti tiện so với người khác, và cột vận mệnh mình vào người đó, hoặc là đáp lên chiến xa của phái hệ nào đó, không bằng làm con đường thực tế, tự mình nắm chắc vận mệnh của mình, tự mình cố gắng theo đuổi lý tưởng của mình.
Có lẽ trong mắt một số trí giả, ý nghĩ của hắn rất bướng bỉnh, rất ảo vọng, nhưng đi mười bước hay là đi trăm bước, là tự do và vui vẻ của mình, không quan hệ với người khác.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận