Khai Quốc Công Tặc
Chương 4: Thải vi (16)
Chương 4: Thải vi (16)
Tên tù binh thứ hai bị đẩy vào trung quân trướng tên là Ngu Kỳ, thấy Ngũ Thiên Tích nói xằng nói bậy một phen liền được đổi mạng sống, cũng học theo, thẳng cổ mắng:
- Cẩu tặc, ông nội là nhất thời không cẩn thận mới bị các ngươi bắt. Nếu như đánh trận đao thật thương thật, ai thắng ai thua còn chưa biết được. Hoặc là thả ông ra, hoặc là mau chóng để cho ông được thoải mái, đứng có nói những lời khiến ta tức giận!
Vừa nghe thấy dòng họ của đối phương, Trình Danh Chấn trong lòng đã có chút không thoải mái. Nhìn thấy quai hàm của đối phương, bộ dạng và cách nói, trong lòng càng ghét. Thuận theo mong muốn của y, hắn sai người đẩy ra khỏi viên môn trảm thị chúng (chặt đầu trước đông người để cảnh cáo). Hai bên thân vệ chưa giết được Ngũ Thiên Tích, trong lòng còn đang ngứa ngáy, lúc này thù mới hận cũ có chỗ phát tiết, một đám người nhào lên như sói ác, đem Ngu Kỳ ra ngoài xé xác.
Chưa đợi đến lúc bị đẩy ra khỏi trung quân trướng, Ngu Kỳ đã tè ra quần. Hai chân kéo lê trên mặt đất, vừa ra sức giãy giụa vừa hét:
- Đừng giết ta đừng giết ta! Xin hàng, xin hàng! Ta là họ Ngu Thị ở Giang Nam, có thể lấy tiền chuộc mạng. Thúc thúc ta ở trong triều đình còn có thể nói mấy câu, ông ấy nhất định có thể điều động toàn quân!
- Ha ha ha…
Các tướng lĩnh trong quân tướng cười vang, ánh mắt đầy khinh miệt. Người như thế giữ lại trên đời chỉ tốn cơm tốn gạo, quân Minh Châu không thèm. Trình Danh Chấn phất mạnh tay, dặn dò thân vệ mau chóng kéo Ngu Kỳ đi, tránh để y ở đây thêm mất mặt. Sau một lát, hai gã thân binh quay lại, đem đầu máu chảy đầm đìa cho mọi người xem, sau đó dùng vôi trắng che miệng máu, treo lên xoong đối diện bên Lạc Dương, nói cho đám người đến từ đông đô kia biết kết cục của việc trục lợi.
Có hai người Ngũ Thiên Tích và Ngu Kỳ làm gương, sau đó, chỗ khó nhất của vấn đề giải quyết tù binh lập tức dễ dàng hơn rất nhiều. Quan quân Tả Võ Hầu cấp thấp nhất và sĩ tốt bình thường vốn bởi vì cách làm có công không thưởng của triều Đại Tùy mà thất vọng vô cùng, thấy Ngũ Thiên Tích sau khi đầu hàng có thể sống sót, lần lượt tỏ ý đầu hàng. Làm một lâu là bình thường trong Mình Châu quân cũng được, đến Bình Ân khai hoang cũng được, miễn là có một con đường sống, tuyệt đối sẽ không oán hận. Còn những quan quân cấp tương đối cao, biết Trình Danh Chấn không phải là kẻ hồ đồ dễ lừa gạt, sau khi bị đẩy vào trong Trung Quân Trướng liền quỳ xin hàng. Những người muốn được tận trung với triều Đại Tùy thì cầu được chết một cách sảng khoái, Trình Danh Chấn cũng không làm khó bọn họ. Những tướng lĩnh định đầu hàng, sau khi áp giải vào trong doanh, tạm thời làm khách nhân giam lỏng. Sau này có đủ thời gian, thì căn cứ vào bản lĩnh và thân thế của họ để phân biệt, quyết định giữ lại tận lực cho quân Minh Châu, còn lại báo cho gia đình mang tiền đến chuộc người. Đối với những người thề sống chết không hàng, thì đem chém toàn bộ, thi thể chôn cất cùng với những quân Tùy chết trận đêm qua, đầu thì dùng vôi trắng cầm máu, treo lên cành cây cao để tỏ rõ thị uy.
Xử lý một phen như vậy, cuối cùng quân sĩ Tả Võ Hầu lựa chọn đầu hàng còn lại hơn hai trăm người. Trình Danh Chấn trực tiếp phân công cho bọn họ một đoàn, tạm thời lấy hai tộc làm cơ sở, một tộc bị khuyết thiếu sẽ bổ sung sau, trực tiếp giao cho Ngũ Thiên Tích thống nhất dẫn dắt, và trước mặt mọi người, bổ nhiệm Ngũ Thiên Tích làm Giáo úy.
Kể từ đó, tâm tư của những sĩ tốt này đã ổn định hơn, nguyện vì Trình tướng quân quên mình phục vụ. Nhưng một số quan quân cấp thấp của quân Minh Châu xem ra cảm thấy chướng mắt, đặc biệt là mấy người bình thường có quan hệ tốt với Trương Đường Trụ, không thể thay bạn báo thù thì thôi, trừng mắt nhìn kẻ thủ lên hai bậc, được đội trưởng thăng làm Giáo Úy, ngồi cùng hàng cùng bậc với mình, nét mặt không khỏi lộ ra sự bất bình tức giận.
Vương Nhị Mao đều để ý đến những chi tiết này, biết Trình Danh Chấn nóng lòng cầu tài, nhất thời không để ý đến cảm nghĩ của huynh đệ. Y không muốn để người bạn của mình bận tâm, đợi đến lúc nghỉ ngơi, liền tìm lí do có việc riêng, đi dạo đến cho doanh trướng của bọn người Mạnh Đại Bằng. Vài tên trong ổ đang tụ tập “uống nước nói chuyện”, bị Vương Nhị Mao chặn lại.
Mọi người biết quan hệ giữa Vương Nhị Mao và Trình Danh Chấn, nhất thời cảm thấy xấu hổ. Vương Nhị Mao lại không thèm để tâm, cười ha hả mà nói:
- Chưa báo thù cho Trương Hiệu úy, trong lòng mọi người chắc chắn đều bí bức đúng không. Bí bức thì chửi mấy câu, đừng có chịu đựng, tránh sinh bệnh!
mọi người bị đoán trúng tâm sự, nét mặt trở nên cổ quái, cổ họng nghẹn ứ hồi lâu, rốt cục có một Giáo úy tên Hoàng Văn gãi đầu gãi tai nói:
- Cũng không đơn thuần chỉ vì một mình Trương Đường Chủ. Đêm qua tên họ Ngũ ỷ vào bản lĩnh đấu đá lung tung với người trong đội, ít nhất chém chết bảy huynh đệ chúng ta, còn có mấy người bị y chặt đứt đùi, đời này phải chống gậy đi rồi…
- Đúng thế, trận Mạch Đao đúng là lợi hại, mọi người đều chịu không ít thiệt thòi!
Không đợi Hoàng Văn Hòa giải thích xong, Vương Nhị Mao thở dài.
- Ta nghe nói bọn họ lúc đó chỉ có hai mươi mấy người, không ngờ xung đột với đội ngũ mấy trăm huynh đệ của ta. Nếu không phải giáo đầu âm thầm dùng quỷ kế với y, còn không biết bao nhiêu người bị hại trong tay y!
