Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1279 - Diệu kế bắt chuyện



Chương 1279 - Diệu kế bắt chuyện




Đến lúc Khương Ninh bước vào phòng học, thời gian vẫn còn sớm, trong phòng chỉ có phân nửa học sinh.
Trần Khiêm ngồi yên bất động ở vị trí đọc sách, Giang Á Văn ở cùng Du Văn, điện thoại đặt phía sau chồng sách, kích động đến mức phát ra tiếng hô bị đè thấp.
Bọn họ đang xem video nhảy bùng nổ của nhóm nhạc Hàn EXO.
Sau khi Đoàn Thế Cương đi qua thì liếc nhìn, hỏi: “Họ là nam hay nữ?”
Giang Á Nam: “Con trai, ngươi nhìn kĩ đi.”
Du Văn: “Mắt ngươi có vấn đề hả?”
Đoàn Thế Cương châm biếm trắng trợn: “Cái đám õng ẹo này, một mình ông đây đánh cả đám bọn họ.”
Du Văn nghe câu này không lọt tai, nàng khó chịu nói: “Ngươi biết người ta tập nhảy cố gắng cỡ nào không? Thời gian luyện tập mỗi ngày còn nhiều hơn ngươi đấy.”
Đoàn Thế Cương lười tranh cãi với con gái: “Có thằng con trai nào thích bọn họ không?”
Du Văn nói: “Người ta căn bản không để cho con trai các ngươi thích mà?”
Đoàn Thế Cương lắc đầu bỏ đi, hắn về chỗ mở quản lý tệp điện thoại, mở bộ phim mới nhất vừa tải, đây là bộ phim kích thích nữ giả nam vào trường nam sinh, sau đó bị bạn học nam phát hiện sự thật.
“Đây mới là thứ con trai nên xem!”
Đoàn Thế Cương chìm trong mê mụi, máu thú sục sôi, hắn là đàn ông chân chính, dù cho giờ phút này vẫn đang quan sát môi trường xung quanh, có chút biến động nhỏ là có thể thu hút sự chú ý của hắn.
Suy cho cùng Đoàn Thế Cương biết, lỡ như bị phát hiện thì hình tượng của hắn coi như xong.
Chính vào lúc này ở cửa sau phòng học, một tay Liễu Truyền Đạo đút túi quần, lắc lư chìa khoá hăm hở đi vào lớp học, miệng còn đang ngâm nga: “Nếu ta là DJ, ngươi sẽ yêu ta không?”
Hắn đi lệch khỏi nhịp điệu tiết tấu.
Ngô Tiểu Khải nghe mà ngứa nghề muốn ra trận nhảy một đoạn bóng rổ.
Đợi hắn đến, Đoàn Thế Cương nhanh chóng tắt màn hình, Liễu Truyền Đạo khoe: “Cương tử, hôm nay có một chiếc xe mới.”
Đoàn Thế Cương: “Ngươi mua xe rồi?”
Vương Long Long bên cạnh hỏi: “Mấy bánh?”
Liễu Truyền Đạo nói: “Đương nhiên là hai bánh, xe điện!”
Đoàn Thế Cương nghe vậy nhất thời mất hết hào hứng, xe hai bánh đối với một người làm đại ca như hắn sớm đã chơi chán rồi, hắn không chỉ có xe máy phân khối lớn, mà còn có xe máy độ đèn.
Có điều Đoàn Thế Cương làm người trượng nghĩa, hắn vẫn chúc mừng: “Sau này có thể chở gái rồi, sướng nha!”
Liễu Truyền Đạo thoải mái trong lòng, không khỏi xua tay: “Xì, chiếc xe điện đó của ta có thể chở ba em gái, phía sau hai em, phía trước một em.”
Đoàn Thế Cương tiếp tục tâng bốc: “Người anh em, cừ!”
Vương Long Long: “Không hổ là Liễu ca của ta, nghĩ chu toàn hơn người bình thường, lo trước tính sau.”
Liễu Truyền Đạo được hai người tâng bốc dễ chịu, bước chân hắn cũng nhẹ nhàng hơn, người vừa bay lên thì hay thích nghĩ ngợi lung tung.
Liễu Truyền Đạo trở về vị trí, mấy đoá hoa vàng chỉ có Vương Yến Yến đến, mấy ngày nghỉ cùng với hoàn cảnh hiện tại khiến hắn quên đi khổ cực trước đây.
Chỗ ngồi của Liễu Truyền Đạo có thể nhìn thấy bóng dáng Dương Thánh, thỉnh thoảng Dương Thánh quay đầu lại hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng khí khái anh hung trong vẻ đẹp tuấn tú đó.
Sau khi hắn mua xe đương nhiên muốn chở theo cô em xinh đẹp, hắn nghĩ thôi cũng biết cảnh tượng đó sướng cỡ nào.
Nói là làm.
Liễu Truyền Đạo sửa sang lại quần áo vén tóc, chùi khoé mắt lộ ra bộ mặt tự nhiên nhất.
Hắn đứng dậy đến bên cạnh Dương Thánh, cười nói: “Dương Thánh, học xong lớp tự học buổi tối thì ngươi làm gì?"
Dương Thánh thấy khó hiểu, trả lời hai chữ một cách thờ ơ: “Về nhà.”
Liễu Truyền Đạo xoay xoay cái chìa khoá xe mới toanh: “Ha ha, ta đưa ngươi về nhà.”
Dương Thánh: “Tại sao đưa ta về nhà?”
Trên gương mặt to tròn của Liễu Truyền Đạo là một đôi mắt nhỏ, chăm chú thâm tình: “Bởi vì ta muốn về cùng ngươi về nhà.”
Dương Thánh không chút cảm động, thản nhiên nói: “Ồ, ngươi không có nhà à?”

Sau khi Khương Ninh vào lớp, Tiết Nguyên Đồng lấy khăn lau ra lua chùi bụi bẩn trên bàn ghế.
Đợi khi Tiết Nguyên Đồng lau sạch xe, hắn chuẩn bị ngồi vào chỗ.
Bàn phía sau, Cảnh Lộ vẫn chưa đến, chỗ ngồi của nàng bị cặp sinh đôi chiếm chỗ rồi.
Trần Tư Vũ và chị gái Trần Tư Tình mặc chiếc váy giống nhau được thiết kế tinh xảo, hai cô gái nhìn thấy cảnh này đưa mắt nhìn nhau rồi trịnh trọng hoan nghênh một cách chân thành: “Thiếu gia, phải đi ngủ rồi.”
Nói đến đây, hai người còn chớp mắt cười mỉm.
Khương Ninh đang nhấc chân thì khựng lại.
“Hi hi hhi.” Nhìn thấy phản ứng của Khương Ninh, cặp sinh đôi cười vui một trận.
Cuối cùng Khương Ninh vẫn ngồi vào chỗ.
Trần Tư Vũ nói: “Khương Ninh ngươi có nghe gì chưa, Vũ Châu của chúng ta sắp tổ chức ma ra tông đó, là cuối tháng.”
Trần Tư Tình: “Đây là cuộc thi ma ra tông lần thứ nhất của Vũ Châu, từ trước đến nay chưa từng có.”
Trước đây bọn họ từng xem thi ma ra tông trên tivi, chỉ là đối với thành phố nhỏ như Vũ Châu, trước đây căn bản không có cơ hội tổ chức.
“Nhà tài trợ của cuộc thi ma ra tông lần này là dịch Trường Thanh, giải thưởng chắc chắn vô cùng nhiều, Khương Ninh, ngươi muốn tham gia không?” Trần Tư Vũ hỏi.
Hội thể thao trường lần trước, nàng biết tố chất cơ thể của Khương Ninh tốt cỡ nào.
Khương Ninh: “Không.”
“Được thôi.” Trần Tư Vũ tiếc nuối: “Lần này là ma ra tông nửa chặng, vị thành niên như chúng ta cũng có thể tham gia, ta nói chuyện với Bạch Vũ Gạ, nàng cũng định thử.”
Tiết Nguyên Đồng nghe vậy thì tham gia vào: “Vậy ta cũng tham gia.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận