Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1812: Gieo giắc bất hòa (3)

Chương 1812: Gieo giắc bất hòa (3)Chương 1812: Gieo giắc bất hòa (3)
Chương 1812: Gieo giắc bất hòa (3)
Trong không gian nhỏ hẹp, tâm trí nàng như đang bay bổng, từ sau khi tận mắt chứng kiến màn trình diễn của Khương Ninh trong đêm dạ hội mừng năm mới, trong lòng nàng không khỏi dâng lên một nỗi bất an.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng, tiết mục của Khương Ninh lại kết hợp với điệu múa của Bạch Vũ Hạ, hơn nữa còn hoàn mỹ đến vậy.
Khi bóng dáng xinh đẹp của Bạch Vũ Hạ xuất hiện dưới cơn mưa sao băng rực rỡ, Thẩm Thanh Nga cảm thấy vô cùng thất bại, nếu như lúc trước nàng không cãi nhau với Khương Ninh, vậy thì người đứng trên sân khấu kia có phải là nàng hay không?
Nàng không biết.
Bạch Vũ Hạ chỉ là một trong những nguyên nhân, sau đó là Ngải Mạn - học muội khóa dưới học cùng trường múa, càng khiến Thẩm Thanh Nga bất an hơn, ngoài sáng thì chỉ có Ngải Mạn, ai biết được trong bóng tối còn có bao nhiêu người nữa?
Vì vậy, nàng đã cố ý dùng tài khoản Wechat của "Anh Lưu vật liệu xây dựng hạng sang" để nhắn tin riêng với Khương Ninh. nhưng lại không nhận được hồi âm.
Sau đó, nàng không muốn nhịn nữa, bèn đăng một bài viết lên trang cá nhân, kèm theo hình ảnh hành lá, gừng, tỏi, đông thời bày tỏ rằng mình rất thích những thứ này, dùng cách này để ám chỉ Khương Ninh, ai ngờ, nàng vẫn không nhận được hồi âm.
Thang máy đến tầng một, dòng suy nghĩ của nàng cũng bị cắt đứt.....
Bờ đê, căn nhà trệt.
Tiết Nguyên Đồng không có cơm ăn, Tiết Sở Sở không còn cách nào khác, bất chấp nguy hiểm bị Khương Ninh uy hiếp, đành phải nói cho nàng biết ai là người đã gây ra chuyện này. Tiết Nguyên Đồng tức giận, bèn chạy ra cửa phơi nắng, giả vờ mình là hoa hướng dương đang hấp thụ năng lượng.
Tiết Sở Sở không nhãn tâm nhìn nàng như vậy, bèn quay vào rửa tay, pha cho nàng một cốc trà trứng gà, nhỏ thêm vài giọt dầu mè, sau đó lại lấy thêm hai chiếc bánh mì nhỏ đưa cho nàng.
Sau khi ăn uống no đủ, Tiết Nguyên Đồng lại tiếp tục ra cửa phơi nắng.
Bên cạnh, thầy Tiên vừa ngâm nga điệu hí khúc vừa đẩy xe ba gác đi ra ngoài.
Nhìn thấy Tiết Nguyên Đồng đang ngồi một mình trước cửa, lại nhớ đến chuyện hôm qua bị làm nhục, trong lòng thây Tiên bỗng dâng lên lửa giận.
Lão ta cậy già lên mặt, giáo huấn: "Còn trẻ như vậy, ngày nào cũng ngôi phơi nắng trước cửa, sau này có thể làm nên trò trống gì? Thanh niên phải phấn đấu, nỗ lực, như vậy mới có thể thành công!
Lão ta nói năng hùng hồn, hừng hực khí thế.
Tiết Nguyên Đồng nghe xong, bĩu môi nói: "Con cũng đâu phải ngày nào cũng ngồi, thỉnh thoảng con còn nằm phơi nắng nữa đấy."
Thầy Tiên tức giận: "Vô phương cứu chữal"
Nói xong, lão ta đạp xe ba gác rời khỏi bờ đê.
Tiết Nguyên Đồng cũng chẳng thèm quan tâm đến lão ta, hiện tại nàng đã có Khương Ninh làm chỗ dựa, nàng chẳng còn sợ gì đám người thây Tiên kia nữa, lũ người kia đừng hòng bắt nạt nàng!
Nàng ngồi trước cửa nhà chờ Khương Ninh về, tiện thể lướt QQ.
Vừa mở nhật ký động thái ra, nàng đã thấy cuộc sống của mọi người thật phong phú, Bạch Vũ Hạ đi hái dâu tây ở vườn dâu, Trân Tư Vũ và chị gái quay video ở nhà, ừm, là kiểu video hài hước.
Dương Thánh khoe cây vợt tennis mới tinh, đáng ghét nhất là Đường Phù, nàng ta lại đăng ảnh tập thể dục, khoe đôi chân dài miên man, Tiết Nguyên Đồng ghen tị, bèn dùng ngón tay che màn hình, chỉ chừa lại một nửa, như vậy nhìn chân nàng ta sẽ ngắn hơn một chút.
Sau khi đã chiến thắng về mặt tỉnh thần, nàng tiếp tục lướt xuống dưới, bài đăng tiếp theo là của Lư Kỳ Kỳ: "Hôm nay đi dạo cửa hàng hoa quả nhập khẩu cùng với một bạn nam mới quen, thấy có bán cherry, tám mươi tệ một cân, đúng là buồn cười chết mất, tôi đứng ngắm cherry nửa ngày trời mà anh ta cũng không thèm hỏi tôi có muốn ăn hay không."
Ảnh bìa là ảnh chụp cherry do Lư Kỳ Kỳ chụp, trông rất hấp dẫn.
Vương Yến Yến và Lư Kỳ Kỳ từng học chung lớp trang điểm, coi như cũng có chút giao tình, nàng bình luận: “Chị em, câu tiếp theo có phải là, tôi muốn ăn cherry?'
Du Văn: "Vô duyên thật đấy, là con trai thì phải da lăng môt chút chứ?”
Bên dưới còn rất nhiều bình luận khác, hâu hết đều bênh vực Lư Kỳ Kỳ, đồng thời chê bai chàng trai kia.
Mã Sự Thành bình luận: Sao cậu không hỏi anh ta có ăn hay không?”
Tiết Nguyên Đồng cảm thấy Mã Sự Thành nói rất có lý, mỗi lần nàng nhìn thấy đồ ăn ngon, đều sẽ nói bóng gió, dò hỏi xem Khương Ninh có muốn ăn hay không, cuối cùng Khương Ninh đều sẽ mua cho nàng, chẳng lẽ đám người Lư Kỳ Kỳ không biết cách này sao? Thật là ngốc! Đúng lúc Tiết Nguyên Đồng đang mải mê suy nghĩ, Tất Duyệt lái chiếc Porsche Cayenne đi ngang qua, khi đến trước cửa nhà họ Tiết, nàng ta bấm còi một cái, cửa kính xe từ từ hạ xuống.
Nhìn thấy hôm nay trước cửa chỉ có một mình Tiết Nguyên Đồng, ánh mắt Tất Duyệt lóe lên, nàng ta giả vờ chào hỏi: “A, Nguyên Đồng, ngày nào cháu cũng đi học bằng xe đạp điện của Khương Ninh à, trời lạnh như vậy, chắc là rất khổ sở."
Tiết Nguyên Đồng đáp: "Không khổ sở ạ.
Xe đạp điện của Khương Ninh rất ấm áp. Tất Duyệt cười nhạo: "Chắc là cháu chưa được ngôi ô tô bao giờ."
Tiết Nguyên Đồng căn bản không thèm để ý đến nàng ta, nàng nói: "Xe đạp điện của Khương Ninh là chiếc xe tốt nhất trên thế giới này, tốt hơn bất kỳ chiếc xe nào khác."
Hai năm qua, chiếc xe đạp điện của Khương Ninh đã chở nàng đi qua hàng ngàn km, sớm chiều bên nhau, không một chiếc xe nào có thể thay thế được nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận