Khai Quốc Công Tặc
Chương 134: Tây Cố (5).
Chương 134: Tây Cố (5).
Hơn nửa tháng không gặp, khi sắc của Trương Kim Xưng trong trí nhớ của Trình Danh Chấn đã tốt hơn nhiều. Vẻ mặt đã bớt đi phần thô bạo, giữa hai đôi lông mày cũng tăng thêm mấy phần oai hùng. Chỉ có điều vừa mới mặc quan bào đi ra từ nhà Lâm huyện lệnh, trên người không được chỉnh tề cho lắm, bả vai hơi rộng, vạt áo lại quá ngắn. Mặc dù có ngồi trên bàn cai nhưng nhìn qua như cành cây khô treo tấm cái bao, lụp xụp trông rất khó coi.
Bản thân ông ta lại vô cùng hài lòng với y phục này, lúc giơ tay nhấc chân, chỉ sợ mắc vào góc bàn. Thấy Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao chắp tay thi lễ với mình, y lắc ống tay áo, ho nhẹ thấp giọng nói:
- Miễn lễ, miễn lễ. Toàn là người quen, rườm rà làm gì. Mẹ nó, vị trí của Huyện thái gia rất cao, nhìn cái gì cũng thấy thấp...
- Thảo dân bái kiến Trương đại nhân!
Vương Nhị Mao tiến lên mấy bước quỳ xuống, Trương Kim Xưng không nín được lập tức cười phá lên:
- Tên tiểu tử thối nhà ngươi, chỉ biết nịnh nọt. Cút nhanh đi tìm chỗ ngồi xuống, mọi người đợi các ngươi lâu rồi.
- Tạ ơn Trương đại nhân đã ban thưởng ghế ngồi!
Trình Danh Chấn cũng bị bộ dạng của mọi người ở đây làm cho cười, chắp tay chào hỏi Trương Kim Xưng. Sau đó lại chào hỏi mọi người một vòng, rồi đi theo phía sau Vương Nhị Mao, trong đại sảnh tìm một ghế tựa rồi ngồi xuống.
- Ghế trên, ghế trên, ngươi là Cửu trại chủ, đừng có tranh ghế của Đường chủ!
Tâm trạng của Trương Kim Xưng đang rất vui sướng, y cười nhắc nhở Trình Danh Chấn. Thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt hắn, khiến y rất thỏa mãn, hai mắt híp thành một đường thẳng, miệng cũng cong hình chữ bát.
- Đại đương gia đã cứu mệnh ta, ta còn chưa kịp cảm tạ. Tấc công chưa lập, trước mặt các vị trại chủ ta đâu có vị trí gì?
Trình Danh Chấn cười chắp tay về phía trước, vừa nói với Trương Kim Xưng, mặt khác nói để mấy đạo nháy mắt thu ánh mắt lại.
Hiệu quả khiêm tốn, sự căm thù trong mắt của các vị Đường chủ đã giảm đi nhiều, mấy vị lão trại chủ ngồi bên cạnh Trương Kim Xưng vuốt chòm râu, vẻ mặt mơ hồ toát lên sự tán thưởng.
Tuy mông ngồi xuống tận đáy ghế, chiều cao, độ rộng hẹp không thống nhất nhưng nhóm đầu lĩnh đang âm thầm duy trì tôn ti trật tự. Vì vị trí Huyện lệnh của Trương Kim Xưng là cao nhất cho nên lần lượt xuống dưới theo thứ tự là Nhị Đương gia Tiết Tụng, tam đương gia Đỗ Ba Lạt và Tứ đương gia Vương Ma Tử. Trước mặt Tiết Tụng bày đủ các giấy mực vốn thuộc về Đổng Chủ Bộ, sau khi thay đổi chủ nhân đã được thu dọn chỉnh tề hơn trước. Tam đương gia Đỗ Ba Lạt và Tứ đương gia Vương Ma Tử vẻ mặt có vẻ dữ dằn giống với hai vị bộ đầu Quách, Giả, theo ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào rõ ràng thấy trên cổ bọn họ đầy bùn. Hai chiếc ghế gần bọn họ để trống, Trình Danh Chấn đoán một là thuộc Ngũ đương gia Hách Lão Đao, một chiếc khác là giành cho Lục Đương gia Tôn Đà Tử mới nhậm chức, tiếp nữa là Thất đương gia Đỗ Quyên. Xuống nữa vốn là chiếc ghế dành cho Bát đương gia thì hiện giờ đang ngồi lại là một người trung niên tuổi chừng bốn mươi, khuôn mặt rất ít khi cười. Mà chỗ ngồi đối diện, có một cái giường Hồ của cửa hàng Trương gia, rất mềm mại, nhưng dưới da không biết có giấy con dao nào hay không.
