Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1449 - Không nên nhìn (3)



Chương 1449 - Không nên nhìn (3)




Tuy rằng hắn cũng không sợ Liễu Truyền Đạo, nhưng nếu có cách nhẹ dàng hơn để "dằn mặt" Liễu Truyền Đạo, cớ sao mà không làm chứ?
Đan Khải Tuyền: "Anh bạn, biết chơi cờ tướng không?"
Hắn nói với vẻ khinh thường lộ rõ trên mặt. Nói về cờ tướng, trong cả lớp 8 này, số người chơi cờ giỏi hơn hắn đếm trên đầu ngón tay.
Liễu Truyền Đạo thấy vẻ mặt này của hắn liền tức giận: "Ai mà chẳng biết chơi cờ tướng?"
Đan Khải Tuyền giơ một ngón tay: "Một ván phân thắng bại, ai thua người đó đi, dám không?"
Giọng hắn nói khá lớn, các học sinh xung quanh đều nghe thấy, Tống Thịnh, Cường Lý, Tào Côn, Mạnh Tử Vận xem náo nhiệt không chê chuyện lớn đều nhìn về phía này.
Thôi xong, chuyện này nháo lớn, Liễu Truyền Đạo càng không thể lùi bước.
Quách Khôn Nam nhường chỗ cho Tuyền ca, một ván cờ bắt đầu.
Quách Khôn Nam nói với mọi người xung quanh: "Xem cờ thì đừng nói gì nhé!"

Đan Khải Tuyền thúc ngựa phi nước đại, xông thẳng vào trận địa của Liễu Truyền Đạo, quấy rối trận hình thành một mớ hỗn độn, còn ăn luôn quân [Xe] của hắn.
Luận kỳ nghệ, Liễu Truyền Đạo không bằng Đan Khải Tuyền.
Nhưng luận nhân phẩm kém cỏi, Đan Khải Tuyền kém xa Liễu Truyền Đạo.
Xung quanh nhiều nữ sinh vây xem như vậy, Giang Á Nam, Mạnh Tử Vận, Thẩm Thanh Nga, tất cả đều là nữ sinh Liễu Truyền Đạo thích. Nếu hắn thua Đan Khải Tuyền trước mặt mọi người thì mặt mũi để đâu?
Học sinh trung học không giống người trong xã hội, họ coi trọng thể diện nhất, có lúc vì thể diện mà sẵn sàng vứt bỏ tất cả.
Bị ăn mất quân [Xe], Liễu Truyền Đạo tức điên lên.
Trong cơn tức giận, hắn lấy chìa khóa từ trong túi ra đập thật mạnh xuống bàn cờ, dùng chìa khóa bay qua bắt mất một quân tốt của Đan Khải Tuyền.
Bạn học xung quanh nhìn ngây người.
Chưa kịp để Đan Khải Tuyền lên tiếng, Quách Khôn Nam đã tức giận mắng: "Ngươi làm cái quái gì vậy, gian lận à?”
Liễu Truyền Đạo nói: "Ngươi lại không nói không thể mượn ngoại vật?”
Quách Khôn Nam bị hắn làm cho mơ hồ: “Thế thì ngươi dùng chìa khóa ăn quân tốt được à?”
"Ha ha ha, đây là chìa khóa xe, không phải là [Xe] sao?" Liễu Truyền Đạo mặt dày vô đối, cả đám bạn học đều sốc.
Quá đáng quá!
Ngày xưa Tần Cối còn có vài ba người bạn mà, Đoạn Thế Cương nói: "Ta ủng hộ Đạo ca, trong luật mà!”
Buổi trưa Trương Trì vay tiền bị Đan Khải Tuyền trêu đùa, lúc này cũng công khai chống đối: "Đúng rồi, Truyền Đạo làm đúng rồi."
“Ha ha ha!" Liễu Truyền Đạo nhận được sự ủng hộ, lớn tiếng cười điên cuồng.
Sắc mặt Đan Khải Tuyền tối sầm: "Được.”
Hắn chuyển từ vẻ mặt u ám sang nụ cười đầy vẻ khinh miệt: "Ta nhường ngươi một [Xe] thì thế nào? Ngươi có năng lực thắng sao?"
Liễu Truyền Đạo tức giận mắng: "Mẹ nó, ngông cuồng!”
Sau ba nước đi, hắn sai sử chìa khóa xe phối hợp với quân tốt, ăn mất [Tượng] của Đan Khải Tuyền, cười ha hả nói: “Tuyền Tử, quân [Tượng] của ngươi không còn.”
Đan Khải Tuyền bày mưu nghĩ kế.
Liễu Truyền Đạo lại ăn mất [Mã] của hắn, cười lớn: "[Mã] của ngươi cũng toi rồi!"
Đan Khải Tuyền dùng [Pháo] ăn lại [Mã] của hắn, lại ăn mất [Tướng] của hắn: "Giờ ngươi chỉ còn một mình."
“Chết tiệt!" Liễu Truyền Đạo đứng bật dậy, chỉ thẳng vào mũi Đan Khải Tuyền: "Muốn gây sự đúng không?”
Đan Khải Tuyền hất tay hắn ra, lạnh lùng nói: "Ngươi hỏi mọi người xem, ai là người gây sự?"
Liễu Truyền Đạo hỏi ngược lại: "Cương Tử, ai gây sự?”
Đoạn Thế Cương: "Đan Khải Tuyền.”
Hành động này quá mức vô sỉ, Đan Khải Tuyền: “Ngươi không có chút uy tín nào cả, giờ ta mới biết ngươi chơi không đẹp.”
Nói xong câu đó, Đan Khải Tuyền quay đầu rời đi.
Các bạn học lớp 8 đều nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, Liễu Truyền Đạo sắc mặt khó coi.
“Đứng lại!" Liễu Truyền Đạo quát lên, giọng điệu cứng nhắc: “Ngươi nói ai chơi không đẹp hả?”
Hắn đứng dậy, bước từng bước về phía Đan Khải Tuyền, toàn thân căng cứng, lúc nào cũng sẵn sàng tung một cú đá.
Bầu không khí trong lớp trở nên ngột ngạt, Vương Long Long hét lên: "Lớp trưởng đâu, lớp trưởng đâu!”
Thôi Vũ hét lên: “Ai có thể giữ hòa bình cho lớp thì người đó chính là lớp trưởng!”
Đan Khải Tuyền cũng xoay người lại, nhìn chằm chằm Liễu Truyền Đạo.
Bước chân Liễu Truyền Đạo càng lúc càng nhanh, chuẩn bị tung một cú đá bay, để cho Đan Khải Tuyền biết ai mới là vua lớp 8.
Ban đầu Bạch Vũ Hạ còn xem náo nhiệt một cách thích thú, nhưng đột nhiên nàng phát hiện ra có gì đó không ổn.
Trước đây nàng có thể ngồi xem vui vẻ, là vì có Khương Ninh bảo vệ khu vực này. Hiện giờ Khương Ninh không có ở đây, nếu xảy ra đánh nhau, với đội hình của cả hai bên thì chắc chắn sẽ khiến cho lớp học gà bay chó sủa, không biết bao nhiêu cái bàn bị đổ, bao nhiêu chồng sách bị vứt lung tung.
Đấm đá không có mắt, nàng rất có thể sẽ bị liên lụy.
Nghĩ đến đây, Bạch Vũ Hạ can ngăn: "Tiết Nguyên Đồng đang ngủ, hai người trở về chỗ ngồi đi.”
Liễu Truyền Đạo đang nóng máu, chẳng thèm để ai vào mắt, hắn nói ẩu nói tả: "Nàng là cái thá gì chứ?"
Giang Á Nam bỗng hét lên: "Khương Ninh sẽ không vui.”
Nghe được cái tên này, toàn bộ học sinh lớp 8 đều sợ hãi.
Khi tên của Khương Ninh vang lên, phòng học vốn đang ồn ào lập tức dừng lại, âm thanh và thời gian như ngưng đọng, cả không khí đang lưu động cũng trở nên yên tĩnh.
Tất cả lão đồng môn ban 8 đều đã từng tận mắt chứng kiến Khương Ninh dạy dỗ Đặng Tường và nhóm của hắn. Nhiều người đến giờ vẫn không hiểu tại sao cùng là đồng môn mà Khương Ninh lại có thể mạnh mẽ đến thế?
Sau đó tại hội thao, Khương Ninh ba lần phá kỷ lục, giành chức vô địch marathon, những thành tích này đều là bằng thực lực mà đạt được, không phải khoe khoang.



Bạn cần đăng nhập để bình luận