Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1487 - Tuổi thơ năng lực đặc dị



Chương 1487 - Tuổi thơ năng lực đặc dị




"Sở Sở, ngươi ngửi được mùi thơm không?" Tiết Nguyên Đồng đột nhiên hỏi, mùi thơm từ nông gia nhạc sát vách bay tới chỗ các nàng.
"Ngươi không phải đã ăn no sao?" Tiết Sở Sở hỏi lại.
Tiết Nguyên Đồng hậm hực nói: "Ta chỉ hỏi một chút."
Sau một lát, nàng hít hít mũi, lấy mùi phán đoán: "Ngươi biết hôm nay bọn họ nướng cái gì không, hình như không phải thịt dê nướng."
Tiết Sở Sở suy nghĩ một chút, nói: "Giữa trưa Dương thúc từng nói bọn họ nướng dúi mốc lớn a?"
Tiết Nguyên Đồng nhíu mày: "A, dúi mốc lớn có thể ăn sao?"
Chuột bự, đáng sợ lắm nha!
Sinh ở nông thôn, Tiết Nguyên Đồng biết quá rõ tướng mạo chuột như thế nào, chuột hoang dại cực kỳ xấu, trên người có rất nhiều vi khuẩn, một khi bị cắn thì nhất định phải tiêm vắc xin chó dại một tuần.
Tiết Sở Sở: "Có thể a, dúi mốc lớn không giống như chuột, Lý Thời Trân từng viết trong ‘Bản thảo cương mục’, dúi mốc lớn, vị thịt ngọt, bổ huyết ích khí, giải độc."
"Vậy ngươi biết mùi vị gì sao?" Tiết Nguyên Đồng ý động.
Tiết Sở Sở lắc đầu: "Ta nào biết được."
Nàng chỉ nghe nói, thịt dúi mốc lớn bán cực kỳ mắc.
Hai người bên này nói chuyện phiếm, cũng không lâu lắm, Dương thúc từ đằng xa tới, Tiết Nguyên Đồng liếc mắt, phát hiện trong tay hắn không có cầm đồ, lập tức mất đi hứng thú.
Dương thúc đến gần, sau đó phát hiện ít người, nhưng mà lần này hắn bị người nhờ vả, không có liên quan gì đến Khương Ninh, hắn nói: "Đi thôi, Tất Duyệt gọi các ngươi qua ăn, mọi người đều là hàng xóm, tới tụ họp một chút."
Tất Duyệt là hộ gia đình nhà trệt phía tây, nữ nhi của Tất lão đầu, bình thường nàng không ở nhà trệt, từ khi nhập chức công ty Trường Thanh Dịch, có một thời gian nàng không có trở về.
Vừa nghe đến tên Tất Duyệt, Tiết Nguyên Đồng lập tức nhớ tới lần trước nghỉ hè Bạch Vũ Hạ đến đê sông chơi, các nàng sinh ra một chút xung đột nhỏ với Tất Duyệt.
Cũng may Bạch Vũ Hạ cực kỳ lợi hại, nói đến Tất Duyệt á khẩu không trả lời được.
Tiết Nguyên Đồng lập tức lắc đầu: "Ta ăn no rồi."
Dương thúc lại mời hai câu, thấy đối phương không đồng ý, hắn không có dây dưa, hắn chỉ hỗ trợ đám khách thông khí, dứt khoát trở về nông gia nhạc.
Lúc này, bên cạnh đống lửa trong nông gia nhạc, Tất Duyệt và mấy nam nữ nói chuyện phiếm, nghe được Dương thúc kể lại, nàng còn không kịp nói gì thì đã nghe một nữ nhân ngực lớn, nùng trang diễm mạt bên cạnh trêu chọc: "Duyệt Duyệt, người ta không nể mặt ngươi, địa vị top 1 năm tổ ngoại liên bộ của ngươi khó giữ được nha!"
Tất Duyệt nhìn chỗ ngồi bên cạnh, đó là một nam nhân ngoài ba mươi, hắn một thân trang phục bình thường, tướng mạo có chút suất khí, tràn ngập khí chất phóng đãng không bị trói buộc, hắn là tổ trưởng bộ tài nguyên nhân lực công ty Trường Thanh Dịch.