Thấy ánh mắt của Trình Danh Chấn vẫn mơ hồ, Tam đương gia Đỗ Ba Lạt đứng dậy tỏ thái độ:
- Đại đương gia cho ngươi ngồi thì cứ ngồi. Nếu không phải ngày đó ngươi thu phục được Lưu Triệu An thì chỗ này một nửa mông e rằng ngươi cũng không có mà ngồi yên đâu.
- Ta nhổ vào lão sẹo nhà ngươi ấy, con gái còn chưa xuất giá mà đã bắt đầu che khuyết điểm cho con rể rồi.
Tứ đương gia Vương Ma Tử tuy là tức giận nhưng vẫn cười ha hả quở trách.
Đỗ Ba Lạt lại lập tức quay đầu, nhìn về phía ông trợn mắt lên:
- Nếu không ngày đó hắn quyết đoán, lão Ma Tử ngươi đã chắc chắn đã gặp họa rồi, sao có đường ngày lành hôm nay? Có bản lĩnh thì chống đối với Quyên tử đi, xem nó có dùng roi da mà quất lão lưu manh như ông không?
- Được rồi, được rồi, ta không có bản lĩnh. Không nuôi được con gái tốt, được chưa?
Vương Ma Tử trợn trắng mắt lên giơ tay đầu hàng:
- Đánh huynh đệ một nhà, tương lai vợ chồng và cha vợ các người ở cùng một chỗ, ta không thể trêu vào, ta tránh sang một bên là được.
Hai người lời qua lời lại chua chát, rất nhiều Đường chủ, đầu lĩnh cũng mỉm cười, tiếp lời mời Trình Danh Chấn ngồi ghế trên. Mọi người khuyên nhiệt tình quá hắn cũng không có cách nào từ chối, hắn đánh phải thấp giọng nói cám ơn:
- Trình mỗ là tử tù, được các vị hảo hản dốc sức cứu giúp, Trình mỗ vô cùng cảm kích. Sau này nếu mọi người có cần đến Trình mỗ dù là trong khói lửa chỉ cần Trương đại đương gia nói một câu, Trình mỗ tuyệt đối không dám chối từ.
- Ngồi đi, ngồi đi, ngươi là người đọc sách chỉ hay dông dài. Hôm đó, Nhị Mao huynh đệ tiến vào trại, ta để y ngồi trên công đường xử án, y không hỏi một tiếng mà cứ thế ngồi lên!
Trương Kim Xưng bị Trình Danh Chấn tâng bốc, y thoải mái cười, nhìn chăm chú vào chiếc ghế vững chãi giành cho Cửu đương gia, y lại chủ động chỉ về phía đối diện chủ động giới thiệu:
- Ngồi đối diện với ngươi là Bát đương gia Lư Phương Nguyên mới tới. Cao mình chủ đã biết hành vi phạm tội của Lưu Triệu An, đã chém đầu yêu nghiệt đó, được Lư trại chủ đưa tơi. Đúng lúc đầm Lự Lộc của chúng ta thiếu người, ta đã chào hỏi Cao minh chủ, để giữ Lư trại chủ lại thay vào vị trí của Lưu Triệu An.
- Ra mắt Lư trại chủ!
Trong ấn tượng có hạn của Trình Danh Chấn đối với lục lâm, hắn đoán Lư trại chủ trước mắt là một cọc ngầm của Tổng Biểu Bả Tử Cao Sĩ Đạt lục lâm đạo Hà Bắc, hắn cười chắp tay với đối phương.
Hắn thi lễ mà không chịu đứng lên, đương nhiên sắc mặt của Lư Phương Nguyên sẽ không được tốt. Hai tay y nhẹ nhàng khoanh trước ngực rồi lạnh lùng đáp:
- Cửu đương gia khách sáo rồi. Trước kia chưa đến đầm Cự Lộc ta đã nghe nói đến vị thiếu niên anh hùng này. Hôm nay, gặp mặt quả nhiên là rất trẻ!
- Bát đương gia quá khen!
Trình Danh Chấn cười không để ý chút nào đến sự châm chọc của đối phương. Phong thái trầm ổn của hắn lần này lại thắng chiếm nhiều ấn tượng tốt. Các Đường chủ liếc mắt về phía Lư Phương Nguyên, vui sướng khi người khác gặp họa.
Cao Sĩ Đạt phái gián điệp tới, Trương Kim Xưng lại hỏa tốc đề bạt Tôn Đà Tử bổ nhiệm vào ghế trống Hàn lão lục lưu lại, khiến cho Lư Phương Nguyên chỉ có thể tiếp nhận được vị trí Bát đương gia. Mà Bát đương gia đời trước lại chết trong tay Trình Danh Chấn, lúc này Trương đại đương gia lại mời Trình Danh Chấn hắn đến ngồi ghế ở vị trí thứ chín, điều ám chỉ trong đó không cần nói cũng đã biết.
Nhìn thấy hai người vừa gặp nhau đã va chạm như bắn ra tia lửa đúng như dự đoán trước, tâm trạng Trương Kim Xưng có vẻ tốt hơn, y hắng giọng một cái rồi tiếp tục nói:
- Còn các trại chủ khác, Đường chủ, đa số ngươi đã gặp qua rồi, ta cũng không cần giới thiệu lại nữa cho mất thời gian. Thế này đi, ta sẽ đưa danh sách thân huynh đệ dưới trướng cho ngươi, ngày mai ngươi hãy tự điểm danh. Trước mắt ta có chuyện quan trọng muốn tìm ngươi bàn bạc, hy vọng ngươi có thể dốc sức giúp giúp chúng ta.
- Đại đương gia xin cứ nói, thuộc hạ biết sẽ nói ngay!
Trình Danh Chấn chắp tay lĩnh mệnh. Đã đến chỗ này, chỉ có thể tạm thời an mệnh. Trên phương diện thích ứng, hắn cố gắng học cho bằng Vương Nhị Mao. Tuy võ nghệ của đối phương không bằng mình, chữ cũng không biết được mấy, cuộc sống cũng không giống như khoảng thời gian trước của hắn, luôn thay đổi rất nhanh.
- Chủ ý này chỉ có thể là do ngươi nghĩ ra, chúng ta chưa có bản lĩnh này!
Trương Kim Xưng cười rất gian trá, nói lại rất thẳng thắn:
- Lần này tấn công Quán Đào, ta đã hứa với các huynh đệ hễ là nhà tranh có người thì không được cướp. Theo thu hoạch của tối hôm qua cho thấy, thật ra so với vào từng nhà đoạt đồ quân nhu, tổn thất không bao nhiêu!
- Nơi quỷ quái này, người nghèo thì nghèo thật, người giàu thì béo chảy mỡ ra!
Đỗ Ba Lạt nhìn Trình Danh Chấn một cái rồi cười ha hả bổ sung:
- Cả đêm hôm qua Đại đương gia đều nói về ngươi, ta thấy ngươi suy nghĩ rất chu đáo. Theo lời ngươi đã giải quyết được vấn đầ vật tư vào mùa đông cho các huynh đệ. Cũng như cho huyện Quán Đào một con đường sống.
- Chả trách dọc đường đi không thấy thi thể, ít hơn nhiều so với trong dự tính của ta!
Trình Danh Chấn nhủ thầm, trên mặt đầy vẻ cảm kích:
- Đại đương gia có thể thay dân chúng diệt trừ tham quan ác bá, chính là cái phúc của dân chúng Quán Đào. Trình mỗ thay mặt dân chúng còn sống sót cảm ơn Đại đương gia!
