Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1494 - Ngươi biểu diễn không tệ (2)



Chương 1494 - Ngươi biểu diễn không tệ (2)




Tiết Nguyên Đồng ngậm miệng nhỏ.
Trong lòng thở phì phò, nữ sinh này thật đáng ghét nha! Nàng nói chuyện phiếm với Khương Ninh, đối phương cứ xen vào như vậy làm gì.
Nếu là Tiết Nguyên Đồng lúc trước, chắc chắn sẽ chọn nén giận, tựa như trong Thiết Trung, làm bài tập cho mấy người đại tỷ đại Khâu Điệp.
Bây giờ, nàng có tay chân Khương Ninh, thế là Tiết Nguyên Đồng dũng cảm phụng phịu ở trong lòng!
Khương Ninh cảm nhận được Đồng Đồng không vui, hắn nói: "Bò bít tết chín tám phần ta cũng từng ăn, nhưng loại người nhiều chuyện như ngươi thì là lần đầu tiên gặp."
Lời vừa nói ra, tương đương với trực tiếp châm chọc Lê Thi, nàng đầu tiên là không thể tưởng tượng, dù sao Khương Ninh cho nàng cảm nhận không có nhiều tính công kích, giờ phút này lại dám quát nàng như thế.
Lê Thi ánh mắt lập tức lạnh lẽo, giống như hai cây đao, cắt về phía Khương Ninh.
Thần thái vốn là kiêu ngạo giờ phút này lộ ra tái nhợt lãnh diễm.
Nàng chưa kịp lời ra khỏi miệng, Lâm Tử Đạt am hiểu nhìn mặt mà nói chuyện vội nói: "Cơm Tây cái gì cũng được, lần sau ta dẫn ngươi đi một nhà hàng nội địa, trong đó có tiết mục truyền thống tỉnh Huy."
Tuy Lê Thi phẫn nộ nhưng càng không muốn hỏng quan hệ với Lâm Tử Đạt, huống chi Trang Kiếm Huy còn ở một bên quan sát, Lê Thi không muốn kéo thấp giá trị mình, so đo với đối phương.
Loại người như Khương Ninh, cuối cùng cả đời cao nhất chỉ có thể sống dưới đáy xã hội thôi.
Có câu nói rất đúng, tuyệt đối đừng so đo với thằng ngu, bởi vì hắn sẽ kéo ngươi xuống cùng một cấp bậc với hắn, sau đó dùng kinh nghiệm phong phú đánh bại ngươi.
'Đúng, chính là như vậy, cho nên ta không cần tức giận.' Lê Thi tức giận dần dần tiêu tán, thay vào đó là bình thản, tựa như phụ thân nàng, dù là đối mặt công nhân tầng dưới chót nhà máy thì vẫn vẻ mặt ôn hoà, lên tiếng động viên, hoàn toàn không có giá đỡ.
Lông mày của nàng dần dần giãn ra, khí thế lăng lệ không thấy, khí chất của nàng trở nên thâm thúy một lần nữa, khiến cho người ta suy nghĩ không thấu.
Lê Thi không còn phản ứng Khương Ninh, tiếp tục nói chuyện với mấy người Lâm Tử Đạt, nói về nội dung mà học sinh bình thường không cách nào tiếp xúc: "Thư mời Mục Trường Thanh, các ngươi lấy được sao?" Lê Thi hỏi.
Lâm Tử Đạt nói: "Còn không có, nhưng Xu Ngôn nói cho chúng ta hai tấm, ngươi cũng có a?"
Nói đến nơi đây, Lê Thi cười cười: "Có, nàng cũng nhắn tin cho ta hay."
Lần này Trường Thanh Dịch mời nhân viên chính là sàng chọn từ phạm vi thế giới, ngay cả loại người giàu có như cha Lê Thi cũng nhất định phải chủ động xin mới có thể lấy được thư mời.
Đây là lần đầu tiên Trường Thanh Dịch mời ngoại bộ nhân viên, đối với ngoại giới tới nói, Trường Thanh Dịch là một công ty mang đầy sắc thái thần bí, rụng tóc là chủ đề mà toàn cầu đều dính phải.
Nhưng mà lại bị công ty Trường Thanh Dịch giải quyết, ở phạm vi thế giới, nhấc lên sóng to gió lớn.
Có chuyện đó làm nên, buổi trình diễn thời trang Mục Trường Thanh đương nhiên khiến người vô cùng chờ mong, thậm chí ngoại giới có người cho rằng Trường Thanh Dịch nghiên cứu ra dược phẩm ở càng nhiều lĩnh vực hơn.
Có thể lấy thân phận bây giờ tham gia buổi trình diễn thời trang Trường Thanh Dịch, cho dù là Lê Thi cũng thấy tự hào.
"Rất muốn nhanh chóng lấy tới tay!"
Lê Thi đã nghĩ đến chờ nàng cầm được thư mời, nên gửi cho những người nào, cho đến nay nàng còn giữ kín không nói ra, đến lúc đó chắc chắn có thể hung hăng chấn kinh cha mẹ và tất cả mọi người bên người.
Vừa nghĩ đến đây, Lê Thi tâm tình vô cùng nhẹ nhàng, ánh mắt nàng lướt qua Khương Ninh, chợt vì tâm cảnh của mình mới nãy mà cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Bây giờ nàng là nữ nhân có thể tham gia buổi trình diễn thời trang Mục Trường Thanh, chốn đó là nơi mà Khương Ninh cả một đời cũng không thể nào tưởng tượng được a?
'Tối về nghĩ lại một cái đi, cuộc đời của ta không nên vì chuyện không đáng kể như vậy mà dao động.' Lê Thi khuyên bảo chính mình.
Dưới tình huống như vậy, Trương Trì nện bước tiêu sái từ cầu thang đi tới, hắn biểu cảm đắc ý, triều khí phồn thịnh, giống như là trung tâm thế giới.
Hắn vốn chuẩn bị trực tiếp chạy về phía phòng học, khi nhìn thấy Khương Ninh, bỗng nhiên thay đổi chủ ý, trong ấn tượng của hắn, Khương Ninh thuộc về học sinh tương đối có tiền trong lớp học, dùng điện thoại iPhone, là điện thoại Trương Trì nằm mộng cũng muốn mua.
Bây giờ khác biệt, Trương Trì nghênh ngang đến gần, hắn không có chọn Khương Ninh mà hỏi Tiết Nguyên Đồng:
"Ta gần đây ngủ không được, thỉnh giáo một chút, tại sao mỗi ngày ngươi đều ngủ ngon như vậy?"
Tiết Nguyên Đồng nói: "Chơi điện thoại rồi ngủ thiếp đi."
Trương Trì: "Không được a, gần đây ta thức đêm chơi điện thoại, vẫn ngủ không yên."
Khương Ninh nói: "Ban đêm ngươi không ngủ được, chơi điện thoại làm gì? Đương nhiên ngủ không được."
Trương Trì lấy điện thoại từ trong túi ra, cười nói: "Ta chơi iPhone 6plus 64GB bản gold."
Điện thoại di động của hắn không đeo ốp, cố ý biểu hiện ra cho Khương Ninh nhìn, giờ khắc này, trong lòng Trương Trì vô cùng sảng khoái, rốt cục hắn dùng được iPhone.
Khương Ninh không nói chuyện, chẳng qua là cảm thấy một màn này có chút quen thuộc.
Kiếp trước có vẻ như trong khoảng thời gian này Trương Trì cũng lấy ra điện thoại iPhone của hắn khoe khoang, cái điện thoại này không phải hắn mua mà là rút ra được từ một cái web cá cược tên là 'Một nguyên đoạt bảo'.



Bạn cần đăng nhập để bình luận