Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1318 - Hiện thân (2)



Chương 1318 - Hiện thân (2)




Cát Hạo không quan tâm: “Sức lực lớn không có nghĩa đánh nhau giỏi.”
Đặng Tường cuối cùng cũng thu hồi ánh mắt, hắn nhớ tới lúc khai giảng, lịch sử bi thảm bị Khương Ninh một chọi tám, ngưng trọng nói: “Hạo Tử, ta khuyên ngươi nên lương thiện.”

Lê Thi và Phương Thu Nguyệt cùng xuống cầu thang, đi tới căn tin ăn cơm.
Trong nhà Lê Thi có tiền, nhưng nàng không giống Tề Thiên Hằng, mỗi ngày nhờ đầu bếp làm đồ ăn ngon.
Nàng vẫn chọn ăn bàn cơm nhỏ ở căn tin của trường trung học số 4, hiện tại căn tin làm thức ăn không tệ, trước kia nàng theo cha đến các cơ quan chính phủ, rất nhiều quan chức lợi hại, nhưng cũng ăn ở nhà ăn của cơ quan, mà chưa chắc có thể tốt hơn căn tin ở trường trung học số 4.
Phương Thu Nguyệt đẩy Lê Thi: “Đẹp quá!”
Lê Thi nhìn thấy Tiết Sở Sở, đôi mắt sáng lên, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Cũng được.”
Tầm nhìn mở rộng, gia cảnh giàu có, hơn nữa đã gặp Tiết Sở Sở vài lần, nàng không ngạc nhiên cảm thán như các cô gái khác. Ngoại hình là một phần, quan trọng hơn là gia cảnh.
Đẹp thì đẹp, nhưng quần áo trên người đối phương là loại rẻ nhất trên thị trường.
Chỉ có đẹp thì vẫn không đủ tư cách để so sánh với Lê Thi.
Huống hồ, nàng cũng là một cô gái xinh đẹp, nàng không thấy mình kém hơn.