Lúc này, lời nịnh bợ lại không nhận được hiệu quả quá nhiều. Trương Kim Xưng cười lắc đầu vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Các huynh đệ của ta có đức hạnh gì đâu, Trình huynh đệ ngươi cũng biết rõ, lời ta nói nhiều lắm cũng chỉ rơi vào tai các Đường chủ. Từ các Đường chủ trở xuống họ cũng chỉ nghe như gió thoảng qua tai. Dù sao, lúc trước ngươi cũng có đề nghị với ta, ta làm được. Tiếp theo giải quyết thế nào cho có hiệu quả, sẽ phải dùng đến cái đầu của ngươi. Ngươi nói đúng, chúng ta chiếm được một thành, lại hủy một thành cũng không phải kế lâu dài. Ta cần ngươi đưa ra một chủ kiến khiến cho không những người ở huyện Quán Đào phải sợ ta mà hơn nữa sang năm có thu hoạch thì phải can tâm cống nạp cho ta một phần.
- Cái này...
Suýt nữa thì Trình Danh Chấn cắn phải đầu lưỡi của mình, hành vi của Trương Gia Quân so với đội ngũ châu chấu trong truyền thuyết mà nói, đích xác có kiềm chế hơn. Nhưng sau khi trải qua kiếp này, nhân khẩu ở huyện Quán Đào tổn thấy gấp hai. Người may mắn còn sống hoặc là nghèo hoặc là có chút gia sản bị cướp sạch hầu như không còn gì, sao mình lại có thể nói giống như vậy được, sang năm sao có thể vừa cung phụng thuế má cho triều đình vừa cung cấp đủ cho đầm Cự Lộc được.
- Có bản lĩnh sửa đá thành vàng này, cũng phải mất năm năm?
Thấy Trình Danh Chấn có vẻ muốn từ chối, Bát đương gia Lư Phương Nguyên giành nói trước khi hắn từ chối.
- Chỉ cần ngươi nghĩ ra chủ ý, lão Trương ta nhất định sẽ làm theo!
Trương Kim Xưng dùng ngón tay chỉ phía mũ quan, hứa hẹn rất nghiêm túc.
Khe hở trên mũ quan mặc dù không hợp lắm nhưng lại khiến cho người đội có cảm giác rất lưu luyến.
100%
18px
910px
Hơn nửa tháng không gặp, khi sắc của Trương Kim Xưng trong trí nhớ của Trình Danh Chấn đã tốt hơn nhiều. Vẻ mặt đã bớt đi phần thô bạo, giữa hai đôi lông mày cũng tăng thêm mấy phần oai hùng. Chỉ có điều vừa mới mặc quan bào đi ra từ nhà Lâm huyện lệnh, trên người không được chỉnh tề cho lắm, bả vai hơi rộng, vạt áo lại quá ngắn. Mặc dù có ngồi trên bàn cai nhưng nhìn qua như cành cây khô treo tấm cái bao, lụp xụp trông rất khó coi.
Bản thân ông ta lại vô cùng hài lòng với y phục này, lúc giơ tay nhấc chân, chỉ sợ mắc vào góc bàn. Thấy Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao chắp tay thi lễ với mình, y lắc ống tay áo, ho nhẹ thấp giọng nói:
- Miễn lễ, miễn lễ. Toàn là người quen, rườm rà làm gì. Mẹ nó, vị trí của Huyện thái gia rất cao, nhìn cái gì cũng thấy thấp...
- Thảo dân bái kiến Trương đại nhân!
Vương Nhị Mao tiến lên mấy bước quỳ xuống, Trương Kim Xưng không nín được lập tức cười phá lên:
- Tên tiểu tử thối nhà ngươi, chỉ biết nịnh nọt. Cút nhanh đi tìm chỗ ngồi xuống, mọi người đợi các ngươi lâu rồi.
- Tạ ơn Trương đại nhân đã ban thưởng ghế ngồi!
Trình Danh Chấn cũng bị bộ dạng của mọi người ở đây làm cho cười, chắp tay chào hỏi Trương Kim Xưng. Sau đó lại chào hỏi mọi người một vòng, rồi đi theo phía sau Vương Nhị Mao, trong đại sảnh tìm một ghế tựa rồi ngồi xuống.
- Ghế trên, ghế trên, ngươi là Cửu trại chủ, đừng có tranh ghế của Đường chủ!
