Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1486 - Không phải người (2)



Chương 1486 - Không phải người (2)




Thôi Vũ: "Ta thực sự quá bá đạo."
Mạnh Quế: "Ta thực sự quá bá đạo."
Hai người coppy tin nhắn trả lời, Liễu Truyền Đạo rất khó chịu, hắn hỏi lại: "Không tin đúng không? Đêm nay đến rạp chiếu phim chụp ảnh cho các ngươi nhìn."
Liễu Truyền Đạo tràn đầy tự tin, lấy sự hiểu biết của hắn về Thương Thải Vi, đối phương hoàn toàn không dám phản kháng hắn.
Mười phút sau, Liễu Truyền Đạo ở bên ngoài bên lề đường, chờ lấy Thương Thải Vi, hắn vừa chờ vừa luyện tập thiểm điện năm liên roi, luyện võ giống như bị kinh phong.
Một lòng chỉ vì báo thù.
Hắn đã chờ nửa giờ, không chờ được Thương Thải Vi đến, rốt cục Liễu Truyền Đạo ý thức được không đúng, chạy tới chất vấn Thương Thải Vi, sau đó tin tức như là đá chìm đáy biển, cho dù như thế nào cũng không có trả lời.
Liễu Truyền Đạo tức điên lên, không Thương Thải Vi dám phản kháng hắn lại dám cho hắn leo cây.
"Bá đạo ca, ngươi đến rạp chiếu phim chưa?" Thôi Vũ @ hắn trong nhóm.
Mạnh Quế: "Nhớ chụp hình a!"
Bởi vì trước đó Liễu Truyền Đạo quá kiêu ngạo, toàn bộ nam sinh trong nhóm nhỏ đều biết hắn hẹn Thương Thải Vi xem phim.
Liễu Truyền Đạo cũng không thể xám xịt về nhà, hắn: "Lập tức tới ngay."
Trên đường đến rạp chiếu phim, Liễu Truyền Đạo cảm thấy mình còn có thể cứu giúp một chút, hắn tranh thủ thời gian lật danh sách, tìm kiếm muội tử hắn quen, hi vọng có thể tìm người đi xem phim với hắn, dùng nó lấy lại mặt mũi.
Tìm a tìm, Liễu Truyền Đạo phát hiện một gương mặt mới hắn chưa từng cua, lập tức bắt đầu xuất kích.
"Mạnh Tử Vận, ha ha ha." Liễu Truyền Đạo mở màn.
Mạnh Tử Vận mặc dù có chút trà, thường xuyên treo Tào Côn, còn chủ động thông đồng Khương Ninh.
Nhưng ánh mắt nàng cũng không thấp, loại người thấp kém như Liễu Truyền Đạo hoàn toàn không lọt nổi mắt xanh của nàng: "?"
Liễu Truyền Đạo: "Ta mỗi ngày đều nhấn like ngươi, sao không thấy ngươi like lại ta?"
Mạnh Tử Vận: "Không thích nhấn like."
Liễu Truyền Đạo buồn bực: "Như vậy tại sao hôm qua Khương Ninh phát biểu một chút, ngươi lại nhấn like hắn?"
Mạnh Tử Vận đã nghe qua quá nhiều lời tương tự, nàng có kinh nghiệm ứng đối con ruồi phong phú, nói thẳng: "Không thích nhấn like ngươi."
Liễu Truyền Đạo có chút căm tức, nhưng da mặt hắn max cấp, tiếp tục công kích: "Ha ha ha, có tính tình."
Hắn tiếp tục đi tới rạp chiếu phim, chỉ cần nữ hài nguyện ý trả lời tin nhắn của hắn thì chứng tỏ là có hi vọng: "Hỏi ngươi một vấn đề, có phải thường có người hẹn ngươi xem phim hay không?"
Mạnh Tử Vận: "Ừm, đúng."
"Hôm nay có người hẹn ngươi sao??"
"Có."
"Ngươi cự tuyệt mấy người?" Liễu Truyền Đạo hỏi.
"Năm người."
"Ha ha ha, ngươi không muốn xem phim với bọn họ sao?" Liễu Truyền Đạo.
Mạnh Tử Vận: "Xem phim với bọn họ không có ý nghĩa."
Liễu Truyền Đạo nhìn thấy tin nhắn này, trong lòng hơi động: “Xem phim với bọn họ không có ý nghĩa, chẳng phải là đại biểu xem phim với ta thì thú vị?”
Tình thế tốt đẹp, nếu như đêm nay hắn có thể thành công, tuyệt đối có thể trang bức trước mặt các huynh đệ!
Vừa nghĩ đến đây, hắn tranh thủ thời gian phát động công kích: "Ha ha ha, ta có thể hẹn ngươi xem phim không?"
Mạnh Tử Vận: "Sáu người."
...
Sau khi cơm nước ở nhà bác trai xong, Khương Ninh cáo từ rời đi.
Hắn từ cửa thang máy đi ra, nhìn về phía ngôi sao trong bầu trời đêm, bỗng nhiên nghĩ đến lúc hắn rời đi, Tiết Nguyên Đồng đưa mắt nhìn hắn.
“Hẳn là Đồng Đồng đang nghịch máy tính trong phòng ta a?”
Khương Ninh muốn sử dụng thần thức quan sát một chút, kết quả phát hiện, lấy tu vi của hắn thì không thể bao trùm đến đê sông.
Hắn đành phải mở điện thoại ra, thông báo có mấy tin nhắn chưa đọc, hắn ấn mở cái mới nhất, rõ ràng là Trần Tư Vũ vừa mới gửi tới.
Tuy hôm nay đã đùa nàng, Khương Ninh vẫn tinh thần tỉnh táo.
"Khương Ninh, lần trước ngươi đề cử pizza có nhân, ta mua, cho ngươi xem!"
"Hình ảnh."
Khương Ninh đáp: "Mở ra nếm thử đi."
Trần Tư Vũ hỏi thăm: "Ngươi nói ta nên cắt bốn miếng hay là cắt sáu miếng?"
Khương Ninh gõ chữ: "Đương nhiên cắt sáu miếng, bốn miếng có lẽ ăn không đủ no nhưng sáu miếng hẳn là có thể chứ?"
Lần này, đối phương không có lập tức trả lời mà là đợi nửa phút, sau đó mới có một tin nhắn mới: ". . . Ta là tỷ tỷ."
A, hóa ra là tỷ tỷ Trần Tư Tình, không phải đồ ngốc Trần Tư Vũ.
Khương Ninh: "Xin lỗi."
Trần Tư Tình: "Lần sau ngươi đừng khi dễ muội muội ta."
Tin nhắn gửi đi, sau đó Khương Ninh không có lập tức trả lời, Trần Tư Tình ngược lại có chút luống cuống.
Nàng nhìn tin nhắn vừa gửi, cảm thấy lời nói có chút nặng, vội vàng bổ sung: "Ngươi có thể khi dễ ta."
Đê sông, nông gia nhạc.
Đã là đầu mùa đông, nhà trệt phía đông, mảnh đất trống lớn, một đống lửa thiêu đốt, hỏa diễm nhảy lên trong bóng đêm.
Vây quanh đống lửa là một loạt ghế, năm sáu nam nữ trẻ tuổi ngồi ở chỗ này, ánh lửa chiếu rọi mặt của bọn họ sáng tối chập chờn, cách đó không xa dựng lò nướng, đầu bếp hai tay lật qua lật lại xâu nướng, bận rộn nướng thịt.
Tiết Nguyên Đồng và Sở Sở đợi trước cửa nhà, nơi xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười, nàng đang cầm một cái máy chơi game New3DS bản mod, chơi hỏa diễm văn chương: Giác tỉnh.
Trò chơi này là trò chơi chiến kỷ sách lược, chơi rất vui, nhưng nhìn thôi thì không có ý nghĩa, hơn nữa màn hình nhỏ và chất lượng kém của 3DS cũng không thích hợp quan sát.
Tiết Sở Sở ở bên cạnh cầm ipad của Khương Ninh, tìm một bộ phim phóng sự, an tĩnh xem.



Bạn cần đăng nhập để bình luận