- Cũng không gọi là quỷ kế, binh khí chúng ta thiệt thòi, đương nhiên phải nghĩ một cách khác!
- Hai quân trước trận, bản lĩnh có tác dụng là bản lĩnh thật sự. Không phải luận võ đọ sức, còn có cái gì âm thầm hay không âm thầm!
Chúng quan quân nói chính mình thì có thể, chứ không hi vọng sẽ tổn hại thanh danh của Trình Danh Chấn, mồm năm miệng mười phản bác.
Cái mà Vương Nhị Mao cần chính là như vậy, không kìm nổi cười ha hả:
- Bản lĩnh có hiệu quả chính là bản lĩnh thật sự, chúng ta tại sao không dùng Mạch Đao trận để đối phó với quan quân, để cho tên họ Ngũ xông lên phía trước, trực tiếp mở con đường huyết mạch. Chúng ta đi theo sau y chiếm lợi thế, há không phải bớt được nhiều việc sao?
Tất cả mọi người đều là những lão giang hồ từng trải qua nhiều trận chiến, nghe Vương Nhị Mao nói, trước mắt liền hiện ra cảnh Ngũ Thiên Tích và Hùng Khoát Hải đi đầu xung trận, mọi người sát vai nhau chém quân địch tán loạn. Ánh mắt rực sáng, oán khí trong lòng trong nháy mắt đã tan đi rất nhiều, nhưng trên miệng vẫn nói một cách chua xót:
- Bọn ta hiểu giáo đầu là vì tính otans cho tương lai của mọi người.nhưng chúng ta liều sống liều chết bao nhiêu năm, mới tích lũy được tiền vốn của Giáo Úy. Tên họ Ngũ đó nửa công lao cũng không có, dựa vào cái gì mà ngồi ngang hàng với bọn ta?
Lời này nghe có vẻ thiếu khí phách rồi. Mấy người này bình thường là những người nghiêm chỉnh, trong lòng mặc dù cũng nghĩ như vậy, nhưng giờ phút này mặt cũng đỏ lên vì bạn. Vương Nhị Mao cười lắc lắc đầu, thấp giọng nói:
- Cái gì giáo úy với không giáo úy. Mấy năm nay, giáo úy chết trong tay chúng ta còn ít hay sao? Quan hàm chẳng qua chỉ là xưng hô, giờ phút này điều mà chúng ta phải cân nhắc là quan quân, giáo đầu cũng phải nghĩ cách khiến tù binh nhanh chóng toàn tâm bán mạng cho chúng ta. Nếu để những tù binh kia làm thủ hạ của chúng ta, chúng ta còn sợ lúc lâm trận sẽ phản chúng ta. Chi bằng để cho tên họ Ngũ đó một chức cụi, để y ra mặt thu dụng tù binh, để người ngoài hiểu được, chỉ cận thay chúng ta làm việc, chúng ta liền đối xử bình đẳng. Nếu làm không tốt, cũng đều là người ngoài bọn họ làm, không liên quan gì đến huynh đệ chúng ta!
- Trong lòng giáo đầu đương nhiên vẫn nhớ kĩ huynh đệ cũ chúng ta! Điều này mọi người đều biết!
Mọi người càng nghe càng thấy lời của VN có lí, thở hổn hển nói.
- Điều này cũng không phải điều quan trọng nhất!
Vương Nhị Mao đã cởi bỏ khúc mắc của mọi người, nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng.
- Điều quan trọng nhất là chúng ta cần nhanh chóng khắc chế binh khí lợi hại của kỵ binh. Đợt bại trận của Trương Đại Đương Gia mọi người đều thấy rồi chứ? Lúc đó lão dẫn bao nhiêu huynh đệ, đối phương tổng cộng có bao nhiêu kỵ binh?
- Ta nghe người ta nói là sáu ngàn người, chưa đến bảy ngàn.
Hoàng Văn Hòa lắc đầu thở dài.
- Trận đó thua, khỏi phải nói là thê thảm thế nào. Mấy huynh đệ ta quen sau khi trở về bờ bên này sông Chương Thủy, đã nghe ngóng mọi nơi xem năm nay khi nào quân Minh Châu cần nhân sự khai hoang. Bọn họ thà rằng tình nguyện về nhà trồng trọt, cũng không muốn gặp lại kỵ binh của Lý Trọng Kiên nữa!
- Làm gì có sáu nghìn, đó là người của đầm Cự Lộc sợ nói ít quá sẽ mất mặt, nên tự mình rát vàng lên mặt mình thôiQ
Mạnh Đại Bằng bình thường quan hệ thân thiết với Trình Danh Chấn, đông nghe một lỗ tai, tây nghe một lỗ tai, nghe được không ít tin tức có liên quan đến Trương Đại Đương Gia toàn quân bị tiêu diệt.
- Ta nghe người ta nói, Lí Trọng Quân chỉ xuất có hơn hai nghìn người, đã lật ngược cả doanh trại quân đội của Trương Đại Đương Gia rồi.nếu không phải thời khắc mấu chốt có một viên sĩ quan nhận nhầm người, tưởng Trương Đại Đương Gia là ai gia thất lạc của y, tình nguyện bán mạng, thì Trương Đại Đương Gia căn bản không thể sống sót chạy ra ngoài!
- Không thể ít như vậy được? dù thế nào cũng phải năm ngàn người, huynh đệ đầm CL tuy rằng không bằng chúng ta, nhưng cũng không phải đều làm bằng bùn!
- Đúng là khoảng hai nghìn người, Lí Trọng Kiên người ta căn bản không coi đầm Cự Lộc là một đĩa thức ăn!
Các viên quan cấp thấp ngươi một lời ta một câu, nói chuyện xung quanh chuyện số lượng kỵ binh của Bác Lăng tham chiến. Bất kể tin tưởng Bác Lăng Quân xuất ra bao nhiêu người, ấn tượng của mọi người đối với cuộc chiến đấu đều vô cùng sâu sắc. Bọn họ trước giờ chưa từng trải qua thế tấn công mãnh liệt như vậy, giống như tia chớp trên trời đánh xuống, trốn không thoát, chỉ có thể trừng mắt chờ chết.
Vương Nhị Mao biết con số thật sự, nhưng không nói ra, chỉ cười ha ha nghe mọi người bàn luận. Dường như thích thú với cảm giác nắm giữ bí mật, cuối cùng, có người tỉnh ngộ lại, trừng mắt đoán:
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ giáo đầu coi trọng tên họ Ngũ kia, chính là vì để đối phó với kỵ binh Bác Lăng Quân?
- Đánh xong Tả Võ Hầu, cả vùng đất Hà Bắc còn quan quân nào dám giao thủ với chúng ta?
Vương Nhị Mao gật gật đầu, trên nét mắt hiện ra chút nghiêm túc.
- Nếu Bác Lăng quân phụng mệnh xuống phía nam, chúng ta lấy cái gì ra chống cự?
Mạch đao trận! Mọi người gần như không hẹn mà đồng thanh nghĩ đến một đáp án. Đối với đội ngũ Lục Lâm nuôi không nổi cũng mua không nổi binh mã tốt mà nói, cách duy nhất có hi vọng chống đỡ kỵ binh đó là dùng giáo dài và mạch đao kết hợp. Mà giáo dài chỉ thích hợp để ngăn cản, Mạch Đao lại có thể tấn công và phòng thủ. Thanh niên trai tráng do Hùng Khoát Hải và Ngũ Thiên Tích dẫn dắt cầm đao xông lên kỵ binh bị bức chậm, một đao vung lên, nhân mã đứt thành hai đoạn.
Chỉ trong chốc lát, mọi người đều hổ thẹn trước suy nghĩ thiển cận của mình vừa rồi, đồng thời cũng ngạc nhiên, chỉ trong vòng một năm, Vương đường chủ đã phân thành hai người. Trên người y không chỉ có sự tinh thông vốn vó, hơn nữa đằng sau sự tinh thông, còn có ngày càng nhiều sự thạo đời và cơ trí không tương xứng với tuổi tác của y.
100%
18px
910px
Tên tù binh thứ hai bị đẩy vào trung quân trướng tên là Ngu Kỳ, thấy Ngũ Thiên Tích nói xằng nói bậy một phen liền được đổi mạng sống, cũng học theo, thẳng cổ mắng:
- Cẩu tặc, ông nội là nhất thời không cẩn thận mới bị các ngươi bắt. Nếu như đánh trận đao thật thương thật, ai thắng ai thua còn chưa biết được. Hoặc là thả ông ra, hoặc là mau chóng để cho ông được thoải mái, đứng có nói những lời khiến ta tức giận!
Vừa nghe thấy dòng họ của đối phương, Trình Danh Chấn trong lòng đã có chút không thoải mái. Nhìn thấy quai hàm của đối phương, bộ dạng và cách nói, trong lòng càng ghét. Thuận theo mong muốn của y, hắn sai người đẩy ra khỏi viên môn trảm thị chúng (chặt đầu trước đông người để cảnh cáo). Hai bên thân vệ chưa giết được Ngũ Thiên Tích, trong lòng còn đang ngứa ngáy, lúc này thù mới hận cũ có chỗ phát tiết, một đám người nhào lên như sói ác, đem Ngu Kỳ ra ngoài xé xác.
Chưa đợi đến lúc bị đẩy ra khỏi trung quân trướng, Ngu Kỳ đã tè ra quần. Hai chân kéo lê trên mặt đất, vừa ra sức giãy giụa vừa hét:
- Đừng giết ta đừng giết ta! Xin hàng, xin hàng! Ta là họ Ngu Thị ở Giang Nam, có thể lấy tiền chuộc mạng. Thúc thúc ta ở trong triều đình còn có thể nói mấy câu, ông ấy nhất định có thể điều động toàn quân!
- Ha ha ha…
Các tướng lĩnh trong quân tướng cười vang, ánh mắt đầy khinh miệt. Người như thế giữ lại trên đời chỉ tốn cơm tốn gạo, quân Minh Châu không thèm. Trình Danh Chấn phất mạnh tay, dặn dò thân vệ mau chóng kéo Ngu Kỳ đi, tránh để y ở đây thêm mất mặt. Sau một lát, hai gã thân binh quay lại, đem đầu máu chảy đầm đìa cho mọi người xem, sau đó dùng vôi trắng che miệng máu, treo lên xoong đối diện bên Lạc Dương, nói cho đám người đến từ đông đô kia biết kết cục của việc trục lợi.
Có hai người Ngũ Thiên Tích và Ngu Kỳ làm gương, sau đó, chỗ khó nhất của vấn đề giải quyết tù binh lập tức dễ dàng hơn rất nhiều. Quan quân Tả Võ Hầu cấp thấp nhất và sĩ tốt bình thường vốn bởi vì cách làm có công không thưởng của triều Đại Tùy mà thất vọng vô cùng, thấy Ngũ Thiên Tích sau khi đầu hàng có thể sống sót, lần lượt tỏ ý đầu hàng. Làm một lâu là bình thường trong Mình Châu quân cũng được, đến Bình Ân khai hoang cũng được, miễn là có một con đường sống, tuyệt đối sẽ không oán hận. Còn những quan quân cấp tương đối cao, biết Trình Danh Chấn không phải là kẻ hồ đồ dễ lừa gạt, sau khi bị đẩy vào trong Trung Quân Trướng liền quỳ xin hàng. Những người muốn được tận trung với triều Đại Tùy thì cầu được chết một cách sảng khoái, Trình Danh Chấn cũng không làm khó bọn họ. Những tướng lĩnh định đầu hàng, sau khi áp giải vào trong doanh, tạm thời làm khách nhân giam lỏng. Sau này có đủ thời gian, thì căn cứ vào bản lĩnh và thân thế của họ để phân biệt, quyết định giữ lại tận lực cho quân Minh Châu, còn lại báo cho gia đình mang tiền đến chuộc người. Đối với những người thề sống chết không hàng, thì đem chém toàn bộ, thi thể chôn cất cùng với những quân Tùy chết trận đêm qua, đầu thì dùng vôi trắng cầm máu, treo lên cành cây cao để tỏ rõ thị uy.
Xử lý một phen như vậy, cuối cùng quân sĩ Tả Võ Hầu lựa chọn đầu hàng còn lại hơn hai trăm người. Trình Danh Chấn trực tiếp phân công cho bọn họ một đoàn, tạm thời lấy hai tộc làm cơ sở, một tộc bị khuyết thiếu sẽ bổ sung sau, trực tiếp giao cho Ngũ Thiên Tích thống nhất dẫn dắt, và trước mặt mọi người, bổ nhiệm Ngũ Thiên Tích làm Giáo úy.
Kể từ đó, tâm tư của những sĩ tốt này đã ổn định hơn, nguyện vì Trình tướng quân quên mình phục vụ. Nhưng một số quan quân cấp thấp của quân Minh Châu xem ra cảm thấy chướng mắt, đặc biệt là mấy người bình thường có quan hệ tốt với Trương Đường Trụ, không thể thay bạn báo thù thì thôi, trừng mắt nhìn kẻ thủ lên hai bậc, được đội trưởng thăng làm Giáo Úy, ngồi cùng hàng cùng bậc với mình, nét mặt không khỏi lộ ra sự bất bình tức giận.
Vương Nhị Mao đều để ý đến những chi tiết này, biết Trình Danh Chấn nóng lòng cầu tài, nhất thời không để ý đến cảm nghĩ của huynh đệ. Y không muốn để người bạn của mình bận tâm, đợi đến lúc nghỉ ngơi, liền tìm lí do có việc riêng, đi dạo đến cho doanh trướng của bọn người Mạnh Đại Bằng. Vài tên trong ổ đang tụ tập “uống nước nói chuyện”, bị Vương Nhị Mao chặn lại.
Mọi người biết quan hệ giữa Vương Nhị Mao và Trình Danh Chấn, nhất thời cảm thấy xấu hổ. Vương Nhị Mao lại không thèm để tâm, cười ha hả mà nói:
- Chưa báo thù cho Trương Hiệu úy, trong lòng mọi người chắc chắn đều bí bức đúng không. Bí bức thì chửi mấy câu, đừng có chịu đựng, tránh sinh bệnh!
mọi người bị đoán trúng tâm sự, nét mặt trở nên cổ quái, cổ họng nghẹn ứ hồi lâu, rốt cục có một Giáo úy tên Hoàng Văn gãi đầu gãi tai nói:
- Cũng không đơn thuần chỉ vì một mình Trương Đường Chủ. Đêm qua tên họ Ngũ ỷ vào bản lĩnh đấu đá lung tung với người trong đội, ít nhất chém chết bảy huynh đệ chúng ta, còn có mấy người bị y chặt đứt đùi, đời này phải chống gậy đi rồi…
- Đúng thế, trận Mạch Đao đúng là lợi hại, mọi người đều chịu không ít thiệt thòi!