Tâm trạng của Trương Kim Xưng đang rất vui sướng, y cười nhắc nhở Trình Danh Chấn. Thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt hắn, khiến y rất thỏa mãn, hai mắt híp thành một đường thẳng, miệng cũng cong hình chữ bát.
- Đại đương gia đã cứu mệnh ta, ta còn chưa kịp cảm tạ. Tấc công chưa lập, trước mặt các vị trại chủ ta đâu có vị trí gì?
Trình Danh Chấn cười chắp tay về phía trước, vừa nói với Trương Kim Xưng, mặt khác nói để mấy đạo nháy mắt thu ánh mắt lại.
Hiệu quả khiêm tốn, sự căm thù trong mắt của các vị Đường chủ đã giảm đi nhiều, mấy vị lão trại chủ ngồi bên cạnh Trương Kim Xưng vuốt chòm râu, vẻ mặt mơ hồ toát lên sự tán thưởng.
Tuy mông ngồi xuống tận đáy ghế, chiều cao, độ rộng hẹp không thống nhất nhưng nhóm đầu lĩnh đang âm thầm duy trì tôn ti trật tự. Vì vị trí Huyện lệnh của Trương Kim Xưng là cao nhất cho nên lần lượt xuống dưới theo thứ tự là Nhị Đương gia Tiết Tụng, tam đương gia Đỗ Ba Lạt và Tứ đương gia Vương Ma Tử. Trước mặt Tiết Tụng bày đủ các giấy mực vốn thuộc về Đổng Chủ Bộ, sau khi thay đổi chủ nhân đã được thu dọn chỉnh tề hơn trước. Tam đương gia Đỗ Ba Lạt và Tứ đương gia Vương Ma Tử vẻ mặt có vẻ dữ dằn giống với hai vị bộ đầu Quách, Giả, theo ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào rõ ràng thấy trên cổ bọn họ đầy bùn. Hai chiếc ghế gần bọn họ để trống, Trình Danh Chấn đoán một là thuộc Ngũ đương gia Hách Lão Đao, một chiếc khác là giành cho Lục Đương gia Tôn Đà Tử mới nhậm chức, tiếp nữa là Thất đương gia Đỗ Quyên. Xuống nữa vốn là chiếc ghế dành cho Bát đương gia thì hiện giờ đang ngồi lại là một người trung niên tuổi chừng bốn mươi, khuôn mặt rất ít khi cười. Mà chỗ ngồi đối diện, có một cái giường Hồ của cửa hàng Trương gia, rất mềm mại, nhưng dưới da không biết có giấy con dao nào hay không.
Thấy ánh mắt của Trình Danh Chấn vẫn mơ hồ, Tam đương gia Đỗ Ba Lạt đứng dậy tỏ thái độ:
- Đại đương gia cho ngươi ngồi thì cứ ngồi. Nếu không phải ngày đó ngươi thu phục được Lưu Triệu An thì chỗ này một nửa mông e rằng ngươi cũng không có mà ngồi yên đâu.
- Ta nhổ vào lão sẹo nhà ngươi ấy, con gái còn chưa xuất giá mà đã bắt đầu che khuyết điểm cho con rể rồi.
Tứ đương gia Vương Ma Tử tuy là tức giận nhưng vẫn cười ha hả quở trách.
Đỗ Ba Lạt lại lập tức quay đầu, nhìn về phía ông trợn mắt lên:
- Nếu không ngày đó hắn quyết đoán, lão Ma Tử ngươi đã chắc chắn đã gặp họa rồi, sao có đường ngày lành hôm nay? Có bản lĩnh thì chống đối với Quyên tử đi, xem nó có dùng roi da mà quất lão lưu manh như ông không?
- Được rồi, được rồi, ta không có bản lĩnh. Không nuôi được con gái tốt, được chưa?
Vương Ma Tử trợn trắng mắt lên giơ tay đầu hàng:
- Đánh huynh đệ một nhà, tương lai vợ chồng và cha vợ các người ở cùng một chỗ, ta không thể trêu vào, ta tránh sang một bên là được.
