Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1562 - Khúc dạo đầu



Chương 1562 - Khúc dạo đầu




Thôi Vũ: “Đình Đình đang nghỉ ngơi, Phỉ Phỉ ra trận.”
Mạnh Quế: “Phỉ Phỉ không ổn đâu, ta thích xem Thi Thi chơi hơn, đáng tiếc Thi Thi không bao giờ chơi cầu lông!”
"Vân Đình Đình chơi giỏi phết đấy, ta cũng thích." Quách Khôn Nam nở nụ cười biến dạng.
Họ không biết Đình Đình đang làm gì, nhưng Quách Khôn Nam biết rất rõ điều đó. Nàng đang trò chuyện trong nhóm.
Thôi Vũ nhìn Quách Khôn Nam bằng ánh mắt kỳ lạ.
Quách Khôn Nam vẻ mặt không thay đổi: "U nhãn thục nữ, là phối ngẫu tốt của ngài quân tử."
Mạnh Quế xoa xoa tay: “Nam ca muốn tranh tán tỉnh Vân Đình Đình với hai đứa bọn ta à? Để rồi kết cục chia ba?”
Quách Khôn Nam: ...Ảo vậy.
Hắn quay trở lại lớp học và nhấp vào trang của thành viên nhóm một lần nữa.
Nghĩ đến Thôi Vũ với Mạnh Quế vữa nãy, Quách Khôn Nam cảm thấy mình hơi bị đánh giá thấp. Ý chúng là gì?
Chúng coi thường Nam ca này phải không? Nam ca bây giờ đã rút trúng thư mời, chính là kẻ giữ mệnh trời!
Hắn muốn ba trong một, lại còn đi tán tỉnh nữa?
Nực cười, một đứa là đủ!
Quách Khôn Nam ban đầu không có nhiều can đảm, nay đã kiên quyết và mạnh dạn thêm Vân Đình Đình.
Đối phương nhanh chóng đồng ý yêu cầu kết bạn.
"Xin chào, ta là Quách Khôn Nam, một trong những người được mời tham dự buổi họp báo Mục Trường Thanh." Quách Khôn Nam tự giới thiệu.
Vân Đình Đình: "Xin chào, ngươi muốn gì ở ta..."
"Haha, ta học lớp 8 và thường xuyên xem ngươi chơi cầu lông, nên tự nhiên muốn thêm bạn vào." Quách Khôn Nam trả lời.
Vân Đình Đình: “Ồ, ngươi học lớp 8 à?”
Nàng có chút ấn tượng với lớp 8. Tuy lớp này không phải là lớp thực nghiệm nhưng lại có nhiều học sinh thành tích xuất sắc, chỉ có lớp Thực nghiệm 1 mới tạm đủ trình ngang hàng với lớp đấy về số học sinh đứng top 10 của khối.
Quách Khôn Nam: "Đúng vậy, ta cảm thấy nói chuyện với người rất hợp."
Hắn tiếp tục nhắn: “Thật ra lúc mới thêm ngươi vào ta có chút do dự.”
"Sau đó, ta tung một đồng xu, nếu nó rơi mặt ngửa, ta sẽ thêm ngươi."
Vân Đình Đình: "Sau đó thì sao?"
Quách Khôn Nam: "Kết quả ngược lại, nhưng!"
"Số của ta do ta định đoạt, không phải do trời, nên ta liền lật ngược đồng xu ấy lại."
Quách Khôn Nam tự hào về sự hài hước của mình, hắn thấy mình đúng là thiên tài.
Nàng chắc chắn sẽ thích thú với hắn, kết thân quá hoàn hảo!
Ngay khi Quách Khôn Nam đang mơ tưởng về việc lần sau chơi cầu lông với Vân Đình Đình ở tầng dưới, Thôi Vũ, Mạnh Quế và đám khác sẽ trợn tròn con mắt, há hốc cái mồm ...
Vân Đình Đình trả lời: “Haha, bạn trai ta nói ngươi đúng là thằng trẩu.”

Tan trường vào buổi trưa.
Quách Khôn Nam bình thường chạy rất nhanh, nay lại đi chậm hẳn.
Đan Khải Tuyền rất ngạc nhiên, sao Nam ca giờ trông ủ rũ thế, vừa nãy trong giờ còn hào hứng lắm mà?
Không có Quách Khôn Nam, Sài Uy giành danh hiệu tướng tốc độ đệ nhất lớp 8.
Hắn như thể đạp gió bay lên!
Hắn là một con chim ưng!
Sau khi lao ra khỏi tòa nhà giảng dạy, hắn chạy được một quãng đường dài, cuối cùng thì dần chậm lại.
Tuy nhiên, bên cạnh chim ứng còn có một con gấu khổng lồ, cùng với tiếng bước chân ầm ầm, sau cùng, nó dừng lại trước mặt hắn.
Đó là Tống Thịnh của lớp hắn.
"Chạy nhanh đấy." Tống Thịnh đè nén cảm giác muốn thở dốc bằng hai lá phổi mạnh mẽ của mình.
Vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, trái ngược với Sài Uy đang thở dốc.
Sài Uy cảm thấy đầu mình bất ngờ cúi xuống.
Hắn chửi thầm trong đầu: 'Thằng béo chết tiệt, mày chạy nhanh quá, mày có muốn xuống căng tin xem hôm nay có món gì không?' "
“Ha ha.” Sài Uy gần như có thể đoán được vẻ mặt của Tống Thịnh nếu hắn biết các món trên bàn đều là những món mà Khương Ninh đoán trúng.
Điều ấy không khác gì một đòn phạt đau điếng cho Tống Thịnh.
Nghĩ đến đây, Sài Uy quay lại và nhìn thấy Khương Ninh ở hành lang phía đông.
Hắn cười thầm trong lòng và chua chát nghĩ: ‘Có thêm con gái vào bàn ăn thì có ích gì? Kiểu gì cũng bị cản tay cản chân cho mà xem! "
‘Khi nói đến việc lấy cơm, con trai mới những người được việc nhất! "
Nghĩ đến Khương Ninh một lát sau đi vào căng tin, phải ngoan ngoãn xếp hàng chờ lấy cơm, còn hắn sẽ nhân lúc nhân viên chưa đến đủ mà chớp lấy thời cơ, Sài Uy không bình tĩnh được nữa.
Khi nghĩ đến tên béo mắt híp bên cạnh sẽ bị mình trừng phạt bằng bàn tay của Khương Ninh, Sài Uy cảm thấy mình là tay chơi cờ vô địch thiên hạ.
Sài Uy là tốp học sinh đầu tiên vào căng tin.
Tống Thịnh nhìn thấy đồ ăn trên bàn ăn, dừng bước: "Gà rán, súp lơ xào, canh tam tiên..."
Đúng như lời Khương Ninh nói.
Sài Uy ở bên cạnh thầm cười, ngay người chưa hả thằng béo?
Trong lòng có chút vui mừng, Sài Uy đi về phía bàn ăn nơi lớp 8 đang ngồi. Hắn thản nhiên nhìn khung cảnh xung quanh.
Bộ trang phục thời trang và những đường cong quyến rũ khiến người ta phải trầm trồ, đó chính là cô giáo Quách Nhiễm.
Cô đang bưng bát cơm đi về phía bên này.
Trong lòng Sài Vi rung động, một tia hy vọng cực kỳ mong manh sinh ra: 'Chẳng lẽ là...'
Kỷ niệm xưa ùa về, năm ấy nắng đẹp, đang độ xuân thì, hắn vẫn là học sinh ưu tú của lớp 6, điểm tổng kết chắc chắn nằm trong top 10 của lớp.
Với tư cách là thành viên Ban kỷ luật, lớp phó, trưởng môn Hóa của lớp, hắn là một trong những người chói sáng nhất lớp 6.



Bạn cần đăng nhập để bình luận