Đừng nhìn hắn chỉ là một tổ trưởng, thực tế đại quyền trong tay, thậm chí theo trình độ nào đó hắn có thể ảnh hưởng tiền lương nhân viên.
Bây giờ sản phẩm Mục Trường Thanh sắp tuyên bố, nội bộ nhân viên biết được sản phẩm này cường lực đến đâu, tương lai chắc chắn sẽ có một nhóm lớn nhân viên, lấy tư lịch của Giản tổ trưởng, người người đều biết hắn tiền đồ vô cùng tốt.
Tất Duyệt tổ chức lần tụ hội này là vì muốn đứng về phe Giản tổ trưởng, nhưng mà người ta hoàn toàn không để ý nàng, biểu hiện cực kỳ ngạo khí.
Mắt thấy tụ hội không công, Tất Duyệt nghĩ đến mấy người Tiết Sở Sở sát vách.
Để Dương lão bản đi mời mấy người Tiết Nguyên Đồng, thứ nhất là khoe khoang địa vị mình bây giờ, hai là hợp ý.
Nàng biết vị Giản tổ trưởng này thích cô gái trẻ tuổi, Tiết Nguyên Đồng không tính, cùng là nữ nhân, Tất Duyệt biết quá rõ dung mạo Tiết Sở Sở ở cấp nào.
Nàng chưa từng nhìn thấy nữ hài tử xinh đẹp như vậy.
Tất Duyệt không giải quyết được Giản tổ trưởng, nhưng có thể tìm được người giải quyết Giản tổ trưởng.
Tất Duyệt bị đồng sự chế nhạo một trận, nàng xấu hổ, nhưng Tất Duyệt đủ cay độc, nàng thả kiêu ngạo trong lòng xuống, chủ động xuất kích.
"Ta đi một chuyến." Tất Duyệt nói.
Giản tổ trưởng dựa vào cái ghế, đưa mắt nhìn bóng lưng Tất Duyệt, khóe mắt nhẹ nhàng chớp chớp.
...
Tất Duyệt thướt tha đi đến nhà trệt phía đông, cư cao lâm hạ nhìn hai nữ.
Tiết Nguyên Đồng đang ăn đồ nướng, vừa rồi sau khi Dương thúc đi, biết được các nàng không muốn đi, lại đưa xâu nướng tới.
Tất Duyệt dùng giọng thành khẩn nói: "Lúc trước ta mới đến, thái độ không tốt, hôm nay chúng ta tổ chức tụ hội, muốn mời các ngươi tới ăn chung."
Tiết Sở Sở con ngươi sâu thẳm, không nói một lời.
Tất Duyệt có cảm giác sợ hãi như toàn thân bị nhìn thấu, cực kì không được tự nhiên.
Tiết Nguyên Đồng tuy nói tham ăn nhưng không ngốc, nàng và Sở Sở ăn đồ nướng xem tivi không thơm sao, sao phải chạy tới chỗ người xa lạ góp náo nhiệt.
Nàng lại từ chối một lần nữa.
Tất Duyệt mặt mũi không nhịn được, nàng biểu hiện hèn mọn trước mặt Giản tổ trưởng là bởi vì Giản tổ trưởng đại quyền trong tay, nhưng loại tiểu nha đầu như Tiết Nguyên Đồng, nàng tố chất vốn cũng không cao, bây giờ lại bị cự tuyệt, tâm tình cực kỳ không kiên nhẫn.
"Mời các ngươi ăn các ngươi còn không vui?" Tất Duyệt lật mặt, lộ ra nguyên hình.
Tiết Nguyên Đồng thấy nàng hung dữ như vậy, không có phản bác, nàng chỉ biết ở trong nhà cãi nhau với Khương Ninh, đối mặt người ngoài, từ trước đến nay nàng cực kì nhỏ yếu.
Tất Duyệt tức hổn hển: "Không đến thì không đến, cho các ngươi cơ hội tìm chỗ làm việc các ngươi còn không biết điều."



Bạn cần đăng nhập để bình luận