Hai người lời qua lời lại chua chát, rất nhiều Đường chủ, đầu lĩnh cũng mỉm cười, tiếp lời mời Trình Danh Chấn ngồi ghế trên. Mọi người khuyên nhiệt tình quá hắn cũng không có cách nào từ chối, hắn đánh phải thấp giọng nói cám ơn:
- Trình mỗ là tử tù, được các vị hảo hản dốc sức cứu giúp, Trình mỗ vô cùng cảm kích. Sau này nếu mọi người có cần đến Trình mỗ dù là trong khói lửa chỉ cần Trương đại đương gia nói một câu, Trình mỗ tuyệt đối không dám chối từ.
- Ngồi đi, ngồi đi, ngươi là người đọc sách chỉ hay dông dài. Hôm đó, Nhị Mao huynh đệ tiến vào trại, ta để y ngồi trên công đường xử án, y không hỏi một tiếng mà cứ thế ngồi lên!
Trương Kim Xưng bị Trình Danh Chấn tâng bốc, y thoải mái cười, nhìn chăm chú vào chiếc ghế vững chãi giành cho Cửu đương gia, y lại chủ động chỉ về phía đối diện chủ động giới thiệu:
- Ngồi đối diện với ngươi là Bát đương gia Lư Phương Nguyên mới tới. Cao mình chủ đã biết hành vi phạm tội của Lưu Triệu An, đã chém đầu yêu nghiệt đó, được Lư trại chủ đưa tơi. Đúng lúc đầm Lự Lộc của chúng ta thiếu người, ta đã chào hỏi Cao minh chủ, để giữ Lư trại chủ lại thay vào vị trí của Lưu Triệu An.
- Ra mắt Lư trại chủ!
Trong ấn tượng có hạn của Trình Danh Chấn đối với lục lâm, hắn đoán Lư trại chủ trước mắt là một cọc ngầm của Tổng Biểu Bả Tử Cao Sĩ Đạt lục lâm đạo Hà Bắc, hắn cười chắp tay với đối phương.
Hắn thi lễ mà không chịu đứng lên, đương nhiên sắc mặt của Lư Phương Nguyên sẽ không được tốt. Hai tay y nhẹ nhàng khoanh trước ngực rồi lạnh lùng đáp:
- Cửu đương gia khách sáo rồi. Trước kia chưa đến đầm Cự Lộc ta đã nghe nói đến vị thiếu niên anh hùng này. Hôm nay, gặp mặt quả nhiên là rất trẻ!
- Bát đương gia quá khen!
Trình Danh Chấn cười không để ý chút nào đến sự châm chọc của đối phương. Phong thái trầm ổn của hắn lần này lại thắng chiếm nhiều ấn tượng tốt. Các Đường chủ liếc mắt về phía Lư Phương Nguyên, vui sướng khi người khác gặp họa.
Cao Sĩ Đạt phái gián điệp tới, Trương Kim Xưng lại hỏa tốc đề bạt Tôn Đà Tử bổ nhiệm vào ghế trống Hàn lão lục lưu lại, khiến cho Lư Phương Nguyên chỉ có thể tiếp nhận được vị trí Bát đương gia. Mà Bát đương gia đời trước lại chết trong tay Trình Danh Chấn, lúc này Trương đại đương gia lại mời Trình Danh Chấn hắn đến ngồi ghế ở vị trí thứ chín, điều ám chỉ trong đó không cần nói cũng đã biết.
Nhìn thấy hai người vừa gặp nhau đã va chạm như bắn ra tia lửa đúng như dự đoán trước, tâm trạng Trương Kim Xưng có vẻ tốt hơn, y hắng giọng một cái rồi tiếp tục nói:
- Còn các trại chủ khác, Đường chủ, đa số ngươi đã gặp qua rồi, ta cũng không cần giới thiệu lại nữa cho mất thời gian. Thế này đi, ta sẽ đưa danh sách thân huynh đệ dưới trướng cho ngươi, ngày mai ngươi hãy tự điểm danh. Trước mắt ta có chuyện quan trọng muốn tìm ngươi bàn bạc, hy vọng ngươi có thể dốc sức giúp giúp chúng ta.
- Đại đương gia xin cứ nói, thuộc hạ biết sẽ nói ngay!