Không đợi Hoàng Văn Hòa giải thích xong, Vương Nhị Mao thở dài.
- Ta nghe nói bọn họ lúc đó chỉ có hai mươi mấy người, không ngờ xung đột với đội ngũ mấy trăm huynh đệ của ta. Nếu không phải giáo đầu âm thầm dùng quỷ kế với y, còn không biết bao nhiêu người bị hại trong tay y!
- Cũng không gọi là quỷ kế, binh khí chúng ta thiệt thòi, đương nhiên phải nghĩ một cách khác!
- Hai quân trước trận, bản lĩnh có tác dụng là bản lĩnh thật sự. Không phải luận võ đọ sức, còn có cái gì âm thầm hay không âm thầm!
Chúng quan quân nói chính mình thì có thể, chứ không hi vọng sẽ tổn hại thanh danh của Trình Danh Chấn, mồm năm miệng mười phản bác.
Cái mà Vương Nhị Mao cần chính là như vậy, không kìm nổi cười ha hả:
- Bản lĩnh có hiệu quả chính là bản lĩnh thật sự, chúng ta tại sao không dùng Mạch Đao trận để đối phó với quan quân, để cho tên họ Ngũ xông lên phía trước, trực tiếp mở con đường huyết mạch. Chúng ta đi theo sau y chiếm lợi thế, há không phải bớt được nhiều việc sao?
Tất cả mọi người đều là những lão giang hồ từng trải qua nhiều trận chiến, nghe Vương Nhị Mao nói, trước mắt liền hiện ra cảnh Ngũ Thiên Tích và Hùng Khoát Hải đi đầu xung trận, mọi người sát vai nhau chém quân địch tán loạn. Ánh mắt rực sáng, oán khí trong lòng trong nháy mắt đã tan đi rất nhiều, nhưng trên miệng vẫn nói một cách chua xót:
- Bọn ta hiểu giáo đầu là vì tính otans cho tương lai của mọi người.nhưng chúng ta liều sống liều chết bao nhiêu năm, mới tích lũy được tiền vốn của Giáo Úy. Tên họ Ngũ đó nửa công lao cũng không có, dựa vào cái gì mà ngồi ngang hàng với bọn ta?
Lời này nghe có vẻ thiếu khí phách rồi. Mấy người này bình thường là những người nghiêm chỉnh, trong lòng mặc dù cũng nghĩ như vậy, nhưng giờ phút này mặt cũng đỏ lên vì bạn. Vương Nhị Mao cười lắc lắc đầu, thấp giọng nói:
- Cái gì giáo úy với không giáo úy. Mấy năm nay, giáo úy chết trong tay chúng ta còn ít hay sao? Quan hàm chẳng qua chỉ là xưng hô, giờ phút này điều mà chúng ta phải cân nhắc là quan quân, giáo đầu cũng phải nghĩ cách khiến tù binh nhanh chóng toàn tâm bán mạng cho chúng ta. Nếu để những tù binh kia làm thủ hạ của chúng ta, chúng ta còn sợ lúc lâm trận sẽ phản chúng ta. Chi bằng để cho tên họ Ngũ đó một chức cụi, để y ra mặt thu dụng tù binh, để người ngoài hiểu được, chỉ cận thay chúng ta làm việc, chúng ta liền đối xử bình đẳng. Nếu làm không tốt, cũng đều là người ngoài bọn họ làm, không liên quan gì đến huynh đệ chúng ta!
- Trong lòng giáo đầu đương nhiên vẫn nhớ kĩ huynh đệ cũ chúng ta! Điều này mọi người đều biết!
Mọi người càng nghe càng thấy lời của VN có lí, thở hổn hển nói.
- Điều này cũng không phải điều quan trọng nhất!
Vương Nhị Mao đã cởi bỏ khúc mắc của mọi người, nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng.
- Điều quan trọng nhất là chúng ta cần nhanh chóng khắc chế binh khí lợi hại của kỵ binh. Đợt bại trận của Trương Đại Đương Gia mọi người đều thấy rồi chứ? Lúc đó lão dẫn bao nhiêu huynh đệ, đối phương tổng cộng có bao nhiêu kỵ binh?
- Ta nghe người ta nói là sáu ngàn người, chưa đến bảy ngàn.
Hoàng Văn Hòa lắc đầu thở dài.
- Trận đó thua, khỏi phải nói là thê thảm thế nào. Mấy huynh đệ ta quen sau khi trở về bờ bên này sông Chương Thủy, đã nghe ngóng mọi nơi xem năm nay khi nào quân Minh Châu cần nhân sự khai hoang. Bọn họ thà rằng tình nguyện về nhà trồng trọt, cũng không muốn gặp lại kỵ binh của Lý Trọng Kiên nữa!
- Làm gì có sáu nghìn, đó là người của đầm Cự Lộc sợ nói ít quá sẽ mất mặt, nên tự mình rát vàng lên mặt mình thôiQ
Mạnh Đại Bằng bình thường quan hệ thân thiết với Trình Danh Chấn, đông nghe một lỗ tai, tây nghe một lỗ tai, nghe được không ít tin tức có liên quan đến Trương Đại Đương Gia toàn quân bị tiêu diệt.
- Ta nghe người ta nói, Lí Trọng Quân chỉ xuất có hơn hai nghìn người, đã lật ngược cả doanh trại quân đội của Trương Đại Đương Gia rồi.nếu không phải thời khắc mấu chốt có một viên sĩ quan nhận nhầm người, tưởng Trương Đại Đương Gia là ai gia thất lạc của y, tình nguyện bán mạng, thì Trương Đại Đương Gia căn bản không thể sống sót chạy ra ngoài!
- Không thể ít như vậy được? dù thế nào cũng phải năm ngàn người, huynh đệ đầm CL tuy rằng không bằng chúng ta, nhưng cũng không phải đều làm bằng bùn!
- Đúng là khoảng hai nghìn người, Lí Trọng Kiên người ta căn bản không coi đầm Cự Lộc là một đĩa thức ăn!
Các viên quan cấp thấp ngươi một lời ta một câu, nói chuyện xung quanh chuyện số lượng kỵ binh của Bác Lăng tham chiến. Bất kể tin tưởng Bác Lăng Quân xuất ra bao nhiêu người, ấn tượng của mọi người đối với cuộc chiến đấu đều vô cùng sâu sắc. Bọn họ trước giờ chưa từng trải qua thế tấn công mãnh liệt như vậy, giống như tia chớp trên trời đánh xuống, trốn không thoát, chỉ có thể trừng mắt chờ chết.
Vương Nhị Mao biết con số thật sự, nhưng không nói ra, chỉ cười ha ha nghe mọi người bàn luận. Dường như thích thú với cảm giác nắm giữ bí mật, cuối cùng, có người tỉnh ngộ lại, trừng mắt đoán:
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ giáo đầu coi trọng tên họ Ngũ kia, chính là vì để đối phó với kỵ binh Bác Lăng Quân?
- Đánh xong Tả Võ Hầu, cả vùng đất Hà Bắc còn quan quân nào dám giao thủ với chúng ta?
Vương Nhị Mao gật gật đầu, trên nét mắt hiện ra chút nghiêm túc.
- Nếu Bác Lăng quân phụng mệnh xuống phía nam, chúng ta lấy cái gì ra chống cự?
Mạch đao trận! Mọi người gần như không hẹn mà đồng thanh nghĩ đến một đáp án. Đối với đội ngũ Lục Lâm nuôi không nổi cũng mua không nổi binh mã tốt mà nói, cách duy nhất có hi vọng chống đỡ kỵ binh đó là dùng giáo dài và mạch đao kết hợp. Mà giáo dài chỉ thích hợp để ngăn cản, Mạch Đao lại có thể tấn công và phòng thủ. Thanh niên trai tráng do Hùng Khoát Hải và Ngũ Thiên Tích dẫn dắt cầm đao xông lên kỵ binh bị bức chậm, một đao vung lên, nhân mã đứt thành hai đoạn.
Chỉ trong chốc lát, mọi người đều hổ thẹn trước suy nghĩ thiển cận của mình vừa rồi, đồng thời cũng ngạc nhiên, chỉ trong vòng một năm, Vương đường chủ đã phân thành hai người. Trên người y không chỉ có sự tinh thông vốn vó, hơn nữa đằng sau sự tinh thông, còn có ngày càng nhiều sự thạo đời và cơ trí không tương xứng với tuổi tác của y.
Danh sách chương
- Chương 1: Lời dẫn
- Chương 2: Thành Nam (1)
- Chương 3: Thành Nam (2)
- Chương 4: Thành Nam (3)
- Chương 5: Thành Nam (4)
- Chương 6: Thành Nam (5)
- Chương 7: Thành Nam (5)
- Chương 8: Thành Nam (7)
- Chương 9: Thành Nam (8)
- Chương 10: Thành Nam (9)
- Chương 11: Thành Nam (10)
- Chương 12: Thành Nam (11)
- Chương 13: Thành Nam (12)
- Chương 14: Thành Nam (13)
- Chương 15: Thành Nam (14)
- Chương 16: Thành Nam (15)
- Chương 17: Thành Nam (16)
- Chương 18: Thành Nam (17)
- Chương 19: Thành Nam (18)
- Chương 20: Thành Nam (19)
- Chương 21: Thành Nam (20)
- Chương 22: Thành Nam (21)
- Chương 23: Thành Nam (22)
- Chương 24: Oanh Kha (1)
- Chương 25: Oanh Kha (2)
- Chương 26: Oanh Kha (3)
- Chương 27: Oanh Kha (4)
- Chương 28: Oanh Kha (5)
- Chương 29: Oanh Kha (6)
- Chương 30: Oanh Kha (7)
- Chương 31: Oanh Kha (8)
- Chương 32: Oanh Kha (9)
- Chương 33: Oanh Kha (10)
- Chương 34: Oanh Kha (11)
- Chương 35: Oanh Kha (12)
- Chương 36: Oanh Kha (13)
- Chương 37: Oanh Kha (14)
- Chương 38: Oanh Kha (15)
- Chương 39: Oanh Kha (16)
- Chương 40: Oanh Kha (17)
- Chương 41: Oanh Kha (18)
- Chương 42: Oanh Kha (19)
- Chương 43: Oanh Kha (20)
- Chương 44: Oanh Kha (21)
- Chương 45: Oanh Kha (22)
- Chương 46: Oanh Kha (23)
- Chương 47: Oanh Kha (24)
- Chương 48: Oanh Kha (25)
- Chương 49: Đông Môn (1)
- Chương 50: Đông Môn (2)
- Chương 51: Đông Môn (3)
- Chương 52: Đông Môn (4)
- Chương 53: Đông Môn (5)
- Chương 54: Đông Môn (6)
- Chương 55: Đông Môn (7)
- Chương 56: Đông Môn (8)
- Chương 57: Đông Môn (9)
- Chương 58: Đông Môn (10)
- Chương 59: Đông Môn (11)
- Chương 60: Đông Môn (12)
- Chương 61: Đông Môn (13)
- Chương 62: Đông Môn (14)
- Chương 63: Đông Môn (15)
- Chương 64: Đông Môn (16)
- Chương 65: Đông Môn (17)
- Chương 66: Đông Môn (18)
- Chương 67: Đông Môn (19)
- Chương 68: Đông Môn (20)
- Chương 69: Đông Môn (21)
- Chương 70: Đông Môn (22)
- Chương 71: Đông Môn (23)
- Chương 72: Đông Môn (24)
- Chương 73: Đông Môn (25)
- Chương 74: Đông Môn (26)
- Chương 75: Đông Môn (27)
- Chương 76: Đông Môn (28)
- Chương 77: Đông Môn (29)
- Chương 78: Đông Môn (30)
- Chương 79: Đông Môn (31)
- Chương 80: Đông Môn (32)
- Chương 81: Đông Môn (33)
- Chương 82: Đông Môn (34)
- Chương 83: Đông Môn (35)
- Chương 84: Đông Môn (36)
- Chương 85: Hồng trần (1)
- Chương 86: Hồng trần (2)
- Chương 87: Hồng trần (3)
- Chương 88: Hồng trần (4)
- Chương 89: Hồng trần (5)
- Chương 90: Hồng trần (6)
- Chương 91: Hồng trần (7)
- Chương 92: Hồng trần (8)
- Chương 93: Hồng trần (9)
- Chương 94: Hồng trần (10)
- Chương 95: Hồng trần (11)
- Chương 96: Hồng trần (12)
- Chương 97: Hồng trần (13)
- Chương 98: Hồng trần (14)
- Chương 99: Hồng trần (15)
- Chương 100: Hồng trần (16)
- Chương 101: Hồng trần (17).
- Chương 102: Hồng trần (18).
- Chương 103: Hồng trần (19).
- Chương 104: Hồng trần (20).
- Chương 105: Hồng trần (21).
- Chương 106: Đông chí (1).
- Chương 107: Đông chí (2).
- Chương 108: Đông chí (3).
- Chương 109: Đông chí (4).
- Chương 110: Đông chí (5).
- Chương 111: Đông chí (6).
- Chương 112: Đông chí (7).
- Chương 113: Đông chí (8).
- Chương 114: Đông chí (9).
- Chương 115: Đông chí (10).
- Chương 116: Đông chí (11).
- Chương 117: Đông chí (12).
- Chương 118: Đông chí (13).
- Chương 119: Đông chí (14).
- Chương 120: Đông chí (15).
- Chương 121: Đông chí (16).
- Chương 122: Đông chí (17).
- Chương 123: Đông chí (18).
- Chương 124: Đông chí (19).
- Chương 125: Đông chí (20).
- Chương 126: Đông chí (21).
- Chương 127: Đông chí (22).
- Chương 128: Đông chí (23).
- Chương 129: Đông chí (24).
- Chương 130: Tây Cố (1).
- Chương 131: Tây Cố (2).
- Chương 132: Tây Cố (3).
- Chương 133: Tây Cố (4).
- Chương 134: Tây Cố (5).
- Chương 135: Tây Cố (6).
- Chương 136: Tây Cố (7).
- Chương 137: Tây Cố (8).
- Chương 138: Tây Cố (9).
- Chương 139: Tây Cố (10).
- Chương 140: Tây Cố (11).
- Chương 141: Tây Cố (12).
- Chương 142: Tây Cố (13).
- Chương 143: Chiết liễu (1).
- Chương 144: Chiết liễu (2).
- Chương 145: Chiết liễu (3).
- Chương 146: Chiết Liễu (4).
- Chương 147: Chiết Liễu (5).
- Chương 148: Chiết Liễu (6).
- Chương 149: Chiết Liễu (7).
- Chương 150: Chiết Liễu (8).
- Chương 151: Chiết Liễu (9).
- Chương 152: Chiết Liễu (10).
- Chương 153: Chiết Liễu (11).
- Chương 154: Chiết Liễu (14).
- Chương 155: Chiết Liễu (15).
- Chương 156: Chiết Liễu (16).
- Chương 157: Chiết Liễu (17).
- Chương 158: Chiết Liễu (18).
- Chương 159: Chiết Liễu (19).
- Chương 160: Chiết Liễu (20).
- Chương 161: Chiết Liễu (21).
- Chương 162: Chiết Liễu (22).
- Chương 163: Chiết Liễu (23).
- Chương 164: Chiết Liễu (24).
- Chương 165: Chiết Liễu (25).
- Chương 166: Đằng Uyên (1).
- Chương 167: Đằng Uyên (2).
- Chương 168: Đằng Uyên (3).
- Chương 169: Đằng Uyên (4).
- Chương 170: Đằng Uyên (5).
- Chương 171: Đằng Uyên (6).
- Chương 172: Đằng Uyên (7).
- Chương 173: Đằng Uyên (8).
- Chương 174: Đằng Uyên (9).
- Chương 175: Đằng Uyên (10).
- Chương 176: Đằng Uyên (11).
- Chương 177: Đằng Uyên (12).
- Chương 178: Đằng Uyên (13).
- Chương 179: Đằng Uyên (14).
- Chương 180: Đằng Uyên (15).
- Chương 181: Đằng Uyên (16).
- Chương 182: Đằng Uyên (17).
- Chương 183: Đằng Uyên (18).
- Chương 184: Đằng Uyên (19).
- Chương 185: Đằng Uyên (20).
- Chương 185: Đằng Uyên (21).
- Chương 186: Đằng Uyên (22).
- Chương 187: Đằng Uyên (23).
- Chương 188: Đằng Uyên (24).
- Chương 189: Đằng Uyên (25).
- Chương 190: Đằng Uyên (26).
- Chương 191: Đằng Uyên (27).
- Chương 192: Đằng Uyên (28).
- Chương 193: Đằng Uyên (29).
- Chương 194: Đằng Uyên (30).
- Chương 195: Đằng Uyên (31).
- Chương 196: Đằng Uyên (32).
- Chương 197: Đằng Uyên (33).
- Chương 1: Tiết thu (1)
- Chương 1: Tiết thu (2)
- Chương 1: Tiết thu (3)
- Chương 1: Tiết thu (4)
- Chương 1: Tiết thu (5)
- Chương 1: Tiết thu (6)
- Chương 1: Tiết thu (7)
- Chương 1: Tiết thu (8)
- Chương 1: Tiết thu (9)
- Chương 1: Tiết thu (10)
- Chương 1: Tiết thu (11)
- Chương 1: Tiết thu (12)
- Chương 1: Tiết thu (13)
- Chương 1: Tiết thu (14)
- Chương 1: Tiết thu (15)
- Chương 1: Tiết thu (16)
- Chương 1: Tiết thu (17)
- Chương 1: Tiết thu (18)
- Chương 1: Tiết thu (19)
- Chương 1: Tiết thu (20)
- Chương 1: Tiết thu (21)
- Chương 1: Tiết thu (22)
- Chương 1: Tiết thu (23)
- Chương 1: Tiết thu (24)
- Chương 1: Tiết thu (25)
- Chương 1: Tiết thu (26)
- Chương 1: Tiết thu (27)
- Chương 1: Tiết thu (28)
- Chương 1: Tiết thu (29)
- Chương 1: Tiết thu (30)
- Chương 1: Tiết thu (31)
- Chương 1: Tiết thu (32)
- Chương 1: Tiết thu (33)
- Chương 1: Tiết thu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (1)
- Chương 2: Tử Lưu (2)
- Chương 2: Tử Lưu (3)
- Chương 2: Tử Lưu (4)
- Chương 2: Tử Lưu (5)
- Chương 2: Tử Lưu (6)
- Chương 2: Tử Lưu (7)
- Chương 2: Tử Lưu (8)
- Chương 2: Tử Lưu (9)
- Chương 2: Tử Lưu (10)
- Chương 2: Tử Lưu (11)
- Chương 2: Tử Lưu (12)
- Chương 2: Tử Lưu (13)
- Chương 2: Tử Lưu (14)
- Chương 2: Tử Lưu (15)
- Chương 2: Tử Lưu (16)
- Chương 2: Tử Lưu (17)
- Chương 2: Tử Lưu (18)
- Chương 2: Tử Lưu (19)
- Chương 2: Tử Lưu (20)
- Chương 2: Tử Lưu (21)
- Chương 2: Tử Lưu (22)
- Chương 2: Tử Lưu (23)
- Chương 2: Tử Lưu (24)
- Chương 2: Tử Lưu (25)
- Chương 2: Tử Lưu (26)
- Chương 2: Tử Lưu (27)
- Chương 2: Tử Lưu (28)
- Chương 2: Tử Lưu (29)
- Chương 2: Tử Lưu (30)
- Chương 2: Tử Lưu (31)
- Chương 2: Tử Lưu (32)
- Chương 2: Tử Lưu (33)
- Chương 2: Tử Lưu (34)
- Chương 2: Tử Lưu (35)
- Chương 2: Tử Lưu (36)
- Chương 2: Tử Lưu (37)
- Chương 2: Tử Lưu (38)
- Chương 2: Tử Lưu (39)
- Chương 2: Tử Lưu (40)
- Chương 3: Triều lộ (1)
- Chương 3: Triều lộ (2)
- Chương 3: Triều lộ (3)
- Chương 3: Triều lộ (4)
- Chương 3: Triều lộ (5)
- Chương 3: Triều lộ (6)
- Chương 3: Triều lộ (7)
- Chương 3: Triều lộ (8)
- Chương 3: Triều lộ (9)
- Chương 3: Triều lộ (10)
- Chương 3: Triều lộ (11)
- Chương 3: Triều lộ (12)
- Chương 3: Triều lộ (13)
- Chương 3: Triều lộ (14)
- Chương 3: Triều lộ (15)
- Chương 3: Triều lộ (16)
- Chương 3: Triều lộ (17)
- Chương 3: Triều lộ (18)
- Chương 3: Triều lộ (19)
- Chương 3: Triều lộ (20)
- Chương 3: Triều lộ (21)
- Chương 3: Triều lộ (22)
- Chương 3: Triều lộ (23)
- Chương 3: Triều lộ (24)
- Chương 3: Triều lộ (25)
- Chương 3: Triều lộ (26)
- Chương 3: Triều lộ (27)
- Chương 3: Triều lộ (28)
- Chương 3: Triều lộ (29)
- Chương 3: Triều lộ (30)
- Chương 3: Triều lộ (31)
- Chương 3: Triều lộ (32)
- Chương 3: Triều lộ (33)
- Chương 3: Triều lộ (34)
- Chương 3: Triều lộ (35)
- Chương 3: Triều lộ (36)
- Chương 3: Triều lộ (37)
- Chương 3: Triều lộ (38)
- Chương 3: Triều lộ (39)
- Chương 3: Triều lộ (40)
- Chương 3: Triều lộ (41)
- Chương 3: Triều lộ (42)
- Chương 3: Triều lộ (43)
- Chương 3: Triều lộ (44)
- Chương 3: Triều lộ (45)
- Chương 3: Triều lộ (46)
- Chương 3: Triều lộ (47)
- Chương 3: Triều lộ (48)
- Chương 3: Triều lộ (49)
- Chương 3: Triều lộ (50)
- Chương 3: Triều lộ (51)
- Chương 3: Triều lộ (52)
- Chương 3: Triều lộ (53)
- Chương 3: Triều lộ (54)
- Chương 3: Triều lộ (55)
- Chương 3: Triều lộ (56)
- Chương 4: Thải vi (*) (1)
- Chương 4: Thải vi (2)
- Chương 4: Thải vi (3)
- Chương 4: Thải vi (4)
- Chương 4: Thải vi (5.1)
- Chương 4: Thải vi (5.2)
- Chương 4: Thải vi (6)
- Chương 4: Thải vi (7)
- Chương 4: Thải vi (8)
- Chương 4: Thải vi (9)
- Chương 4: Thải vi (10)
- Chương 4: Thải vi (11)
- Chương 4: Thải vi (12)
- Chương 4: Thải vi (13)
- Chương 4: Thải vi (14)
- Chương 4: Thải vi (15)
