Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1524 - Dạy học sai lầm (2)



Chương 1524 - Dạy học sai lầm (2)




Du Văn cười đến run người: “Cuối tuần này, em dẫn anh về ra mắt bố mẹ em nhé?”
Hoàng Trung Phi ngẩng đầu lên, góc nghiêng khuôn mặt rất đẹp trai: “Thôi, anh có bố mẹ rồi.”
Du Văn đổ mồ hôi.
Vốn là người hướng ngoại, nhưng trải qua nhiều lần dũng cảm, cô nàng bắt đầu trở nên tự ti.
Lại một lần thất bại, Du Văn lúng túng đứng dậy, đi tìm cô bạn thân Giang Á Nam để giải khuây.
Sau khi ngồi xuống, thấy Trần Khiêm vẫn đang học, Du Văn bèn nói: “Trần Khiêm, cậu cứng nhắc quá, con trai như cậu, không được con gái thích đâu.”
Trần Khiêm quay đầu lại, nhìn cô, lắc đầu: “Cậu không hiểu.”
Du Văn nghe vậy, có chút không phục: “Cậu nói đi, tôi muốn xem xem là tôi không hiểu cái gì?”
Đối mặt với Hoàng Trung Phi, cô nàng liễu yếu đào tơ, nhưng khi đối mặt với nam sinh khác, cô lại rất mạnh mẽ.
Trần Khiêm: “Nếu khoảng cách hai bản cực của một tụ điện phẳng là d, bản cực tạo với phương ngang một góc 45 độ… thì cường độ điện trường cực đại giữa hai bản cực là bao nhiêu?”
Du Văn: “?”
Vấn đề vượt quá tầm hiểu biết của Du Văn, cô bèn nói: “Trần Khiêm, cậu thật nhàm chán.”
“Chẳng có cô gái nào thích loại người nhàm chán như cậu đâu.”
Trần Khiêm bị cô nàng châm chọc, mặc dù ngoài mặt không để ý, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái.
Đó là bản tính con người.
Giang Á Nam thấy hai người cãi nhau, bèn chủ động hòa giải, cô hỏi: “Trần Khiêm, cậu thích kiểu con gái như thế nào?”
Câu hỏi này, hỏi trúng tim đen Trần Khiêm, trong đầu hắn hiện lên mấy bóng hình, Bạch Vũ Hạ, Từ Nhạn lớp 11, Thương Vãn Tình năm nhất.
Thấy hắn mãi không trả lời, Giang Á Nam tưởng hắn không biết, bèn lấy ví dụ: “Đối với những người có thành tích tốt như cậu, tôi có một thắc mắc, là cậu thích con gái xinh đẹp học giỏi, hay là xinh đẹp nhưng học bình thường?”
Nghe được câu hỏi này, Trần Khiêm hỏi ngược lại: “Trên đất có một tờ 100 tệ, một tờ 50 tệ, cậu sẽ nhặt thế nào?”
Du Văn giành trả lời: “Còn phải nghĩ sao? Đương nhiên là nhặt tờ 100 tệ rồi.”
Trần Khiêm luôn bị cô nàng xem thường, trong lòng tất nhiên không thoải mái, bèn cười khẩy: “Ngốc nghếch, chẳng phải là nên nhặt cả hai sao?”
Du Văn xù lông.
Cô nàng suy một ra ba, kích thích Trần Khiêm: “Con gái xinh đẹp thích con trai đẹp trai, cao ráo, căn bản sẽ không thích loại người vừa không đẹp trai lại vừa lùn như cậu.”V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Trần Khiêm không phải nhất định phải tìm bạn gái xinh đẹp, hắn càng xem trọng nội tâm hơn, nên cũng không tức giận vì bị Du Văn công kích, hắn bình tĩnh nói: “Tôi chỉ cần tìm một người con gái bình thường là được rồi.”
Du Văn cười: “Không đâu, con gái bình thường cũng thích con trai đẹp trai cao ráo.”
Trần Khiêm im lặng.
Kiến thức uyên bác không có nghĩa là năng lực tranh luận cũng giỏi, đối mặt với Du Văn miệng lưỡi sắc bén, lại thường xuyên cãi nhau với người khác, Trần Khiêm rõ ràng thất thế.
Du Văn được Lư Kỳ Kỳ truyền thụ kinh nghiệm, cô nàng che miệng cười, ánh mắt đầy vẻ đắc ý, tiếp tục công kích: “Con gái bọn tôi, khi yêu đương sẽ không thèm để ý đến những người con trai thấp hơn 1m70 đâu.”
Mã Sự Thành đi qua, thấy Trần Khiêm bị công kích, bèn gia nhập, nói: “Sao vậy Du Văn, sợ đối phương ngửi thấy mùi chân cậu à?”

Trong lớp học, Du Văn và Trần Khiêm đang đấu võ mồm.
Buổi chiều, dễ buồn ngủ nhất, ánh nắng ấm áp chiếu vào từ cửa sổ, rất nhiều học sinh tranh thủ ghé xuống bàn ngủ.
Tiết sau là tiết của Quách lão sư, Quách lão sư rất dịu dàng, bọn họ không sợ bị mắng, cho nên ngủ rất ngon, thậm chí đến khi chuông vào học vang lên, vẫn còn rất nhiều người ngủ.
Quách lão sư bước vào lớp, nhìn thấy cảnh tượng này.
Khuôn mặt cô xinh đẹp, nụ cười dịu dàng, như gió xuân ấm áp, cô yên lặng nhìn các học sinh, không gọi bọn họ dậy.
Cô nhìn Khương Ninh, trong mắt tràn đầy vẻ dịu dàng, nhưng cũng có chút trách móc.
Hôm nay đã là thứ năm, cả tuần nay Khương Ninh không đến văn phòng tìm cô, không biết đang bận chuyện gì.
Ánh mắt nàng tựa hồ muốn nói: ‘Muốn ngươi đẹp.’
Quách Nhiễm lão sư đang quan sát các bạn học, cũng có rất nhiều bạn học chú ý nàng.
Quách Nhiễm mặc một cái quần jean bó, chân thon dài cân xứng, áo lông dê bó sát người phác hoạ đường cong eo mông nàng, đặc biệt là eo nhỏ thon thon một tay có thể ôm hết.
Áo khoác lông dê mềm mại thuần đen, thiết kế giản lược, khiến cho nàng thiếu vẻ dịu dàng, có thêm chút phong trần.
Không chỉ có là mỹ mạo, còn có trí thức đặc hữu của nữ giáo viên tuổi trẻ làm người khó có thể quên.
Quách Nhiễm ngày thường giảng bài, đa số dùng máy chiếu, nàng cắm USB ở trên máy tính, mở máy tính ra, kéo màn chiếu từ trên bảng đen xuống.
Nàng cầm chuột, hơi khom lưng, chuẩn bị mở ra tài liệu, lại gọi các bạn học trong lớp lên.
Mọi người đều biết, trường học dùng máy tính cũng có thể kết nối mạng, bởi vì đa số lão sư trình độ máy tính cũng không cao, cho nên không ai sẽ nghiên cứu những máy tính này.
Cũng dẫn tới trên những máy tính này ngày thường có rất nhiều phần mềm rác, Quách Nhiễm tìm kiếm tài liệu, góc phải bên dưới nhảy ra một cái pop-up rác.
Những pop-up lưu manh này không nói võ đức, quảng cáo, ngay cả nút tắt cũng bị ẩn.
Quách Nhiễm trình độ máy tính không quá cao, nàng di chuột, kích vào nút tắt.
Giây tiếp theo, toàn bộ hình ảnh màn hình trở nên điên đảo.
Màn chiếu lớn xuất hiện mấy cái chữ to 【 tẩu tử dụ hoặc 】, một vị nữ nhân y trang bại lộ õng ẹo tạo dáng, hơn nữa từ loa phát ra tiếng mị hoặc cực kỳ kích thích.



Bạn cần đăng nhập để bình luận