Trình Danh Chấn chắp tay lĩnh mệnh. Đã đến chỗ này, chỉ có thể tạm thời an mệnh. Trên phương diện thích ứng, hắn cố gắng học cho bằng Vương Nhị Mao. Tuy võ nghệ của đối phương không bằng mình, chữ cũng không biết được mấy, cuộc sống cũng không giống như khoảng thời gian trước của hắn, luôn thay đổi rất nhanh.
- Chủ ý này chỉ có thể là do ngươi nghĩ ra, chúng ta chưa có bản lĩnh này!
Trương Kim Xưng cười rất gian trá, nói lại rất thẳng thắn:
- Lần này tấn công Quán Đào, ta đã hứa với các huynh đệ hễ là nhà tranh có người thì không được cướp. Theo thu hoạch của tối hôm qua cho thấy, thật ra so với vào từng nhà đoạt đồ quân nhu, tổn thất không bao nhiêu!
- Nơi quỷ quái này, người nghèo thì nghèo thật, người giàu thì béo chảy mỡ ra!
Đỗ Ba Lạt nhìn Trình Danh Chấn một cái rồi cười ha hả bổ sung:
- Cả đêm hôm qua Đại đương gia đều nói về ngươi, ta thấy ngươi suy nghĩ rất chu đáo. Theo lời ngươi đã giải quyết được vấn đầ vật tư vào mùa đông cho các huynh đệ. Cũng như cho huyện Quán Đào một con đường sống.
- Chả trách dọc đường đi không thấy thi thể, ít hơn nhiều so với trong dự tính của ta!
Trình Danh Chấn nhủ thầm, trên mặt đầy vẻ cảm kích:
- Đại đương gia có thể thay dân chúng diệt trừ tham quan ác bá, chính là cái phúc của dân chúng Quán Đào. Trình mỗ thay mặt dân chúng còn sống sót cảm ơn Đại đương gia!
Lúc này, lời nịnh bợ lại không nhận được hiệu quả quá nhiều. Trương Kim Xưng cười lắc đầu vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Các huynh đệ của ta có đức hạnh gì đâu, Trình huynh đệ ngươi cũng biết rõ, lời ta nói nhiều lắm cũng chỉ rơi vào tai các Đường chủ. Từ các Đường chủ trở xuống họ cũng chỉ nghe như gió thoảng qua tai. Dù sao, lúc trước ngươi cũng có đề nghị với ta, ta làm được. Tiếp theo giải quyết thế nào cho có hiệu quả, sẽ phải dùng đến cái đầu của ngươi. Ngươi nói đúng, chúng ta chiếm được một thành, lại hủy một thành cũng không phải kế lâu dài. Ta cần ngươi đưa ra một chủ kiến khiến cho không những người ở huyện Quán Đào phải sợ ta mà hơn nữa sang năm có thu hoạch thì phải can tâm cống nạp cho ta một phần.
- Cái này...
Suýt nữa thì Trình Danh Chấn cắn phải đầu lưỡi của mình, hành vi của Trương Gia Quân so với đội ngũ châu chấu trong truyền thuyết mà nói, đích xác có kiềm chế hơn. Nhưng sau khi trải qua kiếp này, nhân khẩu ở huyện Quán Đào tổn thấy gấp hai. Người may mắn còn sống hoặc là nghèo hoặc là có chút gia sản bị cướp sạch hầu như không còn gì, sao mình lại có thể nói giống như vậy được, sang năm sao có thể vừa cung phụng thuế má cho triều đình vừa cung cấp đủ cho đầm Cự Lộc được.
- Có bản lĩnh sửa đá thành vàng này, cũng phải mất năm năm?
Thấy Trình Danh Chấn có vẻ muốn từ chối, Bát đương gia Lư Phương Nguyên giành nói trước khi hắn từ chối.
- Chỉ cần ngươi nghĩ ra chủ ý, lão Trương ta nhất định sẽ làm theo!
Trương Kim Xưng dùng ngón tay chỉ phía mũ quan, hứa hẹn rất nghiêm túc.
Khe hở trên mũ quan mặc dù không hợp lắm nhưng lại khiến cho người đội có cảm giác rất lưu luyến.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận