Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1581 - Làm sao xử lý hắn đây?



Chương 1581 - Làm sao xử lý hắn đây?




Trong lòng Trang Kiếm Huy lộp bộp.
Hắn ngẩng đầu lên, phát hiện là một cô gái khác nói.
Đồng thời Lâm Tử Đạt cũng giật mình, vội vàng nhìn theo: “‘Chẳng lẽ Khương Ninh đổi ý?”
Cảnh Lộ bước nhanh tới, nàng đứng trước mặt Lê Thi nhìn cô gái đầy nước mắt này.
Trong lòng tràn đầy cảm xúc.
So với cô gái kiêu ngạo trong bữa tiệc trưa trước đó, cô gái trước mắt hoàn toàn khác biệt.
Nnagf lấy khăn giấy từ trong túi ra: "Ngươi lau đi.”
Lê Thi nhanh chóng nhận lấy lau lung tung lên mặt. Theo động tác lau, Cảnh Lộ quan sát vết thương của nàng.
Viên đạn sượt qua tai để lại một ít máu, vết thương rất nhỏ, tương đối nhẹ.
Trên má có một vết trầy xước to bằng đồng xu, bị nước mắt thấm ướt hơi sưng lên, lộ ra tơ máu nhàn nhạt.
Cảnh Lộ thở phào nhẹ nhõm, chỉ là vết thương ngoài da, chủ yếu là do bị hoảng sợ.
Đợi đến khi Lê Thi lau sạch mặt, Lâm Tử Đạt và Trang Kiếm Huy đỡ nàng dậy, cùng nhau rời khỏi sân huấn luyện.
Nhân viên an toàn luôn túc trực bên ngoài, lúc này nghe thấy tiếng động truyền đến từ cánh cửa cách âm vội vàng nhìn lại, liền thấy hai nam một nữ, hắn cẩn thận quan sát một chút, cũng may là không thiếu ai.
Trái tim treo lơ lửng của hắn cuối cùng cũng buông xuống.
Dựa theo quy định, hắn lẽ ra phải vào sân huấn luyện cùng mấy người chơi.
Nhưng đột nhiên cấp trên có lệnh không được làm phiền họ, các nhân viên an ninh rất cảnh giác vì điều này hoàn toàn không hợp quy.
Nhưng với tư cách là người bản địa Vũ Châu, dù hắn có sở trường đặc biệt gì đi nữa, làm công việc này, lương mỗi tháng cũng chỉ hơn vạn tệ, còn công ty Trường Thanh Dịch mỗi tháng lại trả hắn ba vạn.
Hơn nữa mọi trách nhiệm đều do cấp trên chịu trách nhiệm.
Cái gì mà không hợp quy, mệnh lệnh của cấp trên chính là quy định!
Nhân viên an ninh dứt khoát rút khỏi sân huấn luyện chờ ở ngoài, nhưng chờ rất lâu, trong lòng hắn cũng hơi lo lắng.
Thừa dịp ba người mở cửa, hắn nhìn lướt qua bên trong, may mắn người vẫn còn đó, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Sau khi ba người đi, sân huấn luyện tự do trở nên trống trải hơn.
“Khương Ninh, không có việc gì." Cảnh Lộ an ủi.
Thật ra nàng mơ hồ cảm thấy cách làm của Khương Ninh là sai, nhưng cụ thể thì nàng cũng không rõ hành động của Khương Ninh sẽ dẫn đến hậu quả gì.
Trong thế giới thông tin phát triển nhanh chóng của hậu thế, nhiều người trưởng thành còn chưa chắc đã hiểu rõ pháp luật, huống hồ là bây giờ, một cô gái mười sáu, mười bảy tuổi, điều họ tuân theo thường là một bộ logic đúng sai trong tâm.
“Là Lê Thi sai trước, Khương Ninh chỉ trả đũa, hù dọa nàng thội, cũng chẳng làm nàng bị thương.” Cảnh Lộ cho là như vậy.
Hơn nữa thành tích học tập của Khương Ninh vô cùng tốt, đứng thứ hai lớp, chắc chắn sẽ được trường ưu ái, quan trọng hơn là ba mẹ Khương Ninh hình như còn là quản lý cấp cao của Trường Thanh Dịch.
Từng manh mối xâu chuỗi trong đầu Cảnh Lộ, nàng cố gắng tự nói với mình rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Trên thực tế, những gì nàng nghĩ là không đúng.