- Chương 4: Thải vi (16)
- Chương 4: Thải vi (17)
- Chương 4: Thải vi (18)
- Chương 4: Thải vi (19)
- Chương 4: Thải vi (20)
- Chương 4: Thải vi (21)
- Chương 4: Thải vi (22)
- Chương 4: Thải vi (23)
- Chương 4: Thải vi (24)
- Chương 4: Thải vi (25)
- Chương 1: Ván bài (1)
- Chương 2: Ván bài (2)
- Chương 3: Ván bài (3)
- Chương 4: Ván bài (4)
- Chương 5: Ván bài (5)
- Chương 6: Ván bài (6)
- Chương 7: Ván bài (7)
- Chương 8: Ván bài (8)
- Chương 9: Ván bài (9)
- Chương 10: Ván bài (10)
- Chương 11: Ván bài (11)
- Chương 12: Ván bài (12)
- Chương 13: Ván bài (13)
- Chương 14: Ván bài (14)
- Chương 15: Ván bài (15)
- Chương 16: Ván bài (16)
- Chương 17: Ván bài (17)
- Chương 18: Ván bài (18)
- Chương 19: Ván bài (19)
- Chương 20: Ván bài (20)
- Chương 21: Ván bài (21)
- Chương 22: Ván bài (22)
- Chương 23: Ván bài (23)
- Chương 24: Ván bài (24)
- Chương 25: Ván bài (25)
- Chương 26: Ván bài (26)
- Chương 27: Ván bài (27)
- Chương 28: Ván bài (28)
- Chương 29: Ván bài (29)
- Chương 30: Ván bài (30)
- Chương 31: Ván bài (31)
- Chương 32: Ván bài (32)
- Chương 33: Ván bài (33)
- Chương 34: Ván bài (34)
- Chương 35: Ván bài (35)
- Chương 36: Ván bài (36)
- Chương 37: Ván bài (37)
- Chương 38: Ván bài (38)
- Chương 39: Hoàng tước (1)
- Chương 40: Hoàng tước (2)
- Chương 41: Hoàng tước (2)
- Chương 42: Hoàng tước (3)
- Chương 43: Hoàng tước (4)
- Chương 44: Hoàng tước (5)
- Chương 45: Hoàng tước (6)
- Chương 46: Hoàng tước (7)
- Chương 47: Hoàng tước (8)
- Chương 48: Hoàng tước (9)
- Chương 49: Hoàng tước (10)
- Chương 50: Hoàng tước (11)
- Chương 51: Hoàng tước (12)
- Chương 52: Hoàng tước (13)
- Chương 53: Hoàng tước (14)
- Chương 54: Hoàng tước (15)
- Chương 55: Hoàng tước (16)
- Chương 56: Hoàng tước (17)
- Chương 57: Hoàng tước (18)
- Chương 58: Hoàng tước (19)
- Chương 59: Hoàng tước (20)
- Chương 60: Hoàng tước (21)
- Chương 61: Hoàng tước (22)
- Chương 62: Hoàng tước (23)
- Chương 63: Hoàng tước (24)
- Chương 64: Hoàng tước (25)
- Chương 65: Hoàng tước (26)
- Chương 66: Hoàng tước (27)
- Chương 67: Hoàng tước (28)
- Chương 68: Hoàng tước (29)
- Chương 69: Hoàng tước (30)
- Chương 70: Hoàng tước (31)
- Chương 71: Hoàng tước (32)
- Chương 72: Phiêu tơ
- Chương 73: Phiêu tơ (2)
- Chương 74: Phiêu tơ (3)
- Chương 75: Phiêu tơ (4)
- Chương 76: Phiêu tơ (5)
- Chương 77: Phiêu tơ (6)
- Chương 78: Phiêu tơ (7)
- Chương 79: Phiêu tơ (8)
- Chương 80: Phiêu tơ (9)
- Chương 81: Phiêu tơ (10)
- Chương 82: Phiêu tơ (11)
- Chương 83: Phiêu tơ (12)
- Chương 84: Phiêu tơ (13)
- Chương 85: Phiêu tơ (14)
- Chương 86: Phiêu tơ (15)
- Chương 87: Phiêu tơ (16)
- Chương 88: Phiêu tơ (17)
- Chương 89: Phiêu tơ (18)
- Chương 90: Phiêu tơ (19)
- Chương 91: Phiêu tơ (20)
- Chương 92: Phiêu tơ (21)
- Chương 93: Phiêu tơ (22)
- Chương 94: Phiêu tơ (23)
- Chương 95: Phiêu tơ (24)
- Chương 96: Phiêu tơ (25)
- Chương 97: Phiêu tơ (26)
- Chương 98: Phiêu tơ (27)
- Chương 99: Phiêu tơ (28)
- Chương 100: Phiêu tơ (29)
- Chương 101: Phiêu tơ (30)
- Chương 102: Phiêu tơ (31)
- Chương 103: Phiêu tơ (32)
- Chương 104: Phiêu tơ (33)
- Chương 105: Phiêu tơ (34)
- Chương 106: Phiêu tơ (35)
- Chương 107: Thăng trầm (1)
- Chương 108: Thăng trầm (2)
- Chương 109: Thăng trầm (3)
- Chương 110: Thăng trầm (4)
- Chương 111: Thăng trầm (5)
- Chương 112: Thăng trầm (6)
- Chương 113: Thăng trầm (7)
- Chương 114: Thăng trầm (8)
- Chương 115: Thăng trầm (9)
- Chương 116: Thăng trầm (10)
- Chương 117: Thăng trầm (11)
- Chương 118: Thăng trầm (12)
- Chương 119: Thăng trầm (13)
- Chương 120: Thăng trầm (14)
- Chương 121: Thăng trầm (15)
- Chương 122: Thăng trầm (16)
- Chương 123: Thăng trầm (17)
- Chương 124: Thăng trầm (18)
- Chương 125: Thăng trầm (19)
- Chương 126: Thăng trầm (20)
- Chương 127: Thăng trầm (21)
- Chương 128: Thăng trầm (22)
- Chương 129: Thăng trầm (23)
- Chương 130: Thăng trầm (24)
- Chương 131: Thăng trầm (25)
- Chương 132: Thăng trầm (26)
- Chương 133: Thăng trầm (27)
- Chương 134: Thăng trầm (28)
- Chương 135: Vấn đỉnh (1)
- Chương 136: Vấn đỉnh (2)
- Chương 137: Vấn đỉnh (3)
- Chương 138: Vấn đỉnh (4)
- Chương 139: Vấn đỉnh (5)
- Chương 140: Vấn đỉnh (6)
- Chương 141: Vấn đỉnh (7)
- Chương 142: Vấn đỉnh (8)
- Chương 143: Vấn đỉnh (9)
- Chương 144: Vấn đỉnh (10)
- Chương 145: Vấn đỉnh (11)
- Chương 146: Vấn đỉnh (12)
- Chương 147: Vấn đỉnh (13)
- Chương 148: Vấn đỉnh (14)
- Chương 149: Vấn đỉnh (15)
- Chương 150: Vấn đỉnh (16)
- Chương 151: Vấn đỉnh (17)
- Chương 152: Vấn đỉnh (18)
- Chương 153: Vấn đỉnh (19)
- Chương 154: Vấn đỉnh (20)
- Chương 155: Vấn đỉnh (21)
- Chương 156: Vấn đỉnh (22)
- Chương 157: Vấn đỉnh (23)
- Chương 158: Vấn đỉnh (24)
- Chương 159: Vấn đỉnh (25)
- Chương 160: Vấn đỉnh (26)
- Chương 161: Vấn đỉnh (27)
- Chương 162: Vấn đỉnh (28)
- Chương 163: Vấn đỉnh (29)
- Chương 164: Vấn đỉnh (30)
- Chương 165: Vấn đỉnh (31)
- Chương 166: Vấn đỉnh (32)
- Chương 167: Vấn đỉnh (33)
- Chương 168: Vấn đỉnh (34)
- Chương 169: Vấn đỉnh (35)
- Chương 170: Vấn đỉnh (36)
- Chương 171: Vấn đỉnh (37)
- Chương 172: Vấn đỉnh (38)
- Chương 173: Vấn đỉnh (39)
- Chương 174: Vấn đỉnh (40)
- Chương 175: Vấn đỉnh (41)
- Chương 176: Vấn đỉnh (42)
- Chương 177: Tranh giành (1).
- Chương 178: Tranh giành (2).
- Chương 179: Tranh giành (3).
- Chương 180: Tranh giành (4).
- Chương 181: Tranh giành (5).
- Chương 182: Tranh giành (6).
- Chương 183: Tranh giành (7).
- Chương 184: Tranh giành (8).
- Chương 185: Tranh giành (9).
- Chương 186: Tranh giành (10).
- Chương 187: Tranh giành (11).
- Chương 188: Tranh giành (12).
- Chương 189: Tranh giành (13).
- Chương 190: Tranh giành (14).
- Chương 191: Tranh giành (15).
- Chương 192: Tranh giành (16).
- Chương 193: Tranh giành (17).
- Chương 194: Canh bạc (1)
- Chương 195: Canh bạc (2)
- Chương 196: Canh bạc (3)
- Chương 197: Canh bạc (4)
- Chương 198: Canh bạc (5)
- Chương 199: Canh bạc (6)
- Chương 200: Canh bạc (7)
- Chương 201: Canh bạc (8)
- Chương 202: Canh bạc (9)
- Chương 203: Canh bạc (10)
- Chương 204: Canh bạc (11)
- Chương 205: Canh bạc (12)
- Chương 206: Canh bạc (13)
- Chương 207: Canh bạc (14)
- Chương 208: Canh bạc (15)
- Chương 209: Canh bạc (16)
- Chương 210: Canh bạc (17)
- Chương 211: Canh bạc (18)
- Chương 212: Canh bạc (19)
- Chương 213: Canh bạc (20)
- Chương 214: Canh bạc (21)
- Chương 215: Canh bạc (22)
- Chương 216: Canh bạc (23)
- Chương 217: Ân cừu (1).
- Chương 218: Ân cừu (2).
- Chương 219: Ân cừu (3).
- Chương 220: Ân cừu (4).
- Chương 221: Ân cừu (5).
- Chương 222: Ân cừu (6).
- Chương 223: Ân cừu (7).
- Chương 224: Ân cừu (8).
- Chương 225: Ân cừu (9).
- Chương 226: Ân cừu (10).
- Chương 227: Ân cừu (11).
- Chương 228: Ân cừu (12).
- Chương 229: Ân cừu (13).
- Chương 230: Ân cừu (14).
- Chương 231: Ân cừu (15).
- Chương 232: Ân cừu (16).
- Chương 233: Ân cừu (17).
- Chương 234: Ân cừu (18).
- Chương 235: Ân cừu (19).
- Chương 236: Ân cừu (20).
- Chương 237: Ân cừu (21).
- Chương 238: Ân cừu (22).
- Chương 239: Ân cừu (23).
- Chương 240: Ân cừu (24).
- Chương 241: Ân cừu (25).
- Chương 242: Cố Nhân (1)
- Chương 243: Cố Nhân (2)
- Chương 244: Cố Nhân (3)
- Chương 245: Cố Nhân (4)
- Chương 246: Cố Nhân (5)
- Chương 247: Cố Nhân (6)
- Chương 248: Cố Nhân (7)
- Chương 249: Cố Nhân (8)
- Chương 250: Cố Nhân (9)
- Chương 251: Cố Nhân (10)
- Chương 252: Cố Nhân (11)
- Chương 253: Cố Nhân (12)
- Chương 254: Cao chót vót (1).
- Chương 255: Cao chót vót (2).
- Chương 256: Cao chót vót (3).
- Chương 257: Cao chót vót (4).
- Chương 258: Cao chót vót (5).
- Chương 259: Cao chót vót (6).
- Chương 260: Cao chót vót (7).
- Chương 261: Cao chót vót (8).
- Chương 262: Cao chót vót (9).
- Chương 263: Cao chót vót (10).
- Chương 264: Cao chót vót (11).
- Chương 265: Phù hoa (1).
- Chương 266: Phù hoa (2).
- Chương 267: Phù hoa (3).
- Chương 268: Phù hoa (4).
- Chương 269: Phù hoa (5).
- Chương 270: Phù hoa (6).
- Chương 271: Phù hoa (7).
- Chương 272: Phù hoa (8).
- Chương 273: Phù hoa (9).
- Chương 274: Phù hoa (10).
- Chương 275: Phù hoa (11).
- Chương 276: Phù hoa (12).
- Chương 277: Phù hoa (13).
- Chương 278: Phù hoa (14).
- Chương 279: Phù hoa (15).
- Chương 280: Phù hoa (16).
- Chương 281: Phù hoa (17).
- Chương 282: Phù hoa (18).
- Chương 283: Phù hoa (19).
- Chương 284: Công tặc (1).
- Chương 285: Công tặc (2).
- Chương 286: Công tặc (3).
- Chương 287: Công tặc (4).
- Chương 288: Công tặc (5).
- Chương 289: Công tặc (6).
- Chương 290: Công tặc (7).
- Chương 291: Công tặc (8).
- Chương 292: Công tặc (9).
- Chương 293: Công tặc (10).
- Chương 294: Công tặc (11).
- Chương 295: Công tặc (12).
- Chương 296: Công tặc (13).
- Chương 297: Công tặc (14).
- Chương 298: Công tặc (15).
- Chương 299: Công tặc (16).
- Chương 300: Công tặc (17).
- Chương 301: Công tặc (18).
- Chương 302: Công tặc (19).
- Chương 303: Công tặc (20).
- Chương 304: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (1)
- Chương 305: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (2)
- Chương 306: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (3)
- Chương 307: Công tặc - Đại kết cục và vĩ thanh (4)
Bạn cần đăng nhập để bình luận