Trong căn tin, bàn số 27.
Tiết Sở Sở xa lạ, bị cặp song sinh và Đường Phù đánh giá, nhìn kỹ.
Trong lòng Tiết Sở Sở co quắp, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng hơi căng thẳng, nàng cảm thấy ánh mắt ba cô gái tràn ngập trí tuệ, chắc chắn rất thông minh, nàng không thể làm Đồng Đồng mất mặt.
Khương Ninh giới thiệu: “Hàng xóm của ta, Tiết Sở Sở.”
Trong lòng Cảnh Lộ cảnh giác, “Hả, sao nàng lại đến đây? Là Khương Ninh mời, hay là Đồng Đồng?”
Không hiểu sao cảm thấy khẩn trương, Cảnh Lộ cẩn thận quan sát, phát hiện khoảng cách giữa hai người, nàng hơi yên tâm.
‘Xem ra quan hệ giữa hai người bọn họ rất bình thường.’ Cảnh Lộ đưa ra phán đoán.
……
Bàn ăn gần đó.
Lư Kỳ Kỳ bắt đầu câu chuyện, Quách Khôn Nam tham gia, thể hiện phong độ chậm rãi mà nói, bọn họ đang bàn về phòng gym.
Quách Khôn Nam: “Cơ bụng của Cường Lý quả thật không tệ, không nhìn ra, hắn tập luyện rất chăm chỉ.”
Lư Kỳ Kỳ lắc đầu: “Cơ bụng cũng được, nhưng mà…”
“Sao vậy, chẳng lẽ ngươi không thích cơ bụng?” Quách Khôn Nam thắc mắc.
Lư Kỳ Kỳ nói: “Ta thích chứ, nhưng con gái bọn ta thích không chỉ là cơ bụng, đầu tiên là ngươi có cơ bụng, nhưng không thể để bọn ta biết ngươi có cơ bụng, mà phải vô tình để lộ ra.”
“Ngươi hiểu ý ta không? Bạn bè của ta có mấy man sinh thích khoe cơ bụng, thực sự rất dầu mỡ, cơ bụng của ngươi dù đẹp đến đâu, nếu ngươi chủ động khoe ra, ta cũng cảm thấy không được.”
Cường Lý đi lấy cơm ngang qua, vô tình nghe được những lời này, hắn tức giận: “Chúng ta có cơ bụng, khoe ra không phải để các cô gái như ngươi xem!”
Lư Kỳ Kỳ: “Nhưng loại hành vi này, ta thấy rất không phù hợp.”
Cường Lý phản đối: “Có gì không phù hợp? Chúng ta khoe cơ bụng là để người mình thích xem.”
Lư Kỳ Kỳ: “Dầu mỡ.”
Nàng gắp một miếng thịt bò, làm bộ ăn một cách tao nhã.
Cường Lý còn muốn tìm lý do tự biện hộ.
Lư Kỳ Kỳ ăn xong miếng thịt bò, dạy dỗ những nam sinh khác trên bàn cơm: “Các ngươi học hỏi đi, sau này cơ bụng hay ảnh tự sướng, đừng đăng lên mạng, thực ra con gái chúng ta không thích mấy cái ‘tự sướng nhếch môi’ của các ngươi.”
Quách Khôn Nam: “Đã hiểu.”
Mã Sự Thành cười nhạo: “Chẳng lẽ các ngươi trang điểm, chỉnh sửa ảnh, đến mẹ đẻ cũng không nhận ra, chúng ta lại thích xem à?”
Lư Kỳ Kỳ bị Mã Sự Thành đả kích nhiều lần như vậy, đã có tiến bộ đáng kể, nàng lập tức lấy điện thoại, lướt xem trang cá nhân, một loạt hình ảnh eo thon mông nảy của các em gái xinh đẹp hiện ra trước mắt mọi người.
“Không đẹp sao? Không thích xem sao?” Lư Kỳ Kỳ hỏi.
Quách Khôn Nam nuốt nước miếng: “Quả thực khá đẹp.”
Đan Khải Tuyền cũng thất thủ.
Mã Sự Thành thấy vậy, túm lấy Mạnh Quế đang muốn ăn chực, hắn biết Mạnh Quế là một thánh nhân chân chính: “Quế Tử, có đẹp không?”
Mạnh Quế nhìn vào bức ảnh, mặt không chút thay đổi: “Ta luôn cho rằng, mục đích của việc học tập và giáo dục, là để chúng ta xây dựng quan điểm sống đúng đắn, hiểu rõ lý lẽ, chứ không phải đắm chìm vào một đống ảnh của những cô gái xa lạ, thực sự quá suy đồi.”
Không hổ là Quế Tử, không làm Mã Sự Thành thất vọng.
Lư Kỳ Kỳ: “Đừng nói nhảm, hỏi ngươi có thích xem không.”
Mạnh Quế: “Có một nói một, thật vểnh, cho ta xem thêm chút nữa đi.”
Bữa trưa hôm nay tại căng tin vô cùng phong phú với bốn món mặn, một món canh, trái cây tráng miệng và mỗi người một hộp sữa chua nhỏ.
"Sở Sở, ngươi mau nếm thử xem ngon không!" Tiết Nguyên Đồng nhảy nhót giới thiệu, nàng rất đồng cảm với Tứ Trung - nơi ngủ gật như cơm bữa.
Đối mặt với hoàn cảnh xa lạ, Tiết Sở Sở có hơi rụt rè, nàng nhìn những người khác trên bàn đã bắt đầu ăn, mới cầm đũa, người hơi khom về phía trước, gắp một miếng hồ lô xào.
Nếm thử một miếng nhỏ, hồ lô tây vị giòn giòn, hơi cay, rất ngon cơm.
Hai tay nàng nâng bát lên, đưa cơm vào miệng, nhẹ nhàng nhai, nhai kỹ nuốt chậm, động tác phối hợp nhẹ nhàng, giống như một cảnh đẹp.
Hoặc là nói, bản thân nàng chính là phong cảnh, trong lúc ăn cơm, xung quanh thỉnh thoảng có học sinh lén lút nhìn sang.
Tề Thiên Hằng và đám tay sai Triệu Hiểu Phong, Ngụy Tu Viễn, Liễu Truyền Đạo, Đoạn Thế Cương... đều dõi theo nàng với những ánh mắt khác nhau.



Bạn cần đăng nhập để bình luận