Nửa giờ sau.
Vũ Châu, một khu chung cư cao cấp nào đó.
"Hôm nay đi chuyến này khổ quá!” Lâm Tử Đạt lấy một lon Coca-Cola từ tủ lạnh.
Nhớ lại chuyện xảy ra ở sân huấn luyện hôm nay, hắn âm thầm đổ mồ hôi. Lâm Tử Đạt lớn đến bây giờ chưa từng gặp phải tình huống nguy hiểm như hôm nay.
Dù tâm lý ổn định nhưng lúc này hắn vẫn còn sợ hãi.
"Không đi nữa, sau này không bao giờ đi nữa!" Lâm Tử Đạt cảm thấy may mắn vô cùng.
Ngược lại, Trang Kiếm Huy đi đến cửa sổ sát đất, nhìn xuống hồ nhân tạo của khu chung cư.
Hắn im lặng nửa phút, đột nhiên nói: "Hành vi của Khương Ninh là cố ý, nhưng… không thành đúng không?”
Trang Kiếm Huy nói rất kín đáo nhưng Lâm Tử Đạt nghe hiểu.
Lâm Tử Đạt bình tĩnh lại, trả lời: "Ừ, đúng vậy."
"Vậy thì hắn xong rồi, cả đời hắn xong rồi."
Trang Kiếm Huy lạnh lùng kết luận, giọng điệu lạnh lùng hơn rất nhiều so với khi ở sân tập.
Nghĩ đến cảnh Khương Ninh ở sân huấn luyện cao cao tại thượng, nắm quyền sinh sát trong tay.
Trang Kiếm Huy đặc biệt không thoải mái.
Trước đây khi Lê Thi và Khương Ninh xảy ra mâu thuẫn, Trang Kiếm Huy chưa bao giờ để ý, vì theo hắn, chuyện nhỏ nhặt này không đáng để hắn quan tâm.
Lần trước Khương Ninh nhận được thư mời của Trường Thanh Dịch, hắn cảm thấy có gì đó không ổn nhưng Lê Thi khinh thường tỏ vẻ, có thể là do trường ưu ái cho những học sinh đứng đầu.
Cho nên lần đó Trang Kiếm Huy lười tìm hiểu, cho dù Khương Ninh nhận được thư mời thì thế nào?
Trong mắt hắn, Lê Thi cũng được, Tề Thiên Hằng cũng được, Khương Ninh cũng được, cuối cùng cũng chỉ là cùng một đẳng cấp.
Nhưng lần này thì khác, hắn bị xúc phạm.
Trang Kiếm Huy sắp xếp: "Ta liên lạc với chú ta, bảo chú ấy dẫn người đến Quan Lan Hoa phủ lấy đoạn video giám sát, sau khi lấy được chứng cứ thì trực tiếp khống chế Khương Ninh.”
Ở những nơi như sân huấn luyện này, an ninh rất nghiêm ngặt, camera khắp nơi, việc lấy bằng chứng không hề khó khăn.
Trong mắt hắn, đoạn video giám sát có thể dễ dàng có được.
Đến lúc đó tìm được Lê Thi, xác nhận lại bằng chứng một lần nữa.
Chỉ là, nghĩ đến vẻ thất thần của Lê Thi trước khi chia tay, Trang Kiếm Huy thầm thở dài.
Bị dọa sợ đến mức ám ảnh rồi!
"Khống chế được hắn chắc chắn sẽ gây ra một phen náo loạn ở trường đấy." Trang Kiếm Huy hơi cảm thấy đau đầu, dù sao Khương Ninh là top hai, nếu bị đưa đi chắc chắn sẽ gây chấn động.



Bạn cần đăng nhập để bình luận