Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1830: Thí nghiệm (3)

Chương 1830: Thí nghiệm (3)Chương 1830: Thí nghiệm (3)
Chương 1830: Thí nghiệm (3)
Đường Phù cao ráo, miệng ngậm kẹo que, sải bước đến lớp 8, thu hút sự chú ý của rất nhiêu người, Thôi Vũ huýt sáo trêu chọc: "Ui chao, đây chẳng phải là lớp trưởng lớp thể dục 7 sao?" Đường Phù cũng có chút ấn tượng với Thôi Vũ, biết tên nam sinh này lá mồm, bèn trừng mắt cảnh cáo: "Phải, không chào đón ta sao?”
Nàng từng là lớp trưởng lớp thể dục 7, là người khiến cả lớp phải nể sợ, sau khi lên lớp, nàng lại gia nhập đội tuyển bóng rổ, đánh bại tất cả các học sinh lớp 12 chuyên thể dục, quả là một nữ cường giả thực thụ!
Vẻ ngoài ngốc nghếch, ngây thơ mà mọi người thường thấy chỉ là dành cho những người thân quen, trước mặt người lạ, nàng là một người vô cùng mạnh mẽ. Thôi Vũ bị quê độ, bèn hậm hực bỏ đi.
"Đồ ngốc... Đường Phù, cậu đến rồi", Trân Tư Vũ nồng nhiệt chào đón.
Đường Phù giơ túi đồ trên tay lên, cười nói: "Tớ mang quà đến cho các cậu này!"
Nàng sải ba bước đến chỗ Trân Tư Vũ, bỗng nhiên nhìn thấy một cục bông tròn xoe, mềm mại đang nằm úp mặt trên bàn, nàng tò mò đưa tay sờ thử, ngạc nhiên hỏi:
Sao trong lớp các cậu lại nuôi một con cừu thế?”
Tiết Nguyên Đồng tức giận ngẩng đầu lên: "Cậu mới là cừu ấy"
Đường Phù tuyệt đối là cố ý chế nhạo nàng! Thật là quá đáng!... Tiết Nguyên Đồng hậm hực nhận lấy món quà của Đường Phù, nghe nói là cốc nước phiên bản giới hạn của Disney mà người thân của nàng mua từ nước ngoài, vẻ ngoài vô cùng đáng yêu, bất kỳ cô gái nào nhìn thấy cũng phải yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Ngay cả cô nàng khó tính như Bạch Vũ Hạ cũng phải gật gù khen ngợi.
Tiết Nguyên Đồng ngồi ở ghế sau xe điện của Khương Ninh, đôi chân nhỏ đụng đưa: "Khương Ninh, ngươi có muốn đổi ly mới dùng không?"
"Không đổi, chén của ngươi cho ta vẫn còn tốt."
Trước kia Tiết Nguyên Đồng tặng hắn một cái ly thỏ trắng, nàng tự dùng ly thỏ hồng.
"Hì hì." Tiết Nguyên Đồng nghe xong rất vui vẻ.
Nàng lai nói: "Trời lanh rồi. chén của Đường Phù giữ ấm hiệu quả tốt hơn, chén giữ ấm đấy." Khương Ninh đáp: "Chén giữ ấm uống nước phiền phức."
Tiết Nguyên Đông càng thêm hài lòng, càng nhìn Khương Ninh càng thuận mắt.
Xe điện xuyên qua cánh đồng lúa mì xanh mướt hai bên đường nhựa, không ngừng hướng về phía đông, ngày cuối tuân náo nhiệt, người người dạo chơi bên bờ sông.
Khác với thường ngày, hôm nay lại xuất hiện thêm một sạp hàng ăn vặt mới.
Bên đường nhựa phía bắc, một chiếc xe bán mì xào gạo đứng đó, biển hiệu được thay bằng bốn chữ lớn: "Tiểu Huy xào gạo. Lâm Tử Đạt ở bên cạnh phụ giúp, cười ha hả.
Từ khi Viên Lâm tự tay xuống bếp xào gạo cho Đinh Xu Ngôn ăn, Trang Kiếm Huy như tìm được đường tắt, khổ luyện tài nghệ nấu nướng, Lâm Tử Đạt trở thành người nếm thử, khổ không thể tả.
Lâm Tử Đạt biết trong lòng Trang Kiếm Huy tự đắc, lại đang trong thời gian dưỡng bệnh, nên không tiện đánh giá.
Bởi vậy hắn đề nghị hảo huynh đệ tự trải nghiệm để trưởng thành, Trang Kiếm Huy vốn tự tin, nói là làm, hành động nhanh chóng, lập tức sắm một chiếc xe ba gác bán mì xào.
Lâm Tử Đạt vừa nhìn thấy Khương Ninh, lập tức tươi cười rạng rõ: "Khương huynh, đến ăn mì xào không? Hôm nay khai trương, mua một tặng một!
Hắn treo tấm biển "Khai trương đại cát' lên.
Trang Kiếm Huy cũng gật đầu cười, không còn vẻ tự phụ kiêu ngạo như trước, thay vào đó là sự chân thành.
Khương Ninh còn đang do dự, Tiên lão sư ở trọ cùng dãy nhà đã tiến lại gân, trong mắt ánh lên tia sáng muốn kiếm chút lợi: "Thật sự mua một tặng một sao?
"Tiên lão sư đặc biệt thích tham chút tiện nghi” Tiết Nguyên Đồng lặng lẽ nói với Khương Ninh.
Lão thường xuyên tham ăn rau quả do Thang đại gia trông, còn hỏi Trương đồ tể xin lòng lợn, mỗi ngày lễ, mẫu thân nàng hấp bánh bao, làm bánh ngọt, muối dưa, Tiền lão sư luôn muốn lấy phân nhiêu nhất.
Khương Ninh khởi động xe điện: "Đúng vậy, ngay cả tiên tiêu vặt của Đông Đông, hắn cũng lừa gạt.
Đông Đông là hùng hài tử tiếng tăm lừng lẫy ở khu nhà trệt, nghỉ hè năm nay bị Khương Ninh dùng quỷ trận dọa chạy, nếu không sẽ còn tai họa hàng xóm. Tiết Nguyên Đồng liền kể: "Đúng vậy, mấy năm trước nhà ta mới chuyển đến khu nhà trệt, có hôm gió lớn, Đông Đồng nhặt được một cái nồi, mang ra bờ sông bán cho người ta, lúc về đi ngang qua nhà Tiền lão sư, thấy lão đang chơi con quay, Tiên lão sư liên dùng mười đồng mua lại con quay đó, thật ra con quay đó cho dù là đồ mới cũng chỉ có năm đồng."
Khương Ninh: “Quả nhiên là đen đủi."
Tiết Nguyên Đồng gât đầu lia lia như gà mổ thóc: "Ừm, cho nên Tiền lão sư mới gặp báo ứng." Khương Ninh hỏi: "Báo ứng gì?" Tiết Nguyên Đồng cắn răng, cố nhịn cười: "Buổi tối Tiền lão sư xem tivi, phát hiện không có tín hiệu, sau đó mới biết cái nồi Đông Đông nhặt được chính là chảo vệ tinh nhà lão."
Khương Ninh khẽ cười hai tiếng rồi thôi.
Giờ khắc này, hắn thấu hiểu cuộc sống ở khu nhà trệt khó khăn đến nhường nào, kiếp trước Nguyên Đồng lại có thể ở trong hoàn cảnh như thế mà vượt qua ba năm cấp hai rồi đến ba năm cấp ba. Suốt những năm tháng ấy, nàng cùng mẫu thân nương tựa lẫn nhau, cuộc sống vô cùng khó khăn, đến trường thì phải giúp đỡ đám người của Đoạn Thế Cương làm bài tập, gian lận thi cử.
Nói vậy mới thấy, khả năng chịu đựng áp lực của nàng quả thực rất mạnh.
Khương Ninh quyết định sau này sẽ thử gây áp lực cho Nguyên Đồng xem sao, thử xem tiêm lực của nàng đến đâu. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận